Tiên Quốc Đại Đế

Chương 941: Đối Kháng Thiên Số

 

Ngô Thiên thánh nhân, Tây Môn thánh nhân, Hóa Tôn Thiên thánh nhân, Mai Cao Quật thánh nhân đột nhiên có được lực lượng, tâm tính giống như Độc Cô Phá Thiên thánh nhân, cho rằng có thể địch lại thiên hạ, nhưng chớp mắt có một thánh nhân đã chết?

 

Thánh nhân này chết như bồn nước lạnh tưới vào đầu Ngô Thiên thánh nhân, Tây Môn thánh nhân, Hóa Tôn Thiên thánh nhân, Mai Cao Quật thánh nhân, ai nấy đánh rùng mình.

 

Khổng Tước cương vực.

 

Độc Cô Phá Thiên thánh nhân chết, Khổng Hoàng Thiên moi ra tinh thể tỏa ánh sáng mười lăm sắc từ người đối phương.

 

Khổng Hoàng Thiên đưa tinh thể tỏa ánh sáng mười lăm sắc ra:

 

- Tật Vị thiên địa nghiệp vị, hãy luyện hóa nó bỏ vào người!

 

Khổng Ma Vương kinh ngạc hỏi:

 

- A? A? Cho ta?

 

Khổng Ma Vương mừng như điên nói:

 

- Vâng, tạ lão tổ tông, tạ lão tổ tông!

 

Trong vui mừng, Khổng Ma Vương nghĩ đến ngày xưa Khổng gia gặp trắc trở, nước mắt bỗng rơi.

 

Trừ Khổng Ma Vương ra, nhiều đệ tử của Khổng gia khác cũng chảy lệ.

 

Khổng Hoàng Thiên trầm giọng nói:

 

- Ta đã trở về, sẽ không còn ai dám khi nhục Khổng gia nữa!

 

- Vâng!

 

Khổng Ma Vương nhận lấy tinh thể tỏa ánh sáng mười lăm sắc.

 

Tay Khổng Ma Vương run lên, như có lực hút muốn hút đi tinh thể tỏa ánh sáng mười lăm sắc.

 

Ánh mắt Khổng Hoàng Thiên lạnh băng, vung trường kiếm chém hướng hư không.

 

Ầm ầm ầm ầm!

 

Hư không bỗng bị chém ra một lỗ hổng, lực hút biến mất.

 

Khổng Ma Vương mau chóng nuốt vào tinh thể tỏa ánh sáng mười lăm sắc, sợ tinh thể không còn.

 

Ầm ầm ầm ầm!

 

Bầu trời trên đầu mọi người, mây đen bỗng mất đi, biến thành Hoàng Vân, Hoàng Vân kéo tới càng lúc càng nhiều, ngày càng dày.

 

Khí thế to lớn đổ xuống, một loại khí thế không thể chống đỡ đè ép bốn phương.

 

Két két két két két két két két két!

 

Trong Hoàng Vân tách ra một khe hở hẹp.

 

Thiên uy càng cường đại tuôn ra.

 

Bùm bùm!

 

Thật nhiều tu giả bỗng quỳ xuống, dường như đến từ sâu trong hồn phách thần phục, không thể kháng cự.

 

Miêu Miêu giật mình kêu lên:

 

- Meo! Số trời?

 

Chỉ thấy khe hở Hoàng Vân chậm rãi tách ra hai hướng.

 

Rào!

 

Một loại thiên uy đè ép lòng người đổ xuống.

 

Bùm bùm!

 

Bùm bùm!

 

Khổng Tước Tử, Khổng Hạt Tử, Triệu A Phòng, Bạch Khởi, Vương Tiễn, Doãn Hận Thiên, Kim Đại Vũ...

 

Trong phút chốc bốn phía gần như mọi người quỳ rạp xuống đất.

 

Quỳ lạy lan tràn bốn phương tám hướng, tu giả cách chỗ này hơi xa vốn bàng quan cũng hốt hoảng quỳ lạy.

