- Lăng huynh đệ, ta thấy không sai, ngươi liền đem mọi người lưu lại đi. Dù sao vị Thuật Luyện Sư này cũng có thể dùng để che giấu thân phận.
Đề nghị của Thích Thiên Ách khiến trong lòng Lăng Phong khẽ động, hắn ngưng mắt nhìn Hải Tư Lam:
- Ngươi có niềm tin với ta như vậy ư?
Hải Tư Lam cười khổ một tiếng:
- Ta còn có quyền lựa chọn sao?
Hắn nhún nhún vai, biểu tình dĩ nhiên hiển lộ ra vài tia chán nản, bất cần, tựa như cậu học trò bướng bỉnh đối mặt với lão sư của mình:
- Ngươi đã có thể nắm giữ phương pháp sử dụng nguyên liệu long cốt thảo này để luyện chương. Đồng thời đề thăng xác suất luyện ra Dẫn Linh Tinh Chương như thế, nếu không sẽ so với ta còn kém hơn đi?
Lăng Phong ách nhiên thất tiếu, lắc lắc đầu nói:
- Ngươi thật là thẳng thắn.
Thân thủ điểm một cái, Lăng Phong thoải mái đem linh hồn hạch tâm của hắn thu vào lòng bàn tay, sau đó nhập vào ý thức hải, rồi nói tiếp:
- Ngươi có thể yên tâm, có thể ta biết cũng không quá nhiều, nhưng sẽ tận lực đem tất cả các tri thức về luyện chương mà mình biết thẳng thắn nói ra, hai bên xác minh từ đó có thể dẫn dắt cho ngươi.
Trên thực tế, Lăng Phong cũng không quá hiểu về các loại tinh kỹ Tinh Chương, hiện tại hắn đã hiểu vì sao Sang Sư không đem loại luyện phương này nói cho mình biết. Thứ nhất xuất phát từ tâm tư muốn rèn đúc mình; thứ hai hẳn là vì kiếm linh!
Sau khi tiến nhập kiếm điển tầng thứ tư, kiếm linh càng vô cùng cường hãn, bản thân hoàn toàn có thể phá giải bất cứ phương pháp có thể tạo ra Tinh Chương nào trong thiên hạ, thậm chí có thể dựa vào tri thức căn bản của Sang Sư với nó để có những điều chỉnh rất nhỏ! Nếu như nói tri thức căn bản là cơ sở, thì kiếm linh chính là vật để phát huy tất cả các cơ sở đó thành những biến hóa đa dạng nhất.
Vì vậy, Lăng Phong hứa hẹn như vậy cũng không phải là nói cho có mà thật sự là dựa vào sức lực của chính mình!
Sau khi giải quyết tốt vấn đề của Hải Tư Lam, Lăng Phong quay người lại, hơi khổ não nhìn về phía Y Liên Nhi.
Y Liên Nhi nhìn thấy ánh mắt của hắn, thân thể bỗng chấn động:
- Ngươi muốn làm gì? Nếu như sợ ta tiết lộ bí mật của ngươi thì liền động thủ đi.
Trong mắt nàng hiện lên một mảnh kinh ngạc, hiếu kỳ cùng với ước ao mà không có nửa phần sợ hãi. Lấy kiến thức của nàng tự nhiên minh bạch những lời mà Hải Tư Lam nói ra vừa rồi đến tột cùng bí mật tới mức nào!
Lăng Phong bất đắc dĩ sờ sờ mũi, khi đối mặt với Hải Tư Lam, hắn có thể quyết đoán sát phạt không hề cố kỵ, chính là khi đối mặt với Y Liên Nhi liền không sao làm được điểm này. Không nói đến đối phương cùng mình phát sinh liên hệ vô cùng thân mật, chỉ riêng việc nàng vừa để lộ trong lời nói mình là nữ nhi của sư tôn!
Chỉ cần một điểm trong đó đã đủ để Lăng Phong không dám hành động thiếu suy nghĩ.
- Cái này trả lại cho ngươi.
