Edit & beta: Lá Mùa Thu
Hai trận solo kết thúc, dù bằng thực lực hay may mắn thì Hưng Hân cũng đang dẫn trước 2 - 0. Trận thứ ba sắp bắt đầu, khi tuyển thủ hiện tên trên bảng điện tử đứng dậy, khán giả trong nhà thi đấu ngớ ra, xong lập tức gào lên rần rần.
"Lão Ngụy, được không đó ba?!?" Có người hét lớn trên khán đài gần hàng ghế Hưng Hân nhất.
Ngụy Sâm nghe vậy bèn hất cằm liếc về phía tiếng hét, giơ ngón trỏ lên huơ huơ.
Tuyển thủ Hư Không nhìn thấy mà trợn mắt. Huơ ngón trỏ tuy không mang tính sỉ nhục như ngón giữa, nhưng vẫn thể hiện một thái độ khinh khi nhất định. Làm trò đó với chính khán giả đội nhà là wtf?
Như thể chưa đủ ngạc nhiên, đám khán giả bị huơ ngón trỏ còn nháo nhào lên chửi bới với một tinh thần sung sướng vô hạn. Có thể nhận ra họ không thật sự phản đối Ngụy Sâm, họ và Ngụy Sâm chỉ đang troll lẫn nhau như lũ bạn bè cờ hó thường làm. Nếu không phải rất rất thân, sẽ không xảy ra kiểu đùa thế này.
Tuyển thủ và fan có thể thân nhau đến mức ấy?
Bên Hư Không tròn xoe mắt nhìn, cảm giác không nên cho lắm, nhưng từ tận đáy lòng lại có chút... hâm mộ. Một thứ tâm lý hâm mộ vì bản thân không có nên thèm muốn ở người khác.
Ngụy Sâm lên sân trong bầu không khí thế đấy. Kỳ thực trong dàn tuyển thủ Hưng Hân, fan dám đùa giỡn với mỗi mình Ngụy Sâm cũng không phải không nguyên nhân. Lý do là vì sau khi Hưng Hân bước lên chuyên nghiệp, chỉ còn một mình Ngụy Sâm vẫn lưu lại phàm trần.
Nghênh Phong Bố Trận của hắn đến nay vẫn thường xuyên vào game chơi.
Trên thực tế cuộc đời đánh giải chuyên nghiệp của Ngụy Sâm chỉ vỏn vẹn hai năm, không hơn. Nhưng trong game Vinh Quang, thời gian hắn lăn lộn đã qua mười năm rồi. Đây đã là một phần thâm căn cố đế trong cuộc sống của hắn, không thể dứt bỏ. Cấm hắn lên game? Còn khó hơn cấm hút thuốc.
Dẫu sao tên tuổi Nghênh Phong Bố Trận cũng không quá lớn, vai trò dự bị của Ngụy Sâm trong đội hình Hưng Hân lại quá rõ ràng, nên sự quan tâm dành cho hắn không nhiều. Nghênh Phong Bố Trận vào game cũng không đến nỗi bị người ta vây xem hay đeo bám gì cho lắm.
Chơi game dĩ nhiên phải giao lưu với người khác, vì thế vô số người quen biết Ngụy Sâm không phải từ Liên minh, từ chiến đội hay truyền thông, mà bởi những cuộc chat trên kênh công hội, hoặc tán láo với nhau khi đánh phó bản.
Ngụy Sâm cứ thế mà trở thành một tuyển thủ chuyên nghiệp đặc biệt. Chưa kể, bản thân hắn vốn đã là một kỷ lục, kỷ lục tuyển thủ lớn tuổi nhất lịch sử Liên minh. Thậm chí có người từng hỏi hắn, ủa sao tuổi này rồi còn chạy về đánh giải, vậy mấy năm giải nghệ lo làm gì?
Câu hỏi ấy, Ngụy Sâm không trả lời được.
Hắn chỉ biết, hôm nay hắn đứng đây, tuy khả năng đã không còn làm được quá nhiều, nhưng hắn sẽ tận tâm tận lực. Bởi vì, hắn là một tuyển thủ chuyên nghiệp.
