Edit & beta: Lá Mùa Thu
Ngâm xướng!
Không chút đắn đo, lưỡi kiếm Phùng Sơn Quỷ Khấp đã bắt đầu ngưng tụ ánh sáng.
Đừng thấy hai người chat khí thế, roll điểm khí thế mà lầm, thực tế họ vẫn luôn thận trọng khiển nhân vật, dùng kinh nghiệm phán đoán hành động của đối phương.
Chat xong dòng cuối, Lý Hiên bỗng nhận ra Quân Mạc Tiếu đang gần sát bên trái mình rồi. Hắn lập tức khiển Phùng Sơn Quỷ Khấp triệu hồi Quỷ Trận, nhưng mới ngâm được một nửa đã thấy Quân Mạc Tiếu xuất hiện trước mặt.
Nhanh quá!
Lý Hiên cả kinh. Đối thủ xuất hiện nhanh hơn hắn dự tính, chiêu mới ngâm xướng một nửa, làm sao ra kịp?
Đoàng!
Quân Mạc Tiếu nổ súng. Đạn bay thẳng về phía Phùng Sơn Quỷ Khấp.
Hỏng!
Lý Hiên tính toán ngay tức thì, ngắt bỏ Quỷ Trận, nhảy né đạn. Thái đao bạc Tứ Luân Thiên Vũ trong tay Phùng Sơn Quỷ Khấp vạch một vòng, triệu hồi Tàn Ảnh. Tàn Ảnh là giáp bảo vệ của quỷ kiếm sĩ, cho phép trung hòa sát thương trong vòng một phút với số lần nhất định. Chính diện va chạm một đối thủ cáo già như Diệp Tu, Lý Hiên không dám ngâm Quỷ Trận, chỉ cast Tàn Ảnh rồi lùi về phía sau.
Quân Mạc Tiếu đến nhanh hơn hắn suy tính, nhưng điều đó không thể quyết định thắng thua trận đấu. Phùng Sơn Quỷ Khấp lùi mấy bước, lại chặt hẻm tiếp. Đứng bên trong, hắn lập tức ngâm xướng.
Tốc độ ngâm chiêu của Phùng Sơn Quỷ Khấp cũng imba lắm. Lý Hiên tin rằng, Quân Mạc Tiếu không thể xuất hiện như đúng rồi trước mặt mình thêm lần nữa. Ấy vậy mà một tiếng ầm vang lên, góc tường bên hông Phùng Sơn Quỷ Khấp đã bị Quân Mạc Tiếu cho ăn pháo nổ tung. Tường bị khoét lỗ, gạch vụn bay rào rào trúng Phùng Sơn Quỷ Khấp đang đứng sát cạnh.
Ngắt chiêu!
Không cần nhìn thấy Phùng Sơn Quỷ Khấp, Quân Mạc Tiếu vẫn có thể ngắt chiêu gián tiếp bằng cách này.
Một trận đấu giữa hai cao thủ hàng đầu.
Đầu game họ thăm dò lẫn nhau, giờ thì người công kẻ phòng, toàn bằng suy đoán, ý thức và kinh nghiệm. Trừ phát đạn lúc nãy của Quân Mạc Tiếu, hai người căn bản chưa từng thấy đối thủ hành động thế nào. Đây thực sự là một trận đấu trí điển hình.
Lùi!
Lần thứ hai bị ngắt ngâm xướng, Lý Hiên không thể không tiếp tục lùi. Phùng Sơn Quỷ Khấp bứt vội về sau. Bản đồ này do hắn chọn, chẳng cần ngoái nhìn cũng biết sau lưng mình có những gì. Tuy nhiên, chưa chạy được hai ba bước, hắn đã nghe tiếng súng vang, đi kèm tiếng Chong Chóng Máy xoay cánh quạt.
Ổng bay lên trời rượt mình!
Lý Hiên bèn ngước góc nhìn, tay khiển Phùng Sơn Quỷ Khấp đổi hướng di chuyển.
