Cảnh Vân nhất thời hiểu rõ dự định của Lăng Phong, hắn nhíu chặt mày, sau một hồi suy nghĩ mới đáp:
- Hình như không có gì là không được. Chẳng qua nếu như vậy thì tinh chương cũng cần điều chỉnh. Sợ là không thể chỉ có một hai ngày là có thể hoàn thành.
Lăng Phong thở phào cười nói:
- Vậy là tốt rồi. Chúng ta cũng không vội một lúc, chờ ngày sau rảnh rỗi lại nói. Ngũ sư huynh, ngươi có nghĩ đặt cho nguyên trận này một cái tên không?
Cảnh Vân ngượng ngùng sờ đầu:
- Huynh vẫn gọi nó là tứ linh nguyên trận. Nếu như lão lục ngươi cảm thấy không tốt thì sửa lại cũng được.
Nhìn ra biểu tình không muốn của Cảnh Vân, Lăng Phong cười thầm nói:
- Đệ cảm thấy rất tốt, vậy liền gọi nó là tứ linh nguyên trận đi!
- Bây giờ, lão lục, trước khi huynh đệ chúng ta đồng tâm hiệp lực trong Vô Tẫn Hoang Nguyên thì chúng ta vẫn còn một chuyện quan trọng nữa.
Cảnh Vân ra hiệu hướng về phía Kiều Kiều.
Kiều Kiều thấy Lăng Phong đến lúc này mới chú ý đến mình, không khỏi vênh mặt lên.
Lăng Phong cười, vội vàng nịnh nọt:
- Ta đã cảm thấy rất kỳ quái, tu vi của Kiều Kiều làm sao lại tăng nhanh như vậy? Nếu như không gặp được chút kỳ ngộ thì ta hiện tại dù cho thúc ngựa cũng khó mà đuổi kịp.
Kiều Kiều lườm hắn một cái, trên mặt lập tức hiện lên vẻ hài lòng:
- Hi, hiện tại đã biết ta lợi hại đi! Xem xem mấy người sau này còn chê ta phiền toái nữa không!
- Lại có người cả gan nói Kiều Kiều tiểu thư phiền toái? – Lăng Phong vờ tức giận nói – Người đó là ai?
Kiều Kiều bị chọc cho cười khanh khách không ngừng. Dù là vừa cười vừa nói, nhưng nội tâm Lăng Phong ngược lại thực sự là cảm thấy vô cùng kỳ quái. Ở Tinh Lam thành hoàn cảnh tu luyện tương đối khó khăn như vậy, phải là loại điều kiện gì mới có thể làm cho nàng trở thành linh giả, đồng thời theo như lời Cảnh Vân nói thì Kiều Kiều đúng là từ trong trạng thái hôn mê tỉnh lại liền tự mình có được chiến lực như vậy, thật là khiến kẻ khác sợ hãi.
- Đến tột cùng là chuyện gì xảy ra? – Lăng Phong nhịn không được hỏi – Còn nữa, Kiều Kiều, tóc ngươi vì sao lại biến thành như vậy?
Nói đến tóc của mình, Kiều Kiều đã có chút buồn bực, nàng khổ não vò vò tóc:
- Khi ta tỉnh lại thì đã biến thành như vậy, ôi.
Dáng nàng tội nghiệp thật giống như con mèo con bị xối nước.
- Ách, khi ngươi thăng cấp có cảm giác đặc thù gì không?
- Cảm giác đặc thù? – Trong mắt Kiều Kiều ánh lên một vẻ mê mang – Cảm giác như ngủ ở trong một hồ nước, thế nhưng hồ nước rất ấm áp, mọi nơi đều là màu đen, sau đó, sau đó ta tỉnh lại!
Trong lòng Lăng Phong khẽ động, hắn nghĩ đến lần trước Kiều Kiều ngoài ý muốn tiếp nhận nguyên lực khi biến hóa, sau đó cũng đã từng xảy ra, một luồng khổ ý nổi lên khóe miệng. Thậm chí có người đang ngủ lại quỷ dị thu được đột phá, không có tu luyện gian khổ, không có hóa linh kiếp, cái gì cũng không có, cứ như vậy dễ dàng tiến nhập linh cấp.