Trận solo thứ ba bắt đầu.
Hưng Hân: Ngụy Sâm, thuật sĩ Nghênh Phong Bố Trận.
Hư Không: Dương Hạo Hiên, bậc thầy pháo súng Trong Suốt 50%.
Dương Hạo Hiên là tuyển thủ ra mắt mùa giải thứ bảy, từ 15 tuổi đã gia nhập trại huấn luyện Hư Không, 17 tuổi được chiến đội Hư Không mời ký hợp đồng lên chuyên. Tính đến nay hắn đã phục vụ Hư Không được bốn năm, nhưng thực tế chỉ mới 20 tuổi.
"Ôi tuổi trẻ..." Ngụy Sâm thổn thức.
Đối mặt với bậc thầy pháo súng, khoảng cách cast phép của Ngụy Sâm không còn là ưu thế vượt trội. Hắn cho Nghênh Phong Bố Trận di chuyển chiến thuật một cách thông thạo. Dĩ nhiên rồi, bản đồ do hắn chọn mà.
Dương Hạo Hiên cũng cho Trong Suốt 50% đi vòng như Ngụy Sâm, nhanh chóng đến được khu vực trung tâm nhưng không thấy đối thủ đâu.
Ầm!
Hắn lập tức bắn một phát pháo dụ tình Ngụy Sâm. Nghe tiếng pháo, Ngụy Sâm chẳng buồn nhìn ngó đã rẽ hẳn sang bên mà đi, gần đúng phương hướng của Trong Suốt 50%. Trình nghe tiếng đoán đường của lão tướng quả nhiên rất cao.
Dương Hạo Hiên bắn xong một phát, không để Trong Suốt 50% đứng yên chờ mà di chuyển, đổi đến một vị trí có tầm nhìn rộng, thích hợp rình mò từ xa. Đây chính là đấu pháp dụ rắn khỏi hang. Khán giả còn nhìn ra âm mưu của hắn, già đời như Ngụy Sâm liệu có sẽ bị lừa?
Với góc nhìn thượng đế, khán giả quan sát Nghênh Phong Bố Trận dần dần tiếp cận tọa độ cũ của Trong Suốt 50%. Họ không khỏi sốt ruột dùm. Sao Ngụy Sâm ngu ngơ thế nhỉ? Dễ đoán lắm mà ta?
Nghênh Phong Bố Trận đã xuất hiện trong tầm nhìn của Trong Suốt 50%, khiến khán giả thất vọng thở dài. Thế nhưng Dương Hạo Hiên lại không tấn công ngay. Một chiến thuật quá dễ đề phòng như thế, làm sao người có trình nghe tiếng đoán đường cao như Ngụy Sâm lại không biết, nhất là khi đến nơi mà vẫn chưa thấy đối thủ đâu?
Dương Hạo Hiên không cho rằng Ngụy Sâm chơi ngu. Chắc chắn ổng đã lường sẵn rồi, thủ sẵn trò gì rồi, bây giờ mình bắn liền chỉ tổ cho ổng né đạn. Không thơm! Mình chịu khó đợi thêm một chút, để ổng tưởng không phải bẫy, ổng sẽ lơ là cảnh giác.
Dương Hạo Hiên ngồi im chờ thời.
Ngụy Sâm bèn chat: "Tao tới rồi, ra đánh đi, núp núp làm mẹ gì, chờ tao lơ là cảnh giác hả?"
Lừa nhau à? Éo ra.
"Kêu chú mày đó, cái thằng đang núp ở (45, 56) đó." Ngụy Sâm nói.
Ọc? (45, 56) đúng là tọa độ của mình mà!
Khắp nhà thi đấu vang lên tiếng vỗ tay. Sức phán đoán quá đỉnh! Đoán phát trúng chóc chỗ núp của đối thủ, phải hiểu rõ bản đồ và nhân vật đối thủ đến mức nào?
Tọa độ cũng bị tế luôn rồi, Dương Hạo Hiên nhục quá nhục. Hắn biết khán giả đều đang nhìn chằm chằm vào mình, có nên đi ra thừa nhận cái sự nhục?