Lăng Phong đem bình sứ chứa phượng hoàng chân tủy trả lại cho Y Liên Nhi. Y Liên Nhi kinh ngạc tiếp nhận, trên mặt là một mảnh khó hiểu:
- Ngươi làm cái gì vậy?
- Hiện tại ta không thể quay về Áo La đế quốc, chỉ có thể nhờ cô nương đem bình chân tủy này về đưa cho sư tôn.
Trên mặt Lăng Phong thoáng hiện vẻ thống khổ. Từ khi thật sự nhận thức mấy người Mạch Kha, Lăng Phong đã coi Tinh Lam thành trở thành nhà mình, hiện tại có nhà lại không thể quay về, tự nhiên là vì Võ! Thần! Phong!
- Cái này...
Y Liên Nhi cố tình cự tuyệt, nhưng sau khi nhìn thấy ánh mắt thâm trầm thống khổ của Lăng Phong, không biết ma xui quỷ khiến thế nào nàng lại nói tiếp:
- Được rồi.
- Vậy cảm ơn cô nương.
Thấy nàng đáp ứng, Lăng Phong mời bớt buồn một chút, hắn bỗng nhiên nghĩ tới nếu Y Liên Nhi có thể đem phượng hoàng chân tủy tới, có thể đây chính là một cơ hội để sư tôn làm quen với nữ nhi của mình không? Là một cơ hội để sư phụ có thể thực hiện được trách nhiệm của phụ thân.
Tiếp nhận phượng hoàng chân tủy, Y Liên Nhi do dự bất định, sau đó nàng khẽ cắn môi, dặn dò:
- Ngươi cẩn thận!
Cảm nhận được trong giọng nói của nàng tuy rằng ngắn ngủi vài từ nhưng ẩn chứa sự quan tâm vô cùng, trong lòng Lăng Phong run lên. Thấy Y Liên Nhi muốn xoay người chạy đi, hắn đột nhiên mở miệng nói:
- Cô nương đợi một chút.
Khi Y Liên Nhi còn chưa hiều, thì hai mắt Lăng Phong bỗng dưng ngưng trọng, một cỗ sát khí kinh thiên bắn về bên cạnh:
- Ở bên cạnh quan sát lâu như vậy rồi, các hạ cũng nên đi ra để chào hỏi đi chứ!
Một tảng đá lớn bị nổ tung, chỉ thấy một đạo thân ảnh vặn vẹo từ mặt đất bắn lên giữa không trung, hắn mặc một thân ám kim sắc trường bào, trên mắt có rất nhiều vết sẹo dài, nhìn qua tựa như ma quỷ. Trong tay người này cầm một cây cung dài, sống lưng của cung tràn đầy hoa văn phức tạp, dài gần bằng thân người.
Ngay khi hiện thân, hắn không chút do dự lập tức hung hăng giật dây cung!
Hai tay giật mạnh, "vụt" một tiếng, một đạo khí mang hỏa hồng sắc bắn nhanh ra, trong không khí tạo ra một thông đạo thật dài, khí thế hạo liệt phóng thẳng tới mặt Lăng Phong.
Lăng Phong hừ lạnh một tiếng:
- Đã sớm đề phòng ngươi!
Song quyền của hắn đánh mạnh ra, một trăm lẻ tám đạo kiếm quang phá xuất, tựa như thiên địa lao lung từ trên cao áp xuống!
Ầm ầm!
Tựa như cự thạch áp xuống, đạo khí mang của người nọ bị chấn nổ thành khí lưu tán loạn. Vừa thấy không ổn, ma quỷ nam tử trường thân bạo khởi, bắn nhanh về phương xa.
- Còn muốn trốn?
Khi nãy truy tung, Lăng Phong cũng cảm giác thấy trong đội ngũ có một ngụy Linh Cấp cường giả đang ẩn náu, kết quả sau khi chính thức giao đấu kịch liệt, hắn đã tiêu thất không còn chút tung tích. Khi đó Lăng Phong đã lưu ý, dù sao ngụy Linh Cấp cường giả cũng không thể coi như Thánh Vực tầm thường, người như vậy nếu không phải tuyệt đối vượt quá lực lượng của bản thân, thì không thể tùy ý bỏ chạy.
