Tinh Ngự

Chương 486: Lôi vân quỷ dị

Nhưng vẻn vẹn chỉ như vậy cũng không đủ, tu luyện giả còn cần tự thân tiến hành cảm ngộ Linh Vưc. Từ trên Hỏa Lão, Lăng Phong có thể nhận ra được một yếu tố quan trọng nhằm tăng khả năng đánh lên Linh Vực, đó chính là Linh Tính.
Giống như tiểu thế giới của Bùi Kiền cùng với quái hạp trong tay, không thể nghi ngờ cái trước tử khí trầm trọng hơn hẳn, mặc dù không hề có bất luận một tia sinh mệnh gì nhưng vẫn gây cho người ta cảm giác hoạt bát vô cùng, tràn ngập sinh cơ.
Thậm chí, quái hạp còn cấp tạo cho Lăng Phong một loại dự cảm cường liệt. Đó chính là nếu tiếp tục phát triển thêm nữa nó có thể trở thành một thế giới hoàn toàn độc lập.
Sáng thế?
Sáng tạo thế giới?
Thực sự có thể?
Nghi hoặc thoáng hiện lên, Lăng Phong biết một tầng này vẫn còn cách mình rất rất xa, mục đích quá mức cao xa tuyệt không phải là điều gì hay ho. Hắn cố gắng kiềm chế lại tâm tình ba động, đi từng bước một thể ngộ sự huyền bí của thiên địa. Làm sao để có thể phát triển Linh Vực càng sâu cũng không có bất luận kẻ nào chỉ dẫn được cho hắn, chỉ có thể dựa vào cách thức nguyên thủy nhất cũng là hữu hiệu nhất, đó chính là tự mình trực tiếp tu luyện.
Thời gian như nước chảy, trong nháy mắt đã là hai ngày sau!
Chìm đắm vào tu luyện, Lăng Phong hoàn toàn không phát hiện thời gian trôi qua, thẳng đến khi một cỗ năng lượng mãnh liệt bạo phát xông lên, ba động cường hãn dường như sóng lớn đảo qua, trong không khí đầy rẫy loại khí tức mê huyễn, Lăng Phong lúc này mới đột nhiên tỉnh giấc:
- Chuyện gì xảy ra? Cỗ khí tức này dường như là…
Hóa Linh?
Một tia mưng rỡ nổi lên, Lăng Phong vỗ thân dưới một cái, một cỗ cương khí nâng thân thể lên. Hắn tiện tay vỗ, thân hình liền xuất hiện ngay trên Cống Hiến Điện.
Lúc đầu cùng với Bảo Lan chiến đấu một phen kịch liệt, Cống Hiến Điện bị tổn hại hơn phân nửa, lúc này mới chưa qua mấy ngày nên còn chưa kịp triệu tập nhân thủ tới tu sửa. Cũng may Tà Quân Tông được bao bọc bởi nguên trận vô cùng tinh diệu, đã nhiều ngày qua đều là dùng nguyên trận che phủ cảnh diện, lúc này Lăng Phong nắm giữ nguyên trận hoạch tâm, ra vào tự nhiên dễ dàng vô cùng.
Bay lên đỉnh điện, chỉ thấy mấy người Hằng Trùng, Nguyên Thận đứng thành một hàng, thần tình thoải mái nhìn về phía trước. Ở phía sau lưng bọn họ, một loại bài chúng đệ tử sắc mặt tỏ vẻ hưng phấn. May là bọn họ đều chú ý thu lại hô hấp, bằng không với số người đông như vậy, chỉ cần tiếng thở của mọi người cũng đủ tạo thành một trận động tĩnh lớn rồi.
Nhãn lực Tiêu Hắc tốt nhất, vừa thấy Lăng Phong nhất thời cúi mình, lớn tiếng hô:
- Tông chủ!
Thấy bị hắn tranh trước, Nguyên Thận rất bất mãn bĩu môi. Trước kia cùng hắn tranh cùng với Oa hoàng tranh thủ tình cảm, từ khi Oa Hoàng trở thành "chuẩn hôn phu" của Bảo Lan, Nguyên Thận cũng rất rõ ràng mọi người không cùng một cấp bậc cạnh tranh, vì vậy đắc chí tự cho rằng mình có thể hưởng thụ "đặc sủng" của chủ nhân. Nhưng lại không nghĩ tới chuyện lấy lòng Lăng Phong không những ít đi một đối thủ, trái lại càng xuất hiện nhiều hơn, trong đó đặc biệt là tiểu tử Tiêu Hắc này làm hắn chán ghét!
