Tiên Quốc Đại Đế

Chương 893: Quỷ Cốc Tử Làm Phản

Nhưng mọi chuyện đã muộn, giây phút Diêm Xuyên cương thi lao ra khỏi phòng thì Hoàng Tuyền lộ thông thiên triệt địa bỗng nổ tung.

 

Ầm ầm ầm ầm!

 

Nổ tung thông thiên triệt địa, vô tận bão tố thổi bốn phía. Vô số tu giả đóng giữ ở Hoàng Tuyền lộ bị thương rất nặng.

 

Diêm Xuyên cương thi biến sắc mặt nói:

 

- Dương gian xảy ra chuyện gì?

 

Chân Long cương vực, phương đông.

 

Long liễn kéo đoàn người Diêm Xuyên, Miêu Miêu, Triệu A Phòng, Doãn Hận Thiên, Bạch Khởi nhanh chóng bay đi.

 

Bỗng nhiên Diêm Xuyên hình người biến sắc mặt.

 

Diêm Xuyên biến sắc mặt nói:

 

- Nguy rồi, Hàm Dương xảy ra chuyện!

 

Diêm Xuyên hét to:

 

- Bạch Khởi, đi theo ta trước, A Phòng, các ngươi hãy cẩn thận! Miêu Miêu ở lại chờ ta kêu gọi!

 

Mọi người

 

Diêm Xuyên cất bước vọt đi.

 

Bạch Khởi lập tức vội theo sau.

 

Tốc độ của hai người Diêm Xuyên, Bạch Khởi cực nhanh, ngũ long không đuổi kịp tốc độ.

 

Miêu Miêu sốt ruột nói:

 

- Meo! Đã xảy ra chuyện?

 

Nhưng trong chớp mắt Diêm Xuyên, Bạch Khởi đã biến mất không còn bóng dáng.

 

Triệu A Phòng biến sắc mặt nói:

 

- Thất Sát, các ngươi hãy tăng nhanh tốc độ!

 

Thất Sát lập tức kêu lên:

 

- Tuân lệnh hoàng hậu!

 

Vẻ mặt Doãn Hận Thiên mờ mịt nhìn phía xa, cũng hiểu là Hàm Dương đã xảy ra chuyện lớn, nếu không thì thánh vương sẽ không chấn kinh như vậy.

 

Tật Vị, bên ngoài Hàm Dương, Hoàng Tuyền lộ.

 

Bạch Đế Thiên sợ hãi rống to:

 

- Dừng tay!

 

Nhưng mọi chuyện đã muộn, mặt Quỷ Cốc Tử lộ vẻ âm u, khói đen quanh thân tận trời. Khi Tử Tử thu lại Hoàng Tuyền lộ thì trong sự kinh ngạc của mọi người, Quỷ Cốc Tử một chưởng đánh hướng Tử Tử.

 

Tử Tử giật mình kêu lên:

 

- Cái gì?

 

Ầm ầm ầm ầm!

 

Một chưởng đánh vào người Tử Tử, nàng văng ra, quanh thân bao bọc khói đen, trong mắt tràn ngập kinh ngạc.

 

Bạch Đế Thiên kinh sợ, một chưởng đánh vào Quỷ Cốc Tử.

 

Bên kia, ‘Diêm Xuyên’ vỗ một chưởng vào Bạch Đế Thiên.

 

Bạch Đế Thiên hấp tấp nghênh đón ‘Diêm Xuyên’.

 

Ầm ầm ầm ầm!

 

‘Diêm Xuyên’ văng ra, thân hình bỗng biến dạng, từ Diêm Xuyên thành hình dạng nam nhân khác.

 

- Phu quân từng miêu tả quái vật như ngươi. Ngươi không phải là phu quân, ngươi là thiên hạ đệ thất thần thú, nhất mô nhất dạng thú? Phụt!

 

Tử Tử văng ra, hộc ngụm máu, mặt biến thành màu tím đen.

