Tinh Ngự

Chương 231: Xích Luyện cương khí (2)!

Sự hối hận của Thích Thiên Ách khiến cho Lăng Phong phải giật mình, hắn tỉ mỉ nghiên cứu lại phần công quyết này. Sở dĩ ngay từ đầu hắn cảm thấy Thích Thiên Ách đang trêu đùa mình, thực sự là vì phần công quyết này tu luyện quá mức khó khăn. Chân lực bình thường lưu chuyển vận hành trong kinh mạch đã tiêu hao tâm lực vô cùng lớn, thế nhưng căn cứ vào ghi chép trong công quyết, trong khi vận hành chân lực đồng thời còn phải khống chế kinh mạch co duỗi, bành trướng, xoay chuyển đủ các loại biến hóa, độ khó của nhất tâm nhị dụng không cần nghĩ cũng biết.
Đột nhiên, một tia sáng thoáng hiện qua trong óc, Lăng Phong chợt nghĩ tới Tinh Diễn quyết. Sau khi tu luyện Tinh Diễn quyết, kinh mạch bản thân đã hỗn loạn thành một đoàn, so với chân võ giả bình thường vốn đã biến hóa hơn rất nhiều, sự linh động thì bọn họ càng không thể bằng được. Vậy có thể dùng nó để phụ trợ tu luyện cương khí hay không?
Thấy Lăng Phong lộ ra thần sắc nóng lòng muốn thử, Thích Thiên Ách lên tiếng nói:
- Nếu như đại sư muốn thử nghiệm, ta có thể hỗ trợ hộ pháp cho ngài.
Lăng Phong thực sự cũng đã vô cùng hiếu kỳ đối với cương khí, nghe vậy liền vội vàng tạ ơn nói:
- Vậy đa tạ Thích đại ca!
Nghe cách xưng hô này của Lăng Phong, Thích Thiên Ách đại hỉ, người không biết chuyện còn tưởng hắn vừa chiếm được tiện nghi bằng trời.
Một tia chân lực lưu chuyển trong kinh mạch, dưới sự khống chế của Lăng Phong, độ lớn đã áp súc lại một phần ba, thế nhưng độ dài lại kéo dài ra gấp đôi có dư. Lăng Phong điều khiển chân lực từ từ chảy đi, rốt cuộc sau khi đi một vòng kinh mạch, chân lực khí lưu đã thoáng thu nhỏ và rắn chắc hơn một chút. Tuy rằng biến hóa không lớn, nhưng như thế đã khiến Lăng Phong vô cùng kinh hỉ, việc này chứng minh pháp môn tu luyện của Xích Luyện cương khí quả thực hữu hiệu.
Lưu chuyển, áp súc...
Một dòng chân lực tương đương với một phần mười vạn tổng số chân khí của Lăng Phong sau khi lưu chuyển vài lần trong kinh mạch thì thể tích đã thu nhỏ lại còn một phần chín, chỉ cần hoàn thành xong một lần cuối cùng liền có thể biến ảo thành cương khí. Nhưng đúng lúc này, băng một tiếng, một kinh mạch cuối cùng đã không chịu nổi sự xoay chuyển kịch liệt mà bắn lệch đi.
Có người đã từng đem thân thể con người ví với một tòa bảo khố lớn, như vậy kinh mạch, gân cốt, máu huyết chính là nền tảng cấu thành nên tòa bảo khố này, như vậy, nếu có bất kỳ bộ vị rất nhỏ nào bị sai lệch đều có khả năng dẫn tới cả tòa bảo khố bị sụp đổ.
Một khi kinh mạch xảy ra sự cố, nhất thời dẫn phát đến phản ứng dây chuyền, băng băng băng, liên tiếp hơn mười dãy kinh mạch cùng nhau tạo phản, một cảm giác đau đớn như huyết quản bị kẻ khác rút ra khỏi cơ thể tràn ngập toàn thân.
Lăng Phong nhịn không được kêu lên một tiếng trầm muộn, sắc mặt trở nên trắng bệch, mồ hôi chảy đầy toàn thân.
