Tiên Quốc Đại Đế

Chương 1119: Miệt Thế

Dương gian, Đông Ngoại Châu, trước Bàn Thạch Phong!

 

Một nam tử gầy gò từ trong cái táng thiên đồng quan cuối cùng đi ra, tóc dài tung bay trong gió, khuôn mặt rõ nét, thi khí trùng thiên. Từ phía xa nhìn tới, dường như có một làn khói mỏng từ sau người bắn thẳng vào sâu trong tinh không.

 

Cỗ thi khí tinh thuần này, so với cương thi Diêm Xuyên chỉ có hơn không hề kém.

 

Bắt đầu từ thế giới Đại Thiên, Diêm Xuyên đã từng gặp các cường giả tu hành thân thể tướng thần khác. Nhưng từ trước đến nay không ai đạt được trình độ như hắn. Thậm chí thời gian trước, Diêm Xuyên đã từng cho rằng, thân thể tướng thần hoàn toàn ra đời để dành cho mình.

 

Lúc trước Bách gia có rất nhiều cường giả tu luyện thân thể tướng thần, nhưng không có người nào đạt được hiệu quả, chỉ có một mình Diêm Xuyên. Hắn không chỉ tu luyện thành công, hơn nữa còn cực kỳ trôi chảy.

 

Nhưng hôm nay, trước mắt lại có một người cũng tu luyện thân thể tướng thần, hơn nữa còn thành công?

 

- Thiên đình Đại Trăn, Diêm Xuyên!

 

Diêm Xuyên trầm giọng nói.

 

Bất kể như thế nào, Diêm Xuyên cũng thể hiện sự tôn trọng đối với nam tử gầy gò trước mắt.

 

Nam tử gầy gò kia đi ra khỏi táng thiên đồng quan, vuốt ve cái quan tài đồng, hai mắt híp lại nhìn chằm chằm về phía Diêm Xuyên:

 

- Thế giới thứ nhất, tướng thần Thứ Chủ, Miệt Thế!

 

Tại Hàm Dương Thành.

 

Một đám quan viên Đại Trăn đang đứng trước mặt nhân thân Diêm Xuyên. Các quan viên này chủ yếu chịu trách nhiệm ghi chép tin tức về các cường giả trong thiên hạ. Tất cả đã được Diêm Xuyên gọi tới.

 

- Miệt Thế?

 

- Thiên Đế, chúng ta chưa từng nghe qua!

 

- Thiên Đế, trong kho tài liệu của chúng ta không có người này!

 

...

 

...

 

...

 

Trước Bàn Thạch Phong, cương thi Diêm Xuyên nhíu chặt lông mày. Miệt Thế? Khẩu khí thật lớn, Còn có, hắn nói tướng thần Thứ Chủ? Như vậy là có ý gì.

 

Phía xa, Miệt Thế dường như nhìn thấu sự nghi ngờ của Diêm Xuyên nói:

 

- Cái quan tài này là của ngươi?

 

- Không sai!

 

Diêm Xuyên trầm giọng nói.

 

- Nói như vậy, ngươi đến từ thế giới Đại Thiên? Tướng thần Thứ Chủ Thế giới Đại Thiên?

 

Trong mắt Miệt Thế hiện ra một tia tinh quang nói.

 

- Tướng thần Thứ Chủ Thế giới Đại Thiên?

 

Đám người Bàn Canh đứng xung quanh nhất thời biến sắc.

 

- Tướng thần Thứ Chủ?

 

Diêm Xuyên ngưng trọng nói.

 

- Thân thể tướng thần, công pháp này một thế giới chỉ có một người có thể luyện thành. Bốn thế giới, phải nói rằng vẫn còn hai người nữa cũng có thân thể tướng thần. Tất cả đều được gọi là tướng thần Thứ Chủ! Tên gọi tắt là Thứ Chủ!

 

Miệt Thế trầm giọng nói.

 

- Một thế giới chỉ có thể sinh ra một người? Vì sao?

 

Diêm Xuyên không hiểu nói.

 

- Tu luyện thân thể tướng thần, nhảy ra ngoài thiên đạo, không ở trong ngũ hành, lẽ nào ngươi không cảm giác được sao?

 

Miệt Thế trầm cười nói.

 

- Ồ?

 

- Một thế giới, chỉ có một người có thể tu luyện hoàn mỹ công pháp này. Công pháp này bá đạo thế nào, hẳn ngươi cũng biết. Thân thể vô cùng cường hãn. Nhưng đây không phải là bá đạo nhất. Điều bá đạo nhất của nó chính là suy yếu sự khống chế của mệnh số!

 

Miệt Thế trầm giọng nói.

 

- Suy yếu sự khống chế của mệnh số?

 

Diêm Xuyên không hiểu nói.

 

- Trong mệnh cách của mỗi người, đều có ấn ký do mệnh số lưu lại. Người tu luyện thân thể tướng thần, ấn ký bên trong mệnh cách lại tan biến. Ngươi không cảm giác được sao?

 

Miệt Thế trầm giọng nói.

 

- Ừm?

 

- Trong quan tài này, phong ấn thi khí dâng trào của thế giới Đại Thiên. Xem ra là thi khí của ngươi năm đó lưu lại!

 

Miệt Thế trầm giọng nói.

 

- Không sai. Đây là đồ của trẫm. Hiện tại đã đến lúc trả về cho trẫm rồi!

 

Diêm Xuyên trầm giọng nói, sau đó vung tay một cái.

 

Vù!

