Tinh Ngự

Chương 19: Kiếm Điển

- Báo huấn luyện viên, bọn ta kiếm được bốn viên ma hạch!

 

- Haha, bốn viên.

 

Vẻ mặt Băng Hạo có chút hả hê.

 

- Bất quá là bốn viên ma hạch tứ tinh!

 

Lăng Phong mở tay ra, ánh nắng bắn về phía ma hạch trong tay, ma hạch tứ tinh năng lượng tràn đầy, dưới ánh nắng mặt trời phát ra quang mang biến ảo thần kì.

 

Gì cơ, bọn người Băng Hạo giống như bị một bàn tay vô hình bóp cổ, sững sờ nhìn về phía lòng bàn tay Lăng Phong, phảng phất như chỗ đó đột nhiên mọc ra đóa hoa vậy.

 

Tứ tinh! Lần đạt được ma hạch tứ tinh trong Liệp Sát Đại Điển là sáu năm trước a! Là do đệ tử đích hệ có thiên tư kinh người kia của Băng gia thu hoạch được.

 

Đã nhiều năm trôi qua, chuyện có thể săn được ma hạch tứ tinh chỉ là phát sinh qua một lần như vậy mà thôi. Cho dù là một lần, thì tên đệ tử kia bất quá cũng chỉ kiếm được một viên! Mà bây giờ thì sao? Nhìn ma hạch tứ tinh trong tay Lăng Phong, bọn họ choáng váng.

 

Một viên ma hạch tam tinh có thể đổi được hai ba viên ma hạch nhị tinh, mà một viên ma hạch tứ tinh ở chợ đen có thể đổi được sáu bảy viên ma hạch tam tinh! Trọng yếu hơn nữa là cơ hồ như không có một gia tộc nào sẽ đem ma hạch tứ tinh ra bán, những ma hạch có tinh cấp cao như vậy nếu như dùng để tu luyện thì có thể đem tốc độ tu luyện đề thăng cực nhanh, bình thường đều được dùng để lưu trữ trong gia tộc, để dành cho một ít thiên tài thường tung hoành sử dụng.

 

- Không, không có khả năng! Bên ngoài cốc căn bản không có ma thú tứ tinh!

 

Đông Hành Kiến hô lên.

 

- Vậy trong rừng thì sao?

 

Lăng Phong mỉm cười.

 

- Các ngươi......

 

Đông Hành Kiến hoảng sợ chỉ về phía hai người:

 

- Các ngươi thật sự săn giết ma thú tứ tinh trong rừng rậm?

 

Lăng Phong không nói, hắn nói là lời nói thật, nhưng mà lời thật cũng không có người tin tưởng, bọn họ cao lắm chỉ cho rằng hai người gặp may không ngờ kiếm được ma hạch tứ tinh thôi.

 

Sắc mặt Băng Hạo âm trầm cơ hồ muốn chảy ra nước, hắn đột nhiên chỉ vào sau lưng Lăng Phong nói:

 

- Ngươi mang đồ trong bao lấy ra?

 

Câu nói này dẫn đến lực chú ý của toàn bộ người xung quanh.

 

- Thiếu chủ, gia tộc quy định, sau khi hết Liệp Sát Đại Điển muốn nộp lên bao nhiêu thứ đều do đệ tử tự quyết định, gia tộc sẽ không can thiệp.

 

Bạch Nham nói.

 

- Gia quy là gia quy!

 

Băng Hạo bực bội chán ghét có kẻ ở trước mặt hắn đem gia quy ra nói:

 

- Ta hiện tại muốn coi.

 

Sắc mặt Úc Vi lạnh lại, nàng tiến lên một bước định thay Lăng Phong nói chuyện. Lăng Phong cười nhạt, cản nàng lại:

 

- Thiếu chủ đã hiếu kỳ như vậy, vậy thì để cho hắn coi đi.

 

Nói xong, hắn mở bao ra, bên trong là hài cốt của Liệp Điện Báo, Tất cả miệng hài cốt chứa chất lỏng La Hâm đều bị Lăng Phong dùng bùn che kín, nhìn qua chỉ là một ít xương cốt ma thú không có gì đặc biệt.

