Biểu hiện của Dư Đào lại càng thêm cổ quái, nhìn rõ bộ dạng Yêu Tôn tức giận, hắn nháy mắt mỉm cười nhưng lại không dám phát ra tiếng cười.
Lại chuyển đầu nhìn qua Đông Phương San, cuối cùng chuyển qua Yêu Tôn và Lăng Phong giống như đôi gà chọi, một ý niệm không thể ức chế được nổi lên trong đầu:
"Hai gia hỏa này ngược lại trông giống như đôi phu thê bởi vì hài tử bị thương mà giận chó đánh mèo đối với đối phương a!"
Ý niệm này vừa mới hiện lên trong đầu, Dư Đào không nhịn được lạnh lẽo toàn thân.
Sau khi rít gào xong, Yêu Tôn Diêm La cũng phát hiện chính mình thất thố, hít sâu một hơi dài, biểu tình một lần nữa khôi phục lại vẻ lạnh lùng:
- Sở dĩ San nhi hôn mê không tỉnh là bởi vì ma sủng của nàng thụ thương ngoài ý muốn, tiểu nha đầu trong tình huống ta hoàn toàn không biết dùng Cự linh trị thương giúp nó, cuối cùng dẫn tới sự tình tiêu hao quá độ phát sinh!
- Ma sủng?
Bỗng nhiên Lăng Phong nghĩ đến tiểu nha đầu trước kia cho chính mình xem nàng "phu đản", ngoài miệng tuy rằng không nói, thế nhưng thực ra đã tin tưởng vài phần.
Hoa Vi Hà tuy rằng xa cách Lăng Phong thời gian tương đối dài, thế nhưng đối với tích cách của hắn lại phi thường tường tận, vừa thấy bàn tay vốn nắm chặt buông lỏng ra một chút, trong lòng liền biết hiểu lầm này tạm thời cởi bỏ.
Thầm thở ra một hơi, nàng vội vàng nói:
- Chúng ta nên tập trung vào việc chính đi, Tiểu Phong, tiểu nha đầu thụ thương rất nặng, đệ trước tiên nghĩ biện pháp chữa trị cho nàng!
Lời vừa nói ra khỏi miệng, nàng giật mình phát hiện chính mình vô thức thổ lộ khả năng thân phận vẫn luôn giấu kín của Lăng Phong.
Nếu như Lăng Phong sở hữu thiên phú đáng sợ như dự đoán của chính mình mà nói!
Nghĩ vậy, Hoa Vi Hà vội vàng bổ xung:
- Không biết Hải tiên sinh đã tĩnh dưỡng hoàn tất hay chưa, nên mời Hải tiên sinh xuất thủ sớm một chút mới tốt!
- Uhm!
Lăng Phong đáp, lại nhìn Yêu Tôn có chút đông cứng nói:
- Giao San nhi cho ta, ta dẫn nàng tiến vào nội thế giới mời Hải sư huynh kiểm tra cẩn thận!
Yêu Tôn hơi do dự, trong mắt có chút lo lắng nói:
- Nội thế giới của ngươi có đủ nguyên lực hay không? San nhi hiện tại không thể chịu được nhiều lần dày vò nữa đâu!
Thấy rõ hắn chân thành quan tâm Đông Phương San như vậy, một chút bất mãn còn sót lại trong lòng cuối cùng cũng tan thành mây khói. Lăng Phong không mở lời giải thích gì nhiều, trực tiếp đưa tay điểm vào chính giữa mi tâm.
Tức khắc, thế giới quái hạp xuất hiện, từ đầu ngón tay Lăng Phong bay ra một đoàn ngân mang, chỉ nghe tiếng ong ong chấn động.
Từng đạo năng lượng thực thể hóa màu vàng chói lọi, loại năng lượng này vừa xuất hiện, lập tức khiến hư không gợn sóng cuồn cuộn. Giống như bị lực lượng nào đó thần diệu không gì sánh được cắt đứt thành từng mảnh nhỏ.
Đôi lông mày Yêu Tôn hơi nhếch lên, hắn nắm giữ thần khí Thì Chi Sa nhiều năm, đối với một ít diệu dụng liên quan tới thần khí tự nhiên rất rõ ràng, hiện tại từ khí tức năng lượng mà quái hạp phát tán ra, trong đó hẳn là thực sự dư thừa thần lực, tuyệt đối không kém hơn so với Thì Chi Sa.
Cho nên, hắn hơi khoát tay, yên lòng.
- Mộc đầu, ta với ngươi cùng nhau đi vào!
Kiều Kiều nhìn Lăng Phong, đột nhiên nói.
Lăng Phong biết là nàng quan tâm Đông Phương San, không ngăn cản nhiều, chỉ lặng lẽ gật đầu đáp ứng. Sau đó, Kiều Kiều tiếp nhận Đông Phương San trong tay Vưu Lượng, hai người nhẽ bước vài bước, tiến vào trong quái hạp.
Đợi tới khi thân ảnh hai người biến mất trong không trung, nhãn thần Yêu Tôn có chút nghi hoặc và khiếp sợ, tâm tư chuyển động. Hắn nghĩ tới Lăng Phong lúc nói chuyện chữa trị cho Đông Phương San hiện rõ vẻ tự tin, đồng thời dễ dàng tìm hiểu được cụ thể thương thế của nàng, kết hợp với đủ loại cổ quái trước đó, nhất thời một ý niệm không thể ức chế nổi lên trong đầu.
