Tiên Quốc Đại Đế

Chương 355: Cửa mở, thánh thượng giáng lâm!

 

Lý Thương Hải cười to, các phong thủy sư trong vòng thứ ba ngẩn ra.

 

Có phong thủy sư gầm lên:

 

- Lý Thương Hải!!!

 

Lý Thương Hải vung tay áo, cười to nói:

 

- Bây giờ mới nhìn ra, đã muộn rồi!

 

- Khốn kiếp, sư phụ của ta đâu?

 

- Tông chủ đâu rồi?

 

.........

 

......

 

...

 

Phong thủy sư đứng ở gần lập tức phát điên xông lên.

 

*Ong!*

 

Giữa vòng thứ hai và ba bỗng xuất hiện một vách tường vàng trong suốt chắn đám phong thủy sư ở bên ngoài.

 

*Ầm!*

 

*Ầm!*

 

Các phong thủy sư oanh kích không ra, rất là tức giận.

 

Có một số phong thủy sư cực kỳ tức giận hét:

 

- Minh Lăng Thiên, đồ khốn kiếp các ngươi, phản tông rồi, các ngươi phản bội Nam tông!

 

Một trăm phong thủy sư đứng sau lưng Lý Thương Hải, lạnh lùng nhìn các phong thủy sư bên ngoài.

 

Người xem lễ vòng thứ tư chết gần hết, sương mù vàng cuồn cuộn, ngày càng nhiều phong thủy sư theo đó mất đi lý trí, chỉ biết giết chóc.

 

Giết! Giết! Giết!

 

Phong thủy sư ra tay, cực kỳ mạnh mẽ. Phất tay một cái là phong thủy biến đổi, long mạch lăn lộn bay ra.

 

Phút chốc trong vòng thứ ba mặt đất lăn cuồn cuộn, từng long mạch bị các phong thủy sư kêu gọi đến, chém giết nhau.

 

Giết! Giết! Giết!

 

Giết chóc cực kỳ thảm thiết, nhưng nó không đáng sợ nhất, đáng sợ nhất là sương khói vàng ùa đến, chỉ cần dính phải liền lạc mất lý trí ngay.

 

Một số phong thủy sư tới gần Hoàng Tuyền Lộ, nhảy xuống dưới.

 

- A!

 

Một phong thủy sư nhảy xuống chưa rơi vào sâu đã bị quỷ vật leo lên bắt lấy.

 

- Grao!

 

- Gru!

 

- Khặc khặc khặc!

 

Phong thủy sư đó chớp mắt đã bị đám quỷ vật xé rách, cắn nuốt.

 

Nhưng các phong thủy sư vẫn bất chấp tất cả nhảy, bởi vì bọn họ quá hiểu sương khói vàng này, ở lại đây thì chết chắc, tiến vào Hoàng Tuyền Lộ còn có đường sống đi vào âm phủ.

 

Giết! Giết! Giết!

 

Ngoài vòng chém giết thảm khốc, đám Lý Thương Hải lạnh lùng nhìn.

 

Máu của nhiều cường giả bị dẫn vào trong táng thiên đồng quan.

 

Lại qua năm ngày năm đêm, các phong thủy sư gần như chết hết. Chỉ có một phần trốn vào Hoàng Tuyền Lộ, không biết trong số đó lại có bao nhiêu người sống sót đến âm phủ.

 

*Ong!*

 

Táng thiên đồng quan bỗng run lên, không gian xung quanh lan tràn vết nứt.

 

Đám Lý Thương Hải nhìn sang.

 

Phía xa Mộng Hồng Anh, Dậu Nguyệt đạo quân cũng nhìn chằm chằm.

 

Hai người không ngờ Lý Thương Lan này là giả.

 

Dậu Nguyệt đạo quân hít sâu.

 

- Lý Thương Hải?

 

Mộng Hồng Anh nheo mắt.

 

Mãi đến khi táng thiên đồng quan động.