Nếu truyền ra ngoài, chỉ sợ khiến bao nhiêu người đang gặp trở ngại đều phiền muộn.
Bên cạnh, Cảnh Vân cười khổ tiếp lời:
- Lão lục, mấy vấn đề này Kiều nguyên soái bọn họ đã sớn hỏi qua, đều là không hề phát hiện được gì. Bất quá. . .
Hơi có chút lo lắng nhìn Kiều Kiều một cái, thấy nàng có vẻ không chút để ý, Cảnh Vân mới nói tiếp:
- Kiều nguyên soái mập mờ nói qua, điều này cùng thân thế của Kiều Kiều có thể có quan hệ.
- Thân thế? – Lăng Phong kinh ngạc nhìn Kiều Kiều một cái.
Kiều Kiều mang vẻ mặt không hiểu cũng không giải thích được, nghiêng đầu nói:
- Ngươi đừng hỏi ta, ta chưa từng gặp cha mẹ.
Lăng Phong cũng lắc đầu, nếu không phát hiện được gì, tạm thời cũng không có ý định tìm hiểu kỹ làm gì. Dù sao cũng biết đây là có ích mà vô hại là được.
Vài ngày kế tiếp, Lăng Phong rơi vào bận rộn chưa từng có. Cùng với Cảnh Vân trao đổi suy nghĩ về việc luyện chế tinh chương chiếm phần lớn thời gian.
Có câu tục ngữ nói rất đúng: bất thị nhất gia nhân bất tiến nhất gia môn(*). Sư huynh đệ đều là tính tình giống nhau. Hai người một khi tìm thấy những thứ mà bản thân thấy hứng thú, thì đều mất ăn mất ngủ vì nó. Mệt mỏi thì thường trực tiếp dùng tinh huyết nguyên khí hạch giải quyết, ngay cả Cảnh Vân cũng như thế!
(*): Không phải người một nhà thì không vào một cửa.
Thời gian không phụ lòng người, sau khi Lăng Phong điều động toàn bộ năng lực kiếm linh, cùng với những tri thức được ghi chép lại của Sang Sư, cuối cùng cũng tìm ra được một loại tinh chương thích hợp!
Bản Hách sở dĩ vô pháp luyện chế là bởi vì đây là "tứ linh tinh chương", chí ít phải là chí cấp luyện thuật sư mới làm được. Lăng Phong hiện tại nếu toàn lực thi triển thì có thể xem như là cấp linh tôn, luyện chế đương nhiên là dễ dàng không gì sánh được
Không tiêu hao nhiều thời gian để luyện chế tám tinh chương thích hợp. Việc còn lại chính là dựa vào Cảnh Vân, hắn còn chưa sửa chữa xong nguyên trận.
Lúc này, tông môn giao dịch đại hội cũng đã bắt đầu.
Tập hợp lại. Tông môn giao dịch đại hội hàng năm đều cũng triệu tập, thế nhưng đại hội này chính là mười năm một lần, đặc biệt náo nhiệt. Vô số cao thủ đến từ khắp nơi của Vô Tẫn Hoang Nguyên cũng tập trung đến đây, luyện thuật sư, nguyên liệu khan hiếm cái gì cần đều có.
Hơn nữa tin tức Bàng Phiên Vân cùng với Vi Tiếu quyết chiến truyền ra, chắc chắn đến lúc đó sẽ càng thêm náo nhiệt.
Lăng Phong tính ra một chít thời gian, biết là đã đến lúc phải khởi hành. Nếu muốn Sáng tông có thể phát triển lớn hơn nữa thì đại hội tông môn giao dịch này nhất định phải tham gia.
Sáng tông lần này cử người tham dự đại hội với lực lượng cực kỳ hùng mạnh.
Lăng Phong, Thích Thiên Ách, Tào Kế Suất, Kiều Kiều, còn có Tuyết Niệm, Hải Tư Lam, Vi Miểu, Du lão cùng bảy tên đệ tử đi theo cùng đến tham gia đại hội.
Thích Thiên Ách bởi vì trước đây từng sáng tạo ra một đại tông phái, với tình hình cụ thể của đại hội cũng tương đối quen thuộc, cho nên đương nhiên phải đi. Về phần Tào Kế Suất cùng với Kiều Kiều, hai người là mặt dày chen vào đòi đi.