Nhưng bên ngoài, cảnh khán giả nhìn thấy lại là Quân Mạc Tiếu dùng Phi Súng di chuyển, Chong Chóng Máy cũng chỉ bay là đà sát đất mà thôi.
Dối trá quá ba!
Cả nhà thi đấu tròn xoe mắt. Diệp Tu dùng âm thanh từ hai kỹ năng để đánh lạc hướng suy đoán của Lý Hiên. Trên thực tế, Quân Mạc Tiếu vẫn đang truy đuổi hắn trên đất bằng. Lúc này Quân Mạc Tiếu đột ngột xuất hiện từ sau ngã rẽ, lao thẳng vào Phùng Sơn Quỷ Khấp.
Vì muốn đề phòng địch từ trên trời nhảy xuống, Lý Hiên phải đổi hướng chạy, thế là chạy thẳng vào vòng tay Quân Mạc Tiếu. Vừa thấy mặt Quân Mạc Tiếu, hắn biết ngay mình không kịp ngâm chiêu, chỉ đành quay đầu chạy tiếp.
Có điều, lần này Diệp Tu không cho hắn thoát thân dễ dàng. Quân Mạc Tiếu bắt đầu dùng chuỗi kỹ năng di chuyển, tốc độ bùng nổ trong nháy mắt. Quỷ kiếm sĩ không nhanh bằng, chẳng mấy chốc liền nhìn thấy ánh đao loang loáng sát mặt thay vì phát đạn bắn từ xa như lúc nãy.
Lý Hiên sực tỉnh ngộ. E rằng lúc nãy, pha xuất hiện nhanh hơn dự đoán của Quân Mạc Tiếu thật sự đã quyết định thắng thua cả trận rồi!
Từ giây phút ấy, hắn rơi dần vào bị động. Diệp Tu không cho hắn dù chỉ một cơ hội thả Quỷ Trận. Bây giờ Quân Mạc Tiếu đã áp sát thành công, đệ nhất trận quỷ Phùng Sơn Quỷ Khấp cả trận đấu cũng không bày nổi một Quỷ Trận.
Buồn cười quá phải không?
Sóng Kiếm Phá Đất!
Phùng Sơn Quỷ Khấp đột ngột xoay người, quét Kiếm Sóng về phía Quân Mạc Tiếu sau lưng. Quân Mạc Tiếu nhẹ nhàng nhảy tránh.
Nguyệt Quang Trảm! Mãn Nguyệt Trảm!
Hai nhát chém liền mạch.
"Đừng giãy dụa nữa!" Diệp Tu vừa khiển Quân Mạc Tiếu né chiêu, vừa chat lên kênh chung, có thể thấy hai hit này không gây chút đe dọa nào.
Song, Phùng Sơn Quỷ Khấp lại bất ngờ ngâm xướng. Hắn muốn triệu hồi Quỷ Trận bằng được. Diệp Tu đách quan tâm, vẫn cho Quân Mạc Tiếu xông lên.
Quỷ Trận xuất hiện.
Phùng Sơn Quỷ Khấp đã thành công triệu hồi một Quỷ Trận, nhưng... đó là Đao Trận, buff sức mạnh và trí lực cho nhân vật. Trận này không có tác dụng khống chế đối thủ, nên thời điểm nó ngưng kết, Quân Mạc Tiếu đã chém xuống đầu hắn.
"Chú em cố chấp đến vậy à?" Diệp Tu than.
"Thì sao? Thả không nổi một Quỷ Trận, trông ra cái gì..." Lý Hiên nói.
Đao Trận là Quỷ Trận duy nhất Phùng Sơn Quỷ Khấp ngâm xướng thành công, nhưng nó không ảnh hưởng gì đến cục diện trận đấu. Phùng Sơn Quỷ Khấp bị Quân Mạc Tiếu tóm chặt, không còn cơ hội ngâm thêm Quỷ Trận nào nữa, cho đến tận khi ngã gục.