Thế nhưng ý niệm này quá mức hoang đường, làm hắn có chút không dám tin tưởng.
Nếu như chuyện này là thực, vậy vị tông chủ Sáng tông kia có thiên phú kinh người cỡ nào? Càng đáng sợ hơn nữa, nếu suy đoán là thực, hắn có thể tập hợp được nguồn tài nguyên vô cùng đáng sợ a!
Một bước tiến vào thế giới quái hạp, Lăng Phong tiện tay phẩy nhẹ, chỉ thấy vô số sợi kim quang tụ tập lại, rất nhanh hình thành một chiếc gường mờ ảo như mây mù.
Đợi đến khi nhìn thấy Lăng Phong, Hải Tư Lam vội vã chào đón, bây giờ không có người ngoài, hắn tự nhiên không cần phải đóng giả.
- Tông chủ, có chuyện phát sinh?
Vừa rồi thăm dò thương thế sơ qua, Lăng Phong biết tình huống của Đông Phương San phi thường không ổn, nếu như không nhanh chóng chữa trị mà nói, chỉ sợ sinh mệnh lực sẽ hao tổn hết, vì vậy hắn không khách khí, trực tiếp chỉ một ngón tay vào Đông Phương San.
- Ta có quen với tiểu nha đầu này, mà Cự linh của nàng đã bị thương tổn, ta sẽ cứu chữa cho nàng, làm phiền Hải lão làm trợ thủ cho ta!
- Tốt!
Trên mặt Hải Tư Lam một mảnh hưng phấn, hắn biết rõ dùng tu vi Thuật luyện sư tiếp cận Linh cấp của hắn hiện tại mà làm trợ thủ cho Lăng Phong có hơi chút miễn cưỡng. Trên thực tế, từ khi tiếp xúc tới nay, Lăng Phong vẫn không hề giấu diếm, trực tiếp truyền thụ, thi triển các thủ đoạn Thuật luyện trước mặt hắn, đối với hắn mà nói quả thực là cơ hội học tập không thể tốt hơn, vì vậy hắn cảm thấy vô cùng quý trọng.
Kiều Kiều an tĩnh hiếm có, đứng một bên, chẳng qua nhìn thấy nhãn thần Lăng Phong khi cứu trị cho Đông Phương San hiện lên vẻ rắc rối, nàng có chút hốt hoảng hỏi thăm:
- Mộc đầu, thương thế của San San rất nặng? Có thể cứu trị hay không?
Trong ý thức hải nỗ lực hồi tưởng lại cảm xúc niệm thức vừa rồi, trong lòng Lăng Phong có chút trầm trọng, thế nhưng trên mặt vẫn nở nụ cười chắc chắn:
- Yên tâm đi, hẳn là không có trở ngại!
Nếu đối với Thiên Hành Giả bình thường mà nói, cho dù Cự linh bị héo rũ, chỉ cần cung cấp một ít năng lượng bổ xung là được, ví dụ như dùng kim tiếu tử nhị phẩm, hoặc là có thể dùng tinh huyết nguyên khí hạch dùng với hạch tinh trợ giúp luyện hóa, năng lượng Cự linh sẽ khôi phục một lần nữa, thương thế tự nhiên không còn trở ngại.
Nhưng là, điều này cần có bản thân Thiên hành giả phối hợp trị thương mới được.
Cho dù người thụ thương rơi vào tình trạng hôn mê, dùng năng lượng của Lăng Phong hiện tại cũng đủ để trợ giúp luyện hóa, khiến Cự linh có thể hấp thu năng lượng, thế nhưng rắc rối là ở chỗ, Đông Phương San mới chỉ là tiểu hài tử.
Thậm chí, nàng căn bản chưa từng tu luyện qua, thế nên cơ thể vô cùng yếu đuối. Nếu như mạnh mẽ trợ giúp nàng hấp thu, sợ rằng năng lượng cường đại có thể trực tiếp khiến thân thể nàng suy sụp.
Mà không dùng thuốc mạnh không thể trị dứt thương thế, nếu như phát hiện sớm hơn mà nói, Lăng Phong có thể miễn cưỡng dùng một ít phương thức nhẹ nhàng trợ giúp nàng chậm rãi điều dưỡng phù hợp với tình trạng cơ thể của nàng, hiện tại đã không lưu lại cho hắn quá nhiều thời gian, lại dùng phương pháp nhẹ nhàng chỉ sợ chưa kịp xuất hiện tác dụng thì cự linh đã triệt để tiêu tan.
Đây mới chính là chỗ Lăng Phong đau đầu.
Suy tư, liều mạng suy tư!
Trong ý thức hải lưu chuyển, Lăng Phong liều mạng tìm tòi trong bảo khố tri thức Sang Sư truyền thụ cho chính mình, tri thức vô cùng phong phú này từ trước tới nay chính là căn bản để Lăng Phong tồn tại.
Cho dù niệm thức của hắn hiện tại tiến nhanh, trở thành tồn tại Thần cấp, thế nhưng muốn hoàn toàn thăm dò khu vực to lớn này, ít nhất cũng phải cần có thời gian năm sáu năm.
