- Ha ha ha... Các ngươi đúng là tự tìm cái chết!
Huyền Long Đại Vương ngửa mặt lên trời cười dài. ý chí tinh thần cường đại cuốn vào Phục Yêu Tháp, lập tức lấy được sự tán thành của bảo vật này. trong đầu hiện lên những tin tức liên quan tới Phục Yêu Tháp.
Vù!
Theo pháp lực của Huyền Long Đại Vương rót vào bên trong tháp, một đạo quang hoàn màu đỏ to lớn từ trong Phục Yêu Tháp bắn ra. quét khắp phạm vi mấy trăm dặm về phía trước.
Yêu khí kinh thế uy lực vô biên quét ngang toàn bộ tầng ngoài của động phủ. khiến cho linh hồn những tu sĩ dưới Đại Thừa Kỳ rung động không thôi. Bạn đang đọc tại chấm cơm.
Theo như lời của Kiếm tiên Từ Trường Phong, trong Phục Yêu Tháp này có hơn một trăm yêu tu. tu vi thấp nhất cũng là Đại Thừa KỲ, nếu như yêu thú mạnh mẽ như vậy tập hợp lại với nhau, thì yêu khí phóng ra sẽ đáng sợ tới mức nào.
Lập tức, trận doanh hùng dũng vô biên của hai phe chính ma bị thần uy khổng lồ của Phục Yêu Tháp chia tách, chỉ còn lại Chân Tiên và Chân Ma từ thượng giới kia là không động đậy chút nào.
Cửu U Ma tôn, Thất Tinh Thánh Quân, hai cường giả cấm kỵ dưới sự áp bức của yêu khí kinh thế hãi tục này cùng phải lùi lại mấy trượng, vận khí pháp lực, ngưng thần tập trung mới có thể chịu được uy lực này.
Trong nháy mắt. tầng bên ngoài của động phủ đã xảy ra một chuyện khiến cho người ta chấn động.
Bùm... bùm... bùm...
Hàng ngàn vạn yêu vật ở tầng ngoài của động phủ đều thần phục luồng yêu khí vô thượng này.
- Yêu khí đáng sợ thật...
Ngay cả yêu tu Đại Thừa Kỳ như Hắc Lân cự xà cũng không ngoại lệ. phủ phục dưới đất, hướng về phía Huyền Long Đại Vương mà quỳ lạy.
Vạn yêu triều bái!!
Đây là uy thế ngạo nghễ tới mức nào?
- Phục Yêu Tháp là Tiên bảo lục phẩm. Huyền Long Đại Vương là một tu sĩ hạ giới vừa mới có được nó. sao có thể phát huy ra uy lực cường đại như vậy, chuyện này thật quá khó tin?
Mặt Chân Tiên Tôn Húc Khải lộ ra vẻ hoảng sợ. lúc này đã mất hẳn dũng khí tới tranh đoạt Phục Yêu Tháp.
- Đó là... ý chí tinh thần... Thì ra là như thế.
Chân Ma Hình Cảnh dường như hiểu được điều gì đó. thở nhẹ nói:
- Người này có được ý chí tinh thần của cường giả nghịch thiên, khó trách có thể phát huy ra vài phân uy lực của Phục Yêu Tháp, chuyện này rất khó đối phó rồi.
- Đó là ý chí tinh thần của Thái thượng Yêu Long Hoàng! Hiện giờ quy tắc rào cản không gian giữa hai giới đã thay đổi. Thái thượng Yêu Long Hoàng không ngờ vẫn còn có thể giáng xuống ý chí tinh thần, chuyện này cũng thật khó tin. chẳng lẽ hắn...
Chân Tiên Tôn Húc Khải dừng lại. ngay sau đó lắc đầu, thì thào nói nhỏ:
- Điều này là không có khả năng...
Ở một góc, thân ảnh gầy nhom đầu đội nón tre nhìn lên Huyền Long Đại Vương đang chấn nhiếp chúng yêu ở trên bầu trời, thì thào nói nhỏ:
- Mong là ý chí tinh thần của Thái thượng Yêu Long Hoàng đã giáng xuống từ trước, nếu không...
Kim Bằng Yêu Thánh Vương và Uyên Hồng đứng hai bên Huyền Long Đại Vương, đều cảm thấy kinh tâm hoảng sợ.
