Nhìn Trần Huyết một chút, Diêm Xuyên nói:
- Trần tông chủ, kế hoạch tạo thần của Thiên Cơ Tông, tỉ lệ cơ hội tông chủ giành được là bao nhiêu, hẳn trong lòng bản thân tông chủ rõ ràng nhất. So với ta và Khổng Ma Kha mà nói, tông chủ lại có bao nhiêu phần thắng? Cho dù tông chủ đi Đại Vận, Phong Huyết Tông tại thế lực Đông Thần Châu, thật sự có thể ngăn cản Đại Trăn và Đại Chiêu sao?
Sắc mặt Trần Huyết biến đổi:
- Các ngươi muốn bắt đầu động thủ?
- Không phải chúng ta, mà là toàn thiên hạ đều đang động. Vì sao Thiên Cơ Tông nóng lòng thúc đẩy kế hoạch tạo thần? Chính vì trong đại kiếp nạn sau này, Thiên Cơ Tông cũng không nắm chắc khả năng có thể tồn tại!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Đại kiếp nạn? Vậy Thiên Cơ Tông...
Trần Huyết kinh ngạc nói, đồng thời trên mặt nhất thời âm tình bất định.
Trần Huyết có cảm giác như vậy từ trước đây rất lâu. Nhưng từ trước đến nay hắn vẫn không muốn thừa nhận.
- Trần tông chủ, một tay mở Phong Huyết Tông ra, thật sự là tài trí mưu lược xuất chúng. Nhưng tông chủ phải biết rằng, những đại tông này đã có truyền thừa mấy chục ngàn năm cũng không vượt qua được. Tông chủ có thể làm được sao. Nói vậy trong khoảng thời gian này, tông chủ cũng biết, thư viện Cự Lộc đã phái Tư Mã Vân Thiên vào làm thần tử của Đại Trăn ta. Phong Huyết Tông của tông chủ so với thư viện Cự Lộc thì thế nào? So với Thiên Cơ Tông thì thế nào?
Diêm Xuyên bước ra một bước nói.
Sắc mặt Trần Huyết phức tạp nhìn về phía Diêm Xuyên.
- Phong Huyết Tông ở gần ranh giới của Đại Trăn ta. Tương tự cũng giáp giới với Thánh Địa Đại Chiêu. Đế triều Đại Trăn ta và Thánh Địa Đại Chiêu sắp quyết chiến. Phong Huyết Tông kẹp ở giữa. Tông chủ cho rằng mình có thể tồn tại được sao?
Diêm Xuyên cười nói.
- Cái gì? Ngươi muốn quyết chiến với Đại Chiêu?
Trần Huyết kinh ngạc nói.
- Không còn Kinh Chiếu, hiện tại Thánh Địa Đại Chiêu tính là cái gì? Trần Huyết, tông chủ là một nhân tài. Đại Trăn rất cần những nhân tài như ngươi. Đại Trăn sắp tiến thêm một bước nữa, thăng cấp làm Thiên triều. Chỉ cần tông chủ cùng Phong Huyết Tông vào làm thần tử của Đại Trăn ta, tông chủ chính là mở mang bờ cõi cho Đại Trăn ta, chính là công tích lớn. Tiếp theo chỉ cần công lao không lớn, tông chủ đã có thể hưởng thụ nghiệp vị ngang với bây giờ. Tông chủ thấy thế nào?
Diêm Xuyên khuyên nhủ.
- Diêm Xuyên ta bảo đảm, sẽ đối xử tử tế bình đẳng với Phong Huyết Tông giống như chúng thần Đại Trăn!
Diêm Xuyên lại chiêu hàng nói.
Sắc mặt Trần Huyết cực kỳ khó coi.
- Tông chủ!
Một trưởng lão đưng bên cạnh lo lắng nói.
- Đừng ầm ĩ, để ta suy nghĩ một chút!
Trần Huyết hít sâu một cái, trầm tư nói.
Diêm Xuyên và Bạch Đế Thiên đứng ben cạnh kiên nhẫn chờ đợi.
Trầm mặc một hồi lâu, Tông chủ Phong Huyết Tông vẫn do dự không quyết!
- Tông chủ, ngươi là thượng Hư Cảnh. Chỉ cần ngươi triệu tập công đức lực trong tông ngăn địch, bất kỳ ai cũng không làm gì được Phong Huyết Tông chúng ta!
Trưởng lão đứng bên cạnh lo lắng nói.
- Ha ha ha, bất kỳ ai cũng không làm gì được sao? Trước đây không lâu, Ngưng Thúy Cung mới bị tiêu diệt. Mấy chục năm trước, mấy quân đoàn trưởng của Đại Trăn ta đã bình định các trung vị tông môn. Thời loạn lạc đã lên, Trần tông chủ, ngươi xác định ngươi có thể tranh hùng thiên hạ trong thời loạn lạc này chứ?
Diêm Xuyên lại nói.
Trưởng lão kia:
- Cái này!
Trần Huyết suy ngẫm một hồi, nhìn về phía Diêm Xuyên nói:
- Diêm đế, ta đã biết. Khi nào ngươi xuất binh!
