Tinh Ngự

Chương 127: Thủy Lam Thiên Cát!

Ngạc nhiên!
Khi đặt chân lên lôi đài, trong lòng Lăng Phong cũng vô cùng kinh ngạc, hắn nhìn chằm chằm vào Mộc Vũ Lâm, cảm giác kỳ quái không thôi. Hắn hiểu cảm giác này cũng chính là cái mà phàm nhân vẫn gọi là "Nhất kiến chung tình", nữ tử trước mắt khiến cho hắn có cảm ứng linh hồn cộng hưởng cường liệt!
- Tiểu tử, ngươi nhìn cái gì đấy?
Phí Ân thấy sau khi Lăng Phong lên lôi đài, chẳng những không quan tâm tới trận đấu sắp bắt đầu, trái lại dáng vẻ bên ngoài như lạc vào cõi thần tiên, thì không khỏi giận dữ, cuồng mãnh huy quyền đánh tới, nhanh chóng ngưng tụ chân lực kéo theo đoàn không khí xung quanh tạo nên kình phong hình tròn, phát ra tiếng "ti ti" đập tới!
Kình phong táp vào mặt!
Lăng Phong kinh sợ mà hồi tỉnh, lập tức rút Tinh Thiết Kiếm ra khỏi vỏ - Ngũ Thốn Kình trong Cực Thốn Kình! Hắn nhận thấy thực lực của Phí Ân trước mắt tuyệt đối trên bát tinh, nên không dám chậm trễ, vừa ra tay liền tung sát chiêu cường liệt! Một kiếm đâm tới, "hưu" một tiếng tựa như kinh điện phá không, tạo ra điện quang màu trắng bạc cự kỳ chói mắt!
Loảng xoảng!
Âm thanh cộng hưởng vang lên, Lăng Phong cũng thấy được vũ khí của đối phương, đó là một đôi chỉ sáo màu đen tuyền, hoàn mỹ bao bọc các đốt ngón tay , mặt ngoài có đường vân hình tròn, hiển nhiên đây là một loại huyền binh!
Xuy xuy, âm thanh thanh do không khí va chạm cực nhanh, kịch liệt phát ra, thình thịch, Lăng Phong giậm chân, hung hăng lui lại một bước, lập tức cước bộ của hắn đan xen, thân hình biến đổi.
Tần Chính thấy một bước này, tinh quang trong mắt sáng bừng: bước tiến thật quỉ dị, không ngờ lại thần kỳ như vậy, dường như đã từng nghe ai đó nói qua?
Trái lại, thân hình Phí Ân cũng là vững vàng, "bang bang bang" lùi lại ba bước. Nội tâm của hắn cao ngạo, liên tục đánh bại nhiều địch thủ một cách dễ dàng như vật, nên vốn tưởng rằng trong Tinh Lam thành cùng lắm cũng chỉ có vị Thánh Vực cường giả Kiều Sâm Đặc kia mới có khả năng cùng hắn đánh một trận, không ngờ Lăng Phong đột nhiên xuất hiện, quan trọng hơn là tu vi của hắn cũng rất cao!
- Ha ha ha ha,
Đám người bên dưới quan chiến không có chút hào cảm nào đối với Phí Ân, nên khi thấy hắn có bộ dáng thất bại như vậy, liền sôi nổi cười lớn.
- Tất cả câm mồm laị cho lão tử !
Phí Ân phẫn nộ quát một tiếng, thanh âm rung động như sấm sét, ngay cả không khí xung quanh tựa hồ cũng bị chấn động, đoàn người thoáng cái liền lặng ngắt như tờ!
Tần Chính nhướng mày:
- Mộ Dung chấp sự, có lẽ cô nương nên khởi động "Huyễn Linh Tráo" đi, xem ra Phí Ân sắp xuất chiêu kia rồi. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Mộ Dung Yên cả kinh, vội vã phân phó Ốc Đặc đằng sau khởi động Huyễn Linh Tráo. Lúc trước đối chiến đều là trong chớp mắt, công kích của Phí Ân cực kỳ ngưng tụ không có lan ra xung quanh, nên không cần kích phát Huyễn Linh Tráo. Nếu như để tên Phí Ân này thật sự tức giận, thi chiển ra tuyệt chiêu, thì khó mà bảo đảm toàn bộ kiến trúc thương hội hoàn chỉnh.
Thanh sắc Huyễn Linh Tráo đã được khởi động!
- Tiểu tử, ta phải thừa nhận ngươi là một đối thủ mạnh mẽ.
Phí Ân xoa tay, hưng phấn nói:
- Nên ta quyết định sẽ không lưu thủ!
Trong lòng Lăng Phong cũng bắt đầu cảnh giác, một quyền vừa rồi của hắn tuyệt đối không đơn giản như vậy. Chân lực của Phí Ân mang theo khí thế muốn phá hủy tất cả, có thể mạch luân hắn tu luyện được bá đạo như thế nào. Do vậy nghe Phí Ân nói thế, chứng tỏ một kích vừa rồi không phải chiêu thức cực mạnh của hắn!
Phí Ân ngưng thần đứng thẳng, mười ngón đột nhiên chuyển động rất nhanh, kết lại thành cái nguyên lực ấn phức tạp.
Nguyên tố Thiên Hành Giả!
