Tiên Quốc Đại Đế

Chương 966: Quyết Chiến Sắp Tới

- Diêm Xuyên thật vô sỉ!

 

Man Ma giọng căm hận nói.

 

- Đây không phải là vô sỉ, mà không muốn làm hy sinh vô ích. Đã đạt tới thắng cục, vì sao phải đặt chính mình vào hiểm địa? Hừ!

 

Bản thân Quỷ Như Lai cũng cảm thấy không cam lòng.

 

- Nhưng giáo chủ, mười hai cương vực đó chúng ta dã thật vất vả mới nắm được. Chẳng lẽ bị mất một cách vô ích như vậy sao?

 

Kim Quang Như Lai vẫn không cam lòng nói.

 

- Người còn đất mất, người đất đều còn. Đất còn người mất, người đất đều mất. Chỉ cần đám người kia vẫn còn, sẽ có một ngày chúng ta thu hồi được lại các cương vực. Nhưng nếu như những người này chết đi, vậy các đại cương vực khẳng định sẽ không còn liên quan gì đến U Minh Hải nữa. Thậm chí còn tiến thêm một bước đả kích sĩ khí của U Minh Hải!

 

Quỷ Như Lai trầm giọng nói.

 

- Nhưng?

 

Kim Quang Như Lai lo lắng nói.

 

- Trong khoảng thời gian này bản tổn đã tỉnh táo suy nghĩ, phát hiện bản tôn thật sự đã xem thường người trong thiên hạ này. Ít nhất bản tôn đã xem thường Diêm Xuyên Đại Trăn. Tên Diêm Xuyên này không phải là hạng người dễ đối phó. Lúc trước chúng ta quả thực đã quá coi trời bằng vung!

 

Quỷ Như Lai trầm giọng nói.

 

- Giáo chủ?

 

- Bảo bọn họ trở về đi, tập trung lại U Minh Hải, biến U Minh Hải thành cương vực vô địch. Ở đây, chúng ta sẽ quyết một trận sống còn với quân liên minh. Nếu đại bại, sẽ không đủ sức xoay chuyển cả đất trời. Nếu đại thắng thì cuối cùng U Minh Hải có thể nhất thống Đông Ngoại Châu trong tay!

 

Quỷ Như Lai trầm giọng nói. Mão

 

- Vâng!

 

Mọi người suy nghĩ một chút, cũng cảm giác đây mới là biện pháp tốt nhất.

 

- Đáng tiếc cho sáu người bọn họ. Tuy nhiên thù này, ta nhất định sẽ báo!

 

Sắc mặt Quỷ Như Lai âm trầm nói.

 

- Vâng!

 

--------------------------

 

U Minh Hải rút quân.

 

Giờ phút này mười cương vực vốn đang ở thế yếu, trong nháy mắt không đỡ nổi một đòn.

 

Đại Tần Thành, thượng thư phòng.

 

- Tin tức tốt. Thánh Vương, tin tức tốt. Mười hai cương vực của U Minh Hải từ bỏ việc chống lại, từ bỏ hoàn toàn.

 

Dịch Phong cười to nói.

 

- Tốt!

 

Trong mắt Diêm Xuyên chợt hiện lên một thoả mãn nói.

 

- Gia tăng binh dụng, nhanh chóng tiếp quản các cương vực!

 

Diêm Xuyên lại ra lệnh.

 

- Vâng, bốn nguyên soái các đường, mỗi người thu nhận một cương vực. Vậy đã là bốn cương vực. Hai cương vực đối chiến với ba cương vực phản bội liên minh, cũng có thể thu được!

 

Dịch Phong cười nói.

 

Diêm Xuyên gật đầu nói:

 

- Thông báo các Cương vực chủ, nói trẫm muốn gặp mặt với các Cương vực chủ, phân công thành quả thắng lợi!

 

- Vâng!

 

Dịch Phong cười nhanh chóng rời đi.

 

Diêm Xuyên đi ra khỏi thư phòng.

 

- Meo!

 

Miêu Miêu không biết từ đâu nhảy đến bả vai Diêm Xuyên.

 

- Meo, Diêm Xuyên, nàng lại tới nữa!

 

Miêu Miêu kêu lên.

 

Cách đó không xa, Mộng Hồng Anh đi tới.

 

Từ phía xa Mộng Hồng Anh đã nhìn thấy Diêm Xuyên. Thời khắc nàng đạp không đi tới, thần sắc cực kỳ phức tạp.

 

- Diêm Xuyên, ta và gia gia đã ở tại Đại Tần Thành lâu như vậy, vì sao không cho chúng ta gặp Tử Tử!

 

Mộng Hồng Anh cắn cắn môi nói.

 

Mắt thấy Mộng Hồng Anh đã không còn mặc bộ y phục bó sát người như ngày xưa, mà trở nên kín đáo hơn rất nhiều. Nhưng mặc dù nàng mặc y phục kín đáo cũng khó che dấu được những đường cong mỹ miều trên thân thể của nàng.

 

- Để đề phòng bất chắc, chờ một thời gian đi!

 

Diêm Xuyên lắc đầu một cái.

 

Mộng Hồng Anh lại nhíu mày nói:

 

- Chẳng lẽ ngươi còn lo lắng chúng ta sẽ hại Tử Tử sao? Ta là tỷ tỷ của nàng. Gia gia cũng gia gia của nàng!

 

- Tử Tử trọng thương, hiện tại nàng đang được ta bảo vệ. Ta không muốn nàng lại có thêm bất kỳ sơ xuất nào khác. Đợi tới khi ta nhận được thiên mệnh luân hồi, lấy thiên mệnh luân hồi cứu chữa cho nàng xong, tới khi đó sẽ để các ngươi gặp mặt!