Gần đến ngày đi, Hải Tư Lam cùng với Du Thiên Trì lại có xu thế nhất định không rời. Hải Tư Lam mặc dù phương diện tu vi thua Du lão, nhưng một thân cơ sở cũng phi thường vững chắc, hắn cũng hiểu biết với một ít tinh chương cao cấp. Còn Du lão lại hoàn toàn không biết liên quan đến không ít đề tài. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: chấm c.o.m
Một khi gặp phải loại tình huống này, Hải Tư Lam liền đem đề tài chuyển hướng về phương diên cơ sở luyện chế tinh chương, chủ trương tất cả phải từ căn cơ xuất phát. Nhà cao đến đâu cùng phải từ nền móng dựng lên. Vừa có lý lại vừa có thể ngụy biện nghe được Du lão gật đầu liên tiếp, tán thán không ngớt.
Vì vậy, một thời gian ngắn sau, khi bọn họ đang thảo luận về cơ sở phát triển tinh chương lại thấy Hải Tư lam muốn theo Lăng Phong tham gia đại hội, Du Thiên Trì đương nhiên sống chết cũng phải theo tới.
Nhớ lại, Lăng Phong cũng biết thời biết thế mà đồng ý. Dù sao nếu muốn tăng thêm danh tiếng thì luyện sư thuật là không thể thiếu.
Về phần Tuyết Niệm, hắn là người chuyên làm mấy việc hỗn tạp, tốt xấu gì cũng là phó tông chủ. Mặc dù tâm tư không ở trước mặt, thế nhưng sau khi trải qua hóa linh cướp, Tuyết Niệm thật ra cũng đã khôi phục vài phần tính tình hoạt bát nhanh nhẹn năm đó, đối với các loại sự vụ đều có vẻ biết hết.
Trên thực tế lúc ban đầu Thích Thiên Ách ở trong tông cũng bị Tuyết Niệm cho rằng là do tông chủ đến bồi dưỡng, với các hạng tạp vụ mặc dù không coi là rất thông thạo nhưng cũng có thông hiểu một ít.
- Hình như không có gì là không được. Chẳng qua nếu như vậy thì tinh chương cũng cần điều chỉnh. Sợ là không thể chỉ có một hai ngày là có thể hoàn thành.
Lăng Phong thở phào cười nói:
- Vậy là tốt rồi. Chúng ta cũng không vội một lúc, chờ ngày sau rảnh rỗi lại nói. Ngũ sư huynh, ngươi có nghĩ đặt cho nguyên trận này một cái tên không?
Cảnh Vân ngượng ngùng sờ đầu:
- Huynh vẫn gọi nó là tứ linh nguyên trận. Nếu như lão lục ngươi cảm thấy không tốt thì sửa lại cũng được.
Nhìn ra biểu tình không muốn của Cảnh Vân, Lăng Phong cười thầm nói:
- Đệ cảm thấy rất tốt, vậy liền gọi nó là tứ linh nguyên trận đi!
- Bây giờ, lão lục, trước khi huynh đệ chúng ta đồng tâm hiệp lực trong Vô Tẫn Hoang Nguyên thì chúng ta vẫn còn một chuyện quan trọng nữa.
Cảnh Vân ra hiệu hướng về phía Kiều Kiều.
Kiều Kiều thấy Lăng Phong đến lúc này mới chú ý đến mình, không khỏi vênh mặt lên.
Lăng Phong cười, vội vàng nịnh nọt:
- Ta đã cảm thấy rất kỳ quái, tu vi của Kiều Kiều làm sao lại tăng nhanh như vậy? Nếu như không gặp được chút kỳ ngộ thì ta hiện tại dù cho thúc ngựa cũng khó mà đuổi kịp.
Kiều Kiều lườm hắn một cái, trên mặt lập tức hiện lên vẻ hài lòng:
- Hi, hiện tại đã biết ta lợi hại đi! Xem xem mấy người sau này còn chê ta phiền toái nữa không!
- Lại có người cả gan nói Kiều Kiều tiểu thư phiền toái? – Lăng Phong vờ tức giận nói – Người đó là ai?