Quả nhiên, Lăng Phong âm thầm dùng niệm thức đảo qua, liền đã phát hiện dị thường, người này không biết dùng loại phương pháp nào dĩ nhiên đem thân thể hoàn toàn ẩn nấp trên một tảng đá. Nhìn qua cùng với hòn đá thiên nhiên rất giống nhau. Thuật ẩn nấp kỳ diệu như vậy, thật khiến cho người ta nhìn mà cảm thán!
Nếu Lăng Phong không có trải qua tu luyện, niệm thức linh mẫn hơn người, thì vạn lần không thể phát hiện được dị trạng trong đó.
Vừa thấy ma quỷ nam tử muốn chạy trốn, Lăng Phong lập tức triệu hồi ra Song Dực Oa Hoàng, lấy tốc độ kinh người của nó chỉ hơi nhún chân một cái đã tựa như một đạo thần quang phóng tới ngăn trước mặt người nọ.
Cắn nuốt!
Hỏa sơn xà linh bắn nhanh ra, mag theo một đạo thủy ba rung động bức thẳng tới trước mặt ma quỷ nam tử. Đằng sau Lăng Phong cũng bắn ra một kiếm, Trú Kiếm Chi Thuật toàn lực thi triển, chỉ thấy mũi kiếm Tinh Thiết Kiếm không ngừng lưu chuyển, sát khí kinh người bao phủ cả đại địa!
- Ta liều mạng với các ngươi!
Ma quỷ nam tử đối mặt với lưỡng đại ngụy Linh Cấp cường giả giáp công, tự biết không còn chút hi vọng may mắn nào nữa, nhất thời ngửa mặt lên trời bạo hống một tiếng! Một vòng khí mang cường liệt từ trong cơ thể hắn bạo khai, bắn ra bốn phía, tinh mang lấy tốc độ cực nhanh hội tụ thành hình dạng con mắt dài cỡ ngón trỏ:
- Huyết Tình Mang Nhãn!
Nguyên lực hóa hình?
Lăng Phong nhất thời nhận biết trong một chiêu này ẩn chứa khí tức nguyên lực cường liệt, tương đương với Thiên Địa Lao của mình, rõ ràng đã tiến thêm một bước đạt tới cấp bậc công kích "Tinh kỹ" tuyệt cường! Hơn nữa so với Thiên Địa Lao mà nói, một chiêu này càng có khí thế thảm liệt vô hối, rõ ràng đã điều động toàn bộ chân lực trong cơ thể, liều mạng đánh ra một kích!
Không giết địch, liền tự giết mình!
Song Dực Oa Hoàng vừa thấy không ổn, hai mắt tối như mực nhất thời quay tròn loạn chuyển, thân thể bạo thối hơn trăm trượng, mặc cho hỏa sơn xà linh bắn nhanh về phía trước. Lăng Phong ngưng mắt nhìn ra xa, hắn cũng không có bất kỳ lo lắng gì, cho dù liều mạng một kích thì người nọ cũng không có chút may mắn nào!
Dù sao Song Dực Oa Hoàng cộng thêm bản thân liên thủ, tương đương với hai gã ngụy Linh Cấp cường giả giáp công một người, nào có đạo lý thất bại?
Khó!
Sự tình quỷ dị phát sinh, Tinh Thiết Kiếm đang bắn nhanh đi vừa thấy được một chiêu do ma quỷ nam tử thi triển ra, thì tựa như gặp quỷ lập tức quay ngược trở lại, không chỉ có thân kiếm bạo thu, thậm chí ngay cả công kích cũng đều dừng lại!
- Hả?
Lăng Phong cả kinh, Tinh Thiết Kiếm hôm nay đã tiến hóa thành một nửa Linh Khí, nhưng tuyệt đối không thể chống lại ý chí của chủ nhân. Có thể làm có thay đổi phương hướng công kích duy chỉ có một khả năng, đó chính là...
Một đoàn hồng mang từ trong Tinh Thiết Kiếm bạo xạ ra, chợt giữa không trung ngưng tụ thành một đạo thân ảnh, chính là Thích Thiên Ách! Vẻ mặt hắn đầy kinh hoàng:
- Tuyết Niệm, mau dừng lại. xem tại
- Sư tôn!