 

Táng thiên đồng quan từ trên xuống dưới đập hướng Hoàng Tuyền Lộ, một nửa chen vào như là đụng phải thực vật gì đó.

 

*Ầm!*

 

Một tiếng nổ ngập trời, thanh âm chấn chín tầng mây.

 

Trước tiếng nổ bốn phương tám hướng Phong Thủy Nam tông mặt đất chuyển động, từ chỗ táng thiên đồng quan nứt ra. Trùng kích siêu mạnh thậm chí bao bọc luôn âm khí Phong Thủy Nam tông, sương mù vàng, bùng phát.

 

Cơn gió mạnh mẽ từ chỗ táng thiên đồng quan thổi tứ phía, đi qua đâu là cây cối, sông núi, thậm chí vô số cung điện đều bị san bằng.

 

Chỗ Mộng Hồng Anh, Dậu Nguyệt đạo quân đứng cũng bị san bằng, hai người lộ ra.

 

Hai người bay lên cao, cùng nhìn táng thiên đồng quan va chạm Hoàng Tuyền Lộ.

 

Táng thiên đồng quan một nửa ở dương gian, một nửa ở trong Hoàng Tuyền Lộ.

 

Chỗ Hoàng Tuyền Lộ bị va đụng bỗng xuất hiện một lỗ hổng.

 

Lỗ hổng rất là quái dị, vô tận âm khí bốc ra, không khác gì Hoàng Tuyền Lộ nhưng toát ra uy nhiếp hùng hồn.

 

Giống như là đầu bên kia lỗ hổng có thiên quân vạn mã vậy, khí thế rào rạc dồn ép.

 

*Ầm ầm!*

 

Bên trên táng thiên đồng quan bỗng nhiên mây đen dày đặc, phút chốc tựa như có thiên kiếp giáng xuống.

 

Táng thiên đồng quan mở ra một cái lỗ hổng đang chậm rãi biến lớn.

 

Vốn đường kính chỉ có mười trượng hiện tại lên đến hai mươi trượng, vẫn đang to ra.

 

Mộng Hồng Anh kinh ngạc kêu lân:

 

- Phá toái hư không? Đó là phá toái hư không? Phá mở cửa tiên giới?

 

Dậu Nguyệt đạo quân hưng phấn nói:

 

- Táng thiên đồng quan? Ngay cả cửa tiên giới cũng bị đánh mở? Đây là pháp bảo gì vậy? Là pháp bảo gì? Tiên khí? Không, không chỉ như thế, tuyệt đối không chỉ có thể thôi.

 

*Vèo!*

 

Dậu Nguyệt đạo quân đạp bước xông tới táng thiên đồng quan.

 

Lý Thương Hải nhìn bầu trời, biến sắc mặt.

 

Lý Thương Hải giật mình nhét:

 

- Dậu Nguyệt đạo quân, ngươi định làm cái gì?

 

Dậu Nguyệt đạo quân hưng phấn nói:

 

- Ha ha ha ha! Làm gì hả? Lý Thương Hải, táng thiên đồng quan này vốn là pháp bảo của Cổ Nguyệt thánh tử Đại Chiêu thánh địa ta, là vật của Đại Chiêu thánh địa, hôm nay ta chỉ lấy lại nó mà thôi.

 

Lý Thương Hải quát:

 

- Cản hắn lại, cản hắn lại!

 

- Tuân lệnh!

 

Hàng trăm phong thủy sư cùng hét lên, tiếp theo thúc đẩy vách tường vàng trong suốt bên ngoài vòng thứ hai.

 

*Ầm!*

 

Dậu Nguyệt đạo quân một chưởng đánh vào, vách tường vàng trong suốt lắc lư kịch liệt.

 

Các phong thủy sư bị chấn đến thụt lùi nhưng cuối cùng cũng chặn được Dậu Nguyệt đạo quân.

 

- Grao!

 

Các phong thủy sư lại thúc đẩy.

