Edit và Beta: Lá Mùa Thu | Type: Tiểu Thiên Diệp
"Đuổi theo nhanh!" Hàn Văn Thanh ra lệnh.
Ba người Hoàng Phong đều thở phào nhẹ nhõm. Yeah thoát chết! Chờ Bá Đồ và Hưng Hân đánh nhau sứt đầu mẻ trán, nói không chừng mình có thể nhảy vào ăn hôi!
Bé cái nhầm.
Chữ "nhanh" trong "đuổi theo nhanh" của Bá Đồ bao gồm luôn việc hốt ổ Hoàng Phong.
Thì đúng thôi, Điền Sâm bảo Mảnh Mật Thất bên mình đã rơi vào túi Hưng Hân, nhưng Bá Đồ làm sao biết gã nói thật hay giả? Cách duy nhất để kiểm nghiệm là giết luôn ba người xem có ai nôn ra cái gì không, dù sao cũng đánh lâu rồi, muốn dứt điểm chẳng tốn bao nhiêu thời gian.
Thế nên ba tuyển thủ Hoàng Phong chưa kịp thở đến hơi thứ hai đã thấy nguyên một rổ dame ập xuống đầu. Rõ ràng mấy bố này kay Diệp Tu nên trút hận lên mình đỡ đây mà!
Điền Sâm bó tay, Thẩm Vạn Hà bó gối, Hà Vĩ Đường bó chiếu. Cuối cùng cả ba bó xác, toàn quân Hoàng Phong mồ yên mả đẹp.
Không có Mảnh Mật Thất. Quả nhiên những gì Điền Sâm nói là thật, Mảnh Mật Thất của họ nằm trên người Thiên Sứ Dịu Dàng và đã bị Hưng Hân thó mất nãy giờ. Xác nhận xong, Bá Đồ cũng hơi tiếc thôi chứ chẳng hề tức giận vì tốn công. Ba người Hoàng Phong vốn đã sắp phế cả, nếu để xổng có khác gì thả hổ về rừng? Giết phắt coi như diệt trừ hậu hoạn!
Giờ, đuổi theo Hưng Hân!
Hưng Hân bảo là đi truy sát Yên Vũ, nhưng giờ Bá Đồ biết rồi: khả năng cao tụi nó muốn chuồn thì có. Bá Đồ không rõ ai trong Yên Vũ giữ Mảnh Mật Thất, nhưng nhìn theo cách Hưng Hân đánh, họ đoán là Phong Thành Yên Vũ. Hưng Hân đã hốt Phong Thành Yên Vũ lấy Mảnh Mật Thất, tụi nó cần chi dây dưa với Yên Vũ nữa?
Tuy vậy điều đó không có nghĩa Yên Vũ chịu buông tha cho Hưng Hân. Họ đỡ ếu nổi Bá Đồ và Hưng Hân liên thủ với nhau nên mới lui quân, nhưng nếu chỉ có mình Hưng Hân, Yên Vũ 4v5 cũng chưa chắc thua, chứ nếu không họ đã out game từ lâu.
Bá Đồ bị lợi dụng thật nhưng đó là vì họ thiếu hụt thông tin. Chỉ cần hiểu ra vấn đề, trình suy luận và phán đoán của họ luôn ở đỉnh cấp. Hoàng Phong bị giải quyết gọn, Bá Đồ vừa tỉnh táo đuổi theo hướng chạy của Yên Vũ và Hưng Hân vừa âm thầm hi vọng tụi nó bem nhau dặt dẹo, mình tới đúng lúc thu dọn tàn cuộc luôn.
Phán đoán của Bá Đồ quả thật rất logic.
Yên Vũ chạy, Hưng Hân truy sát. Sau đó Yên Vũ phát hiện chỉ có mỗi mình Hưng Hân đuổi theo thì trong lòng bắt đầu rung rinh. Vừa rồi Hưng Hân cố giết cho bằng được Thiên Sứ Dịu Dàng và Phong Thành Yên Vũ nên đã tốn máu không ít, giống như cái hồi họ liều mạng giết Đường Tam Đả ấy.
Hơi tiếc là Yên Vũ cũng không có trị liệu nên chẳng được chăm sóc máu và mana trong lúc đánh. Quân Mạc Tiếu của Hưng Hân là trị liệu tay ngang, thỉnh thoảng hồi miếng máu cũng đỡ hơn ít nhiều. Nếu cứ kéo dài, bên Yên Vũ sẽ càng bất lợi. Nghĩ vậy, Yên Vũ quyết định bẻ đầu xe quay lại giết ngược.
Thế nhưng Hưng Hân lại chẳng bất ngờ hay luống cuống gì cả. Họ tiếp chiến bằng một thái độ rất bình tĩnh.
“Focus Lâm Ám Thảo Kinh.” Diệp Tu ra lệnh trên kênh chat.
Năm nhân vật Hưng Hân lập tức đồng loạt nhắm vào Lâm Ám Thảo Kinh.