Diệp Tu giành về 1 điểm đầu tiên. Hắn thắng có vẻ rất dễ dàng. Cái gọi là đệ nhất trận quỷ, dường như chẳng có chút đe dọa nào. Tuy nhiên, cao thủ thực sự sẽ không đánh giá như vậy.
Phải nói, trận này phân thắng thua chỉ bằng một chiêu. Bởi Quân Mạc Tiếu áp sát Phùng Sơn Quỷ Khấp thành công, nên mới thắng lợi "dễ dàng", nhưng nếu Phùng Sơn Quỷ Khấp có cơ hội dùng Quỷ Trận bao vây Quân Mạc Tiếu, cảnh mọi người sẽ thấy là Quân Mạc Tiếu bị Phùng Sơn Quỷ Khấp giết dễ như bỡn trong trận thế Quỷ Liên Hoàn.
Mấu chốt để thực hiện viễn cảnh trên là những hành động trước khi va chạm. Chưa cần thấy mặt đối thủ đã phải phán đoán bằng ý thức và kinh nghiệm, đó là cái tinh túy của trận đấu này. Nhưng khán giả thì không thích xem đấu trí. Chém giết ầm ầm mới là gu của số đông.
Khán giả sân nhà có vẻ bất mãn với cách Lý Hiên đánh, nhưng hắn là đội trưởng, là át chủ bài, nên họ vẫn phải nể mặt nể mũi. Khi Lý Hiên xuống sân, tiếng vỗ tay thưa thớt vang lên. "Hành trình lội ngược dòng của Hư Không" đã gập ghềnh ngay từ bước đầu. Mất 1 điểm đầu tiên, sân nhà Hư Không vốn đang rất nhiệt, giờ đã có phần xuống tinh thần dù chỉ mới qua mấy phút.
Giai đoạn này, mỗi một con điểm đều rất quý giá.
Không ít khán giả vừa theo dõi trận đấu, vừa xem tin tức cập nhật từ các trận khác. Muốn vào vòng chung kết, Hư Không đã không thể chỉ dựa vào bản thân mình. Họ rất cần các chiến đội khác sẩy chân, mới có khoảng trống chen vào.
Trận solo đầu tiên vừa xong, các trận khác cũng đã có kết quả.
Hô Khiếu dẫn trước Lôi Đình 1 - 0, Bách Hoa dẫn trước Yên Vũ 1 - 0, Ba Lẻ Một dẫn trước Thần Thoại 1 - 0.
Ai cũng thắng trận đầu, trừ Hư Không.
Hết hi vọng thật rồi ư?
Mọi người im lặng nhìn tướng thứ hai lên sân. Họ vỗ tay một cách gượng gạo. Mới mất 1 điểm mà họ đau khổ như mất 10 điểm vậy. Dù tướng thứ hai bên Hưng Hân không có cửa thắng quá lớn, fan Hư Không vẫn khó thể lên tinh thần.
La Tập vs Cái Tài Tiệp.
Hai tuyển thủ tuổi sàn sàn nhau, đều xếp vào hàng hậu bối bé nhất Liên minh. Tuy nhiên, La Tập chỉ mới bắt đầu train thực chiến gần đây, mà Cái Tài Tiệp thì từ mùa giải trước đã hiển lộ phong độ đại tướng, trở thành một thành viên chủ chốt của Hư Không rồi.
Cái Tài Tiệp bình tĩnh đi vào phòng đấu, còn La Tập chỉ vờ thản nhiên bên ngoài, chứ trong lòng căng thẳng vô cùng.
Có thể nói, việc lên sân đánh chẳng khác gì một nhiệm vụ mà cậu liều mạng nhận lấy. Trước hôm thi đấu, cậu đã căng thẳng không ngớt, và đến lúc này cảm giác ấy vẫn không bớt đi chút nào. Cậu không biết đến bao giờ mình mới vượt qua được nó, cậu chỉ biết từ khi tình hình Hưng Hân trở nên gay go, cậu càng lúc càng căng thẳng.