Lướt qua!
Phàm là nội dung không liên quan tới thông tin mà chính mình cần biết hiện tại, Lăng Phong lập tức xẹt qua cực nhanh, quả thực không thể so sánh, niệm thức của hắn hiện tại thực giống như quái nhân có vô số bàn tay vươn dài, mà tri thức căn bản giống như quyển sách cực kỳ dày.
Lúc này, quái nhân đang dùng vô số bàn tay của chính mình mở ra mỗi một trang sách, phàm là không có hứng thú liền chuyển sang trang khác.
Thời gian từng chút từng chút trôi qua, biểu tình của Lăng Phong theo đó càng thêm nghiêm túc, loại tập trung sử dụng niệm thức cường độ cao này, cho dù là hắn cũng không thể duy trì trong thời gian quá dài.
Bầu không khí trầm trọng cảm nhiễm hai người Kiều Kiều, bọn họ kìm lòng không được bắt đầu nghiêm túc.
Rốt cuộc, sắc mặt vui mừng hiện lên, Lăng Phong đã tìm được thứ mình muốn!
Hít một hơi thật sâu, hai tròng mắt Lăng Phong chợt tĩnh, cười nói:
- Tìm được!
Kiều Kiều cùng với Hải Tư Lam nhất tề lộ ra nhãn thần thả lỏng, bọn họ đứng bên cạnh Lăng Phong, bọn họ bao giờ cũng không nhịn được bị tâm tình của Lăng Phong cảm nhiễm, chỉ khi Lăng Phong hài lòng, bọn họ mới cảm thấy cỗ áp lực ứ đọng xung quanh mình biến mất không còn.
- Hải lão, ngươi chuẩn bị một ít tinh huyết nguyên khí hạch, theo sự chỉ dẫn của ta, ngươi tập trung luyện hóa dẫn đạo năng lượng của chúng!
Lăng Phong nhíu mày, một lần nữa dặn dò nói:
- Chỉ cần năng lượng phương diện linh hồn!
- Rõ!
Hải Tư Lam nghiêm túc gật đầu, chòm râu không gió tự động, hiển nhiên nội tâm cũng đã bắt đầu tập trung.
Lăng Phong một lần nữa nhìn vào Đông Phương San, niệm thức hơi đổi, sau đó quét sạch vẻ uể oải vừa rồi, hai tròng mắt một lần nữa trở lại sáng láng đầy thần thái.
Bỗng nhiên, hắn quát lớn một tiếng:
- Ra!
Giống như mưa to xối xả, tiếng lộp độp va chạm với tàu lá, từng sợi quang mang to lớn giống như bàn tay từ trong mi tâm Lăng Phong mạnh mẽ tuôn trào, một khi chúng bắn ra, liền có một cỗ uy áp cường liệt áp bách bốn phương tám hướng.
Chấn động!
Vẻ mặt Hải Tư Lam không thể ức chế được khiếp sợ, hắn cũng là Thuật luyện sư, tự nhiên hiểu rõ phát niệm thức ra ngoài, đồng thời ngưng tụ thành dị tượng thực chất là việc khó khăn cỡ nào.
- Ngưng!
Lăng Phong lại rít gào, chỉ thấy ngân quang giữa trán ngưng tụ, so với những chú cừu hiền lành còn biết nghe lời hơn.
Thời khắc mấu chốt, biểu tình Lăng Phong trọng trước nay chưa từng có, hai tay hắn rất nhanh bắt lại, ngưng tụ thành vô số nguyên lực ấn phức tạp, chỉ thấy từng đạo ngân quang bắt đầu theo thế tay hắn xoay tròn, cuối cùng hình thành dòng tuyền qua (dòng chảy) xoáy mạnh.
Trung tâm dòng tuyền qua không ngừng lõm lại, tồn tại vô số tầng quang vụ uốn lượn, càng tản mát vô cùng vô tận huyền quang.
- Cự linh, hiện!
Lăng Phong mạnh mẽ chụp vào chính giữa trán Đông Phương San, chỉ thấy lòng bàn tay hắn tỏa ngân quang, năng lượng niệm thức theo một chưởng này hạ xuống, không hề trở ngại xâm nhập vào mi tâm tiểu nha đầu.
Năng lượng bàng bạc theo phương thức cực kỳ ôn hòa tiến sâu vào ý thức hải của tiểu nha đầu, lập tức, ý thức hải tiểu nha đầu trong tình huống vô thức bắt đầu xoay chuyển theo luật động kỳ lạ.
Như ao thu nổi sóng, niệm thức của Lăng Phong ở trong đó hoàn toàn trở thành dị vật, cần phải bị khu trục ra ngoài, vì vậy năng lượng ý thức hải tiểu nha đầu bắt đầu làm công tác thanh lý.
Lăng Phong thuận thế chuyển động, tuyệt không tạo ra bất cứ hành động phản kích nào, chỉ dùng niệm thức bao trùm cự linh của tiểu nha đầu.
Đột nhiên, phụt, chỉ thấy một đoàn quang mang giống như quả trứng bay ra ngoài, quang mang ôn nhuận phát tán đặc biệt hấp dẫn ánh mắt người khác.
Cự linh, Điểu Sào!