“Không lẽ bị phát hiện?” Ý đồ focus của Hưng Hân quá rõ, Lý Hoa giật mình.
Đúng vậy, Diệp Tu nhìn ra rồi. Mảnh Mật Thất không chỉ nằm trên Phong Thành Yên Vũ của Sở Vân Tú, Lâm Ám Thảo Kinh của Lý Hoa cũng đang giữ một mảnh. Chiến đội Yên Vũ đã nhặt hai mảnh, khó trách chiến đội Bá Đồ không thu hoạch được gì. Mảnh Mật Thất khả năng chỉ có năm, rơi hết vào túi bốn đội, lấy đâu dư thừa cho đội còn lại?
Thật ra Diệp Tu không chắc chắn 100%, hắn chỉ suy đoán bằng những quan sát cẩn thận trong lúc chiến đấu, mà lúc này chính là thời khắc kiểm nghiệm.
Hào Long Phá Quân!
Hàn Yên Nhu xông lên đầu tiên. Thấy cô lao ra khỏi đội hình Hưng Hân, Lý Hoa vội khiển Lâm Ám Thảo Kinh né tránh, nào ngờ Hàn Yên Nhu không hề nhào vào hắn. Hắn bị bơ đẹp, mục tiêu của Hàn Yên Nhu là mấy em thiện xạ tay dài phía sau cơ. Hưng Hân định focus Lâm Ám Thảo Kinh nhưng không có nghĩa họ sẽ đưa đầu ăn đạn, người nào cần khống chế thì phải khống chế chứ.
Phối hợp với pha mở đường của Hàn Yên Nhu là Bánh Bao. Đường Nhu hung hãn cộng thêm Bánh Bao quái đản, tuy không hốt gấp được ba em thiện xạ nhưng đã tạo ra nhiễu nhương khó đỡ. Hội tay dài Yên Vũ bị hội tay ngắn Hưng Hân quấy rối, còn Diệp Tu, Tô Mộc Tranh và Mạc Phàm thừa thế vây bắt Lâm Ám Thảo Kinh.
Nghề ninja tinh thông ám sát và tập kích nên không thể dễ dàng bị tóm, nhưng tiếc thay, trong đội hình Hưng Hân cũng có một ninja khác. Xét về tinh chuẩn toàn diện, kĩ thuật của Mạc Phàm kém xa Lý Hoa. Tuy nhiên, quãng đời hành nghề ve chai đã giúp cậu rèn luyện được rất nhiều mặt nổi trội, ví dụ như khi lần theo đối thủ, cậu không những có khả năng kiên nhẫn tột độ mà còn duy trì tập trung tối đa, phán đoán chính xác, thao tác đúng lúc đúng chỗ. Hồi còn nhặt mót, cậu phải tăm tia hàng giữa chiến trường hỗn loạn, bây giờ chỉ ghim đúng một mục tiêu ở nơi trống trải thế này, với Mạc Phàm chỉ là cái muỗi.
Lý Hoa là ninja số một Vinh Quang. Hắn nhìn ra được tài năng của Mạc Phàm và sẽ không xem thường chỉ vì cậu là người mới vào nghề. Chưa kể hai đối thủ còn lại là Diệp Tu và Tô Mộc Tranh, cặp đôi hợp tác đỉnh cấp của Vinh Quang, Lý Hoa không dám một mình đọ sức. Hắn phải tìm đường thoát thân.
Đây có lẽ là vấn đề mà giới Vinh Quang thường chỉ trích Yên Vũ: không thích chơi liều, rất dễ nhùn khi gặp tình huống khó khăn. Vấn đề này dường như đã trở thành thói quen hành động của cả chiến đội rồi.
Thoát thân là nghề của ninja, vậy có cần bàn đến trình tháo chạy của anh đại ninja Lý Hoa không? Hất tay cái bộp, Lâm Ám Thảo Kinh ném Yên Ngọc ra. Khói tím dày đặc chỉ trong khoảnh khắc tràn khắp không gian, che giấu hoàn toàn bóng dáng Lâm Ám Thảo Kinh. Tuy chắc chắn không ai thấy mình đứng đâu nhưng Lý Hoa vẫn chưa dừng ở đó, hắn không chạy bộ mà chơi hẳn Thuật Phân Thân dưới màn khói phủ lấp. Ảnh giả để lại trong đám khói, còn người thật…
Người thật cũng ở trong đám khói luôn.
Lý Hoa khóc ngất. Đám khói tím này không phải của hắn mà là Yên Ngọc của Hại Người Không Mệt. Cậu ta ném nó xuống đâu thì Lý Hoa không biết, hắn chỉ biết mình đang bị khói bao phủ. Một kĩ năng vốn dùng để thoát thân lại biến thành công cụ để ngăn đối thủ thoát thân. Lý Hoa lúc này nhìn không rõ tình cảnh xung quanh, không dám tùy tiện di chuyển, lỡ bước hai ba bước đâm đầu vào lòng Quân Mạc Tiếu rồi sao?
