Tiên Quốc Đại Đế

Chương 855: Công Dương Tử (Thượng)

Diêm Xuyên cười nói:

 

- Đúng vậy. Còn nhớ lúc Mộng Nhập Thiên Cơ có mang ngươi tới.

 

Miêu Miêu lắc lư cái đầu nhỏ:

 

- Meo! Có đến rồi? Ta làm sao nhớ được, nhiều nơi như vậy, mỗi nơi chỉ ở một khối nhỏ.

 

Bạch Khởi hỏi:

 

- Thánh vương, đi Thiên Cơ tông đón hoàng hậu hay đi thế giới thụ trước?

 

Diêm Xuyên nhìn cương vực mênh mông trước mắt, hít sâu, nói:

 

- Đi sát nghiệt chiến trường trước.

 

Bạch Khởi kinh ngạc hỏi:

 

- Sát nghiệt chiến trường?

 

Diêm Xuyên nói:

 

- Ở đó có vô tận sát nghiệt, thật lâu không tán, trẫm biết nếu nói về 'sát' thì ngươi mạnh nhất Đại Trăn thánh đình ta. Lấy sát ma đạo, sát ma thân, chỗ đó vừa lúc thích hợp với ngươi.

 

Bạch Khởi vội cung kính nói:

 

- Thần không dám, mạnh nhất Đại Trăn thánh đình chính là thánh vương!

 

Diêm Xuyên nghiêm túc nói:

 

- Ngươi không cần kiêng dè gì trẫm, trẫm đi là sát vương đạo, ngươi mới là thuần sát đào. Lúc Mộng Nhập Thiên Cơ đó dù gì không phải là bản thể, không cách nào tận tình lợi dụng. Lần này hãy quý trọng nó.

 

Bạch Khởi lên tiếng

 

- Vâng, tạ thánh vương!

 

Long liễn kéo mọi người xông qua đại hải, tiến vào Trung Ương cương vực.

 

Giây phút long liến tiến vào Trung Ương cương vực.

 

Trong Trung Ương cương vực, một tòa cung điện.

 

Trong cung điện, một nữ nhân áo trắng cầm một vòng tròn trong suốt. Nữ nhân đeo mạng che mặt trắng, đôi mắt trống rỗng, nàng bị mù.

 

Đó là Triệu A Phòng ở phong ấn giới.

 

Soán Mệnh Sư của Thiên Cơ Tông, trải qua thế giới thụ tính toán, Triệu A Phòng có duyên phu thê tám mươi kiếp với Diêm Xuyên, cũng là thê tử đời trước của hắn, Chân Nhu chuyển thế.

 

Triệu A Phòng cầm vòng tròn trong suốt, hình như đang tính toán cái gì, bỗng tay run lên.

 

Triệu A Phòng buông vòng tròn xuống, đứng dậy, chậm rãi ra khỏi đại điện.

 

Ngoài đại điện có đám thị nữ cung kính chờ, nhưng Triệu A Phòng không để ý đến, dùng đôi mắt mù nhìn bầu trời.

 

Vẻ mặt Triệu A Phòng có tia mong đợi:

 

- Đến rồi, vương, ngươi tới đón A Phòng.

 

Một thị nữ cung kính nói:

 

- Thiên nữ, vừa rồi tông chủ phái người tiến đến dặn là nếu thiên nữ ra khỏi điện thì đi chỗ hắn một chuyến.

 

Triệu A Phòng không kiên nhẫn gật đầu, nói:

 

- Biết rồi.

 

Triệu A Phòng vung tay, đám thị nữ lùi xuống.

 

Triệu A Phòng lạnh lùng cười:

 

- Thế giới thụ là của tộc Bách thị, là của vương, đừng hòng có ai mơ ước nhúng chàm. Khiến ta phụ trách thôi diễn? Tìm nhầm người rồi!

 

Long liễn của Diêm Xuyên lao nhanh trong sát nghiệt chiến trường, dừng lại ở một khu vực xa xa.

 

Miêu Miêu tò mò nhìn chân trời:

 

- Meo! Hoa sen to quá, sen màu đỏ, là lửa sao?

 

Từng đóa hoa sen đỏ rực nổi giữa không trung, thiên địa xung quanh lạnh giá tận xương, cách rất xa đã có sát ý hung mãnh ập tới.

 

Bạch Khởi giải thích rằng:

 

- Hồng Liên nghiệp hỏa! Vô tận sát nghiệt ngưng tụ mà thành, đây chính là sát nghiệt chiến trường!

 

Bạch Khởi giật mình, thấy phía xa có một đám người đứng.

 

- Thánh vương, hình như bên kia có người?

 

Diêm Xuyên nhận ra một trong số đó:

 

- Công Dương Tiên?

 

Doãn Hận Thiên nghiêm túc nói:

 

- Người của Công Dương gia tộc? Hơn nưa trông Công Dương Tiên như là Thuộc hạ, Công Dương Tiên có địa vị không nhỏ trong Công Dương gia tộc, không bao nhiêu người khiến hắn vâng dạ thế này, không lẽ là gia chủ của Công Dương gia tộc đến sao?

 

Diêm Xuyên giật mình kêu lên:

 

- Là Công Dương Tử?

 

 

Trung Thiên Châu, Trung Ương cương vực, sát nghiệt chiến trường.

 

Bốn phía lệ khí tận trời, hình như toát ra đầy sát ý, buộc sinh linh bốn phương không dám đến gần.

 

Giữa không trung, vì sát nghiệt ngưng tụ ra từng đóa Hồng Liên nghiệp hỏa, lộ rõ chỗ này hung ác.

