Tiên Quốc Đại Đế

Chương 1008: Không Phải Tỷ Muội?

Một đối ba ngàn người? Đấu trường thời không là do nàng thiết lập ra sao?

 

Lúc này Tuyệt Cung Chủ cũng nhìn thấy vị trí của Diêm Xuyên có điểm khác biệt.

 

Nhìn thấy Hồng Quân, Tuyệt Cung Chủ luôn có cảm giác nhìn không thấu.

 

cCuối cùng, Tuyệt Cung Chủ vẫn nhìn về phía Diêm Xuyên, thần sắc cực kỳ phức tạp.

 

- Tại sao ngươi cứu ta?

 

Tuyệt Cung Chủ nhìn chằm chằm vào Diêm Xuyên nói.

 

Nhìn Tuyệt Cung Chủ, Diêm Xuyên trầm mặc một hồi nói: 

 

- Đao Ma là phụ thân nàng?

 

Tuyệt Cung Chủ trừng mắt một cái nói:

 

- Ngươi... làm sao ngươi biết được?

 

Diêm Xuyên thoáng cười khổ một hồi nói: 

 

- Sau này nói sau!

 

Tuyệt Cung Chủ nhíu mày, suy nghĩ một chút, cuối cùng không tiếp tục hỏi nữa.

 

Bên ngoài, Thánh nhân Thiên Cơ Tử chết đi trong nháy mắt.

 

Ầm!

 

Thiên địa phát ra một tiếng động rất lớn. Bỗng nhiên, một điệu nhạc buồn vang vọng đất trời, mây đen dày đặc, trời đổ mưa máu, đất xuất hiện sương máu.

 

Trong lúc nhất thời, vô số tu giả thiên hạ đều nhíu mày nhìn lên trời.

 

Bích Du Cung, Thông Thiên giáo chủ đang ngồi khoanh chân, bỗng nhiên giương đôi mắt, bấm ngón tay thoáng tính toán một lát.

 

- Thiên Cơ Tử? Chết thì cũng thôi!

 

Nói xong, Thông Thiên giáo chủ lại nhắm hai mắt lại.

 

Phản ứng khắp nơi không giống nhau. Gần nghìn Tổ tiên từ trong đấu trường thời không đã ra ngoài cảm thấy mình rất may mắn. Rõ ràng, khẳng định những kẻ sống chết ở lại trong đấu trường thời không đã chiến đấu cực kỳ ác liệt thảm khốc.

 

Bên trong đấu trường thời không, tu vi của Vũ Chiếu đã vững chắc. Thái Cực Đồ, ngọc tỷ chậm rãi bay vào trong tay áo.

 

Đại đạo cũng tan đi. Thất khiếu Vũ Chiếu chảy máu đã được Vũ Chiếu lau sạch.

 

Nàng quay đầu nhìn hơn hai ngàn Tổ tiên đã bị mình đánh bại đang nằm la liệt xung quanh một chút, sau đó hít sâu một hơi. Trong trận chiến điên cuồng chém giết lúc trước, nàng đã giết chết ba trăm Tổ tiên. Những người còn lại đều đã bị thương.

 

Vũ Chiếu liếc nhìn một cái, sau đó liền không tiếp tục để ý nữa.

 

- Tổ tiên thập tam trọng thiên? Vũ Chiếu đã đạt được năng lực thông ngôn thiên hạ!

 

Diêm Xuyên hít sâu một cái nói.

 

Phía xa, Vũ Chiếu ngẩng đầu nhìn lên trời. Trong nháy nàng mắt xuyên qua bọt khí nhìn thấy được phù đài phía trên.

 

Vũ Chiếu nhìn Hồng Quân, nhất thời thần sắc cực kỳ phức tạp.

 

- Đa tạ, lão sư!

