Chương 64: Du chi nhân yêu yêu nhân (7)
Editor: Mèo Lười
Lúc máy bay hạ xuống ở sân bay thành phố S, trong lúc nhất thời Cố Vân Thiên vẫn không thể phản ứng kịp bản thân đến nơi này làm gì.
Không mang theo gì cả, chỉ đem theo một tấm thẻ ngân hàng, một chuỗi chìa khóa, một chiếc di động, chỉ như thế mà thôi.
Giống như mê mang đi đến một thành phố xa lạ, hắn thậm chí ngay cả nơi ở hiện tại của Hạ Lưu cũng không biết, cũng không biết bộ dạng của cô như thế nào, giống như một đứa ngốc chạy đến tìm cô.
Cô đang ở đại học A, hắn chỉ biết điểm ấy.
Chạy xe đến cổng của trường đại học A, người lai như Cố Vân thiên gần như vừa đến cổng trường liền khiến cho không ít người chú ý. Khuôn mặt so với minh tinh còn tinh xảo hơn, dáng người cao gầy thon dài, cùng với bộ quần áo vừa vừa nhìn liền biết giá trị rất xa xỉ.
"Điển hình này chính là nam chính trong tiểu thuyết tình cảm à nha..."
"Có phải đến trường học của chúng ta quay phim không?"
Đại học A nổi tiếng tỉ trọng nam nữ mất thăng bằng, phóng mắt nhìn quanh xác thực là nữ nhi quốc, khắp nơi đều là nữ sinh trang điểm tinh xảo. Cố Vân Thiên đột nhiên xâm nhập giống như cừu nhỏ lầm nhập hang sói, cực kỳ mê người.
Hắn chỉ biết toán học của Hạ Lưu không tốt, thường xuyên oán giân toán học đáng ghét, còn may mắn bản thân không cần học tính toán.
Như vậy cô hẳn là học sinh khoa xã hội.
Cố Vân Thiên cố nhớ lại những lời lẩm bẩm trước đây của Hạ Lưu, giống như đứa ngốc, nhìn thấy một học sinh lại đến hỏi khoa của họ có nữ sinh tên Hạ Lưu không.
Sân trường lớn như vậy, hắn lại không tìm ra manh mối, chỉ có thể chậm rãi thấy một người lại hỏi một người, dùng phương pháp ngu ngốc nhất để tìm kiếm cô. Trong đó có rất nhiều nữ sinh xinh đẹp có ý đồ muốn xin số điện thoại của hắn, đều bị Cố Vân Thiên từ chối. Nhiều hoa đào như vậy hắn không cần, hắn chỉ muốn tìm đóa hoa hư vô mịt mù kia thôi.
Cũng không biết đến cùng hỏi bao nhiều người, rốt cuộc cũng có người biết Hạ Lưu.
"Người kia hả, là sư tỷ của chúng tôi, khoảng thời gian trước còn giúp chúng tôi thay bóng đèn trong phòng ngủ đấy! Đúng rồi, máy tính cũng là chị ấy sửa, anh là bạn trai của chị ấy sao? Thật soái a..."
Tuy rằng cảm thấy rất mệt, nhưng lúc này Cố Vân Thiên lại có chút muốn cười.
Đổi bóng đèn, sửa máy tính, loại chuyện nam sinh mới làm cô lại làm hết. Thì ra không chỉ trong trò chơi, ngay ở trong hiện thực cô cùng giống như một hán tử.
Hắn suy nghĩ, đợi lát nữa hắn sẽ gặp hẳn là một nữ sinh tóc ngắn, khả năng sẽ tương đối cường tráng, giống như một tomboy.
Nhưng mà lúc hắn nhìn thấy Hạ Lưu, những suy đoán kia toàn bộ đều tương phản.
Dưới sự chỉ điểm và trợ giúp của vị sư muội năm nhất, Cố Vân Thiên gặp được Hạ Lưu.
Đó là lầu dưới phòng ngủ của hai cô, cách đó không xa có một nữ sinh đi tới, vóc dáng không cao, mang giầy gót nhọn, một thân váy áo liền thục nữ, áo choàng tóc dài, chân dài eo nhỏ, mặc kệ nhìn thế nào đều là mỹ nữ tràn đầy tiên khí khiến người khác cảm thấy cực kỳ xinh đẹp.
Nhưng là, trên vai của cô khiêng một thùng nước, xem ra rất hợp với tạo hình này, mỹ nữ tràn đầy tiên khí lại dâng lên vài phần hảo hán.