Tuy nhiên, hắn sẽ không bị giữ chân quá lâu.
Với trình ninja đứng đầu Vinh Quang, ngay sau khi Yên Ngọc phụt khói, Lý Hoa lập tức đoán ra vị trí nó bắt nguồn và tính toán phương hướng thoát khỏi đám khói nhanh nhất. Nhưng lỡ là bẫy rồi sao? Lý Hoa nghĩ, con đường ngắn nhất chắc chắn sẽ bị Hưng Hân chờ sẵn. Vậy mình đi hướng ngược lại? Bên kia có chơi đòn tâm lí ngược không ta? Thôi, đâu phải chỉ có hai đường! Bỏ đường gần nhất và xa nhất, chọn đại một hướng ngẫu nhiên, Hưng Hân đâu thể đi guốc trong bụng mình được?
Hưng Hân đúng là không có guốc, vì thế Hại Người Không Mệt vừa ném xong Yên Ngọc, họ dứt khoát bủa lưới toàn diện luôn. Năm nhân vật đứng vây quanh đám khói tím, Lâm Ám Thảo Kinh chui từ đâu ra cũng sẽ bị thộp cổ ngay tức khắc. Với đấu pháp này, họ khó lòng focus trong một nốt nhạc nhưng ít nhất hắn sẽ không thoát thân được.
Thế nên khi Lâm Ám Thảo Kinh ló dạng, bên ngoài đã có ánh kiếm chực chờ.
Hưng Hân phòng bị không nghiêm!
Lý Hoa có nhận định đầu tiên như thế. Nếu chỉ một người tấn công, chấp luôn là Diệp Tu, hắn vẫn dư xăng tẩu thoát. Tiếc rằng đi cùng với ánh kiếm là một tiếng nổ vang trên đầu, Lý Hoa ngước góc nhìn lên mới thấy Pháo Hỏa Tiễn đã nổ tung giữa không trung, một chùm đầu đạn tách ra tưới xuống hắn.
Mộc Vũ Tranh Phong.
Tô Mộc Tranh.
Bậc thầy pháo súng trong giới chuyên nghiệp không chỉ mỗi mình Tô Mộc Tranh, nhưng nếu xét đến trình tấn công phối hợp thì Tô Mộc Tranh luôn là cái tên xuất sắc nhất, bất kể nói về phán đoán thời cơ hay nắm giữ tiết tấu, hoặc khả năng mang lại bất ngờ.
Tô Mộc Tranh là cao thủ thực thụ trong nghề áp chế. Không chỉ đơn mục tiêu, phạm vi áp chế của cô là toàn chiến trường. Ưu thế tầm bắn xa của bậc thầy pháo súng được phát huy cực kì hiệu quả bởi thế mạnh này của cô. Cùng một lối đánh, sự khác biệt trong trình độ tuyển thủ sẽ dẫn đến khác biệt trong hiệu quả. Riêng với chiến thuật Pháo Bình Phong, Vinh Quang tôn Tô Mộc Tranh đứng đầu.
Suốt năm vừa rồi Gia Thế bị loại, giới chuyên nghiệp gần như đã quên lãng khẩu Pháo Bình Phong số một này. Thậm chí sau khi Diệp Tu giải nghệ, Tô Mộc Tranh có vẻ như yếu đi hẳn. Ai không hiểu sẽ cho rằng cô bị ảnh hưởng trạng thái bởi việc giải nghệ của Diệp Tu, nhưng chỉ có người thật sự hiểu chuyện mới biết, một chiến thuật áp chế như Pháo Bình Phong thường được dùng để phối hợp với đồng đội thật đấy, nhưng rất nhiều lúc cũng sẽ cần đồng đội phối hợp ngược lại để áp chế đối thủ, dùng sự áp chế đó tạo cơ hội gây dame. Tô Mộc Tranh có thể tiếp tục phối hợp với đồng đội, trong khi đó đồng đội lại rất ít phối hợp với cô, người ngoài nhìn vào chỉ có cảm giác thua kém ngày xưa chứ đâu biết nguyên nhân thật sự.
Sự phối hợp chặt chẽ và ăn ý tuyệt đối này đã bao lâu rồi không thấy? Lý Hoa không rảnh để suy nghĩ, bởi hắn đang là con mồi giãy chết dưới nó. Tổ hợp một xa một gần trói chặt chân hắn trong lúc Hại Người Không Mệt của Mạc Phàm lao tới. Lý Hoa bứt ra không nổi dưới tình cảnh 1v3, còn bùng nổ trong nghịch cảnh thì lại không phải phong cách quen thuộc của Yên Vũ. Ba tay súng bắn khí thế, nhưng Hưng Hân đã tóm được Lâm Ám Thảo Kinh, đâu ngại cắn răng ăn ít sát thương.
