Trong đại điện tràn ngập ánh sao lấp lánh, lục này một mảnh trầm lắng, ánh mắt mọi người đều rơi vào người Trương Hằng.
Bọn họ đều giao cho quyền quyết định cho Trương Hằng.
Trương Hằng cảm giác được gánh nặng trước nay chưa từng có. nhưng trong khoảnh khắc đáy lòng bình tĩnh như mặt nước hồ thu. sắc mặt không chút thay đổi.
Trong mấy người, có phái chủ chiến, cũng có có phái chủ hòa.
Phái chủ chiến là cổ Thương cùng Quách Phong, phái chủ hòa là Lạc Hà cùng Tú Ninh.
Trương Hằng trầm tư chớp mắt, trong đầu nhanh chóng cân nhắc, cũng dung hợp một thể với ý chí tinh thần của Vũ Vô Cực.
Cuối cùng, hắn cười ngạo nghễ, nói ra lời khiến chúng tu sĩ nơi này khiếp sợ:
- Hải vực Tam Tiên Đảo nho nhỏ này chỉ là một nơi chật hẹp. nếu gò bó như thế sẽ rất hạn chế không gian phát triển. Chu Vương Triều, hạ giới, không phải là mục tiêu ta muốn tiến quân.
- Chúng ta phải đi lên tầng thứ càng rộng lớn hơn càng có lực khiêu chiến hơn đó chính là thượng giới.
Thượng giới!
Đối với hàng tỷ tu sĩ Chu Vương Triều mà nói. đó là tồn tại xa xôi cỡ nào. tồn tại bậc cao cỡ nào.
Thượng giới, tùy tiện một tiên nhân đi xuống cũng có thể ngạo thị Chu Vương Triều. Có thể nghĩ, thượng giới là một tồn tại như thế nào.
Huyết Sát Thần Đế, Bất Tử Tà Đế, Thái thượng Yêu Long Hoàng, Vũ Vô Cực... Tất cả những nhân vật nghịch thiên truyền thuyết hoặc không muốn người biết, bọn họ đều đến từ thượng giới.
Kể cả vào Lúc này, tất cả nhân vật cấm kỵ Chu Vương Triều đang hướng đến chủ động phủ Huyết Sát. cũng là do cường giả thượng giới lưu lại.
Hô!
Vừa nghe Trương Hằng nói lời này. mọi người trong đại điện đều hít một hơi lạnh.
Cổ Thương cùng Lạc Hà đều ngậm miệng, ngây ngốc nhìn nam tử thanh niên như vĩnh viễn mang theo lòng tự tin.
Vào Lúc này, hắn khí phách cỡ nào. ngạo thị một giới, ngạo nghễ vô địch!
So với lúc ở Tam Tinh Vực. một tên gã mờ tu chân bị đuổi giết, kém xa đến mười vạn dặm?
- Ngươi thật muốn đi thượng giới?
Cổ Thương lộ ra vẻ kinh nghi.
Đối với tu sĩ Đại Thừa Kỳ mà nói. chỉ cần không để cho mình chuyển hóa toàn bộ thân thể đến cảnh giới như ý đại viên mãn sẽ không bị không gian thượng giới triệu hồi.
Đại đa số nhân vật đỉnh phong một giới cũng không chịu phi thăng thượng giới quá nhanh. Ngẫm lại cũng đúng, đứng ở hạ giới là đứng trên đỉnh đám mây, có thể tung hoành một giới, được hàng tỷ tu sĩ ngưỡng mộ kính sợ.
Ngược lại, nếu phi thăng thượng giới, nhất định sẽ là tồn tại dưới chót. Có lẽ tùy tiện đi ra một kẻ vô danh cũng có thể bóp chết ngươi, chết không nhắm mắt.
Bởi vậy, ở lại hạ giới đối với tu sĩ Đại Thừa Kỳ hưởng thụ thọ mệnh đến vô hạn vẫn rất là thoải mái. Đương nhiên, có tu sĩ Đại Thừa Kỳ nào đó ở lại quá lâu, ở hạ giới này thật sự nhàm chán, cũng sẽ lựa chọn phi thăng.
- Chủ động phủ Huyết Sát. là một trận khiêu chiến cuối cùng trước khi ta phi thăng thượng giới. Cho nên. ta căn bản không để ý đến chuyện phân tranh ở giới này.
Trương Hằng nhàn nhạt nói.
Tú Ninh nhíu mày, nói:
- Sư tôn ngài quả thật không cần phái cố kỵ gì. bởi vì trong giới này gần như không ai có thể uy hiếp đến ngài... Nhưng mà, một khi ngài rời khỏi hạ giới, vận mệnh chúng ta cùng với Tinh Nguyệt Môn sẽ xảy ra chuyên biến như thế nào. đây là chuyện khó mà đoán trước được.
Lạc Hà cũng khẽ gật đầu:
- Nếu đệ phi thăng thượng giới, trong giới này còn có ai chống lại được Huyền Long Đại Vương? Ta đề nghị đệ ở lại giới này mấy chục vạn năm, chờ thế cục ổn định xong, lại phi thăng cũng không muộn.
