Dịch bởi Lá Mùa Thu
Cái gì thế?
Hoàng Thiếu Thiên lập tức ngước góc nhìn. Giữa bầu trời, Nhiệt Cảm Phi Đạn xuyên phá màn sương, đổ ập xuống.
Sao có thể?
Nhiệt Cảm Phi Đạn? Mồi lửa ở đâu ra?
Khán giả bên ngoài theo dõi mà lặng ngắt như tờ.
Mồi lửa ở đâu? Góc nhìn Thượng đế cho họ biết rằng nó nằm ngay bên chân Mộc Vũ Tranh Phong trước khi cô bay ngược về sau. Mặt đất trong rừng không bằng phẳng, Mộc Vũ Tranh Phong thả bật lửa xuống một cái hố nhỏ. Cô thả nó trước cả Pháo Chống Tăng cơ, và sau đó mượn lực đàn hồi của Pháo Chống Tăng bay đi. Chiếc bật lửa bé tẹo nằm gọn dưới hố, Hoàng Thiếu Thiên không cách nào phát hiện từ góc nhìn của mình.
Ầm!
Đám mây hình nấm loại nhỏ cuộn trào giữa rừng. Khói đen dày đặc, làn sương mù trông mỏng manh hẳn.
Khi nghe tiếng nổ, Hoàng Thiếu Thiên đã khiển Dạ Vũ Thanh Phiền né tránh, nhưng tốc độ Nhiệt Cảm Phi Đạn nhanh hơn cả đạn bắn thường. Đến phút cuối cùng mới phát hiện, muốn né nó là chuyện không tưởng. Dạ Vũ Thanh Phiền chỉ kịp lùi về một bước, Nhiệt Cảm Phi Đạn ập thẳng xuống hố nhỏ kia, sát bên cạnh hắn. Đám mây hình nấm bùng lên, hất Dạ Vũ Thanh Phiền bay lên không trung.
6%!
HP Dạ Vũ Thanh Phiền trượt một cú tận 6%.
Sát thương gây nên bởi hỏa lực nặng của bậc thầy pháo súng khủng khiếp thế đấy. Ấy là Hoàng Thiếu Thiên còn nhanh tay, kịp cho Dạ Vũ Thanh Phiền tránh khỏi điểm rơi, chứ nếu ăn trọn nguyên chiêu thì chẳng biết đến mức nào nữa.
Dù vậy, 6% cũng khiến Hoàng Thiếu Thiên đau đứt ruột. Dạ Vũ Thanh Phiền vốn chỉ có 63% HP, trúng một hit liền rớt còn 57%.
"Mắc zại! Từ khi nào mà bà mắc zại vậy hả?" Hoàng Thiếu Thiên đau thấu tim gan, Dạ Vũ Thanh Phiền chưa kịp rớt đất đã vội chat mắng Tô Mộc Tranh.
Ầm!
Đáp lời hắn, lại là một tiếng vang nặng nề từ bầu trời.
Pháo Hỏa Tiễn!
Khán giả lại tiếp tục phát hiện sớm hơn Hoàng Thiếu Thiên. Mộc Vũ Tranh Phong rút đi nhờ Pháo Chống Tăng, nhưng cũng không rút quá xa. Nhiệt Cảm Phi Đạn dội hất mục tiêu là cơ hội tốt, Tô Mộc Tranh sẽ không để lỡ.
Nhờ đám khói mù che chắn, Pháo Hỏa Tiễn phóng lên trời, gần như ngay trên đỉnh đầu Dạ Vũ Thanh Phiền và rơi cùng lúc với hắn. Một tiếng ầm vang, pháo nổ trên đường rơi, thả ra mấy đầu đạn vây nhốt Dạ Vũ Thanh Phiền.
"Nhìn thấy nãy giờ rồi!"
Một dòng chat nhảy lên từ Dạ Vũ Thanh Phiền giữa không trung, Băng Vũ lấp loáng, hắn đột nhiên lướt ngang.