Không thể không nói, tạo hình này của Hạ Lưu triệt để rung động Cố Vân Thiên, rõ ràng đang là nắng trưa, hắn lại cảm thấy rung động như sấm sét đang đánh trên đầu.
Đã sắp đến bên cạnh, hơn nữa Hạ Lưu so với tưởng tượng của hắn còn xinh đẹp hơn, theo đạo lý hắn nên thỏa mãn mới phải. Nhưng là...
Nếu hắn thật sự đi đến, hắn nên nói gì chứ?
Hắn đã quên mua một bó hoa hồng, cũng không có mang theo quà lần đầu gặp mặt.
Tiểu sư muội bên cạnh trái lại rất nhiệt tình vẫy tay với Hạ Lưu, còn hưng trí bừng bừng giới thiệu với Cố Vân Thiên: "Hạ Lưu sư tỷ là viện trưởng viện hoa kiêm viện cỏ (?), thế nào, có phải rất lợi hại hay không?"
Cố Vân Thiên nhịn không được gật đầu tán thưởng, quả nhiên lợi hại, Hạ Lưu quả không hổ danh là tràn đầy khí chất nam nhi.
"Em nói cho anh nghe, Hạ Lưu sư tỷ vẫn luôn không có ai dám theo đuổi đâu... Tỷ ấy rất lợi hại, không có chàng nào có tự tin với tới tỷ ấy"
Tiểu sư muội vẫn đang lẩm bẩm bát quái về Hạ Lưu, Cố Vân Thiên đã trực tiếp đi qua, ỷ vào ưu thế chiều cao trực tiếp khiêng lấy thùng nước trên vai Hạ Lưu.
Hạ Lưu ngẩng đầu, vẻ mặt mịt mờ nhìn Cố Vân Thiên, hỏi: "Người anh em, sao lại đoạt nước của tôi?"
Nghe thấy giọng nói quen thuộc, Cố Vân Thiên rốt cuộc cũng xác định vị mỹ nữ trước mặt chính là Hạ Lưu hắn muốn tìm. Nhưng xưng hô cô gọi... thế nhưng lại hán tử như thế, người anh em? Cố Vân Thiên ho nhẹ một tiếng, tự giới thiệu.
"Anh là Cố Vân Thiên"
"Tôi quản anh là dựa vào cái gì mà đoạt nước của tôi, Cố Vân Thiên thì giỏi..."
Lúc bắt đầu giọng nói của Hạ lưu vẫn là khí tráng, theo sau lại càng ngày càng nhỏ, cuối cùng có chút đáng thương cúi đầu chuẩn bị chạy, xem ra thùng nước uống kia cũng không muốn.
"Hạ Lưu"
Cố Vân Thiên gọi cô lại, vẫn là ngữ điệu ôn nhu kia, mang theo một chút hàm xúc bất đắc dĩ.
"Đi thôi, anh giúp em thay nước"
Hạ Lưu cúi đầu không nguyện ý ngẩng đầu nhìn hắn, như một nàng dâu nhỏ, nói thầm: "Anh là nam, ký túc xá của chúng ta là nữ, căn bản là không thể đi lên"
Cố Vân Thiên trái lại không nổi giận, khiêng nước đi lên phía trước, "Đi thôi, thương lượng với nhân viên quản lý ký túc xá một lát"
Cũng không biết Cố Vân Thiên nói gì, hay là hắn đã làm gì, vậy mà vị nhân viên quản lý ngay cả ruồi muỗi cũng không cho phép lên ký túc xá kia thế nhưng lại đồng ý cho hắn lên.
Vẫn khiêng nước lên, lúc hỏi tới phòng ngủ của Hạ Lưu số mấy thì người kia rất tự hào trả lời 711. Đúng vậy, cô ở chính là lầu bảy.
"Nếu anh thật sự không tới, có phải em liền tính sẽ khiêng thùng nước này lên lầu bảy?"
"Lầu bảy mà thôi, anh cảm thấy em sẽ khiêng lên không nổi sao?"
Cố Vân Thiên đúng là hết lời để nói với Hạ Lưu rồi, rõ ràng là mang giày cao gót, rõ ràng chỉ là một cô gái nhỏ gầy, cố tình lại muốn làm mấy việc nặng chỉ giành cho nam giới.
Sau khi đổi nước cho Hạ Lưu xong, cô cũng có lương tâm rót một ly cho hắn.
Trong phòng nhủ cũng không có những người khác, Cố Vân Thiên đi vào phòng xong liền nhìn đến máy tính của Hạ Lưu--- sở dĩ có thể nhận ra bởi vì trên hình nền có ảnh chụp trong trò chơi, chính là hình ảnh của Đông Kiệt Hạ Lưu cùng Bạch Vân Thiên cưỡi Phượng Hoàng lửa.
