Tiên Quốc Đại Đế

Chương 772: Bốn Cuộc Chiến Loạn

Ầm!

 

Diêm Xuyên cắt một cái. Lỗ hổng bỗng nhiên khép lại.

 

Ầm!

 

Thời điểm chín con cóc âm mở miệng, năng lượng màu xanh lam cuồn cuộn lao về phía Diêm Xuyên.

 

Diêm Xuyên thậm chí còn không sử dụng vòng bảo hộ. Hắn mở hai tay ra, mặc cho năng lượng màu xanh lam xông thẳng thân thể.

 

Ầm!

 

Trong chớp mắt, Diêm Xuyên gần g như bị chín dòng nước lũ va chạm vào thân thể.

 

- A!

 

Diêm Xuyên rống to, sắc mặt trở nên dữ tợn. Hai mắt hắn đỏ ửng. Trong miệng chậm rãi lộ ra hai cái răng nanh huyết sắc.

 

Phía sau lưng lại phóng ra một đôi cánh long cốt cực lớn màu đen.

 

- A!

 

Diêm Xuyên rống to. Năng lượng màu xanh lam cuồn cuộn xông thẳng vào trong miệng, giống như Thiên Hà lao thẳng vào trong bụng Diêm Xuyên.

 

Bên ngoài, Tả Thanh dẫn theo các đệ tử Tả gia điều khiển Lồng Thái Âm Thiên Cáp.

 

- Ha ha, nếu đã vào Lồng Thái Âm Thiên Cáp, vĩnh viễn đừng mong tới chuyện đi ra. Pháp bảo của thánh nhân, cho dù là tu thành đại đạo cũng có thể mắc cho ta luyện hóa. Doãn Hận Thiên, Diêm Xuyên, các ngươi đa vào đây chỉ có chết thôi!

 

Tả Thanh hưng phấn nói.

 

Phía xa, xe rồng nhanh chóng lao tới. Từ một phương hướng khác, một nữ tử cầm đao một đường đánh tới. Dưới đao phong, từng thi thể nổ nát trong nháy mắt

 

- Chuyện gì xảy ra vậy? Xe rồng của Diêm Xuyên sao? Ba con Cự Long này sao lại mạnh như vậy?

 

- Nữ tử kia là ai? Vì sao lại muốn giết người của Tả gia ta?

 

......

 

...

 

Xung quanh vọng lên những tiếng lo lắng.

 

- Tam ca, tam đi đi giải quyết mấy con súc sinh kia. Lão ngũ, ngươi đi ngăn cản nữ tử kia!

 

Tả Thanh lo lắng nói.

 

- Được!

 

Vèo!

 

Hai đạo thân ảnh bắn về hai phía.

 

Ầm!

 

Hai phe chiến đấu cũng không thể dẹp loạn trong nháy mắt, trái lại càng lúc càng gian nan.

 

- Tam ca và lão ngũ đều là Tổ tiên. Làm sao có thể như vậy được?

 

Sắc mặt Tả Thanh biến đổi.

 

- Tả Thanh, bên trong Lồng Thái Âm Thiên Cáp vẫn không luyện hóa bọn họ được!

 

Một đệ tử Tả gia lo lắng nói.

 

- Vẫn không luyện hóa được sao? Vậy chờ một chút. Hừ, bọn chúng đừng mong có ai sống sót!

 

Tả Thanh lạnh lùng nói.

 

- Không, Tả Thanh, có vẻ như gần đây ngươi luôn gặp vận xui. Vừa nãy trách mắng Doãn Hận Thiên cũng thất bại. Thánh nhân kia vốn muốn phối hợp chúng ta, bởi vì ngươi hỏi dò đã không phối hợp với chúng ta. Hiện tại...

 

Người con cháu Tả gia kia cau mày nói.

 

Nói đến vận xui, Tả Thanh nhất thời càng phiền muộn hơn.

 

- Không may chỉ là nhất thời, lần này tuyệt đối sẽ không có vấn đề!

 

Tả Thanh có chút tức giận nói.

 

- Ai biết được. Lần này không phải đã xảy ra hai biến số rồi sao? Ta vẫn lo lắng, bởi vì ngươi xui xẻo, có thể khiến Doãn Hận Thiên trốn ra được hay không!

 

Người kia vẫn có chút oán giận nói.

 

- Không thể nào. Đây là pháp bảo của thánh nhân, bọn họ làm sao trốn ra được? Chỉ dựa vào bọn họ sao? Nếu bọn họ chạy trốn ra được, ta sẽ nuốt sống pháp bảo của thánh nhân!

 

Tả Thanh cả giận nói.

 

Ngay khi Tả Thanh vừa nói dứt lời, phía trên Lồng Thái Âm Thiên Cáp đột nhiên xuất hiện một khe nứt.

 

Vèo!

 

Quỷ Cốc Tử và Doãn Hận Thiên bước ra.

 

Tả Thanh:......!

 

Một đám con cháu Tả gia:......!

 

Một đám con cháu Tả gia bỗng nhiên nhìn về phía Tả Thanh. Người lúc trước oán giận nói:

 

- Trước đó đã nói, ngươi có vận xui, ngươi lại cứ muốn đến!

 

Tả Thanh càng tức đến nổ phổi.

 

- A, giết hắn, theo ta giết hắn!

 

Tả Thanh quát lên.

 

- Diêm Xuyên vẫn ở bên trong!

 

Người kia lại nói.

 

- Đúng, Lồng Thái Âm Thiên Cáp phải có Tổ tiên tọa trấn. Lão lục, ngươi lưu lại, đừng để cho Diêm Xuyên đi ra, lại làm hỏng chuyện lớn của chúng ta. Nhị ca, Lão Thất cùng ta đi giết chết Doãn Hận Thiên. Nhất định phải giết chết hắn!

