Tiên Quốc Đại Đế

Chương 1219: Thần Thông Không Gian

- Vâng! 

 

Đám người Tham Lang lên tiếng trả lời.

 

Ầm!

 

Một nhóm người dắt theo Thanh Long Đại Đế bị trói, nhanh chóng bắn về phía xa, trong nháy mắt đã biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.

 

Đám người Bạch Khởi, Kim Đại Vũ, Kháng Kim Long đều hít một hơi thật sâu.

 

- Tử Vi Đại Đế thật sự cường đại như vậy sao? 

 

Kim Đại Vũ khó có thể tin được nói.

 

Quá cường đại. Lúc trước Thanh Long Đại Đế đã ép tới mức mọi người không có cách nào phản kháng. Nhưng Thanh Long Đại Đế ở trước mắt Tử Vi Đại Đế, vẫn không đỡ nổi một đòn.

 

Chỉ mấy canh giờ, Thanh Long Đại Đế đã bị Tử Vi Đại Đế bắt.

 

Thông Thiên hít sâu một cái: 

 

- Thập lục trọng thiên. Tử Vi Đại Đế khẳng định đã đạt được thập lục trọng thiên!

 

Diêm Xuyên ngân đồng gật đầu một cái.

 

- Thập lục trọng thiên? Thông Thiên nắm chặt nắm tay, trong mắt loé ra một tia khát vọng mãnh liệt.

 

Tại một sơn cốc khác, Sát Đế, Mộng Tam Sinh, Mẫn Hoàng cũng tận mắt chứng kiến sự cường đại của Tử Vi Đại Đế.

 

- Tam huynh? Tử Vi Đại Đế cường đại như vậy, chúng ta phải làm sao bây giờ?

 

Mộng Tam Sinh nhíu mày lo lắng nói.

 

- Tử Vi Đại Đế còn cường đại hơn so với sự tưởng tượng của ta. Nhưng có một số việc không thể không làm. Hắn đã uy hiếp nghiêm trọng đến Thần giới ta. Nếu như hắn không chết, chúng ta vĩnh viễn không thể đứng dậy! 

 

Sát Đế trầm giọng nói.

 

- Vậy...?

 

- Đây không phải là chuyện ngươi nên phí công suy nghĩ. Tất cả mọi chuyện đã có ta. Ngươi mau chóng dẫn theo tất cả thú giao hoán trở lại, giao cho Đại huynh! 

 

Sát Đế trầm giọng nói.

 

- Vâng!

 

Nam Ngoại Châu, cương vực Vĩnh Hằng!

 

Nhân thân Diêm Xuyên, Mặc Vũ Hề, Miêu Miêu ở bên trong cương vực Vĩnh Hằng nhanh chóng như di chuyển.

 

Kiếm khí vô tận tàn phá bừa bãi khắp nơi. Ba người từ bên trong kiếm khí dày đặc, nhanh chóng tìm kiếm.

 

- Meo, bọn họ không thể đánh nhau ở một chỗ sao? Tại sao bọn họ lại chạy khắp nơi, hại chúng ta phải đuổi theo suốt nửa ngày! 

 

Vẻ mặt Miêu Miêu thực sự rất khó chịu.

 

Rốt cuộc hai ngày sau, nhóm người Diêm Xuyên đã tìm được chiến trường.

 

Hư không xung quanh chiến trường của Khổng Hoàng Thiên, Trường Sinh Đại Đế đã hoàn toàn nát tan. Hai đại cường giả dường như đang đứng ở bên trong hai hố đen thật lớn, đang đối chọi với nhau.

 

Trường Sinh Đại Đế giống như đã phát điên. Quanh thân hắn là sáu ngôi sao vờn quanh. Chân hắn đạp lên nghiệp vị Đại Đế. Trong mắt lộ ra hung quang. Quần áo hắn đã bị nghiền nát cả mảng lớn. Trên cánh tay phải còn có một lỗ hổng lớn. Máu tươi liên tục tràn ra, nhuộm ướt cả một bên áo.