Hải Tư Lam kinh hãi, hắn thực sự không ngờ tới Lăng Phong lại có thủ đoạn như vậy, một loại rung động nói không nên lời từ lòng bàn chân tỏa khắp toàn thân, khiến thân thể hắn run rẩy!
- Hải lão, nhanh!
Tay phải Lăng Phong ruỗi dài, khống chế Cự linh Điểu Sào giữa không trung không dật tán, trên mặt tràn đầy mồ hôi hột, có vẻ phi thường cật lực.
Trong lơ đãng, quanh thân thể hắn xuất hiện khí tức cắt đứt nhàn nhạt, hiển nhiên là bị buộc phải dùng tới thần lực.
- A, rõ...
Khuôn mặt Hải Tư Lam đỏ lên, hắn cũng biết biểu hiện của chính mình vừa rồi có chút kém cỏi, tại thời khác như thế này lại có thể phân tâm sang sự tình khác, thực sự thẹn với lịch lãm nhiều năm qua.
Bất quá nói đi cũng phải nói lại, một màn vừa rồi Lăng Phong biểu hiện ra quả thực quá mức kinh người!
Phải biết rằng, hiện tại tiểu nha đầu đang trong trạng thái hoàn toàn mê man, căn bản không có ý thức để khống chế Cự linh, nói cách khác, thuần túy là Lăng Phong dựa vào năng lượng của chính mình để triệu hồi Cự linh của tiểu nha đầu ra ngoài!
Bình thường mà nói, trừ phi là cường giả ngoài Thánh vực, có thể khiến Cự linh và hạch tâm linh hồn dung hợp với nhau, như vậy mới có thể dưới tiền đề giết chết bọn họ thu được Cự linh.
Nhưng tiểu nha đầu không phải Thánh vực, hai nữa Lăng Phong không có khả năng thương tổn tới nàng, hai điều kiện này không thể thỏa mãn, mà cuối cùng Lăng Phong cũng có thể triệu hoán ra được!
Nếu như...
Hải Tư Lam nhịn không được sinh ra một ý niệm để chính hắn cũng cảm thấy vô cùng kinh khủng. Nếu như một ngày kia, tông chủ có thể tùy ý một chiêu rút ra Cự linh của đối thủ, như vậy sẽ là cảnh tượng kinh người tới mức nào?
Chống lại cường giả Thần cấp mà nói, Cự linh hầu như ngưng kết thành toàn bộ năng lượng cường đại của bọn họ, nếu như rút mất Cự linh tương đương với việc giảm đi hơn phân nửa thực lực. Nhất là cường giả ngoài Thánh vực, càng tương đương hạch tâm linh hồn bị điều khiển trong tay Lăng Phong, không phải sinh tử phải theo ý hắn?
Chính là vì có ý niệm này trong đầu, Hải Tư Lam mới thất thần ngây ngẩn như vậy!
Bị Lăng Phong quát nhẹ một tiếng, Hải Tư Lam giật mình tỉnh táo, vội vàng lấy ra hai viên tinh huyết nguyên khí hạch, tinh huyết nguyên khí hạch này là do Lăng Phong thu hoạch được từ Kiền Thiên Giới, không phải mặt hàng bình thường.
Hắn cố tình lấy ra nhiều hơn vài mai, thế nhưng nghĩ đến thể lực của chính mình có hạn, vẫn nên tạm thời bỏ đi ý niệm không thực tế này trong đầu
Tinh huyết nguyên khí hạch một khi lấy ra, niệm thức từ ý thúc hải của Hải Tư Lam lao ra kích phát nổ tung, năng lượng giống như xúc tu bạch tuộc đâm vào trong đoàn quang mang hồng bạc giao tạp, rất nhanh, tia máu màu hồng bên trong đoàn quang mang bị khu trục ra ngoài, chỉ còn lại quang mang màu bạc thuần túy.
- Tông chủ, tiếp theo...
Theo một tiếng nhắc nhở của Hải Tư Lam, Lăng Phong cũng không chậm trễ, vẻn vẹn chỉ là phân hóa một đạo niệm thức khống chế năng lượng được chiết xuất ra bao vây Cự linh Điểu Sào.
Đoàn năng lượng này vừa mới tiếp xúc với Cự linh lập tức giống như theo bản năng dung nhập vào bên trong, Cự linh Điểu Sào trước đó hơi khô khô, mặt ngoài lộn xộn gần như dáng dấp cỏ dại, trong nháy mắt có năng lượng rót vào liền khẽ run lên, cuối cùng như hạt giống nảy mầm sau cơn mưa, phát ra một cỗ sinh cơ bừng bừng.
- Trở lại!
Lăng Phong lộ ra sắc mặt vui mừng cường liệt, quát lên.
Hải Tư Lam biết đã tiến hành tới thời khắc mấu chốt, không dám có một chút phân thần, mặc dù trong ý thức hải truyền tới cảm giác trống rống nồng đậm, nhưng hắn vẫn chăm chú siết chặt hàm răng quan sát, một lần nữa chiết xuất hai viên tinh huyết nguyên khí hạch.
Trông thấy Lăng Phong, hắn toát ra thần sắc kinh nể không hề che giấu, thực không ngờ vị tông chủ thần kỳ này lại có thể dùng phương thức không tưởng tượng nổi như vậy để trợ giúp chữa trị Cự linh.
