Tiên Quốc Đại Đế

Chương 682: Chúng?

Lã Bất Vi cười hỏi:

 

- Trần Tiêu, Lã Bất Vi ta đích thân dẫn tiến ngươi thì còn lo lắng cái gì?

 

Trần Tiêu gật đầu, bỗng ngửa đầu, hít sâu, nói:

 

- Hỡi con dân thiên hạ của Đại Sở!

 

Ầm!

 

Vân hải khí vận bỗng nhiên run lên, thanh âm truyền khắp thiên hạ của Đại Sở, vô số dân chúng nghi hoặc nhìn trời.

 

Trần Tiêu hét to:

 

- Bắt đầu từ hôm nay, Đại Sở thánh đình thần phục Đại Trăn thánh đình, cùng bái Đại Trăn thánh vương, vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!

 

Ầm!

 

Đại Sở trời sập, dân chúng, quan viên, binh sĩ kinh kêu liên tục.

 

Có chuyện gì? Thánh vương mang theo cả triều thần phục?

 

Các thành chủ bay nhanh ra khỏi thành trì, hướng tới đô triều, cầu kiến thánh vương hỏi xem chuyện khó tin này là sao.

 

Trong hoàng thành, Lã Bất Vi ngôn cuồng cười to bảo:

 

- Ha ha ha ha ha!

 

Khí vận của Đại Sở thánh đình cuồn cuộn chảy hướng Đại Trăn thánh đình.

 

Cùng với Trần Tiêu cung bái, Đại Sở xôn xao, vô số thần tử bỏ xuống việc trong tay lao hướng hoàng cung, vô số thành chủ bay nhanh tới đô triều.

 

Đại Sở thần phục Đại Trăn thánh đình? Sao có thể như vậy?

 

Rất nhiều người không tin, họ kinh ngạc, toàn Đại Sở bởi vì câu nói của Trần Tiêu như sắp sụp đổ.

 

May là Lã Bất Vi sớm có sắp xếp, ngày xưa kiến lập hai thương hội, xếp vào vài quân cờ nhanh chóng ổn định bốn phương.

 

Thần tử nhanh chóng tụ tập, Trần Tiêu lập tức sắp xếp chuyện thần phục Đại Trăn thánh đình.

 

Mặc dù là vậy nhưng muốn chuyển giao hết lãnh thổ về Đại Trăn thánh đình cần thời gian mấy năm.

 

Tất cả tiến hành đâu vào đấy.

 

Ngô Vấn quay về Tử Xuyên đạo tràng.

 

Không lâu sau, trong Tử Xuyên đạo tràng cũng truyền ra tiếng nổ rung động.

 

Tử Xuyên đạo tràng vào ngày hôm nay chính thức thần phục Đại Trăn thánh đình.

 

Vô số đệ tử của Tử Xuyên đạo tràng xôn xao.

 

Cùng lúc đó, hơn phân nửa thiên triều, thánh địa tại Chân Long cương vực đều tuyên bố thần phục Đại Trăn thánh đình.

 

Phút chốc Chân Long cương vực nổi lên xôn xao ngất trời.

 

Toàn Chân Long cương vực sôi trào, còn mãnh liệt hơn lúc trước Đại Trăn phi thăng.

 

Dù sao lần trước chỉ tập trung tại phong ấn giới, lần này thì tựa bão tố quét bốn phương thiên hạ.

 

Ở trong mắt tu giả bình thường thì đây là việc không thể tin.

 

Một thiên triều mới vừa phi thăng đã diệt Vạn Nho thánh giáo, đánh lui Đại Tề thánh đình, hiện tại âm thầm khiến Tử Xuyên đạo tràng, Đại Sở thánh đình thần phục?

 

Chuyện này thật quá dị, Đại Trăn thánh đình đã không hề xuất binh.

 

Gần như mọi người đều nhìn ra được Chân Long cương vực này sắp biến đổi.

 

Hơn phân nửa cương vực dù không bị Đại Trăn thánh đình khống chế chặt chẽ, nhưng trên danh nghĩa đã triệt để thuộc về Đại Trăn.

 

Chỉ cần cho thời gian thì Đại Trăn thánh đình sẽ có thể khống chế tất cả.

 

Chủ tân cương vực sắp sinh ra sao?

 

Loại mở mang bờ cõi không có chiến tranh này trừ một ít quý tộc bị tổn hại lợi ích cực lực phản đối ra, dân chúng chỉ hơi có ý kiến.

 

Dù sao thánh vương còn thần phục thì tiểu dân chúng như mình lo cái gì? Sinh hoạt vẫn như cũ, căn bản không có gì biến hóa.

 

Mặc dù dân chúng cũng hoài niệm cố quốc, nhưng mọi thứ như cũ, chỉ là 'hóa quốc thành khu vực'.

 

Đại Trăn thánh đình tung ra các loại ưu đãi chính sách trấn an, dân chúng rất nhanh thích ứng.

 

Khó thích ứng nhất chỉ còn lại Đại Đào thánh vương, Hải Long giáo chủ, Kình Vương.

 

Giây phút Đại Sở thánh đình tuyên bố thần phục thì hai cường hùng này ảm giác khí vận phương xa biến đổi, khí vận cuồn cuộn chảy hướng Đại Trăn thánh đình.

 

Khi đó Đại Đào thánh vương, Vương Hà đang chầu triều, thông qua vân hải khí vận chợt cảm nhận khí vận của Đại Sở thánh đình tan biến.