Vù vù vù vù...
Mấy đầu đạn rơi sau lưng hắn.
Ầm ầm ầm ầm...
Pháo Hỏa Tiễn chạm đất nổ tưng bừng, làm thành phông nền cho Dạ Vũ Thanh Phiền. Giữa ánh lửa sáng rực, hắn ung dung bước về phía Mộc Vũ Tranh Phong.
Cái gì vậy ta? Đi chậm cho giống phim hả?
Đương nhiên không phải. Ý thức được rằng Tô Mộc Tranh cũng rất gian xảo, Hoàng Thiếu Thiên không dám lao lên vội vàng nữa. Hắn thả chậm tiết tấu, tỉnh táo thăm dò tình hình.
Ưu thế vẫn trong tay mình! Hoàng Thiếu Thiên tin chắc điều đó. Hắn nhìn chằm chằm nòng pháo Mộc Vũ Tranh Phong, thấy một điểm sáng đột nhiên lóe lên như sao trời trong nòng sâu hút.
Pháo Laser!
Tốc độ bắn laser nhanh không gì bằng, nhưng Hoàng Thiếu Thiên đã kịp nhìn thấy kỹ năng từ sớm, bèn cho Dạ Vũ Thanh Phiền di chuyển lung tung, không theo quy tắc nào mà lách trái lách phải như tăng động, duy trì hướng về phía trước.
Chỉ nghe một tiếng chíu, một luồng laser phóng ra theo dự đoán của Tô Mộc Tranh. Hoàng Thiếu Thiên di chuyển rất loạn, lúc bên này lúc bên kia, hoàn toàn không có logic, cô chỉ đành đánh cược vận may, hi vọng mình bắn trúng vị trí hắn đặt chân.
Tiếc rằng laser chỉ sượt qua người Dạ Vũ Thanh Phiền chứ không trúng.
Bảy bước!
Trong chốc lát, Dạ Vũ Thanh Phiền chỉ còn cách Mộc Vũ Tranh Phong bảy bước chân, một khoảng cách mà bậc thầy pháo súng không lùi không xong.
Ầm!
Pháo bay khỏi nòng bằng hit bắn thường. Sát thương hiển nhiên là thứ yếu, Tô Mộc Tranh chỉ dùng nó để Phi Pháo rút chạy.
Bảy bước, kịp không?
Khán giả hồi hộp nhìn pháo bay ra và nổ. Dạ Vũ Thanh Phiền xuyên qua ánh lửa, lao tới!
Tam Đoạn Trảm!
Không né tránh, Dạ Vũ Thanh Phiền quả quyết dùng hit đầu của Tam Đoạn Trảm chém nổ quả pháo, không quan tâm sát thương lan một ít đến mình. Hoàng Thiếu Thiên cần áp sát thật nhanh để thành lập combo, mà thời điểm Tô Mộc Tranh rút chạy chính là cơ hội hắn chọn.
Hoàng Thiếu Thiên dẹp bỏ mọi dè dặt thận trọng, như một con bạc mù quáng, bất chấp đặt cược tất cả những gì mình có.
Đó chính là phong cách của hắn. Khi đã quyết định nắm lấy cơ hội, hắn sẽ tuyệt không do dự, không giữ lại bất cứ thứ gì. Dốc toàn lực, giết địch!
Ẩn mình thì thôi, nếu đã ra tay phải như sấm vang chớp giật!
Ánh kiếm nhanh như điện, vút đến trước mặt Mộc Vũ Tranh Phong. Pha tiến công của Dạ Vũ Thanh Phiền còn nhanh hơn cả Mộc Vũ Tranh Phong Phi Pháo, vì trên thực tế, Tam Đoạn Trảm ra chiêu sớm hơn.
