Trương Hằng và Mộng Tuyết tiến vào trong Lăng Tuyết Trì rất nhanh. Lưu Cát Chấp sự hôn mê bất tỉnh bị Trương Hằng túm lấy đi tới một chỗ sâu trong Lăng Tuyết Trì mấy chục thước.
Chát!
Trương Hằng tự tay đánh tỉnh kẻ này, cười tủm tỉm nhìn chăm chú vào vẽ mặt mê hoặc của Lưu Cát Chấp sự.
- Các ngươi muốn làm gì?
Lưu Cát sợ hãi kêu lên một tiếng, pháp lực toàn thân đã bị Mộng Tuyết phong ấn.
- Ngươi nói chúng ta muốn làm gì nào?
Sự tươi cười của Trương Hằng lộ ra vài tia quỷ dị. không cần nói nhiêu mà không ngừng dùng quyền cước đấm đá kẻ này.
Trong chóp mắt. mặt mũi Lưu Cát Chấp sự đã bầm đập. ngay cả răng cũng bị gãy mấy chiếc.
Trương Hằng xuống tay dùng lực đạo vô cùng khéo léo. khiến người này có thể chịu được nhưng không tránh khỏi nỗi đau da thịt.
Lưu Cát Chấp sự liên tục kêu thảm thiết, vẻ mặt cừu hận nhìn Trương Hằng, giận dữ kêu lên:
- Trương Hằng. ngươi dám Khi dưới phạm trên, không sợ bị môn quy xử trí sao?
- khi dưới phạm trên? Ta có sao? Mộng Tuyết cô nương có thể làm chứng mà.
Trương Hằng thản nhiên nói.
- Mộng Tuyết sư muội. ngươi mau ngăn hắn lại đi!
Lưu Cát Chấp sự vội vàng cầu cứu Mộng Tuyết.
Mộng Tuyết cười tươi đẹp, rúc vào trong ngực Trương Hằng, nhìn Lưu Cát nói:
- Lưu Cát sư huynh, ta có thể làm chứng là vào thời điểm ngươi chấp hành nhiệm vụ đã lấy việc công làm việc tư, để Trương đại ca mà một Chân Tiên cấp thấp tiến vào trong Lăng Tuyết Trì suýt nữa khiến hắn chết. Mà ta cũng tí nữa là bị tẩu hòa nhập ma, khó giữ được cái mạng nhỏ này.
- Ngươi, ngươi...
Khí huyết Lưu Cát dâng lên. suýt nữa là tức chết.
- Còn vết thương trên người ngươi là do ta bảo Trương đại ca ra tay. môn quy xử trí thế nào lại làm khó được ta chứ?
MộngTuyết cười khẩy nói.
- Mộng Tuyết sư muội. ngươi tại sao lại ở cùng một gã Chân Tiên cấp thấp như con kiến là hắn chứ. Hắn rốt cục có điểm nào tốt hả?
Vẻ mặt Lưu Cát không cam lòng, ánh mắt âm độc nhìn Trương Hằng, hận tới nghiến răng nghiến lợi.
- Ta thích hắn đó.
Mộng Tuyết lạnh như băng nói.
- Ngươi... Các ngươi... Á!
Lưu Cát mới nói được nửa chừng thì lại một Trương Hằng cho ăn một cái bạt tai.
Sau một lát, Lưu Cát Chấp sự đầy mình thương tích, hấp hối nằm ở đó. miệng không ngừng cầu xin tha thứ:
- Tha cho ta... Dừng lại...
- Trương mỗ sống an bình ở Ngạo Nguyệt Sơn. ngươi lại cố tình muốn chọc tới ta, năm lần bảy lượt dùng quỷ kế. Hiện giờ Trương mỗ chỉ giáo huấn nhỏ ngươi một chút. Lần sau nếu ngươi tái phạm thì đừng trách ta vô tình.
Trương Hằng vỗ vỗ tay, đá lên người này một cước, chậm rãi nói.
- Tốt rồi Mộng Tuyết muội. chúng ta đi thôi, để cho người này ở dưới Lăng Tuyết Trì tĩnh dưỡng mấy ngày.
Dứt lời hắn liền cùng tình lữ khăng khít bay đi. Bạn đang đọc tại chấm cơm.