 

Trong giọng nói của Vũ Chiếu có chút miễn cưỡng. Bởi vì trong nháy mắt vừa nãy đó, nếu không phải mình đột phá, khẳng định mình đã bỏ mình tại chỗ. Còn Hồng Quân, chắc chắn sẽ không nhúng tay. Phần cảm kích này có vẻ hơi miễn cưỡng.

 

Hồng Quân nhìn Vũ Chiếu phía dưới, nhẹ nhàng gật đầu một cái: 

 

- Vũ Chiếu, sư phụ cho ngươi thêm một câu cuối cùng!

 

- Nguyện ý nghe lão sư giáo huấn!

 

Vũ Chiếu hơi thi lễ nói.

 

- Muốn tiếp tục đột phá, tu vi vẫn cần phải tìm từ trong lòng!

 

Hồng Quân thản nhiên nói.

 

- Tu vi vẫn cần tìm trong lòng?

 

Vũ Chiếu nhíu mày, cuối cùng gật đầu một cái.

 

- Vâng, tạ ơn lão sư giáo huấn!

 

Vũ Chiếu trầm giọng nói.

 

Hồng Quân gật đầu một cái. Tay áo lớn của hắn vung lên một cái.

 

- Có thể đi ra ngoài được chưa?

 

Vẻ mặt một Tổ tiên bỗng nhiên có phần mừng như điên nói.

 

Trong nháy mắt Tổ tiên kia đã ra khỏi đấu trường thời không.

 

Những người khác, vẻ mặt cũng mừng như điên, đạp không nhanh chóng rời đi. Trong nháy mắt, gần như mọi người đều rời đi không còn một mống.

 

Không ai muốn ở lại chỗ này nữa. Đặc biệt là khi còn có Ma Vương giết người như thế.

 

- Đi thôi!

 

Hồng Quân quay về phía Vũ Chiếu kêu lên.

 

Vũ Chiếu nhìn Hồng Quân, trên nét mặt có một chút phức tạp, gật đầu một cái: 

 

- Vâng!

 

Vũ Chiếu đạp không, ra khỏi đấu trường thời không.

 

Trong nháy mắt, bên trong đấu trường thời không chỉ còn lại nhóm người Diêm Xuyên.

 

Hồng Quân nhìn Diêm Xuyên nói: 

 

- Diêm Xuyên, lúc trước ta nói với ngươi, ngươi không cần để ý, cũng không thể nào truyền ra ngoài. Nơi này, cho dù là mệnh số cũng không nghe thấy được!

 

- Ồ?

 

Trong mắt Diêm Xuyên loé lên một tia kinh ngạc.

 

- Còn Phù Tô kia, nên làm như thế nào, thì làm như thế. Ta sẽ không can thiệp vào chuyện của ngươi, cũng không ai biết tình huống của hắn!

 

Hồng Quân thản nhiên nói.

 

Diêm Xuyên gật đầu một cái: 

 

- Được!

 

Hồng Quân gật đầu. Ngay lập tức thân hình Hồng Quân chậm rãi phai nhạt.

 

Không chỉ có thân hình Hồng Quân, tất cả đấu trường thời không cũng chậm rãi tan biến.

 

Rất nhanh, Hồng Quân biến mất. Không gian xung quanh cũng biến mất. Nhóm người Diêm Xuyên đã xuất hiện không trung của hải đảo.

 

Khắp nơi, vô số cường giả vây quanh.

 

Phía xa, Vũ Chiếu đi ra, rất nhiều thần tử Đại Chu cung kính bái lạy.

 

Một đám Tổ tiên đi ra lúc trước, thời điểm nhìn thấy Vũ Chiếu, mỗi người đều cảm thấy sợ hãi không thể giải thích.

 

Sau trận đấu ngày hôm nay, tên tuổi của Vũ Chiếu nhất định sẽ vang danh thiên địa.

 

- Thánh Vương!

 

Phía xa nhóm người Quỷ Cốc Tử bay tới.

 

- Đi thôi!