Lại chuyển đầu nhìn qua Đông Phương San, cuối cùng chuyển qua Yêu Tôn và Lăng Phong giống như đôi gà chọi, một ý niệm không thể ức chế được nổi lên trong đầu:
"Hai gia hỏa này ngược lại trông giống như đôi phu thê bởi vì hài tử bị thương mà giận chó đánh mèo đối với đối phương a!"
Ý niệm này vừa mới hiện lên trong đầu, Dư Đào không nhịn được lạnh lẽo toàn thân.
Sau khi rít gào xong, Yêu Tôn Diêm La cũng phát hiện chính mình thất thố, hít sâu một hơi dài, biểu tình một lần nữa khôi phục lại vẻ lạnh lùng:
- Sở dĩ San nhi hôn mê không tỉnh là bởi vì ma sủng của nàng thụ thương ngoài ý muốn, tiểu nha đầu trong tình huống ta hoàn toàn không biết dùng Cự linh trị thương giúp nó, cuối cùng dẫn tới sự tình tiêu hao quá độ phát sinh!
- Ma sủng?
Bỗng nhiên Lăng Phong nghĩ đến tiểu nha đầu trước kia cho chính mình xem nàng "phu đản", ngoài miệng tuy rằng không nói, thế nhưng thực ra đã tin tưởng vài phần.
Hoa Vi Hà tuy rằng xa cách Lăng Phong thời gian tương đối dài, thế nhưng đối với tích cách của hắn lại phi thường tường tận, vừa thấy bàn tay vốn nắm chặt buông lỏng ra một chút, trong lòng liền biết hiểu lầm này tạm thời cởi bỏ.
Thầm thở ra một hơi, nàng vội vàng nói:
- Chúng ta nên tập trung vào việc chính đi, Tiểu Phong, tiểu nha đầu thụ thương rất nặng, đệ trước tiên nghĩ biện pháp chữa trị cho nàng!
Lời vừa nói ra khỏi miệng, nàng giật mình phát hiện chính mình vô thức thổ lộ khả năng thân phận vẫn luôn giấu kín của Lăng Phong.
Nếu như Lăng Phong sở hữu thiên phú đáng sợ như dự đoán của chính mình mà nói!
Nghĩ vậy, Hoa Vi Hà vội vàng bổ xung:
- Không biết Hải tiên sinh đã tĩnh dưỡng hoàn tất hay chưa, nên mời Hải tiên sinh xuất thủ sớm một chút mới tốt!
- Uhm!
Lăng Phong đáp, lại nhìn Yêu Tôn có chút đông cứng nói:
- Giao San nhi cho ta, ta dẫn nàng tiến vào nội thế giới mời Hải sư huynh kiểm tra cẩn thận!
Yêu Tôn hơi do dự, trong mắt có chút lo lắng nói:
- Nội thế giới của ngươi có đủ nguyên lực hay không? San nhi hiện tại không thể chịu được nhiều lần dày vò nữa đâu!
Thấy rõ hắn chân thành quan tâm Đông Phương San như vậy, một chút bất mãn còn sót lại trong lòng cuối cùng cũng tan thành mây khói. Lăng Phong không mở lời giải thích gì nhiều, trực tiếp đưa tay điểm vào chính giữa mi tâm.
Tức khắc, thế giới quái hạp xuất hiện, từ đầu ngón tay Lăng Phong bay ra một đoàn ngân mang, chỉ nghe tiếng ong ong chấn động.
Từng đạo năng lượng thực thể hóa màu vàng chói lọi, loại năng lượng này vừa xuất hiện, lập tức khiến hư không gợn sóng cuồn cuộn. Giống như bị lực lượng nào đó thần diệu không gì sánh được cắt đứt thành từng mảnh nhỏ.
Đôi lông mày Yêu Tôn hơi nhếch lên, hắn nắm giữ thần khí Thì Chi Sa nhiều năm, đối với một ít diệu dụng liên quan tới thần khí tự nhiên rất rõ ràng, hiện tại từ khí tức năng lượng mà quái hạp phát tán ra, trong đó hẳn là thực sự dư thừa thần lực, tuyệt đối không kém hơn so với Thì Chi Sa.
Cho nên, hắn hơi khoát tay, yên lòng.
- Mộc đầu, ta với ngươi cùng nhau đi vào!
Kiều Kiều nhìn Lăng Phong, đột nhiên nói.
Lăng Phong biết là nàng quan tâm Đông Phương San, không ngăn cản nhiều, chỉ lặng lẽ gật đầu đáp ứng. Sau đó, Kiều Kiều tiếp nhận Đông Phương San trong tay Vưu Lượng, hai người nhẽ bước vài bước, tiến vào trong quái hạp.
Đợi tới khi thân ảnh hai người biến mất trong không trung, nhãn thần Yêu Tôn có chút nghi hoặc và khiếp sợ, tâm tư chuyển động. Hắn nghĩ tới Lăng Phong lúc nói chuyện chữa trị cho Đông Phương San hiện rõ vẻ tự tin, đồng thời dễ dàng tìm hiểu được cụ thể thương thế của nàng, kết hợp với đủ loại cổ quái trước đó, nhất thời một ý niệm không thể ức chế nổi lên trong đầu.