Trương Hằng để Mộng Tuyết đánh cấm chế lên Lăng Tuyết Trì phòng ngừa tên Lưu Cát Chấp sự trốn ra.
- Trương đại ca yên tâm. Ta đã đặt cấm chế rồi. Với trạng thái hiện giờ cua hắn thì ba tới năm ngày cũng không ra nổi.
MộngTuyết cười nói.
- ừ. tốt lắm.
Trương Hằng gật gật đầu:
- Ngươi đi về trước đi. Ta muốn chờ cho nhiệm vụ tuần tra lần này kết thúc mới trở về động phủ.
- Trương đại ca không có chuyện gì muốn ta làm sao?
Mộng Tuyết cười hỏi.
- Ngươi đã nhu thuận như vậy thì ta sẽ giao cho ngươi hai nhiệm vụ.
Bàn tay Trương Hằng đưa lên vuốt mũi nàng một cái, thản nhiên nói:
- Sớm hoàn thành nhiệm vụ, ngươi có thể khôi phục tự do trước thời hạn.
- Không biết Trương đại ca có nhiệm vụ gì?
Mộng Tuyết không thay đổi sắc mặt hỏi.
- Sư tôn của ngươi là Đại trưởng lão. lại là cường giả đỉnh phong của Bắc Thần đại lục. ngươi có cơ hội thì hỏi giúp ta một chút xem hiện giờ cường giả đệ nhất của Cô Đế Tinh này có phải là Tiên Đế cấp một không. Ngoài ra thì cường giả cấp Tiên Quân cao cấp có bao nhiêu ngươi? Đây là nhiệm vụ thứ nhất. Một nhiệm vụ nữa là về truyền thuyết của Độc Cô Tiên Đế kia là thật hay giả. Độc Cô Tiên Đế có thật sự để lại ý bát của mình ở Cô Đế Tinh không?
Trương Hằng trực tiếp dùng thần niệm truyền âm nói.
Mộng Tuyết ngạc nhiên nói:
- Trương đại ca chẳng lẽ không phải là người ở Cô Đế Tinh sao? Trên Cô Đế Tinh hiện giờ đương nhiên không có Tiên đế. Tồn tại như Tiên đế cấp một làm sao có thể ở một góc hoang vu của Tiên Giới thế này chứ? Còn cường giả Tiên Quân cao cấp thì bọn họ tuyệt đối là đỉnh phong trên Cô Đế Tinh này.
về phần có bao nhiêu người thì ta cũng không rõ ràng lắm. Tuy nhiên ta biết trong tam đại tông môn trên Cô Đế Tinh đều có một vị Tiên Quân cao cấp tọa trấn. Bọn họ gồm tông chủ Lãnh Nguyệt của Lãnh Nguyệt Môn, tổ sư của Linh Xà Tông - Trịnh Trí Lôi. Huyễn Nguyệt - Người thần bí đứng sau Vụ Nguyệt Tông.
- Lãnh Nguyệt tông chủ, Trịnh Trí Lôi, Huyễn Nguyệt.
Trương Hằng trước đây đã nghe nói tới người nắm giữ thực quyền của tam đại tông này.
- Lãnh Nguyệt tông chủ đã tu luyện bảo điển tối cao Lãnh Nguyệt Vô Song tới đỉnh phong, được xưng là người có lực công kích mạnh nhất, thực lực đứng số một số hai trên Bắc Thần đại lục. Linh Xà Tông chủ Trịnh Trí Lôi thái độ làm người giả đối. pháp thuật và thần thông có hơi quỷ dị, rất khó nắm bắt. Huyễn Nguyệt đứng sau lưng Vụ Nguyệt Tông kia am hiểu nhất là ảo thuật, thậm chí có cả lĩnh vực ảo thuật, là người thần bí nhất. Đương nhiên ngoài bọn họ ra thì ở Bắc Thần đại lục còn có mấy Tiên Quân cao cấp lánh. đời. ta chỉ ngẫu nhiên nghe sư tôn đề cập qua.
Mộng Tuyết uyển chuyển nói.
- Vậy thì ý bát truyền thừa của Độc Cô Tiên Đế là thật hay không?
Trương Hằng hỏi.