 

Phạm vi ngày càng lớn.

 

- Sao có thể như vậy?

 

Bùm bùm!

 

Bùm bùm!

 

Toàn Khổng Tước cương vực, dù là sinh linh hay tử linh đều quỳ xuống, như là bản năng bẩm sinh, không thể kháng cự.

 

Quỳ! Quỳ! Quỳ! Quỳ! Quỳ!

 

Chỉ có ba người đứng là Khổng Hoàng Thiên, Miêu Miêu và Diêm Xuyên chân đạp Sinh Vị thiên địa tế đàn.

 

Diêm Xuyên nghiêm túc nhìn bầu trời:

 

- Số trời chi nhãn, chỉ có Sinh Vị trở lên mới có thể thể không quỳ?

 

Hoàng Vân tách ra, dần lộ một con mắt to lớn, mắt to đến che trời, con mắt đen thui có uy lực diệt thế.

 

Số trời, Sào!

 

Con mắt to lớn nhìn xuống, thiên uy giáng xuống.

 

Ầm ầm ầm ầm!

 

Mặt đất bên dưới bắn ra vô số đá vụn.

 

Khổng Hoàng Thiên đứng mũi chịu sào.

 

Lửa giận thẳng hướng Khổng Hoàng Thiên, giận dữ vì gã giết chết Độc Cô Phá Thiên thánh nhân, giết chết thánh nhân mà Sào tuyển chọn.

 

Thiên uy to lớn khiến quần áo của Khổng Hoàng Thiên bay phần phật.

 

Khổng Hoàng Thiên trừng mắt nhìn số trời chi nhãn, mặt lộ vẻ dữ tợn. Khí thế của thiên hạ đệ nhất nhân trong kỷ đệ tam bắn lên trời.

 

Ầm ầm ầm ầm!

 

Hai khí thế hung ác va chạm, giữa không trung đều là kiếm khí tứ tán.

 

Ầm ầm ầm ầm!

 

Số trời chi nhãn, Khổng Hoàng Thiên không nhường nhau, đối đầu nhau.

 

Khí thế cường địa, những người quỳ xung quanh đa số bị hất văng ra.

 

Chỉ có hai người đứng là Diêm Xuyên và Miêu Miêu.

 

Khí thế mạnh mẽ trùng kích, biểu tình của Diêm Xuyên cực kỳ nghiêm túc.

 

Miêu Miêu nhìn chằm chằm vào số trời chi nhãn, vẻ mặt mờ mịt.

 

Miêu Miêu lộ vẻ rối rắm:

 

- Meo!

 

Hình như trong đầu Miêu Miêu xuất hiện đoạn ký ức nhưng không nghĩ ra.

 

Hai khí thế mạnh mẽ va chạm trên bầu trời.

 

Khổng Hoàng Thiên đối diện Sào, không chịu nhường bước.

 

Khổng Hoàng Thiên bỗng làm vẻ mặt nghiêm túc nói:

 

- Sào, ta có nghe nói tới ngươi.

 

Trên bầu trời, con mắt to lớn lạnh lùng nhìn.

 

Trong hư không, hai khí thế hung ác va chạm giảm dần.

 

Khổng Hoàng Thiên trầm giọng nói:

 

- Ta hiểu ngươi hy sinh, nguyện thiên hạ thương sinh, nhân nhân như long, trường sinh bất tử. Ngươi đi trước một bước, ta sẽ đến, ta sẽ không khiến ngươi thất vọng, ngươi cũng đừng làm ta thất vọng!

 

Ầm ầm ầm ầm!

 

Trên bầu trời, khí thế hung ác từ số trời chi nhãn chậm rãi tán đi, nhìn xuống bên dưới, không còn sự tức giận nữa.

 

Khổng Hoàng Thiên chợt chỉ vào Khổng Ma Vương quỳ dưới đất:

 

- Hắn đã chết, ta có được thiên địa nghiệp vị, ta muốn hắn thành thánh nhân!