 

 

Hàm Dương thành.

 

Lã Bất Vi mang theo quần thần xếp hàng, chuẩn bị nghênh đón Diêm Xuyên.

 

Bỗng nhiên hướng Hoàng Tuyền lộ vang tiếng nổ điếc tai, đại trận xung quanh Hoàng Tuyền lộ nổ nát, từng hơi thở hoàng tuyền tản ra bốn phía.

 

- Hoàng Tuyền lộ tan vỡ?

 

- Thánh vương ở bên kia? Muốn động vào Hoàng Tuyền lộ sao?

 

- Xảy ra chuyện gì?

 

.........

 

......

 

...

 

Trong phút chốc quần thần kinh ngạc, có nhiều quan viên muốn đi qua.

 

Lã Bất Vi biến sắc mặt, chớp mắt nghĩ ra nhiều khả năng.

 

Lã Bất Vi trừng mắt quát:

 

- Nguy rồi!

 

Lã Bất Vi chợt hét hướng một quan viên:

 

- Từ Phúc, mở ra Hàm Dương đại trận!

 

Từ Phúc kinh ngạc nói:

 

- A? Bên ngoài là thánh vương!

 

Lã Bất Vi trừng thế lực, giật mình kêu lên:

 

- Khai trận, mọi tội lỗi để ta gánh, mau, mau, mau lên!

 

Từ biểu tình của Lã Bất Vi, Từ Phúc cảm thấy kinh biến.

 

Từ Phúc vung tay.

 

Ầm ầm ầm ầm!

 

Hàm Dương thành nhanh chóng bị vô số ánh sáng vàng vòng quanh.

 

dân chúng Hàm Dương mờ mịt, Hàm Dương đại trận nhanh chóng mở ra.

 

Giây phút đại trận mở ra, bên ngoài bỗng vang tiếng nộ long gầm rống.

 

- Grao!

 

- Grao!

 

- Grao!

 

Mặt đất lăn lộn, từng đại địa long mạch nhanh chóng lượn lờ bốn phía, mang theo tính công kích vô tận vọt hướng Hàm Dương thành.

 

Từ Phúc biến sắc mặt, thú đẩy:

 

- Thủy Long cự mạch, grao!

 

Hàm Dương ở trên long đầu to lớn, long đầu Thủy Long cự mạch bỗng rống to:

 

- Grao!

 

Ầm ầm ầm ầm!

 

Trùng kích to lớn đụng bật trở lại công kích long mạch từ bên ngoài.

 

Quảng trường Triêu Thiên Điện, quần thần biến sắc mặt.

 

Từ Phúc đổ mồ hôi lạnh, may mắn Lã Bất Vi nhanh chóng ra lệnh, nếu không thì chỉ đợt trùng kích vừa rồi đủ khiến Hàm Dương tổn thất thảm trọng.

 

- Grao!

 

- Grao!

 

Thật nhiều đại địa long mạch bên ngoài Hàm Dương thành tụ tập ngày càng nhiều, điên cuồng trung kích Thủy Long cự mạch.

 

Cùng lúc đó, mắt thường có thể thấy bên ngoài có vô số phong thủy sư đang khống chế phong thủy long mạch liên tục công kích Hàm Dương thành.

 

Phía chính đông, khói đen cuồn cuộn bốc lên trời.

 

Bỗng có tiếng khinh thường nói:

 

- Grao! Phải ứng xem như cũng nhanh.

 

Mọi người nhìn sang, trên mặt đất bỗng trồi lên một long đầu to lớn, đại địa long mạch xung quanh tụ tập hướng long đầu, dần dần, lại một tòa long đầu sơn sinh ra. Đương nhiên kém xa Chưởng Trung Vũ Trụ, nhưng lúc này cũng đủ bắt mắt.

 

Trên đỉnh long đầu có một người áo đen đứng, quanh thân lượn lờ khói đen, mặt mày âm u.

 

Lã Bất Vi trừng mắt:

 

- Quỷ Cốc Tử?