Ngụy Sâm như chờ không nổi, lại tiếp tục hô hào: "Sao, còn chưa chịu ra?"
Dương Hạo Hiên sầu đời, định chui ra thật.
"Ha ha, tao biết rồi, mày đang ở (48, 31) chứ gì?" Kênh chat đột nhiên nhảy thêm một câu từ Ngụy Sâm, đồng thời Nghênh Phong Bố Trận cũng lủi qua phía khác với một tinh thần chắc mẩm tuyệt đối.
Á đù!
Dương Hạo Hiên đang định cho Trong Suốt 50% ló đầu lộ diện, suýt không kịp dừng chuột.
"Đồ cáo già!" Dương Hạo Hiên chảy mồ hôi ròng ròng. Tí nữa bị ổng dụ tình, may sao mình còn lưỡng lự mới thoát. Xem ra ông trời muốn Hư Không mình thắng trận này rồi!
Dương Hạo Hiên mường tượng tọa độ (48, 31) trong đầu một lúc, sau đó thao tác Trong Suốt 50% khéo léo di chuyển vòng ra sau lưng Nghênh Phong Bố Trận, tính toán sẽ dồn hỏa lực cho hắn một đợt dame sấp mặt.
Dương Hạo Hiên hít sâu, chuẩn bị kỹ càng cho màn drama sắp tới.
Thế nhưng bên ngoài, khán giả chỉ toàn chậc lưỡi.
"Ôi tuổi trẻ!" Có người nói.
Kỳ thực, tuổi tác Dương Hạo Hiên đặt vào giới tuyển thủ Thể Thao Điện Tử không hề trẻ trung gì đâu. 20 tuổi ở đây là thế hệ giữa giữa đang trên thời kỳ đỉnh cao rồi, chỉ có điều so với thế hệ đầu như Ngụy Sâm thì hắn đúng là một cậu trai trẻ.
Trai trẻ đang định drama, đột nhiên một luồng Lục Tinh Quang Lao từ trời giáng xuống, trai trẻ không kịp né, Trong Suốt 50% bị giam gọn trong lồng.
Chết mợ!
Dương Hạo Hiên liền biết rốt cuộc mình vẫn mắc mưu.
Dụ rắn khỏi hang! Chiến thuật cũ, cách dùng mới. Quả thật là gừng càng già càng cay!
Ngụy Sâm nhờ vào phục kích mà tạo ưu thế vững chắc, sau đó lợi dụng bản đồ phức tạp thích hợp chơi zâm này đánh bại luôn Dương Hạo Hiên.
Solo toàn thắng: 3 - 0!
Cả nhà thi đấu rạo rực vui mừng.
10 - 0! Fan Hưng Hân hò nhau hô hào. Solo toàn thắng chính là con đường dẫn thẳng đến 10 - 0!
Dương Hạo Hiên đi khỏi phòng đấu, cúi đầu ủ rũ xuống sân. Bên phía Hưng Hân, Ngụy Sâm lại ngồi trong đó chưa chịu ra.
"Thằng cha già này, đỏng đảnh gì nữa đây!" Trên khán đài vang lên tiếng cười.
Thời gian nghỉ ngơi giữa phần solo và lôi đài khá dài nên trọng tài không vào thúc giục. Ngụy Sâm ngồi bên trong phòng đấu, tay kẹp điếu thuốc mà không dám đốt vì ngán tấm bảng cấm trên đầu.
"Nguy hiểm vãi..." Ánh mắt hắn quay về màn hình.
HP Nghênh Phong Bố Trận chỉ còn 8%. Hắn thắng đấy, nhưng thắng rất nhọc nhằn. Đợt phục kích đầu tiên đem đến ưu thế 30% máu dẫn trước, vậy mà cuối cùng chỉ còn 8%. Ngụy Sâm đíu vui, trong lòng hắn như có ai đó không ngừng nhắc nhở về một sự thật.
"Mình già thật rồi." Ngụy Sâm lẩm bẩm, "Cho nên đây là cách mà mình chiến thắng."