Nguyên Thận không cam lòng lạc hậu, vội vã khom người, lớn tiếng hô:
- Chủ nhân!
Vừa nói xong liền đắc ý dào dạt trừng mắt nhìn Tiêu Hắc.
Tiêu Hắc trợn mắt há hốc mồm nhìn lại, ban đầu cũng nghe qua Nguyên Thận xưng hô như vậy với Lăng Phong, chính là bản thân vẫn còn thầm nghĩ nghe lầm, đường đường một Linh Giả vì sao phải ủy thân làm nô bộc? Lần này thiên chân vạn xác nghe được, hắn không khỏi vạn phần giật mình:
- Người này vì lấy lòng tông chủ, thật quá vô sỉ đi!
Lăng Phong khẽ gật đầu, không để ý đến hai tên dở hơi này lục đục với nhau, ra hiệu mọi người còn lại không cần quá đa lễ, sau đó phi thân về phía trước, đồng thời đưa nhãn thần hướng đến chỗ động tĩnh.
Đằng Thú huyền phù giữa không trung, hai vòng quang mang màu vàng giống như mặt trời thu nhỏ, xa xa may đen tầng tầng, trong mây đen lớp lớp truyền ra tiếng lôi đình chấn động nhân tâm, phảng phất như trong đó có một đầu lôi thú đang không ngừng gào thét mãnh liệt.
Mặt trời chói chang giữa chính ngọ bị che lấp, Đằng Thú ngược lại có phần giống như một vị thế thần, đủ sức khỏa lấp mặt trời chói chang. Một thân áo bào của hắn sớm đã bị cơ thể bạo trướng thành rách nát, chỉ còn lại một phần vải khố bao sát thân che chỗ yếu hại, nhìn qua càng tô đậm hình ảnh thần võ phi phàm chấn động nhân tâm.
Một tia điện quang uốn lượn như mình xà không ngừng đánh lên giữa mây đen, phảng phất như tiểu thú không an phận, mỗi một lần trùng kích đều tạo bạo phát ra những sóng chấn động cực đại.
- Thực sự cổ quái!
Lăng Phong cảm thấy vô cùng kinh ngạc, rất rõ ràng Đằng Thú đã đột phá bình cảnh tu luyện, bắt đầu chính thức bước lên Linh Cấp. Mấy ngày trở lại đây, Lăng Phong từ chỗ Du Thiên Trì cường ép lấy đi rất nhiều ý nguyên chương, thực đã làm lão thuật luyện sư đau lòng không thôi.
Những ý nguyên chương này hắn toàn bộ đều giao phó cấp xuống dưới cho thủ hạ luyện hóa vận dụng. Trước hết là Đằng Thú tự nhiên cũng là một người được hưởng lợi trong đó, hắn nguyên bản tu luyện đã đạt tới điểm cực hạn, chỉ kém nửa bước là đột phá tầng quan khẩu mỏng manh.
Lần này chiến đấu kịch liệt với Hỏa Lão, được lợi không chỉ riêng mình Lăng Phong mà Đằng Thú cũng đồng dạng trong đó! Mượn áp lực cường đại của Linh Tôn, sau hai ngày tĩnh tọa, Đằng Thú cũng nhất cử thu được đột phá rất lớn!
Nhưng…
Động tĩnh này tựa hồ cũng quá lớn đi!
Cùng là tấn chức Linh Giả, bình thường ma thú hóa Linh sẽ tạo ra động tĩnh vượt xa nhân loại. Đương nhiên cũng không phải tất cả trường hợp đều như vậy! Lúc Lăng Phong hóa Linh tạo ra động tĩnh so với Nguyên Thận càng kinh khủng hơn nhiều, điều này hẳn còn phải xem bản thân tu luyện giả ẩn chứa càng nhiều năng lượng sẽ kéo tới lôi điện càng mạnh hơn!