 

Trong trong hố đen khác, Khổng Hoàng Thiên tay cầm một thanh trường kiếm, ánh mắt lạnh lẽo.

 

- Trường Sinh Đại Đế, dựa vào nghiệp vị Đại Đế, ngươi có thực lực thập lục trọng thiên. Nhưng so với ta, ngươi vẫn còn thiếu một chút. Có lẽ từ trên người ngươi, ta cũng không thể tìm được đột phá. Vậy đến đây hãy chấm dứt đi!

 

Khổng Hoàng Thiên trầm giọng nói.

 

- A! 

 

Trường Sinh Đại Đế đột nhiên rống to một tiếng.

 

Tiếp sau đó, Trường Sinh Đại Đế lại xông tới, căn bản mặc kệ thắng thua.

 

Sáu ngôi sao nặng như mười vạn quân, nghiền nát hư không đánh thẳng về phía Khổng Hoàng Thiên.

 

Hai mắt Khổng Hoàng Thiên thoáng nheo lại. Khổng Tước linh xung quanh đột nhiên nổ tan, nhanh chóng trùng kích về phía sáu ngôi sao kia.

 

Vù! Vù!

 

Ngôi sao hơi lệch khỏi vị trí. Thân hình Khổng Hoàng Thiên đột nhiên tạo thành một chuỗi hình ảnh.

 

Một kiếm đâm tới, nhất thời tạo ra một con sông kiếm xông thẳng về phía Trường Sinh Đại Đế.

 

Ầm!

 

Sông kiếm khổng lồ xẹt qua, nhất thời nổ tan tạo thành hàng ngàn hàng tỉ kiếm quang bao phủ lấy Trường Sinh Đại Đế.

 

Ầm!

 

Trường Sinh Đại Đế cố gắng hết sức để phòng hộ, nhưng vẫn bị một kiếm này đâm trúng, bay ngược ra ngoài.

 

Vù!

 

Sau khi ôn định thân hình, trên một cánh tay khác Trường Sinh Đại Đế cũng lộ ra một lỗ hổng lớn, máu tươi bắn tung toé.

 

- Trường Sinh Đại Đế?

 

Khổng Hoàng Thiên hét lớn nói.

 

- Khổng Hoàng Thiên, hôm nay không phải ngươi chết, chính là ta chết! 

 

Khóe miệng Trường Sinh Đại Đế lộ ra một nụ cười nói.

 

Trong mắt Khổng Hoàng Thiên loé ra một tia lệ khí.

 

- Chờ một chút!

 

Đột nhiên một giọng nói truyền đến.

 

- Sao? 

 

Khổng Hoàng Thiên và Trường Sinh Đại Đế đều quay đầu nhìn lại.

 

Nhóm người Diêm Xuyên bỗng nhiên xuất hiện.

 

Tuy rằng Diêm Xuyên vừa đến, nhưng Diêm Xuyên có thể nhìn ra được, Khổng Hoàng Thiên đã chiếm ưu thế tuyệt đối.

 

- Khổng Hoàng Thiên, vẫn mong dừng tay. Trường Sinh Đại Đế đã trở thành con rối, bị người ta khống chế tư tưởng! 

 

Diêm Xuyên kêu lên.

 

- Khống chế tư tưởng? 

 

Chân mày Khổng Hoàng Thiên nhíu lại.

 

- Đừng quản việc không đâu! 

 

Trường Sinh Đại Đế hừ lạnh một tiếng, lại vung tay lên. Sáu ngôi sao cực lớn ầm ầm vọt về phía Diêm Xuyên.

 

- Minh!

 

Mặc Vũ Hề hóa thành phượng hoàng đen, kêu dài một tiếng, dẫn theo Diêm Xuyên, Miêu Miêu nhanh chóng né tránh, trốn về phía Khổng Hoàng Thiên.