Trong Phục Yêu Tháp kia tản mát ra một lực lượng khiến cho họ kinh hãi hoảng sợ, nếu lúc này bọn họ là kẻ địch của Huyền Long Đại Vương, thì hơn phân nửa sẽ bị đối phương trực tiếp hàng phục.
Phục Yêu Tháp, tên cũng như ý nghĩa, khắc chế chúng yêu trong thiên hạ. rơi vào trong tay yêu tu cũng có thể phát huy ra lực lượng khó tin.
- Yêu khí quả là đáng sợ...
Ở động khẩu của sơn động thần bí. phân thân của Trương Hằng hít vào một hơi khí lạnh, tâm thần chấn động.
- Chẳng lẽ đó là lực lượng của Phục Yêu Tháp, Chẳng lẽ Huyền Long Đại Vương đã chiếm được nó sao?
Trong mắt Triệu Tịch Nguyệt lóe lên một tia lo lắng.
Đứng trước yêu khí vô thượng vượt qua mức một giới có thể dung nạp. hai người đều có cảm giác như là một con kiến đối mặt với người khổng lồ. trong lòng thậm chí không thể sinh ra dũng khí chống lại nó.
Trương Hằng trầm ngâm nói:
- Không phải ngươi vừa mới nói, Phục Yêu Tháp là lục phẩm tiên bảo. tiên nhân bình thường khó có thể khống chế. nhưng Huyền Long Đại Vương này vừa mới có được vật này. sao lại có thể phát huy ra lực lượng cường đại như vậy?
- Bản thân Phục Yêu Tháp cũng có tính chất đặc biệt, chỉ cần đủ thực lực, cho dù không cần luyện hóa cũng có thể bước đầu khống chế. Cộng thêm ý chí tinh thần của Thái thượng Yêu Long Hoàng, cho nên Huyền Long Đại Vương mới có thể phát huy ra vài phần uy lực của tháp này.
Đôi mi thanh tú của Triệu Tịch Nguyệt nhíu lại, bắt đầu suy tư.
- Ý chí tinh thần?
Trương Hằng ngẩn ra:
- Nói như vậy. nếu ta chiếm được Phục Yêu Tháp này. chẳng phải là cũng có thể...
- Đúng vậy, ngươi không lấy được Phục Yêu Tháp này là một điều đáng tiếc nhất, bây giờ đã hối hận chưa?
Triệu Tịch Nguyệt cười dịu dàng, nhìn Trương Hằng đầy thâm Ý.
- Hối hận? Không đâu.
Đột nhiên trên người Trương Hằng nổi lên một sự tự tin.
- Điều này cũng đúng, lợi ích mà bản tôi ngươi có được cũng không nhỏ. quan trọng hơn là ngươi đã giữ lại được con bài tẩy tới lúc cuối cùng.
Hai mắt Triệu Tịch Nguyệt mang theo vẻ suy tư nhìn về phía đại điện của sơn động.
Trương Hằng trầm mặc một lát, nhìn ảnh lập thể thu nhỏ của ba mươi sáu giới ở trước mặt, lẩm bẩm:
- Ta có cảm giác uy hiếp lớn nhất mà Huyền Long Đại Vương gây ra cho ta không phải là Phục Yêu Tháp kia, mà là cuốn tranh thần bí này.
Cuốn tranh này mới thật sự là con bài tẩy của hắn...
Trương Hằng lại thi triển Thần Linh Nhãn nhìn chăm chú cuốn tranh thần bí kia, Một lát sau, cùng không phát hiện ra hư thực gì.
Ngay Sau đó, hắn khẽ thở dài:
- Có nhân vật nghịch thiên tham dự vào chuyện này. Thần Linh Nhãn của ta cũng không thể thăm dò ra hư thực chân chính.
- Liệu ngươi có nghĩ quá nhiều hay không? Nếu cuốn tranh này là con bài tẩy thật sự của Huyền Long Đại Vương, sao hắn lại bỏ lớn lấy nhỏ. để lộ ra vật này để ngăn cản chúng ta, đi cướp đoạt Phục Yêu Tháp kia? Đương nhiên có thể Huyền Long Đại Vương này lo sợ sau khi Phục Yêu Tháp rơi vào tay ngươi sẽ mang tới cho hắn uy hiếp lớn lao. dù sao Phục Yêu Tháp cũng là để khắc chế chúng yêu trong thiên hạ...
