Tinh Ngự

Chương 134: Áo La Võ Thần

Các đại thần lục đục tiến vào sảnh đường, người xuất hiện cuối cùng chính là Kiều Sâm Đặc cùng với Mạch Kha, theo sau bọn họ là Kiều Kiều, còn cả ba người Hạ Á mà Lăng Phong đã từng gặp qua ở Sư Tâm học viện.
- Phong Nhi, sao ngươi lại ở chỗ này?
Mạch Kha nhìn thấy Lăng Phong, chợt lộ ra thần sắc kinh ngạc, sau đó hắn phất phất tay nói:
- Thôi, nếu đã tới, vậy ngươi hãy đứng đằng sau vi sư, cẩn thận một chút, đừng khiến cho mọi người quá chú ý.
Đây là ý gì?
- Hắc hắc, lão vô lại, ngươi lo lắng như vậy có quá sớm không? Muốn lo lắng cũng phải chờ khi đồ đệ bảo bối của ngươi đạt tới Thánh Vực hãy nói.
Kiều Sâm Đặc cười sang sảng, chợt hắn hạ thấp giọng noi:
- Tiểu tử, ta có một việc cần nhờ ngươi!
Đổi lại thành trước kia, lấy giao tình giữa Kiều Sâm Đặc cùng Mạch Kha, hơn nữa cộng thêm cả sự bảo vệ của hắn đối với bản thân mình, Lăng Phong nhất định sẽ đáp ứng không chút do dự. Thế nhưng từ sau khi bị tư duy như thiên mã hành không của vị cường giả Thánh Vực này dọa cho sợ nhảy dựng, Lăng Phong cũng không dám xung động như thế nữa. Hắn hơi nghi ngờ nói: Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn
- Nguyên soái đã có lệnh, Lăng Phong nhất định sẽ làm hết sức!
Kiều Kiều trốn ở đằng sau Kiều Sâm Đặc, nguyên bản ngày trước khi nàng nhìn thấy Lăng Phong đều rất vui vẻ tự nhiên, thế nhưng từ sau khi Kiều Sâm Đặc rống lên ba từ "Tôn nữ tế", hiện tại Kiều Kiều nhìn thấy Lăng Phong biểu tình cũng có chút mất tự nhiên
- Hắc hắc, chuyện này ngoại trừ ngươi ra cũng không còn ai hoàn thành được.
Kiều Sâm Đặc vươn tay kéo Hạ Á tới:
- Con trai ba lão bộ hạ của ta, các ngươi hẳn là đã gặp mặt? Chuyện ta cần nhờ ngươi có liên quan đến bọn họ.
Đột nhiên, hắn hạ giọng nghiêm túc nói:
- Ta muốn nhờ ngươi hỗ trợ giải quyết sự khốn nhiễu của dị linh trên người bọn họ!
Lời này vừa nói ra, Lăng Phong ngược lại không có phản ứng mấy, bất quá ba người Hạ Á đều nhất tề thấy cả kinh! Bị dị linh hạn chế, nên tu vi bọn họ đến nay bất quá cũng chỉ là ngũ tinh, đây còn là kết quả do Kiều Sâm Đặc đã dốc lòng dạy dỗ. Vì ba người bọn họ, Kiều Sâm Đặc xuất thủ đã không thèm cần mặt mũi đi cầu khẩn Bản Hách xuất thủ, thế nhưng lấy thực lực Thuật Luyện Sư cao cấp của Bản Hách khi đối mặt với dị linh cũng đành chịu bó tay.
Ba người Hạ Á trong lòng rung động: Lời này của nguyên soái gia gia là có ý gì? Lẽ nào trong cảm nhận của ông ấy, người tên là Lăng Phong này còn có thực lực thuật luyện mạnh mẽ hơn cả Bản Hách đại sư? Sao có thể như vậy được?
Lăng Phong khe khẽ nhíu mày, tỉ mỉ quan sát ba người Hạ Á một phen.