Nhưng trọng tài có quan tâm không? Không, ông chỉ xác nhận tuyển thủ đôi bên đều vào phòng đấu, yêu cầu tải nhân vật, bắt đầu trận solo thứ hai.
Vừa spawn ra, La Tập vội vàng quan sát bản đồ.
Một thôn trang với phong cảnh rất đẹp, nơi chân trời có cả ánh bình minh ẩn hiện. Giữa bản đồ có một con đường lớn, cuối đường là Thanh Chi Khu của Cái Tài Tiệp đang điềm tĩnh đi về phía Muội Quang, với tốc độ không nhanh, cũng không chậm.
La Tập lập tức khiển Muội Quang lùi về, trốn vào sau một gian nhà tranh. Cậu chưa đủ tự tin đối đầu trực diện với bất kỳ tuyển thủ chuyên nghiệp nào. Mỗi một trận, cậu đều kiên nhẫn đánh chiến thuật. Nếu là bản đồ tự chọn trên sân nhà thì khỏe, còn bản đồ lạ trên sân khách thì bối rối miễn bàn.
Đáng buồn là, bản đồ này La Tập mù tịt. Sau khi cho Muội Quang núp tạm, La Tập hết biết nên làm gì tiếp theo. Cậu lén thò đầu nhìn ra đường lớn. Không thấy Thanh Chi Khu, cậu càng thêm bối rối.
Ra ngoài hay sao?
Hay ở đây chờ?
La Tập lúng túng giữa đôi đàng lựa chọn.
Sức tính toán của La Tập rất tốt, nhưng đối thủ từ đầu game đã di chuyển lúc nhanh lúc chậm, cậu đoán không được tốc độ. Bây giờ cậu ta chui đi đâu mất, La Tập bó tay toàn tập.
Thôi thì, lấy bất biến ứng vạn biến.
La Tập bắt đầu bày trận. Là một tuyển thủ có đầu óc, cậu biết khi gặp phải bản đồ lạ, mình cần nắm rõ khu vực đang đứng trước đã. Nắm rõ nó, biến nó thành chiến trường có lợi cho mình!
La Tập nhanh chóng khảo sát thật kỹ khu vực xung quanh. Đầu tiên, Muội Quang thả Linh Miêu ra, cho nó núp vào bụi cỏ trước mặt. Sau đó, cậu gọi Ma Giới Chi Hoa lên từ phía sau một gốc cây. Theo phương hướng Thanh Chi Khu đến đây, ắt hẳn cậu ta sẽ không phát hiện nó trong tầm nhìn. Kế đến là Rồng Con Biết Bay và Lôi Ưng, cho bay xuống hai nóc nhà trái phải đối xứng nhau.
Xong hết tất cả, Muội Quang mới tiến vào gian nhà tranh bên trái. Nhà không có cửa sổ, Muội Quang bèn lấy pháp trượng đâm thủng một lỗ.
Khán giả bên ngoài đều há hốc mồm.
Ủa ủa, đây là game đối kháng mà đúng không? Chơi thành cái gì vậy trời?
Các chiêu của quỷ kiếm sĩ như Quỷ Trận, Tàn Ảnh được gọi là triệu hồi dù chúng không phải thú, vì lý thuyết hoạt động của nghề này là triệu hồi linh hồn quỷ dữ. Linh hồn quỷ dữ sẽ tạo thành Quỷ Trận hoặc kỹ năng khác, nên dù ngâm xướng hay cast tức thì, nó vẫn có cơ chế là "triệu hồi".
Nếu hiểu theo một cách khác, dù không phải sinh vật, các chiêu của quỷ kiếm sĩ vẫn có sự sống nhất định. Ví dụ Quỷ Trận khi bày ra rồi sẽ không ở yên đó, mà hoàn toàn có thể "triệu hồi" thêm lần thứ hai, tạo nên Quỷ Thần Thịnh Yến. Hoặc Tàn Ảnh vốn là một lớp giáp bảo vệ dưới hình dạng ánh sáng, nhưng nó có số lần đỡ đòn, đỡ hết cũng như sinh mạng vụt tan.
