Tiên Nghịch

1995: Vật Này Người Này Vương Mỗ Đều Muốn!



Thần sắc Vương Lâm ngưng trọng.

Hắn ẩn thân trong đầu lâu của Tiên Tổ, lúc này được đầu lâu bao phủ nên người ngoài không thể biết được chuyện bên trong.

Chỉ khi nào đầu lâu bị Tiên Hoàng chém ra thì đến lúc đó sự tồn tại của hắn nhất định sẽ bị người khác phát hiện.
Ánh mắt lóe lên, Vương Lâm ngưng thần tĩnh khí quan sát.
Chỉ thấy tay phải Tiên Hoàng chụp vào đầu lâu Tiên Tổ to tới hơn mười trượng trong hư không.

Trong nháy mắt khi đầu lâu này trôi tới trước người hắn, hai mắt hắn liền lộ ra vẻ quyết đoán.
Tay trái Tiên Hoàng giơ lên, bàn tay chém xuống như đao, toàn thân tràn ngập kim quang, mặt nổi đầy gân xanh.

Huyết mạch trong cơ thể hắn giống như đang sôi trào, chuyển động trong cơ thể, dung nhập vào bên trong cánh tay trái, hướng về phía đầu lâu của Tiên Tổ bỗng nhiên chém xuống.

Chỉ nghe ầm một cái, trên đầu lâu của Tiên Tổ xuất hiện một khe nứt! Kim quang vô tận từ bên trong cái khe lan ra.

Thần sắc Tiên Hoàng cũng đột nhiên tràn ngập thống khổ, thân thể dùng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy mà già đi! Giờ phút này Đạo Nhất, Võ Phong, cả Cửu Đế đều ngưng thần nhìn lại.

Chỉ có thần sắc Song Tử Đại Thiên Tôn ở phía xa xa là phức tạp, nhìn đầu lâu nọ không biết đang suy nghĩ không.

Nhưng ngay trong tích tắc khi thần sắc Tiên Hoàng lộ vẻ thống khổ, đột nhiên Cửu Đế gầm lên giận dữ, lập tức thân thể dùng tốc độ cực nhanh thoáng một cái vọt tới.

Ngay sau đó.

Thần sắc Đạo Nhất và Võ Phong biến đổi, đồng loạt lao theo.
Chỉ thấy trong nháy mắt khi tay phải Tiên Hoàng rơi vào đầu lâu của Tiên Tổ, lấy lực lượng huyết mạch khiến cho đầu lâu này xuất hiện khe nứt.

Bàn tay không chém tới nữa mà chuyển hướng thành vỗ mạnh.

Hắn căn bản là không lựa chọn thỏa hiệp, không muốn hoàn toàn chém vỡ đầu lâu Tiên Tổ mà chụp lên đó.



Lực lượng huyết mạch trong cơ thể hắn ầm ầm tràn ra, truyền vào trong huyết mạch của Tiên Tổ!
Các ngươi xem thường lá gan của ta rồi! Chết có gì đáng sợ chứ? Sống tiếp đâu có còn là Đại Thiên Tôn! Chẳng bằng liều một phen!
Tiên Hoàng thét dài.

Trong nháy mắt khi ba người Cửu Đế lao tới, đầu lâu của Tiên Tổ đã hấp thu lực lượng huyết mạch, bỗng nhiên lại mở hai mắt một lần nữa.

Từ trong thất khiếu của đầu lâu này có một luồng sương khói màu vàng kim nồng đậm tới cực điểm hừng hực tràn ra! Trong nháy mắt khi đám sương khói này lan tỏa ra, Tiên Hoàng đặt hai tay lên đầu lâu, mở to miệng điên cuồng hấp thu sương khói màu vàng nọ.

Sương khói này nếu để Tiên Hoàng hấp thu toàn bộ thì hắn có thể kế thừa tu vi của Tiên Tổ, thậm chí có thể nhờ đó mà mở ra một khe hở trong Trớ Thuật do lực lượng huyết mạch phản phệ của Tiên Tổ trước khi chết! Một nhát chém vừa rồi của hắn ngoài việc khiến cho đầu lâu của Tiên Tổ xuất hiện một cái khe thì cũng đánh rách pháp thuật của Hải Tử quốc sư.