 

Từ Phúc kinh ngạc nói:

 

- Lão sư?

 

Quan viên cả triều đều lộ vẻ kinh ngạc. Hàm Dương gặp biến cố, nhưng không ai ngờ, không ngờ đó là do Quỷ Cốc Tử.

 

- Không có khả năng, tiên sinh không có khả năng phản bội Đại Trăn thánh đình!

 

- Tại sao là tiên sinh?

 

- Tiên sinh?

 

.........

 

......

 

...

 

Khắp quảng trường Triêu Thiên Điện ồ lên, nghĩ tới rất nhiều hung thủ nhưng không ngờ đó là Quỷ Cốc Tử. Phải biết rằng Quỷ Cốc Tử có nhân duyên rất lớn tại Đại Trăn thánh đình, có nhiều quan viên hoặc nhiều hoặc ít chịu ơn huệ của Quỷ Cốc Tử.

 

Trong đó đám trọng thần Đại Trăn thánh đình như Từ Phúc, Trương Nghi đều là đệ tử của Quỷ Cốc Tử.

 

Nhưng hôm nay, Quỷ Cốc Tử dẫn theo rất nhiều phong thủy sư không biết từ đâu đến muốn hủy diệt Hàm Dương?

 

Từ Phúc giật mình kêu lên:

 

- Lão sư, ngươi làm cái gì?

 

Lã Bất Vi lắc đầu, nói:

 

- Từ Phúc, đừng bị bề ngoài mê hoặc, đây không phải là Quỷ Cốc Tử. Quỷ Cốc Tử cực kỳ trung thành với Đại Trăn thánh đình, làm sao sẽ phản bội Đại Trăn?

 

Câu nói thức tỉnh Từ Phúc, quần thần lập tức yên tĩnh lại.

 

Giả?

 

Mọi người căm thù nhìn Quỷ Cốc Tử ở phía xa.

 

Quỷ Cốc Tử đứng trên đỉnh long đầu, nhìn quảng trường Triêu Thiên Điện, khóe môi cong lên lạnh lùng cười:

 

- Không uổng là Lã Bất Vi, nói hai, ba câu đã ổn định lòng người!

 

Lã Bất Vi nét mặt sa sầm, bước ra một bước hỏi:

 

- Ngươi là ai? Tại sao giả mạo Quỷ Cốc Tử? Hoàng hậu đâu?

 

Quỷ Cốc Tử cười to bảo:

 

- Ha ha ha ha ha, ta không phải là Quỷ Cốc Tử? Từ Phúc, ngươi không nhận biết vi sư? Không nhớ vì sao lúc trước vi sự đặt tên cho ngươi là Từ Phúc? Ha ha ha ha ha ha!

 

Từ Phúc biến sắc mặt nói:

 

- Cái gì?

 

Mi mắt Lã Bất Vi giật giật, cái tên Từ Phúc do Quỷ Cốc Tử, rất ít người biết chuyện này. Kẻ trước mắt thật sự là Quỷ Cốc Tử sao?

 

Lã Bất Vi hét to:

 

- Hoàng hậu đâu? Hoàng hậu thế nào rồi?

 

Quỷ Cốc Tử lạnh lùng cười:

 

- Ngươi thật là làm tròn chức trách. Mộng Tử Tử? Ta ra tay thì sao nàng sống được? Nàng đã trúng 'Tử ngọ tán phách chưởng' của ta, thống khổ mười hai canh giờ, sau đó thì không ai cứu sống được!

 

Ầm ầm ầm ầm!

 

Phía xa, chỗ nguyên Hoàng Tuyền lộ vang tiếng chiến đấu không dứt.

 

Bạch Đế Thiên cầm trường đao chiến đấu với một đám kiếm tu.

 

Bạch Đế Thiên hét to:

 

- Bảo hộ hoàng hậu, tất cả Hổ tộc, thị vệ liều mạng đi!

back top