Focus!
Khoảnh khắc đó, Đường Nhu và Bánh Bao cũng chuyển mục tiêu về Lâm Ám Thảo Kinh. Bị dồn dame dưới tình trạng thiếu trị liệu, ninja không phải nghề da dày thịt béo, hết đường thoát mà cũng chẳng giỏi yolo, cuối cùng Lâm Ám Thảo Kinh ngã xuống. Không ngoài dự đoán của Diệp Tu, hắn rơi ra một Mảnh Mật Thất.
“Chạy!”
Năm Mảnh Mật Thất đã nằm trọn trong tay Hưng Hân. Yên Vũ vẫn còn ba em thiện xạ nhưng Hưng Hân không cần thiết dây dưa với họ nữa, Diệp Tu lập tức lệnh cho toàn quân rút lui.
Tóm tắt câu chuyện Bách Quỷ Dạ Hành cho những ai đọc không hiểu hoặc theo không kịp:
Thời thế nhiễu nhương, chính đạo nhường đường, ma quỷ từ địa ngục lên nhân gian làm hại chúng sinh. Các anh hùng đến từ mọi nơi đã ra tay nghĩa hiệp, dù không phải thầy bùa, họ vẫn có rất nhiều kỹ năng trời ban để trừ ma quỷ, cứu dân lành, tích công đức, dưỡng phẩm hạnh, trong đó phẩm hạnh chói lóa nhất là năm tốp anh hùng thuộc các gia tộc Hưng Hân, Bá Đồ, Hô Khiếu, Yên Vũ, Hoàng Phong. Họ là những dũng sĩ được chọn để vào sào huyệt bách quỷ, tìm giết quỷ vương trong tiếng hô hào ủng hộ khắp thế giới của các anh hùng khác.
Tuy nhiên, lòng người dễ đổi thay, giữa các anh hùng đã xảy ra xung đột ngay khi vừa mới vào huyệt mộ. Sau một pha so bì tị nạnh xem súng ai to hơn, hai tốp Hưng Hân và Bá Đồ đã có chia rẽ nội bộ.
“Mình đi bên ni!”
“Mình đi bên tê!”
Đó là lời tuyên bố cuối cùng của lãnh đạo hai gia tộc trước khi nhất quyết quay lưng thành kẻ thù. Sự chia rẽ này đã ảnh hưởng lớn lao đến ba tốp anh hùng còn lại, dẫn đến cái chết tức tưởi của vị dũng sĩ đầu tiên: Đường Tam Đả, tự Ba Cẳng, lãnh đạo tộc Hô Khiếu. Tộc này vì vậy bất hạnh toàn diệt, đặc biệt vị dũng sĩ cuối cùng là Quỷ Mê Thần Nghi chết do đạp trúng bẫy chuột.
Kỳ thực trong năm tốp anh hùng vào ổ quỷ vẫn có thầy bùa chính hiệu đến từ Hoàng Phong: Quét Đất Dâng Hương. Tiếc thay, thầy Hương không dùng bùa trừ quỷ mà lại đánh ngược các dũng sĩ khác. Thế đạo luân hồi, trời cao có mắt, dù lòng đất chắn mẹ nó trời nhưng trời vẫn phạt Hoàng Phong như thường. Sứ giả Thị Diệu, người bảo hộ cho Hoàng Phong đã phải đền mạng, mở đầu cho chuỗi dập mặt của toàn gia tộc.
Tuy vậy, lưới trời tuy thưa, nhưng mà dễ lọt. Hội trai đẹp Yên Vũ, trong đó có ba em Hoa Mộc Lan, thông đồng hội trai bản Hoàng Phong hãm hại đồng loại nhưng vẫn nhặt được bảo vật bất thế: hai miếng da bò. Vì sao da bò quý giá? Vì trên đó có vẽ bản đồ kho báu. Yên Vũ xấu bụng nhỏ nhen, chiếm làm của riêng, ôm mộng làm giàu, không chia Bá Đồ một miếng. Hưng Hân thấy vậy giận quá, giữa đường bất bình, ra tay tương trợ, giúp Bá Đồ lấy luôn hai miếng.
Từng nghe, ma quỷ tuy ác, không bằng con người. Thầy Hương trước khi lên nương, lòng tà không đổi, buông lời huyễn hoặc dèm pha, khiến Bá Đồ tin rằng Hưng Hân bán linh hồn cho quỷ dữ, lợi dụng mình làm chuyện thiếu đức. Dũng sĩ Bá Đồ chính trực lăng thiên, hận này không báo, thề không còn răng nhai cháo!
Phong vân biến chuyển, người hiền khó thọ. Thế nhân nào biết, từ năm tốp anh hùng đồng lòng xông pha đất hiểm, giết quỷ cứu múc chúng sinh, nay chỉ còn vỏn vẹn mười ba dũng sĩ chuẩn bị tàn sát lẫn nhau. Rồi ai sẽ cứu lấy thế giới này?
