Tiên Quốc Đại Đế

Chương 708: Thể Phục Chế Năm Trăm Thiên Đạo

- Cho ngươi.

 

Mạnh Dung Dung không thèm nhìn ai khác, đưa bằng chứng cho Diêm Xuyên, giống như không hề nghe thấy ai khác nói.

 

Diêm Xuyên nhìn Mạnh Dung Dung, mắt lóe tia dịu dàng.

 

Độc Cô Bá Thiên ánh mắt tức giận quát:

 

- Ngươi không nghe thấy lời của Độc Cô Bá Thiên ta sao?

 

Độc Cô Bá Thiên bị Mạnh Dung Dung phớt lờ chọc nổi điện.

 

Diêm Xuyên và Mạnh Dung Dung không để ý tới Độc Cô Bá Thiên.

 

Mạnh Dung Dung cắn môi nói:

 

- Từ nay ngơi và ta không ai nợ ai!

 

Diêm Xuyên lắc đầu, nói:

 

- Không ai nợ ai? Có được không?

 

Mạnh Dung Dung mặt trắng bệch nhìn Diêm Xuyên, trong lòng vừa yêu vừa hận, rất khổ sở.

 

Diêm Xuyên dịu giọng nói:

 

- Đừng nghĩ nhiều, hãy để thời gian chứng minh đi.

 

Mạnh Dung Dung trầm giọng nói:-

 

- Ừm!

 

Diêm Xuyên vươn tay bắt lấy bằng chứng màu vàng.

 

Phía xa Độc Cô Bá Thiên biến sắc mặt nói:

 

- Dừng tay!

 

Keng keng!

 

Một luồng kiếm quang tím đâm hướng Diêm Xuyên.

 

Vương Tiễn bắn ra kiếm quang huyết sắc va chạm.

 

Ầm!

 

Hư không bỗng nhiên nhoáng một cái.

 

Vương Tiễn một kiếm chặn lại Độc Cô Bá Thiên.

 

Độc Cô Bá Thiên sắc mặt âm trầm:

 

- A?

 

Vương Tiễn lạnh lùng nói:

 

- Còn tiến lên trước một bước thì ta sẽ không khách sáo!

 

Độc Cô Bá Thiên lạnh lùng quát:

 

- Hừ! Kiếm? Kiếm pháp trong thiên hạ này Độc Cô thế gia ta đệ nhất đương thời, cũng là Cổ Tiên, không ai có thể là đối thủ của ta!

 

Khi nói chuyện Độc Cô Bá Thiên lại vung kiếm chém hướng Vương Tiễn.

 

- Kiếm Hà!

 

Trên không trung bỗng xuất hiện một luồng kiếm quang to lớn, kiếm khí cuồn cuộn đổ ập xuống Vương Tiễn.

 

- Sát Đào!

 

Kiếm khí đỏ cuồn cuộn đụng vào Kiếm Hà của Độc Cô Bá Thiên.

 

Ầm ầm!

 

Phút chốc hai người chiến đấu với nhau.

 

Không trung hỗn loạn, phút chốc cát bay đá chạy. Hai người như đã bàn bạc trước, cố ý tránh đi tinh thần có Linh Cảm điện.

 

Ầm!

 

Ầm!

 

Ầm!

 

Độc Cô Bá Thiên, Vương Tiễn chiến đấu với nhau, bỗng có ba thiên đạo hiện ra, bao vây Diêm Xuyên.

 

Mạnh Văn Nhược nét mặt sa sầm:

 

- Ba Đạo Thần?

 

Ba cường giả tự khống chế một thiên đạo, giờ phút này nhìn chằm chằm bằng chứng, như là kiêng dè nhau, không ai nhường nhịn.

 

Phía xa, Vương Tiễn và Độc Cô Bá Thiên đều là cường giả dùng kiếm, phút chốc không phân thắng bại.

 

Độc Cô Bá Thiên trầm giọng nói:

 

- Sát tính thật mãnh liệt.

