Tiên Quốc Đại Đế

Chương 791: Bắt Giữ Bạo Tạc Thú

Tại sao Diêm Xuyên không ra tay? Trong phút chốc Địch Nhân Kiệt có cảm giác không may.

 

Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ hưng phấn nói:

 

- Bắt được, bắt được rồi, quái vật này có lực lượng rất lớn, đừng để nó chạy thoát! Ha ha ha!

 

- Bạo tạc!

 

Ầm ầm!

 

Xung quanh liên tục vang tiếng hư không bạo tạc, nhưng Vạn Long Thiên Uy trận vô cùng chắc chắn, không bị tạc.

 

Trong khoảnh khắc, vùng hải nhãn phía không xa.

 

Bùm!

 

Lại một tòa băng sơn bị phun ra.

 

Két két két két!

 

Bùm!

 

Băng sơn nổ tung, bỗng nhiên lại xuất hiện một quái vật cực kỳ buồn nôn.

 

Quỷ Cốc Tử kinh ngạc nói:

 

- Còn có một Bạo Tạc thú nữa?

 

- Có một con nữa?

 

Phía xa, Công Dương Tiên, Địch Nhân Kiệt rất kinh ngạc.

 

- Đệ tử Công Dương gia tộc, theo ta đi bắt quái vật thứ hai đi!

 

Công Dương Tiên lập tức từ bỏ Địch Nhân Kiệt, bay hướng Bạo Tạc thú thứ hai.

 

Địch Nhân Kiệt hét to một tiếng:

 

- Ngừng!

 

Địch Nhân Kiệt không ngăn cản Công Dương Tiên.

 

Địch Nhân Kiệt nhìn hướng Diêm Xuyên phía xa, hắn gật đầu với gã.

 

Cái gật đầu này khiến Địch Nhân Kiệt thấy nghi ngờ, Diêm Xuyên ám thịt gã đã làm đúng?

 

Một đại tướng hét to:

 

- Đại nhân, quái vật kia sắp bị Công Dương Tiên bắt được!

 

Địch Nhân Kiệt lắc đầu, ngăn cản Thiên Ngưu Vệ tiến lên.

 

- Bạo tạc!

 

Ầm ầm!

 

Bạo Tạc thú thứ hai lại sử dụng chiêu mới rồi, thật nhiều đệ tử của Công Dương gia tộc bị tạc bay lên trời, có nhiều người chết.

 

Công Dương Tiên hét to một tiếng:

 

- Thập Vạn Công Dương trận!

 

- Tuân lệnh!

 

Ầm ầm!

 

Tựa như Long tộc, người Công Dương gia tộc nhanh chóng kết trận, hình thành màn sáng to lớn bao tùm Bạo Tạc thú.

 

Bạo Tạc thú phát ra tiếng cười rùng rợn:

 

- Khục khục khục khục khục.

 

Ầm ầm!

 

Màn sáng bao phủ Bạo Tạc thú thứ hai.

 

Công Dương Tiên cười to bảo:

 

- Ha ha ha ha ha! Quái vật, theo ta quay về Công Dương gia tộc đi, Công Dương gia tộc sẽ không bạc đãi ngươi!

 

Trên Đông Hải tụ tập hai quần thể trận pháp trói buộc hai Bạo Tạc thú vào chính giữa.

 

Từng tiếng hư không bạo tạc dường như không thể làm gì được đám người.

 

Miêu Miêu trợn to mắt:

 

- Bạo Tạc thú bị khắc chế? Meo!

 

Quỷ Cốc Tử cười nói:

 

- Bị khắc chế? Hai con Bạo Tạc thú thật ác.

 

Miêu Miêu khó hiểu hỏi:

 

- Meo?

 

Chỉ tháy phía xa hai Bạo Tạc thú bị đại trận đè biến hình.

 

Hai Bạo Tạc thú gần như đồng thanh kêu lên:

 

- Bạo!

 

Hai Bạo Tạc thú chợt nổ tung.

 

Ầm ầm!

 

Ầm ầm!

 

Trên bầu trời Đông Hải lắc lư kịch liệt, lúc trước hư không bạo tạc thì hố đen tối đa là mười trượng, hiện tại hố đen cỡ mười vạn trượng.

 

Hai tiếng nổ điếc tai, lực xung kích mạnh mẽ khiến mặt băng nguyên Đông Hải xuất hiện vô số vết nứt.

 

Cuồng phong tàn phá, hỗn loạn vô số tay chân cụt tung tóe khắp Đông Hải.

 

- A!

 

- A!

 

Trong tiếng hét thảm, vô số đệ tử Công Dương gia tộc, Long tộc vùi thân trong hai tiếng nổ chấn trời.

 

Phía xa, Địch Nhân Kiệt nhìn Bạo Tạc thú tự bạo, đánh rùng mình.

 

Đầy trời xác vụn, vô số huyết vũ, tình cảnh này quá đồ sộ.

 

Công Dương Tiên, Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ trong khoảnh khắc dùng thiên đạo bảo hộ đám thuộc hạ nhưng cũng bị trọng thương, tất cả đều bị tạc bay ra.

 

Tự bạo?

 

Tự bạo?

 

- Nó muốn chết?

 

- Sao có thể như vậy? Quái vật có sức chịu đựng tâm linh quá kém rồi đi?

 

- Cứ như vậy bạo tạc?

 

Công Dương Tiên, Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ bị tạc văng ra khóc không ra nước mắt. Hai người làm sao tưởng tượng nổi quái vật bị bắt cứng cỏi như vậy, lựa chọn bạo tạc?

