Hơn nữa hai người nam chưa cưới nữ chưa gả, như vậy giống kiểu gì.
Nhưng mà điều khiến hắn buồn bực là, nàng ôm chặt hắn như chăn bông.
Gian phu của ngươi còn chưa tới, buông tay. Vừa mới nghĩ tới lời nói của nàng trong lòng hắn liền không thoải mái.
Cái gì... gian phu... Nàng mơ màng khều chân hắn, kết quả tay còn hướng về phía hắn sờ loạn, vừa sờ vừa mơ màng nói, Liên Vân, ngực của ngươi sao cứng rắn vậy?
Mặt hắn xạm lại.
Nhưng mà điều khiến hắn vui là người nàng đợi là Liên Vân.
Nhưng mà tay nàng sờ loạn cái gì?
Sờ đủ chưa, buông tay. Thật ra hắn muốn thoát nàng rất dễ dàng, chỉ là không muốn thương tổn nàng.
Nhưng hắn chỉ động một chút, nàng liền bắt đầu có chút không vui đạp hắn một cái, Đừng động, cái địa phương quỷ quái này lạnh quá, trên người ngươi thật ấm, để ta ôm...
Vừa dứt lời, tay của nàng liền từ áo đơn của hắn dao động đến ngực của hắn sưởi ấm, nhưng mỗi cái động của nàng cũng khiến hắn dẫn lửa dục, ghê tởm hơn là, nàng còn không ngừng vuốt ve.
Không chịu nổi sự cám dỗ vô hình của nàng, sau một khắc, hắn lập tức đẩy nàng ra, từ trên giường ngồi dậy.
Đột nhiên bị trọng lực đẩy thiếu nhiệt ôm, nàng mơ hồ tỉnh dậy trong mộng. Nàng vuốt cặp mắt tỉnh táo nhìn về hắn, lập tức giật mình hí mắt liếc nhìn hắn.
Sao ngươi lại ở đây? Nàng nghi ngờ hỏi.
Cái này nên là ta hỏi ngươi, sao ngươi lại xuất hiện ở đây? Lẽ nào ngươi không biết đây là nơi ở của chính phi sao? Hắn chỉnh sửa lại chỗ y phục bị nàng sờ loạn, xúc cảm ở chỗ nàng sờ vẫn quanh quẩn như cũ, tình cảnh bây giờ giống như bị bắt gian tại trận.
Nàng gõ đầu một cái mới nhớ là mình len lén chạy tới, nhưng mùi hương nhang trong phòng khiến nàng không chịu nổi, sau khi ngửi liền giống như thuốc mê, rất muốn ngủ...
Đang nói nàng lại cắm đầu trên giường, còn nói nhỏ, Dù sao ngươi cũng không có chính phi, gian phòng kia trống không, buồn ngủ quá, cho ta ngủ một đêm, đừng hẹp hòi như vậy..
Nói xong, nàng lại ôm gối ngủ.
Ngươi đứng lên cho ta. Mặc kệ nàng đồng ý hay không, một tay hắn kéo nàng dậy, Một cô nương chưa lấy chồng sao có thể tùy tiện như thế, chẳng lẽ cùng nam nhân chung giường ngủ cũng không để ý?
Nàng cũng nổi giận, điều nàng hận nhất là lúc ngủ bị người làm phiền, vì vậy lôi vạt áo của hắn đè xuống giường bộ mặt oán khí.
Ngươi dám đánh thức ta thử xem, ngươi là gay, ngươi không có cảm giác với nữ nhân, còn nói lời vô nghĩa, ta cảnh cáo ngươi lần cuối, nếu ta không ngủ ở đây, nếu trở về gian phòng mình ngủ, ta cần ngủ, ta rất đói biết không.
Đang nói, bụng kêu ục ục không ngừng, vốn là ngủ đi có thể quên đói, nhưng bị hắn làm phiền bụng lại kêu rồi.
Quả nhiên nữ nhân đói bụng và bị làm phiền là dễ dàng bị giận nhất, thậm chí nàng quên hắn là vương gia, đây là thần vương phủ của nước Mạc Thương, nàng cư nhiên đem hắn dưới thân thể mà ngủ mất.
Hắn đen mặt tức giận trợn mắt nhìn nàng trong ngực, nàng cư nhiên đem hắn thành gối ôm, không chút đề phòng nào với hắn, ngay cả ngủ cũng có thể ôm hắn ngủ.
Nghe tiếng hít thở đều đều, cảm thấy phía dưới đạt lợi hại, nhưng hắn bị đồn đãi không hám nữ sắc cơ hồ không quá bài xích với nàng, không, là rất không bài xích, thậm chí hắn cảm thấy cảm giác như này thật tốt.
Nếu một cô nương không ngại, hắn làm một vương gia, làm một nam nhân còn có đạo lí đẩy nàng ra sao?
Hắn đột nhiên muốn sáng mai tỉnh dậy nàng sẽ là phản ứng như nào, là thét chói tai, là khóc lớn? Còn là vui vẻ? hay tất cả đều không phải, nàng luôn cùng người khác bất đồng không phải sao?