Tiên Quốc Đại Đế

Chương 842: Khô Hải Giáo Chủ

Võ Chiếu nhìn theo đoàn người Diêm Xuyên rời rời đi, sắc mặt âm trầm.

 

Thượng Quan Uyển Nhi truyền âm hỏi:

 

- Thiên Đế, thế giới tinh thần của Diêm Xuyên rất mạnh?

 

Võ Chiếu trầm giọng nói:

 

- Ta còn chưa thăm dò được bản lĩnh thật của hắn đã bị sư phụ đánh gãy.

 

- A!

 

Thượng Quan Uyển Nhi không dám hỏi thêm nhiều.

 

 

Âm phủ, Tây Ngoại Châu.

 

Trong đại hải mênh mông.

 

Ầm ầm ầm!

 

Vô tận nước biển bay lên trời, xung quanh thiên địa có ức vạn quỷ vật lượn lờ.

 

Vô tận quỷ tướng, quỷ vương bay múa xung quanh, bị trói xiềng xích, có xông lên đại hải.

 

Trên địa hải, vô số cường giả đang chiến đấu, toàn bô nước biển bị tạc nổ cạn kiệt.

 

- Grao!

 

- Không!

 

Sâu trong khô hải vang tiếng Ngô Thiên thánh nhân rít gào, thanh âm tràn ngập không cam lòng.

 

thiên đạo vòng quanh khô hải, nhưng giờ phút này Ngô Thiên thánh nhân không cách nào mượn lực.

 

Thiên quân vạn mã vây khốn Ngô Thiên thánh nhân ở bên trong.

 

Chỗ trung tâm nhất, từng xiềng xích biến nhỏ xuyên qua các phần thân thể của Ngô Thiên thánh nhân, đâm thủng thịt xương của gã, xen kẽ vào nhau.

 

Chớp mắt Ngô Thiên thánh nhân trừ cái đầu ra còn lại không thể nhúc nhích.

 

Tóc xõa tung, hiện tại Ngô Thiên thánh nhân chật vật gấp mấy lần khi tại Dương gian, gã bị bắt sống.

 

Đệ nhất thánh nhân? Giờ phút này đệ nhất thánh nhân chỉ là tù đồ, bị xiềng xích xuyên qua thân thể, khóa lại vô cùng bi tráng.

 

Thiên quân vạn mã, quỷ vương có nhiều vô số, tất cả đều là mặt lạnh băng nhìn Ngô Thiên thánh nhân.

 

Chúng không chút tôn kính Ngô Thiên thánh nhân, chiến ý ngập trời.

 

Ngô Thiên thánh nhân bị nhốt, ở trước mặt gã.

 

Có một nam nhân mặc long bào, mặt là hai màu đen và đỏ giao nhau, yên lặng đứng trên trời.

 

Nam nhân đầu đội bình thiên quan, mặt gầy, trong ánh mắt thoát toát ra vô cùng cuồng ngạo. Điểm đặc biệt nhất là ở trán nam nhân có một khe hở, ngẫu nhiên tách ra lộ con mắt thứ ba cực kỳ yêu dị.

 

Đằng sau lưng nam nhân có đám quan viên đứng, nhìn hướng nam nhân, cực kỳ tôn kính.

 

Ngô Thiên thánh nhân nhìn đế vương này, mặt lộ sự bi phẫn.

 

Ngô Thiên thánh nhân căm hận gào thét:

 

- Đại Hình Thiên Đế, Minh Thiên Hàn!

 

Âm phủ, Tây Ngoại Châu, chủ của Đại Hình thiên đình, Minh Thiên Hàn.

 

Đại Hình Thiên Đế, Minh Thiên Hàn thản nhiên nói:

 

- Hãy giải Ngô Thiên vào thiên lao!

 

Đám quỷ tướng đồng thanh kêu lên:

 

- Tuân lệnh!

 

Ngô Thiên thánh nhân bi thương rống to:

 

- Không!