 

Dậu Nguyệt đạo quân khinh thường nói:

 

- Hừ, Lý Thương Hải, ngươi chỉ là Trung Hư cảnh mà thôi, đám phong thủy sư này, ha ha, cũng chỉ là một ít Trung Hư cảnh và hạ hư cảnh, còn có phế vật Thần cảnh. Các ngươi cũng muốn ngăn cản ta ư?

 

Dậu Nguyệt đạo quân vươn tay lại đánh tới.

 

*Ầm!*

 

- Phụt!

 

- Phụt!

 

- Phụt!

 

Các phong thủy sư bị chấn hộc máu.

 

Lý Thương Hải biến sắc mặt.

 

Lý Thương Hải cung kính bái hướng lỗ hổng, hét to:

 

- Thánh thượng, có kẻ địch ngăn cản, khẩn cầu thánh thượng ban cho vi thần lực lượng kiếp trước, tranh thủ thời gian cho thánh thượng!

 

Thánh thượng?

 

Dậu Nguyệt đạo quân và Mộng Hồng Anh ở phía xa nhướng mày, đầu bên kia còn có người khác?

 

- Chuẩn!!!

 

Đầu bên kia bỗng truyền đến giọng nói cực kỳ uy nghiêm, trong thanh âm tràn ngập vẻ từ trên nhìn xuống.

 

*Ầm!*

 

Một luồng sáng lam từ trong lỗ hổng bắn ra, đoàn sáng hình người xông hướng Lý Thương Hải.

 

Lý Thương Hải giang hai tay, cổ tay vung.

 

Ánh sáng lam hình người xông vào trong người Lý Thương Hải.

 

*Ầm ầm!*

 

Khí thế quanh thân Lý Thương Hải đột nhiên tăng vọt, ở dưới chân gã có vòng tròn như là lốc xoáy.

 

Khí thế tăng lên, lực lượng của Lý Thương Hải tăng cao, quanh thân gã ánh sáng lam bắn ra bốn phía.

 

Dậu Nguyệt đạo quân ngừng tay, kinh ngạc nhìn hướng Lý Thương Hải.

 

Dậu Nguyệt đạo quân biến sắc mặt:

 

- Lực lượng kiếp trước? Thánh thượng? Lý Thương Hải? Phá toái hư không?

 

Trong tay Dậu Nguyệt đạo quân bỗng xuất hiện một pháp bảo hình trăng non. Nắm pháp bảo, Dậu Nguyệt đạo quân biểu tình dữ tợn chém hướng vách tường vàng trong suốt ngăn cản.

 

*Ầm!*

 

Một kích hung mãnh, vách tường vàng trong suốt tạc nổ.

 

- A!

 

Hàng trăm phong thủy sư bay ngược ra, miệng hộc máu, chớp mắt bị chấn trọng thương. Thậm chí có ba phong thủy sư tu vi yếu ớt bị lực phản chấn bạo tạc, toàn thân vỡ nát. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: chấm c.o.m

 

Uy lực hư cảnh mạnh mẽ ngập trời!

 

Dậu Nguyệt đạo quân không do dự nữa, vươn tay hướng đệ tử.

 

Lý Thương Hải bỗng hét to:

 

- Thương hải cuồng lan!

 

*Ầm!*

 

Một chưởng đánh hướng Dậu Nguyệt đạo quân.

 

Dậu Nguyệt đạo quân khựng lại, nghênh đoán một chưởng này.

 

*Ầm!*

 

Hai chưởng va đụng vào nhau, bỗng đánh ra một bão tố to lớn, cuốn tứ phương. Phong thủy sư mới bị trọng thương không chịu nổi uy lực, đều bị thổi đi.

 

Dậu Nguyệt đạo quân trầm mặt xuống:

 

- Thượng hư cảnh?

 

- Thiên hà đảo quyển!

 

Lý Thương Hải lại vung tay lên, ở hư không chộp ra một con sông lớn, cuốn hướng Dậu Nguyệt đạo quân.