Khiến cho đầu lâu này dù có một cái khe nhưng vẫn có thể để Tiên Hoàng mạnh mẽ hấp thu như trước! sắc mặt Hải Tử quốc sư ở phía xa xa lập tức ta nhợt, khóe miệng tràn máu tươi.

Ánh mắt Đạo Nhất lộ ra vẻ âm độc, trong chớp mắt khi tới gần liền giơ tay phải lên.

Hóa thành một chưởng ấn đánh thẳng lên thân thể Tiên Hoàng! Cùng lúc đó Võ Phong cũng đồng thời ra tay, đánh tới một quyền! Còn cả Cửu Đế khi tới gần, bên ngoài thân thể cũng huyễn hóa ra một con bạch lang, gầm thét há miệng lao về phía Tiên Hoàng!
Ngay trong nháy mắt khi thần thông của ba người tới gần, Tiên Hoàng ngẩng phắt đầu.

Hai mắt chảy máu màu vàng kim, thậm chí từ thất khiếu cũng có máu vàng kim chảy ra.

Dòng máu đó vừa chảy xuống vừa nhanh chóng thay đổi màu sắc, trở thành màu đỏ tươi.

Đó là biểu hiện của việc huyết mạch trong cơ thể hắn đang tán đi! Trong hai mắt tràn ngập máu tươi của hắn cũng lộ vẻ điên cuồng.
- Không tốt!
Cửu Đế biến sắc, đang muốn thu tay nhưng đã chậm rồi.

Chỉ thấy Tiên Hoàng hóa ra căn bản không hấp thu sương khói màu vàng từ đầu lâu Tiên Tổ.

Tất cả mọi chuyện vừa rồi nhìn như chân thật nhưng hóa ra đều là giả dối.


Sương khói mà hắn vừa hút vào giờ phút này hoàn toàn bị cuốn đi, khuếch tán ra từ trong thất khiếu.
Cất tiếng cười điên cuồng, thân thể Tiên Hoàng nhanh chóng bành trướng ra với tốc độ mà mắt thường có thể trông thấy, trong phút chốc ầm ầm nổ tung.

Hắn lựa chọn tự bạo rồi! Chuyện tự bạo này nằm ngoài dự đoán của mọi người, dù là Cửu Đế cũng chưa bao giờ từng nghĩ tới.

Tiên Hoàng vốn không bị buộc vào tuyệt cảnh sinh tử nhưng lại tự bạo! Đại Thiên Tôn tự bạo, dù chỉ là thân thể nổ tung thì lực lượng ẩn chứa trong đó cũng kinh thiên động địa.

Mà sau khi tự bạo, dù đoạt xá thì cũng không còn là Đại Thiên Tôn nữa! Lực lượng tự bạo ầm ầm lan tỏa ra khắp cấm cung, trong nháy mắt khiến mặt đất cấm cung nát bấy, bầu trời sụp đổ.

Luồng lực lượng này lan tràn ra cũng tràn vào Địa Cung phía trên, khiến toàn bộ tế đàn và những cây cột trong Địa Cung tan rã! Địa Cung tiêu tán.

Nơi này là không gian bất đồng với hoàng cung nữa, xếp chồng lên nhau nhưng bởi luồng lực lượng này rất cường đại nên trong lúc sụp đổ liền tạo thành đường nối thông suốt với hoàng cung trong Tổ Thành.

Do vậy luồng lực lượng này ầm ầm khuếch tán ra, trực tiếp làm sân rộng trước đại điện của hoàng cung nổ tung.
Trên mặt đất của hoàng cung, đá tảng tan vỡ thành từng mảnh, giống như sóng biển bị cuốn về bốn phương tám hướng.

Tiếng ầm vang không ngừng lan ra.

Hầu như chỉ trong nháy mắt, luồng lực lượng này biến thành lực lượng trùng kích, quét ngang cả hoàng cung, khiến cho hoàng cung tuyệt đối bất diệt trong Tổ Thành qua vạn vạn năm như bị một bàn tay khổng lồ quét ngang qua.

Vô số cung điện tinh xảo bị hủy diệt, cả những tu sĩ tồn tại trong hoàng cung trong nháy mắt này cũng tan thành mây khói.

Luồng lực trùng kích này hình tiếng tiếng động kinh thiên động địa, chấn động cả Tổ Thành, khiến cho tu sĩ bên trong Tổ Thành hoảng sợ kinh hãi.