 

Nhưng quân đội của Đại Hình thiên đình quá hung hãn, hiện tại Ngô Thiên thánh nhân không phản kháng lại nổi.

 

Chớp mắt Ngô Thiên thánh nhân đã thành tù nhân của Đại Hình thiên đình.

 

Dương gian, bên ngoài Tây Ngoại Châu.

 

Diêm Xuyên đã đi, Võ Chiếu cũng trở về.

 

Tây Môn thánh nhân từ một tu giả đã tìm hiểu mọi chuyện gì xảy ra ở Ngô Thiên cương vực.

 

Tây Môn thánh nhân nghiêm túc nói:

 

- Đại Trăn thánh đình? Thiên hạ này lại nổi lên một thực lực.

 

Băng Ma cương vực.

 

Diêm Xuyên mang theo Diêm Xuyên đi tới chiến trường lúc trước nhi tử rời đi.

 

Mặc Vũ Hề nhìn tình cảnh trước mắt, lại rơi lệ.

 

Diêm Xuyên nhẹ nhàng lau nước mắt cho Mặc Vũ Hề.

 

Diêm Xuyên dịu giọng nói:

 

- Yên tâm, con của ta nhất định sẽ trở về.

 

- Ừm!

 

Mặc Vũ Hề khóc thút thít trong ngực Diêm Xuyên, cuối cùng cảm xúc mới ổn định lại.

 

Diêm Xuyên trầm giọng nói:

 

- Mông Nghị, binh mã dũng quân đoàn nhanh chóng quay về Hàm Dương, trấn thủ Hàm Dương!

 

Mông Nghị lên tiếng

 

- Tuân lệnh!

 

Diêm Xuyên nói với đám người mới được triệu tập:

 

- Còn nữa, các ngươi vừa gia nhập Đại Trăn thánh đình, hãy cùng Mông Nghị quay về Hàm Dương đi.

 

Đám tu giả đồng thanh kêu lên:

 

- Tuân lệnh!

 

đại quân nhanh chóng rời đi.

 

Chớp mắt trên long liễn chỉ còn lại Diêm Xuyên và Mặc Vũ Hề, Bạch Khởi, Doãn Hận Thiên đứng kế bên.

 

Diêm Xuyên mang theo Mặc Vũ Hề bay hướng một rừng núi.

 

Trong rừng núi Diêm Xuyên cương thi đã chờ sẵn.

 

Mặc Vũ Hề nhìn thấy Diêm Xuyên cương thi thì hơi biến sắc mặt, dù trước đó đã biết nhưng trông thấy Diêm Xuyên cương thi làm nàng rất kinh ngạc. Hai Diêm Xuyên?

 

Diêm Xuyên hình người dịu giọng nói:

 

- Cùng một ta khác trở về đi, thân này của ta còn có chút chuyện cần làm.

 

Mặc Vũ Hề nhìn Diêm Xuyên hình người, lại nhìn Diêm Xuyên cương thi, cuối cùng gật đầu, nói:

 

- Ừm! Chàng hãy cẩn thận.

 

Diêm Xuyên hình người mỉm cười nói:

 

- Yên tâm.

 

Diêm Xuyên cương thi cười nói:

 

- Đi đi.

 

Mặc Vũ Hề gật đầu, nói:

 

- Ừm!

 

Hai người bỗng biến thành luồng sáng lao hướng đông.

 

Diêm Xuyên hình người hít sâu, lần thứ hai bay trở về long liễn.

 

Bạch Khởi nghi hoặc hỏi:

 

- Thánh vương?

 

Diêm Xuyên thản nhiên nói:

 

- Đi đi.

 

Bạch Khởi lên tiếng

 

- Tuân lệnh!

 

Bạch Khởi giá long xa hướng bắc.

 

Âm phủ, Đông Ngoại Châu, Tôn Thiên cương vực, Tôn Thiên điện.

 

Trước mặt Hóa Tôn Thiên thánh nhân đứng một đám tử tôn và đệ tử.

