Tiên Quốc Đại Đế

Chương 744: Thánh Nhân Mời

 

- Canh giữ mộ, đã có thể kiên trì trăm vạn năm. Phẩm cách của loại người này, ta tin tưởng!

 

Diêm Xuyên khẳng định nói.

 

- Được rồi, tùy chàng. Dù sao đi nữa chàng làm cái gì cũng có lý!

 

Tử Tử cười nói.

 

- Miêu Miêu gần đây thế nào rồi?

 

Diêm Xuyên hỏi.

 

- Nó sao, chỉ biết ngủ thôi! Vẫn không tỉnh lại!

 

Tử Tử nói.

 

- Mấy trăm thiên đạo, không phải dễ dàng hiểu rõ như vậy. Tuy nhiên, nó là Miêu Miêu, tất nhiên sẽ khác! Chuẩn bị thêm một ít long ngư đi. Nó tỉnh lại, nhất định sẽ muốn ăn!

 

Diêm Xuyên cười nói.

 

- Thiếp biết!

 

Tử Tử cười nói.

 

Hai người bay vào hoàng cung.

 

 

Cõi âm, cương vực Vạn Quỷ. Một đỉnh núi bên ngoài Đại Tần Thành.

 

Lúc này, một nam tử áo bào tím đang đứng. Khuôn mặt nam tử trắng nõn, trong mắt lộ ra một tia kiêu ngạo. Đứng phía sau hắn là mười thuộc hạ áo xám. Lúc này bọn họ đang nhìn chăm chú vào Hoàng Tuyền Lộ phía xa.

 

Hoàng Tuyền Lộ thông thiên triệt địa!

 

- Thánh đình Đại Trăn? Hoàng Tuyền Lộ?

 

Hai mắt nam tử áo bào tím híp lại.

 

Sau khi trầm mặc một hồi, nam tử áo bào tím đạp không vọt về phía Hoàng Tuyền Lộ.

 

Vèo!

 

Trong chớp mắt hắn đã đến gần Hoàng Tuyền Lộ.

 

- Đứng lại!

 

Từ cửa Hoàng Tuyền Lộ đột nhiên truyền đến một tiếng hét lớn.

 

Trong sóng âm, mang theo một khí tức cực nóng, xông về phía nam tử áo bào tím.

 

Ầm!

 

Hư không thoáng rung động. Nam tử áo bào tím nhất thời biến sắc ngừng lại.

 

Vèo!

 

Kim Đại Vũ toàn thân mặc kim bào, bỗng nhiên chắn trước mặt nam tử áo bào tím.

 

- Ngươi chính là quân đoàn trưởng thứ ba của Đại Trăn, Kim Đại Vũ?

 

Nam tử áo bào tím quan sát Kim Đại Vũ.

 

Sắc mặt Kim Đại Vũ lạnh lùng, giọng nói trầm xuống:

 

- Ta chẳng cần biết ngươi là ai. Muốn đi vào Hoàng Tuyền Lộ, phải được Thánh Vương cho phép!

 

- Ha ha ha ha, phải được Diêm Xuyên cho phép sao?

 

Nam tử áo bào tím lộ ra một tia khinh thường nói.

 

Hai mắt Kim Đại Vũ híp lại nói:

 

- Lui về phía sau. Bằng không, ta sẽ không khách khí!

 

- Ha ha ha ha, không khách khí? Ngược lại ta muốn xem thử, ngươi không khách khí thế nào. Hoàng Tuyền Lộ sao? Ha ha, ngày hôm nay ta sẽ xông vào Hoàng Tuyền Lộ một chút, ngươi có thể làm khó dễ được ta sao?

 

Nam tử áo bào tím tùy tiện nói.

 

Nói xong, nam tử áo bào tím lập tức tiến lên.

 

Coong!