 

Mọi người lên xe rồng, nhanh chóng rời khỏi nơi đây.

 

Thời khắc Tuyệt Cung Chủ xuất hiện ở đây, trên mặt nàng lại bị vô số sương mù bao phủ.

 

Nàng theo nhóm người Diêm Xuyên nhanh chóng rời đi.

 

Bên trên xe rồng kéo, Tuyệt Cung Chủ lại hỏi: 

 

- Diêm đế, làm thế nào ngài biết được thân phận của ta? Vì sao lại cứu ta?

 

- Ta đã gặp muội muội nàng! Muội muội nàng chính là Hoàng!

 

Diêm Xuyên nói.

 

- Hoàng? Ta biết nàng. Trong truyền thuyết, đó là người đã đi ra từ cùng một phong ấn giới với ngài?

 

Tuyệt Cung Chủ nghi ngờ nói.

 

- Không sai, bởi vì muội muội của nàng, ta mới cứu nàng!

 

Diêm Xuyên gật đầu một cái.

 

- Ha ha, Diêm đế, ngài lấy cớ này quá sứt sẹo đi. Muội muội? Ta không có muội muội!

 

Tuyệt Cung Chủ trầm giọng nói.

 

- Ồ?

 

Diêm Xuyên đột nhiên cảm thấy cổ quái nhìn Tuyệt Cung Chủ.

 

Hai người đều con gái của Đao Ma. Vì sao Tuyệt Cung Chủ lại phủ nhận?

 

- Nàng không biết Hoàng?

 

- Diêm đế, xin ngài không nên đùa như vậy. Phụ thân ta là Đao Ma. Điều này không sai. Nhưng cả đời phụ thân ta chỉ chung tình với một mình mẫu thân ta. Ngoại trừ người con gái là ta ra, không có khả năng có người con gái nào khác!

 

Tuyệt Cung Chủ lắc đầu một cái.

 

Diêm Xuyên:......!

 

Đám người Bạch Khởi:......!

 

Nhìn thấy ánh mắt tất cả mọi người đầy vẻ không tin, Tuyệt Cung Chủ càng lúc càng nghi hoặc.

 

- Lẽ nào Hoàng rất giống ta sao?

 

Tuyệt Cung Chủ tỏ ra cổ quái nói.

 

- Giống sao? Ngoại trừ mái tóc dài của nàng ra, thật sự giống nhau như đúc!

 

Diêm Xuyên có chút rối rắm nói.

 

- Thật sao? Giống như vậy sao? Chắc chỉ là trùng hợp thôi!

 

- Không chỉ là giống, không, quả thực là giống nhau như đúc. Ôi, có cơ hội tự nàng đi gặp Hoàng đi. Phụ thân Hoàng cũng là Đao Ma!

 

Diêm Xuyên lắc đầu nói.

 

Tuy rằng trong lòng cũng vô cùng hiếu kỳ, nhưng lúc này Diêm Xuyên thật sự không biết nói gì.

 

Nhìn Tuyệt Cung Chủ, thần sắc Diêm Xuyên thoáng ngưng trọng!

 

Qua trong giọng nói của Tuyệt Cung Chủ, không giống như đang nói dối. Tuyệt Cung Chủ thật sự không biết sao?

 

Nhưng Tuyệt Cung Chủ và Hoàng đều là con gái của Đao Ma. Hơn nữa các nàng giống nhau như đúc.

 

Hai người đều gặp Đao Ma. Vì sao Đao Ma không báo cho bọn họ biết mình có tỷ muội?

 

Huống hồ hình dạng hai người giống nhau như đúc.

 

Trong suy nghĩ của Diêm Xuyên, chỉ có hai khả năng. Một là tỷ muội song sinh. Hai là Tuyệt Cung Chủ và Hoàng đều là một người, thân thể diễn sinh! Gần giống như mình và thân thể cương thi.

back top