"8% hay 80% quan trọng không? Zzz, có phải đánh lôi đài éo?" Ngụy Sâm rầm rì nốt câu cuối, đứng dậy rời phòng thi đấu.
Thấy hắn xuất hiện, khắp nhà thi đấu rền vang tiếng vỗ tay.
"Đấy thấy chưa? Thắng tức là thắng, chỉ cần thắng là được." Ngụy Sâm cười, trong lòng vui hẳn.
"Lão Ngụy ghê nha!!!"
Lúc bước xuống đi men theo sân đấu, vô số khán giả ngồi gần lên tiếng trêu chọc. Có vài người chưa chắc quen hay thân thiết gì với hắn, chỉ thấy người khác dám đùa giỡn, lập tức đoán rằng Ngụy Sâm là một tuyển thủ giao lưu được bằng kiểu này, bèn bắt chước theo.
Ngụy Sâm không để họ phải thất vọng. Hắn hếch mắt, nghênh ngang đi qua đám đông hò hét với mình, trong đó thậm chí có người còn hô mấy câu tục như "Già mà khỏe" nữa chứ.
"Mấy đứa cóc ké, lão phu búng tay vài chiêu là hốt ngon ơ." Về tới hàng ghế Hưng Hân, Ngụy Sâm xòe cái móng tay út ra so sánh.
"Kinh vãi, kinh vãi!" Mọi người dồn dập khen ngợi.
"Rõ ràng phải cho tao ngồi slot chủ lực chứ, thể loại lão tướng cao tuổi như mày về đánh luân phiên, nghỉ ngơi cho nhiều đi!" Ngụy Sâm lớn tiếng, vỗ vai Diệp Tu bồm bộp.
"Cám ơn nha!" Diệp Tu cười, "Nhưng mà tui còn trẻ lắm!"
"Mày đừng xạo lờ là được." Ngụy Sâm nói.
Trong Suốt 50% - các bạn chơi thể loại RPG có chat box chắc quen với việc chỉnh độ trong suốt của chat box, chính là nó đó. Ghép vào ổ quỷ Hư Không thì hiểu là linh hồn lượn lờ cũng được.
Hai trận solo kết thúc, dù bằng thực lực hay may mắn thì Hưng Hân cũng đang dẫn trước 2 - 0. Trận thứ ba sắp bắt đầu, khi tuyển thủ hiện tên trên bảng điện tử đứng dậy, khán giả trong nhà thi đấu ngớ ra, xong lập tức gào lên rần rần.
"Lão Ngụy, được không đó ba?!?" Có người hét lớn trên khán đài gần hàng ghế Hưng Hân nhất.
Ngụy Sâm nghe vậy bèn hất cằm liếc về phía tiếng hét, giơ ngón trỏ lên huơ huơ.
Tuyển thủ Hư Không nhìn thấy mà trợn mắt. Huơ ngón trỏ tuy không mang tính sỉ nhục như ngón giữa, nhưng vẫn thể hiện một thái độ khinh khi nhất định. Làm trò đó với chính khán giả đội nhà là wtf?
Như thể chưa đủ ngạc nhiên, đám khán giả bị huơ ngón trỏ còn nháo nhào lên chửi bới với một tinh thần sung sướng vô hạn. Có thể nhận ra họ không thật sự phản đối Ngụy Sâm, họ và Ngụy Sâm chỉ đang troll lẫn nhau như lũ bạn bè cờ hó thường làm. Nếu không phải rất rất thân, sẽ không xảy ra kiểu đùa thế này.
Tuyển thủ và fan có thể thân nhau đến mức ấy?
Bên Hư Không tròn xoe mắt nhìn, cảm giác không nên cho lắm, nhưng từ tận đáy lòng lại có chút... hâm mộ. Một thứ tâm lý hâm mộ vì bản thân không có nên thèm muốn ở người khác.
Ngụy Sâm lên sân trong bầu không khí thế đấy. Kỳ thực trong dàn tuyển thủ Hưng Hân, fan dám đùa giỡn với mỗi mình Ngụy Sâm cũng không phải không nguyên nhân. Lý do là vì sau khi Hưng Hân bước lên chuyên nghiệp, chỉ còn một mình Ngụy Sâm vẫn lưu lại phàm trần.
