Tiên Quốc Đại Đế

Chương 1147: Chỉ Có Hai Con Đường

- Các vị, đi vào hỗ trợ đi! Giết chết tất cả những ác ma thế giới Đại Ác này, một tên cũng không để lại!

 

- Được! 

 

Mọi người lên tiếng đáp, tiếp đó bay đi.

 

Cương thi Diêm Xuyên lại bay đến trước Trung Ương Điện!

 

- Meo, Diêm Xuyên, vừa nãy ngươi đi tới chỗ nào vậy? 

 

Miêu Miêu nhất thời kêu lên.

 

Nửa tháng sau, một mảnh hư vô trong vô cực.

 

Thiên Cương từ bên trong phá tan được phong ấn. Hư vô đã phá hủy phong ấn bên ngoài, cho nên cuối cùng chỉ sau nửa tháng, Thiên Cương đã phá tan phong ấn.

 

Ầm!

 

Phong ấn bị phá tan, Thiên Cương lại được tự do.

 

Thiên Cương phẫn nộ gào thét: 

 

- Diêm Xuyên!

 

Đứng ở trong bóng tối, Thiên Cương nhìn bốn thế giới. Bốn thế giới cực lớn, trong đó có ba thế giới đang áp sát về phía thế giới thứ nhất.

 

Thiên Cương ở giữa thế giới thứ nhất và thế giới Đại Ác.

 

Thiên Cương nhìn thế giới Đại Ác, lại nhìn thế giới thứ nhất. Hắn quay đầu muốn trở về thế giới thứ nhất.

 

Bỗng nhiên, một giọng nói vang lên.

 

- Thiên Cương! Ngươi muốn đi đâu? 

 

Âm thanh vang lên lọt vào trong tai Thiên Cương.

 

- Ách? Chủ thượng? Ta... ta chuẩn bị trở về thế giới thứ nhất, tìm Diêm Xuyên báo thù! 

 

Sắc mặt Thiên Cương hết sức nghiêm nghị.

 

Đó là giọng nói của Liên Thần.

 

- Vẫn còn chê không đủ mất mặt sao? Hừ! 

 

Giọng nói của Liên Thần vang lên bên trong tai hắn, hừ lạnh một tiếng.

 

- Ta... ta... Chủ thượng, thuộc hạ đã bị Diêm Xuyên lừa. Thuộc hạ thật ra đã cân nhắc đến uy lực của đại trận Đô Thiên Thần Sát. Chỉ có điều thuộc hạ không ngờ được Minh Thiên Hàn sẽ phản bội. Nếu như thuộc hạ có được lực lượng một quốc gia của Thiên đình Đại Hình, lúc đó thuộc hạ đã có thể tiêu diệt được Diêm Xuyên!

 

Thiên Cương vội vàng giải thích.

 

- Thua thì thua. Thế giới thứ nhất tạm thời không thích hợp cho ngươi nữa. Ngươi trở về đi! 

 

Giọng nói của Liên Thần truyền đến.

 

- A? Ta... vâng!

 

Thiên Cương bất đắc dĩ nói.

 

Đại Tần Thành không ngừng đại chiến.

 

Tuy rằng Thiên Cương đã bị đánh bại, nhưng còn có một đám ác ma. Các cuộc chiến đấu vẫn không ngừng diễn ra phía bên ngoài Đại Tần Thành.

 

Tại Nội Nam Châu.

 

Cửa một toà thành trì, một tên nam tử áo bào vàng quanh thân phát ra tinh quang nối thẳng với một ngôi sao bên trên tầng sao sâu.

 

Một đám người mặc áo bào đen đứng xung quanh nam tử áo bào vàng kia.

 

- Các ngươi là người phương nào? 

 

Nam tử áo bào vàng gầm thét nói.

 

Một người mặc áo bào đen dẫn đầu nói: 

 

- Ngươi không cần suy nghĩ xem chúng ta là ai. Ngươi là tu giả kỷ thứ hai. Sau bị ngươi Thiên Cương thu phục, cống hiến cho Thiên Cương. Sau đó ngươi được Thiên Cương an bài canh giữ tại một vài thành trì hiểm yếu ở Thiên đình Đại Hình. Bây giờ, Thiên Cương đã bị đánh bại. Trước mặt các ngươi chỉ có hai con đường!

 

- Ồ? 

 

Nam tử áo bào vàng trầm giọng nói.

 

- Một là thần phục Đại Trăn, theo chúng ta trở lại. Hoặc là phản kháng Đại Trăn, bị chúng ta áp tải đi! 

 

Người mặc áo bào đen trầm giọng nói.

 

- Ha, ha ha ha ha, chỉ dựa vào các ngươi thôi sao? 

 

Nam tử áo bào vàng trầm giọng nói.

 

- Xem ra ngươi muốn chống cự? Như vậy cũng tốt! 

 

Người mặc áo bào đen nói thẳng.

 

Sắc mặt nam tử áo bào vàng cứng đờ. Hắn không thể tưởng tượng được người mặc áo bào đen lại trực tiếp như vậy. Lẽ nào so với thu phục mình, Đại Trăn càng muốn bắt mình hơn?

 

- Ra tay! 

 

Người mặc áo bào đen hét lên một tiếng.

 

Ầm!

 

Một đám người mặc áo bào đen đồng thời ra tay.

 

Trong lúc nhất thời, các nơi trong Nội Nam Châu đều phát sinh cảnh tượng như vậy. Có vài cường giả kỷ thứ hai vốn định chuẩn bị lặng lẽ đi ẩn nấp, nhưng người mặc áo bào đen dường như đã đặc biệt chờ đợi từ rất lâu vậy. Không một ai có thể chạy thoát.