- Mấy chục vạn năm?
Trương Hằng lắc đầu:
- Thời gian dài dòng như thế. sẽ chỉ mài mòn ý chí chiến đấu của đệ. Đệ muốn đánh thẳng một hơi, lấy chủ động phủ Huyết Sát làm ván cầu, đánh lên thượng giới.
Đánh lên thượng giới, mà không phải là phi thăng thượng giới!
Đây là chênh lệch giữa Trương Hằng cùng với những người phi thăng khác.
- Hơn nữa các người yên tâm. sau khi tiến vào chủ động phủ Huyết Sát. ta cùng Huyền Long Đại Vương nhất định chỉ có một người đi ra. Đó gọi là một núi không thể có hai hổ. chúng ta cũng sẽ không cho phép đối phương tồn tại. về phần nhân vật Tán tiên Tam Tiên Đảo. hừ, nhìn lại chuyện ta tiến vào động phủ Huyết Sát trước kia, trong động phủ không chết một người là không được.
Thẳng đến Lúc này, Trương Hằng còn nhớ rõ ràng những gì trải qua ở động phủ Huyết Sát Phương Vân Sơn.
Lần đó, có hơn trăm tu sĩ tinh anh tiến vào động phủ Huyết Sát. nhưng đến cuối cùng lại chỉ có mấy người đi ra. Không nói cái khác, chỉ nói cửa thứ hai Sinh Tử Môn ở Huyết Sát thí, hoàn toàn dựa vào may rủi. May mắn. ngươi sẽ sống, không may, vậy chết đi. cực kỳ bá đạo!
Cho nên mới nói, tiến vào chủ động phủ Huyết Sát, nhất định phải chết rất nhiều người.
Điểm này, trước giờ Trương Hằng không hề hoài nghi.
- Được rồi. đệ đã quyết định, không ai làm trái được.
Lạc Hà khẽ thở dài, biết trong lòng Trương Hằng đã quyết.
Lần trước Ninh Tuyết Dung gặp lại Trương Hằng, cũng mang về ý chí của Vũ Vô Cực. bộ mặt Trương Hằng đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
- Mọi người cứ yên tâm. trước khi phi thăng thượng giới, ta tự nhiên sẽ xử lý hết mọi chuyện ở hạ giới.
Thần sắc Trương Hằng dần dần giãn ra, nhưng ý chí chiến đấu trên người nhưng hắn vẫn thiêu đốt hừng hực, muốn đánh phá trói buộc giới này.
- Có những lời của Trương huynh, sau khi tiến vào chủ động phủ Huyết Sát. ta chắc chắn toàn tâm toàn ý trợ giúp, tranh thủ giết mấy tên nhân vật cấm kỵ. đặc biệt là Tán tiên Tam Tiên Đảo. Hắc hắc.
Thượng cổ thần thi cổ Thương xoa tay, bị Trương Hằng nói một phen kích động giết chóc cùng thị huyết dưới đáy lòng.
Trương Hằng mỉm cười:
- Nói lại. ta cùng Âm Dương Tán Tiên Tam Tiên Đảo cũng có sâu xa. cũng ngại chủ động hại hắn. Ngoài ra Nghê Thường Tán Tiên thần bí nhất trong ba đại Tán tiên chưa bao giờ gặp qua, nghe nói thực lực sâu không lường được. Ta cảm giác vị Tán tiên thần bí này chính là tồn tại thực lực gần với ta nhất ở trong giới này. trừ Huyền Long Đại Vương ra.
Lạc Hà gật đầu:
- Tam Tiên Đảo dám công khai đề cập với chúng ta chuyện này, Thậm chí không cố kỵ khai chiến với chúng ta, có lẽ cũng là có chỗ dựa.
- Nghê Thường Tán Tiên thật là một truyền thuyết. trăm vạn năm cũng không lộ diện mấy lần dường như khinh thường can thiệp phàm trần thế tục. Nếu có nàng ta gia nhập. Huyền Long Đại Vương thống lĩnh Cửu U hải vực quá nửa không phải đối thủ của Tam Tiên Đảo.
Vẻ mặt Cổ Thương cũng ngưng trọng.
Mấy người lại nói rất nhiều chuyện trong Tinh Nguyệt đại điện, mới lưu luyến chấm đứt.
Tú Ninh cùng Quách Phong cảm thấy thu hoạch không nhỏ. ba đại nhân vật cấm kỵ nói chuyện với nhau, bọn họ chủ yếu chỉ lắng nghe, rất ít xen lời.
Thần thức Trương Hằng quét qua Phàm Vân Đảo. phát hiện phân thân cùng Ninh Tuyết Dung định cư ở một nơi mật địa núi rừng U nhã trên đảo. cuộc sống vợ chồng rất hòa hợp.
Ôi!
Trương Hằng khẽ thở dài, âm thầm nghĩ:
"Nếu phải bước lên đỉnh cao. tất nhiên phái có hy sinh. Trước khi phi thăng thượng giới, ta có cần phải lưu lại một phân thân ở giới này?"