 

- Mấy cái này bọn ta gỡ xuống từ trên người Liệp Điện Báo săn được, lưu lại sau này làm kỷ niệm, chắc hẳn thiếu chủ sẽ không để tâm chứ?

 

Tựa hồ như sợ Băng Hạo không tin, Lăng Phong còn cố ý đem bao đồ lật tới lật lui một chút, lộ ra hài cốt dưới tầng chót.

 

Vì để phòng bị chuyện này phát sinh, nên trước khi đi ra, Lăng Phong liền tỉ mỉ đem dẫn linh hương cùng hồn tinh cùng với số ma hạch còn lại toàn bộ dấu trong người, trong bao xác thực chỉ là hài cốt mà thôi.

 

- Hừ!

 

............

 

Băng Hạo thất bại thảm hại thở hồng hộc dậm chân bước đi, bởi vì quan hệ tới bốn người Đông Hành Kiến, đệ tử Cung Phụng Các cũng không có tiếp tục ở lại nữa, trong sân chỉ còn lại đệ tử doanh huấn luyện thôi. Cho đến lúc này, bọn họ mới bộc phát tiến hoan hô như sấm, Lăng Phong đưa ra ma hạch tứ tinh thực sự khiến cho mọi người rất rung động, có thể được chứng kiến sự kiện này, bọn họ đồng dạng cảm giác vô cùng vinh quang.

 

Cho dù là ba gã đệ tử nội doanh tham dự Liệp Sát Đại Điển còn lại cũng giống nhau tiến lên chúc mừng Lăng Phong. Chênh lệch đôi bên quá lớn, căn bản ngay cả ghen ghét tất yếu cũng không có. Về phần Trần Hàng, đã sớm ảo não không biết trốn đi đâu rồi. Ngoài hưng phấn ra, mọi người còn hỏi thăm kinh nghiệm của Lăng Phong bên trong nội cốc, hai người Lăng Phong đem bộ phận kinh nghiệm lần này chọn lọc nói ra, dù là như vậy cũng khiến cho người nghe tặc lưỡi không thôi.

 

Thật vất cả mới thoát khỏi sự dây dưa nhiệt tình, Lăng Phong về tới doanh trướng. Khải Ân nghe theo phân phó thủ hộ ở bên ngoài. Chuyện bản thân hắn mang theo Nguyên Tố Cự Linh còn chưa có lộ ra ngoài ánh sáng, để hắn đảm nhiệm thủ vệ là trăm lần không sai, cho dù đệ tử cung phụng của Băng gia có tiến tới cũng không chiếm được chỗ tốt gì dưới tay hắn.

 

Trong doanh trướng, Lăng Phong lấy hồn tinh ra, hít vào một hơi thật sâu cố gắng bình định là tâm thần.

 

Sang Sư nói:

 

- Có thể bắt đầu rồi, quá trình ta dạy ngươi đều nhớ rõ rồi chứ?

 

- Nhớ kỹ!

 

Lăng Phong hiện tại muốn lợi dụng linh hồn lực trong hồn tinh rèn luyện kiếm thai, nhất cử luyện hóa thành kiếm linh!

 

Từ lúc ở trong nội cốc, sau khi lấy được hồn tinh, Sang Sư liền nói rõ, hồn tinh này có thể trợ giúp trình độ niệm thức của hắn đề thăng rất lớn, bằng vào thiên tư linh hồn song phân của Lăng Phong thậm chí có khả năng nhất cử luyện hóa thành kiếm linh! Có thể có được Cự Linh là mộng tưởng từ trước đến nay của Lăng Phong, nếu như không phải hoàn cảnh hung hiểm trong nội cốc thường thay đổi, hắn đã sớm không nhịn được mà làm rồi.

 

- Vậy là tốt rồi, lát nữa ngươi cứ yên tâm mà làm, có chuyện gì bất ngờ xảy ra thì còn có ta ở đây!

 

Cho dù là linh hồn thể, nhưng trong lời nói, Sang Sư vẫn toát ra sự tự tin không gì so sánh.