Lúc này, Đằng Thú hóa Linh kéo tới lôi điện có kích cỡ xấp xỉ một con tiểu xà, nhưng động tỉnh lớn như vậy phảng phất như là một con cự mãng, so sánh với Lăng Phong khi trước còn mạnh hơn không ít, lẽ nào…
Thiên phú của hắn còn kinh người hơn tưởng tượng?
- Ta cảm thấy… nóng quá!
Giữa lúc Lăng Phong còn chưa lý giải được, đằng sau truyền đến một tiếng than nhẹ khó chịu, kinh ngạc quay đầu lại, chỉ thấy sắc mặt Tuyết Niệm lộ ra từng đợt hồng quang cường liệt. Dù đứng cách xa hơn trượng vẫn bị cỗ nhiệt ý ập đến, khó chịu không phải bình thường!
A!
Mặt nạ Tuyết Niệm dùng để che mặt đã hoàn toàn bị đốt cháy, lộ ra gương mặt nổi đầy những vết sẹo. Khuôn mặt hắn lúc này nóng cháy hồng, phảng phất như muốn phun cả máu tươi ra ngoài vậy.
- Không tốt! Lăng huynh đệ, Tuyết Niệm cũng sắp hóa Linh!
Thích Thiên Ách sợ hãi rống lên nói.
Lăng Phong đột nhiên cả kinh. Hai người đồng thời hóa Linh? Chuyện đùa phải không?
- Nhanh tách bọn họ, bằng không uy lực hóa linh kiếp càng trở nên mạnh mẽ hơn.
Trong tất cả mọi người ở đây, trừ Thích Thiên Ách ra, còn lại kiến thức của Tào Kế Suất coi như cao nhất, hắn liền sợ hãi rống lớn.
- Không kịp!
Thân hình Lăng Phong khẽ nhúc nhích, chợt khắc chế bản thân dừng lại, trong tầm mắt của hắn mây đen càng thêm dày đặc, tầng tầng mây đen giống như tấm màn trời nặng nề không gì sánh được áp xuống, như vẫn thạch thiên ngoại hàng lâm, làm da đầu tất cả tê dại, phảng phất gánh vác gánh nặng nghìn cân.
Trong đó điện xà một lần nữa phát sinh biến hóa, vô số điện xà xuất hiện huyễn ảnh khắp không gian, ảnh ảnh hư huyễn, như nhiều hơn một đôi cánh, đông lạnh linh hồn con người.
- Các ngươi nhanh lui ra! Ta tự mình đánh tan hóa linh kiếp!
Lăng Phong trầm giọng quát lên.
Bởi vì Đằng Thú và Tuyết Niệm đồng thời tấn chức Linh cấp, lôi điện oanh kích không đơn giản là một cộng một bằng hai. Hóa linh kiếp của hai người gần nhau sẽ phát sinh đủ loại cảm ứng vi diệu, dựa theo uy lực hóa linh kiếp trước mắt, uy thế ít nhất vượt qua bốn lần uy lực bình thường!
Hai người Đằng Thú cho dù có thể liên thủ ứng đối, chỉ sợ cũng khó có thể bình yên vượt qua! Biện pháp duy nhất chính là Lăng Phong xuất thủ đánh tan Hóa Linh Kiếp, thế nhưng làm như vậy, bọn họ không thể thuận lợi vượt qua kiếp số, cũng không thể trở thành Linh giả chân chính, sau này không tránh khỏi phải độ kiếp một lần nữa.
Một tầng quang mang gai mắt từ thân thể Lăng Phong phát ra, giống như muốn xé rách không gian, nhanh chóng ngăn cách đám đệ tử tông môn đằng sau.
- Chúng ta mau lui lại!
Tiêu Hắc kinh hãi quát lên, giờ khắc này hắn biểu hiện ra năng lực tổ chức thường ngày rèn luyện rất tốt, liên tục chỉ huy nói:
- Toàn bộ đệ tử tông môn lui lại trăm trượng, đều tự chú ý phòng hộ chính mình!