Thế nhưng ý niệm này quá mức hoang đường, làm hắn có chút không dám tin tưởng.
Nếu như chuyện này là thực, vậy vị tông chủ Sáng tông kia có thiên phú kinh người cỡ nào? Càng đáng sợ hơn nữa, nếu suy đoán là thực, hắn có thể tập hợp được nguồn tài nguyên vô cùng đáng sợ a!
Một bước tiến vào thế giới quái hạp, Lăng Phong tiện tay phẩy nhẹ, chỉ thấy vô số sợi kim quang tụ tập lại, rất nhanh hình thành một chiếc gường mờ ảo như mây mù.
Đợi đến khi nhìn thấy Lăng Phong, Hải Tư Lam vội vã chào đón, bây giờ không có người ngoài, hắn tự nhiên không cần phải đóng giả.
- Tông chủ, có chuyện phát sinh?
Vừa rồi thăm dò thương thế sơ qua, Lăng Phong biết tình huống của Đông Phương San phi thường không ổn, nếu như không nhanh chóng chữa trị mà nói, chỉ sợ sinh mệnh lực sẽ hao tổn hết, vì vậy hắn không khách khí, trực tiếp chỉ một ngón tay vào Đông Phương San.
- Ta có quen với tiểu nha đầu này, mà Cự linh của nàng đã bị thương tổn, ta sẽ cứu chữa cho nàng, làm phiền Hải lão làm trợ thủ cho ta!
- Tốt!
Trên mặt Hải Tư Lam một mảnh hưng phấn, hắn biết rõ dùng tu vi Thuật luyện sư tiếp cận Linh cấp của hắn hiện tại mà làm trợ thủ cho Lăng Phong có hơi chút miễn cưỡng. Trên thực tế, từ khi tiếp xúc tới nay, Lăng Phong vẫn không hề giấu diếm, trực tiếp truyền thụ, thi triển các thủ đoạn Thuật luyện trước mặt hắn, đối với hắn mà nói quả thực là cơ hội học tập không thể tốt hơn, vì vậy hắn cảm thấy vô cùng quý trọng.
Kiều Kiều an tĩnh hiếm có, đứng một bên, chẳng qua nhìn thấy nhãn thần Lăng Phong khi cứu trị cho Đông Phương San hiện lên vẻ rắc rối, nàng có chút hốt hoảng hỏi thăm:
- Mộc đầu, thương thế của San San rất nặng? Có thể cứu trị hay không?
Trong ý thức hải nỗ lực hồi tưởng lại cảm xúc niệm thức vừa rồi, trong lòng Lăng Phong có chút trầm trọng, thế nhưng trên mặt vẫn nở nụ cười chắc chắn:
- Yên tâm đi, hẳn là không có trở ngại!
Nếu đối với Thiên Hành Giả bình thường mà nói, cho dù Cự linh bị héo rũ, chỉ cần cung cấp một ít năng lượng bổ xung là được, ví dụ như dùng kim tiếu tử nhị phẩm, hoặc là có thể dùng tinh huyết nguyên khí hạch dùng với hạch tinh trợ giúp luyện hóa, năng lượng Cự linh sẽ khôi phục một lần nữa, thương thế tự nhiên không còn trở ngại.
Nhưng là, điều này cần có bản thân Thiên hành giả phối hợp trị thương mới được.
Cho dù người thụ thương rơi vào tình trạng hôn mê, dùng năng lượng của Lăng Phong hiện tại cũng đủ để trợ giúp luyện hóa, khiến Cự linh có thể hấp thu năng lượng, thế nhưng rắc rối là ở chỗ, Đông Phương San mới chỉ là tiểu hài tử.
Thậm chí, nàng căn bản chưa từng tu luyện qua, thế nên cơ thể vô cùng yếu đuối. Nếu như mạnh mẽ trợ giúp nàng hấp thu, sợ rằng năng lượng cường đại có thể trực tiếp khiến thân thể nàng suy sụp.
Mà không dùng thuốc mạnh không thể trị dứt thương thế, nếu như phát hiện sớm hơn mà nói, Lăng Phong có thể miễn cưỡng dùng một ít phương thức nhẹ nhàng trợ giúp nàng chậm rãi điều dưỡng phù hợp với tình trạng cơ thể của nàng, hiện tại đã không lưu lại cho hắn quá nhiều thời gian, lại dùng phương pháp nhẹ nhàng chỉ sợ chưa kịp xuất hiện tác dụng thì cự linh đã triệt để tiêu tan.
Đây mới chính là chỗ Lăng Phong đau đầu.
Suy tư, liều mạng suy tư!
Trong ý thức hải lưu chuyển, Lăng Phong liều mạng tìm tòi trong bảo khố tri thức Sang Sư truyền thụ cho chính mình, tri thức vô cùng phong phú này từ trước tới nay chính là căn bản để Lăng Phong tồn tại.
Cho dù niệm thức của hắn hiện tại tiến nhanh, trở thành tồn tại Thần cấp, thế nhưng muốn hoàn toàn thăm dò khu vực to lớn này, ít nhất cũng phải cần có thời gian năm sáu năm.
Lướt qua!
