Tiên Quốc Đại Đế

Chương 1177: Cảm Thấy Nghi Ngờ

Bây giờ, một mình Thiên Đế đã ép được Chu Tước Đại Đế phải rời đi. Lúc này, Đại Trăn rốt cuộc trở thành một bá chủ thiên hạ.

 

Chu Tước Đại Đế Ly đi!

 

Hàm Dương Thành vang lên những tiếng hoan hô. Tuy rằng đã trải qua rất nhiều trận chiến, nhưng lần này không giống với những lần trước. Áp lực của cường giả kỷ thứ hai thức tỉnh chung quy vẫn khiến vô số bách tính trong lòng nảy sinh lo lắng. Nhưng bây giờ nhìn thấy Diêm Xuyên cường thế như vậy đã khiến tất cả mọi người không còn phải lo lắng nữa.

 

Con đường giữa hai giới âm dương lại được mở ra. Rất nhiều người từ cõi âm nhanh chóng tiến vào dương gian.

 

Đặc biệt là Miêu Miêu. Miêu Miêu chính là người đầu tiên xông tới. Nó muốn nhìn xem rốt cuộc Diêm Xuyên ngân đồng có hình dáng ra sao.

 

Diêm Xuyên ngân đồng kia lại không thích náo động. Sau khi thu thập xong Chu Tước Đại Đế, hắn liền quay đầu bay trở về cửa Triều Thiên Điện, tiến về phía Thiên Các.

 

- Meo, đừng đi. Ngươi cho ta nhìn một chút đã! 

 

Miêu Miêu ập tới.

 

Két!

 

Diêm Xuyên ngân đồng đã đóng cửa lớn Thiên Các lại.

 

- Meo, đồ trứng thối! 

 

Miêu Miêu nhất thời kêu lên.

 

Bắc Ngoại Châu, tại cửa Hoàng Tuyền Lộ, Huyền Vũ Đại Đế, Bạch Hổ Đại Đế nhìn nhau một cái. Trong mắt bọn họ đều chợt hiện lên một sự ngưng trọng. Cuối cùng cả hai đạp không trở về cõi âm.

 

Cõi âm, Chu Tước Thiên Giới.

 

Hoàng Kim Đại Đế giơ nắm đấm hoàng kim, ầm ầm đánh hơn mười tu giả.

 

Ầm!

 

- A! A!......

 

Một đám cường giả kêu lên những tiếng thảm thiết. Hơn mười tu giả đều bị trọng thương bay ngược quay về.

 

Quần hùng Đại Trăn lập tức cùng nhau tiến lên. Trong chớp mắt tất cả hơn mười tu giả đều bị bắt.

 

- Ha ha ha ha! 

 

Hoàng Kim Đại Đế vui sướng cười lớn một hồi.

 

- Hoàng Kim Đại Đế. Đã đến lúc rồi. Chúng ta đi thôi, Chu Tước Đại Đế sắp về rồi! 

 

Hóa Thê Lương kêu lên.

 

- Sắp về sao? Thật mất hứng! 

 

Hoàng Kim Đại Đế trầm giọng nói.

 

- Những người khác cũng không đối địch trực tiếp với ngài. Cho dù tiếp tục cũng không bắt được bao nhiêu. Lần này chúng ta đã bắt được 312 người. Xem như đã được mùa lớn rồi! 

 

Hóa Thê Lương cười nói.

 

- Được, đi thôi! 

 

Hoàng Kim Đại Đế cũng không dây dưa. Hắn dẫn theo nhóm người Hóa Thê Lương bay về phía Đông Ngoại Châu.

 

Lại qua nửa ngày sau.

 

Ầm!

 

Chu Tước Đại Đế đột nhiên xuất hiện ở Chu Tước Thiên Giới. Tuy rằng lúc trước thân thể hắn bị thương, nhưng dưới sự trợ giúp của nghiệp vị Đại Đế, những tổn hại trên thân thể đã dần dần được bù đắp lại. Ít nhất nhìn qua bề ngoài đã được hồi phục.