 

Diêm Xuyên kiên trì nói.

 

- Thiên mệnh luân hồi? Gia gia đã nói, nếu như đối phó với Quỷ Như Lai, gia gia có thể giúp ngươi!

 

Mộng Hồng Anh lại nói.

 

- Không cần!

 

Diêm Xuyên lắc đầu nói.

 

- Ngươi... ngươi đấu thắng Quỷ Như Lai sao? Hắn là Tổ tiên thập nhất trọng thiên. Hơn nữa còn có quỷ âm đại đạo, còn chấp chưởng thiên mệnh luân hồi, lại có công đức vô lượng. Hiện nay hắn chính là thánh nhân, cũng không phải là người ngươi có thể địch lại được! Ngươi... nếu chẳng may...

 

Mộng Hồng Anh lo lắng lo lắng nói.

 

Nhìn Mộng Hồng Anh, Diêm Xuyên cảm động nở nụ cười.

 

- Yên tâm đi. Nếu như ta thật sự không thể ra sức, ta sẽ đi cầu viện các ngươi!

 

Diêm Xuyên lắc đầu nói.

 

- Ngươi!

 

Mộng Hồng Anh cảm thấy bất đắc dĩ.

 

- Meo, ngươi cũng quan tâm Tử Tử tỷ tỷ sao? Ngươi yên tâm, có ta ở đây, Diêm Xuyên khẳng định không có chuyện gì!

 

Miêu Miêu như ông cụ non nói.

 

Mộng Hồng Anh nghe thấy Miêu Miêu nói vậy, thực sự dở khóc dở cười.

 

- Được rồi, ta sẽ khuyên gia gia. Đến lúc đó để gia gia đi cùng với ngươi tới U Minh Hải!

 

Mộng Hồng Anh khe khẽ thở dài.

 

Diêm Xuyên gật đầu nói:

 

- Mộng Hồng Anh. Ta biết nàng quan tâm Tử Tử, cho nên ta cảm kích nàng. Nhưng đối với Mộng Tam Sinh, ta không cảm kích được!

 

- A? Tại sao?

 

Mộng Hồng Anh không hiểu nói.

 

Hít sâu một cái, Diêm Xuyên trầm giọng nói:

 

- Ta cùng Mộng Tam Sinh tuy rằng không có ác ý, nhưng ta cũng biết, hắn đối với Tử Tử không phải là thật sự quan tâm. Dù sao tại phong ấn giới, khi Tử Tử gặp phải cực khổ, hắn còn chẳng quan tâm. Hiện tại bỗng nhiên đến giúp ta, trái lại khiến ta do dự. Ta thực muốn biết, các ngươi tìm Tử Tử để làm gì?

 

- A? Không có!

 

Mộng Hồng Anh mờ mịt nói, tiếp theo vẻ mặt nàng đầy tức giận.

 

- Nàng suy nghĩ thêm đi!

 

Diêm Xuyên lại nói.

 

Đầu tiên Mộng Hồng Anh buồn bực trước thái độ của Diêm Xuyên. Nhưng tiếp theo nàng suy nghĩ một chút, lại thật sự cảm thấy có chút khác thường.

 

- Ta... ta không biết!

 

Cuối cùng Mộng Hồng Anh chỉ có thể lắc đầu một cái.

 

- Ta không biết thực lực Mộng Tam Sinh ra sao, nhưng bây giờ ta cũng không muốn nợ ân tình của hắn. Cho nên, tạm thời nàng không cần lo lắng!

 

Diêm Xuyên an ủi.

 

Sau khi sắc mặt biến đổi một hồi, Mộng Hồng Anh gật đầu một cái.

 

Khẽ mỉm cười, Diêm Xuyên nói:

 

- Hiếm khi mới đến Đại Trăn ta, ta sẽ bảo Vũ Hề đi dạo xung quanh với nàng!

 

- Không cần! Ta không có tâm tình đi dạo!

 

Mộng Hồng Anh cự tuyệt nói.

 

Diêm Xuyên cũng chỉ có thể nở nụ cười.

 

Nhìn Diêm Xuyên một chút, Mộng Hồng Anh hít sâu một cái nói:

 

- Nói đến Mộng Hồng Anh, ta có nghe gia gia nhắc qua, thiên mệnh luân hồi không dễ dàng thu được. Tuy nhiên Đại Trăn cũng may mắn. Mặc Vũ Hề có thể chất đặc biệt, nàng có thể dễ dàng thu lấy thiên mệnh luân hồi!

 

- Ồ? Thể chất đặc biệt? Tại sao?

 

Diêm Xuyên kinh ngạc nói.

 

- Hình như gia gia nói Mặc Vũ Hề có truyền thừa phượng tổ gì đó. Ta cũng không rõ ràng! Nhưng gia gia hẳn sẽ không nói dối!

 

Mộng Hồng Anh lắc đầu một cái.

 

- Ừm, đa tạ!

 

Diêm Xuyên ngưng trọng gật đầu một cái.

 

Cương vực Vẫn Thần!

 

Diêm Xuyên đang ở bên ngoài Đại Tần, hội kiến VỚI một đám Cương vực chủ.

 

Mỗi người đều để người mình mang đến ở bên ngoài điện. Trong đại điện chỉ có Diêm Xuyên, Trương Nghi và chín Cương vực chủ.

 

Mọi người ngồi vây quanh một bàn pháp thuật lớn. Phía trên bàn chính là bản đồ của ba mươi sáu cương vực Đông Ngoại Châu.

back top