 

Chính giữa có một đám người áo trắng đang đứng.

 

Trong đó có hai người là Công Dương Tiên, Công Dương Bôn Lôi.

 

Công Dương Tiên trầm giọng nói:

 

- Công Dương Bôn Lôi, chú ý một chút, đừng đụng vào Hồng Liên nghiệp hỏa. Mỗi đóa Hồng Liên nghiệp hỏa đều ngưng tụ vài sát nghiệt, tội nghiệp, có thể tan rã công đức, khí vận, đồng thời bị thiên địa tập trung vào, ngươi sẽ là tội nghiệt ngập trời, trời tru đất diệt!

 

Công Dương Bôn Lôi sắc mặt khó xem nói:

 

- Ui, khủng bố như vậy?

 

Có một nam nhân đứng bên cạnh mặt bỗng biến đỏ rực, hét to:

 

- A, a! Lão tổ tông cứu ta, ta không cẩn thận đụng phải Hồng Liên nghiệp hỏa!

 

Ầm ầm ầm!

 

Bỗng nhiên trời trời ngưng tụ mây đen.

 

Ầm ầm ầm!

 

Một lôi điện đánh xuống, làm nam nhân cháy đen.

 

Bên cạnh một người sốt ruột kêu lên:

 

- Sư huynh!

 

Công Dương Tiên trầm giọng nói:

 

- Đừng đụng vào hắn, gieo gió gặt bão, hết thuốc chữa!

 

Ầm ầm ầm!

 

Từng đợt thiên lôi đánh xuống, chớp mắt người đó bị đánh thành bột phấn.

 

Mọi người đánh rùng mình, kinh khủng tránh xa các Hồng Liên nghiệp hỏa.

 

Bên cạnh mọi người vẻ mặt kinh khủng nói:

 

- Lão tổ tông, không phải Hồng Liên nghiệp hỏa là thứ trong truyền thuyết sao? Tại chỗ này có nhiều như vậy?

 

Công Dương Tiên trầm giọng nói:

 

- Hồng Liên nghiệp hỏa đúng là thứ trong truyền thuyết, thậm chí một ít tuyệt thế sát nhân ma vương, quanh thân tối đa hình thành một chút tâm diễm của nghiệp hỏa, nhưng chỗ này ngưng tụ thành đóa sen lớn, có thể thấy nó nhiều cỡ nào.

 

Chỉ một góc thiên địa đã nhiều sát nghiệt như vậy, tu giả bình thường không dám tới gần, bởi vậy tứ phương căn bản không có tông môn, dù là sinh linh bình thường cũng không có.

 

Công Dương Bôn Lôi khó hiểu hỏi:

 

- Vậy những từ này từ đâu ra?

 

Công Dương Tiên im lặng một lúc sau, nói:

 

- Truyền thuyết sát nghiệt, tội nghiệt này đến từ Liên Thần.

 

Mọi người kinh ngạc nói:

 

- A? Liên Thần?

 

Công Dương Tiên trầm giọng nói:

 

- Đúng vậy. Liên Thần, nghiệt cùng đức tương phản. Có đại ân với thiên địa, ví dụ như bổ xong một thiên đạo sẽ có nhiều công đức giáng xuống. Tương tự, có thù với thiên địa, ví dụ như tàn sát thương sinh, phá toái thiên đạo, chém giết thương thiên thì sẽ có nghiệt giáng xuống. Truyền rằng những thứ này đều do năm đó Liên Thần tại thiên địa tạo nghiệt, đầy sát nghiệt. Nơi này là chiến trường cuối cùng của Liên Thần, tàn sát mấy anh hùng của thiên địa chúng ta. Nhưng Liên Thần rất quái dị, dù sát nghiệt giáng xuống vẫn không dính vào người hắn. Sát thiên chi nghiệt, sát thương sinh chi nghiệt, tất cả đều bị Liên Thần để lại nơi đây, thật lâu không tán!

 

Mọi người cảm thán rằng:

 

- Quả nhiên là nghiệt từ xưa đến nay chưa hề có, sát nghiệt chiến trường sao?

 

Công Dương Tiên trầm giọng nói:

 

- Mới rồi tên kia dính phải nghiệt do Liên Thần tạo ra, bị thiên đạo ghét, chớp mắt tiêu diệt. Nếu các ngươi cứu giúp thì sẽ bị liên lụy, bởi vậy mới không cho các ngươi đụng vào. Mới rồi hắn đúng là tìm cái chết, lấy thân thử nghiệm, ai cũng không cứu được!

 

- Vâng!

 

Mọi người đứng cách xa Hồng Liên nghiệp hỏa.

 

Một người tò mò hỏi:

 

- Nhưng gia chủ mang chúng ta đến đây rốt cuộc là muốn làm cái gì?

 

Mọi người nhìn phái không xa, một chỗ như núi lửa.

 

Trong miệng úi lửa không phải lửa dung nham mà đều là Hồng Liên nghiệp hỏa, là sát nghiệt chiến trường, nơi tụ tập nhiều Hồng Liên nghiệp hỏa nhất.

 

Một đóa Hồng Liên nghiệp hỏa lớn nhất.

 

Bên trên Hồng Liên nghiệp hỏa, một nam nhân áo trắng đang đứng. Nam nhân mặc do bào, khuôn mặt ôn hòa, nhưng trên mặt có vết đao dài. Nam nhân nhắm mắt lại, khoanh tay đứng, đạp chân, quanh thân toát ra hạo nhiên chính khí tận trời.

back top