 

Trước mắt Chu Tước Đại Đế, tất cả Chu Tước Thành đã bị san thành bình địa. Trên mặt đất là một đống đổ nát.

 

- Chủ thượng, rốt cuộc chủ thượng đã trở lại!

 

- Chủ thượng! Là Hoàng Kim Đại Đế gây ra!

 

- Chủ thượng, còn có cả người của Đại Trăn nữa!

 

.........

 

......

 

...

 

Một đám thuộc hạ trốn tránh được đều lao ra. Trên mặt mỗi người đều vô cùng bi thương.

 

Chu Tước Đại Đế giận dữ.

 

- Diêm Xuyên, Hoàng Kim, Chu Tước trẫm không đội trời chung với các ngươi. A!

 

Chu Tước Đại Đế phẫn nộ rống to một tiếng.

 

Ầm!

 

Trong nháy mắt âm thanh của Chu Tước Đại Đế truyền đi vang vọng khắp thiên hạ cõi âm.

 

Cõi âm, Đông Ngoại Châu Đại Tần Thành.

 

Cương thi Diêm Xuyên cười lạnh.

 

Không bao lâu sau, Hoàng Kim Đại Đế dẫn theo một đám cường giả Đại Trăn bay tới.

 

- Ha ha ha ha, thật sảng khoái! 

 

Hoàng Kim Đại Đế cười to nói.

 

- Hoàng Kim Đại Đế, tổng cộng 312 người. Ngươi lấy một nửa!

 

Diêm Xuyên nhìn một đám tù binh nói.

 

- Được. Tuy nhiên, ngươi phải phái người theo ta trở lại bố trí đại trận! 

 

Hoàng Kim Đại Đế nhấn mạnh nói.

 

- Không thành vấn đề!

 

....

 

Dương gian, Tây Ngoại Châu.

 

Xe rồng của nhân thân Diêm Xuyên nhanh chóng bay về phía Lạc Dương.

 

- Thiên Đế, lập tức tới Lạc Dương rồi!

 

Bạch Khởi kêu lên.

 

- Đến rồi sao? 

 

Diêm Xuyên dẫn theo Mặc Vũ Hề bước ra khỏi xe rồng.

 

Sáu rồng vẫn tiếp tục bay lượn.

 

Vù!

 

Phía xa, đột nhiên có một đội cường giả bay tới.

 

Người cầm đầu lại là Thượng Quan Uyển Nhi của Thiên đình Đại Chu.

 

- Thiên đình Đại Chu, Thượng Quan Uyển Nhi, cung nghênh Diêm đế giá lâm!

 

Từ phía xa Thượng Quan Uyển Nhi đã dừng lại kêu lên.

 

Xe rồng cũng ngừng lại.

 

Diêm Xuyên, Mặc Vũ Hề đồng thời nhìn về phía Thượng Quan Uyển Nhi.

 

- Thượng Quan đại nhân!

 

Diêm Xuyên cười nói.

 

Thượng Quan Uyển Nhi từ đầu đến cuối đều nhìn Diêm Xuyên.

 

- Thượng Quan đại nhân! 

 

Mặc Vũ Hề cũng kích động kêu lên.

 

Tất cả Thiên đình Đại Chu, người có thể khiến Mặc Vũ Hề cảm thấy trong lòng ấm áp, cũng chỉ có một mình Thượng Quan Uyển Nhi.

 

Phải biết rằng, từ khi Mặc Vũ Hề vừa sinh ra, đã không được Võ Chiếu nhìn tới. Sau khi đến Thiên đình Đại Chu, nàng lại bị khắp nơi bắt nạt. Chỉ có Thượng Quan Uyển Nhi hết lần này tới lần khác trợ giúp Mặc Vũ Hề.