Giọng nói Triều Tịch Nguyệt ngưng trọng, bắt đầu trợ giúp phân tích.
Vũ.
Đúng Lúc này, cuốn tranh thần bí ở phía trước hai người lóe lên hóa thành nhỏ như bình thường, lưu quang bốn phía rực rỡ mê ly.
Vù!
Cuốn tranh biểu hiện sự vận chuyển của ba mươi sáu giới này trong chớp mắt biến mất ở trước mặt hai người.
Lối vào sơn động lại rộng mở,
- Chúng ta hãy mau đi xem tình hình ở bên ngoài...
Triệu Tịch Nguyệt đề nghị.
Trương Hằng nhìn về phía đằng xa, thở dài nói:
- Xem ra đại cục bên ngoài đã định.
Vũ.
Hai người bay ra khỏi lối vào sơn động thần bí này. hướng về phía yêu khí kinh thiên phát ra kia bay tới.
Dọc đường đi, bọn họ nhìn thấy những yêu vật đều phủ phục trên mặt đất, hướng về phía Phục Yêu Tháp quỳ lạy.
- Vạn yêu triều bái!
Tâm thần Trương Hằng nghiêm nghị, sắc mặt trở nên ngưng trọng.
Uy lực của Phục Yêu Tháp so với tưởng tượng của hắn còn mạnh hơn vài phần.
Phi hành được một đoạn đường, đột nhiên Trương Hằng thấy trên đường có một thân ảnh rất quen thuộc, không khỏi dừng lại.
- A?
Người kia cũng nhìn thấy Trương Hằng. sắc mặt mang theo cả sự sợ hãi lẫn vui mừng.
- Hoàng Phủ đảo chủ.
Trương Hằng nhìn một tu sĩ trung niên trong đám người, nói lớn.
- Trương... Trương tiền bối!
Hoàng Phủ Lân hơi xấu hổ. bên dưới có Tổng cộng bảy tám người, đều là hạng phủ chủ độ kiếp, không dám phi hành trên bầu trời, để trách kích thích sự tập kích của yêu vật.
- Tham kiến Trương tiền bối!
Những người này đều thi lễ, thần sắc cung kính dị thường.
Khi ở Huyết Tế Hà thông thiên, Trương Hằng to gan lớn mặt. xâm nhập vào trong bụng Huyết Giao Long, hàng phục Thân thú cấp Chân Tiên, uy danh vô địch của hắn đã xâm nhập vào trong lòng những tu sĩ của Chu Vương Triều này.
- Tham kiến Tán tiên đại nhân!
Những người này còn nhìn thấy Nghê Thường tán tiên, ánh mắt sáng lên, lập tức thi lễ.
- Hoàng Phủ đảo chủ. khi ở Thiên Tinh Đình, ta còn nhìn thấy ngươi và Quân đảo chủ đi với nhau...
Trương Hằng hơi khựng lại một chút, cũng hiểu ra được chuyện gì đó.
Sắc mặt Hoàng Phủ Lân tối sầm lại, nói:
- Quân đảo chủ vừa rồi đi tới gần khu vực trung tâm. kết quả đã bị một luồng yêu khí cuồng bạo đánh trúng, lập tức mất mạng rồi.
- Ta hiểu rồi...
Trương Hằng nhẹ nhàng thở dài. thần sắc rất trấn định.
Hai cố nhân hàn huyên vài câu. rồi Trương Hằng cáo từ. cùng với Triệu Tịch Nguyệt bay tới khu vực trung tâm có yêu khí khủng bố bao phủ kia.
Khi Trương Hằng bay tới khu vực trung tâm. phát hiện ra nơi này đã trở thành bình địa, yêu khí tàn sát bừa bãi. không biết đã giết chết bao nhiêu yêu vật.
- A? Trong Chu Vương Triều từ khi nào đã có thêm hai cường giả cấm kỵ... Không, là cấp Chân Tiên!
Triệu Tịch Nguyệt vừa nhìn đã cảm nhận được trong trận doanh của hai đạo chính ma đã có thêm hai luồng khí tức mạnh mẽ.
Trương Hằng với vẻ lạnh nhạt, nói:
- Chuyện này có gì là lạ, cường giả thượng giới cũng rất ham muốn bảo vật trong động phủ chủ Huyết Sát...
