Tiên Quốc Đại Đế

Chương 994: Gặp Lại Phần Mộ Quỷ Hỏa

Biển Thông Thiên.

 

Khắp nơi có vô số người nhìn chằm chằm vào Diêm Xuyên và Quỷ Cốc Tử đang vạn yểm luyện tâm.

 

Triệu A Phòng, Mặc Vũ Hề, Tử Tử, Miêu Miêu đều lo lắng nhìn bọn họ.

 

Ba ngày trước lần đầu tiên Quỷ Cốc Tử rơi lệ. Ba ngày sau, nước mắt Quỷ Cốc Tử lại rơi xuống.

 

Lại qua hai ngày nữa, nước mắt Diêm Xuyên tuôn trào, không có cách nào ngăn được.

 

Không ai biết bọn họ đã trải qua chuyện gì, mọi người đều chấn động khi nhìn thấy cảnh tượng như vậy.

 

Ý chí của hai người này không thể bảo là không kiên định. Khóc? Rốt cuộc hai người ở trong mộng đã gặp phải chuyện gì?

 

- Meo, làm sao Diêm Xuyên khóc thành như vậy?

 

Miêu Miêu cũng cảm thấy đầu mũi chua xót.

 

Ầm!

 

Phía xa, trăm vạn ác mộng ầm ầm nổ tung, trong nháy mắt biến thành tro bụi.

 

- Sắp tỉnh rồi!

 

Triệu A Phòng nhất thời khẩn trương nói.

 

Không chỉ có Triệu A Phòng, tất cả thần tử Đại Trăn đều lộ vẻ lo lắng.

 

Vạn yểm luyện tâm, tất cả ví dụ trước đây, sau khi tỉnh mộng tính tình đều có sự thay đổi rất lớn.

 

Tính tình Thánh Vương, Quỷ Cốc Tử Hắc Ám liệu có thể thay đổi không? Sẽ như vậy sao?

 

Tất cả thần tử xiết chặt nắm đấm.

 

Bên ngoài biển Thông Thiên, Vũ Chiếu, Viên Thiên Cương và các cường giả tuyệt thế đều tập trung chờ đợi.

 

Tại Bích Du Cung, Thông Thiên giáo chủ cũng đứng dậy.

 

Giường nước bên trên biển Thông Thiên, Diêm Xuyên và Quỷ Cốc Tử gần như đồng thời chậm rãi mở mắt.

 

- Phu quân!

 

- Thánh Vương!

 

- Diêm Xuyên!

 

.........

 

......

 

...

 

Những tiếng kêu lo lắng vang lên. Diêm Xuyên và Quỷ Cốc Tử chậm rãi ngồi dậy.

 

Hai người đều lệ rơi đầy mặt, nhưng không ai lau đi.

 

Diêm Xuyên ngẩng đầu nhìn lên trời, nhìn không khí trong lành của hôm nay. Trong lúc nhất thời hắn đột nhiên hít sâu một cái. Dường như hắn cực kỳ nhớ nhung thế gian này.

 

Một phía khác, Quỷ Cốc Tử cũng ngẩng đầu nhìn lên trời. Vẻ u ám lúc trước đã biến mất. Sắc mặt hắn trở nên cực kỳ rạng ngời.

 

Mọi người vây xung quanh lại không có người nào dám tới gần.

 

Bọn họ để Diêm Xuyên, Quỷ Cốc Tử tự mình hưởng thụ sự yên tĩnh một phen.

 

Sau khi thở phào một hơi, Diêm Xuyên nhìn ngược về phía Quỷ Cốc Tử. Lúc này ánh mắt Diêm Xuyên nhìn về phía Quỷ Cốc Tử đã nhu hòa hơn rất nhiều.

 

Quỷ Cốc Tử cũng nhìn về phía Diêm Xuyên. Trong mắt hắn không còn vẻ khiêu khích như trước đây nữa. Ánh mắt hắn cũng cực kỳ nhu hòa, hơn nữa còn có chút hổ thẹn.