Hồng y Kiếm Tiên đứng phía sau hồng y hiệp khách, giống như là một đôi thần tiên quyến lữ thường thấy trên ti vi.
Khi đó, bọn họ vẫn đang ở cùng nhau.
Trên màn hình đã không có biểu tượng của Thí Thần OL, xem ra Hạ Lưu không định sẽ tiếp tục chơi, có lẽ cô đã tháo dỡ trò chơi.
Trong lòng dâng một chút khổ sở khó hiểu, Cố Vân Thiên ngẩng đầu nhìn Hạ Lưu, nhẹ nhàng gọi tên của cô.
"Hạ Lưu"
"Hửm?"
Hạ Lưu đặt ly nước lên bàn, có chút không hiểu nhìn Cố Vân Thiên.
"Em không hỏi lý do anh muốn đến tìm em sao?"
Giống như một đứa ngốc không có bất kỳ manh mối gì chạy đến đây tìm cô. Không biết bất cứ tin tức gì về cô, cũng không suy xét hậu quả sẽ ra sao.
"Anh..." Hạ Lưu vốn đang muốn giả vờ bình tĩnh cảm xúc liền vỡ òa, ánh mắt cô hồng lên, rất ủy khuất nhìn Cố Vân Thiên: "Anh đến tìm em làm gì? Không phải em đã đưa anh vào danh sách đen rồi sao? Anh lại không có ý định muốn ở cùng một chỗ với em, vậy sao còn đến tìm em?"
"Anh cảm thấy, yêu qua mạng không đáng tin, yêu xa càng không đáng tin" Cố Vân Thiên không nhanh không chậm nói. Gần như hắn vừa nói xong, Hạ Lưu liền bật khóc, chỉ là câu nói tiếp theo của hắn khiến cô ngừng khóc.
"Chỉ là nếu đối tượng là em, anh cũng muốn thử yêu qua mạng một lần, được chứ?"
Lúc Hạ Lưu bị Cố Vân Thiên ôm vào ngực vẫn còn chưa phản ứng kịp, vóc dáng của hắn rất cao, rất nhẹ nhàng liền ôm cô vào lòng.
Hạ Lưu rất không có ý tốt xoa mắt, "Bộ dáng của anh thật soái, hình như em tìm được bảo vật rồi"
Cố Vân Thiên nhất thời cảm thấy buồn cười.
Cô còn không biết tên của hắn, cũng không biết hắn có nhà có xe hay không, thậm chí còn không biết mặt hắn lớn lên như thế nào, dưới tình huống như vậy cô cũng dám tỏ tình với hắn. Như vậy, hắn làm sao có khả năng sẽ cảm thấy cô tham lam thứ gì của mình chứ?
Chỉ là tham lam chính con người hắn mà thôi.
[Chúc mừng bạn đạt 4 điểm độ hảo cảm, hiện tại độ hảo cảm là 81]
Tiếp đó lại ở trong phòng ngủ ngọt ngọt ngào ngào với Cố Vân Thiên. Hai người buổi sáng rõ ràng còn ở trong điện thoại quyết liệt như vậy, mà nay đã là mặt đối mặt xác định quan hệ.
"Cố Vân Thiên, em là sư phụ của anh" Hạ Lưu đột nhiên nói như vậy.
"Cho nên? Em muốn nói gì?" Cố Vân Thiên cúi đầu liếc mắt ngắm nhìn cô, rất có kiên nhẫn chờ câu trả lời của Hạ Lưu.
"Người ta thường nói một ngày làm thầy suốt đời làm cha, chúng ta như vậy có tính là..." Hạ Lưu vừa nói thì chính là lý luận về đạo lý, Cố Vân Thiên thế nhưng cảm thấy không thể đứng vững.
Hai người loạn thất bát tao nói chuyện tào lao một hồi, Cố Vân Thiên còn thành thật khai báo chuyện em gái thu hồi tài khoản, lại nói ID của bản thân ở khu sáu. Loại hành vi tự giác thành thật này được Hạ Lưu tán dương.
"Cố Vân Thiên, anh là mối tình đầu của em đấy" Hạ Lưu đột nhiên nói một câu như vậy, Cố Vân Thiên cũng rất muốn trả lời cô, rằng cô cũng là mối tình đầu của hắn, thế nhưng cuối cùng hắn lại chọn phương thức khác.
"Như vậy em có nguyện ý để anh lấy đi nụ hôn đầu không?"