Bây giờ ta và ngươi tách ra thôi, trong động phủ chủ an nguy khó lường, tất cả đều là số trời.
Thân ảnh phân thân của Trương Hằng nhoáng lên một cái. cùng với Triệu Tịch Nguyệt tách ra, hướng về phía đám người Lạc Hà bay đi.
- Trương Hằng... Chẳng lẽ nhất định ngươi phải đối địch với ta sao?
Triệu Tịch Nguyệt mang theo vẻ phúc tạp, dùng thần niệm truyền âm, hỏi với vẻ không cam lòng.
Trương Hằng không để ý tới. trên người có kim quang bao Phủ lóe lên vài cái rồi biến mất khỏi tầm mắt nàng.
- Sư tôn. người đã trở lại rồi.
Vân Dịch ở đằng xa nhìn thấy Trương Hằng bay tới. không khỏi kinh hộ lên một tiếng.
Lạc Hà, Cổ Thương giữ Vân Dịch ở bên trong, giúp cho hắn dưới yêu khí mạnh mẽ kia hoàn toàn không bị thương tổn gì.
- Sao bây giờ ngươi mới đuổi tới?
Lạc Hà hỏi một cách khó hiểu.
- Vừa rồi đi tới một sơn động thần bí. có một số việc làm trì hoãn, hiện giờ tới đây chỉ là một phân thân thôi.
Trương Hằng đi tới trước mặt ba người, vẻ mặt bình tĩnh nói.
- Ngươi đã biết chưa. Huyền Long Đại Vương kia đã chiếm được Phục Yêu Tháp, hiện giờ trong động phủ chủ này đánh đâu thắng đó. không gì ngăn cản nổi ngay cả Chân Tiên và Chân Ma từ thượng giới cũng không dám trực tiếp giao chiến với hắn.
Cổ Thương mang theo vẻ buồn bã nói với Trương Hằng.
Trương Hằng gật đầu nói:
- Việc này ta đã sớm biết, nhưng bản tôn của ta hiện giờ không thể thoát ra. phân thân lại bị Huyền Long Đại Vương tìm cách vây khốn. bây giờ mới có thể tự do.
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Lạc Hà, Cổ Thương đều nghi hoặc không thôi.
- Sau này các ngươi sẽ biết, hiện giờ không nên giao chiến chính điện với Huyền Long Đại Vương kia...
Trương Hằng trầm ngâm nói.
Đúng Lúc này, ánh mắt Huyền Long Đại Vương kia chợt lóe lên. nhìn lên người Trương Hằng. cầm Phục Yêu Tháp trong tay. một luồng yêu khí kinh thiên quét tới.
- Ha ha ha... Ngươi bị ta nhốt trong sơn động, thấy mùi vị thế nào? Hiện giờ bổn vương đã đoạt được Phục Yêu Tháp, để xem ngươi sẽ đấu với bổn vương như thế nào?
Huyền Long Đại Vương ngửa mặt lên trời cười lớn. có một bộ dạng nắm chắc thắng lợi.
Khi ở Huyết Tế Hà thông thiên, khí phách và thực lực mà Trương Hằng thể hiện ra đã hơn hắn một bậc. lúc này đã có thể gỡ hòa. trong lòng hắn có một cảm giác thành tựu.
Trương Hằng cười nhạo nói:
- Trương mỗ không phải là yêu tu. chẳng lẽ lại sợ Phục Yêu Tháp của ngươi hay sao?
- Hừ. ngươi đã tu thành bất diệt thân, có lẽ bổn vương không làm gì được ngươi, nhưng bằng hữu và đệ tử của ngươi thì sao?
Ánh mắt của Huyền Long Đại Vương như đao. toát ra vài tia sát khí. lướt qua đám người Lạc Hà, Cổ Thương và Vân Dịch.
Hắn không nắm chắc giết được Trương Hằng. nhưng nếu muốn đối phó với cổ Thương. Lạc Hà thực lực kém hơn một hai phân thì vẫn có cơ hội rất lớn. đặc biệt là đệ tử Độ Kiếp Kỳ của Trương Hằng.
Uy hiếp, đây là sự uy hiếp trắng trợn!
Lập tức, toàn bộ nơi đây yên tĩnh lại. tất cả mọi người nhìn về phía trận doanh của Trương Hằng.