 

Gật gật đầu, Lăng Phong nhìn hồn tinh trước mặt, trên trán một nhóm ánh sáng màu bạc nhàn nhạt bay ra. Hồn tinh bên ngoài cũng ứng theo đó hiện ra một đạo ánh sáng màu trắng. Ánh sáng trắng bạc chiếu rọi lẫn nhau, khiến cho bên trong doanh trướng mang đến một tia cảm giác thần bí. Ánh sáng bạc rót vào bên trong hồn tinh, dẫn theo ánh sáng trắng một lần nữa trở về vị trí trên trán, cả quá trình này không ngừng qua lại tạo thành một sự tuần hoàn vi diệu.

 

Nội thị!

 

Thức hải vẫn mang bộ dáng là một biển sao trời mênh mông, chỉ là trên không không ngừng quán chú từng đạo ánh sáng màu bạc trắng lưu chảy, nhưng ánh sáng lưu chảy này toàn bộ chảy vào trong linh hồn hạch tâm. Hai luồng linh hồn hạch tâm đen trắng xoay tròn vờn quanh lẫn nhau, hiện ra một hình tròn hỗn nguyên vô cực. Dù là như vậy, chúng nó vẫn phân biệt thành hai luồng rõ ràng, chứ cũng không tan ra thành một thể!

 

Quá trình này không ngừng lập lại, dần dần, linh hồn hạch tâm nhỏ đi một chút. Lăng Phong trong lòng hiện lên một tia kinh hỉ, hắn biết rõ đây là dấu hiệu bắt đầu luyện hóa thành công, ngoài mừng rỡ ra còn tiếp tục liều mạng thu nạp năng lượng của hồn tinh, áp súc linh hồn hạch tâm.

 

Bào thai hình tròn màu vàng dần dần trở nên lơ lửng, dưới thân nó là linh hồn hạch tâm đang chuyển động, toàn thân thoạt nhìn giống như tinh không mênh mông bát ngát đang dựng dục ra tánh mạng kỳ lạ vậy.

 

- Được rồi!

 

Sang Sư trong thức hải truyền đến một tiếng gào to.

 

Nghe vậy, Lăng Phong đột nhiên thúc dục linh hồn hạch đang bị áp súc to như ngón tay cái, bay thẳng đến bào thai màu vàng. Bụp một tiếng, phảng phất như đầu óc bị cự thạch trực tiếp đập trúng, cảm giác mê muội kịch liệt đánh úp lại, Lăng Phong thiếu chút nữa ngất đi!

 

- Tiếp tục!

 

Bỏ lỡ cơ hội lần này, lần sau sẽ phải tốn hao tinh lực mười lần mới có thể rèn luyện lại kiếm thai! Hiểu rõ điểm này, Lăng Phong cố ý nén lại cơn chóng mặt, lại một lần nữa điều khiển linh hồn hạch tâm đánh vào bào thai màu vàng, ầm ầm tiếp, lại một trận hoa mắt chóng mặt!

 

Sang Sư không chút thương xót:

 

- Tiếp tục!

 

Bùm! Bùm! Bùm!

 

Một lần rồi lại một lần đánh lên, Lăng Phong cảm giác đại não của mình vang lên đủ loại tạp âm, đau đớn khổng lồ cơ hồ muốn đem hắn xẻ thành hai mảnh! Rốt cuộc, sau lần đánh thứ mười tám, bào thai màu vàng cũng vỡ vụn! nguồn TruyenFull.vn

 

Một khi vỡ vụn, kiếm linh toàn thân lập lòe lưu quang hiện ra! Mà bào thai màu vàng sau khi vỡ vụn biến thành một đạo ánh sáng lưu chảy rót vào linh hồn hạch tâm cực kỳ nhanh. Lăng Phong chỉ cảm thấy một luồng khí tươi mát ôn nhuận chạy khắp toàn thân. Hắn biết rõ đây là công hiệu của bào thai kiếm thai, vội vàng thao túng linh hồn hạch tâm bay về phía kiếm linh!

 

Lần này không còn trở ngại nữa, kiếm linh không chút bất ngờ gì thu nạp linh hồn hạch tâm, nhìn vào bên trong nó, thì thấy có nhiều hơn hai luồng hạch tâm đen trắng hai màu không ngừng xoay tròn.

 

- Thành công!

 

Thân ảnh Sang Sư trong thức hải hiển hiện, trên mặt hắn tràn ngập vui mừng:

 

- Tu luyện kiếm điển, ngươi rốt cuộc đã đi bước đầu tiên!

 

- Kiếm điển?

back top