Tiên Quốc Đại Đế

Chương 886: Phát Tiết

Diêm Xuyên càng lùi càng xa, mãi đến khi ra khỏi phạm vi của thế giới thụ thì hắn mới ngừng lại.

 

đám người Triệu A Phòng, Doãn Hận Thiên, Bạch Khởi, Miêu Miêu cũng đi theo ra, trong khoảng thời gian này họ không hỏi tại sao Diêm Xuyên biến đổi như vậy, chỉ yên lặng nhìn.

 

Diêm Xuyên nhìn chằm chằm vào thế giới thụ.

 

Mắt Diêm Xuyên lóe tia kiên quyết.

 

Diêm Xuyên bỗng ngửa đầu hú dài:

 

- Grao!

 

Quanh thân Diêm Xuyên bỗng bùng phát ra khí thế cực kỳ hung mãnh, như là bão tố lấy hắn làm trung tâm càn quét bốn phương tám hướng.

 

Giờ phút này, cát bay đá chạy, một mảnh mơ hồ.

 

Vù vù vù vù!

 

Mọi người bỗng thấy sau lưng Diêm Xuyên toát ra vô số ánh sáng xanh biếc, ánh sáng xanh biếc vọt lên tận trời, ánh sáng hình thành bộ dạng cây to lớn.

 

Không biết là ai kinh ngạc nói:

 

- Thế giới thụ?

 

Ánh sáng xanh biếc sau lưng Diêm Xuyên có hình dạng giống hệt như thế giới thụ, chẳng qua cái của hắn nhỏ hơn nhiều.

 

Ầm ầm ầm ầm!

 

Huyền Diệu bỗng lung lay, như nghênh đón vầng sáng xanh sau lưng Diêm Xuyên.

 

Vù vù vù vù!

 

Thế giới thụ bùng phát nhiều ánh sáng xanh xông hướng vầng sáng xanh biếc sau lưng Diêm Xuyên, như đang bổ sung năng lượng cho vầng sáng xanh biếc.

 

Vầng sáng xanh biếc ngày càng to, không ngừng tăng vọt.

 

- Đó là cái gì?

 

- Sau lưng Diêm Xuyên là cái gì?

 

.........

 

......

 

...

 

Vô số thanh âm kinh ngạc truyền đến.

 

Trong đám người, bỗng nhiên có một thanh âm vang lên:

 

- Đó là ấn ký hồn phách, ấn ký hồn phách của Diêm Xuyên là Bách thụ? Bách gia? Diêm Xuyên là hồn phách của Bách gia chuyển thế sao?

 

Thanh âm rất nhỏ nhưng rõ ràng truyền vào tai một số cường giả.

 

Thiên Cơ Tử, Mai Cao Quật thánh nhân, Công Dương Tử đều quay đầu nhìn.

 

Chỉ thấy người nói chuyện chính là Bách Ác Lão Ma.

 

Thiên Cơ Tử biến sắc mặt nói:

 

- Ấn ký hồn phách? Diêm Xuyên được đến thế giới thụ thừa nhận, hắn muốn mạnh mẽ cướp đi thế giới thụ?

 

Chỉ một lát sau vầng sáng xanh biếc sau lưng Diêm Xuyên đã to đến cỡ thế giới thụ.

 

vầng sáng xanh biếc khổng lồ chậm rãi áp sát vào thế giới thụ, như muốn hòa vào cùng.

 

Giờ phút này, thế giới thụ không hề bài xích.

 

Trước kia có biết bao nhiêu tu giả cố gắng, thế giới thụ chưa từng cho phép. Giờ phút này, thế giới thụ mặc kệ Diêm Xuyên dùng ấn ký hồn phách dung hòa với nó?

 

Thiên Cơ Tử chợt hét to:

 

- To gan, Diêm Xuyên, ngươi muốn trộm đi thế giới thụ?

 

Vù vù vù vù!

 

Thiên Cơ Tử, Mai Cao Quật thánh nhân vọt ra.

 

Thiên Cơ Tử đi ra, bốn phía các tông chủ cũng bay ra, trừng mắt Diêm Xuyên đứng chính giữa.

 

- To gan!

 

- Diêm Xuyên, cút ra khỏi Trung Ương cương vực đi, cút ra thế giới thụ!

 

- Diêm Xuyên, ngươi muốn đối địch với toàn thiên hạ sao?

 

............

 

.........

 

...

 

Xung quanh có vô số tu giả trừng mắt Diêm Xuyên.

 

Ầm ầm ầm ầm!

 

Ầm ầm ầm ầm!

 

Ầm ầm ầm ầm!

 

Khoảng mười Tổ Tiên thân hợp thiên đạo từ bốn phía siết vòng vây.

 

Có Mai Cao Quật thánh nhân gia nhập.

 

Thiên Cơ Tử cầm phất trần, mắt lạnh băng.

 

Bách Ác Lão Ma mỉm cười, cũng cất bước đi ra.

 

Phía xa, biểu tình Công Dương Tử thay đổi liên tục, cũng bước ra một bước:

 

- Diêm Xuyên, thế giới thụ là vật của người trong thiên hạ, không phải một mình ngươi nhúng chàm được!

 

Bạch Khởi bước ra một bước, mắt lộ sát khí nói:

 

- Ai dám tiến lên?

 

Diêm Xuyên khàn khàn nói:

 

- Các ngươi đừng ra tay, để ta đến.

 

Mắt Diêm Xuyên đầy tơ máu nhìn tu giả lao ra từ bốn phía, trong mắt tràn ngập thù hận.

 

Nỗi căm hận tràn ngập trong lòng Diêm Xuyên như tìm đến lỗ tuôn ra, ánh mắt hắn lạnh băng nhìn mọi người.