Huyền Long Đại Vương ngửa mặt lên trời cười dài. ý chí tinh thần cường đại cuốn vào Phục Yêu Tháp, lập tức lấy được sự tán thành của bảo vật này. trong đầu hiện lên những tin tức liên quan tới Phục Yêu Tháp.
Vù!
Theo pháp lực của Huyền Long Đại Vương rót vào bên trong tháp, một đạo quang hoàn màu đỏ to lớn từ trong Phục Yêu Tháp bắn ra. quét khắp phạm vi mấy trăm dặm về phía trước.
Yêu khí kinh thế uy lực vô biên quét ngang toàn bộ tầng ngoài của động phủ. khiến cho linh hồn những tu sĩ dưới Đại Thừa Kỳ rung động không thôi. Bạn đang đọc tại chấm cơm.
Theo như lời của Kiếm tiên Từ Trường Phong, trong Phục Yêu Tháp này có hơn một trăm yêu tu. tu vi thấp nhất cũng là Đại Thừa KỲ, nếu như yêu thú mạnh mẽ như vậy tập hợp lại với nhau, thì yêu khí phóng ra sẽ đáng sợ tới mức nào.
Lập tức, trận doanh hùng dũng vô biên của hai phe chính ma bị thần uy khổng lồ của Phục Yêu Tháp chia tách, chỉ còn lại Chân Tiên và Chân Ma từ thượng giới kia là không động đậy chút nào.
Cửu U Ma tôn, Thất Tinh Thánh Quân, hai cường giả cấm kỵ dưới sự áp bức của yêu khí kinh thế hãi tục này cùng phải lùi lại mấy trượng, vận khí pháp lực, ngưng thần tập trung mới có thể chịu được uy lực này.
Trong nháy mắt. tầng bên ngoài của động phủ đã xảy ra một chuyện khiến cho người ta chấn động.
Bùm... bùm... bùm...
Hàng ngàn vạn yêu vật ở tầng ngoài của động phủ đều thần phục luồng yêu khí vô thượng này.
- Yêu khí đáng sợ thật...
Ngay cả yêu tu Đại Thừa Kỳ như Hắc Lân cự xà cũng không ngoại lệ. phủ phục dưới đất, hướng về phía Huyền Long Đại Vương mà quỳ lạy.
Vạn yêu triều bái!!
Đây là uy thế ngạo nghễ tới mức nào?
- Phục Yêu Tháp là Tiên bảo lục phẩm. Huyền Long Đại Vương là một tu sĩ hạ giới vừa mới có được nó. sao có thể phát huy ra uy lực cường đại như vậy, chuyện này thật quá khó tin?
Mặt Chân Tiên Tôn Húc Khải lộ ra vẻ hoảng sợ. lúc này đã mất hẳn dũng khí tới tranh đoạt Phục Yêu Tháp.
- Đó là... ý chí tinh thần... Thì ra là như thế.
Chân Ma Hình Cảnh dường như hiểu được điều gì đó. thở nhẹ nói:
- Người này có được ý chí tinh thần của cường giả nghịch thiên, khó trách có thể phát huy ra vài phân uy lực của Phục Yêu Tháp, chuyện này rất khó đối phó rồi.
- Đó là ý chí tinh thần của Thái thượng Yêu Long Hoàng! Hiện giờ quy tắc rào cản không gian giữa hai giới đã thay đổi. Thái thượng Yêu Long Hoàng không ngờ vẫn còn có thể giáng xuống ý chí tinh thần, chuyện này cũng thật khó tin. chẳng lẽ hắn...
Chân Tiên Tôn Húc Khải dừng lại. ngay sau đó lắc đầu, thì thào nói nhỏ:
- Điều này là không có khả năng...
Ở một góc, thân ảnh gầy nhom đầu đội nón tre nhìn lên Huyền Long Đại Vương đang chấn nhiếp chúng yêu ở trên bầu trời, thì thào nói nhỏ:
- Mong là ý chí tinh thần của Thái thượng Yêu Long Hoàng đã giáng xuống từ trước, nếu không...
Kim Bằng Yêu Thánh Vương và Uyên Hồng đứng hai bên Huyền Long Đại Vương, đều cảm thấy kinh tâm hoảng sợ.