Kiều Kiều bị chọc cho cười khanh khách không ngừng. Dù là vừa cười vừa nói, nhưng nội tâm Lăng Phong ngược lại thực sự là cảm thấy vô cùng kỳ quái. Ở Tinh Lam thành hoàn cảnh tu luyện tương đối khó khăn như vậy, phải là loại điều kiện gì mới có thể làm cho nàng trở thành linh giả, đồng thời theo như lời Cảnh Vân nói thì Kiều Kiều đúng là từ trong trạng thái hôn mê tỉnh lại liền tự mình có được chiến lực như vậy, thật là khiến kẻ khác sợ hãi.
- Đến tột cùng là chuyện gì xảy ra? – Lăng Phong nhịn không được hỏi – Còn nữa, Kiều Kiều, tóc ngươi vì sao lại biến thành như vậy?
Nói đến tóc của mình, Kiều Kiều đã có chút buồn bực, nàng khổ não vò vò tóc:
- Khi ta tỉnh lại thì đã biến thành như vậy, ôi.
Dáng nàng tội nghiệp thật giống như con mèo con bị xối nước.
- Ách, khi ngươi thăng cấp có cảm giác đặc thù gì không?
- Cảm giác đặc thù? – Trong mắt Kiều Kiều ánh lên một vẻ mê mang – Cảm giác như ngủ ở trong một hồ nước, thế nhưng hồ nước rất ấm áp, mọi nơi đều là màu đen, sau đó, sau đó ta tỉnh lại!
Trong lòng Lăng Phong khẽ động, hắn nghĩ đến lần trước Kiều Kiều ngoài ý muốn tiếp nhận nguyên lực khi biến hóa, sau đó cũng đã từng xảy ra, một luồng khổ ý nổi lên khóe miệng. Thậm chí có người đang ngủ lại quỷ dị thu được đột phá, không có tu luyện gian khổ, không có hóa linh kiếp, cái gì cũng không có, cứ như vậy dễ dàng tiến nhập linh cấp.
Nếu truyền ra ngoài, chỉ sợ khiến bao nhiêu người đang gặp trở ngại đều phiền muộn.
Bên cạnh, Cảnh Vân cười khổ tiếp lời:
- Lão lục, mấy vấn đề này Kiều nguyên soái bọn họ đã sớn hỏi qua, đều là không hề phát hiện được gì. Bất quá. . .
Hơi có chút lo lắng nhìn Kiều Kiều một cái, thấy nàng có vẻ không chút để ý, Cảnh Vân mới nói tiếp:
- Kiều nguyên soái mập mờ nói qua, điều này cùng thân thế của Kiều Kiều có thể có quan hệ.
- Thân thế? – Lăng Phong kinh ngạc nhìn Kiều Kiều một cái.
Kiều Kiều mang vẻ mặt không hiểu cũng không giải thích được, nghiêng đầu nói:
- Ngươi đừng hỏi ta, ta chưa từng gặp cha mẹ.
Lăng Phong cũng lắc đầu, nếu không phát hiện được gì, tạm thời cũng không có ý định tìm hiểu kỹ làm gì. Dù sao cũng biết đây là có ích mà vô hại là được.
Vài ngày kế tiếp, Lăng Phong rơi vào bận rộn chưa từng có. Cùng với Cảnh Vân trao đổi suy nghĩ về việc luyện chế tinh chương chiếm phần lớn thời gian.
Có câu tục ngữ nói rất đúng: bất thị nhất gia nhân bất tiến nhất gia môn(*). Sư huynh đệ đều là tính tình giống nhau. Hai người một khi tìm thấy những thứ mà bản thân thấy hứng thú, thì đều mất ăn mất ngủ vì nó. Mệt mỏi thì thường trực tiếp dùng tinh huyết nguyên khí hạch giải quyết, ngay cả Cảnh Vân cũng như thế!
(*): Không phải người một nhà thì không vào một cửa.
Thời gian không phụ lòng người, sau khi Lăng Phong điều động toàn bộ năng lực kiếm linh, cùng với những tri thức được ghi chép lại của Sang Sư, cuối cùng cũng tìm ra được một loại tinh chương thích hợp!