Nên biết, mỗi một phân thân của Trương Hằng đều có tu vi Đại Thừa Kỳ. Thi triển thuật liên kích Thân Ngoại Hóa Thân, có thể làm cho thực lực Trương Hằng tăng lên một mức khủng bố.
Có thể nói, thiếu đi một cái phân thân, đều sẽ suy yếu rất lớn với thực lực của Trương Hằng.
Ngay khi Trương Hằng chuẩn bị đi ra khỏi Tinh Nguyệt Thần Điện. Quách Phong đi nhanh tới, nói:
- Sư tôn. ngài phái phi thăng thượng giới, đệ tử chắc chắn theo sát bước chân của ngài!
Theo sát bước chân vi sư!
Từ lúc ở Tam Tinh Vực, Quách Phong đã ghi nhớ kỹ lời này.
Vì một cái chấp nhất cùng giấc mộng trong lòng, mục tiêu của Quách Phong cũng không ở tại hạ giới.
Trong thời gian tách ra khỏi Trương Hằng ở Tam Tinh Vực. Quách Phong gặp được cô gái Lữ Hinh ở Thanh Vân Sơn trước kia, chính là người phủ xuống từ thượng giới.
Hai người chỉ quen biết mấy ngày ở Thanh Vân Sơn. liền sinh ra cảm tình hồn nhiên.
- Sư tôn hiện giờ rốt cuộc đồ nhi hiểu được dụng ý lúc trước của ngài. Khi đó, đồ nhi hỏi ngài cố hương Mộng U Viên của Hinh nhi ở nơi nào. ngài không trực tiếp nói cho đồ nhi biết, chỉ là nói khi Phong nhi đủ mạnh, mới có thể nói ra. Khi đó, ngài đặt ra mục tiêu cho đệ tử là tung hoảnh Tam Tinh Vực. Trước khi rời khỏi Tam Tinh Vực. ngài chỉ để lại một câu cho đồ nhi. phải theo sát bước chân của ngài.
- Hiện giờ. rốt cuộc đệ tử đi đến Chu Vương Triều, cũng tu luyện đến Độ Kiếp Kỳ. nhưng mà ngài vẫn không nói cho đệ tử biết Mộng U Viên ở nơi nào. Nhưng nay đệ tử biết. Mộng U Viên nhất định ở thượng giới!
- Cho nên, đồ nhi muốn tiếp tục theo sát bước chân của ngài.
Sắc mặt Quách Phong cũng sôi trào ý chí chiến đấu.
Trương Hằng vẻ mặt ôn hòa. vươn tay vỗ vỗ vai hắn, nói:
- Lúc trước, con là một tu sĩ Kết Đan Kỳ ở Tam Tinh Vực. phi thăng thượng giới là xa xôi cỡ nào? Cho nên. sư tôn không nói cho con Mộng U Viên ở nơi nào. chỉ là bảo con theo sát bước chân vi sư. Nay xem ra, con đã cách mục tiêu của mình không xa. Sư tôn phi thăng thượng giới một ngàn năm, con cũng có thực lực phi thăng rồi.
- Có. con nhất định có thể, đến lúc đó có thể gặp được Hinh nhi!
Quách Phong xiết chặt nắm tay. ý chí sôi sục.
Trương Hằng mỉm cười thiện ý, nói:
- Con phải tu luyện tốt.
- Sư tôn, con có một thỉnh cầu.
Quách Phong vô cùng trang trọng nói.
- Cứ nói.
Trương Hằng mơ hồ đoán được thỉnh cầu của Quách Phong là gì.
- Xin ngài đẵn theo đệ tử cùng đi chủ động phủ Huyết Sát!
Nói xong câu đó, Quách Phong khẩn trương nhìn Trương Hằng, sợ hắn tức giận.
Nên biết, có rất nhiều nhân vật cấm kỵ tiến vào chủ động phủ Huyết Sát, còn lại thì hạng Phủ chủ Độ Kiếp đi vào sẽ chỉ là loại hy sinh.
Trương Hằng trầm ngâm một lát, nói:
- Vi sư không thể cho con đi.
- Vì sao? Chẳng lẽ chỉ là vì Phong nhi không đủ thực lực. nhưng vì sao ngài có thể dẫn theo nhị sư đệ chứ?
Quách Phong có chút không phục nói.
- Chuyện này không cần thương lượng.
Trương Hằng nghiêm mặt, dường như có chút tức giận:
- Bắt đầu từ lúc nào mà con nghi ngờ quyết định của vi sư?
Quách Phong toát mồ hôi lạnh, mới phát hiện mình đã nói sai, cho dù Trương Hằng không gây ra uy áp gì với hẳn, vẫn cảm thấy một cỗ áp lực rất lớn truyền đến.
Không giận mà uy, đây là phong phạm chỉ cường giả chân chính mới có.
Vừa rồi lúc ở Tinh Nguyệt Thần Điện, ngay cả hai vị cường giả cấm kỵ Lạc Hà, cổ Thương cũng đồng ý quyết định của sư tôn mình có tư cách gì nghi ngờ chứ?