Trong Phục Yêu Tháp kia tản mát ra một lực lượng khiến cho họ kinh hãi hoảng sợ, nếu lúc này bọn họ là kẻ địch của Huyền Long Đại Vương, thì hơn phân nửa sẽ bị đối phương trực tiếp hàng phục.
Phục Yêu Tháp, tên cũng như ý nghĩa, khắc chế chúng yêu trong thiên hạ. rơi vào trong tay yêu tu cũng có thể phát huy ra lực lượng khó tin.
- Yêu khí quả là đáng sợ...
Ở động khẩu của sơn động thần bí. phân thân của Trương Hằng hít vào một hơi khí lạnh, tâm thần chấn động.
- Chẳng lẽ đó là lực lượng của Phục Yêu Tháp, Chẳng lẽ Huyền Long Đại Vương đã chiếm được nó sao?
Trong mắt Triệu Tịch Nguyệt lóe lên một tia lo lắng.
Đứng trước yêu khí vô thượng vượt qua mức một giới có thể dung nạp. hai người đều có cảm giác như là một con kiến đối mặt với người khổng lồ. trong lòng thậm chí không thể sinh ra dũng khí chống lại nó.
Trương Hằng trầm ngâm nói:
- Không phải ngươi vừa mới nói, Phục Yêu Tháp là lục phẩm tiên bảo. tiên nhân bình thường khó có thể khống chế. nhưng Huyền Long Đại Vương này vừa mới có được vật này. sao lại có thể phát huy ra lực lượng cường đại như vậy?
- Bản thân Phục Yêu Tháp cũng có tính chất đặc biệt, chỉ cần đủ thực lực, cho dù không cần luyện hóa cũng có thể bước đầu khống chế. Cộng thêm ý chí tinh thần của Thái thượng Yêu Long Hoàng, cho nên Huyền Long Đại Vương mới có thể phát huy ra vài phần uy lực của tháp này.
Đôi mi thanh tú của Triệu Tịch Nguyệt nhíu lại, bắt đầu suy tư.
- Ý chí tinh thần?
Trương Hằng ngẩn ra:
- Nói như vậy. nếu ta chiếm được Phục Yêu Tháp này. chẳng phải là cũng có thể...
- Đúng vậy, ngươi không lấy được Phục Yêu Tháp này là một điều đáng tiếc nhất, bây giờ đã hối hận chưa?
Triệu Tịch Nguyệt cười dịu dàng, nhìn Trương Hằng đầy thâm Ý.
- Hối hận? Không đâu.
Đột nhiên trên người Trương Hằng nổi lên một sự tự tin.
- Điều này cũng đúng, lợi ích mà bản tôi ngươi có được cũng không nhỏ. quan trọng hơn là ngươi đã giữ lại được con bài tẩy tới lúc cuối cùng.
Hai mắt Triệu Tịch Nguyệt mang theo vẻ suy tư nhìn về phía đại điện của sơn động.
Trương Hằng trầm mặc một lát, nhìn ảnh lập thể thu nhỏ của ba mươi sáu giới ở trước mặt, lẩm bẩm:
- Ta có cảm giác uy hiếp lớn nhất mà Huyền Long Đại Vương gây ra cho ta không phải là Phục Yêu Tháp kia, mà là cuốn tranh thần bí này.
Cuốn tranh này mới thật sự là con bài tẩy của hắn...
Trương Hằng lại thi triển Thần Linh Nhãn nhìn chăm chú cuốn tranh thần bí kia, Một lát sau, cùng không phát hiện ra hư thực gì.
Ngay Sau đó, hắn khẽ thở dài:
- Có nhân vật nghịch thiên tham dự vào chuyện này. Thần Linh Nhãn của ta cũng không thể thăm dò ra hư thực chân chính.
- Liệu ngươi có nghĩ quá nhiều hay không? Nếu cuốn tranh này là con bài tẩy thật sự của Huyền Long Đại Vương, sao hắn lại bỏ lớn lấy nhỏ. để lộ ra vật này để ngăn cản chúng ta, đi cướp đoạt Phục Yêu Tháp kia? Đương nhiên có thể Huyền Long Đại Vương này lo sợ sau khi Phục Yêu Tháp rơi vào tay ngươi sẽ mang tới cho hắn uy hiếp lớn lao. dù sao Phục Yêu Tháp cũng là để khắc chế chúng yêu trong thiên hạ...