Ngay trong nháy mắt khi luồng lực lượng này hủy diệt hoàng cung, tiến gần tới pho tượng Tiên Tổ vẫn đứng sừng sững sâu trong hoàng cung, pho tượng này bỗng nhiên bộc phát ra kim quang chói mắt.


Kim quang này đối kháng với lực lượng này, hình thành tiếng nổ ầm ầm liên miên không dứt.

Tiếng động này càng ngày càng kịch liệt, cuối cùng trở thành tiếng gầm rống ngập trời, vang vọng khắp Trung Châu! Mà trong cấm cung bị hủy diệt, nguồn gổc gây nên tai họa này - Tiên Hoàng, vào lúc này thân thể cùng với luồng lực lượng thân thể Đại Thiên Tôn nổ tung, mang theo rất nhiều thịt nát đang đánh thẳng tới Đạo Nhất, Võ Phong và Cửu Đế.

Tiên Hoàng tự bạo có thể khiến hoàng cung sụp đổ.

Cũng có thể gây thương tổn cho ba Đại Thiên Tôn nhưng không thể hủy diệt bọn họ.

Nhất là lúc này ba người đồng loạt ra tay, uy lực càng tăng vọt lên mấy lần.

Nhưng cũng tại bọn họ ra tay nên lúc này ba người không ai hẹn ai, sắc mặt tái nhợt, đều lộ vẻ sợ hãi!
Bởi vì thần thông lực do bọn họ ra tay trong lúc thân thể Tiên Hoàng nổ tung liền dung hợp với huyết nhục, khiến cho trong huyết nhục nổ tung của Tiên Hoàng có khí tức của bọn họ, dung hợp với nhau chẳng khác nào bốn người cùng ra tay, triển khai thần thông mạnh nhất.

Mà kẻ đầu tiên bị lan đến ngược lại lại không phải là ba người bọn họ mà là đầu lâu của Tiên Tổ!
Đầu lâu của Tiên Tổ vốn không yếu ớt như vậy.

Nhưng phải biết rằng Tiên Hoàng vừa rồi đánh xuống khiến thất khiếu của đầu lâu của Tiên Tổ lan ra sương khói màu vàng kim kia, cũng khiến cho nó xuất hiện khe nứt.

Do đó khi Tiên Hoàng tự bạo, trong nháy mắt khi ba người Cửu Đế ra tay, lực lượng hủy diệt bộc phát ra cuốn tới đầu lâu của Tiên Tổ này, khiến cho cái khe trên thiên linh của nó cuối cùng ầm một tiếng, khuếch tán ra trong phạm vi lớn.
Cái khe này khuếch tán ra chẳng khác nào bốn người đồng thời động tới Trớ Thuật của Tiên Tổ đặt ra trước khi chết.

Tu vi Đạo Nhất yếu nhất, giờ phút này phát ra tiếng kêu thảm thiết.

Chỉ thấy bên ngoài thân thể hắn lập tức tỏa ra rất nhiều hắc khí.

Khuôn mặt tuấn mỹ nhanh chóng thối rữa với tốc độ mắt thường có thể trông thấy.

Võ Phong cũng kêu thảm một tiếng, thân thể bị hắc khí bao quanh, bắt đầu thối rữa ra.
Tu vi Cửu Đế cao nhất, hơn nữa lực lượng của Trớ Thuật bị bốn người chia sẻ, do đó hắn dựa vào tu vi mạnh mẽ đối kháng với thuật này, da thịt xuất hiện những ký hiệu quỷ dị vô cùng bắt mắt.
Còn cả Tiên Hoàng, hắn chỉ tự bạo thân thể nhưng linh hồn vẫn còn tồn tại, hơn thế nữa trong khoảnh khắc thân thể nổ tung, sau khi cái khe trên đầu lâu của Tiên Tổ mở rộng ra, linh hồn hắn trong khí đang nhanh chóng tiêu tán liền lao thẳng về cái khe nọ.

Hắn muốn tới chính là chỗ của Liên Đạo Phi ở mắt trái của cái đầu lâu này!
Ta là Tiên Hoàng, từ nhỏ đã thông tuệ hơn người, đại sự lần này há lại không có chuẩn bị.