Thuận tiện, cũng trao cả nụ hôn đầu của hắn luôn. (Mèo: Hờ hờ...)
Ngay cả muốn hôn cô cũng có thể nói đúng lý hợp tình như vậy, Hạ Lưu nhịn không được cong cong khóe miệng, nghiêng người tới gần Cố Vân Thiên, hôn một nụ hôn không nặng không nhẹ lên má của hắn, còn ác ý phát ra tiếng "chụt".
"..."
Cố Vân Thiên bị đùa giỡn xong như một cô gái nhỏ đang yêu, hai má ửng đỏ. (0o0)
Hắn đột nhiên đứng lên, hắn vốn đã cao lớn đứng trước mặt Hạ Lưu càng trở nên cao lớn hơn. Hắn vươn tay, một bàn tay nâng gáy của Hạ Lưu, một tay còn lại ôm chặt thắt lưng của cô, khom lưng, chuẩn xác tìm đến môi của cô mà phủ lên.
Trên lưng Hạ Lưu chính là tay của Cố Vân Thiên, xuyên thấu qua lớp vải dệt mỏng của áo quần vẫn có thể cảm nhận được nhiệt độ đến kinh người, làm cho cô có chút sợ hãi.
"Cố..."
Lời muốn nói lại bị chặn, bọn họ liền hôn môi không dứt ở trong phòng ngủ nho nhỏ này, như đôi tình nhân lui tới đã lâu, tự nhiên mà vậy.
"Cạch----"
Cửa bị đẩy ra, Cố Vân Thiên theo bản năng bảo hộ Hạ Lưu sau lưng mình, ngẩng đầu nhìn hai cô gái ngoài cửa.
So với Cố Vân Thiên, lúc này hai cô gái kia dường như còn bị kinh hách nhiều hơn, gương mặt như không thể tin nhìn Cố Vân Thiên đột nhiên xuất hiện ở trong phòng ngủ nữ, nửa ngày cũng không thể mở miệng.
"Hai cậu đã trở lại?" Hạ Lưu cẩn thận ló đầu ra từ sau lưng Cố Vân Thiên, chào hỏi, sau đó lại giới thiệu với Cố Vân Thiên: "Đây là hai bạn cùng phòng của em, người bên trái tên là Thích Đùa và bên phải là Ngu Ngốc"
"..." Đây thật sự là câu giới thiệu đơn giản lại dễ nhớ nhất Cố Vân Thiên từng được nghe.
Sau khi biết đó là hai người bạn cùng phòng của Hạ Lưu trở về, Cố Vân Thiên cũng không còn cảm giác khẩn trương như vừa rồi nữa. Hắn nở một nụ cười hoàn mỹ dùng để giao tiếp ra, nhẹ nhàng gật đầu với hai cô gái, nói: "Xin chào, anh là bạn trai của Hạ Lưu, tên là Cố Vân Thiên"
"..."
"Bạn... Bạn trai?"
Hai cô gái kia hai mặt nhìn nhau, cuối cùng nhìn Cố Vân Thiên giống như gặp quỷ: "Trời, đến loại người như Hạ Lưu thế nhưng cũng tìm được bạn trai?"
Hơn nữa còn là một người đàn ông chất lượng tốt như vậy, đây rốt cuộc phải nói đến là vận khí của cô vô cùng tốt!
Tuy rằng vừa rồi lúc hôn môi thì bị cắt ngang, nhưng lại không hề ảnh hưởng một chút nào đến tâm tình tốt hiện nay của Cố Vân Thiên. Mặc kệ nói thế nào, tình huống hiện tại chính là hắn đã gặp bạn bè của Hạ Lưu. Tuy nói đó không phải là do Hạ Lưu an bài, nhưng nói thế nào thì gặp cũng đã gặp không phải sao?
Thích Đùa cùng Ngu Ngốc đều rất kinh ngạc, nhưng lại rất có tính tự giác. Sau mấy phút vây xem quan sát Cố Vân Thiên xong, hai cô liền biến mất, còn lấy một lý do rất hoa mỹ là muốn dành không gian để Hạ Lưu và Cố Vân Thiên tha hồ kiss, "moa moa moa" hay "chụt chụt chụt" gì tùy thích. (Mèo: em cạn lời với hai chị rồi:vvv)
Qủa thực, không thể không có tiết tháo hơn nữa.
"Như vậy, em còn muốn tiếp tục không?" Cố Vân Thiên nén cười hỏi Hạ Lưu, người kia cho hắn một cái liếc mắt, bác bỏ đề nghị này.
"Em mới không nên tiếp tục với anh!"