Đề nghị của Thích Thiên Ách khiến trong lòng Lăng Phong khẽ động, hắn ngưng mắt nhìn Hải Tư Lam:
- Ngươi có niềm tin với ta như vậy ư?
Hải Tư Lam cười khổ một tiếng:
- Ta còn có quyền lựa chọn sao?
Hắn nhún nhún vai, biểu tình dĩ nhiên hiển lộ ra vài tia chán nản, bất cần, tựa như cậu học trò bướng bỉnh đối mặt với lão sư của mình:
- Ngươi đã có thể nắm giữ phương pháp sử dụng nguyên liệu long cốt thảo này để luyện chương. Đồng thời đề thăng xác suất luyện ra Dẫn Linh Tinh Chương như thế, nếu không sẽ so với ta còn kém hơn đi?
Lăng Phong ách nhiên thất tiếu, lắc lắc đầu nói:
- Ngươi thật là thẳng thắn.
Thân thủ điểm một cái, Lăng Phong thoải mái đem linh hồn hạch tâm của hắn thu vào lòng bàn tay, sau đó nhập vào ý thức hải, rồi nói tiếp:
- Ngươi có thể yên tâm, có thể ta biết cũng không quá nhiều, nhưng sẽ tận lực đem tất cả các tri thức về luyện chương mà mình biết thẳng thắn nói ra, hai bên xác minh từ đó có thể dẫn dắt cho ngươi.
Trên thực tế, Lăng Phong cũng không quá hiểu về các loại tinh kỹ Tinh Chương, hiện tại hắn đã hiểu vì sao Sang Sư không đem loại luyện phương này nói cho mình biết. Thứ nhất xuất phát từ tâm tư muốn rèn đúc mình; thứ hai hẳn là vì kiếm linh!
Sau khi tiến nhập kiếm điển tầng thứ tư, kiếm linh càng vô cùng cường hãn, bản thân hoàn toàn có thể phá giải bất cứ phương pháp có thể tạo ra Tinh Chương nào trong thiên hạ, thậm chí có thể dựa vào tri thức căn bản của Sang Sư với nó để có những điều chỉnh rất nhỏ! Nếu như nói tri thức căn bản là cơ sở, thì kiếm linh chính là vật để phát huy tất cả các cơ sở đó thành những biến hóa đa dạng nhất.
Vì vậy, Lăng Phong hứa hẹn như vậy cũng không phải là nói cho có mà thật sự là dựa vào sức lực của chính mình!
Sau khi giải quyết tốt vấn đề của Hải Tư Lam, Lăng Phong quay người lại, hơi khổ não nhìn về phía Y Liên Nhi.
Y Liên Nhi nhìn thấy ánh mắt của hắn, thân thể bỗng chấn động:
- Ngươi muốn làm gì? Nếu như sợ ta tiết lộ bí mật của ngươi thì liền động thủ đi.
Trong mắt nàng hiện lên một mảnh kinh ngạc, hiếu kỳ cùng với ước ao mà không có nửa phần sợ hãi. Lấy kiến thức của nàng tự nhiên minh bạch những lời mà Hải Tư Lam nói ra vừa rồi đến tột cùng bí mật tới mức nào!
Lăng Phong bất đắc dĩ sờ sờ mũi, khi đối mặt với Hải Tư Lam, hắn có thể quyết đoán sát phạt không hề cố kỵ, chính là khi đối mặt với Y Liên Nhi liền không sao làm được điểm này. Không nói đến đối phương cùng mình phát sinh liên hệ vô cùng thân mật, chỉ riêng việc nàng vừa để lộ trong lời nói mình là nữ nhi của sư tôn!
Chỉ cần một điểm trong đó đã đủ để Lăng Phong không dám hành động thiếu suy nghĩ.
- Cái này trả lại cho ngươi.
Lăng Phong đem bình sứ chứa phượng hoàng chân tủy trả lại cho Y Liên Nhi. Y Liên Nhi kinh ngạc tiếp nhận, trên mặt là một mảnh khó hiểu:
- Ngươi làm cái gì vậy?