Đạo Phi chính là sự chuẩn bị của ta! Đoạt xá thân thể hắn xong, lấy thân thể này chia sẻ lực của Trớ Thuật, hơn nữa lúc này hắn đã kế thừa một chút tu vi của Tiên Tổ, ta có thể chuyển bại thành thắng như trước!
Linh hồn của Tiên Hoàng giống như đang thiêu đốt, phát ra tiếng gầm thét điên cuồng, trong lúc ba người Cửu Đế đang đối kháng với lực lượng của Trớ Thuật, trong nháy mắt đã vọt vào cái khe trên đầu lâu, lao nhanh tới mắt trái.
Có thể thấy linh hồn hắn đã tới gần mắt trái, đang chuẩn bị nhảy vào cơ thể Liên Đạo Phi nhắm mắt hôn mê trong đó thì trong nháy mắt, đột nhiên kinh thiên liền xảy ra! Trong mắt trái của Tiên Tổ, ô quang bỗng lóe lên.

Thân ảnh Vương Lâm bước từng bước đi ra! Hắn đợi thật lâu, tới thời khắc mấu chốt mới xuất hiện! Hắn giống như một thợ săn.

Chọn đúng thời điểm để đi săn! Lực lượng của Trớ Thuật của Tiên Tổ Vương Lâm không hề dính phải chút nào, giờ phút này sau khi xuất hiện, trong tiếng kêu thảm thiết của Đạo Nhất, khi Võ Phong đang lùi lại phía sau.

Cửu Đế đang đối kháng với Trớ Thuật không thể phân thần, trực tiếp vọt vào mắt trái của đầu lâu của Tiên Tổ! Song Tử ở phía xa xa lúc nhìn thấy thân ảnh Vương Lâm lập tức lộ vẻ kinh hỉ! Còn cả Hải Tử Thiên Tôn, trong lúc sửng sốt, trong mắt lóe lên vẻ kích động.

Vương Lâm xuất hiện cực nhanh, nhoáng một cái liền tiến tới trước Tiên Hoàng đang dính Trớ Thuật, linh hồn như đang thiêu đốt, muốn lao vào trong thân thể Liên Đạo Phi kia.
Ánh mắt Vương Lâm lóe lên, không chút do dự.

Tay phải giơ lên hướng về phía linh hồn của Tiên Hoàng vung tay áo một cái.

Tiên Hoàng dù là Đại Thiên Tôn nhưng thân thể tự bạo, linh hồn bị hao tồn, lại bị Trớ Thuật bao quanh, giờ phút này cực kỳ suy yếu.

Sau khi thấy Vương Lâm, lập tức hắn cất một tiếng thét truyền tới tận tâm thần.
- Ngươi....!Ngươi...
Tiên Hoàng thét lên chói tai, lộ vẻ sợ hãi vô tận.

Hắn tính tới tất cả mọi chuyện, cho dù cuối cùng giống như một kẻ kiêu hùng liều chết nhưng lại không thể tính tới một chuyện, đó là Vương Lâm còn sống!
Đâu chỉ có hắn không tính tới, ba người Cửu Đế, Đạo Nhất, Võ Phong cũng không thể ngờ nổi là Vương Lâm không chết!
Vung tay áo lên, linh hồn Tiên Hoàng thét chói lên tai thê lương nhưng không lui lại mà điên cuồng muốn nhảy vào trong thân thể Liên Đạo Phi.

Nhưng hắn không còn cơ hội nữa rồi.

Linh hồn hắn trong cái phất tay của Vương Lâm lập tức bị hút tới, cuối cùng bị Vương Lâm túm lấy, thu vào trong Không Gian trữ vật.

Tiên Hoàng suy yếu tới mức này, lại bởi Trớ Thuật của Tiên Tổ nên theo Vương Lâm thấy đã chẳng còn có thể gây nên chuyện gì! Ngay trong tích tắc khi Vương Lâm thu lấy linh hồn của Tiên Hoàng, đầu lâu của Tiên Tổ bởi cái khe vừa rồi quá lớn giờ phút này bị chấn động liền nứt ra một chút nữa.
Vương Lâm dìu Liên Đạo Phi đang hôn mê, bước từng bước ra khói mắt trái của đầu lâu, đứng trong thiên địa đang sụp đổ này, đạp bước lên trên đầu lâu của Tiên Tổ! Mái tóc bạc của hắn lúc này lại một lần nữa dùng tốc độ mắt thường có thể trông thấy mà biến thành màu đen! Tóc đen, áo đen, mắt đen!
Vật này, người này, Vương mỗ đều muốn!







back top