Tiên Quốc Đại Đế

Chương 1124: Chờ Ta Tới Giết Ngươi

Trên mặt Miệt Thế hiện ra một nụ cười dữ tợn nói.

 

Thân thể tướng thần vô địch lại bị phá sao? Cương thi Diêm Xuyên mím chặt môi, chộp lấy cánh tay của Miệt Thế.

 

- Chờ bị ta luyện hóa đi!

 

Miệt Thế nhe răng cười nói.

 

- Tự bạo!

 

Cương thi Diêm Xuyên lạnh lùng nói.

 

Ầm!

 

Cương thi Diêm Xuyên đột nhiên tự bạo.

 

Trong nháy mắt, lực tự bạo khủng bố khiến hư không vỡ nát điên cuông lan về bốn phương tám hướng.

 

Ầm ầm ầm!

 

Lực tự bạo cục lớn trùng kích về phía cương vực Bàn Thạch của bộ tộc Bàn Thạch. Trong lúc nhất thời đất rung núi chuyển, vô số núi sông sụp đổ.

 

Tại đỉnh Bàn Thạch Phong, Bàn Đinh, Bàn Canh ngạc nhiên nhìn biển cực đông.

 

- Hai người này quá độc ác! Đánh nhau không muốn sống nữa!

 

Khuôn mặt Bàn Canh co rúm lại nói.

 

Cương thi Diêm Xuyên tự bạo, dư âm trùng kích khiến cương vực Bàn Thạch không ngừng rung chuyển. Một tiếng động quá lớn này đã truyền đi khắp Đông Ngoại Châu.

 

Uy lực tự bạo này còn cường hãn hơn cả nhân thân Diêm Xuyên tự bạo nữa.

 

Miệt Thế đứng mũi chịu sào, tất nhiên đụng phải trùng kích mạnh nhất.

 

Trong nháy mắt thấy cương thi Diêm Xuyên tự bạo, Miệt Thế liền trợn tròn hai mắt.

 

Tố chất tâm lý của Tướng thần Thứ Chủ Thế giới Đại Thiên cũng quá yếu đi? Hắn tính kéo nhau cùng chết sao?

 

Đồng thời, hắn không tin được khi gặp một đòn nghiêm trọng trước này chưa từng thấy.

 

Một vụ nổ siêu cấp!

 

Mặc dù thân thể tướng thần Miệt Thế cường hãn đến mức tận cùng, cũng chịu sự tổn thương lớn.

 

Ầm!

 

Miệt Thế lập tức bị nổ tung, bay ra ngoài. Trong nháy mắt áo bào bị nghiền nát hơn nửa. Khắp toàn thân từ trên xuống dưới đều là vết thương. Tóc tai hắn bù xù, phun ra một ngụm máu tươi.

 

Phụt!

 

- Hỗn đản!

 

Miệt Thế phiền muộn rống to.

 

Mình muốn luyện hóa Diêm Xuyên. Hiện tại hắn đã tự bạo. Mình phải làm sao bây giờ?

 

Giờ phút này, cho dù bản thân bị trọng thương, Miệt Thế cũng không có ý ở lại nữa. Nhưng Diêm Xuyên không còn, dự định của mình không phải đã uổng công sao?

 

- Thân thể tướng thần thật kinh khủng. Lực tự bạo lớn như vậy, cho dù ta cũng không hẳn có thể chịu được. Nhưng không ngờ Miệt Thế lại...!

 

Bàn Canh khổ sở nói.

 

Bộ tộc Bàn Thạch luôn kiêu ngạo vì thân thể kiên cố. Nhưng hôm nay, ngay cả Bàn Canh đều phải sợ hãi trước lực tự bạo này. Mặc dù Miệt Thế bị trọng thương, nhưng không bị nổ chết. Thậm chí chân tay hắn vẫn hoàn toàn đầy đủ. Trên người chỉ bị vô số vết thương mà thôi.

 

Bàn Canh, Bàn Đinh chấn động tới cực điểm.

 

Phía xa Miệt Thế lại càng chấn động hơn.

 

Sau khi thân thể cương thi Diêm Xuyên tự bạo thành vô số từng mảnh, lại bỗng nhiên thoáng vặn vẹo, sau đó nhanh chóng hội tụ lại một chỗ.

 

Vù!

 

Dường như có một trận gió lớn thổi qua. Hàng ngàn hàng tỉ mảnh nhỏ nhanh chóng ngưng tụ thành lại một chỗ.

 

Dần dần, từng mảnh nhỏ này phóng ra một tia hắc quang nhàn nhạt. Trong hắc quang, đống thịt nát vụn đang nhanh chóng ngưng tụ thành hình người.

 

Vù!

 

Vô số mảnh thịt nát lại ngưng tụ ra dáng dấp của Diêm Xuyên.

 

- Sống lại sao?

 

Bàn Đinh nhất thời biến sắc.

 

- Thần thông hoàn nguyên? Còn nữa, tự bạo kia? Chẳng lẽ là Bạo Tạc thú? Hắn luyện hóa Bạo Tạc thú?

 

Sắc mặt Bàn Canh biến đổi.

 

Tại biển cực đông, cương thi Diêm Xuyên đã hoàn nguyên. Ngày xưa cương thi Diêm Xuyên đã cùng nhân thân Diêm Xuyên luyện hóa một con Bạo Tạc thú. Không chỉ có nhân thân Diêm Xuyên có thể tự bạo hoàn nguyên, cho dù cương thi Diêm Xuyên cũng có thể làm được.

 

Lần này, nếu như không bị ép tới mức bất đắc dĩ, cương thi Diêm Xuyên cũng sẽ không thi triển ra.