Ngâm xướng!
Không chút đắn đo, lưỡi kiếm Phùng Sơn Quỷ Khấp đã bắt đầu ngưng tụ ánh sáng.
Đừng thấy hai người chat khí thế, roll điểm khí thế mà lầm, thực tế họ vẫn luôn thận trọng khiển nhân vật, dùng kinh nghiệm phán đoán hành động của đối phương.
Chat xong dòng cuối, Lý Hiên bỗng nhận ra Quân Mạc Tiếu đang gần sát bên trái mình rồi. Hắn lập tức khiển Phùng Sơn Quỷ Khấp triệu hồi Quỷ Trận, nhưng mới ngâm được một nửa đã thấy Quân Mạc Tiếu xuất hiện trước mặt.
Nhanh quá!
Lý Hiên cả kinh. Đối thủ xuất hiện nhanh hơn hắn dự tính, chiêu mới ngâm xướng một nửa, làm sao ra kịp?
Đoàng!
Quân Mạc Tiếu nổ súng. Đạn bay thẳng về phía Phùng Sơn Quỷ Khấp.
Hỏng!
Lý Hiên tính toán ngay tức thì, ngắt bỏ Quỷ Trận, nhảy né đạn. Thái đao bạc Tứ Luân Thiên Vũ trong tay Phùng Sơn Quỷ Khấp vạch một vòng, triệu hồi Tàn Ảnh. Tàn Ảnh là giáp bảo vệ của quỷ kiếm sĩ, cho phép trung hòa sát thương trong vòng một phút với số lần nhất định. Chính diện va chạm một đối thủ cáo già như Diệp Tu, Lý Hiên không dám ngâm Quỷ Trận, chỉ cast Tàn Ảnh rồi lùi về phía sau.
Quân Mạc Tiếu đến nhanh hơn hắn suy tính, nhưng điều đó không thể quyết định thắng thua trận đấu. Phùng Sơn Quỷ Khấp lùi mấy bước, lại chặt hẻm tiếp. Đứng bên trong, hắn lập tức ngâm xướng.
Tốc độ ngâm chiêu của Phùng Sơn Quỷ Khấp cũng imba lắm. Lý Hiên tin rằng, Quân Mạc Tiếu không thể xuất hiện như đúng rồi trước mặt mình thêm lần nữa. Ấy vậy mà một tiếng ầm vang lên, góc tường bên hông Phùng Sơn Quỷ Khấp đã bị Quân Mạc Tiếu cho ăn pháo nổ tung. Tường bị khoét lỗ, gạch vụn bay rào rào trúng Phùng Sơn Quỷ Khấp đang đứng sát cạnh.
Ngắt chiêu!
Không cần nhìn thấy Phùng Sơn Quỷ Khấp, Quân Mạc Tiếu vẫn có thể ngắt chiêu gián tiếp bằng cách này.
Một trận đấu giữa hai cao thủ hàng đầu.
Đầu game họ thăm dò lẫn nhau, giờ thì người công kẻ phòng, toàn bằng suy đoán, ý thức và kinh nghiệm. Trừ phát đạn lúc nãy của Quân Mạc Tiếu, hai người căn bản chưa từng thấy đối thủ hành động thế nào. Đây thực sự là một trận đấu trí điển hình.
Lùi!
Lần thứ hai bị ngắt ngâm xướng, Lý Hiên không thể không tiếp tục lùi. Phùng Sơn Quỷ Khấp bứt vội về sau. Bản đồ này do hắn chọn, chẳng cần ngoái nhìn cũng biết sau lưng mình có những gì. Tuy nhiên, chưa chạy được hai ba bước, hắn đã nghe tiếng súng vang, đi kèm tiếng Chong Chóng Máy xoay cánh quạt.
Ổng bay lên trời rượt mình!
Lý Hiên bèn ngước góc nhìn, tay khiển Phùng Sơn Quỷ Khấp đổi hướng di chuyển.