"Không thích?"
"... Thích"
Editor: Mèo Lười
Lúc máy bay hạ xuống ở sân bay thành phố S, trong lúc nhất thời Cố Vân Thiên vẫn không thể phản ứng kịp bản thân đến nơi này làm gì.
Không mang theo gì cả, chỉ đem theo một tấm thẻ ngân hàng, một chuỗi chìa khóa, một chiếc di động, chỉ như thế mà thôi.
Giống như mê mang đi đến một thành phố xa lạ, hắn thậm chí ngay cả nơi ở hiện tại của Hạ Lưu cũng không biết, cũng không biết bộ dạng của cô như thế nào, giống như một đứa ngốc chạy đến tìm cô.
Cô đang ở đại học A, hắn chỉ biết điểm ấy.
Chạy xe đến cổng của trường đại học A, người lai như Cố Vân thiên gần như vừa đến cổng trường liền khiến cho không ít người chú ý. Khuôn mặt so với minh tinh còn tinh xảo hơn, dáng người cao gầy thon dài, cùng với bộ quần áo vừa vừa nhìn liền biết giá trị rất xa xỉ.
"Điển hình này chính là nam chính trong tiểu thuyết tình cảm à nha..."
"Có phải đến trường học của chúng ta quay phim không?"
Đại học A nổi tiếng tỉ trọng nam nữ mất thăng bằng, phóng mắt nhìn quanh xác thực là nữ nhi quốc, khắp nơi đều là nữ sinh trang điểm tinh xảo. Cố Vân Thiên đột nhiên xâm nhập giống như cừu nhỏ lầm nhập hang sói, cực kỳ mê người.
Hắn chỉ biết toán học của Hạ Lưu không tốt, thường xuyên oán giân toán học đáng ghét, còn may mắn bản thân không cần học tính toán.
Như vậy cô hẳn là học sinh khoa xã hội.
Cố Vân Thiên cố nhớ lại những lời lẩm bẩm trước đây của Hạ Lưu, giống như đứa ngốc, nhìn thấy một học sinh lại đến hỏi khoa của họ có nữ sinh tên Hạ Lưu không.
Sân trường lớn như vậy, hắn lại không tìm ra manh mối, chỉ có thể chậm rãi thấy một người lại hỏi một người, dùng phương pháp ngu ngốc nhất để tìm kiếm cô. Trong đó có rất nhiều nữ sinh xinh đẹp có ý đồ muốn xin số điện thoại của hắn, đều bị Cố Vân Thiên từ chối. Nhiều hoa đào như vậy hắn không cần, hắn chỉ muốn tìm đóa hoa hư vô mịt mù kia thôi.
Cũng không biết đến cùng hỏi bao nhiều người, rốt cuộc cũng có người biết Hạ Lưu.
"Người kia hả, là sư tỷ của chúng tôi, khoảng thời gian trước còn giúp chúng tôi thay bóng đèn trong phòng ngủ đấy! Đúng rồi, máy tính cũng là chị ấy sửa, anh là bạn trai của chị ấy sao? Thật soái a..."
Tuy rằng cảm thấy rất mệt, nhưng lúc này Cố Vân Thiên lại có chút muốn cười.
Đổi bóng đèn, sửa máy tính, loại chuyện nam sinh mới làm cô lại làm hết. Thì ra không chỉ trong trò chơi, ngay ở trong hiện thực cô cùng giống như một hán tử.
Hắn suy nghĩ, đợi lát nữa hắn sẽ gặp hẳn là một nữ sinh tóc ngắn, khả năng sẽ tương đối cường tráng, giống như một tomboy.
Nhưng mà lúc hắn nhìn thấy Hạ Lưu, những suy đoán kia toàn bộ đều tương phản.
Dưới sự chỉ điểm và trợ giúp của vị sư muội năm nhất, Cố Vân Thiên gặp được Hạ Lưu.
Đó là lầu dưới phòng ngủ của hai cô, cách đó không xa có một nữ sinh đi tới, vóc dáng không cao, mang giầy gót nhọn, một thân váy áo liền thục nữ, áo choàng tóc dài, chân dài eo nhỏ, mặc kệ nhìn thế nào đều là mỹ nữ tràn đầy tiên khí khiến người khác cảm thấy cực kỳ xinh đẹp.
Nhưng là, trên vai của cô khiêng một thùng nước, xem ra rất hợp với tạo hình này, mỹ nữ tràn đầy tiên khí lại dâng lên vài phần hảo hán.