 

Tổ Tiên tự bạo không nhỏ, uy lực bạo tạc của hai Bạo Tạc thú còn mạnh hơn cả mười, không, là hai mươi Tổ Tiên.

 

Một vòng bạo tạc, thuộc hạ của mình có một nửa chết ngay lập tức, số còn lại bị thương nặng, hấp hối.

 

- Ui da!

 

- Tay của ta!

 

- Quái vật, trả đại ca của ta đây!

 

- A! Cái kia của ta bị tạc mất rồi! Ta liều mạng với ngươi!

 

- Đuôi của ta, trả đuôi của ta đây!

 

.........

 

...

 

Tiếng kêu gào khắp nơi.

 

Tại sao trên đời có thứ quái thú không muốn sông như vậy?

 

Mười vạn Thiên Ngưu Vệ đánh rùng mình, cảm kích nhìn Địch Nhân Kiệt, nếu không phải gã ngăn cản thì chuyện đó cũng xảy ra trên người họ rồi.

 

Phía xa, Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông há hốc mồm kinh ngạc, rùng mình. Quái vật này mạnh quá, tự bạo?

 

Miêu Miêu trợn to mắt:

 

- Meo! Vậy là xong rồi?

 

Trong hai hố đen mười vạn trượng, Bạo Tạc thú biến thành vô số mảnh thịt vụn.

 

Vô số mảnh thịt vụn?

 

Vô số mảnh thịt vụn bỗng mấp máy, nhanh chóng tụ tập một hướng, tất cả vô số mảnh thịt vụn di chuyển nhanh, tụ thành hai cục thịt to lớn.

 

Vô số mảnh thịt vụn tụ tập một chỗ trông càng buồn nôn hơn trước. Hai đống thịt nát?

 

Khi hai đống thịt nát tụ tập, đám tu giả đang gào la chợt ngừng bặt.

 

Chỉ thấy trong hố đen chậm rãi liền lại, hai đống thịt nát liên tục mấp máy, trông rất buồn nôn. Dần dần, vô số mảnh thịt vụn hợp thành một thể.

 

Vù vù!

 

Vù vù!

 

Hai đống thịt nát dung hợp lại xuất hiện đường nét đặc biệt.

 

Đường nét càng lúc càng rõ ràng, dần dần hình thành hình dạng chính thức.

 

- Quái thú, quái vật, chúng nó sống lại?

 

- A! Nó không chết?

 

- Chúng nó có thể sống lại? Có thể sống lại?

 

............

 

......

 

...

 

Vô số tu giả sợ hãi rống to.

 

Chỉ thấy hai đống thịt nát l;ại dung hợp với nhau, biến thành hai quái vật to lớn, giống hệt như lúc trước, tựa như chúng nó chưa từng tự bạo.

 

Tự bạo? Không phải nó đã tự bạo rồi sao? Tại sao có thể hồi phục như cũ được?

 

Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ kinh ngạc nói:

 

- Quái vật này không bị gì cả?

 

Công Dương Tiên thấy da đầu tê rần:

 

- Bạo tạc mà có thể hồi phục như cũ, tựa như chưa từng bạo tạc?

 

Vậy làm sao đánh được? Quái vật này vô địch rồi! Tự bạo thành mảnh vụn còn có thể hồi phục? 'tự bạo' bi tráng nhất của tu giả ở trong mắt quái vật dễ như ăn cơm uống nước?

 

Hai Bạo Tạc thú phát ra tiếng cười rùng rợn:

 

- Khục khục khục khục khục.

 

Một Bạo Tạc thú đắc ý nói:

 

- Đến nữa đi!

 

Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ:

 

- …

 

Công Dương Tiên:

 

- …

 

Miêu Miêu:

 

- …

 

Đến cái đầu ngươi! Mọi người không biết nói gì.

 

Địch Nhân Kiệt nhìn hướng Diêm Xuyên, la lên:

 

- Diêm đế, ngươi nhận biết con thú này?

 

Mọi người nghi hoặc nhìn sang.

 

Diêm Xuyên gật đầu, nói:

 

- Đúng vậy. Thần thú này có tên là Bạo Tạc thú, có thể vô hạn tự bạo, vô hạn sống lại.

 

Nghe Diêm Xuyên giải thích, Địch Nhân Kiệt câm nín.

 

vô hạn tự bạo? Vô hạn sống lại?

 

Quái vật vô địch như vậy sao? Thế thì chẳng phải thánh nhân nhìn thấy cũng phải nhức đầu?

 

- Vô hạn tự bạo? Vô hạn sống lại?

 

Công Dương Tiên nhìn đám đệ tử của Công Dương gia tộc còn sống sót, không biết nên an ủi thế nào.

 

Đụng phải loại quái vật này không chỉ đơn giản xui xẻo, Bạo Tạc thú, năng lực của nó quá khoa trương đi? Chơi tự bạo?

 

Một Bạo Tạc thú mấp máy nhìn hướng Diêm Xuyên:

 

- Khục khục khục khục khục, ngươi biết chúng ta?

 

Phía xa, mắt Địch Nhân Kiệt âm trầm, nói:

 

- Thành Tổ, Thiên Ngưu Vệ, cùng ta đi bắt giữ Bạo Tạc thú!

 

Nghe xong thuộc tính của Bạo Tạc thú, mặc dù Địch Nhân Kiệt kinh thán nhưng phân tích được nếu Đại Chu thiên đình có thần thú này thì nội tình sẽ tăng cao nhiều.

back top