Tỏa Ưng

Chương 9: Ngoại Truyện Dấu hôn chi mê

Giáo chủ ma giáo chỉ trải qua cảm giác khổ tận cam lai được mấy ngày ngắn ngủi lại một lần nữa lâm vào cảm giác khổ não xúc động.

 

Nguyên nhân rất đơn giản, trên người Hắc Ưng xuất hiện dấu hôn không phải do hắn tạo ra.

 

Vừa rồi hắn nhìn thấy, màu sắc dấu hôn hơi ảm đạm, dường như rất lâu trước kia cũng có. Hơn nữa vị trí so với trước đây cũng không khác lắm.

 

Mấu chốt vấn đề ở chỗ, rõ ràng một ngày trước lúc hắn cùng Hắc Ưng hoan ái, chỗ kia vẫn là một mảnh trơn bóng, đến một chút đỏ cũng không có.

 

Kỳ lạ chính là, chuyện này thường xuyên xuất hiện, màu sắc vết hôn kia ảm đạm lại khi có khi không!

 

Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?

 

Thu Tri Phong không biết làm thế nào, lần này không thể giống như trước nổi giận hung hăng áp đảo bắt Hắc Ưng làm, mà là cẩn thận quan sát lại quan sát, mãi đến khi Hắc Ưng bị hắn nhìn chăm chú đến từng cọng lông mới thôi.

 

"Ngài đang nhìn cái gì?" Hắc Ưng vẫn quen sử dụng kính ngữ với hắn như trước không đổi được.

 

Hắc Ưng lập tức quyết định từ nay về sau lại thay đổi độ mạnh yếu.

 

"Dấu vết này là...??" thật sự không dấu được nghi ngờ trong lòng, Thu Tri Phong quyết định quang minh chính đại hỏi.

 

Dù sao Hắc Ưng đối với hắn trung thành, tuyệt đối sẽ nói thật.

 

"Cái này, là vết bớt của ta, đôi khi còn biến mất không thấy gì nữa. nhưng mà vài ngày sẽ lại hiện, rất kỳ quái."

 

". . . Cái này tốt ." Thu Tri Phong như có gì cần suy nghĩ lại nhìn chiếc bớt kia, ánh mắt dời xuống, ánh mắt thâm sâu.

 

Ngón tay không tự chủ được sờ lên làn da màu mật ong đã vô cùng quen thuộc, dùng phương thức mập mờ trượt xuống dưới.

 

"A... . . ."

 

Hô hấp Hắc Ưng cứng lại, đã có kinh nghiệm trải qua hoan ái, thân thể mẫn cảm lại có phản ứng.

 

"Chúng ta một lần nữa đi."

 

Thu Tri Phong mập mờ thổi hơi vào bên tai Hắc Ưng, miệng hỏi mà động tác lại cường thế lần nữa cuốn hắn vào tình dục điên cuồng.

 

Nhưng mà, đến lúc kích tình khóe mắt Thu Tri Phong vẫn thỉnh thoảng liếc nhìn vết "bớt" quỷ dị kia.

 

Nếu như là cỗ thân thể kia, hắn nhất định sẽ không để ý.

 

Vấn đề là cỗ thân thể này của Hắc Ưng không phải là cỗ thân thể kia, mà là do đám hồ yêu tạo ra. Cái vết bớt này không phải chỉ tồn tại ở thân thể nguyên bản sao? Sao ở cơ thể mới cũng có?

 

Có lẽ, nên đi hỏi hai cái hồ yêu kia một chút. Nếu đúng là có hại với cơ thể Hắc Ưng, hắn liền... lại xin nhờ bọn hắn hỗ trợ.

 

Thở dài một tiếng, vì Hắc Ưng mà chính mình càng ngày càng trở nên thỏa hiệp. bất quá, cảm giác này cũng không tệ.

 

Nhưng mà, kế hoạch cũng không thể không có biến hóa, cái gọi là thế sự khó lường chính là như vậy

 

Chống cằm, Thu Tri Phong đứng nhìn hai tên phi nhân loại trước giường, có xúc động muốn hỏi trời xanh.