 

Mặc dù Khổng Ma Vương nuốt tinh thể mười lăm sắc nhưng muốn luyện hóa thì không dễ.

 

Trên bầu trời, số trời chi nhãn nhìn hướng Khổng Ma Vương, mắt bắn ra tia sáng.

 

Ầm ầm ầm ầm!

 

Cơ thể Khổng Ma Vương bỗng tỏa ánh sáng mười lăm sắc rực rỡ, mơ hồ thấy tinh thể trong người gã.

 

Ầm ầm ầm ầm!

 

Tinh thể trong người Khổng Ma Vương tan rã, hòa cùng trái tim của gã.

 

Dưới chân Khổng Ma Vương bỗng xuất hiện một thiên địa tế đàn to lớn, còn lớn hơn Sinh Vị tế đàn của Diêm Xuyên rất nhiều, là Tật Vị thiên địa tế đàn.

 

Khổng Ma Vương chậm rãi đứng dậy, mặt biến mơ hồ.

 

Ầm ầm ầm ầm!

 

Khí thế bùng phát.

 

Miêu Miêu rối rắm nói:

 

- Meo! Thánh nhân? Khổng Ma Vương?

 

Ầm ầm ầm ầm!

 

Trên bầu trời, số trời chi nhãn chậm rãi khép mắt lại, dung nhập vào Hoàng Vân, từ từ tan biến.

 

Diêm Xuyên cẩn nhận nhai lại lời Khổng Hoàng Thiên đã nói.

 

- Ta hiểu ngươi hy sinh, nguyện thiên hạ thương sinh, nhân nhân như long, trường sinh bất tử. Ngươi đi trước một bước, ta sẽ đến, ta sẽ không khiến ngươi thất vọng, ngươi cũng đừng làm ta thất vọng!

 

- Trường sinh bất tử? Chính là siêu Thoát? Sào hy sinh? Hắn hy sinh cái gì? Vì siêu Thoát? Không đúng. Còn nữa, nghe giọng điệu của Khổng Hoàng Thiên là đừng làm lẫn nhau thất vọng, bọn họ có chung một mục tiêu, nhưng đó là cái gì?

 

Lòng Diêm Xuyên tràn ngập khó hiểu.

 

Trên bầu trời, Hoàng Vân chậm rãi tán đi.

 

Thiên nộ tan biến vô hình.

 

Khổng Hoàng Thiên nhìn theo Hoàng Vân tán đi, mắt chớp lóe âm trầm.

 

Số trời chi nhãn biến mất.

 

Người quỳ lạy lần lượt đứng lên.

 

Đám người Bạch Khởi, Triệu A Phòng, Doãn Hận Thiên, Kim Đại Vũ, Vương Tiễn, Thượng Đế kiếm, Ngọc Đế kiếm, Thái Đế kiếm, Man Long, Thất Sát, Long Ngũ, Đại Hỏa, Nghiệt Long nhanh chóng bay tới gần Diêm Xuyên.

 

Diêm Xuyên nhìn vẻ mặt Miêu Miêu rối rắm, tò mò hỏi:

 

- Miêu Miêu, ngươi làm sao vậy?

 

Miêu Miêu lắc đầu, nói:

 

- Meo, ta không biết, ta chỉ cảm thấy không hiểu tại sao con mắt to mới rồi làm ta thấy rất khó chịu, meo!

 

Triệu A Phòng ôm Miêu Miêu:

 

- Miêu Miêu!

 

Bên kia, Khổng Ma Vương bỗng nhiên trở thành thánh nhân, trong lòng tràn đầy mừng rỡ.

 

Khổng Ma Vương trịnh trọng hành lễ nói:

 

- Đa tạ lão tổ tông!

 

Khổng Hoàng Thiên dời ánh mắt khỏi bầu trời, liếc tất cả mọi người.

 

Khổng Tước Tử tiến lên nói:

 

- Lão tổ tông, Khổng gia suy nhược, tử tôn không dám ở cùng một nơi, ta phân tán đệ tử của Khổng gia đi tứ xứ.

back top