Nghênh Phong Bố Trận của hắn đến nay vẫn thường xuyên vào game chơi.
Trên thực tế cuộc đời đánh giải chuyên nghiệp của Ngụy Sâm chỉ vỏn vẹn hai năm, không hơn. Nhưng trong game Vinh Quang, thời gian hắn lăn lộn đã qua mười năm rồi. Đây đã là một phần thâm căn cố đế trong cuộc sống của hắn, không thể dứt bỏ. Cấm hắn lên game? Còn khó hơn cấm hút thuốc.
Dẫu sao tên tuổi Nghênh Phong Bố Trận cũng không quá lớn, vai trò dự bị của Ngụy Sâm trong đội hình Hưng Hân lại quá rõ ràng, nên sự quan tâm dành cho hắn không nhiều. Nghênh Phong Bố Trận vào game cũng không đến nỗi bị người ta vây xem hay đeo bám gì cho lắm.
Chơi game dĩ nhiên phải giao lưu với người khác, vì thế vô số người quen biết Ngụy Sâm không phải từ Liên minh, từ chiến đội hay truyền thông, mà bởi những cuộc chat trên kênh công hội, hoặc tán láo với nhau khi đánh phó bản.
Ngụy Sâm cứ thế mà trở thành một tuyển thủ chuyên nghiệp đặc biệt. Chưa kể, bản thân hắn vốn đã là một kỷ lục, kỷ lục tuyển thủ lớn tuổi nhất lịch sử Liên minh. Thậm chí có người từng hỏi hắn, ủa sao tuổi này rồi còn chạy về đánh giải, vậy mấy năm giải nghệ lo làm gì?
Câu hỏi ấy, Ngụy Sâm không trả lời được.
Hắn chỉ biết, hôm nay hắn đứng đây, tuy khả năng đã không còn làm được quá nhiều, nhưng hắn sẽ tận tâm tận lực. Bởi vì, hắn là một tuyển thủ chuyên nghiệp.
Trận solo thứ ba bắt đầu.
Hưng Hân: Ngụy Sâm, thuật sĩ Nghênh Phong Bố Trận.
Hư Không: Dương Hạo Hiên, bậc thầy pháo súng Trong Suốt 50%.
Dương Hạo Hiên là tuyển thủ ra mắt mùa giải thứ bảy, từ 15 tuổi đã gia nhập trại huấn luyện Hư Không, 17 tuổi được chiến đội Hư Không mời ký hợp đồng lên chuyên. Tính đến nay hắn đã phục vụ Hư Không được bốn năm, nhưng thực tế chỉ mới 20 tuổi.
"Ôi tuổi trẻ..." Ngụy Sâm thổn thức.
Đối mặt với bậc thầy pháo súng, khoảng cách cast phép của Ngụy Sâm không còn là ưu thế vượt trội. Hắn cho Nghênh Phong Bố Trận di chuyển chiến thuật một cách thông thạo. Dĩ nhiên rồi, bản đồ do hắn chọn mà.
Dương Hạo Hiên cũng cho Trong Suốt 50% đi vòng như Ngụy Sâm, nhanh chóng đến được khu vực trung tâm nhưng không thấy đối thủ đâu.
Ầm!
Hắn lập tức bắn một phát pháo dụ tình Ngụy Sâm. Nghe tiếng pháo, Ngụy Sâm chẳng buồn nhìn ngó đã rẽ hẳn sang bên mà đi, gần đúng phương hướng của Trong Suốt 50%. Trình nghe tiếng đoán đường của lão tướng quả nhiên rất cao.
Dương Hạo Hiên bắn xong một phát, không để Trong Suốt 50% đứng yên chờ mà di chuyển, đổi đến một vị trí có tầm nhìn rộng, thích hợp rình mò từ xa. Đây chính là đấu pháp dụ rắn khỏi hang. Khán giả còn nhìn ra âm mưu của hắn, già đời như Ngụy Sâm liệu có sẽ bị lừa?