Giọng nói Triều Tịch Nguyệt ngưng trọng, bắt đầu trợ giúp phân tích.
Vũ.
Đúng Lúc này, cuốn tranh thần bí ở phía trước hai người lóe lên hóa thành nhỏ như bình thường, lưu quang bốn phía rực rỡ mê ly.
Vù!
Cuốn tranh biểu hiện sự vận chuyển của ba mươi sáu giới này trong chớp mắt biến mất ở trước mặt hai người.
Lối vào sơn động lại rộng mở,
- Chúng ta hãy mau đi xem tình hình ở bên ngoài...
Triệu Tịch Nguyệt đề nghị.
Trương Hằng nhìn về phía đằng xa, thở dài nói:
- Xem ra đại cục bên ngoài đã định.
Vũ.
Hai người bay ra khỏi lối vào sơn động thần bí này. hướng về phía yêu khí kinh thiên phát ra kia bay tới.
Dọc đường đi, bọn họ nhìn thấy những yêu vật đều phủ phục trên mặt đất, hướng về phía Phục Yêu Tháp quỳ lạy.
- Vạn yêu triều bái!
Tâm thần Trương Hằng nghiêm nghị, sắc mặt trở nên ngưng trọng.
Uy lực của Phục Yêu Tháp so với tưởng tượng của hắn còn mạnh hơn vài phần.
Phi hành được một đoạn đường, đột nhiên Trương Hằng thấy trên đường có một thân ảnh rất quen thuộc, không khỏi dừng lại.
- A?
Người kia cũng nhìn thấy Trương Hằng. sắc mặt mang theo cả sự sợ hãi lẫn vui mừng.
- Hoàng Phủ đảo chủ.
Trương Hằng nhìn một tu sĩ trung niên trong đám người, nói lớn.
- Trương... Trương tiền bối!
Hoàng Phủ Lân hơi xấu hổ. bên dưới có Tổng cộng bảy tám người, đều là hạng phủ chủ độ kiếp, không dám phi hành trên bầu trời, để trách kích thích sự tập kích của yêu vật.
- Tham kiến Trương tiền bối!
Những người này đều thi lễ, thần sắc cung kính dị thường.
Khi ở Huyết Tế Hà thông thiên, Trương Hằng to gan lớn mặt. xâm nhập vào trong bụng Huyết Giao Long, hàng phục Thân thú cấp Chân Tiên, uy danh vô địch của hắn đã xâm nhập vào trong lòng những tu sĩ của Chu Vương Triều này.
- Tham kiến Tán tiên đại nhân!
Những người này còn nhìn thấy Nghê Thường tán tiên, ánh mắt sáng lên, lập tức thi lễ.
- Hoàng Phủ đảo chủ. khi ở Thiên Tinh Đình, ta còn nhìn thấy ngươi và Quân đảo chủ đi với nhau...
Trương Hằng hơi khựng lại một chút, cũng hiểu ra được chuyện gì đó.
Sắc mặt Hoàng Phủ Lân tối sầm lại, nói:
- Quân đảo chủ vừa rồi đi tới gần khu vực trung tâm. kết quả đã bị một luồng yêu khí cuồng bạo đánh trúng, lập tức mất mạng rồi.
- Ta hiểu rồi...
Trương Hằng nhẹ nhàng thở dài. thần sắc rất trấn định.
Hai cố nhân hàn huyên vài câu. rồi Trương Hằng cáo từ. cùng với Triệu Tịch Nguyệt bay tới khu vực trung tâm có yêu khí khủng bố bao phủ kia.
Khi Trương Hằng bay tới khu vực trung tâm. phát hiện ra nơi này đã trở thành bình địa, yêu khí tàn sát bừa bãi. không biết đã giết chết bao nhiêu yêu vật.
- A? Trong Chu Vương Triều từ khi nào đã có thêm hai cường giả cấm kỵ... Không, là cấp Chân Tiên!
Triệu Tịch Nguyệt vừa nhìn đã cảm nhận được trong trận doanh của hai đạo chính ma đã có thêm hai luồng khí tức mạnh mẽ.
Trương Hằng với vẻ lạnh nhạt, nói:
- Chuyện này có gì là lạ, cường giả thượng giới cũng rất ham muốn bảo vật trong động phủ chủ Huyết Sát...