 

Phía xa táng thiên đồng quan run lên bần bật, dường như cảm ứng được Diêm Xuyên, nó liền bắn ra ánh sáng màu xanh chói mắt. Trong chớp mắt nó muốn bay về phía Diêm Xuyên.

 

Ầm!

 

Miệt Thế đưa một tay nắm lấy táng thiên đồng quan, lộ ra một nụ cười lạnh lùng, không cho táng thiên đồng quan rời đi.

 

- Hả?

 

Diêm Xuyên trừng mắt kêu lên.

 

- Đã sắp phải chết rồi, ngươi còn muốn lấy lại táng thiên đồng quan này, có tác dụng gì?

 

Miệt Thế cười lạnh nói.

 

- Ngươi nói vậy là có ý gì?

 

- Ta không giết ngươi, ngươi sẽ giết ta. Trong bốn tướng thần Thứ Chủ, chỉ có thể có một người sống sót!

 

Miệt Thế trầm giọng nói.

 

- Chỉ có một người sống sót? Ngươi có ý gì?

 

Diêm Xuyên trầm giọng nói.

 

- Ý gì sao? Nếu như ngươi có thể thắng ta, ta sẽ nói cho ngươi biết tất cả. Nếu như ngươi không thể thắng ta, bị ta luyện hóa, nói cho ngươi biết thì có tác dụng gì?

 

Miệt Thế lạnh lùng nói.

 

Trong lúc Miệt Thế đang nói chuyện, nắm đấm đưa lên.

 

Ầm!

 

Thời khắc hắn nắm tay lại, hư không xung quanh khẽ run rẩy.

 

Đứng phía sau Miệt Thế, sắc mặt Bàn Canh biến đổi, bỗng nhiên mở miệng nói:

 

- Diêm đế!

 

Bàn Canh quát to một tiếng, ngắt lời Diêm Xuyên và Miệt Thế.

 

- Bàn Canh lúc trước không biết, ngươi lại có thể là tướng thần Thứ Chủ thế giới Đại Thiên. Cuộc chiến giữa ngươi cùng Miệt Thế, bộ tộc Bàn Thạch sẽ không nhúng tay vào. Vẫn mong Diêm đế thả ra chiến đấu một trận!

 

Bàn Canh trầm giọng nói.

 

- Ồ?

 

- Bộ tộc Bàn Thạch không bị Thứ Chủ chỉ huy. Miệt Thế Thứ Chủ chỉ tạm ở lại chỗ ta. Bởi vì có nguồn gốc lớn, mới giấu táng thiên đồng quan. Vẫn mong Diêm đế thứ lỗi. Táng thiên đồng quan giao do hai vị tự mình xử lý. Bộ tộc Bàn Thạch, tuyệt không tham dự, ai sống ai chết, chúng ta cũng sẽ không nhúng tay vào!

 

Bàn Canh lại nói.

 

Diêm Xuyên cảm thấy có chút cổ quái nhìn Bàn Canh.

 

Miệt Thế lại cười lạnh, không tiếp tục để ý đến Bàn Canh.

 

Miệt Thế xiết chặt nắm đấm, một quyền oanh kích về phía Diêm Xuyên.

 

Ầm!

 

Một quyền cương cực lớn đột nhiên xuất hiện. Nơi quyền cương đi qua, hư không nghiền nát từng mảng lớn.

 

Sắc mặt Diêm Xuyên trầm xuống. Hắn cũng đánh ra một quyền.

 

Ầm!

 

Hai quyền va chạm vào nhau giữa không trung phát ra một tiếng nổ lớn.

 

Ngọn núi lớn dưới chân Diêm Xuyên bị Diêm Xuyên đạp nát.

 

Mà phía đối diện Miệt Thế vẫn không nhúc nhích.

 

- Vẫn mong hai vị không nên quyết chiến ở chỗ này. Phía đông là biển rộng mệnh mông vô bơ, thoải mái cho hai người quyết đấu!

 

Bàn Canh trầm giọng nói.

 

- Cũng tốt. Ta không hi vọng bộ tộc Bàn Thạch các ngươi chịu tổn thất ở trên tay ta!

 

Miệt Thế lộ ra một nụ cười khẽ gật đầu một cái.

 

Lúc này Diêm Xuyên ở phía đối diện, trong lòng muốn dời sông lấp biển. Hắn đang suy đoán. Thân thể tướng thần của Miệt Thế này, thật sự không hề thua kém so với mình. Vừa nãy chỉ là một lần đối quyền, kết quả mình lại kém hơn một chút?

 

- A!

 

Miệt Thế rống to một tiếng.

 

Miệng hắn mọc lên răng nanh. Phía sau lưng xuất một đôi cánh long cốt cực lớn. Tuy nhiên cánh long cốt cực lớn của Miệt Thế là màu đỏ, của Diêm Xuyên lại là màu đen.

 

Miệt Thế lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Diêm Xuyên, dường như đợi chờ Diêm Xuyên xuất chiến.

 

- Thiên Đế, để thần đến đi!

 

Hóa Thê Lương lập tức nói.

 

- Meo!

 

Miêu Miêu cũng kêu lên.

 

- Các ngươi lập tức đi tới Hàm Dương Thành!

 

Diêm Xuyên lấy ra một cái táng thiên đồng quan.

 

- Meo, ta không muốn. Ta muốn ở lại với ngươi!

 

Miêu Miêu nhất thời kêu lên.

 

- Không được, trở lại!

 

Diêm Xuyên trừng mắt, quát lên.

back top