Không thể không nói, tạo hình này của Hạ Lưu triệt để rung động Cố Vân Thiên, rõ ràng đang là nắng trưa, hắn lại cảm thấy rung động như sấm sét đang đánh trên đầu.
Đã sắp đến bên cạnh, hơn nữa Hạ Lưu so với tưởng tượng của hắn còn xinh đẹp hơn, theo đạo lý hắn nên thỏa mãn mới phải. Nhưng là...
Nếu hắn thật sự đi đến, hắn nên nói gì chứ?
Hắn đã quên mua một bó hoa hồng, cũng không có mang theo quà lần đầu gặp mặt.
Tiểu sư muội bên cạnh trái lại rất nhiệt tình vẫy tay với Hạ Lưu, còn hưng trí bừng bừng giới thiệu với Cố Vân Thiên: "Hạ Lưu sư tỷ là viện trưởng viện hoa kiêm viện cỏ (?), thế nào, có phải rất lợi hại hay không?"
Cố Vân Thiên nhịn không được gật đầu tán thưởng, quả nhiên lợi hại, Hạ Lưu quả không hổ danh là tràn đầy khí chất nam nhi.
"Em nói cho anh nghe, Hạ Lưu sư tỷ vẫn luôn không có ai dám theo đuổi đâu... Tỷ ấy rất lợi hại, không có chàng nào có tự tin với tới tỷ ấy"
Tiểu sư muội vẫn đang lẩm bẩm bát quái về Hạ Lưu, Cố Vân Thiên đã trực tiếp đi qua, ỷ vào ưu thế chiều cao trực tiếp khiêng lấy thùng nước trên vai Hạ Lưu.
Hạ Lưu ngẩng đầu, vẻ mặt mịt mờ nhìn Cố Vân Thiên, hỏi: "Người anh em, sao lại đoạt nước của tôi?"
Nghe thấy giọng nói quen thuộc, Cố Vân Thiên rốt cuộc cũng xác định vị mỹ nữ trước mặt chính là Hạ Lưu hắn muốn tìm. Nhưng xưng hô cô gọi... thế nhưng lại hán tử như thế, người anh em? Cố Vân Thiên ho nhẹ một tiếng, tự giới thiệu.
"Anh là Cố Vân Thiên"
"Tôi quản anh là dựa vào cái gì mà đoạt nước của tôi, Cố Vân Thiên thì giỏi..."
Lúc bắt đầu giọng nói của Hạ lưu vẫn là khí tráng, theo sau lại càng ngày càng nhỏ, cuối cùng có chút đáng thương cúi đầu chuẩn bị chạy, xem ra thùng nước uống kia cũng không muốn.
"Hạ Lưu"
Cố Vân Thiên gọi cô lại, vẫn là ngữ điệu ôn nhu kia, mang theo một chút hàm xúc bất đắc dĩ.
"Đi thôi, anh giúp em thay nước"
Hạ Lưu cúi đầu không nguyện ý ngẩng đầu nhìn hắn, như một nàng dâu nhỏ, nói thầm: "Anh là nam, ký túc xá của chúng ta là nữ, căn bản là không thể đi lên"
Cố Vân Thiên trái lại không nổi giận, khiêng nước đi lên phía trước, "Đi thôi, thương lượng với nhân viên quản lý ký túc xá một lát"
Cũng không biết Cố Vân Thiên nói gì, hay là hắn đã làm gì, vậy mà vị nhân viên quản lý ngay cả ruồi muỗi cũng không cho phép lên ký túc xá kia thế nhưng lại đồng ý cho hắn lên.
Vẫn khiêng nước lên, lúc hỏi tới phòng ngủ của Hạ Lưu số mấy thì người kia rất tự hào trả lời 711. Đúng vậy, cô ở chính là lầu bảy.
"Nếu anh thật sự không tới, có phải em liền tính sẽ khiêng thùng nước này lên lầu bảy?"
"Lầu bảy mà thôi, anh cảm thấy em sẽ khiêng lên không nổi sao?"
Cố Vân Thiên đúng là hết lời để nói với Hạ Lưu rồi, rõ ràng là mang giày cao gót, rõ ràng chỉ là một cô gái nhỏ gầy, cố tình lại muốn làm mấy việc nặng chỉ giành cho nam giới.
Sau khi đổi nước cho Hạ Lưu xong, cô cũng có lương tâm rót một ly cho hắn.
Trong phòng nhủ cũng không có những người khác, Cố Vân Thiên đi vào phòng xong liền nhìn đến máy tính của Hạ Lưu--- sở dĩ có thể nhận ra bởi vì trên hình nền có ảnh chụp trong trò chơi, chính là hình ảnh của Đông Kiệt Hạ Lưu cùng Bạch Vân Thiên cưỡi Phượng Hoàng lửa.