Thích Thiên Ách cực kỳ sợ hãi, hắn đột nhiên nhớ tới tu vi của Lăng Phong ngay cả Thánh Vực cũng chưa đạt tới, thử nghiệm bừa bãi tu luyện cương khí rất có khả năng gây nên hậu quả so với dự liệu của hắn còn nghiêm trọng hơn nhiều, lấy trạng thái hiện tại của bản thân e rằng rất khó hộ pháp được cho hắn. Vừa nghĩ tới khả năng phát sinh hậu quả nghiêm trọng, cho dù là trạng thái linh thể, sắc mặt của hắn cũng thoáng trắng bệch, vạn nhất đại sư xảy ra chuyện gì, vậy bản thân chẳng phải sẽ bị nhốt ở đây cả đời sao?
May là, Lăng Phong chẳng qua chỉ run rẩy một lát rồi liền chậm rãi bình tĩnh trở lại, trong không khí khẩn trương, Lăng Phong từ từ mở hai mắt, khẽ than:
- Phương thức tu luyện thật bá đạo!
- Đại sư, ngài không sao chứ?
- À, hẳn là không có trở ngại gì! Bạn đang xem truyện được sao chép tại: chấm c.o.m
Lăng Phong ổn định tâm thần một chút, trong mắt dần hiện lên một tia quang mang hưng phấn:
- Tuy rằng bá đạo, thế nhưng phần công quyết này thật sự kỳ diệu không gì sánh được, ta thử lại lần nữa xem sao!
Lời này thiếu chút nữa khiến trái tim dâng lên tận cổ của Thích Thiên Ách nhảy ra khỏi miệng, Lăng Phong có thể nhanh như vậy thoát khỏi lực cắn trả do tu luyện công quyết mang đến, quả thực khiến hắn vô cùng bất ngờ.
Chân võ giả bình thường tu vi dù cao tới đâu, một khi kinh mạch bị thương, không tới mười ngày nửa tháng cũng đừng mơ hồi phục được, thế nhưng Lăng Phong chỉ chớp mắt đã lại sinh long hoạt hổ, thực sự rất có bản tính sống dai của loài gián. Hắn không biết chỗ kỳ diệu khi Lăng Phong tu luyện Tinh Diễn quyết, hiện tại kinh mạch của Lăng Phong sớm đã cải tạo tới mức kỳ kinh bát mạch không nơi nào không thông suốt, cả thân thể phảng phất như một mạng lưới hoàn toàn thông suốt, cho dù kinh mạch bị thương tổn căn bản cũng không cần tốn nhiều tinh lực để tĩnh dưỡng.
Dưới ánh mắt kinh hồn táng đảm của Thích Thiên Ách, Lăng Phong lại tiếp tục bắt đầu thử nghiệm, có kinh nghiệm lần trước làm nền tảng, lúc này hắn thành thạo tách ra một dòng chân lực rất nhỏ. Chân lực khí lưu từ khí ban lưu chuyển qua tâm phế mạch lạc, theo một lộ tuyến chính băng băng đi tới. Cứ mỗi một lần đi tới, chân lực khí lưu đều hơn run lên một chút, phảng phất như trong thân thể Lăng Phong đột nhiên có thêm một cây roi không ngừng quất lên nó, lại phảng phất như có một cây búa nặng nề giáng xuống, hung hăng đem nó đánh nện nghiền áp quật... khiến nó càng lúc càng thêm ngưng thực, kiên cố, tinh thuần!
...
Không biết đã qua bao lâu, phảng phất dài dằng dặc như một thế kỷ, dưới sự nội thị, có một dòng chảy khí lưu tản mát ra ngân mang rực rỡ chậm rãi lưu chuyển quay về khí ban. Dòng khí lưu năng lượng này có màu sắc gần giống với chân lực ở xung quanh, nhưng cảm giác mang đến lại khác hẳn. Mặc dù nó vẫn còn rất nhỏ yếu, thế nhưng khi nó lưu chuyển bên trong chân khí, có cảm giác như nó là một con ấu sư (sư tử con) xông vào giữa bầy cừu. Dù cho đàn cừu này có thực lực để giết chết nó, nhưng nó vẫn ngẩng cao đầu, kiêu ngạo mà đứng.