 

Nhưng hai trong số sáu ngôi sao vẫn đuổi theo Diêm Xuyên.

 

- Trích tinh thủ!

 

Diêm Xuyên đứng ở phía trên lưng Mặc Vũ Hề, tay phải phóng ra bạch quang chói mắt.

 

Ầm!

 

Tay phải cùng một ngôi sao ầm ầm va chạm.

 

- Meo, xem ta đây! 

 

Miêu Miêu kêu lên.

 

Tiếp theo, Miêu Miêu cầm lấy mũ tiểu chiên, đột nhiên giơ ra.

 

- Hốt long!

 

Một ngôi sao trong đó nhất thời bị hút vào trong mũ tiểu chiên.

 

- Ồ? 

 

Khổng Hoàng Thiên có phần sững sờ.

 

Khổng Hoàng Thiên hiểu rất rõ ràng về uy lực của sáu ngôi sao kia. Mặc dù vừa nãy Diêm Xuyên phát ra một chưởng cường đại, cũng chỉ đánh nó lệch sang một bên.

 

Nhưng mũ tiểu chiên của Miêu Miêu lại có thể thu nó vàobên trong?

 

- Đó là Ô Kim Sào do Sào đã chế luyện năm đó sao? 

 

Khổng Hoàng Thiên giật mình, đoán được nguồn gốc của chiếc mũ tiểu chiên kia.

 

Nhìn Ô Kim Sào, thần sắc Khổng Hoàng Thiên biến đổi một hồi, cuối cùng vẫn không ngừng quan sát chiếc mũ tiểu chiên kia.

 

Lúc này Trường Sinh Đại Đế dường như đã phát điên. Mặc dù một ngôi sao đã bị Miêu Miêu thu vào, nhưng vẫn còn có năm ngôi sao khác. Diêm Xuyên đã bay xa, Trường Sinh Đại Đế lại nhìn về phía Khổng Hoàng Thiên.

 

- Năm tháng trường sinh, thời gian trôi mau! 

 

Trường Sinh Đại Đế vung tay lên.

 

Ầm!

 

Trong nháy mắt, hư không xung quanh, dường như đều chậm lại. Hư không bị nghiền nát, từ từ hồi phục. Ngôi sao đang bay lượn cũng trở nên chậm chạp hơn. Cho dù là nhóm người Diêm Xuyên di chuyển cũng bị chậm lại.

 

- Đây là... thần thông thời gian sao? 

 

Miêu Miêu kinh ngạc mở to mắt.

 

- Trường Sinh Đại Đế cũng có thần thông thời gian sao? Tuy nhiên vẫn không bằng được thần thông thời gian của Hồng Quân! 

 

Diêm Xuyên kinh ngạc cảm thán nói.

 

Trường Sinh Đại Đế chỉ khiến thời gian chậm lại. Trong khi đó, năm xưa Hồng Quân đã trực tiếp khiến thời gian dừng lại.

 

Nhưng dù vậy, trong nháy mắt Trường Sinh Đại Đế đã chiếm được ưu thế lớn.

 

Hoạt động của Khổng Hoàng Thiên chậm lại, nhưng tốc độ của Trường Sinh Đại Đế vẫn không đổi. Trong nháy mắt Trường Sinh Đại Đế lại xông thẳng đến. Trường Sinh Đại Đế đưa bàn tay phải ra, nhất thời đánh ra một trảo hủy diệt lao thẳng tới ngực của Khổng Hoàng Thiên.

 

Khổng Hoàng Thiên trừng mắt một cái. Một khí tức hung lệ bắn ra ra. Hư không xung quanh đột nhiên run lên.

 

Keng!

 

Xuyên qua thần thông thời gian, trường kiếm rung lên, trong nháy mắt lao về phía Trường Sinh Đại Đế.

 

Ầm!

back top