"Đuổi theo nhanh!" Hàn Văn Thanh ra lệnh.
Ba người Hoàng Phong đều thở phào nhẹ nhõm. Yeah thoát chết! Chờ Bá Đồ và Hưng Hân đánh nhau sứt đầu mẻ trán, nói không chừng mình có thể nhảy vào ăn hôi!
Bé cái nhầm.
Chữ "nhanh" trong "đuổi theo nhanh" của Bá Đồ bao gồm luôn việc hốt ổ Hoàng Phong.
Thì đúng thôi, Điền Sâm bảo Mảnh Mật Thất bên mình đã rơi vào túi Hưng Hân, nhưng Bá Đồ làm sao biết gã nói thật hay giả? Cách duy nhất để kiểm nghiệm là giết luôn ba người xem có ai nôn ra cái gì không, dù sao cũng đánh lâu rồi, muốn dứt điểm chẳng tốn bao nhiêu thời gian.
Thế nên ba tuyển thủ Hoàng Phong chưa kịp thở đến hơi thứ hai đã thấy nguyên một rổ dame ập xuống đầu. Rõ ràng mấy bố này kay Diệp Tu nên trút hận lên mình đỡ đây mà!
Điền Sâm bó tay, Thẩm Vạn Hà bó gối, Hà Vĩ Đường bó chiếu. Cuối cùng cả ba bó xác, toàn quân Hoàng Phong mồ yên mả đẹp.
Không có Mảnh Mật Thất. Quả nhiên những gì Điền Sâm nói là thật, Mảnh Mật Thất của họ nằm trên người Thiên Sứ Dịu Dàng và đã bị Hưng Hân thó mất nãy giờ. Xác nhận xong, Bá Đồ cũng hơi tiếc thôi chứ chẳng hề tức giận vì tốn công. Ba người Hoàng Phong vốn đã sắp phế cả, nếu để xổng có khác gì thả hổ về rừng? Giết phắt coi như diệt trừ hậu hoạn!
Giờ, đuổi theo Hưng Hân!
Hưng Hân bảo là đi truy sát Yên Vũ, nhưng giờ Bá Đồ biết rồi: khả năng cao tụi nó muốn chuồn thì có. Bá Đồ không rõ ai trong Yên Vũ giữ Mảnh Mật Thất, nhưng nhìn theo cách Hưng Hân đánh, họ đoán là Phong Thành Yên Vũ. Hưng Hân đã hốt Phong Thành Yên Vũ lấy Mảnh Mật Thất, tụi nó cần chi dây dưa với Yên Vũ nữa?
Tuy vậy điều đó không có nghĩa Yên Vũ chịu buông tha cho Hưng Hân. Họ đỡ ếu nổi Bá Đồ và Hưng Hân liên thủ với nhau nên mới lui quân, nhưng nếu chỉ có mình Hưng Hân, Yên Vũ 4v5 cũng chưa chắc thua, chứ nếu không họ đã out game từ lâu.
Bá Đồ bị lợi dụng thật nhưng đó là vì họ thiếu hụt thông tin. Chỉ cần hiểu ra vấn đề, trình suy luận và phán đoán của họ luôn ở đỉnh cấp. Hoàng Phong bị giải quyết gọn, Bá Đồ vừa tỉnh táo đuổi theo hướng chạy của Yên Vũ và Hưng Hân vừa âm thầm hi vọng tụi nó bem nhau dặt dẹo, mình tới đúng lúc thu dọn tàn cuộc luôn.
Phán đoán của Bá Đồ quả thật rất logic.
Yên Vũ chạy, Hưng Hân truy sát. Sau đó Yên Vũ phát hiện chỉ có mỗi mình Hưng Hân đuổi theo thì trong lòng bắt đầu rung rinh. Vừa rồi Hưng Hân cố giết cho bằng được Thiên Sứ Dịu Dàng và Phong Thành Yên Vũ nên đã tốn máu không ít, giống như cái hồi họ liều mạng giết Đường Tam Đả ấy.
Hơi tiếc là Yên Vũ cũng không có trị liệu nên chẳng được chăm sóc máu và mana trong lúc đánh. Quân Mạc Tiếu của Hưng Hân là trị liệu tay ngang, thỉnh thoảng hồi miếng máu cũng đỡ hơn ít nhiều. Nếu cứ kéo dài, bên Yên Vũ sẽ càng bất lợi. Nghĩ vậy, Yên Vũ quyết định bẻ đầu xe quay lại giết ngược.
Thế nhưng Hưng Hân lại chẳng bất ngờ hay luống cuống gì cả. Họ tiếp chiến bằng một thái độ rất bình tĩnh.
“Focus Lâm Ám Thảo Kinh.” Diệp Tu ra lệnh trên kênh chat.
Năm nhân vật Hưng Hân lập tức đồng loạt nhắm vào Lâm Ám Thảo Kinh.