Các đệ tử ào ào theo lời thối lui, nhìn về phía Lăng Phong huyền phù trên bầu trời giống như thần nhân, trong mắt đều hiện lên vẻ kinh thán, trong số bọn họ có không ít người mới lần đầu tiên tận mắt chứng kiến Lăng Phong tự mình xuất thủ, thấy rõ phong thái tông chủ tông môn mình, nhất thời sinh ra lòng trung thành cường liệt.
Trong thế giới cá lớn nuốt cá bé này, lực hiệu triệu của một cường giả vô cùng kinh người!
- Tông chủ!
Trong một mảnh quang mang mãnh liệt, Tuyết Niệm đột nhiên nói, trong ánh mắt của hắn toát lên chiến ý cường liệt:
- Ta muốn thử xem.
Không cần nhiều lời, từ khí thế không ngừng tăng cao của hắn, Lăng Phong nhìn ra được quyết tâm không gì lay chuyển được! Thế nhưng hóa linh kiếp như vậy, hắn thực sự vượt qua được sao?
Lại chuyển đầu nhìn sang Đằng Thú, hắn phảng phất giống như không nghe được tiếng rống của Lăng Phong, vẫn nhu cũ duy trì tư thế khom lưng căng cứng cơ bắp toàn thân, từng đoán khí thể màu trắng phun ra, ma sát với không khí phát ra tiếng xuy xuy. Quang mang màu hồng đồng thời xuất hiện, toàn thân giống như một đầu dã lang đến từ phương bắc khắc nghiệt, dã tính mười phần.
Thấy vậy, khí thế không ngừng phát ra từ trên người Lăng Phong thu lại, một trăm lẻ tám đạo kiếm quang nhất thời trở về đan điền. Một đạo tinh mang vô hạn lóe lên, bắn về phía Tuyết Niệm, chính là Tinh Thiết Kiếm!
Lăng Phong ngưng trọng nói:
- Ta áp trận cho các ngươi, nếu như không qua được, ta sẽ ra tay!
Tiếp nhận Tinh Thiết Kiếm, Tuyết Niệm cảm kích nặng nề gật đầu với Lăng Phong,
- Tạ ơn tông chủ!
Cùng là Thiên Hành Giả hỏa hệ, hắn tự nhiên có thể vận dụng được một phần Thiên Địa Lao ẩn chứa trong đó, đợi khi đối mặt với hóa linh kiếp coi như nhiều hơn một phần đảm bảo.
- Cẩn thận!
Cho dù là Đằng Thú bộ dáng mãnh thú mười phần cũng cảm nhận được cảm tình quan tâm chân thành trong lời nói của Lăng Phong, biểu tình hơi chút buông lòng, nhãn thần nhìn trở lại Lăng Phong cực kỳ ôn hòa.
Vẫn biểu hiện lãnh tĩnh như trước, cương khí toàn thân Lăng Phong đề cao tới cực điểm, một vòng dòng chảy chân chí bắt đầu vận chuyển xoay tròn, chính là nguyên lực linh hồn hệ.
Một chỗ khác, nguyên lực hỏa hệ giống như con sông chảy siết, cuồng chuyển trong ý thức hải, mi tâm Lăng Phong truyền ra âm thanh kỳ quái, giờ khắc này, hắn đã triệu hồi vực năng của bản thân, hai đại Linh kỹ cường hóa, vực năng hoàn toàn bành trướng tăng mạnh.
Hóa linh kiếp hiện tại tương đương với bốn Linh giả đồng thời xuất thủ, đồng thời trong đó ẩn chứa một ít ảo diệu thiên địa, một khi đã phát sinh ngoài ý muốn, Lăng Phong biết nếu như không thể một kích đánh tan, như vậy hai người Tuyết Niệm sẽ khó tránh khỏi bị lan tới.
Nhưng là, nếu như bọn họ có thể thành công vượt qua hóa linh kiếp lập tức thu hoạch được chỗ tốt vô cùng kinh người.
Thành là vương là hầu!
Lăng Phong chờ mong nhìn về phía hai người
Ầm ầm…
Thanh âm giống như rắn bò qua rừng rậm, khiến sâu trong linh hồn con người sinh ra một cỗ hàn ý, da lông không khỏi nổi lên.
Chợt, tạp âm liên tiếp vang lên, rất nhanh hội tụ thành một đoàn nước lũ mãnh liệt, sau đó là thanh âm khiến linh hồn như bị đông cứng.