 

"Các ngươi... lần sau có thể xuất hiện ở chỗ khác hay không?

 

Dù là ai sau một đêm hoan ái, sáng sớm mở mắt thấy có một gương mặt chình ình trước mũi, đều như hắn mà sợ đến hồn phi phách tán. Cho dù hai gương mặt kia xinh đẹp anh tuấn cũng vậy.

 

Trước tiên dùng chăn che kín làn da lõa lồ của Hắc Ưng, lại thò tay điểm thụy huyệt của y, xác định không có sơ hở nào mới ngồi dậy "xử lý" hai tên hồ yêu không mời mà đến này.

 

"Ngươi cho là chúng ta thích đến sao?" Cũng là sáng sớm mới hôn nhẹ người yêu đã bị đá ra, khẩu khí Diễm Mạc rất xung, không chỉ đen mặt, còn trợn trắng một thân sát khi của hắn chẳng biết có thể dọa chết tươi bao nhiêu tiểu yêu quái, hết lần này đến lần khác có người một yêu đúng là khắc tinh của hắn.

 

"Đứng ở đằng sau đi ." hung hăng nhéo hông Diễm Mạc một cái, Nghê Thường nữ vương khí thế mười phần.

 

Cái gì không dính khói bụii trần, chính là thoảng qua như mây trong gương, trăng trong nước, không thể thật sự làm được.

 

Từ lần đầu tiên gặp mặt đã nhìn ra bản tính của hắn Thu Tri Phong cũng không kinh ngạc, còn thừa cơ liếc mắt với Diễm Mạc.

 

"Vừa vặn ta muốn tìm bọn ngươi . Trên người của y đây là chuyện gì xảy ra?" Bất đắc dĩ kéo chăn thấp một chút lộ ra làn da Hắc Ưng, Thu Tri Phong duỗi ngón tay một chút, lại kéo chăn vào chỗ cũ.

 

Đối với loại chiếm dục đáng sợ này Nghê Thường nhìn bằng ánh mắt khinh bỉ.

 

"Đó là cái bớt của y, không có gì lớn."

 

Nghê Thường nhàn nhạt liếc nhìn một vòng, lãnh đạm nói.

 

"Bớt? nhưng cỗ thân thể này khoogn phải các ngươi mới làm sao? Sao lại có bớt?" không phải là bọn hắn làm một thân thể Hắc Ưng giống cũ như đúc đi.

 

Hắc Ưng thầm giật mình. Lực lượng của yêu quái có thể cường đại đến mức nào?

 

"Cái gọi là bớt, là dấu vết tồn tại ở hồn phách của con người qua mấy kiếp, khi đầu thai chuyển thể cũng xuất hiện ở thân thể mới. hồn phách Hắc Ưng không đổi, đương nhiên vết bớt cũng hiện lên."

 

Nghê Thường đến đây cũng không phải vì gỡ bỏ mê hoặc của Hắc Ưng mà là xác nhận xem Hắc Ưng có hoàn toàn khôi phục tính cách cùng kí ức của mình hay không, hơn nữa thân thể này có phải thật sự không phát sinh dị trạng gì, nên lúc này giải thích có chút không kiên nhẫn.

 

Làm việc gì cũng nên triệt để, nếu trong lòng còn tơ vương, không chỉ không thể chặt đứt đoạn ân duyên với Thu Tri Phong, mà đến hắn cùng Diễm Mạc cũng bị liên lụy vào.

 

Đối với việc tu hành sau này sẽ bất lợi vô cùng. cho nên hắn mới không cam lòng mà đến đây làm xác định.

 

"Gần đây y có biểu hiện kỳ quái gì không? Đặc biệt thân thể của hắn có phát sinh vấn đề gì?"

 

"Sao ngươi phải hỏi như vậy? chẳng lẽ còn có vấn đề gì?"

 

Vừa nhắc tới phương diện này Thu Tri Phong lập tức khẩn trương, thò tay ôm chặt Hắc Ưng vào lòng, hơi lộ ra chút ý lãnh khốc đôi môi mím thành một đường thẳng.