 

Trong nhất thời, một tiếng chuông cực lớn vang lên. trên đỉnh đầu Kim Đại Vũ. Một cái chuông lớn huyền hoàng phát ra tiếng chuông vang cực lớn. Sóng âm của tiếng chuông xông thẳng về phía nam tử áo bào tím.

 

Ban đầu nam tử áo bào tím vẫn khá khinh thường. Nhưng khi sóng âm kéo tới, nhất thời có một khí tức không thể chống đỡ.

 

- Sao?

 

Nam tử áo bào tím nhất thời biến sắc. Hắn nhanh chóng đạp không thân hợp thiên đạo.

 

Ầm!

 

Tuy là thân hợp thiên đạo, nhưng xung lượng sóng âm cực lớn, vẫn khiến thiên đạo trùng kích phải rút lui trăm trượng. Lúc này một đám thuộc hạ nam tử áo bào tím lại đau khổ kêu lên.

 

- A!

 

Một đám thuộc hạ áo bào màu xám bịt lỗ tai, đau khổ lăn lộn.

 

- Đồ vô sỉ, ngươi có biết ta là ai không?

 

Nam tử áo bào tím trừng mắt quát.

 

Kim Đại Vũ lạnh lùng nói:

 

- Ta cần gì quan tâm ngươi là ai!

 

Hai người tức thì đối chọi gay gắt.

 

Một tiếng chuông vang cũng đã cảnh báo cho cường giả Đại Tần Thành.

 

Đại Tần Thành, cương thi Diêm Xuyên vốn đang thiết triều.

 

Đột nhiên tiếng chuông vang lên, hắn nhất thời biết đã có chuyện xảy ra. Sắc mặt hắn âm trầm, dẫn theo quần thần bước ra khỏi điện trung ương.

 

Quảng trường trước điện Trung Ương, cương thi Diêm Xuyên lạnh lùng nhìn về phía cửa Hoàng Tuyền Lộ.

 

Kim Đại Vũ đang ngăn một Tổ tiên áo bào tím.

 

Người này ở đâu ra vậy?

 

Thời điểm cương thi Diêm Xuyên đang nghi hoặc, trong đám quần thần, sắc mặt Hóa Thê Lương đã biến đổi.

 

- Bẩm Thánh Vương, người này tên là Hóa Thiên Quân, chính là cùng tộc với thần!

 

Hóa Thê Lương lập tức cung kính nói.

 

- Ồ?

 

Sắc mặt cương thi Diêm Xuyên thoáng hòa hoãn.

 

- Thần tới tiếp xúc với hắn?

 

Hóa Thê Lương nói.

 

- Được!

 

Cương thi Diêm Xuyên gật đầu một cái.

 

Hóa Thê Lương lập tức nhìn về phía xa quát lên:

 

- Hóa Thiên Quân!

 

Phía xa Hóa Thiên Quân đang đứng đối diện với Kim Đại Vũ, chân mày chợt nhíu lại, quay đầu trông lại. Hắn nhìn Hóa Thê Lương đang đứng ở phía trước điện trung ương, đồng thời lại nhìn Diêm Xuyên một chút.

 

- A! Hóa Thê Lương, quả nhiên ngươi ở đây!

 

Hóa Thiên Quân lộ ra một nụ cười trào phúng nói.

 

Chân mày Hóa Thê Lương nhíu lại nói:

 

- Hóa Thiên Quân, lão tổ tông từng nói, các mạch chúng ta, mỗi người có duyên pháp, không ai được quấy rầy ai. Ngươi tính đến phá hoại duyên pháp của ta sao?

