Hắc Vũ chân quân nói:
- Người thông hiểu ký hiệu hãy dẫn đường!
Đám thám tử lên tiếng:
- Tuân lệnh!
Ầm!
Mười bốn vạn Khí cảnh chia binh mười đường, cứ thế họ đến Minh Đô thành nhưng không vào trong.
Nếu biết Diêm Xuyên ở bên trong thì chắc Hắc Vũ chân quân đã đấm ngực giậm chân, hối tiếc không kịp.
Đương nhiên, dù Hắc Vũ chân quân có hối hận thì đã không kịp.
Binh chia mười đường, tuyến đường đã sớm thiết kế tốt.
Lại một ngày qua đi, đệ nhất quân đoàn, đại quân một đường lại trở về Minh Đô thành.
Một tướng lĩnh 'kinh khủng' hét to:
- Mau, vào thành!
Tướng lĩnh kia không kịp đóng cửa thành, phái sau một luồng kiêm quang bắn tới đập vào cửa thành.
- A!
Đám tướng sĩ trốn vào trong Minh Đô thành tràn đầy sương mù.
Ngoài Minh Đô thành, trong rừng cây có một vạn bốn ngàn tu giả nhanh chóng bay ra.
Đây chính là một đường binh mà Hắc Vũ chân quân đã chia.
- Trương chưởng môn, chúng ta lại vòng trở về?
- Vương chưởng môn, phân binh đó đã vào Minh Đô thành, hiện tại nên làm gì?
- Sợ cái gì? Chúng ta có một vạn bốn ngàn Khí cảnh, còn có Hư cảnh, đủ diệt sạch sáu mươi vạn đại quân. Bây giờ chỉ có sáu vạn đại quân, có gì phải sợ? Bọn họ chết chắc rồi, nếu đã trốn về đây thì đừng tên nào mơ đi được!
- Đúng vậy. Đi, vào trong!
Đám chưởng môn ôm tự tin xông vào Minh Đô thành tràn ngập sương mù.
Lại qua nửa ngày, bên ngoài Minh Đô thành, cửa thành phía đông, lại một đường đệ nhất quân đoàn chạy trốn trở về.
Phân quân này có một phần bị thương, phía sau là nhiều Khí cảnh truy sát, họ nguy hiểm kịp trốn vào trong thành.
Một chưởng môn hưng phấn nói:
- Ha ha ha ha! Rốt cuộc đuổi tới, không ngờ trốn dưới đáy sông, thiếu súy mất dấu họ. Bây giờ trốn trở về? Đừng mơ có tên nào sống sót. Chúng ta cùng nhau vào thành!
- Tuân lệnh!
…
Một vạn bốn ngàn Khí cảnh từ cửa đông xông vào Minh Đô thành đầy sương mù.
- Sương dày thật.
- Người đâu rồi? Đám Tinh cảnh đâu?
- Chưởng môn, không thấy rõ, đại trận trong thành hơi lạ.
...............
......
...
Đám Khí cảnh do dự, bao gồm chưởng môn đều chần chừ.
Một cường giả Hư cảnh phát hiện tung tích quân đội Đại Trăn, kêu lên:
- Ở bên kia, bọn họ ở bên kia!
Một chưởng môn lạnh lùng quát:
- Yên tâm có trương trưởng lão ở, cho dù có mai phục thì Trương trưởng lão cũng có thể phá kết giới của thành này. Mau đuổi theo bọn họ!
Bỗng một thanh âm lạnh lẽo vang lên:
- Đuổi theo? Vào đây rồi còn muốn truy đuổi?
Mọi người nét mặt sa sầm nói: xem tại
- A?
Bỗng có một người kinh kêu:
- A, máu!
Đất dưới chân mọi người bỗng tràn ngập máu tươi, khoảnh khắc mặt đất như biến thành huyết trì. Sương mù xung quanh chậm rãi tán đi, mọi người trông thấy kẻ phát ra thanh âm vừa rồi.
Một người giật mình kêu lên:
- Diêm Xuyên?
- Sao lại là hắn?
Đám tu giả kinh sợ nhìn Diêm Xuyên.
Chỉ thấy mặt đất bị máu phủ lênn hư là huyết hải. Diêm Xuyên đứng trên huyết hải, mái tóc đỏ dài tới eo, con ngươi biến đỏ ngầu, hai tay thành hình trảo, khóe môi lộ nụ cười tà.
Huyết hải vòng quanh Diêm Xuyên tựa như hắn khống chế nó, huyết lãng bạo lực dâng lên trời, phụ trợ Diêm Xuyên ựa như ma quỷ huyết hải.
- Diêm Xuyên? Chỉ có một mình hắn, giết, giết hắn!
- Diêm Xuyên chết thì Đại Trăn sẽ bị hủy!
- Ha ha ha ha! Diêm Xuyên, không ngờ ngươi tự đến chịu chết, ha ha ha!
.........
......
...
Đám cường giả cực kỳ hưng phấn, chỉ có đám chưởng môn cảm giác điều chẳng lành.
Vạn kiếm cùng phát, đám tu giả Khí cảnh xuất kiếm. Uy lực vạn kiếm cực kỳ mạnh mẽ, dù Diêm Xuyên lợi dụng siêu cấp thần thông cũng chỉ có nước chạy trốn.
Ầm!