Kiều Sâm Đặc khẩn trương nhìn hắn, năm đó Thiết Tam Giác vì giúp hắn ngăn trở một kích kia mà bị thương nặng, thậm chí còn gây họa cho con cháu! Với việc này, hắn vẫn luôn mang áy náy trong lòng, nếu như Lăng Phong có thể trợ giúp ba người Hạ Á giải quyết khốn nhiễu mà nói, không thể nghi ngờ sẽ khiến cho lòng hắn nhẹ nhõm đi nhiều.
Cũng vì hiểu rõ điểm này,m Mạch Kha mới không ngăn cản Kiều Sâm Đặc, bọn họ đều rõ ràng, sự tồn tại về bí mật Lăng Phong là Thuật Luyện Sư càng ít người biết càng tốt.
- Ta sẽ thử xem sao, thành công hay không, ta cũng không dám cam đoan!
- Được được được!
Kiều Sâm Đặc vui mừng lộ rõ trên nét mặt:
- Ta biết tiểu tử ngươi rất sảng khoái mà, ha ha ha!
Có sự tích chế tạo ra Diễn Hóa tinh chương lúc trước, trong cảm nhận của Kiều Sâm Đặc đã không còn sự tình gì liên quan đến cự linh mà Lăng Phong không làm được!
Thấy lão hữu vui mừng như vậy, Mạch Kha cũng bật cười lắc đầu.
Lúc này, người chủ trì buổi lễ cao giọng nói:
- Vương Thượng giá lâm, sứ giả Áo La tới!
Hoàng Phủ Lập cùng với Tần Chính sóng vai bước vào, phía sau bọn họ phân biệt chính là Phổ Lạc cùng với Phí Ân, nữ tử thần bí Mộc Vũ Lâm toàn thân y phục trắng, phảng phất như không dính một hạt bụi, lại như một đóa sen xuất trần, duyên dáng xinh đẹp nói không nên lời!
...
- Thái Tử Áo La đế quốc này thật là kiêu căng, Vương Thượng cũng quá nhân nhượng cho hắn rồi!
Cảnh Vân bất mãn.
Mạch Kha thản nhiên nói:
- Vương Thượng nhân nhượng không phải là Thái Tử đế quốc, mà là người đứng ở phía sau đế quốc kia ... Áo La Võ Thần!
Áo La Võ Thần!?
Nhóm người Lăng Phong ngây ra nhìn nhau, bọn họ là lần đầu tiên nghe được cái tên này từ trong miệng Mạch Kha. Lô Sâm cũng nhịn không được nói:
- Lão đầu tử, Áo La Võ Thần này có lai lịch thế nào, vì sao chưa từng nghe người nói qua?
Biểu tình Mạch Kha có chút phức tạp, hắn thoáng sắp xếp lại suy nghĩ trong đầu rồi nói:
- Các ngươi hẳn đều biết trong cảnh nội của Áo La đế quốc, thế lực lớn nhỏ khắp nơi trên danh nghĩa tuy là độc lập, thế nhưng trên thực tế lại phải chịu sự quản hạt của đế quốc, dựa theo quy củ mà nộp lên tiền thuế!
Đám người Lăng Phong ào ào gật đầu, bọn họ đều có những lý giải bất đồng về điểm này.
- Những năm gần đây không phải không có ai nghĩ tới phản kháng, mà đã có vô số thế lực tuyên bố thoát ly khỏi đế quốc, cự tuyệt nộp lên tiền thuế, thế nhưng bọn họ không lâu sau đều hoàn toàn bị diệt sát! Trong đó không thiếu những thế lực lớn, chỉ luận riêng binh lực đã có thể đối kháng cùng với quân đội đế quốc, thế nhưng kết cục của chúng đều không ngoại lệ.
Trong lời kể của Mạch Kha còn mang theo một tia hàn ý thật sâu, khiến cho người khác rựng hết lông tóc! Hắn tiếp tục nói:
- Sở dĩ Áo La đế quốc có thể bảo trì được đị vị bất biến, nguyên nhân mấu chốt trong đó chính là sự tồn tại của Áo La Võ Thần!