Nhưng bên ngoài, cảnh khán giả nhìn thấy lại là Quân Mạc Tiếu dùng Phi Súng di chuyển, Chong Chóng Máy cũng chỉ bay là đà sát đất mà thôi.
Dối trá quá ba!
Cả nhà thi đấu tròn xoe mắt. Diệp Tu dùng âm thanh từ hai kỹ năng để đánh lạc hướng suy đoán của Lý Hiên. Trên thực tế, Quân Mạc Tiếu vẫn đang truy đuổi hắn trên đất bằng. Lúc này Quân Mạc Tiếu đột ngột xuất hiện từ sau ngã rẽ, lao thẳng vào Phùng Sơn Quỷ Khấp.
Vì muốn đề phòng địch từ trên trời nhảy xuống, Lý Hiên phải đổi hướng chạy, thế là chạy thẳng vào vòng tay Quân Mạc Tiếu. Vừa thấy mặt Quân Mạc Tiếu, hắn biết ngay mình không kịp ngâm chiêu, chỉ đành quay đầu chạy tiếp.
Có điều, lần này Diệp Tu không cho hắn thoát thân dễ dàng. Quân Mạc Tiếu bắt đầu dùng chuỗi kỹ năng di chuyển, tốc độ bùng nổ trong nháy mắt. Quỷ kiếm sĩ không nhanh bằng, chẳng mấy chốc liền nhìn thấy ánh đao loang loáng sát mặt thay vì phát đạn bắn từ xa như lúc nãy.
Lý Hiên sực tỉnh ngộ. E rằng lúc nãy, pha xuất hiện nhanh hơn dự đoán của Quân Mạc Tiếu thật sự đã quyết định thắng thua cả trận rồi!
Từ giây phút ấy, hắn rơi dần vào bị động. Diệp Tu không cho hắn dù chỉ một cơ hội thả Quỷ Trận. Bây giờ Quân Mạc Tiếu đã áp sát thành công, đệ nhất trận quỷ Phùng Sơn Quỷ Khấp cả trận đấu cũng không bày nổi một Quỷ Trận.
Buồn cười quá phải không?
Sóng Kiếm Phá Đất!
Phùng Sơn Quỷ Khấp đột ngột xoay người, quét Kiếm Sóng về phía Quân Mạc Tiếu sau lưng. Quân Mạc Tiếu nhẹ nhàng nhảy tránh.
Nguyệt Quang Trảm! Mãn Nguyệt Trảm!
Hai nhát chém liền mạch.
"Đừng giãy dụa nữa!" Diệp Tu vừa khiển Quân Mạc Tiếu né chiêu, vừa chat lên kênh chung, có thể thấy hai hit này không gây chút đe dọa nào.
Song, Phùng Sơn Quỷ Khấp lại bất ngờ ngâm xướng. Hắn muốn triệu hồi Quỷ Trận bằng được. Diệp Tu đách quan tâm, vẫn cho Quân Mạc Tiếu xông lên.
Quỷ Trận xuất hiện.
Phùng Sơn Quỷ Khấp đã thành công triệu hồi một Quỷ Trận, nhưng... đó là Đao Trận, buff sức mạnh và trí lực cho nhân vật. Trận này không có tác dụng khống chế đối thủ, nên thời điểm nó ngưng kết, Quân Mạc Tiếu đã chém xuống đầu hắn.
"Chú em cố chấp đến vậy à?" Diệp Tu than.
"Thì sao? Thả không nổi một Quỷ Trận, trông ra cái gì..." Lý Hiên nói.
Đao Trận là Quỷ Trận duy nhất Phùng Sơn Quỷ Khấp ngâm xướng thành công, nhưng nó không ảnh hưởng gì đến cục diện trận đấu. Phùng Sơn Quỷ Khấp bị Quân Mạc Tiếu tóm chặt, không còn cơ hội ngâm thêm Quỷ Trận nào nữa, cho đến tận khi ngã gục.