Phàm là nội dung không liên quan tới thông tin mà chính mình cần biết hiện tại, Lăng Phong lập tức xẹt qua cực nhanh, quả thực không thể so sánh, niệm thức của hắn hiện tại thực giống như quái nhân có vô số bàn tay vươn dài, mà tri thức căn bản giống như quyển sách cực kỳ dày.
Lúc này, quái nhân đang dùng vô số bàn tay của chính mình mở ra mỗi một trang sách, phàm là không có hứng thú liền chuyển sang trang khác.
Thời gian từng chút từng chút trôi qua, biểu tình của Lăng Phong theo đó càng thêm nghiêm túc, loại tập trung sử dụng niệm thức cường độ cao này, cho dù là hắn cũng không thể duy trì trong thời gian quá dài.
Bầu không khí trầm trọng cảm nhiễm hai người Kiều Kiều, bọn họ kìm lòng không được bắt đầu nghiêm túc.
Rốt cuộc, sắc mặt vui mừng hiện lên, Lăng Phong đã tìm được thứ mình muốn!
Hít một hơi thật sâu, hai tròng mắt Lăng Phong chợt tĩnh, cười nói:
- Tìm được!
Kiều Kiều cùng với Hải Tư Lam nhất tề lộ ra nhãn thần thả lỏng, bọn họ đứng bên cạnh Lăng Phong, bọn họ bao giờ cũng không nhịn được bị tâm tình của Lăng Phong cảm nhiễm, chỉ khi Lăng Phong hài lòng, bọn họ mới cảm thấy cỗ áp lực ứ đọng xung quanh mình biến mất không còn.
- Hải lão, ngươi chuẩn bị một ít tinh huyết nguyên khí hạch, theo sự chỉ dẫn của ta, ngươi tập trung luyện hóa dẫn đạo năng lượng của chúng!
Lăng Phong nhíu mày, một lần nữa dặn dò nói:
- Chỉ cần năng lượng phương diện linh hồn!
- Rõ!
Hải Tư Lam nghiêm túc gật đầu, chòm râu không gió tự động, hiển nhiên nội tâm cũng đã bắt đầu tập trung.
Lăng Phong một lần nữa nhìn vào Đông Phương San, niệm thức hơi đổi, sau đó quét sạch vẻ uể oải vừa rồi, hai tròng mắt một lần nữa trở lại sáng láng đầy thần thái.
Bỗng nhiên, hắn quát lớn một tiếng:
- Ra!
Giống như mưa to xối xả, tiếng lộp độp va chạm với tàu lá, từng sợi quang mang to lớn giống như bàn tay từ trong mi tâm Lăng Phong mạnh mẽ tuôn trào, một khi chúng bắn ra, liền có một cỗ uy áp cường liệt áp bách bốn phương tám hướng.
Chấn động!
Vẻ mặt Hải Tư Lam không thể ức chế được khiếp sợ, hắn cũng là Thuật luyện sư, tự nhiên hiểu rõ phát niệm thức ra ngoài, đồng thời ngưng tụ thành dị tượng thực chất là việc khó khăn cỡ nào.
- Ngưng!
Lăng Phong lại rít gào, chỉ thấy ngân quang giữa trán ngưng tụ, so với những chú cừu hiền lành còn biết nghe lời hơn.
Thời khắc mấu chốt, biểu tình Lăng Phong trọng trước nay chưa từng có, hai tay hắn rất nhanh bắt lại, ngưng tụ thành vô số nguyên lực ấn phức tạp, chỉ thấy từng đạo ngân quang bắt đầu theo thế tay hắn xoay tròn, cuối cùng hình thành dòng tuyền qua (dòng chảy) xoáy mạnh.
Trung tâm dòng tuyền qua không ngừng lõm lại, tồn tại vô số tầng quang vụ uốn lượn, càng tản mát vô cùng vô tận huyền quang.
- Cự linh, hiện!
Lăng Phong mạnh mẽ chụp vào chính giữa trán Đông Phương San, chỉ thấy lòng bàn tay hắn tỏa ngân quang, năng lượng niệm thức theo một chưởng này hạ xuống, không hề trở ngại xâm nhập vào mi tâm tiểu nha đầu.
Năng lượng bàng bạc theo phương thức cực kỳ ôn hòa tiến sâu vào ý thức hải của tiểu nha đầu, lập tức, ý thức hải tiểu nha đầu trong tình huống vô thức bắt đầu xoay chuyển theo luật động kỳ lạ.
Như ao thu nổi sóng, niệm thức của Lăng Phong ở trong đó hoàn toàn trở thành dị vật, cần phải bị khu trục ra ngoài, vì vậy năng lượng ý thức hải tiểu nha đầu bắt đầu làm công tác thanh lý.
Lăng Phong thuận thế chuyển động, tuyệt không tạo ra bất cứ hành động phản kích nào, chỉ dùng niệm thức bao trùm cự linh của tiểu nha đầu.
Đột nhiên, phụt, chỉ thấy một đoàn quang mang giống như quả trứng bay ra ngoài, quang mang ôn nhuận phát tán đặc biệt hấp dẫn ánh mắt người khác.
Cự linh, Điểu Sào!