- Áo La Võ Thần này mạnh đến mức nào/ Cho dù hắn là cường giả Thánh Vực đỉnh phong, nhưng khi gặp phải quân đoàn tác chiến quy mô lớn, chỉ cần phối hợp với nguyên trận thích hợp, cho dù quân đội có hao tổn thế nào cũng có thể mạnh mẽ đè chết hắn! Một mình hắn sao có thể cam đoan giữ cho một đế quốc trường tồn bất diệt?
Cảnh Vân nhịn không được mở miệng nói, sở trường của hắn là nguyên trận, tự tin chỉ cần có đủ nguyên tố Thiên Hành Giả cho hắn điều động phân phối, thi triển ra nguyên trận mà hắn nghiên cứu, dù cho chính Kiều Sâm Đặc nguyên soái tiến vào trong đó cũng chỉ có thể bất đắc dĩ chịu thua!
- Thánh Vực đỉnh phong?
Mạch Kha lộ ra một tia cười khổ, vẻ mặt của hắn trở nên vô cùng đăm chiêu, nhớ lại hồi ức rồi nói:
- Đại khái khoảng hai mươi lăm năm trước, lúc đó trên đại lục xuất hiện một vị cường giả gửi gắm tình cảm vào kiếm, từ khi hắn xuất hiện đã là cường giả Thánh Vực! Sau đó, hắn đi khiêu chiến khắp nơi, vẻn vẹn chỉ ba năm ngắn ngủi đã bước lên tới Thánh Vực đỉnh phong, quét ngang Áo La, không ai địch nổi!
Một kiếm trong tay, quét ngang Áo La đế quốc!
Như thế hào hùng biết bao!
Nhóm người Lăng Phong nghe thấy mà nhiệt huyết sôi trào, nhịn không được hỏi:
- Vị cường giả này tên gọi là gì?
- Bàng Phiên Vân!
Mạch Kha cũng lộ ra vài tia kính ngưỡng, tiếp tục nói:
- Đúng lúc này, Bàng Phiên Vân đã làm ra một hành động kinh người, hắn một mình một kiếm xông lên Phong, lớn tiếng muốn khiêu chiến Áo La Võ Thần. Sự việc này khi đó đã hấp dẫn vô số người tới quan sát! Hắn cố thủ tại Phong ba ngày ba đêm, rốt cục cũng có người xuất hiện...
- Là Áo La Võ Thần sao?
Cảnh Vân hưng phấn nói:
- Sư tôn, Áo La Võ Thần kia cùng với Bàng Phiên Vân rốt cuộc là ai mạnh hơn ai?
Bị người khi dễ tới tận cửa, nếu như Áo La Võ Thần không dám ứng chiến mà nói, chỉ sợ danh vọng của đế quốc cũng theo đó mà xuống dốc không phanh.
- Một chiêu!
Nụ cười của Mạch Kha tràn ngập cay đắng:
- Người tơi kia chỉ dùng một chiêu, Bàng Phiên Vân liền bị thua!
Lăng Phong hít sâu một hơi, chỉ một chiêu đã đánh bại cường giả Thánh Vực đỉnh phong? Tu vi của Võ Thần này rốt cuộc đáng sợ đến thế nào?
Chân võ giả căn cứ vào tu vi mà phân chia ra làm cửu tinh và cấp bậc cao hơn là Thánh Vực, mỗi một cấp đều có "tiền, trung hậu" tam kỳ, mà "đỉnh phong" chính là ám chỉ còn thiếu một chút nữa là có thể đột phá lên cấp bậc cao hơn! Bàng Phiên Vân nếu như là Thánh Vực cường giả, cũng có nghĩa là hắn đã bước lên được tới đỉnh của cấp bậc Thánh Vực rồi, vậy mà người kia chỉ cần dùng một chiêu là có thể đánh bại hắn, vậy Võ Thần đáng sợ đến thế nào?
Ba người Hạ Á cũng hiếu kỳ đứng một bên chăm chú lắng nghe về đoạn bí mật năm xưa, Kiều Sâm Đặc lúc này cũng lộ ra biểu tình chua chát.
- Không, hắn không phải Võ Thần!
Vẻ chua chát trên mặt Mạch Kha càng thêm nặng nề, tâm tư phảng phất như trôi ngược trở về thời gian lúc đó...

back top