Diệp Tu giành về 1 điểm đầu tiên. Hắn thắng có vẻ rất dễ dàng. Cái gọi là đệ nhất trận quỷ, dường như chẳng có chút đe dọa nào. Tuy nhiên, cao thủ thực sự sẽ không đánh giá như vậy.
Phải nói, trận này phân thắng thua chỉ bằng một chiêu. Bởi Quân Mạc Tiếu áp sát Phùng Sơn Quỷ Khấp thành công, nên mới thắng lợi "dễ dàng", nhưng nếu Phùng Sơn Quỷ Khấp có cơ hội dùng Quỷ Trận bao vây Quân Mạc Tiếu, cảnh mọi người sẽ thấy là Quân Mạc Tiếu bị Phùng Sơn Quỷ Khấp giết dễ như bỡn trong trận thế Quỷ Liên Hoàn.
Mấu chốt để thực hiện viễn cảnh trên là những hành động trước khi va chạm. Chưa cần thấy mặt đối thủ đã phải phán đoán bằng ý thức và kinh nghiệm, đó là cái tinh túy của trận đấu này. Nhưng khán giả thì không thích xem đấu trí. Chém giết ầm ầm mới là gu của số đông.
Khán giả sân nhà có vẻ bất mãn với cách Lý Hiên đánh, nhưng hắn là đội trưởng, là át chủ bài, nên họ vẫn phải nể mặt nể mũi. Khi Lý Hiên xuống sân, tiếng vỗ tay thưa thớt vang lên. "Hành trình lội ngược dòng của Hư Không" đã gập ghềnh ngay từ bước đầu. Mất 1 điểm đầu tiên, sân nhà Hư Không vốn đang rất nhiệt, giờ đã có phần xuống tinh thần dù chỉ mới qua mấy phút.
Giai đoạn này, mỗi một con điểm đều rất quý giá.
Không ít khán giả vừa theo dõi trận đấu, vừa xem tin tức cập nhật từ các trận khác. Muốn vào vòng chung kết, Hư Không đã không thể chỉ dựa vào bản thân mình. Họ rất cần các chiến đội khác sẩy chân, mới có khoảng trống chen vào.
Trận solo đầu tiên vừa xong, các trận khác cũng đã có kết quả.
Hô Khiếu dẫn trước Lôi Đình 1 - 0, Bách Hoa dẫn trước Yên Vũ 1 - 0, Ba Lẻ Một dẫn trước Thần Thoại 1 - 0.
Ai cũng thắng trận đầu, trừ Hư Không.
Hết hi vọng thật rồi ư?
Mọi người im lặng nhìn tướng thứ hai lên sân. Họ vỗ tay một cách gượng gạo. Mới mất 1 điểm mà họ đau khổ như mất 10 điểm vậy. Dù tướng thứ hai bên Hưng Hân không có cửa thắng quá lớn, fan Hư Không vẫn khó thể lên tinh thần.
La Tập vs Cái Tài Tiệp.
Hai tuyển thủ tuổi sàn sàn nhau, đều xếp vào hàng hậu bối bé nhất Liên minh. Tuy nhiên, La Tập chỉ mới bắt đầu train thực chiến gần đây, mà Cái Tài Tiệp thì từ mùa giải trước đã hiển lộ phong độ đại tướng, trở thành một thành viên chủ chốt của Hư Không rồi.
Cái Tài Tiệp bình tĩnh đi vào phòng đấu, còn La Tập chỉ vờ thản nhiên bên ngoài, chứ trong lòng căng thẳng vô cùng.
Có thể nói, việc lên sân đánh chẳng khác gì một nhiệm vụ mà cậu liều mạng nhận lấy. Trước hôm thi đấu, cậu đã căng thẳng không ngớt, và đến lúc này cảm giác ấy vẫn không bớt đi chút nào. Cậu không biết đến bao giờ mình mới vượt qua được nó, cậu chỉ biết từ khi tình hình Hưng Hân trở nên gay go, cậu càng lúc càng căng thẳng.