- Truyền thuyết này đúng là sự thật. Độc Cô Tiên Đế sau khi rời khỏi Cô Đế Tinh đã để lại ý bát của mình trên Băng Nguyên đại lục. Sư tôn của ta và trưởng lão trong phái dường như đều đang tính toán tới việc này. còn tin tức cụ thể thế nào thì không rõ.
MộngTuyết đáp.
Trương Hằng thở khẽ nói:
- Được rồi. Ngươi về trước đi. Cô Đế Tinh có Tiên đế lánh đời hay không thì ngươi có thể tới hỏi lại sư tôn của ngươi một chút. Còn về chuyện của Độc Cô Tiên Đế thì ngươi cũng nhớ lưu ý giúp ta một chút.
- Vâng thưa Trương đại ca, ta biết rồi.
Mộng Tuyết biểu hiện nhu thuận thông minh trước mặt Trương Hằng, nhìn hắn hai cái rồi bay đi.
- Nữ tử này mặc dù không tính là người thiện lương nhưng bản tính cùng không xấu, nếu có thể giữ lại bên người xử lý công vụ thì cũng là một sự lựa chọn không tồi.
Trương Hằng nhìn nàng rời đi. trong đầu dần hiện lên một ý niệm như vậy.
Tuần tra ở phụ cận Lăng Tuyết Trì nửa ngày. Trương Hằng liền ẩn hiện cảm nhận được động tĩnh của Lưu Cát Chấp sự trong ao.
Ầm ầm!
Lưu Cát Chấp sự còn chưa lành thương thế đã sử dụng công kích mạnh mẽ tấn công cấm chế mà Mộng Tuyết bố trí.
Tuy rằng đều là Chân Tiên cao cấp nhưng lĩnh ngộ đối với pháp tắc không gian của hai người lại chênh lệch quá lớn. Mộng Tuyết có thể thoải mái dùng một ngón tay đánh tan cấm chế do Lưu Cát bố trí như Lưu Cát muốn phá vỡ cấm chế của Mộng Tuyết lại không dễ dàng như vậy.
- Mẹ kiếp. Trương Hằng. ngươi nhớ kỹ lão tử. Đợi tới sau khi bản Chấp sự trở về nhất định sẽ nghĩ biện pháp chỉnh chết ngươi. Còn con quỷ cái Mộng Tuyết kia nữa, một ngày nào đó ta sẽ cho ngươi phải rên rỉ hầu hạ dưới khố của ta.
Trong mắt Lưu Cát Chấp sự lộ ra vẻ oán hận vô cùng.
Trương Hằng di chuyển trên bầu trời Lăng Tuyết Trì thì thào nói:
- Tiên nhân trên thượng giới này có sinh mệnh vĩnh hằng, nhàn hạ rất nhiều. Chẳng qua tranh đấu lại vô cùng gay gắt. không giống như phàm nhân ở hạ giới.
Hắn thật sự chẳng coi lời nói của Lưu Cát Chấp sự vào đâu. Kêu gào là một chuyện. còn có làm được hay không lại là chuyện khác. Lý tưởng và sự thật luôn luôn sai lệch rất lớn.
Từ khi đi vào thượng giới, tiến vào tiên môn xong, lần đầu tiên Trương Hằng sinh ra nghi ngờ đối với các tiên nhân thượng giới.
Trong ý tưởng của hắn thì tiên nhân vốn phải siêu phàm thoát tục. ngao du thiên địa. tiêu điều tự tại.
Nhưng sự thật lại là tiên nhân trong thượng giới này cũng suy diễn ích lợi, tranh đấu tình cừu.
- Chỉ mong có thể sớm gặp Lạc Hà đại ca và nhị đệ. Tiên Giới rộng lớn vô ngần này cũng cần phải thăm dò một phen. Đợi tới khi ta tiến vào tầng sáu công pháp, chuẩn bị tất cả rồi mới có thể tính tới chuyện đi Loạn Tinh giới.
Trương Hằng đón gió trên bầu trời, cảm thấy không tự nhiên lắm. Vài phân thân của hắn vẫn đều ở trong lĩnh vực không gian tìm hiểu thần thông và bí pháp.