- Hiện tại ta không thể quay về Áo La đế quốc, chỉ có thể nhờ cô nương đem bình chân tủy này về đưa cho sư tôn.
Trên mặt Lăng Phong thoáng hiện vẻ thống khổ. Từ khi thật sự nhận thức mấy người Mạch Kha, Lăng Phong đã coi Tinh Lam thành trở thành nhà mình, hiện tại có nhà lại không thể quay về, tự nhiên là vì Võ! Thần! Phong!
- Cái này...
Y Liên Nhi cố tình cự tuyệt, nhưng sau khi nhìn thấy ánh mắt thâm trầm thống khổ của Lăng Phong, không biết ma xui quỷ khiến thế nào nàng lại nói tiếp:
- Được rồi.
- Vậy cảm ơn cô nương.
Thấy nàng đáp ứng, Lăng Phong mời bớt buồn một chút, hắn bỗng nhiên nghĩ tới nếu Y Liên Nhi có thể đem phượng hoàng chân tủy tới, có thể đây chính là một cơ hội để sư tôn làm quen với nữ nhi của mình không? Là một cơ hội để sư phụ có thể thực hiện được trách nhiệm của phụ thân.
Tiếp nhận phượng hoàng chân tủy, Y Liên Nhi do dự bất định, sau đó nàng khẽ cắn môi, dặn dò:
- Ngươi cẩn thận!
Cảm nhận được trong giọng nói của nàng tuy rằng ngắn ngủi vài từ nhưng ẩn chứa sự quan tâm vô cùng, trong lòng Lăng Phong run lên. Thấy Y Liên Nhi muốn xoay người chạy đi, hắn đột nhiên mở miệng nói:
- Cô nương đợi một chút.
Khi Y Liên Nhi còn chưa hiều, thì hai mắt Lăng Phong bỗng dưng ngưng trọng, một cỗ sát khí kinh thiên bắn về bên cạnh:
- Ở bên cạnh quan sát lâu như vậy rồi, các hạ cũng nên đi ra để chào hỏi đi chứ!
Một tảng đá lớn bị nổ tung, chỉ thấy một đạo thân ảnh vặn vẹo từ mặt đất bắn lên giữa không trung, hắn mặc một thân ám kim sắc trường bào, trên mắt có rất nhiều vết sẹo dài, nhìn qua tựa như ma quỷ. Trong tay người này cầm một cây cung dài, sống lưng của cung tràn đầy hoa văn phức tạp, dài gần bằng thân người.
Ngay khi hiện thân, hắn không chút do dự lập tức hung hăng giật dây cung!
Hai tay giật mạnh, "vụt" một tiếng, một đạo khí mang hỏa hồng sắc bắn nhanh ra, trong không khí tạo ra một thông đạo thật dài, khí thế hạo liệt phóng thẳng tới mặt Lăng Phong.
Lăng Phong hừ lạnh một tiếng:
- Đã sớm đề phòng ngươi!
Song quyền của hắn đánh mạnh ra, một trăm lẻ tám đạo kiếm quang phá xuất, tựa như thiên địa lao lung từ trên cao áp xuống!
Ầm ầm!
Tựa như cự thạch áp xuống, đạo khí mang của người nọ bị chấn nổ thành khí lưu tán loạn. Vừa thấy không ổn, ma quỷ nam tử trường thân bạo khởi, bắn nhanh về phương xa.
- Còn muốn trốn?
Khi nãy truy tung, Lăng Phong cũng cảm giác thấy trong đội ngũ có một ngụy Linh Cấp cường giả đang ẩn náu, kết quả sau khi chính thức giao đấu kịch liệt, hắn đã tiêu thất không còn chút tung tích. Khi đó Lăng Phong đã lưu ý, dù sao ngụy Linh Cấp cường giả cũng không thể coi như Thánh Vực tầm thường, người như vậy nếu không phải tuyệt đối vượt quá lực lượng của bản thân, thì không thể tùy ý bỏ chạy.