Đây là Xích Luyện cương khí sao?
Lăng Phong mỉm cười, ngón tay nhẹ nhàng ấn lên chiếc giường làm bằng chích viêm thạch, lặng yên không một tiếng động, phảng phất như lưỡi dao sắc bén đâm vào đậu hũ, ngón tay của hắn dễ dàng xuyên thấu vào trong. Hắn khó thể kiềm chế để lộ ra vẻ vui mừng nồng đậm, vừa rồi hắn chỉ khống chế một tia Xích Luyện cương khí rót vào ngón tay, không hề nghĩ tới lực phá hoại lại kinh người như vậy. Ngay khi Xích Luyện cương khí ngưng tụ tại ngón tay, Lăng Phong rõ ràng cảm giác được ngón tay của mình trở nên nặng đến nghìn cân, phảng phất đã không còn là huyết nhục cơ thể nữa, mà là một loại tồn tại tựa như tinh thiết kim cương, thậm chí mật độ so với sắt đá còn dày đặc hơn gấp mấy trăm lần.
- Chúc mừng đại sư!
Thích Thiên Ách chắp tay cười nói.
Lăng Phong khoát khoát tay:
- Lẽ ra ta phải đa tạ Thích đại ca mới đúng, nếu không phải Thích đại ca hào phóng, đến giờ ta còn không biết nguyên lai thế gian còn có công pháp kỳ diệu đến như vậy. Chỉ là Thích đại ca xưng hô như vậy quá khách khí, vẫn còn chưa thật tình mở lòng với ta!
Lời này của Lăng Phong khiến cho Thích Thiên Ách sửng sốt, chợt hắn hiểu ra điều gì đó, mừng rỡ như điên nói:
- Chúc mừng Lăng huynh đệ!
Lăng Phong nhoẻn miệng cười, Thích Thiên Ách đồng dạng cũng cất tiếng cười to, trong lúc đó khoảng cách giữa hai người đã thu hẹp lại không ít.
Tu luyện Xích Luyện cương khí cũng không phải là việc làm một lần là xong, vừa rồi Lăng Phong tiêu hao tâm lực rất lớn cũng chỉ đem một phần mười vạn chân lực trong cơ thể ngưng luyện thành cương khí, thời gian tốn hao cũng vượt quá nửa ngày. Tuy rằng tu luyện về sau theo lượng cương khí tăng lên thì tốc độ cũng nhanh lên không ít, thế nhưng khi mới bắt đầu thì sẽ tốn rất nhiều công phu, chủ yếu là dựa vào nhẫn nại nước chảy đã mòn.
Sau khi biết rõ trình tự tu luyện của Xích Luyện cương khí, Lăng Phong tạm thời gác sang một bên, quay sang nói chuyện cùng với Thích Thiên Ách. Cả đời Thích Thiên Ách kinh lịch vô số, các loại kỳ quỷ bí cảnh đều đã từng đi qua, bây giờ khi chuyển sang gọi "Lăng huynh đệ", hắn đã chân chính đem Lăng Phong coi như tiểu huynh đệ của mình, một thân kinh nghiệm tự nhiên không hề keo kiệt truyền thụ hết.
Từ lời kể của hắn, Lăng Phong cũng hiểu được rất nhiều chuyện. Nếu muốn đạt được đột phá về tu vi, có ai mà không trải thiên nan vạn hiểm? Có thể nói bất kỳ một cường giả nào thì bản thân họ cũng chính là một cuốn bách khoa toàn thư, kinh nghiệm của họ có thể mang lại cho người khác rất nhiều cảm ngộ. Có những cảm ngộ này, về sau trên con đường tu luyện Lăng Phong có thể loại đi được rất nhiều đường vòng.

back top