- Đúng rồi. Sau khi tiến vào công pháp tầng năm. ta còn chưa đắp nặn phân thân thứ tư của ta. Từ lúc tiến vào Lãnh Nguyệt Môn tới giờ ta cũng quên mất việc này.
Trương Hằng đột nhiên bật cười.
Từ tầng hai của Luyện Thiên Hóa Địa Công, công pháp mỗi lần thăng cấp lại có thể tăng thêm một phân thân.
Cứ thêm một khối phân thân là đại biểu cho thực lực của Trương Hằng đã gia tăng.
- Trong cấp Tiên Quân thì cấp bậc chênh lệch tuy lớn nhưng đối với ta sau khi dung hợp tam đại chân thân, thực lực tăng vọt đâu chỉ vài lần, lại cộng với ưu thế công pháp thì hẳn có thể thắng Tiên Quân trung cấp dễ dàng. Mà sau khi ta có thêm một khối phân thân nữa, dung hợp lại thì dù đánh với Tiên Quân cấp cao cũng có thể tự bảo vệ.
Trương Hằng thầm nghĩ.
Hiện tại chỉ cần biết rõ một vấn đề là trên Cô Đế Tinh rốt cục có nhân vật siêu nhiên cấp bậc Tiên đế cấp một không mà thôi.
Nếu có cường giả Tiên đế cấp một thì kế hoạch cướp sạch tinh cầu này của Trương Hằng tất nhiên là sụp đổ.
Lại qua nửa ngày, Trương Hằng thấy một Chân Tiên trung cấp bay tới. vẻ mặt nghi hoặc hỏi:
- Sao lại không thấy Lưu Cát Chấp sự?
Trương Hằng cười thần bí:
- Hắn đi Lăng Tuyết Trì tắm rửa rồi...
- Đi Lăng Tuyết Trì tắm rửa?
Vị Chân Tiên trung cấp kia nao nao.
- Hắn chẳng lẽ không sợ môn quy xử lý sao? Lăng Tuyết Trì là trọng địa tu luyện không được trưởng lão trong môn phái phê chuẩn là không được tự tiện đi vào.
- Chuyện này ta cũng không rõ lắm...
Trương Hằng nhún vai.
Tên Chân Tiên trung cấp kia lộ vẻ hồ nghi nói:
- Tại sao ta lại thấy có điều gì không đúng.
Trương Hằng cười thầm nhưng ngoài mặt lại chẳng hề đổi sắc nói:
- Vị huynh đệ này. ngươi suy nghĩ nhiều quá rồi...
- Thật sao?
Vị Chân Tiên này bán tín bán nghi hỏi.
Hai người đang thảo luận vấn đề này thì bề mặt Lăng Tuyết Trì rung chuyên một trận, sóng nước gợn lên.
- Bên kia đã xảy ra chuyện gì?
Biến hóa này khiên vào tên Chân Tiên ở phụ cận chú ý.
Bốn người gồm cả Trương Hằng vội vàng chạy tới Lăng Tuyết Trì.
Rầm rầm rầm!
Dưới mặt nước của Lăng Tuyết Trì dường như có một người nào đó đang không ngừng công kích mạnh mẽ.
- Chẳng lẽ là Lưu Cát Chấp sự?
Tên Chân Tiên vừa rồi lộ vẻ nghi hoặc hỏi.
-Hẳn là thế rồi...
Trương Hằng nói chuyện rất thản nhiên:
- Chúng ta chờ thêm một chút đi.
- Không thể đợi được. Chúng ta hợp lực đánh tan cấm chế này đi.
Có vài tên Chân Tiên không dám trì hoãn, vội vàng tế pháp bảo ra, bắt đầu công kích tầng cấm chế kia.
Ước chừng qua một chén trà nhỏ. Bỗng nghe phốc một tiếng, cấm chế đã bị đánh tan. Lưu Cát Chấp sự mặt mày sưng đỏ bay ra từ trong ao.
-Á!
Biến hóa như vậy khiến sắc mặt vài tên Chân Tiên đại biến.
Lưu Cát Chấp sự dùng ánh mắt có thể giết người nhìn tới nhưng Trương Hằng lại vô cùng vô hại hỏi:
- Lưu Cát Chấp sự. ngươi bị làm sao thể? Nóng quá nên xuống ao tắm rửa sao?