 

Vương Tiễn tuôn ra sát khí cuồn cuộn, áp chế Độc Cô Bá Thiên cường đại liên tục thụt lùi.

 

Độc Cô Bá Thiên rống to:

 

- Không thể nào! Trong kiếm pháp những ngươi cùng cấp không ai là đối thủ của ta. Độc Cô Thiên Kiếm!

 

Xung quanh Độc Cô Bá Thiên bỗng xuất hiện chín luồng kiếm quang to lớn, bão tố kiếm khí tím bỗng nhiên tăng vọt gấp mười lần, đè ép hướng Vương Tiễn.

 

Xung quanh có ba Đạo Thần rục rịch.

 

Mắt Diêm Xuyên lạnh băng, không muốn kéo dài nữa.

 

- Trấn Thế!

 

Một quan tài to lớn từ trên trời giáng xuống đè ép Độc Cô Bá Thiên.

 

Ầm!

 

Không khí như bị ép dẹp, chín luồng kiếm quang tím của Độc Cô Bá Thiên nổ tung.

 

Ầm!

 

Táng Thiên Đồng Quan đập Độc Cô Bá Thiên vào tinh thần, mặt đất xuất hiện cái hố to.

 

Vèo!

 

Quan tài bay vào lòng bàn tay của Diêm Xuyên.

 

Chỗ hố to, Độc Cô Bá Thiên xụi lơ ra đất, người đẫm máu.

 

Độc Cô Bá Thiên suy yếu hét:

 

- Tồi tệ tiểu nhân, ngươi tập kích ta!

 

Khi nói chuyện Độc Cô Bá Thiên không dám ngừng lại, suy yếu cầm kiếm chạy một hướng. Độc Cô Bá Thiên xui xẻo chưa từng nghĩ đến có ngày mình thua chạy trốn, gã là Độc Cô Bá Thiên!

 

Ba Đạo Thần vây quanh Diêm Xuyên khựng lại, vốn muốn tiến lên cướp đoạt bằng chứng nhưng rồi chần chờ.

 

Diêm Xuyên không đuổi theo, nói:

 

- Thật là làm Độc Cô gia tộc mất mặt.

 

- Grao!

 

- Grao!

 

Hai cự long bỗng đạp hướng xông hướng hai thiên đạo.

 

Ba Đạo Thần vây quanh Diêm Xuyên biến sắc mặt.

 

Có người giật mình kêu lên:

 

- Không thể nào! Hai con long này là Đạo Thần?

 

- Đạo Thần kéo xe? Độc Cô Bá Thiên đã giết chết mấy Đạo Thần vậy mà bị hắn đánh một kích bại trận?

 

............

 

......

 

...

 

Xung quanh vang tiếng kinh thán.

 

Ba Đạo Thần há hốc mồm hóa đá, rồi tán đi thiên đạo của mình.

 

Song long cũng tán thiên đạo.

 

Không còn ai dám cướp bằng chứng.

 

Bách Thiện lão nhân ở một bên mỉm cười, mắt lóe tia sáng trí tuệ.

 

Miêu Miêu khinh thường nói:

 

- Meo! Độc Cô thế gia gì, là cái thứ gì?

 

Diêm Xuyên nhìn Linh Cảm điện ở không xa.

 

Diêm Xuyên nói với Miêu Miêu trên vai mình:

 

- Miêu Miêu, chờ ta ở bên ngoài.

 

Miêu Miêu nhỏ giọng nói với Diêm Xuyên:

 

- Meo! Diêm Xuyên, ta cũng muốn đi vào, hình như ta cảm thấy mình sắp...

 

Diêm Xuyên tò mò nhìn Miêu Miêu

 

- A?

 

Miêu Miêu gật đầu.

 

Diêm Xuyên nói:

 

- Vậy ta vào trước rồi gọi ngươi.

 

Miêu Miêu vui vẻ gật đầu, nói:

 

- Meo!