 

- Lão thần, Quỷ Cốc Tử, năm xưa đã làm ra vô số chuyện sai lầm. Khẩn cầu Thánh Vương tha thứ, cho phép thần lại vào Đại Trăn, phụ trợ Thánh Vương!

 

Quỷ Cốc Tử cực kỳ trịnh trọng nhìn về phía Diêm Xuyên, chậm rãi quỳ lạy xuống.

 

- Sư thúc, không thể!

 

Diêm Xuyên tiến lên đỡ.

 

Nhưng dù thế nào Quỷ Cốc Tử cũng không chịu đứng lên.

 

- Quân là quân, thần là thần, không thể vượt qua. Thánh Vương không thể lại gọi thần là sư thúc. Cho phép thần lại vào Đại Trăn, thỉnh Thánh Vương cho phép!

 

Quỷ Cốc Tử kiên trì quỳ lạy xuống.

 

Diêm Xuyên đỡ Quỷ Cốc Tử, trong mắt loé ra một tia kiên trì.

 

Hai người cũng không ai nhường ai.

 

Cảnh tượng như vậy, khiến vô số tu giả đứng xem xung quanh lộ vẻ mờ mịt khó hiểu.

 

Hai mắt Thông Thiên giáo chủ thoáng nheo lại, lộ vẻ kinh ngạc:

 

- Quỷ Cốc Tử? Sao tính tình của hắn lại biến thành như thế?

 

Giờ phút này, người cao hứng nhất chính là quần thần Đại Trăn. Trong số quần thần Đại Trăn có thật nhiều người đều là đệ tử của Quỷ Cốc Tử. Ngày xưa Quỷ Cốc Tử cắt đứt quan hệ cùng Đại Trăn. Vô số người cảm thấy vô cùng đau đớn. Bây giờ nhìn thấy Quỷ Cốc Tử lại yêu cầu được vào Đại Trăn, mỗi người đều hưng phấn xiết chặt nắm đấm.

 

- Thánh Vương, lễ không thể bỏ!

 

Quỷ Cốc Tử lại nói.

 

Diêm Xuyên hít sâu một cái. Hắn nhắm mắt trầm tư một chút, cuối cùng gật đầu nói:

 

- Vậy sau này, ta vẫn gọi là tiên sinh đi!

 

- Vâng, tạ Thánh Vương!

 

Quỷ Cốc Tử lệ rơi đầy mặt cảm động nói.

 

- Cung nghênh tiên sinh về triều!

 

Nhất thời rất nhiều thần tử Đại Trăn hưng phấn bái lạy nói.

 

Những năm này, Quỷ Cốc Tử trốn tránh khiến cho mọi người đều cố giấu một phần u ám trong lòng. Dù sao, địa vị của Quỷ Cốc Tử tại Đại Trăn cũng là độc nhất vô nhị. Bây giờ trở về, nhất thời khiến bóng tối trong trái tim tất cả mọi người liền biến mất.

 

Trong mắt mỗi người đầy hưng phấn.

 

Phía xa, vô số cường giả tuyệt thế lại nhíu mày nhìn cảnh tượng như vậy.

 

- Vạn yểm luyện tâm quả nhiên là thuật cấm kỵ. Không ngờ tính cách một người lại có thể biến hóa lớn như vậy?

 

- Đúng vậy. Mấy ngày trước hắn cùng Diêm Xuyên còn là kẻ thù gặp lại. Không ngờ bây giờ lại là quân thần hài hòa?

 

- Vạn yểm luyện tâm?

 

............

 

.........

 

......

 

Mọi người đối với vạn yểm luyện tâm sợ hãi, lại thâm sâu một tầng.

 

Trong Bích Du Cung, trong mắt Thông Thiên giáo chủ cũng chợt hiện lên vẻ nghi hoặc. Quỷ Cốc Tử biến hóa quá lớn. Không, chính Diêm Xuyên cũng biến hóa rất lớn. Chỉ có điều Diêm Xuyên che giấu tốt hơn mà thôi.