Bây giờ ta và ngươi tách ra thôi, trong động phủ chủ an nguy khó lường, tất cả đều là số trời.
Thân ảnh phân thân của Trương Hằng nhoáng lên một cái. cùng với Triệu Tịch Nguyệt tách ra, hướng về phía đám người Lạc Hà bay đi.
- Trương Hằng... Chẳng lẽ nhất định ngươi phải đối địch với ta sao?
Triệu Tịch Nguyệt mang theo vẻ phúc tạp, dùng thần niệm truyền âm, hỏi với vẻ không cam lòng.
Trương Hằng không để ý tới. trên người có kim quang bao Phủ lóe lên vài cái rồi biến mất khỏi tầm mắt nàng.
- Sư tôn. người đã trở lại rồi.
Vân Dịch ở đằng xa nhìn thấy Trương Hằng bay tới. không khỏi kinh hộ lên một tiếng.
Lạc Hà, Cổ Thương giữ Vân Dịch ở bên trong, giúp cho hắn dưới yêu khí mạnh mẽ kia hoàn toàn không bị thương tổn gì.
- Sao bây giờ ngươi mới đuổi tới?
Lạc Hà hỏi một cách khó hiểu.
- Vừa rồi đi tới một sơn động thần bí. có một số việc làm trì hoãn, hiện giờ tới đây chỉ là một phân thân thôi.
Trương Hằng đi tới trước mặt ba người, vẻ mặt bình tĩnh nói.
- Ngươi đã biết chưa. Huyền Long Đại Vương kia đã chiếm được Phục Yêu Tháp, hiện giờ trong động phủ chủ này đánh đâu thắng đó. không gì ngăn cản nổi ngay cả Chân Tiên và Chân Ma từ thượng giới cũng không dám trực tiếp giao chiến với hắn.
Cổ Thương mang theo vẻ buồn bã nói với Trương Hằng.
Trương Hằng gật đầu nói:
- Việc này ta đã sớm biết, nhưng bản tôn của ta hiện giờ không thể thoát ra. phân thân lại bị Huyền Long Đại Vương tìm cách vây khốn. bây giờ mới có thể tự do.
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Lạc Hà, Cổ Thương đều nghi hoặc không thôi.
- Sau này các ngươi sẽ biết, hiện giờ không nên giao chiến chính điện với Huyền Long Đại Vương kia...
Trương Hằng trầm ngâm nói.
Đúng Lúc này, ánh mắt Huyền Long Đại Vương kia chợt lóe lên. nhìn lên người Trương Hằng. cầm Phục Yêu Tháp trong tay. một luồng yêu khí kinh thiên quét tới.
- Ha ha ha... Ngươi bị ta nhốt trong sơn động, thấy mùi vị thế nào? Hiện giờ bổn vương đã đoạt được Phục Yêu Tháp, để xem ngươi sẽ đấu với bổn vương như thế nào?
Huyền Long Đại Vương ngửa mặt lên trời cười lớn. có một bộ dạng nắm chắc thắng lợi.
Khi ở Huyết Tế Hà thông thiên, khí phách và thực lực mà Trương Hằng thể hiện ra đã hơn hắn một bậc. lúc này đã có thể gỡ hòa. trong lòng hắn có một cảm giác thành tựu.
Trương Hằng cười nhạo nói:
- Trương mỗ không phải là yêu tu. chẳng lẽ lại sợ Phục Yêu Tháp của ngươi hay sao?
- Hừ. ngươi đã tu thành bất diệt thân, có lẽ bổn vương không làm gì được ngươi, nhưng bằng hữu và đệ tử của ngươi thì sao?
Ánh mắt của Huyền Long Đại Vương như đao. toát ra vài tia sát khí. lướt qua đám người Lạc Hà, Cổ Thương và Vân Dịch.
Hắn không nắm chắc giết được Trương Hằng. nhưng nếu muốn đối phó với cổ Thương. Lạc Hà thực lực kém hơn một hai phân thì vẫn có cơ hội rất lớn. đặc biệt là đệ tử Độ Kiếp Kỳ của Trương Hằng.
Uy hiếp, đây là sự uy hiếp trắng trợn!
Lập tức, toàn bộ nơi đây yên tĩnh lại. tất cả mọi người nhìn về phía trận doanh của Trương Hằng.