 

Vương Hà kinh kêu:

 

- Có chuyện gì?

 

Quần thần tò mò hỏi:

 

- Thánh vương, có chuyện gì vậy?

 

Vương Hà sắc mặt khó xem nói:

 

- Thái sư, lập tức đi Đại Sở thánh đình nhìn xem rốt cuộc có chuyện gì.

 

Thái sư đi?

 

Quần thần ngạc nhiên. Nên biết rằng Đại Đào thánh đình có hai Cổ Tiên, một là thánh vương, hai là Thái sư. Thái sư là dưới một người, trên vạn người, thân thể tôn quý, thế nhưng tự đi đến Đại Sở thánh đình?

 

Thái sư và Vương Hà cực kỳ ăn ý, lập tức biết tình hình nghiêm trọng, nhanh chóng bay ra khỏi đại điện.

 

Qua mấy ngày, Thái sư mang tin tức về.

 

Trong đại điện xôn xao.

 

Quần thần kinh kêu:

 

- Sao có thể như vậy?

 

Vương Hà biến sắc mặt.

 

Thái sư sắc mặt khó xem nói:

 

- Thánh vương, xem ra kế liên minh đã vô dụng rồi.

 

Vương Hà siết chặt nắm tay, mắt lóe tia sáng lạnh:

 

- Đại Trăn thánh đình?

 

Thái sư cười khổ nói:

 

- Vốn cho rằng kế liên minh có thể áp chế Đại Trăn thánh đình gắt gao. Mấy năm nay Đại Trăn thánh đình yên lặng một chỗ, vốn tưởng Đại Trăn sợ hãi, không ngờ lần này Đại Trăn chơi càng ác, lặng lẽ nuốt Đại Sở thánh đình và Tử Xuyên đạo tràng.

 

Vương Hà sắc mặt khó xem nói:

 

- Vạn Nho thánh giáo bị hủy diệt, Diêm Tự Tại rút đi, Đại Sở thánh đình thần phục, Tử Xuyên đạo tràng thần phục. Ha ha, hay cho Đại Trăn thánh đình, còn có Diêm Xuyên kia, thời gian ngắn ngủi đã có hơn một nửa Chân Long cương vực vào túi Đại Trăn thánh đình?

 

Thái sư trầm giọng hỏi:

 

- Thánh vương, triều ta nên ứng đối như thế nào?

 

Ánh mắt Vương Hà âm trầm, qua một lúc sau gã hít sâu, nói:

 

- Diêm Xuyên, nếu hắn đi tìm đường chết thì cũng đừng trách trẫm ác!

 

Quần thần tò mò hỏi:

 

- A?

 

Vương Hà hứa hẹn:

 

- Bãi triều đi, Đại Trăn thánh đình không đáng lo, Diêm Xuyên phải chết!

 

- Tuân lệnh! Thánh vương vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!

 

Quần thần ôm nghi hoặc lùi ra khỏi đại điện, chỉ chừa Thái sư.

 

Thái sư vẻ mặt lo lắng hỏi:

 

- Thánh vương, ngươi thật sự chuẩn bị đi?

 

Vương Hà trầm giọng nói:

 

- Vốn Vạn Nho thánh giáo ta chuẩn bị tự lập tự cường, không nương tựa vào ai nữa. Nhưng ta không còn thời gian, nếu đã xuất hiện yêu nghiệt Diêm Xuyên thì chỉ đành mời chúng nó ra tay.

 

Thái sư gật đầu, nói:

 

- Thật ra thì làm vậy cũng tốt.

 

- A?

 

Thái sư con ngươi co rút:

 

- Nếu Đại Trăn thánh đình bị diệt thì Chân Long cương vực chỉ còn lại một thánh đình là Vạn Nho thánh giáo chúng ta!

 

Mắt Vương Hà sáng lên, cười nói:

 

- Đúng vậy.

 

Vương Hà trầm giọng nói:

 

- Lúc ta không ở thì Thái sư hãy thay ta tọa trấn Vạn Nho thánh giáo.

 

Thái sư gật đầu.

 

Vương Hà dặn dò xong bước ra khỏi đại điện, bay hướng đông.

 

Vèo!

 

Mấy ngày sau, trong một gian đại điện.

 

Vương Hà và Hải Long giáo chủ, Kình Vương trò chuyện với nhau.

 

Vương Hà cười hỏi:

 

- Kình Vương, Chân Long cương vực chỉ còn lại hai đại thế lực chúng ta, ngươi sẽ không định đồng quy vu tận với Đại Trăn thánh đình đi?

 

Hải Long giáo chủ, Kình Vương biểu tình cực kỳ khó xem.

 

Vương Hà cười nói:

 

- Vạn Nho thánh giáo của ta, Hải Long đạo tràng của ngươi đều là thế lực chúng ta bồi dưỡng ra. Nói dễ nghe là kết minh, nói khó nghe thì chúng ta chỉ là trông cửa cho chúng!

 

Hải Long giáo chủ, Kình Vương nhìn Vương Hà:

 

- Trông cửa thì sao? Vương Hà, ngươi có ý?

 

Hiển nhiên Hải Long giáo chủ, Kình Vương rất trung thành với 'chúng nó'.

 

Vương Hà trầm giọng nói:

 

- Không, đương nhiên là ta không có ý kiến. Nhưng cứ để Đại Trăn thánh đình tiến tới thì chúng ta không thể hoàn thành nhiệm vụ được, phải nhổ tận gốc Đại Trăn thánh đình này!

back top