 

Diêm Xuyên nâng Quỷ Cốc Tử dậy.

 

Ầm ầm ầm!

 

Ở bên cạnh Diêm Xuyên và Quỷ Cốc Tử, nước biển Thông Thiên dâng lên. Thời khắc dâng lên, dần dần xuất hiện ba vòng xoáy lớn.

 

Vòng xoáy quay chung quanh Diêm Xuyên, Quỷ Cốc Tử, nhanh chóng xoay tròn, càng lúc càng chuyển động nhanh hơn.

 

- Ai?

 

Ánh mắt Thông Thiên giáo chủ nhất thời cứng lại.

 

Vô số cường giả xung quanh cũng kinh ngạc không ngớt.

 

- Chuyện gì xảy ra vậy? Không phải vạn yểm luyện tâm đã kết thúc sao? Làm sao lại có động tĩnh lớn như vậy?

 

......

 

...

 

Keng!

 

Đám người Vương Tiễn, Bạch Khởi đều rút đao kiếm của mình ra. Vẻ mặt ngưng trọng nhìn về phía ba vòng xoáy lớn.

 

Bởi vì trong ba vòng xoáy này truyền ra một khí thế lớn.

 

- Meo!

 

Loáng một cái thân hình Miêu Miêu di động, trong nháy mắt đã đến trên bả vai Diêm Xuyên. Miêu Miêu nhìn chằm chằm vào ba vòng xoáy lớn.

 

- Đây là... luân hồi lực? Ba cái luân hồi?

 

Ánh mắt Mặc Vũ Hề nhất thời cứng lại.

 

- Luân hồi? Ba đạo luân hồi?

 

Ánh mắt Diêm Xuyên cũng nhất thời cứng lại.

 

Quỷ Cốc Tử phất tay áo một cái, ngưng trọng nhìn ba vòng xoáy luân hồi vây quanh mình.

 

Ào ào ào!

 

Trong một vòng xoáy, giữa dòng nước khuấy động, dần dần có một thân ảnh nam tử nhô lên.

 

Một nam tử trung niên, khuôn mặt khiến Diêm Xuyên cảm thấy có chút quen thuộc.

 

- Ha ha ha ha ha, Diêm Xuyên, Phụng Âm Dương? Không, hẳn gọi Quỷ Kê. Đã lâu không gặp!

 

Nam tử trung niên chợt cười to nói.

 

Đã lâu không gặp?

 

Đám người Bạch Khởi hơi kinh ngạc.

 

- Meo, Diêm Xuyên, ngươi biết hắn? Hắn là ai vậy?

 

Miêu Miêu hiếu kỳ nói.

 

Không chỉ Miêu Miêu, gần như mọi người ở nơi này đều lộ vẻ mờ mịt.

 

Không một ai nhận ra nam tử trung niên này. Thậm chí chính Diêm Xuyên và Quỷ Cốc Tử cũng chỉ cảm thấy quen thuộc.

 

- Thế nào? Không nhận ra ta sao? Suy nghĩ thêm một chút đi. Đúng rồi, bộ dáng của ta năm đó khá già!

 

Nam tử trung niên cười nói.

 

Đột nhiên, hai mắt Diêm Xuyên thoáng nheo lại, linh quang hiện ra.

 

Quỷ Cốc Tử cũng đột nhiên nghĩ tới.

 

- Ngươi là... Phần Mộ Quỷ Hỏa?

 

Diêm Xuyên ngưng trọng nói.

 

Phần Mộ Quỷ Hỏa, thế giới phong ấn ban đầu, một mạch quỷ cốc bị chia làm hai phái Nam Tông, Bắc Tông. Phụng Âm Dương ở Nam Tông. Tông chủ Bắc Tông chính là Phần Mộ Quỷ Hỏa. Cuối cùng Nam Tông, Bắc Tông quyết chiến trong luân hồi.

back top