Ầm ầm…
Từng đạo điện quang hạ xuống cực nhanh, điện mang đánh thẳng về phía hai người Tuyết Niệm, năng lượng cường đại nhất thời triệt để phong tỏa một phiến hư không, bọn họ muốn bỏ chạy cũng không kịp nữa rồi!
Kim quang như màn trời, càng giống như thác nước chảy siết!
- Chiến!
- Chiến!
Hai tiếng bạo âm một trước một sau vang lên, Tuyết Niệm xuất thủ, tay hắn giương lên lập tức phát ra vô số hỏa đạn, rất nhanh hỏa đạn hội tụ lại, hình thành một con mắt dài hẹp!
Dưới tình huống tu vi tăng mạnh, Huyết Tình Mang Nhãn của Tuyết Niệm so với hình dạng lần thứ hai đánh lén Lăng Phong càng thêm biến ảo, nhìn qua dài hơn một cánh tay, rộng hơn ba lòng bàn tay, bên trong thoáng hiện một chút nhược huyết thê diễm, phi thường hợp với hai chữ "huyết tình".
Một chiêu này nguyên bản là sau khi Thích Thiên Ách lĩnh ngộ hai đại tinh kỹ, sau đó tấn thăng trở thành Linh Sĩ, nhưng một thời gian dài không thể tiến thêm.
Lúc này, Thích Thiên Ách biết, nếu như không có cơ duyên, chính mình trăm triệu lần không có khả năng lĩnh ngộ được một tinh kỹ cuối cùng, vì vậy liền quả đoán tìm kiếm một phần công pháp tu luyện Tinh kỹ hỏa hệ, đó chính là Huyết Tình Mang Nhãn!
Dùng thực lực Linh Sĩ của Thích Thiên Ách lúc đó, có thể được hắn coi trọng, Huyết Tình Mang Nhãn tự nhiên không phải chuyện đùa. Trong rất nhiều tinh kỹ hỏa hệ các loại, nó tuyệt đối xếp hạng đầu, một khi thi triển mang nhãn như có linh, nguyên lực hỏa hệ dâng trào trong đó giống như mũi tên bắn mạnh. Càng trọng yếu hơn chính là chỉ cần dung hợp một kích này với Linh vực sẽ tạo thành áp chế cực lớn đối với Linh hồn, khiến đối thủ không thể nhúc nhích.
Tự nhiên, hôm nay nhằm vào hóa linh kiếp, công hiệu lớn nhất của nó không quá rõ ràng. Nhưng cho dù là như thế, Huyết Tình Mang Nhãn vừa hiện, nguyên lực hỏa hệ vẫn hình thành ngàn vạn mũi tên bắn ra, cực kỳ chói mắt.
- Địa Long Toản!
Đằng Thú cũng quát lên một tiếng, từng đoàn nguyên lực địa hệ từ lỗ chân long toàn thân, thất khiếu, trái tim, mỗi một chỗ đều phun mạnh nguyên lực ra ngoài.
Nguyên lực địa hệ trong nháy mắt chiếu rọi Đằng Thú trở thành một người thép, nguyên lực địa hệ dày đặc phun ra trong nháy mắt đã bắn rơi một phần lôi điện.
Nhưng, nguyên lực tụ, thiên địa biến sắc!
Một đầu giao long ngẩng đầu rít gào, từng mảnh lân phiến chói sáng tiên diễm, mỗi một lân phiến đầu nhộn nhạo lưu chuyển vô số bí văn nhập vi.
Lúc trước, khi tiến vào Kiền Thiên Giới, Lăng Phong từ một chiêu của Lãnh Tinh Dực lĩnh ngộ được ảo diệu nhập vi, nếu muốn hình thành tinh kỹ hoàn chỉnh, nguyên lực hóa hình càng phải tiến sâu hơn một tầng bí văn nhập vi.
Sau đó, tại Bối Diệp Tông, Lăng Phong rốt cuộc nhất cử hoàn thành cơ bản Tinh kỹ thuộc về chính mình. Lúc này, Đằng Thú không cần bàn cãi đang trải qua quá trình giống nhau, hắn muốn dùng nguyên lực hóa hình giao long càng sâu hơn một tầng, tiến vào Linh cấp chỉ có con đường nhập vi.