 

Tả Thanh lo lắng kêu lên.

 

Quỷ Cốc Tử lại phất tay áo, dẫn theo Doãn Hận Thiên bay về phía xe rồng.

 

- Ngang, Quỷ Cốc Tử tiên sinh, Thánh Vương đâu?

 

Thất Sát kêu lên.

 

- Không cần lo lắng cho Thánh Vương. Các ngươi đi theo ta!

 

Quỷ Cốc Tử kêu lên.

 

- Ngang!

 

Tam long đap lại, sau đó cùng Quỷ Cốc Tử bay về phía bên ngoài.

 

Tả Thanh dẫn theo ba Tổ tiên, truy sát.

 

Một phía khác, một đám đệ tử Tả gia, chống đỡ với đao phong của Hoàng.

 

- Cổ Tiên, nàng chỉ là một Cổ Tiên?

 

Một Tổ tiên thân đã hợp thiên đạo cả kinh kêu lên.

 

Hoàng là Cổ Tiên, nhưng Cổ Tiên này quá mức hung hãn. Một đám đệ tử Tả gia xông lên.

 

Ầm!

 

Đao phong vừa ra, nhất thời mười đệ tử Tả gia bị chém bay lên không trung.

 

Tổ tiên kia chém tới một kiếm. Khuôn mặt Hoàng đột nhiên trở nên dữ tợn.

 

- Vô thượng đao ý!

 

Hoàng kêu lên một câu.

 

Ầm!

 

Nàng lấy lực của Cổ Tiên, mạnh mẽ chống đỡ một kiếm của Tổ tiên.

 

Ầm!

 

Thiên đạo của Tổ tiên lay động một hồi, Tổ tiên bên trong thiên đạo lập tức bị Hoàng chém một kiếm bay ra ngoài.

 

Chém bay? Một Tổ tiên bị Cổ Tiên chém bay?

 

- Không, đây không phải là hiện thực, đây không phải là sự thật!

 

Tổ tiên vừa bị chém bay cảm thấy cực kỳ kinh sợ.

 

Nhất thời, lại có gần nghìn đệ tử Tả gia lao về phía Hoàng.

 

Hoàng nhìn Lồng Thái Âm Thiên Cáp phía xa, trong mắt lộ vẻ lo lắng.

 

- Người cản ta, chết!

 

Hoàng gầm rú một tiếng.

 

Keng!

 

Đao phong lướt qua, đệ tử Tả gia đều bị phân thây. Lực chiến đấu của Hoàng khiến kinh thế hãi tục. Ngoại trừ Tổ tiên lúc trước, bất kỳ người nào khác cũng không chịu nổi một đao của nàng.

 

Trên đường vừa đi vừa giết, nàng tiến về phía Lồng Thái Âm Thiên Cáp.

 

Một đám đệ tử Tả gia đang trông coi Lồng Thái Âm Thiên Cáp, cảm thấy ngỡ ngàng không hiểu.

 

- Tả gia ta xuất động sáu Tổ tiên, ba trăm Cổ Tiên. Hiện tại đang ở bên ngoài Đại Trăn hẳn phải giết chết Doãn Hận Thiên dễ dàng, chứ sao lại mất công sức như thế?

 

Tổ tiên Tả gia đang trông coi ì Lồng Thái Âm Thiên Cáp mờ mịt nói.

 

Một phía khác, Hóa Thê Lương cùng một nhóm người Hóa gia đang chiến đấu.

 

- Hóa Thê Lương, ngươi dừng tay. Tả gia tiêu diệt Doãn Hận Thiên, lão tổ tông đã đồng ý!

 

Một đám đệ tử Hóa gia kêu lên.

 

- Câm miệng, cút ngay!

 

Hóa Thê Lương lo lắng nói.

 

Một phía khác, táng thiên đồng quan vẫn đang nằm trên quảng trường hỗn loạn.

 

Hóa Thiên Quân lại bỗng nhiên xuất hiện ở chỗ táng thiên đồng quan.

 

- Táng thiên đồng quan? Diêm Xuyên để ý như vậy, không tiếc đắc tội người trong thiên hạ. Lẽ nào nó có bí mật gì?

 

Ánh mắt Hóa Thiên Quân lộ vẻ kích động nói.

 

Hóa Thiên Quân chụp tay vào táng thiên đồng quan. Ngay thời điểm táng thiên đồng quan sắp thức dậy.

 

Ầm!

 

Một bàn tay đặt ở bên trên táng thiên đồng quan.

 

- Hả?

 

Hóa Thiên Quân nhất thời biến sắc nhìn lại.

 

Phù Tô toàn thân nho nhã, một tay đè lên táng thiên đồng quan.

 

- Thứ này không thuộc về ngươi!

 

Phù Tô mỉm cười nói.

 

Trên mặt Hóa Thiên Quân cảm thấy kinh hoàng.

 

Trong hoàn cảnh hỗn loạn như vậy, ánh đao kiếm ảnh loang loáng khắp nơi. Phù Tô lại điềm tĩnh mỉm cười. Nhìn thế nào cũng thực sự không hợp, quá quỷ dị.

 

- Hừ, tại cương vực Tôn Thiên ta chính là của ta!

 

Hóa Thiên Quân quát lạnh nói. Nói xong, hắn phóng ra một khí tức Tổ tiên cường đại đè ép về phía Phù Tô.

 

Phù Tô lại không chút phản ứng vẫn khẽ mỉm cười.

 

Vù!

 

Hóa Thiên Quân cảm giác bên trên táng thiên đồng quan truyền đến một lực chấn động cực lớn.

back top