Với góc nhìn thượng đế, khán giả quan sát Nghênh Phong Bố Trận dần dần tiếp cận tọa độ cũ của Trong Suốt 50%. Họ không khỏi sốt ruột dùm. Sao Ngụy Sâm ngu ngơ thế nhỉ? Dễ đoán lắm mà ta?
Nghênh Phong Bố Trận đã xuất hiện trong tầm nhìn của Trong Suốt 50%, khiến khán giả thất vọng thở dài. Thế nhưng Dương Hạo Hiên lại không tấn công ngay. Một chiến thuật quá dễ đề phòng như thế, làm sao người có trình nghe tiếng đoán đường cao như Ngụy Sâm lại không biết, nhất là khi đến nơi mà vẫn chưa thấy đối thủ đâu?
Dương Hạo Hiên không cho rằng Ngụy Sâm chơi ngu. Chắc chắn ổng đã lường sẵn rồi, thủ sẵn trò gì rồi, bây giờ mình bắn liền chỉ tổ cho ổng né đạn. Không thơm! Mình chịu khó đợi thêm một chút, để ổng tưởng không phải bẫy, ổng sẽ lơ là cảnh giác.
Dương Hạo Hiên ngồi im chờ thời.
Ngụy Sâm bèn chat: "Tao tới rồi, ra đánh đi, núp núp làm mẹ gì, chờ tao lơ là cảnh giác hả?"
Lừa nhau à? Éo ra.
"Kêu chú mày đó, cái thằng đang núp ở (45, 56) đó." Ngụy Sâm nói.
Ọc? (45, 56) đúng là tọa độ của mình mà!
Khắp nhà thi đấu vang lên tiếng vỗ tay. Sức phán đoán quá đỉnh! Đoán phát trúng chóc chỗ núp của đối thủ, phải hiểu rõ bản đồ và nhân vật đối thủ đến mức nào?
Tọa độ cũng bị tế luôn rồi, Dương Hạo Hiên nhục quá nhục. Hắn biết khán giả đều đang nhìn chằm chằm vào mình, có nên đi ra thừa nhận cái sự nhục?
Ngụy Sâm như chờ không nổi, lại tiếp tục hô hào: "Sao, còn chưa chịu ra?"
Dương Hạo Hiên sầu đời, định chui ra thật.
"Ha ha, tao biết rồi, mày đang ở (48, 31) chứ gì?" Kênh chat đột nhiên nhảy thêm một câu từ Ngụy Sâm, đồng thời Nghênh Phong Bố Trận cũng lủi qua phía khác với một tinh thần chắc mẩm tuyệt đối.
Á đù!
Dương Hạo Hiên đang định cho Trong Suốt 50% ló đầu lộ diện, suýt không kịp dừng chuột.
"Đồ cáo già!" Dương Hạo Hiên chảy mồ hôi ròng ròng. Tí nữa bị ổng dụ tình, may sao mình còn lưỡng lự mới thoát. Xem ra ông trời muốn Hư Không mình thắng trận này rồi!
Dương Hạo Hiên mường tượng tọa độ (48, 31) trong đầu một lúc, sau đó thao tác Trong Suốt 50% khéo léo di chuyển vòng ra sau lưng Nghênh Phong Bố Trận, tính toán sẽ dồn hỏa lực cho hắn một đợt dame sấp mặt.
Dương Hạo Hiên hít sâu, chuẩn bị kỹ càng cho màn drama sắp tới.
Thế nhưng bên ngoài, khán giả chỉ toàn chậc lưỡi.
"Ôi tuổi trẻ!" Có người nói.
Kỳ thực, tuổi tác Dương Hạo Hiên đặt vào giới tuyển thủ Thể Thao Điện Tử không hề trẻ trung gì đâu. 20 tuổi ở đây là thế hệ giữa giữa đang trên thời kỳ đỉnh cao rồi, chỉ có điều so với thế hệ đầu như Ngụy Sâm thì hắn đúng là một cậu trai trẻ.
Trai trẻ đang định drama, đột nhiên một luồng Lục Tinh Quang Lao từ trời giáng xuống, trai trẻ không kịp né, Trong Suốt 50% bị giam gọn trong lồng.