 

Lý Thương Hải đuổi hướng con sông, thẳng tới Dậu Nguyệt đạo quân.

 

*Ầm!*

 

Dưới pháp thuật to lớn, Lý Thương Hải kéo Dậu Nguyệt đạo quân rời khỏi chiến trường, bay lên cao.

 

Trên đỉnh đầu hai người chiến đấu có mây đen to lớn, chớp lóe tia sét.

 

Mộng Hồng Anh nhìn bầu trời, lầm bầm:

 

- Thực lực của Lý Thương Hải tăng lên thượng hư cảnh, không kịp độ kiếp, nhưng kiếp này chắc chắn không tổn thương được bọn họ. Hai hổ tranh chấp, tiện lợi cho ta!

 

Mộng Hồng Anh mang theo hưng phấn vọt hướng táng thiên đồng quan.

 

Các phong thủy sư đều bị trọng thương, Mộng Hồng Anh ngư ông đắc lợi.

 

Phong thủy sư té trên mặt đất kinh ngạc nhìn Mộng Hồng Anh.

 

- Mộng Hồng Anh, là ngươi?

 

Lấy Minh Lăng Thiên dẫn đầu đám phong thủy sư khó khăn bò dậy, định ra tay.

 

Mộng Hồng Anh hét với đám người hầu:

 

- Cản lại bọn chúng!

 

- Tuân lệnh!

 

Bốn người ra tay với đám phong thủy sư, Mộng Hồng Anh bay đến phái trước táng thiên đồng quan.

 

Táng thiên đồng quan còn đang rung rinh, tỏa ra lực lượng cực kỳ mạnh mẽ.

 

- Chí bảo, chí bảo, ha ha!

 

Mộng Hồng Anh hưng phấn vươn tay.

 

Ngay khi Mộng Hồng Anh sắp chộp lấy táng thiên đồng quan thì...

 

Chỗ lỗ hổng táng thiên đồng quan đánh ra bỗng tuôn trào âm khí đậm đặc như nước, âm khí tuôn ra bao phủ xung quanh, trong lỗ hổng trừ âm khí ra có móng vuốt xương khô cỡ trăm trượng vươn tay.

 

Móng vuốt xương khô to lớn mang theo hơi thở tử vong cực độ tuôn ra, chộp hướng táng thiên đồng quan.

 

*Đinh!*

 

Móng vuốt xương khô to lớn chộp hướng táng thiên đồng quan, lòng bàn tay tỏa ra khí thể màu vàng hùng hồn, chớp mắt bao bọc táng thiên đồng quan.

 

*Ầm!*

 

Khí thể vàng đánh Mộng Hồng Anh ra.

 

- Tiểu nha đầu, thứ của trẫm mà ngươi cũng dám đụng vào?

 

Trong lỗ hổng truyền đến giọng nói uy nghiêm tức giận.

 

Cùng lúc đó, phía đông Phong Thủy Nam tông có một chiếc phi chu bay nhanh đến.

 

U Nhất kích động hét:

 

- Mau, mau lên!

 

Diêm Xuyên, Phụng Âm Dương đứng ở đầu thuyền nhìn ra xa.

 

*Ầm!*

 

Bão tố xoay tròn, tất cả bị san bằng.

 

Phụng Âm Dương đau khổ nói:

 

- Cuối cùng vẫn là không kịp, không kịp rồi!

 

Diêm Xuyên nhìn chằm chằm phương xa, phi chu lao nhanh đi.

 

Rất nhanh, Diêm Xuyên nhìn thấy trên bầu trời phía xa có một trận đại chiến.

 

Trên bầu trời xuất hiện một phong bạo nguyên, có hai lực lượng mạnh mẽ đánh chết sống.

 

Mơ hồ Diêm Xuyên nhìn thấy rõ hai người trên trời.

 

Là Dậu Nguyệt đạo quân, Lý Thương Hải!

 

Diêm Xuyên mặt trầm xuống, nói:

 

- Lý Thương Hải đã là thượng hư cảnh?

back top