 

Sau một lần tự bạo, trên mặt cương thi Diêm Xuyên hoàn toàn trắng bệch. Rõ ràng lần tự bạo này đã gây ra hao tổn lớn đối với nguyên khí của bản thân.

 

- Ngươi phục hồi như cũ? Thần thông của Bạo Tạc thú sao?

 

Miệt Thế che ngực cả kinh kêu lên.

 

Cương thi Diêm Xuyên thu hồi ba nghìn thiên đạo phục chế, cũng thu hồi đại đạo Hắc Long. Thân hình lại đến chỗ táng thiên đồng quan cuối cùng.

 

- Xem ra, ta đã lấy được!

 

Cương thi Diêm Xuyên thở hồng hộc nói.

 

- Hừ, cho dù ngươi sẽ tự bạo thì có thể làm được gì? Ngươi không thể nào hồi phục đến tình trạng lúc trước. Dường như thân thể tướng thần đã gần sát với sự sụp đổ. Ta vẫn có thể giết chết ngươi như thường!

 

Miệt Thế đang bị trọng thương, vẫn thao túng đại đạo đập tới.

 

- Ha ha ha, ngươi chiếu cố bản thân mình một chút đi. Không phải mỗi lần ngươi đều có thể may mắn như thế đâu. Lần sau trở lại, ta sẽ luyện hóa ngươi!

 

Cương thi Diêm Xuyên trầm giọng nói.

 

- Còn có lần sau sao? Ngươi trốn không thoát đâu!

 

Miệt Thế phẫn quát.

 

Nhưng vào lúc này, phía sau cương thi Diêm Xuyên lại bỗng nhiên xuất hiện một cánh cửa không gian. Âm khí từ bên trong cuồn cuộn tuôn ra.

 

Tại một đầu khác của cánh cửa không gian, Quỷ Cốc Tử cung kính đứng nói:

 

- Thiên Đế, mời vào cõi âm!

 

Vù!

 

Cương thi Diêm Xuyên đạp không tiến vào.

 

- Cái gì? Miệt Thế nhất thời biến sắc.

 

Đều là vị trí cõi âm, lại có thể có người mở ra cánh cửa cõi âm sao?

 

- Chữa khỏi vết thương, chờ ta tới giết ngươi!

 

Cương thi Diêm Xuyên lạnh lùng trả lời một câu.

 

Ầm!

 

Cánh cửa không gian lập tức biến mất.

 

Chờ tới lúc Miệt Thế vọt tới, cánh cửa của hai giới âm dương đã đóng lại.

 

- A!

 

Miệt Thế phẫn nộ rống to một tiếng.

 

- Khụ khụ!

 

Sau khi rống to một tiếng, Miệt Thế nhất thời suy yếu ho khan hai lần.

 

Miệt Thế nhìn chằm chằm vào nơi cương thi Diêm Xuyên vừa biến mất.

 

- Diêm Xuyên? Được, rất tốt. Là do ta đã đánh giá ngươi quá thấp. Người chờ ta chữa khỏi vết thương, ta sẽ đích thân tới Đại Trăn. Tới lúc đó sẽ là giờ chết của ngươi. A!

 

Miệt Thế phẫn nộ rống to một tiếng.

 

Đạp không, Miệt Thế tiến về phía cương vực Bàn Thạch.

 

Rất nhanh, Miệt Thế đã đi tới Bàn Thạch Phong.

 

- Ta muốn bế quan chữa thương. Các ngươi giúp ta hộ pháp!

 

Miệt Thế gằn giọng nói.

 

Bàn Canh và Bàn Đinh nhíu mày. Cuối cùng cả hai gật đầu một cái.

 

...

 

Cõi âm.

 

Vừa vào cõi âm, cương thi Diêm Xuyên lập tức tỏ ra vô cùng suy yếu.

 

- Thiên Đế, người không sao chứ?

 

Quỷ Cốc Tử lập tức tiến lên phía trước nói.

 

- Trẫm không có chuyện gì. Lần này cũng may nhờ có tiên sinh trợ giúp!

 

Cương thi Diêm Xuyên yếu ớt nói.

 

Lúc này, dường như bước đi cũng có chút gian nan. Sau khi sử dụng thần thông Bạo Tạc thú tự bạo hoàn nguyên, cương thi Diêm Xuyên vô cùng suy yếu. Tuy rằng cương thi Diêm Xuyên có thần thông này, nhưng dù sao vẫn dùng rất ít, bởi vì thần thông này không phải là không có thiếu hụt.

 

Sau mỗi lần tự bạo, muốn phục hồi như cũ, đều khiến cương thi Diêm Xuyên tiêu hao rất nhiều năng lượng và tâm lực. Thế cho nên trong thời gian ngắn hắn sẽ trở nên suy yếu một chút. Đặc biệt là cương thi Diêm Xuyên vốn đã bị Miệt Thế đánh tới cực hạn. Lúc này hao tổn đối với bản thân lại càng lớn hơn.

 

Cương thi Diêm Xuyên không giống với Bạo Tạc thú. Thân thể buồn nôn kia của chúng nó ra đời chính vì thần thông này. Cho nên sau mỗi lần tự bạo chúng đều có thể nhanh chóng hồi phục.

 

- Thiên Đế quá khen. Thần chỉ dựa theo yêu cầu của Thiên Đế, chờ sẵn ở đây mà thôi!

 

Quỷ Cốc Tử lắc đầu một cái.

 

Cương thi Diêm Xuyên sờ sờ chiếc táng thiên đồng quan cuối cùng được đặt ở bên cạnh.

back top