Nhập vi hoàn thành, lực công kích tăng vọt mấy lần.
Rống!
Giao long mở ngũ trảo, bạo âm xé rách không khí, liên hợp với tiếng rống của Đằng Thú, trong lúc nhất thời không phân biệt được người rống hay là thú rống. Tiếng gầm tràn ngập âm tấu võng liệt chấn động trời cao, khiến phong vân biến sắc, lòng người bàng hoàng.
Xuy xuy xuy xuy!
Từng đạo vũ tiễn điện quang hạ xuống, trước tiên oanh kích thân ngoài giao long, từng đợt thanh âm như nước sôi nổi bọt vang lên, chỉ thấy mặt ngoài giao long nổ tung từng đóa hoa nguyên lực tiên diễm.
- Ta cũng tới!
Tuyết Niệm hơi chậm một bước, lúc trước tiến vào Bối Diệp Tông, hiện tại danh liệt nhóm phó tông chủ, thế nhưng Tuyết Niệm biết chính mình kém Đằng Thú một bậc, ngày xưa trong hoàn cảnh cừu hận che giấu, hắn con thừa hơi giữ nhiều ý niệm tranh cường háo thắng trong đầu.
Từ khi quy về dưới trướng Lăng Phong, tất cả cừu hận phảng phất có người chủ sự, Tuyết Niệm không còn phải gách vác quá nhiều, nội tâm thoáng cái trở nên linh hoạt hơn. Hiện tại thấy Đằng Thú giành trước, trong lòng nổi lên cảm giác không cam lòng đặc biệt. Ngón tay chỉ vào Huyết Tình Mang Nhãn giữa không trung, thân thể run lên kịch liệt, từng đạo nguyên lực hỏa hệ điên cuồng rót vào trong đó.
Huyết tình cuồng chiến, một tia bí văn giống như mùa xuân đâm chồi, điên cuồng lớn mạnh, trong chớp mắt Huyết Tình Mang Nhãn một lần nữa biến hóa, đường văn mặt ngoài phức tạp không gì sánh được khiến nó giống như binh khí, hoa mỹ tới kinh tâm động phách.
Tuyết Niệm xuất thủ, nhất thời chia sẻ một phần áp lực cho Đằng Thú, vũ tiễn điện mang cùng với hỏa diễn mang nhãn, từng đợt từng đợt công kích va chạm, khiến không gian xung quanh vang lên tiếng bạo âm không dứt. Nếu như có sinh vật bình thường chạm vào hỏa hoa tán loạn, chỉ sợ liền lập tức nổ nát bấy.
Tâm tính Đằng Thú ngay thẳng, ngược lại không có nhiều tạp niệm như Tuyết Niệm, vừa thấy có người chia sẻ một phần áp lực, nhất thời thở ra một hơi.
Song quyền một lần nữa bạo chấn, nguyên lực ấn liên tiếp kết xuất, nguyên lực cường đại hội tụ.
Mây đen trên bầu trời phảng phất như có ý lui bước, dĩ nhiên dần dần tán đi một chút. Lăng Phong thấy thế âm thầm thở ra một hơi, xem ra tự hồ bản thân đã lo lắng thừa, nếu như bọn họ triệt để giải quyết được thì không gì tốt hơn.
Nhưng không đợi Lăng Phong buông lòng triệt để, đột nhiên…
Mây đen sắp sửa tiêu tán bỗng nhiên xuất hiện một tia màu xanh thật sâu, giống như đại hán mặt đen bị tức giận, quang mang màu xanh lan tràn.
Hai người Tuyết Niệm Đằng Thú vừa định thu nạp lôi điện tàn dư xung quanh rèn luyện thân thể đột nhiên dừng lại, sắc mặt ngưng trọng nhìn vào giữa không trung.
Chỉ thấy một đoàn mây màu xanh cuồn cuộn lan tràn, giống như bên trong có một đầu cự thú hấp nạp, rất nhiều mây trôi không ngừng chui vào trong khoang miệng của nó.
Tư, tư…
- Đây là…
Tào Kế Suất vẫn đứng bên cạnh Lăng Phong trừng to hai mắt, không thể tin tưởng nói:
- Đùa phải không? Sao lại có chuyện này xảy ra?