“Không lẽ bị phát hiện?” Ý đồ focus của Hưng Hân quá rõ, Lý Hoa giật mình.
Đúng vậy, Diệp Tu nhìn ra rồi. Mảnh Mật Thất không chỉ nằm trên Phong Thành Yên Vũ của Sở Vân Tú, Lâm Ám Thảo Kinh của Lý Hoa cũng đang giữ một mảnh. Chiến đội Yên Vũ đã nhặt hai mảnh, khó trách chiến đội Bá Đồ không thu hoạch được gì. Mảnh Mật Thất khả năng chỉ có năm, rơi hết vào túi bốn đội, lấy đâu dư thừa cho đội còn lại?
Thật ra Diệp Tu không chắc chắn 100%, hắn chỉ suy đoán bằng những quan sát cẩn thận trong lúc chiến đấu, mà lúc này chính là thời khắc kiểm nghiệm.
Hào Long Phá Quân!
Hàn Yên Nhu xông lên đầu tiên. Thấy cô lao ra khỏi đội hình Hưng Hân, Lý Hoa vội khiển Lâm Ám Thảo Kinh né tránh, nào ngờ Hàn Yên Nhu không hề nhào vào hắn. Hắn bị bơ đẹp, mục tiêu của Hàn Yên Nhu là mấy em thiện xạ tay dài phía sau cơ. Hưng Hân định focus Lâm Ám Thảo Kinh nhưng không có nghĩa họ sẽ đưa đầu ăn đạn, người nào cần khống chế thì phải khống chế chứ.
Phối hợp với pha mở đường của Hàn Yên Nhu là Bánh Bao. Đường Nhu hung hãn cộng thêm Bánh Bao quái đản, tuy không hốt gấp được ba em thiện xạ nhưng đã tạo ra nhiễu nhương khó đỡ. Hội tay dài Yên Vũ bị hội tay ngắn Hưng Hân quấy rối, còn Diệp Tu, Tô Mộc Tranh và Mạc Phàm thừa thế vây bắt Lâm Ám Thảo Kinh.
Nghề ninja tinh thông ám sát và tập kích nên không thể dễ dàng bị tóm, nhưng tiếc thay, trong đội hình Hưng Hân cũng có một ninja khác. Xét về tinh chuẩn toàn diện, kĩ thuật của Mạc Phàm kém xa Lý Hoa. Tuy nhiên, quãng đời hành nghề ve chai đã giúp cậu rèn luyện được rất nhiều mặt nổi trội, ví dụ như khi lần theo đối thủ, cậu không những có khả năng kiên nhẫn tột độ mà còn duy trì tập trung tối đa, phán đoán chính xác, thao tác đúng lúc đúng chỗ. Hồi còn nhặt mót, cậu phải tăm tia hàng giữa chiến trường hỗn loạn, bây giờ chỉ ghim đúng một mục tiêu ở nơi trống trải thế này, với Mạc Phàm chỉ là cái muỗi.
Lý Hoa là ninja số một Vinh Quang. Hắn nhìn ra được tài năng của Mạc Phàm và sẽ không xem thường chỉ vì cậu là người mới vào nghề. Chưa kể hai đối thủ còn lại là Diệp Tu và Tô Mộc Tranh, cặp đôi hợp tác đỉnh cấp của Vinh Quang, Lý Hoa không dám một mình đọ sức. Hắn phải tìm đường thoát thân.
Đây có lẽ là vấn đề mà giới Vinh Quang thường chỉ trích Yên Vũ: không thích chơi liều, rất dễ nhùn khi gặp tình huống khó khăn. Vấn đề này dường như đã trở thành thói quen hành động của cả chiến đội rồi.
Thoát thân là nghề của ninja, vậy có cần bàn đến trình tháo chạy của anh đại ninja Lý Hoa không? Hất tay cái bộp, Lâm Ám Thảo Kinh ném Yên Ngọc ra. Khói tím dày đặc chỉ trong khoảnh khắc tràn khắp không gian, che giấu hoàn toàn bóng dáng Lâm Ám Thảo Kinh. Tuy chắc chắn không ai thấy mình đứng đâu nhưng Lý Hoa vẫn chưa dừng ở đó, hắn không chạy bộ mà chơi hẳn Thuật Phân Thân dưới màn khói phủ lấp. Ảnh giả để lại trong đám khói, còn người thật…
Người thật cũng ở trong đám khói luôn.
Lý Hoa khóc ngất. Đám khói tím này không phải của hắn mà là Yên Ngọc của Hại Người Không Mệt. Cậu ta ném nó xuống đâu thì Lý Hoa không biết, hắn chỉ biết mình đang bị khói bao phủ. Một kĩ năng vốn dùng để thoát thân lại biến thành công cụ để ngăn đối thủ thoát thân. Lý Hoa lúc này nhìn không rõ tình cảnh xung quanh, không dám tùy tiện di chuyển, lỡ bước hai ba bước đâm đầu vào lòng Quân Mạc Tiếu rồi sao?