 

"Chúng ta chỉ là làm người tốt làm đến cùng, tiễn phật tiễn đến tây phương mà thôi." Nghê Thường có phần không kiên nhẫn nói.

 

Mà lông mày Thu Tri Phong thì nhíu lại, nghi ngờ nhìn hai bọn hắn chằm chằm không dời

 

Nếu thật không sao, csacs người còn phí sức lực chạy tới đây xác nhận như vậy sao? không phải nghĩ Thu Tri Phong hắn quá ngu xuẩn chứ.

 

Nghê Thường càng không kiên nhẫn, nghi hoặc trong lòng Thu Tri Phong càng nặng, con mắt nhìn bọn họ đề phòng như phòng trộm.

 

Thấy Thu Tri Phong chỉ nhìn hắn không nói gì, trong lòng Nghê Thường như có lửa đốt. dứt khoát một ngón tay định trụ Thu Tri Phong, vén chăn lên cẩn thận dùng yêu lực kiểm tra thân thể Hắc Ưng.

 

"Đã hoàn toàn không sao nha."

 

Chân chính thở dài một hơi, Nghê Thường ngẩng đầu nhìn Thu Tri Phong dùng ánh mắt sát nhân nhìn mình, khiêu khích cười cười.

 

Phàm nhân mà còn muốn đối nghịch với Nguyệt Hồ hắn, nếu không phải nể mặt mũi thanh tùng thì...

 

Các đốt ngón tay vang lên răng rắc, Nghê Thường thuận tay cởi bỏi thuật định thân, khoan thay quay người ngoan ngoãn tiến vào lồng ngực Diễm Mạc.

 

"Chúng ta đi ."

 

Đến đây , duyên đã hết , về sau bọn hắn không liên quan đến nhau

 

Từ đấy về sau, Thu Tri Phong cũng Hắc Ưng cũng thật sự không nhìn thấy hai hồ yêu đó. giống như Nghê Thường đã từng nói, duyên hết, đương nhiên là khó gặp lại nhau.

 

Lại nói đến hai cái hồ yêu lúc đó vô thanh vô tức biến mất, để lại Thu Tri Phong nổi giận đùng đùng tức đến nghiến răng nghiến lợi, hết lần này đến lần khác lại không làm gì được bọn họ.

 

Trong nội tâm nín một hơi, dù thế nào cũng không ngủ được, Thu Tri Phong buồn bực ngôi dậy, thật lâu vẫn không hết tức.

 

Con mắt bất giác hướng về phái Hắc Ưng đang an an ổn ổn ngủ say, sau đó, một bàn tay chậm rãi vươn về phía Hắc Ưng.

 

Hắc Ưng đáng thương cái gì cũng không biết đang nằm trong mộng bị người gọi tỉnh, đôi mắt mông lung buồn ngủ, đã bị thủ đoạn giảo hoạt của Thu Tri Phong khiến cho thở dốc liên tục. nửa tỉnh nửa mê mà tiếp tục làm vận động trên giường, mãi đến khi Thu Tri Phong giày vò đủ rồi, tiêu khí mới để y tiếp tục ngủ, đầu Hắc Ưng vẫn toàn sương mù.

 

Ngược lại Thu Tri Phong, cuối cùng biến lửa giận thành dục hỏa, phát tiết sạch sẽ trên thân thể Hắc Ưng, vẻ mặt sảng khoái mà ôm y cùng ngủ. bộ dáng thoải mái so với hành động hèn hạ ác liệt trước đó khiến người ta không còn gì để nói.

 

Hắc Ưng trừng mắt nhìn chủ nhân đã ôm hắn hơn nửa ngày, mãi sau mới hơi ủy khuất chu môi, hướng vào lồng ngực hắn tiếp tục ngủ.

 

Chút sự việc quỷ dị này xẹt qua như tia chớp, giống như đầu voi đuôi chuột, cuối cùng gặp xui xẻo cũng chỉ có Hắc Ưng trung thực ôn thuần.

 

Đáng thương nhất chính là , từ đầu đến cuối y cái gì cũng không biết.

back top