Lăng Phong rốt cuộc cũng minh bạch Phí Ân dựa vào cái gì, lực công kích của Nguyên Tố Thiên Hành Giả so với Chân võ giả phổ thông cường đại hơn rất nhiều, rõ ràng là Phí Ân kiêm tu cả Nguyên Tố Chân Võ Quyết cùng với Chân Võ Quyết phổ thông, hơn nữa tu vi chân lực đã vượt quá bát tinh! Vì không phải là quyết chiến sinh tử, nên Lăng Phong cũng không có nhân cơ hội giết tới, mà lẳng lặng chờ chiêu thức của đối phương hình thành.
Trong nháy mắt, quanh thân Phí Ân từng chuỗi tinh cầu thủy lam sắc trôi lơ lửng, tính toán đơn giản cũng có khoảng hai, ba trăm khỏa, sắp xếp một cách lộn xộn ở hai bên, nhưng là quan sát tinh tế sẽ nhận thấy được giữa chúng có sự liên hệ không thể cắt rời!
Hai mắt Lăng Phong híp lại, bên ngoài tinh cầu, Thủy hệ nguyên lực dâng trào khiến hắn không hề nghi ngờ chút nào về lực công kích của chúng, tinh thần trong nháy mắt được đề cao lên đỉnh. Trong lúc hoảng hốt, lần thứ hai Lăng Phong tiến nhập cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất thần kỳ không gì sánh được, giờ khắc này trong mắt hắn đã không còn nhìn thấy hình ảnh cụ thể, mà chỉ toàn là thiên địa nguyên lực phân bố hỗn loạn.
- Linh kỹ, Thủy Lam Thiên Cát!
Phí Ân liên tục chuyển động mười ngón tay, chỉ thấy lam sắc tinh cầu đột nhiên tản ra. Hắn lập tức quát lớn một tiếng, thân thể đột nhiên đến gần, tinh cầu dọc theo mười đầu ngón tay liên tiếp bắn ra!
Lúc viên tinh cầu thứ nhất bắn tới người Lăng Phong, hắn chợt bừng tỉnh, hai mắt hữu thần, bước từng bước sang trái, bất quá mỗi bước không quá nửa thốn, nhưng chính là từng bước như vậy lại khiến khỏa tinh cầu kia "vù" một cái bay xẹt qua người hắn!
Ánh mắt Phí Ân ngưng trọng, Lăng Phong né tránh được cũng không khiến hắn quá coi trọng, hắn cười lạnh nói:
- Một viên ngươi có thể tránh được, nếu là cả trăm viên đồng loạt bắn tới, để ta xem ngươi làm sao tránh thoát!
Khỏa lam sắc tinh cầu bay vừa xẹt qua người Lăng Phong, đột nhiên như bị một lực lượng nào đó dẫn dắt mà quay về, cùng lúc đó hơn trăm khỏa tinh cầu còn lại hình thành một cái lồng kỳ dị, từ bốn phương tám hướng chụp tới Lăng Phong.
Khuôn mặt Phí Ân mang theo tiếu ý nhàn nhạt, nếu là người bình thường đối mặt với một kích này, tất nhiên sẽ nhảy lên không trung, ý đồ muốn từ giữa không trung đột phá lồng giam, mà như vậy chính là theo ý muốn của hắn. Để hắn thừa dịp đó tung ra sát chiêu cuối cùng! Mắt thấy tinh cầu tới gần, Lăng Phong không ngờ lại lặng im đứng tại chỗ, căn bản không hề có ý định tránh né!
Đây là chuyện gì? Phí Ân bắt đầu cảm thấy có chút không ổn, cho dù là Chính ca đối mặt với chiêu này e rằng ngoại trừ ngạnh kháng, cũng chỉ có đường né tránh, người này lại không hề có hành động gì, chẳng lẽ muốn chờ chết?
Vù vù!
Ngoài dự liệu của mọi người, khi tám khỏa tinh cầu chuyển động tới bên người Lăng Phong, Lăng Phong đột nhiên dịch chuyển một bước, thân hình hơi lay động, tinh cầu liền xẹt qua người hắn bay đi, khoảng cách xẹt qua bất quá chỉ là chút xíu!
- Này...
Phí Ân trợn trừng hai mắt, nếu như nói lần đầu Lăng Phong tránh thoát vẫn còn khiến người ta có thể tiếp thụ, thì lần thứ hai tránh thoát này đã có vẻ bất khả tư nghị (không thể tin nổi).
Tần Chính cũng hơi nhíu mày, khen:
- Thiếu niên thật thú vị a, Mộ Dung chấp sự có biết lai lịch của hắn không?
Mộ Dung Yên cả kinh, nếu là khiến cho vị Thái Tử này hứng thú, hắn có thể sẽ muốn gặp Lăng Phong, tất nhiên sẽ còn cả sự mời chào của Áo La đế quốc, vậy dự định của nàng khi trước không phải thất bại toàn bộ sao? Thế nhưng đối mặt với câu hỏi của Tần Chính, nàng lại không cách nào né tránh được, không thể làm gì khác hơn là trả lời:
- Hắn là đồ đệ của Mạch Kha đại sư, tên là Lăng Phong.

back top