- Sau khi chiến dịch này qua đi, Đại Trăn sẽ binh phạt Thánh Địa Đại Chiêu!
Diêm Xuyên khẳng định nói.
Diêm Xuyên khẳng định, nhất thời khiến Trần Huyết bỏ đi tất cả do dự nghi ngờ, lộ ra một nụ cười khổ nói:
- Diêm đế sẽ dành cho Phong Huyết Tông ta đãi ngộ thế nào?
- Tông chủ, không thể! Phong Huyết Tông ta không hẳn...
Trưởng lão kia lo lắng nói.
Trần Huyết phất tay một cái, khắc chế sự lo lắng của trưởng lão kia. Hắn lắc đầu nói:
- Phong Huyết Tông là do ta một tay khai sáng. Ta so với ngươi càng không muốn hơn. Nhưng ta càng hiểu rõ chính mình. Đạt được trung vị tông môn đã là cực hạn của ta bây giờ. Có lẽ qua mấy ngàn năm, thực lực của ta có sự nhảy vọt về chất, ta sẽ có dã tâm càng to lớn hơn. Nhưng hiện tại, ta hiểu rõ vị trí của ta. Mã trưởng lão, ngươi không cần nói nữa!
- Vâng!
Trưởng lão kia căm hận gật đầu một cái.
- Diêm đế, tại hạ đã từng nghiên cứu qua về lý lịch của người. Lời nói đáng giá nghìn vàng! Mong Diêm đế đối xử tử tế với Phong Huyết Tông!
Trần Huyết nửa quỳ hành lễ.
Đồng thời, Trần Huyết đưa ra thiên sách của Phong Huyết Tông.
Trưởng lão kia không cam lòng cũng chỉ có thể nửa quỳ xuống theo.
- Ngươi yên tâm, Diêm Xuyên ta đã nói là làm. Từ hôm nay, phong Trần Huyết làm Phong Huyết Bá. Các đệ tử trong Phong Huyết Tông, sẽ được tùy ý tiến hành phân phong khác!
Diêm Xuyên gật đầu nói. xem tại
- Thần, Phong Huyết Bá, Trần Huyết, bái kiến bệ hạ!
Trần Huyết cung kính bái nói.
Tại Phong Huyết Tông Đông Thần Châu xa xôi, biển mây công đức phía trên đột nhiên phát nổ một tiếng.
Ầm!
Công đức cuồn cuộn, ầm ầm chảy về phía đế triều Đại Trăn, trong chớp mắt có gần một nửa chảy đi.
Vô số đệ tử Phong Huyết Tông kinh ngạc nhìn lên bầu trời t.
- Chuyện gì xảy ra vậy?
- Tại sao công đức của Phong Huyết Tông ta chảy đi nhiều như vậy?
- Chẳng lẽ tông chủ xảy ra chuyện gì sao?
...
Vô số đệ tử lo lắng kêu lên. Tại đế triều Đại Trăn, vô số quan viên lại nhìn lên đầy trời với khí vận cuồn cuồn chảy vào, mọi người đều tỏ ra vui mừng.
Về phần nửa công đức kia, cần chờ tới khi Trần Huyết trở về, bàn giao với các đệ tử xong, mới có thể chảy tất cả về phía đế triều Đại Trăn.
Tại một chỗ khác trong mệnh trận Tước Thần, giờ phút này Quyết và Yêu Thiên Thương đang nhìn hai nam tử quỳ một chân trước mặt.
- Chân Ngã Tông, Vương Chân cùng toàn tông Chân Ngã Tông nguyện vào đế triều Yêu tộc làm thần, bái kiến bệ hạ. Bệ hạ vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
Một nam tử quỳ xuống đất cung kính bái lạy nói.
- Ha ha, ái khanh xin đứng lên. Quyết ta nói là làm, nhất định không phụ quyết định của khanh hôm nay!
Quyết cười nói.
...
Đông Thần Châu, Bắc Thần Châu, rất nhiều biển công đức xuất hiện sự phun trào kịch liệt. Vô số công đức không ngừng dời đi, chuyển hóa!
Hai người Diêm Xuyên và Quyết không ngừng cất bước. Căn cứ vào tin tưc tư liệu của từng người tư, hai người không ngừng thu phục các cường giả. Đương nhiên, cũng có rất nhiều cường giả căn bản không muốn. Khi nghe được lời mời chào của hai người, lập tức nổi khùng. Tuy nhiên hai người cũng không để ý tới. Bãi săn lần này rất lớn, một chỗ không được, còn có nhiều chỗ khác.
Tại vị trí của Khổng Ma Kha.
- Mã tông chủ, lẽ nào tông môn của ngươi chống lại được Đại Phật Đế Triều ta? Ngươi thật sự không đồng ý thần phục ta sao?
Khổng Ma Kha lạnh lùng nhìn hai nam tử trước mặt, khóe miệng đang chảy máu.
Mã tông chủ lau lau máu tươi bên khoé miệng nói:
- Hừ, Khổng Ma Kha, kẻ sĩ có thể bị giết quyết không chịu nhục. Kẻ biến thái như ngươi, ta đã sớm nhìn ra. Ta sẽ không bị ngươi chinh phục. Phì, đi!