Tuy nhiên, hắn sẽ không bị giữ chân quá lâu.
Với trình ninja đứng đầu Vinh Quang, ngay sau khi Yên Ngọc phụt khói, Lý Hoa lập tức đoán ra vị trí nó bắt nguồn và tính toán phương hướng thoát khỏi đám khói nhanh nhất. Nhưng lỡ là bẫy rồi sao? Lý Hoa nghĩ, con đường ngắn nhất chắc chắn sẽ bị Hưng Hân chờ sẵn. Vậy mình đi hướng ngược lại? Bên kia có chơi đòn tâm lí ngược không ta? Thôi, đâu phải chỉ có hai đường! Bỏ đường gần nhất và xa nhất, chọn đại một hướng ngẫu nhiên, Hưng Hân đâu thể đi guốc trong bụng mình được?
Hưng Hân đúng là không có guốc, vì thế Hại Người Không Mệt vừa ném xong Yên Ngọc, họ dứt khoát bủa lưới toàn diện luôn. Năm nhân vật đứng vây quanh đám khói tím, Lâm Ám Thảo Kinh chui từ đâu ra cũng sẽ bị thộp cổ ngay tức khắc. Với đấu pháp này, họ khó lòng focus trong một nốt nhạc nhưng ít nhất hắn sẽ không thoát thân được.
Thế nên khi Lâm Ám Thảo Kinh ló dạng, bên ngoài đã có ánh kiếm chực chờ.
Hưng Hân phòng bị không nghiêm!
Lý Hoa có nhận định đầu tiên như thế. Nếu chỉ một người tấn công, chấp luôn là Diệp Tu, hắn vẫn dư xăng tẩu thoát. Tiếc rằng đi cùng với ánh kiếm là một tiếng nổ vang trên đầu, Lý Hoa ngước góc nhìn lên mới thấy Pháo Hỏa Tiễn đã nổ tung giữa không trung, một chùm đầu đạn tách ra tưới xuống hắn.
Mộc Vũ Tranh Phong.
Tô Mộc Tranh.
Bậc thầy pháo súng trong giới chuyên nghiệp không chỉ mỗi mình Tô Mộc Tranh, nhưng nếu xét đến trình tấn công phối hợp thì Tô Mộc Tranh luôn là cái tên xuất sắc nhất, bất kể nói về phán đoán thời cơ hay nắm giữ tiết tấu, hoặc khả năng mang lại bất ngờ.
Tô Mộc Tranh là cao thủ thực thụ trong nghề áp chế. Không chỉ đơn mục tiêu, phạm vi áp chế của cô là toàn chiến trường. Ưu thế tầm bắn xa của bậc thầy pháo súng được phát huy cực kì hiệu quả bởi thế mạnh này của cô. Cùng một lối đánh, sự khác biệt trong trình độ tuyển thủ sẽ dẫn đến khác biệt trong hiệu quả. Riêng với chiến thuật Pháo Bình Phong, Vinh Quang tôn Tô Mộc Tranh đứng đầu.
Suốt năm vừa rồi Gia Thế bị loại, giới chuyên nghiệp gần như đã quên lãng khẩu Pháo Bình Phong số một này. Thậm chí sau khi Diệp Tu giải nghệ, Tô Mộc Tranh có vẻ như yếu đi hẳn. Ai không hiểu sẽ cho rằng cô bị ảnh hưởng trạng thái bởi việc giải nghệ của Diệp Tu, nhưng chỉ có người thật sự hiểu chuyện mới biết, một chiến thuật áp chế như Pháo Bình Phong thường được dùng để phối hợp với đồng đội thật đấy, nhưng rất nhiều lúc cũng sẽ cần đồng đội phối hợp ngược lại để áp chế đối thủ, dùng sự áp chế đó tạo cơ hội gây dame. Tô Mộc Tranh có thể tiếp tục phối hợp với đồng đội, trong khi đó đồng đội lại rất ít phối hợp với cô, người ngoài nhìn vào chỉ có cảm giác thua kém ngày xưa chứ đâu biết nguyên nhân thật sự.
Sự phối hợp chặt chẽ và ăn ý tuyệt đối này đã bao lâu rồi không thấy? Lý Hoa không rảnh để suy nghĩ, bởi hắn đang là con mồi giãy chết dưới nó. Tổ hợp một xa một gần trói chặt chân hắn trong lúc Hại Người Không Mệt của Mạc Phàm lao tới. Lý Hoa bứt ra không nổi dưới tình cảnh 1v3, còn bùng nổ trong nghịch cảnh thì lại không phải phong cách quen thuộc của Yên Vũ. Ba tay súng bắn khí thế, nhưng Hưng Hân đã tóm được Lâm Ám Thảo Kinh, đâu ngại cắn răng ăn ít sát thương.
Focus!