Huyết hải cùng vạn kiếm va chạm, Diêm Xuyên lùi sang bên.
- Giết, Diêm Xuyên chỉ có như thế, giết!
Mọi người hưng phấn xung phong lao hướng Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên tựa như sợ quá bỏ chạy, né trái tránh phải, mãi đến khi một chưởng môn phát hiện không đúng.
Chưởng môn kia bỗng thất thanh kinh kêu:
- Trưởng lão, Diêm Xuyên hướng về phía ngươi!
Đáng tiếc, đã muộn, Diêm Xuyên đã vọt tới trước mặt cường giả Hư cảnh kia.
Ầm!
Bỗng nhiên trước mặt cường giả hạ Hư cảnh kia bùng phát kiếm khí mênh mông. Ngọc Đế kiếm xuất hiện, bày ra Ngọc Đế kiếm trận vây khốn cường giả hạ Hư cảnh vào giữa.
Cường giả hạ Hư cảnh kinh kêu:
- A!
Ầm ầm!
Chớp mắt cường giả hạ Hư cảnh trong kiếm trận bị Ngọc Đế kiếm nghiền nát.
Các tu giả biến sắc mặt.
Một chưởng môn giật mình kêu lên:
- Ngươi...!
Diêm Xuyên ngoái đầu lại, cười tà nhìn chưởng môn kia.
Ầm ầm!
Bỗng nhiên Ngọc Đế kiếm trận nhanh chóng mở rộng, kiếm khí vô tận bùng phát, ngày càng lớn, chớp mắt phủ lên toàn huyết hải.
Chưởng môn kia khó hiểu kêu lên:
- Tại sao? Tại sao bây giờ kiếm trận của ngươi mới bùng phát?
Diêm Xuyên lạnh lùng cười nói:
- Ngọc Đế kiếm trận càng mở rộng thì uy lực sẽ giảm bớt, nếu như từ lúc bắt đầu đã làm lớn như vậy thì hạ Hư cảnh kia sẽ trốn thoát được. Tuy nhiên, bây giờ không cần lo nữa, hãy hưởng thụ Huyết Hải Ngọc Đế Kiếm trận của trẫm đi! Grao!!!
Ầm ầm!
Diêm Xuyên thay đổi thái độ chạy trốn, bây giờ phản kích. Kiếm khí trong Ngọc Đế kiếm trận như bão tố quét hướng đám cường giả Khí cảnh.
- A!
- Không thể nào!
- Cứu mạng!
.........
......
...
Một chưởng môn giật mình kêu lên:
- Ta biết rồi, ta biết rồi, Huyết Hải Ngọc Đế Kiếm trận của ngươi không thể bao bọc hết mười bốn vạn Khí cảnh. Một vạn bốn ngàn Khí cảnh đã gần với cực hạn của ngươi, cho nên ngươi mới cố ý chia binh, là ngươi cố ý!
Diêm Xuyên ngoái đầu nhìn chưởng môn kia, nói:
- Thông minh, đáng tiếc, hết thảy muộn rồi!
Ầm!
Huyết hải dấy lên sóng to, trong sóng vô số huyết kiếm tận trời lan hướng một vạn bốn ngàn Khí cảnh tu giả, trên bầu trời rơi xuống kiếm vũ đỏ máu tẩy rửa mọi thứ.
Chỉ cần có người bị thương rớt vào huyết hải là sẽ bị cuốn đi không còn dấu vết. Chỉ cần rơi vào huyết hải, vậy thì sẽ không thể ra được nữa.
Ầm ầm!
Huyết Hải Ngọc Đế Kiếm trận, siêu cấp thần thông cùng Ngọc Đế kiếm kết hợp, Diêm Xuyên trình diễn đồ sát Tu La huyết hải.
Hiện tại Ngọc Đế kiếm biến thành màu đỏ máu, hễ ai bị giết là máu sẽ bị Ngọc Đế kiếm hút đi, Ngọc Đế kiếm chia ra một phần chyểnn vào trong cơ thể của Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên ở trong biển máu xung quanh vang tiếng trầm đục liên hồi.
Ầm!
Siêu cấp Diêm Xuyên hưng phấn cuồng cười:
- Khí cảnh đệ thất trọng? Trẫm thích loại cảm giác này, a ha ha ha ha!
Sử dụng siêu cấp thần thông, tính cách của Diêm Xuyên càng cuồng ngạo hơn.
Huyết Hải Ngọc Đế Kiếm trận đồ sát cực kỳ khủng bố, từng vòng vô cùng máu me.
Đám chưởng môn kinh hoàng nói:
- Không, mau phá trận ra ngoài!
Diêm Xuyên hưng phấn cười to nói:
- Nếu hạ Hư cảnh kia còn sống thì các ngươi có cơ hội chạy trốn, nhưng tiếc là tên đó đã chết. Đám Thần cảnh các ngươi vĩnh viễn đừng mơ trốn thoát, huyết hải là vô tận, vô biên vô ngần, vô biên vô tận. Hãy hưởng thụ thời gian cuối cùng đi, ha ha ha ha ha!
Giết! Giết! Giết! Giết! Giết!
Thây ngã khắp nơi, khủng bố tập sát, chỉ gầnh ia canh giờ, chỉ hai canh giờ, chưởng môn cuối cùng ôm nỗi không cam lòng chôn vùi trong Huyết Hải Ngọc Đế Kiếm trận