Theo ánh mắt chấn động của tất cả mọi người, chỉ thấy mây xanh không ngừng co rút lại giữa trung tâm, mây trôi hư vô dần dần ngưng kết thành thực thể mềm mại, phảng phất giống như thân thể thực chất.
Càng cổ quái là đám mây hội tụ nhanh chóng biến hóa trở thành… Đầu, tai, mắt, mũi, miệng, ngũ quan của thân thể con người, nhìn qua giống như một đứa bé…
Lăng Phong ngẩn người, vô ý thức bật thốt thành tiếng. Khi ở dưới đáy hỏa sơn, Lăng Phong chỉ thấy qua xà linh, chỉ kém một bước là biến hóa thành một xà linh, trở thành sinh mệnh thể độc lập. Thực sự không ngờ tới năng lượng lôi điện cũng có thể xuất hiện dị tượng này!
Đây vẻn vẹn chỉ suy đoán của Lăng Phong, bất quá Lăng Phong lại cảm giác suy đoán cách hiện thực không quá xa.
Trong thấy dị linh khoảng chừng hai thước, bộ dạng giống như trẻ con mới sinh, Lăng Phong nhịn không được nở nụ cười khổ… Lôi Bảo Bảo?
Không để đám người Lăng Phong có nhiều cơ hội suy tư, Lôi Bảo Bảo hình thành trong thời gian cực ngắn, chốc lát đã sinh ra tiếng khóc rõ to.
Oa một tiếng, thanh âm rõ ràng trong trẻo, nhưng thanh âm này vừa mới xuất hiện đã lập tức dẫn phát sấm sét thiên địa cộng minh.
Ầm ầm!
Lôi âm cuồn cuộn theo đó vang lên, mỗi một tia lôi điện đều lớn chừng cổ tay, dài đủ nửa trượng liên tiếp đánh xuống, dùng thế sét đánh không kịp bưng tai va chạm với giao long và Huyết Tình Mang Nhãn trên bầu trời.
Tách tách tách, hai đại nguyên lực hóa hình lập tức bị oanh tạc tan vỡ.
Hai người Tuyết Niệm tuy tu luyện ra tinh kỹ, thế nhưng thân thể bọn họ chưa trải qua rèn luyện lôi đình hóa linh kiếp, vẫn không thể chân chính đánh ra được cường độ Tinh kỹ chân chính, đối mặt với sấm sét Lôi Bảo Bảo gọi tới, thế liên thủ của hai người dễ dàng bị oanh phá.
- Giết! Đằng Thú, chúng ta liên thủ, diệt quái vật kia!
Đằng Thú không nói một lời, lại là một chiêu Địa long toản oanh kích. Thân thể giao long giống nhu mũi khoan, không ngừng xoáy mạnh, bạo âm ầm ầm không dứt.
Tuyết Niệm hét lớn một tiếng, cũng không dám giấu diếm, kiếm trong tay chém mạnh. Hơn trăm đạo kiếm quang phun ra toàn kích, hội tụ như lao tù, từng đạo kiếm quang đều tăng vọt hơn trượng, bề mặt lưu chuyển bí văn phức tạp, tinh tế nhập vi.
Chí trọng chí trầm, cả thiên địa làm tù lao, một kiếm phá giết! Truyện được copy tại
Một kiếm này oanh xuất, Thiên Địa Lao oanh tròn, lúc này lao tới bao phủ Lôi Bảo Bảo, không biết là nguyên nhân vừa mới sinh ra, ý chí chiến đấu của Lôi Bảo Bảo không phải rất mạnh, bị biến cố này chấn động kinh ngạc tới ngây người, dĩ nhiên ngây ngốc để Thiên Địa Lao dễ dàng bao phủ bản thân bên trong, hoàn toàn không biết phản kháng như thế nào.
Một khi bị nhốt trong tù lao, mấy đạo kiếm quang chuyển động, gắt gao áp bách.
Phệ, vẻ mặt ngây ngốc của Lôi Bảo Bảo thoáng biểu lộ tình cảm, ngón tay út chỉ về phía Thiên Địa Lao, một tia kiếm khí phát ra, cắt một vệt trên ngón tay của Lôi Bảo Bảo.