Nhưng trọng tài có quan tâm không? Không, ông chỉ xác nhận tuyển thủ đôi bên đều vào phòng đấu, yêu cầu tải nhân vật, bắt đầu trận solo thứ hai.
Vừa spawn ra, La Tập vội vàng quan sát bản đồ.
Một thôn trang với phong cảnh rất đẹp, nơi chân trời có cả ánh bình minh ẩn hiện. Giữa bản đồ có một con đường lớn, cuối đường là Thanh Chi Khu của Cái Tài Tiệp đang điềm tĩnh đi về phía Muội Quang, với tốc độ không nhanh, cũng không chậm.
La Tập lập tức khiển Muội Quang lùi về, trốn vào sau một gian nhà tranh. Cậu chưa đủ tự tin đối đầu trực diện với bất kỳ tuyển thủ chuyên nghiệp nào. Mỗi một trận, cậu đều kiên nhẫn đánh chiến thuật. Nếu là bản đồ tự chọn trên sân nhà thì khỏe, còn bản đồ lạ trên sân khách thì bối rối miễn bàn.
Đáng buồn là, bản đồ này La Tập mù tịt. Sau khi cho Muội Quang núp tạm, La Tập hết biết nên làm gì tiếp theo. Cậu lén thò đầu nhìn ra đường lớn. Không thấy Thanh Chi Khu, cậu càng thêm bối rối.
Ra ngoài hay sao?
Hay ở đây chờ?
La Tập lúng túng giữa đôi đàng lựa chọn.
Sức tính toán của La Tập rất tốt, nhưng đối thủ từ đầu game đã di chuyển lúc nhanh lúc chậm, cậu đoán không được tốc độ. Bây giờ cậu ta chui đi đâu mất, La Tập bó tay toàn tập.
Thôi thì, lấy bất biến ứng vạn biến.
La Tập bắt đầu bày trận. Là một tuyển thủ có đầu óc, cậu biết khi gặp phải bản đồ lạ, mình cần nắm rõ khu vực đang đứng trước đã. Nắm rõ nó, biến nó thành chiến trường có lợi cho mình!
La Tập nhanh chóng khảo sát thật kỹ khu vực xung quanh. Đầu tiên, Muội Quang thả Linh Miêu ra, cho nó núp vào bụi cỏ trước mặt. Sau đó, cậu gọi Ma Giới Chi Hoa lên từ phía sau một gốc cây. Theo phương hướng Thanh Chi Khu đến đây, ắt hẳn cậu ta sẽ không phát hiện nó trong tầm nhìn. Kế đến là Rồng Con Biết Bay và Lôi Ưng, cho bay xuống hai nóc nhà trái phải đối xứng nhau.
Xong hết tất cả, Muội Quang mới tiến vào gian nhà tranh bên trái. Nhà không có cửa sổ, Muội Quang bèn lấy pháp trượng đâm thủng một lỗ.
Khán giả bên ngoài đều há hốc mồm.
Ủa ủa, đây là game đối kháng mà đúng không? Chơi thành cái gì vậy trời?
Các chiêu của quỷ kiếm sĩ như Quỷ Trận, Tàn Ảnh được gọi là triệu hồi dù chúng không phải thú, vì lý thuyết hoạt động của nghề này là triệu hồi linh hồn quỷ dữ. Linh hồn quỷ dữ sẽ tạo thành Quỷ Trận hoặc kỹ năng khác, nên dù ngâm xướng hay cast tức thì, nó vẫn có cơ chế là "triệu hồi".
Nếu hiểu theo một cách khác, dù không phải sinh vật, các chiêu của quỷ kiếm sĩ vẫn có sự sống nhất định. Ví dụ Quỷ Trận khi bày ra rồi sẽ không ở yên đó, mà hoàn toàn có thể "triệu hồi" thêm lần thứ hai, tạo nên Quỷ Thần Thịnh Yến. Hoặc Tàn Ảnh vốn là một lớp giáp bảo vệ dưới hình dạng ánh sáng, nhưng nó có số lần đỡ đòn, đỡ hết cũng như sinh mạng vụt tan.