Chết mợ!
Dương Hạo Hiên liền biết rốt cuộc mình vẫn mắc mưu.
Dụ rắn khỏi hang! Chiến thuật cũ, cách dùng mới. Quả thật là gừng càng già càng cay!
Ngụy Sâm nhờ vào phục kích mà tạo ưu thế vững chắc, sau đó lợi dụng bản đồ phức tạp thích hợp chơi zâm này đánh bại luôn Dương Hạo Hiên.
Solo toàn thắng: 3 - 0!
Cả nhà thi đấu rạo rực vui mừng.
10 - 0! Fan Hưng Hân hò nhau hô hào. Solo toàn thắng chính là con đường dẫn thẳng đến 10 - 0!
Dương Hạo Hiên đi khỏi phòng đấu, cúi đầu ủ rũ xuống sân. Bên phía Hưng Hân, Ngụy Sâm lại ngồi trong đó chưa chịu ra.
"Thằng cha già này, đỏng đảnh gì nữa đây!" Trên khán đài vang lên tiếng cười.
Thời gian nghỉ ngơi giữa phần solo và lôi đài khá dài nên trọng tài không vào thúc giục. Ngụy Sâm ngồi bên trong phòng đấu, tay kẹp điếu thuốc mà không dám đốt vì ngán tấm bảng cấm trên đầu.
"Nguy hiểm vãi..." Ánh mắt hắn quay về màn hình.
HP Nghênh Phong Bố Trận chỉ còn 8%. Hắn thắng đấy, nhưng thắng rất nhọc nhằn. Đợt phục kích đầu tiên đem đến ưu thế 30% máu dẫn trước, vậy mà cuối cùng chỉ còn 8%. Ngụy Sâm đíu vui, trong lòng hắn như có ai đó không ngừng nhắc nhở về một sự thật.
"Mình già thật rồi." Ngụy Sâm lẩm bẩm, "Cho nên đây là cách mà mình chiến thắng."
"8% hay 80% quan trọng không? Zzz, có phải đánh lôi đài éo?" Ngụy Sâm rầm rì nốt câu cuối, đứng dậy rời phòng thi đấu.
Thấy hắn xuất hiện, khắp nhà thi đấu rền vang tiếng vỗ tay.
"Đấy thấy chưa? Thắng tức là thắng, chỉ cần thắng là được." Ngụy Sâm cười, trong lòng vui hẳn.
"Lão Ngụy ghê nha!!!"
Lúc bước xuống đi men theo sân đấu, vô số khán giả ngồi gần lên tiếng trêu chọc. Có vài người chưa chắc quen hay thân thiết gì với hắn, chỉ thấy người khác dám đùa giỡn, lập tức đoán rằng Ngụy Sâm là một tuyển thủ giao lưu được bằng kiểu này, bèn bắt chước theo.
Ngụy Sâm không để họ phải thất vọng. Hắn hếch mắt, nghênh ngang đi qua đám đông hò hét với mình, trong đó thậm chí có người còn hô mấy câu tục như "Già mà khỏe" nữa chứ.
"Mấy đứa cóc ké, lão phu búng tay vài chiêu là hốt ngon ơ." Về tới hàng ghế Hưng Hân, Ngụy Sâm xòe cái móng tay út ra so sánh.
"Kinh vãi, kinh vãi!" Mọi người dồn dập khen ngợi.
"Rõ ràng phải cho tao ngồi slot chủ lực chứ, thể loại lão tướng cao tuổi như mày về đánh luân phiên, nghỉ ngơi cho nhiều đi!" Ngụy Sâm lớn tiếng, vỗ vai Diệp Tu bồm bộp.
"Cám ơn nha!" Diệp Tu cười, "Nhưng mà tui còn trẻ lắm!"
"Mày đừng xạo lờ là được." Ngụy Sâm nói.
Trong Suốt 50% - các bạn chơi thể loại RPG có chat box chắc quen với việc chỉnh độ trong suốt của chat box, chính là nó đó. Ghép vào ổ quỷ Hư Không thì hiểu là linh hồn lượn lờ cũng được.