Quả nhiên, Lăng Phong âm thầm dùng niệm thức đảo qua, liền đã phát hiện dị thường, người này không biết dùng loại phương pháp nào dĩ nhiên đem thân thể hoàn toàn ẩn nấp trên một tảng đá. Nhìn qua cùng với hòn đá thiên nhiên rất giống nhau. Thuật ẩn nấp kỳ diệu như vậy, thật khiến cho người ta nhìn mà cảm thán!
Nếu Lăng Phong không có trải qua tu luyện, niệm thức linh mẫn hơn người, thì vạn lần không thể phát hiện được dị trạng trong đó.
Vừa thấy ma quỷ nam tử muốn chạy trốn, Lăng Phong lập tức triệu hồi ra Song Dực Oa Hoàng, lấy tốc độ kinh người của nó chỉ hơi nhún chân một cái đã tựa như một đạo thần quang phóng tới ngăn trước mặt người nọ.
Cắn nuốt!
Hỏa sơn xà linh bắn nhanh ra, mag theo một đạo thủy ba rung động bức thẳng tới trước mặt ma quỷ nam tử. Đằng sau Lăng Phong cũng bắn ra một kiếm, Trú Kiếm Chi Thuật toàn lực thi triển, chỉ thấy mũi kiếm Tinh Thiết Kiếm không ngừng lưu chuyển, sát khí kinh người bao phủ cả đại địa!
- Ta liều mạng với các ngươi!
Ma quỷ nam tử đối mặt với lưỡng đại ngụy Linh Cấp cường giả giáp công, tự biết không còn chút hi vọng may mắn nào nữa, nhất thời ngửa mặt lên trời bạo hống một tiếng! Một vòng khí mang cường liệt từ trong cơ thể hắn bạo khai, bắn ra bốn phía, tinh mang lấy tốc độ cực nhanh hội tụ thành hình dạng con mắt dài cỡ ngón trỏ:
- Huyết Tình Mang Nhãn!
Nguyên lực hóa hình?
Lăng Phong nhất thời nhận biết trong một chiêu này ẩn chứa khí tức nguyên lực cường liệt, tương đương với Thiên Địa Lao của mình, rõ ràng đã tiến thêm một bước đạt tới cấp bậc công kích "Tinh kỹ" tuyệt cường! Hơn nữa so với Thiên Địa Lao mà nói, một chiêu này càng có khí thế thảm liệt vô hối, rõ ràng đã điều động toàn bộ chân lực trong cơ thể, liều mạng đánh ra một kích!
Không giết địch, liền tự giết mình!
Song Dực Oa Hoàng vừa thấy không ổn, hai mắt tối như mực nhất thời quay tròn loạn chuyển, thân thể bạo thối hơn trăm trượng, mặc cho hỏa sơn xà linh bắn nhanh về phía trước. Lăng Phong ngưng mắt nhìn ra xa, hắn cũng không có bất kỳ lo lắng gì, cho dù liều mạng một kích thì người nọ cũng không có chút may mắn nào!
Dù sao Song Dực Oa Hoàng cộng thêm bản thân liên thủ, tương đương với hai gã ngụy Linh Cấp cường giả giáp công một người, nào có đạo lý thất bại?
Khó!
Sự tình quỷ dị phát sinh, Tinh Thiết Kiếm đang bắn nhanh đi vừa thấy được một chiêu do ma quỷ nam tử thi triển ra, thì tựa như gặp quỷ lập tức quay ngược trở lại, không chỉ có thân kiếm bạo thu, thậm chí ngay cả công kích cũng đều dừng lại!
- Hả?
Lăng Phong cả kinh, Tinh Thiết Kiếm hôm nay đã tiến hóa thành một nửa Linh Khí, nhưng tuyệt đối không thể chống lại ý chí của chủ nhân. Có thể làm có thay đổi phương hướng công kích duy chỉ có một khả năng, đó chính là...
Một đoàn hồng mang từ trong Tinh Thiết Kiếm bạo xạ ra, chợt giữa không trung ngưng tụ thành một đạo thân ảnh, chính là Thích Thiên Ách! Vẻ mặt hắn đầy kinh hoàng:
- Tuyết Niệm, mau dừng lại. xem tại
- Sư tôn!