 

- Duyên pháp của ngươi? Ha ha ha ha ha, Hóa Thê Lương, duyên pháp của ngươi? Ha ha ha ha. Được lắm. Duyên pháp sao? Trước mặt lão tổ tông, ngươi được sủng sinh kiêu. Được lão tổ tông sủng ái nhiều như vậy, chúng ta luôn tưởng tượng, pháp duyên của ngươi cuối cùng sẽ thế nào. Thần tử Thiên Đình? Tự mở Thánh Đình? Hay tự mở đạo trường? Chúng ta nghĩ đến rất nhiều điều. Nhưng xưa nay chưa từng ngờ được, ngươi lại tới làm thần tử một Thánh Đình. Thần tử một Thánh Đình, ha ha ha ha. Hóa Thê Lương, hóa ra chí khí của ngươi chỉ có một chút như vậy?

 

Hóa Thiên Quân cười to nói.

 

Sắc mặt Hóa Thê Lương trở nên lạnh lẽo:

 

- Chuyện của ta, còn chưa tới phiên ngươi đến quản. Hóa Thiên Quân, nếu như không có chuyện gì, vẫn mong ngươi rời khỏi cho!

 

- A!

 

Hóa Thiên Quân lộ ra một nụ cười lạnh lùng.

 

- Rời khỏi đây sao? Ta vốn cũng không nghĩ sẽ đến đây. Tuy nhiên lão tổ tông căn dặn, nên ta mới không thể không đến mà thôi. Chỉ có điều ta nhìn thấy bộ dáng của ngươi, thực sự, thật sự khiến ta đau lòng, ha ha ha!

 

Hóa Thiên Quân cười nói.

 

Hóa Thê Lương lạnh lùng nhìn nói:

 

- Lão tổ tông căn dặn? Căn dặn cái gì?

 

- Sắp tới đại thọ của lão tổ tông. Người bảo ta tới gọi ngươi trở về. Đồng thời, lão tổ tông còn bảo ta đưa cái này cho chủ nhân’ của ngươi, đưa một phần thiệp mời!

 

Hóa Thiên Quân cười nói.

 

Nói xong, tay hắn ném ra một thiếp mời màu xanh lục.

 

Vèo!

 

Thiếp mời bắn thẳng đến chỗ cương thi Diêm Xuyên.

 

Cương thi Diêm Xuyên đưa tay ra tiếp lấy.

 

Bụp!

 

Thiếp mời rơi vào trong tay hắn.

 

Cương thi Diêm Xuyên lạnh lùng liếc nhìn Hóa Thiên Quân. Lúc này hắn mới nhẹ nhàng mở ra. Thời khắc vừa mở ra, nhất thời một khí tức mạnh mẽ phả vào mặt.

 

--------

 

Thánh Vương Đại Trăn, Diêm Xuyên, Hóa Thê Lương, đứa cháu luôn được ta chiếu cố. Không ngờ ở cõi âm Đông Ngoại Châu, hắn lại là bạn tri kỷ đã lâu cùng Diêm đế đã lâu. Năm sau ngày mùng 5 tháng 5, kẻ hèn này thọ một trăm năm mươi vạn năm, đặc biệt mời Diêm đế đến cương vực của ta một lần. Hóa mỗ sẽ ra cửa nghênh đón!

 

Hóa Tôn Thiên!

 

---------

 

Bụp!

 

Cương thi Diêm Xuyên khép thiếp mời lại.

 

- Thánh nhân, Hóa Tôn Thiên?

 

Chân mày cương thi Diêm Xuyên nhíu lại, thoáng suy ngẫm.

 

Hóa Thê Lương đứng bên cạnh nhất thời cung kính nói:

 

- Thánh Vương, đây là lão tổ tông của ta. Người muốn mời ngài dự tiệc! Không biết Thánh Vương suy nghĩ thế nào?

 

Cương thi Diêm Xuyên khẽ mỉm cười nói:

 

- Nếu thánh nhân mời, trẫm tự nhiên phải tới chiêm ngưỡng phong thái thánh nhân trong thiên địa!

 

Nói xong, cương thi Diêm Xuyên nhìn về Hóa Thiên Quân ngoài xa nói:

 

- Trở lại truyền lời, nói trẫm sẽ đi!

back top