Bản Hách sở dĩ vô pháp luyện chế là bởi vì đây là "tứ linh tinh chương", chí ít phải là chí cấp luyện thuật sư mới làm được. Lăng Phong hiện tại nếu toàn lực thi triển thì có thể xem như là cấp linh tôn, luyện chế đương nhiên là dễ dàng không gì sánh được
Không tiêu hao nhiều thời gian để luyện chế tám tinh chương thích hợp. Việc còn lại chính là dựa vào Cảnh Vân, hắn còn chưa sửa chữa xong nguyên trận.
Lúc này, tông môn giao dịch đại hội cũng đã bắt đầu.
Tập hợp lại. Tông môn giao dịch đại hội hàng năm đều cũng triệu tập, thế nhưng đại hội này chính là mười năm một lần, đặc biệt náo nhiệt. Vô số cao thủ đến từ khắp nơi của Vô Tẫn Hoang Nguyên cũng tập trung đến đây, luyện thuật sư, nguyên liệu khan hiếm cái gì cần đều có.
Hơn nữa tin tức Bàng Phiên Vân cùng với Vi Tiếu quyết chiến truyền ra, chắc chắn đến lúc đó sẽ càng thêm náo nhiệt.
Lăng Phong tính ra một chít thời gian, biết là đã đến lúc phải khởi hành. Nếu muốn Sáng tông có thể phát triển lớn hơn nữa thì đại hội tông môn giao dịch này nhất định phải tham gia.
Sáng tông lần này cử người tham dự đại hội với lực lượng cực kỳ hùng mạnh.
Lăng Phong, Thích Thiên Ách, Tào Kế Suất, Kiều Kiều, còn có Tuyết Niệm, Hải Tư Lam, Vi Miểu, Du lão cùng bảy tên đệ tử đi theo cùng đến tham gia đại hội.
Thích Thiên Ách bởi vì trước đây từng sáng tạo ra một đại tông phái, với tình hình cụ thể của đại hội cũng tương đối quen thuộc, cho nên đương nhiên phải đi. Về phần Tào Kế Suất cùng với Kiều Kiều, hai người là mặt dày chen vào đòi đi.
Gần đến ngày đi, Hải Tư Lam cùng với Du Thiên Trì lại có xu thế nhất định không rời. Hải Tư Lam mặc dù phương diện tu vi thua Du lão, nhưng một thân cơ sở cũng phi thường vững chắc, hắn cũng hiểu biết với một ít tinh chương cao cấp. Còn Du lão lại hoàn toàn không biết liên quan đến không ít đề tài. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: chấm c.o.m
Một khi gặp phải loại tình huống này, Hải Tư Lam liền đem đề tài chuyển hướng về phương diên cơ sở luyện chế tinh chương, chủ trương tất cả phải từ căn cơ xuất phát. Nhà cao đến đâu cùng phải từ nền móng dựng lên. Vừa có lý lại vừa có thể ngụy biện nghe được Du lão gật đầu liên tiếp, tán thán không ngớt.
Vì vậy, một thời gian ngắn sau, khi bọn họ đang thảo luận về cơ sở phát triển tinh chương lại thấy Hải Tư lam muốn theo Lăng Phong tham gia đại hội, Du Thiên Trì đương nhiên sống chết cũng phải theo tới.
Nhớ lại, Lăng Phong cũng biết thời biết thế mà đồng ý. Dù sao nếu muốn tăng thêm danh tiếng thì luyện sư thuật là không thể thiếu.
Về phần Tuyết Niệm, hắn là người chuyên làm mấy việc hỗn tạp, tốt xấu gì cũng là phó tông chủ. Mặc dù tâm tư không ở trước mặt, thế nhưng sau khi trải qua hóa linh cướp, Tuyết Niệm thật ra cũng đã khôi phục vài phần tính tình hoạt bát nhanh nhẹn năm đó, đối với các loại sự vụ đều có vẻ biết hết.
Trên thực tế lúc ban đầu Thích Thiên Ách ở trong tông cũng bị Tuyết Niệm cho rằng là do tông chủ đến bồi dưỡng, với các hạng tạp vụ mặc dù không coi là rất thông thạo nhưng cũng có thông hiểu một ít.