 

Diêm Xuyên nói với Mạnh Dung Dung:

 

- Ta vào đây.

 

Mạnh Dung Dung gật đầu, nói:

 

- Ừm!

 

Diêm Xuyên lại nhìn Bách Thiện lão nhân, hắn hiểu lão không thân thiện như mặt ngoài, nhưng hắn quyết phải đi vào Linh Cảm điện.

 

Diêm Xuyên nói với cả đám:

 

- Bảo hộ Dung Dung.

 

Vương Tiễn lên tiếng:

 

- Tuân lệnh!

 

Diêm Xuyên cầm bằng chứng, bóp nát.

 

Vù vù!

 

Bằng chứng bỗng bay vào người Diêm Xuyên, thân thể hắn toát ra ánh sáng vàng rực rỡ.

 

Khi ánh sáng vàng bao bọc thân thể thì Diêm Xuyên phát hiện xung quanh không tầm thường, hình như trước mắt có một dị độ không gian, có vách tường không gian khiến người không thể đụng vào. Diêm Xuyên đi tới trước, bước vào dị độ không gian.

 

Một tòa đại điện nguy nga xuất hiện ở trước mắt Diêm Xuyên.

 

Diêm Xuyên cất bước đi vào trong.

 

Ầm!

 

Mọi người trông thấy khi Diêm Xuyên bước vào đại điện thì cửa đóng lại.

 

Phía không xa, mắt Bách Thiện lão nhân lóe tia sáng, siết chặt nắm tay, dường như rất kích động.

 

Bách Thiện lão nhân lộ vẻ mặt hưng phấn nói:

 

- Tiểu nha đầu Chỉ Trần cũng mơ ngăn cản ta? Đây là mệnh số, làm sao ngươi có thể ngăn cản? Lấy đi, lấy đạo dẫn ở bên trong đi!

 

Dưới chân Miêu Miêu chợt xuất hiện từng vòng sáng, thân hình chợt biến mất, bị Diêm Xuyên kêu gọi vào Linh Cảm điện.

 

...

 

Trong Linh Cảm điện.

 

Diêm Xuyên yên tĩnh đứng ở chính giữa đại điện, Miêu Miêu bị triệu hoán đến, xuất hiện trên vai hắn.

 

- Meo!

 

Miêu Miêu kinh thán nhìn xung quanh.

 

Đây là một đại điện hùng vĩ, cao vạn trượng.

 

Trong đại điện có năm trăm cây cột to lớn tỏa ánh sáng cực kỳ huyễn lệ.

 

Nóc đại điện như có trời sao, mơ hồ thấy vô số tinh thần. Bên dưới đại điện đen thui, dường như là lối vào hố đen to lớn.

 

Trong hố đen toát ra hơi thở cực kỳ tà ác, bị năm trăm cây cột trấn áp.

 

Diêm Xuyên giật mình kêu lên:

 

- Năm trăm đạo dẫn thiên đạo tụ tập một chỗ? Nơi này là trung tâm của Linh Cảm thế giới?

 

Miêu Miêu tò mò hỏi:

 

- Những cây cột này là đạo dẫn? Tổng điểm?

 

Diêm Xuyên nheo mắt nói:

 

- Linh Cảm giới là người đại thần thông nào đó mở ra, phục chế năm trăm thiên đạo trong thiên địa bên ngoài tự thành một giới, tự thành hỗn nguyên, chỉ cần giới này bị phá là thể phục chế năm trăm thiên đạo sẽ tán đi.

 

Miêu Miêu kinh ngạc hỏi:

 

- Meo! Thể phục chế năm trăm thiên đạo? Tự thành một giới? Làm sao ngươi biết?

 

Diêm Xuyên nghiêm túc nói:

 

- Bởi vì trước kia ta từng mở rồi!

 

Miêu Miêu kinh ngạc nhìn Diêm Xuyên:

 

- Meo! Ngươi nói khoác phải không?

 

Diêm Xuyên nhẹ lắc đầu.

back top