Khoảnh khắc đó, Đường Nhu và Bánh Bao cũng chuyển mục tiêu về Lâm Ám Thảo Kinh. Bị dồn dame dưới tình trạng thiếu trị liệu, ninja không phải nghề da dày thịt béo, hết đường thoát mà cũng chẳng giỏi yolo, cuối cùng Lâm Ám Thảo Kinh ngã xuống. Không ngoài dự đoán của Diệp Tu, hắn rơi ra một Mảnh Mật Thất.
“Chạy!”
Năm Mảnh Mật Thất đã nằm trọn trong tay Hưng Hân. Yên Vũ vẫn còn ba em thiện xạ nhưng Hưng Hân không cần thiết dây dưa với họ nữa, Diệp Tu lập tức lệnh cho toàn quân rút lui.
Tóm tắt câu chuyện Bách Quỷ Dạ Hành cho những ai đọc không hiểu hoặc theo không kịp:
Thời thế nhiễu nhương, chính đạo nhường đường, ma quỷ từ địa ngục lên nhân gian làm hại chúng sinh. Các anh hùng đến từ mọi nơi đã ra tay nghĩa hiệp, dù không phải thầy bùa, họ vẫn có rất nhiều kỹ năng trời ban để trừ ma quỷ, cứu dân lành, tích công đức, dưỡng phẩm hạnh, trong đó phẩm hạnh chói lóa nhất là năm tốp anh hùng thuộc các gia tộc Hưng Hân, Bá Đồ, Hô Khiếu, Yên Vũ, Hoàng Phong. Họ là những dũng sĩ được chọn để vào sào huyệt bách quỷ, tìm giết quỷ vương trong tiếng hô hào ủng hộ khắp thế giới của các anh hùng khác.
Tuy nhiên, lòng người dễ đổi thay, giữa các anh hùng đã xảy ra xung đột ngay khi vừa mới vào huyệt mộ. Sau một pha so bì tị nạnh xem súng ai to hơn, hai tốp Hưng Hân và Bá Đồ đã có chia rẽ nội bộ.
“Mình đi bên ni!”
“Mình đi bên tê!”
Đó là lời tuyên bố cuối cùng của lãnh đạo hai gia tộc trước khi nhất quyết quay lưng thành kẻ thù. Sự chia rẽ này đã ảnh hưởng lớn lao đến ba tốp anh hùng còn lại, dẫn đến cái chết tức tưởi của vị dũng sĩ đầu tiên: Đường Tam Đả, tự Ba Cẳng, lãnh đạo tộc Hô Khiếu. Tộc này vì vậy bất hạnh toàn diệt, đặc biệt vị dũng sĩ cuối cùng là Quỷ Mê Thần Nghi chết do đạp trúng bẫy chuột.
Kỳ thực trong năm tốp anh hùng vào ổ quỷ vẫn có thầy bùa chính hiệu đến từ Hoàng Phong: Quét Đất Dâng Hương. Tiếc thay, thầy Hương không dùng bùa trừ quỷ mà lại đánh ngược các dũng sĩ khác. Thế đạo luân hồi, trời cao có mắt, dù lòng đất chắn mẹ nó trời nhưng trời vẫn phạt Hoàng Phong như thường. Sứ giả Thị Diệu, người bảo hộ cho Hoàng Phong đã phải đền mạng, mở đầu cho chuỗi dập mặt của toàn gia tộc.
Tuy vậy, lưới trời tuy thưa, nhưng mà dễ lọt. Hội trai đẹp Yên Vũ, trong đó có ba em Hoa Mộc Lan, thông đồng hội trai bản Hoàng Phong hãm hại đồng loại nhưng vẫn nhặt được bảo vật bất thế: hai miếng da bò. Vì sao da bò quý giá? Vì trên đó có vẽ bản đồ kho báu. Yên Vũ xấu bụng nhỏ nhen, chiếm làm của riêng, ôm mộng làm giàu, không chia Bá Đồ một miếng. Hưng Hân thấy vậy giận quá, giữa đường bất bình, ra tay tương trợ, giúp Bá Đồ lấy luôn hai miếng.
Từng nghe, ma quỷ tuy ác, không bằng con người. Thầy Hương trước khi lên nương, lòng tà không đổi, buông lời huyễn hoặc dèm pha, khiến Bá Đồ tin rằng Hưng Hân bán linh hồn cho quỷ dữ, lợi dụng mình làm chuyện thiếu đức. Dũng sĩ Bá Đồ chính trực lăng thiên, hận này không báo, thề không còn răng nhai cháo!
Phong vân biến chuyển, người hiền khó thọ. Thế nhân nào biết, từ năm tốp anh hùng đồng lòng xông pha đất hiểm, giết quỷ cứu múc chúng sinh, nay chỉ còn vỏn vẹn mười ba dũng sĩ chuẩn bị tàn sát lẫn nhau. Rồi ai sẽ cứu lấy thế giới này?