Một điểm máu tươi màu vàng chảy xuống.
Lặng người một lát, ngay sau đó cái miệng của Lôi Bảo Bảo há to, phát ra trận khóc lớn kinh thiên động địa.
Ầm ầm ầm, lúc này đây, Lăng Phong rốt cuộc nhìn thấy rõ ràng, chỉ thấy theo tiếng khóc lớn, sóng gợn màu xanh bắt đầu điên cuồng hội tụ bên ngoài cơ thể Lôi Bảo Bảo, chính là nguyên lực phong hệ.
Tiếng khóc phảng phất giống như có liên hệ khống chế kỳ diệu nào đó với nguyên lực phong hệ, từng đạo sóng gợn không ngừng ba động, cổ đãng không ngớt, sau đó là vài đạo sấm sét ầm vang.
Quanh thân Lôi Bảo Bảo đã bị Thiên Địa Lao cấm chế chặt chẽ, sấm sét phủ vào nó hoàn toàn bị ngăn lại, dưới vòng kiếm quang lưu chuyển cắt nát, lực lượng lôi điện tiêu tan, chỉ còn dư lại một bộ phận nhỏ tràn ra ngoài Thiên Địa Lao.
- Các ngươi còn không nhanh chóng hấp thu lô điện thối thể, còn muốn chờ đến lúc nào?
Tào Kế Suất lớn tiếng quát.
Hai người Tuyết Niệm như vừa mới trong mộng tỉnh lại, mặc kệ Lôi Bảo Bảo có lai lịch quỷ dị như thế nào, lôi điện nó triệu hồi tới chính là bảo bối đúng nghĩ, không thể lãng phí!
- Hút, luyện!
Tuyết Niệm quát một tiếng sất lệnh, mấy đạo lôi điện tràn ra ngoài Thiên Địa Lao bị hắn hấp thu, ngay sau đó, làn da của hắn phảng phất như phồng lên, điên cuồng hút hết toàn bộ lôi điện vô tận trong không gian xung quanh.
Tách tách tách tách….
Tức khắc, tầng da ngoài của Tuyết Niệm bắn ra điện quang màu xanh, xương cốt không ngưng vang lên bạo âm tách tách tách. Dường như mỗi một chiếc xương nhỏ nhất đều trải qua quá trình nát bấy và đúc lại!
Vẻ thống khổ vô cùng vô tận hiện rõ, cơ mặt Tuyết Niệm vặn vẹo, thế nhưng dù thống khổ không gì sánh được hắn vẫn nén không hề phát ra một tiếng rên rỉ, chỉ từ thân thể run rẩy kịch liệt của hắn mới nhìn ra được đau đớn hắn phải chịu hiện tại như thế nào.
Tách tách, dưới ba động vặn vẹo kịch liệt của da thịt, từng khối da dính theo máu tươi lần lượt rơi xuống, lộ làn ra tân sinh bên dưới.
Mới năm trước đây phải che giấu tung tích, Tuyết Niệm không tiếc tự hủy dung mạo, một thiếu niên phong tư hơn người cuối cùng biến thành khuôn mặt ma quỷ hiện tại.
Nhưng sau khi trải qua lôi điện thối thể, tất cả đã được loại bỏ, cơ xương toàn thân bị tổn hại cũng nhanh chóng khôi phục lại trạng thái đỉnh cao, mềm mại như trẻ em, lại kiên cố như sắt thép.
Trong Tinh Thiết Kiếm, Thích Thiên Ách vui mừng nhìn một màn này pháy sinh, đối với hắn mà nói, dung mạo của đệ tử hắn vĩnh viễn là đau đớn lớn nhất trong lòng, hiện tại có thể cứu vãn, tự nhiên hắn vui mừng không gì sánh được.
Trái lại chỗ Đằng Thú, từng khối cơ trên cơ thể hắn nhảy lên không ngớt, một tầng chất thải nóng bỏng bị đẩy ra khỏi cơ thể, không biết là ảo giác hay sự thực, mỗi một tầng chất thải hạ xuống, thân thể hắn lại giống như phân chia, từng mảng từng mảnh, thân hình hắn dường như thu nhỏ lại một vòng.

back top