 

Bởi vậy, Mặc Vũ Hề đối với Thượng Quan Uyển Nhi cực kỳ cảm kích.

 

Thượng Quan Uyển Nhi nhìn Mặc Vũ Hề, bỗng nhiên khẽ mỉm cười: 

 

- Hoàng hậu Đại Trăn sao? Mặc Vũ Hề, ha ha, hoan nghênh trở về!

 

- Vâng! 

 

Mặc Vũ Hề vui mừng mỉm cười.

 

- Diêm đế, Thiên Đế và Thông Thiên giáo chủ đã ở Lạc Dương mở rượu thiết yến. Xin mời các vị! 

 

Thượng Quan Uyển Nhi cười nói.

 

- Được! 

 

Diêm Xuyên gật đầu một cái.

 

Tuy nhiên trong lòng Diêm Xuyên lại có một cảm giác nghi hoặc.

 

Thông Thiên giáo chủ có giao tình với mình. Hẳn là hắn sẽ không cùng Võ Chiếu tiếp đón mình. Đáng ra hắn phải lén lút đón mình qua mới phải. Nhưng hôm nay, tại sao hắn lại cùng Võ Chiếu mở yến tiệc?

 

Diêm Xuyên đưa mắt sang nhìn Mặc Vũ Hề, Mặc Vũ Hề cũng thông minh nhanh trí, lập tức tò mò hỏi Thượng Quan Uyển Nhi.

 

- Thượng Quan đại nhân, sao các người biết chúng ta đến đây? 

 

Mặc Vũ Hề cười nói.

 

Mọi người sánh vai nhau, cùng bay về phía trong thành Lạc Dương.

 

- Là Thông Thiên giáo chủ nhìn thấy, bảo ta ở gần đây tới tiếp đón các vị! 

 

Thượng Quan Uyển Nhi theo lễ nghi nói.

 

Nhìn thấy Thượng Quan Uyển Nhi bày ra đầy đủ lễ nghi, Mặc Vũ Hề khẽ cau mày. Dù sao người trước mắt này vẫn được xem là ân nhân của mình. Nhưng hôm nay nàng đối với mình cung kính có lễ như vậy lại khiến Mặc Vũ Hề cảm thấy rất không thoải mái.

 

Dường như Diêm Xuyên cũng đã nhận ra điểm này. Thượng Quan Uyển Nhi vẫn khách khí. Nhưng đối với Mặc Vũ Hề nàng khách khí như vậy chung quy có chút quá chính thức.

 

- Thông Thiên giáo chủ và..., và Võ Chiếu tại Đại Chu phân bậc chủ thứ thế nào?

 

Mặc Vũ Hề nhỏ giọng hỏi.

 

Câu này thật ra đã có phần vượt ra ngoài phạm trù thăm hỏi bình thường. Phân chia chủ thứ? Còn có, nàng đã gọi thẳng tên Võ Chiếu. Nếu như người khác thì không sao. Nhưng quan trọng Võ Chiếu chính là mẹ đẻ của Mặc Vũ Hề.

 

Nhưng lúc này Thượng Quan Uyển Nhi lại không hề tức giận, mà khẽ mỉm cười nói: 

 

- Tại Thiên đình Đại Chu, tất nhiên Thiên Đế làm chủ. Thông Thiên giáo chủ thuộc về khách khanh đi!

 

Thái độ Thượng Quan Uyển Nhi rất bình tĩnh. Nhưng chính thái độ bình tĩnh này đã khiến Diêm Xuyên khẽ nhíu mày.

 

Giọng điệu của Thượng Quan Uyển Nhi đối với Mặc Vũ Hề, một chút suy nghĩ cũng không có sao?

 

Trong lúc Diêm Xuyên nhíu mày suy ngẫm, mọi người đã nhanh chóng đi tới trong thành Lạc Dương.

 

Phía xa, biển mây khí vận không ngừng bốc lên.

back top