 

Hóa Băng sắc mặt khó xem nói:

 

- Lão tổ tông, Tả gia cuồng vọng, giờ phút này đã truyền khắp Đông Ngoại Châu, nói là ngươi sắp đi diệt Đại Trăn thánh đình!

 

Giọng Hóa Tôn Thiên thánh nhân ẩn chứa tức giận:

 

- Tả Xuân Thu!

 

Lúc này ngoài điện truyền đến thanh âm:

 

- Lão tổ tông, Tả Hồng của Tả gia cầu kiến!

 

Hóa Băng sắc mặt khó xem nói:

 

- Lại tới nữa? Chính là Tả Hồng lan truyền tin đồn!

 

Hóa Tôn Thiên thánh nhân trầm giọng nói:

 

- Để hắn tiến vào.

 

- Tuân lệnh!

 

Rất nhanh, Tả Hồng mặc áo đỏ bước vào đại điện.

 

Hóa Tôn Thiên thánh nhân trầm giọng hỏi:

 

- Tả Hồng, là ngươi tuyên dương bản tôn muốn diệt Đại Trăn thánh đình?

 

Tả Hồng cười nói:

 

- Không phải thánh nhân đã hứa rồi sao? Xin thánh nhân hãy mau diệt sát Doãn Hận Thiên và Diêm Xuyên đi!

 

Hóa Tôn Thiên thánh nhân lạnh lùng quát:

 

- Càn rỡ!

 

Tả Hồng biến sắc mặt, mắt lóe tia kinh hoàng nhưng rất nhanh bình tĩnh lại.

 

- Đúng rồi, thánh nhân, trước đó vài ngày gia chủ đang bế quan truyền một phong thư khiến ta giao cho ngươi.

 

Tả Hồng nói rồi đưa thư lên.

 

Hóa Tôn Thiên thánh nhân tức nhận nhìn Tả Hồng, nhận lấy.

 

Hóa Tôn Thiên thánh nhân xé mở phong thư, mở lá thư ra.

 

Trên thư chỉ có một hàng chữ.

 

[Không phải Doãn gia cấu kết với Liên Thần thì là ai? Hóa Tôn Thiên, ta nghĩ ngươi rõ ràng hơn ai hết.]

 

Bùm bùm bùm!

 

Hóa Tôn Thiên thánh nhân kiềm không được siết chặt, phong thư biến thành bột phấn.

 

Hóa Tôn Thiên thánh nhân hất tay, bột phấn tán đi.

 

Đám người trong đại điện lộ vẻ kinh ngạc, hai tay Hóa Tôn Thiên thánh nhân giấu trong tay áo siết chặt.

 

Tả Hồng hơi sợ nói:

 

- Thánh nhân, gã chủ có nói phong thư này sẽ khiến ngươi đồng ý.

 

Hóa Tôn Thiên thánh nhân quay đầu nhìn Tả Hồng, cuối cùng hít sâu, nói:

 

- Được rồi, ta đã biết, ta sẽ đi. Hãy nói cho Tả Xuân Thu, đây là lần cuối cùng, chỉ có lần này!

 

- Tuân lệnh!

 

Vạn Quỷ cương vực, phía đông, một cương vực lân cận.

 

Trong một tòa đại điện nguy nga.

 

Trong đại điện có một bảo tọa, bên trên một khô lâu hình người ngồi. Khô lâu cao mười trượng, mặc áo đen, lạnh lùng nhìn một người đứng dưới bậc thang.

 

Bên dưới bậc thang cũng là một khô lâu, chẳng qua nó rất yếu ớt.

 

Đại khô lâu trầm giọng hỏi:

 

- Cái U Vương, nghe nói ngươi đã từng ở Vạn Quỷ cương vực kiến lập một thiên triều?

 

Tiểu khô lâu Cái U Vương nghiêm túc nói:

 

- Đúng vậy. Thưa Khô Hải giáo chủ, đúng là lúc trước tại hạ lập thiên triều ở Vạn Quỷ cương vực, thậm chí còn tiến vào phong ấn giới.

back top