Hải Tư Lam kinh hãi, hắn thực sự không ngờ tới Lăng Phong lại có thủ đoạn như vậy, một loại rung động nói không nên lời từ lòng bàn chân tỏa khắp toàn thân, khiến thân thể hắn run rẩy!
- Hải lão, nhanh!
Tay phải Lăng Phong ruỗi dài, khống chế Cự linh Điểu Sào giữa không trung không dật tán, trên mặt tràn đầy mồ hôi hột, có vẻ phi thường cật lực.
Trong lơ đãng, quanh thân thể hắn xuất hiện khí tức cắt đứt nhàn nhạt, hiển nhiên là bị buộc phải dùng tới thần lực.
- A, rõ...
Khuôn mặt Hải Tư Lam đỏ lên, hắn cũng biết biểu hiện của chính mình vừa rồi có chút kém cỏi, tại thời khác như thế này lại có thể phân tâm sang sự tình khác, thực sự thẹn với lịch lãm nhiều năm qua.
Bất quá nói đi cũng phải nói lại, một màn vừa rồi Lăng Phong biểu hiện ra quả thực quá mức kinh người!
Phải biết rằng, hiện tại tiểu nha đầu đang trong trạng thái hoàn toàn mê man, căn bản không có ý thức để khống chế Cự linh, nói cách khác, thuần túy là Lăng Phong dựa vào năng lượng của chính mình để triệu hồi Cự linh của tiểu nha đầu ra ngoài!
Bình thường mà nói, trừ phi là cường giả ngoài Thánh vực, có thể khiến Cự linh và hạch tâm linh hồn dung hợp với nhau, như vậy mới có thể dưới tiền đề giết chết bọn họ thu được Cự linh.
Nhưng tiểu nha đầu không phải Thánh vực, hai nữa Lăng Phong không có khả năng thương tổn tới nàng, hai điều kiện này không thể thỏa mãn, mà cuối cùng Lăng Phong cũng có thể triệu hoán ra được!
Nếu như...
Hải Tư Lam nhịn không được sinh ra một ý niệm để chính hắn cũng cảm thấy vô cùng kinh khủng. Nếu như một ngày kia, tông chủ có thể tùy ý một chiêu rút ra Cự linh của đối thủ, như vậy sẽ là cảnh tượng kinh người tới mức nào?
Chống lại cường giả Thần cấp mà nói, Cự linh hầu như ngưng kết thành toàn bộ năng lượng cường đại của bọn họ, nếu như rút mất Cự linh tương đương với việc giảm đi hơn phân nửa thực lực. Nhất là cường giả ngoài Thánh vực, càng tương đương hạch tâm linh hồn bị điều khiển trong tay Lăng Phong, không phải sinh tử phải theo ý hắn?
Chính là vì có ý niệm này trong đầu, Hải Tư Lam mới thất thần ngây ngẩn như vậy!
Bị Lăng Phong quát nhẹ một tiếng, Hải Tư Lam giật mình tỉnh táo, vội vàng lấy ra hai viên tinh huyết nguyên khí hạch, tinh huyết nguyên khí hạch này là do Lăng Phong thu hoạch được từ Kiền Thiên Giới, không phải mặt hàng bình thường.
Hắn cố tình lấy ra nhiều hơn vài mai, thế nhưng nghĩ đến thể lực của chính mình có hạn, vẫn nên tạm thời bỏ đi ý niệm không thực tế này trong đầu
Tinh huyết nguyên khí hạch một khi lấy ra, niệm thức từ ý thúc hải của Hải Tư Lam lao ra kích phát nổ tung, năng lượng giống như xúc tu bạch tuộc đâm vào trong đoàn quang mang hồng bạc giao tạp, rất nhanh, tia máu màu hồng bên trong đoàn quang mang bị khu trục ra ngoài, chỉ còn lại quang mang màu bạc thuần túy.
- Tông chủ, tiếp theo...
Theo một tiếng nhắc nhở của Hải Tư Lam, Lăng Phong cũng không chậm trễ, vẻn vẹn chỉ là phân hóa một đạo niệm thức khống chế năng lượng được chiết xuất ra bao vây Cự linh Điểu Sào.
Đoàn năng lượng này vừa mới tiếp xúc với Cự linh lập tức giống như theo bản năng dung nhập vào bên trong, Cự linh Điểu Sào trước đó hơi khô khô, mặt ngoài lộn xộn gần như dáng dấp cỏ dại, trong nháy mắt có năng lượng rót vào liền khẽ run lên, cuối cùng như hạt giống nảy mầm sau cơn mưa, phát ra một cỗ sinh cơ bừng bừng.
- Trở lại!
Lăng Phong lộ ra sắc mặt vui mừng cường liệt, quát lên.
Hải Tư Lam biết đã tiến hành tới thời khắc mấu chốt, không dám có một chút phân thần, mặc dù trong ý thức hải truyền tới cảm giác trống rống nồng đậm, nhưng hắn vẫn chăm chú siết chặt hàm răng quan sát, một lần nữa chiết xuất hai viên tinh huyết nguyên khí hạch.
Trông thấy Lăng Phong, hắn toát ra thần sắc kinh nể không hề che giấu, thực không ngờ vị tông chủ thần kỳ này lại có thể dùng phương thức không tưởng tượng nổi như vậy để trợ giúp chữa trị Cự linh.