Hồng y Kiếm Tiên đứng phía sau hồng y hiệp khách, giống như là một đôi thần tiên quyến lữ thường thấy trên ti vi.
Khi đó, bọn họ vẫn đang ở cùng nhau.
Trên màn hình đã không có biểu tượng của Thí Thần OL, xem ra Hạ Lưu không định sẽ tiếp tục chơi, có lẽ cô đã tháo dỡ trò chơi.
Trong lòng dâng một chút khổ sở khó hiểu, Cố Vân Thiên ngẩng đầu nhìn Hạ Lưu, nhẹ nhàng gọi tên của cô.
"Hạ Lưu"
"Hửm?"
Hạ Lưu đặt ly nước lên bàn, có chút không hiểu nhìn Cố Vân Thiên.
"Em không hỏi lý do anh muốn đến tìm em sao?"
Giống như một đứa ngốc không có bất kỳ manh mối gì chạy đến đây tìm cô. Không biết bất cứ tin tức gì về cô, cũng không suy xét hậu quả sẽ ra sao.
"Anh..." Hạ Lưu vốn đang muốn giả vờ bình tĩnh cảm xúc liền vỡ òa, ánh mắt cô hồng lên, rất ủy khuất nhìn Cố Vân Thiên: "Anh đến tìm em làm gì? Không phải em đã đưa anh vào danh sách đen rồi sao? Anh lại không có ý định muốn ở cùng một chỗ với em, vậy sao còn đến tìm em?"
"Anh cảm thấy, yêu qua mạng không đáng tin, yêu xa càng không đáng tin" Cố Vân Thiên không nhanh không chậm nói. Gần như hắn vừa nói xong, Hạ Lưu liền bật khóc, chỉ là câu nói tiếp theo của hắn khiến cô ngừng khóc.
"Chỉ là nếu đối tượng là em, anh cũng muốn thử yêu qua mạng một lần, được chứ?"
Lúc Hạ Lưu bị Cố Vân Thiên ôm vào ngực vẫn còn chưa phản ứng kịp, vóc dáng của hắn rất cao, rất nhẹ nhàng liền ôm cô vào lòng.
Hạ Lưu rất không có ý tốt xoa mắt, "Bộ dáng của anh thật soái, hình như em tìm được bảo vật rồi"
Cố Vân Thiên nhất thời cảm thấy buồn cười.
Cô còn không biết tên của hắn, cũng không biết hắn có nhà có xe hay không, thậm chí còn không biết mặt hắn lớn lên như thế nào, dưới tình huống như vậy cô cũng dám tỏ tình với hắn. Như vậy, hắn làm sao có khả năng sẽ cảm thấy cô tham lam thứ gì của mình chứ?
Chỉ là tham lam chính con người hắn mà thôi.
[Chúc mừng bạn đạt 4 điểm độ hảo cảm, hiện tại độ hảo cảm là 81]
Tiếp đó lại ở trong phòng ngủ ngọt ngọt ngào ngào với Cố Vân Thiên. Hai người buổi sáng rõ ràng còn ở trong điện thoại quyết liệt như vậy, mà nay đã là mặt đối mặt xác định quan hệ.
"Cố Vân Thiên, em là sư phụ của anh" Hạ Lưu đột nhiên nói như vậy.
"Cho nên? Em muốn nói gì?" Cố Vân Thiên cúi đầu liếc mắt ngắm nhìn cô, rất có kiên nhẫn chờ câu trả lời của Hạ Lưu.
"Người ta thường nói một ngày làm thầy suốt đời làm cha, chúng ta như vậy có tính là..." Hạ Lưu vừa nói thì chính là lý luận về đạo lý, Cố Vân Thiên thế nhưng cảm thấy không thể đứng vững.
Hai người loạn thất bát tao nói chuyện tào lao một hồi, Cố Vân Thiên còn thành thật khai báo chuyện em gái thu hồi tài khoản, lại nói ID của bản thân ở khu sáu. Loại hành vi tự giác thành thật này được Hạ Lưu tán dương.
"Cố Vân Thiên, anh là mối tình đầu của em đấy" Hạ Lưu đột nhiên nói một câu như vậy, Cố Vân Thiên cũng rất muốn trả lời cô, rằng cô cũng là mối tình đầu của hắn, thế nhưng cuối cùng hắn lại chọn phương thức khác.
"Như vậy em có nguyện ý để anh lấy đi nụ hôn đầu không?"