 

Minh Thiên Hàn nguyên làThiên đế Đại Hình, hiện nay là Phù Tô, lại dẫn theo một đám thần tử tiến về phía Đại Tần Thành.

 

Thời điểm Phù Tô, Ưởng đến Đại Tần Thành, đại chiến bên ngoài Đại Tần Thành đã bước vào giai đoạn cuối cùng. Một đám ác ma đều bị giết chết sạch.

 

Phù Tô bay ở phía trước. Một đám thần tử Đại Hình bay theo phía sau.

 

Một nhóm người tiến tới. Giờ phút này, thị vệ Đại Trăn lại không hề ngăn cản, mặc cho Phù Tô dẫn theo một nhóm người hạ xuống quảng trường điện trung ương.

 

Trên mặt mọi người đều lộ vẻ mừng rỡ như điên.

 

Cương thi Diêm Xuyên đứng ở phía trước quần thần Đại Trăn, nhìn Phù Tô.

 

- Nhi thần bái kiến Phụ đế!

 

Phù Tô cung kính quỳ một gối xuống hành lễ nói.

 

- Chúng thần bái kiến Thiên Đế. Thiên Đế vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế! 

 

Một đám thần tử Đại Hình cung kính bái lạy.

 

Cương thi Diêm Xuyên hít một hơi thật sâu, nhìn một đám thần tử trước mắt. Trong lòng hắn nhất thời cảm thấy trăm mối ngổn ngang.

 

Đám thần tử này không phải là tích góp kiếp này, mà thời điểm Doanh ở đời thứ nhất, mộng nhập thiên cơ tiến vào Tử Tiêu Cung cũng chính là địa cầu đã tích góp ở nơi đó. Sau khi ở Tử Tiêu cung lưu lại một con đường, bọn họ đã truyền tống vào thế giới thứ nhất này.

 

- Ngô nhi làm rất tốt! 

 

Cương thi Diêm Xuyên nâng Phù Tô dậy.

 

- Những năm qua các vị đã cực khổ rồi! 

 

Cương thi Diêm Xuyên đỡ quần thần Đại Hình và Ưởng đứng đầu.

 

Một đám thần tử đều đứng dậy.

 

- Thiên Đế quá khen. Đó là điều chúng thần nên làm. Có thể đến đây gặp lại Thiên Đế, chính là may mắn của chúng ta! 

 

Trong mắt Ưởng loé ra một tia kích động nói.

 

- Phụ đế, những năm qua, các vị thần công đã trợ giúp rất nhiều đối với nhi thần, đặc biệt đại nhân Thương Ưởng. Một nữa những mưu tính của Thiên đình Đại Hình đều bắt nguồn từ đại nhân. Nếu không phải nhờ có đại nhân, có lẽ bây giờ Thiên đình Đại Hình vẫn chỉ một chuyện khôi hài! 

 

Phù Tô nói.

 

- Thái tử quá khiêm nhường. So với Thái tử xét về quyết đoán, anh minh, thần vẫn còn kém rất xa! 

 

Ưởng nói.

 

- Được rồi, không nên khiêm nhường nữa. Đối với tất cả những điều các ngươi đã làm trog những năm qua, trẫm cũng có nghe thấy. Phong Thương Ưởng làm quân đoàn trưởng thứ mười một của Đại Trăn. Các công thần khác, sẽ tùy thưởng theo công lao!

 

Cương thi Diêm Xuyên cười nói.

 

- Vâng! Tạ ơn Thiên Đế!

 

Mọi người lên tiếng trả lời.

 

- Phù Tô, Thương Ưởng! 

 

Cương thi Diêm Xuyên nhìn về phía hai người.

 

- Thần có mặt! 

 

Hai người lên tiếng trả lời.

 

- Nội Nam Châu mới vào Đại Trăn, lòng dân bất ổn. Hai người các ngươi trợ giúp Lý Tư, duy ổn định lòng dân, củng cố Nội Nam Châu!

 

Cương thi Diêm Xuyên hạ lệnh.

 

- Vâng! 

 

Hai người lên tiếng trả lời.

 

Lý Tư ra khỏi hàng: 

 

- Vâng!

 

- Dịch Phong chuẩn bị cuộc thi lớn chung toàn thiên hạ, tiếp tục mời chào các anh tài trong thiên hạ!

 

Cương thi Diêm Xuyên nhìn về phía Dịch Phong.

 

- Thần tuân chỉ! 

 

Dịch Phong lên tiếng trả lời.

 

Sau khi đánh bại Thiên Cương, Đại Trăn cõi âm đã phát triển tới đỉnh cao.

 

 

Chu Tước Thiên Giới.

 

Sắc mặt Chu Tước Đại Đế âm trầm: 

 

- Diêm Xuyên? Minh Thiên Hàn? Không, Phù Tô? Hai người là cha con sao? Lại có thể là cha con sao?

 

Dù thế nào Chu Tước Đại Đế cũng nghĩ không ra, quan hệ cha con này rốt cuộc là như thế nào.

 

- Người đâu! 

 

Chu Tước Đại Đế kêu lên.

 

- Thần có mặt!

 

- Điều tra rõ ràng cho trẫm tất cả các tin tức về Phù Tô, xem rốt cuộc hắn có quan hệ thế nào với Diêm Xuyên! 

 

Chu Tước Đại Đế nói.

back top