 

Miêu Miêu hơi hơi lo lắng hỏi:

 

- Meo?

 

Triệu A Phòng lập tức thông cảm cho Diêm Xuyên:

 

- Vương cần trút ra.

 

Ánh mắt Bạch Khởi, Doãn Hận Thiên mờ mịt nhưng vẫn cung kính lùi lại.

 

Diêm Xuyên đứng trước thế giới thụ, ấn ký hồn phách dung hợp với thế giới thụ, mặt hắn đầy sát khí nhìn ngày càng nhiều người tụ tập lại.

 

Trong khoảnh khắc, bốn phía thế giới thụ vây quanh gần mười vạn tu giả.

 

Một thánh nhân, Thiên Cơ Tử, Công Dương Tử, Bách Ác Lão Ma, mười vạn Tổ Tiên, cường giả vạn tông.

 

Diêm Xuyên gào thét:

 

- Grao!

 

Mắt Diêm Xuyên đỏ rực, tóc biến dài ra, đổi thành màu đỏ rực.

 

Rào!

 

Trong phút chốc trên mặt đất có vô số huyết hải vòng quanh, phô thiên cái địa, chớp mắt đã nhấn chìm đám Triệu A Phòng, Doãn Hận Thiên, Bạch Khởi, Miêu Miêu. Hoặc nên nói huyết hải phủ lên mọi người. Tuy rằng họ ở đáy huyết hải nhưng không cảm thấy nghẹt thở, giống như là Diêm Xuyên cho họ một không gian nhỏ, để đám Triệu A Phòng, Miêu Miêu, Doãn Hận Thiên, Bạch Khởi ở tại đây.

 

Huyết hải ngập trời, vòng quanh toàn thế giới thụ, xung quanh có nhiều núi to bị nhấn chìm.

 

Tình cảnh trước mắt tựa như thế giới thụ cắm rễ trong nước biển mênh mông.

 

Huyết lãng vòng quanh thế giới thụ liên tục chuyển động, Diêm Xuyên đạp sóng to nhìn mười vạn cường giả bốn phương.

 

Mai Cao Quật làm thánh nhân, dẫn đầu đám cường giả mở miệng hỏi:

 

- Diêm Xuyên, ta hỏi ngươi, có phải ngươi muốn đụng vào thế giới thụ?

 

Diêm Xuyên hừ lạnh một tiếng:

 

- Hừ!

 

Diêm Xuyên vung tay, một chưởng đánh hướng Mai Cao Quật thánh nhân.

 

Bây giờ cảm xúc của Diêm Xuyên dao động rất mạnh, cái chết của Bách Hoàng khiến lòng hắn tràn ngập tức giận.

 

Nhóm người này có sắc mặt gì? Diêm Xuyên biết rõ, chẳng qua là không ăn được nho nên nói nho chua.

 

Hiện tại cảm xúc của Diêm Xuyên không tốt, đâu rảnh đấu võ mồm với họ.

 

Ai dám ngăn cản, giết!

 

Diêm Xuyên lập tức vỗ một chưởng đánh hướng Mai Cao Quật thánh nhân.

 

Mai Cao Quật thánh nhân bị Diêm Xuyên vỗ một chưởng làm ngơ ngẩn, tại sao hắn bất mãn liền động thủ?

 

- Cuồng đồ to gan!

 

- Càn rỡ!

 

- Dám ra tay với thánh nhân?

 

- Thế giới thụ rơi vào tay hắn sẽ không có gì tốt!

 

............

 

......

 

...

 

Bốn phía, vô số tu giả giận dữ hét.

 

Ầm ầm ầm ầm!

 

Mai Cao Quật thánh nhân vung tay vỗ một chưởng va chạm với Diêm Xuyên.

 

Một chưởng ấn đỏ và chưởng ấn trắng va chạm trên bầu trời, chấn động mãnh liệt.

 

Thiên Cơ Tử hét to:

 

- Ra tay!

 

Mười vạn tu giả chẳng chút do dự tự lấy ra pháp bảo, binh khí của mình vung hướng Diêm Xuyên.

 

Diêm Xuyên giằng co với Mai Cao Quật thánh nhân, làm sao có rảnh nghênh địch với mọi người?

 

Diêm Xuyên rống to:

 

- Grao!

 

Cả huyết hải bỗng dâng cao.

 

Trong huyết hải bỗng dâng lên trăm vạn huyết thủ ấn to lớn.

 

Trăm vạn huyết thủ ấn nghênh hướng mười vạn tu giả.

 

Thiên Cơ Tử biến sắc mặt nói:

 

- Cái gì?

 

Bách Ác Lão Ma kinh dị.

 

Còn về Công Dương Tử thì bỗng có cảm giác đâm lao phải theo lao, tại sao lúc trước gã xúc động xông lên làm gì, gã không nên đến, không nên tới.

 

Trăm vạn huyết thủ ấn đánh ra, mười vạn tu giả luống cuống tay chân.

 

Ầm ầm ầm ầm!

 

Hư không va chạm điếc tai, vô số pháp bảo, binh khí công kích Diêm Xuyên bị đánh bật ra.

 

Tu giả Cổ Tiên tu vi thấp hơn thì bị đánh văng ra khỏi cuộc chơi, bay lên trời, trọng thương hộc máu trốn tránh.

 

Mười vạn tu giả chớp mắt bị thanh trừ hơn phân nửa, chỉ còn lại mấy ngàn người trên bầu trời.

 

Trong huyết hải, từng Huyết Thần Tử bay lên trời, xông hướng mấy ngàn người này.

 

Ầm ầm ầm ầm!

 

Phong cách liều mạng của Huyết Thần Tử dây dưa với mấy ngàn người, đám Tổ Tiên còn lại tranh phong với Diêm Xuyên.

back top