Thuận tiện, cũng trao cả nụ hôn đầu của hắn luôn. (Mèo: Hờ hờ...)
Ngay cả muốn hôn cô cũng có thể nói đúng lý hợp tình như vậy, Hạ Lưu nhịn không được cong cong khóe miệng, nghiêng người tới gần Cố Vân Thiên, hôn một nụ hôn không nặng không nhẹ lên má của hắn, còn ác ý phát ra tiếng "chụt".
"..."
Cố Vân Thiên bị đùa giỡn xong như một cô gái nhỏ đang yêu, hai má ửng đỏ. (0o0)
Hắn đột nhiên đứng lên, hắn vốn đã cao lớn đứng trước mặt Hạ Lưu càng trở nên cao lớn hơn. Hắn vươn tay, một bàn tay nâng gáy của Hạ Lưu, một tay còn lại ôm chặt thắt lưng của cô, khom lưng, chuẩn xác tìm đến môi của cô mà phủ lên.
Trên lưng Hạ Lưu chính là tay của Cố Vân Thiên, xuyên thấu qua lớp vải dệt mỏng của áo quần vẫn có thể cảm nhận được nhiệt độ đến kinh người, làm cho cô có chút sợ hãi.
"Cố..."
Lời muốn nói lại bị chặn, bọn họ liền hôn môi không dứt ở trong phòng ngủ nho nhỏ này, như đôi tình nhân lui tới đã lâu, tự nhiên mà vậy.
"Cạch----"
Cửa bị đẩy ra, Cố Vân Thiên theo bản năng bảo hộ Hạ Lưu sau lưng mình, ngẩng đầu nhìn hai cô gái ngoài cửa.
So với Cố Vân Thiên, lúc này hai cô gái kia dường như còn bị kinh hách nhiều hơn, gương mặt như không thể tin nhìn Cố Vân Thiên đột nhiên xuất hiện ở trong phòng ngủ nữ, nửa ngày cũng không thể mở miệng.
"Hai cậu đã trở lại?" Hạ Lưu cẩn thận ló đầu ra từ sau lưng Cố Vân Thiên, chào hỏi, sau đó lại giới thiệu với Cố Vân Thiên: "Đây là hai bạn cùng phòng của em, người bên trái tên là Thích Đùa và bên phải là Ngu Ngốc"
"..." Đây thật sự là câu giới thiệu đơn giản lại dễ nhớ nhất Cố Vân Thiên từng được nghe.
Sau khi biết đó là hai người bạn cùng phòng của Hạ Lưu trở về, Cố Vân Thiên cũng không còn cảm giác khẩn trương như vừa rồi nữa. Hắn nở một nụ cười hoàn mỹ dùng để giao tiếp ra, nhẹ nhàng gật đầu với hai cô gái, nói: "Xin chào, anh là bạn trai của Hạ Lưu, tên là Cố Vân Thiên"
"..."
"Bạn... Bạn trai?"
Hai cô gái kia hai mặt nhìn nhau, cuối cùng nhìn Cố Vân Thiên giống như gặp quỷ: "Trời, đến loại người như Hạ Lưu thế nhưng cũng tìm được bạn trai?"
Hơn nữa còn là một người đàn ông chất lượng tốt như vậy, đây rốt cuộc phải nói đến là vận khí của cô vô cùng tốt!
Tuy rằng vừa rồi lúc hôn môi thì bị cắt ngang, nhưng lại không hề ảnh hưởng một chút nào đến tâm tình tốt hiện nay của Cố Vân Thiên. Mặc kệ nói thế nào, tình huống hiện tại chính là hắn đã gặp bạn bè của Hạ Lưu. Tuy nói đó không phải là do Hạ Lưu an bài, nhưng nói thế nào thì gặp cũng đã gặp không phải sao?
Thích Đùa cùng Ngu Ngốc đều rất kinh ngạc, nhưng lại rất có tính tự giác. Sau mấy phút vây xem quan sát Cố Vân Thiên xong, hai cô liền biến mất, còn lấy một lý do rất hoa mỹ là muốn dành không gian để Hạ Lưu và Cố Vân Thiên tha hồ kiss, "moa moa moa" hay "chụt chụt chụt" gì tùy thích. (Mèo: em cạn lời với hai chị rồi:vvv)
Qủa thực, không thể không có tiết tháo hơn nữa.
"Như vậy, em còn muốn tiếp tục không?" Cố Vân Thiên nén cười hỏi Hạ Lưu, người kia cho hắn một cái liếc mắt, bác bỏ đề nghị này.
"Em mới không nên tiếp tục với anh!"
"Không thích?"
"... Thích"