Hoàng Thiếu Thiên đoán biết Tô Mộc Tranh nhất định phải lùi, càng biết Tô Mộc Tranh sẽ dùng Phi Pháo. Do đó, Tam Đoạn Trảm đã tung ra từ trước hit pháo thường kia. Chênh lệch thời gian cực nhỏ giúp Hoàng Thiếu Thiên giành về nửa bước chủ động, Tam Đoạn Trảm xuyên pháo mà lên, lướt tới sát bên Mộc Vũ Tranh Phong. Tốc độ di chuyển của Phi Pháo thường sẽ nhanh hơn chạy bộ, nhưng khuyết điểm của nó là vận tốc không đều, từ chậm đến nhanh, và rồi chậm lại như một vòng lặp. Nửa bước chủ động của Tam Đoạn Trảm đuổi kịp lúc Phi Pháo chậm lại, Dạ Vũ Thanh Phiền áp sát thành công.
Tuy nhiên, hit thứ ba của Tam Đoạn Trảm vừa vặn kết thúc tại đây. Góc độ mũi kiếm vung tới không đủ chém trúng Mộc Vũ Tranh Phong. Cần thêm một hit nữa!
Hit mới càng phải cực nhanh, vì Phi Pháo sắp vào giai đoạn max tốc lực. Khoảng cách sẽ kéo giãn, muốn tấn công chỉ có duy nhất cơ hội chớp nhoáng này.
Cơ hội! Chớp nhoáng!
Những từ khóa kích hoạt ngọn lửa dâng trào trong Hoàng Thiếu Thiên. Đây là cảm giác hắn yêu thích.
Phải nhanh? Được, thì nhanh!
Lưu Tinh Thức!
Chiêu kiếm level 75 xịn xò nhất, tốc độ tấn công cao nhất của kiếm khách. Kiếm mang theo người, người đẩy kiếm đi, luồng sáng màu lam trầm vun vút giữa sương mù như sao băng, lao đi cực gấp.
Phập!
Âm thanh rất khẽ vang lên như không kịp để lại dấu vết.
Máu văng át cả vết lướt màu lam, tung tóe như rạch một đường đỏ rực trong không khí.
Nhanh, chuẩn!
Mộc Vũ Tranh Phong bị chém trúng, lại bị lực chém tác động cho xoay tròn trong lúc lơ lửng. Dạ Vũ Thanh Phiền quay đầu về, Hoàng Thiếu Thiên đang chuẩn bị nối liền combo thì đột nhiên đối mặt với nòng pháo đen ngòm của Mộc Vũ Tranh Phong.
Cơ hội! Chớp nhoáng!
Từ khóa đâu chỉ dành riêng cho Hoàng Thiếu Thiên? Lần này chúng thuộc về Tô Mộc Tranh. Bị Lưu Tinh Thức xoáy giữa không trung như con quay, cô vẫn nhắm chuẩn được ư?
Ầm ầm ầm!
Ngay vòng xoáy đầu tiên, Tô Mộc Tranh đã bắn.
Vòng xoáy đầu tiên là sớm nhất, Hoàng Thiếu Thiên ắt sẽ không kịp phòng bị.
Hoàng Thiếu Thiên nhìn thấy ánh lửa lóe lên trong nòng pháo, pháo bay ra ở khoảng cách cực gần. Các hit bắn của bậc thầy pháo súng luôn mang theo lực chấn động mạnh, đối thủ không thể mặc kệ mà đánh tiếp vì chắc chắn sẽ bị khống chế tiết tấu. Hoàng Thiếu Thiên không chơi ngu. HP vốn thấp hơn, hắn nhất định không yolo.
Đành né vậy.
Dù tiếc hùi hụi, Hoàng Thiếu Thiên vẫn rất tỉnh táo. Hắn dám mạo hiểm, đồng thời cũng biết cách ẩn nhẫn. Hắn chỉ mạo hiểm khi thật sự cần thiết, mà lúc này e rằng không có lợi, nên hắn chọn ẩn nhẫn.
Dạ Vũ Thanh Phiền lướt ngang, cố né chiêu. Kế đó, tim hắn đập hụt một nhịp.
Kỹ năng Mộc Vũ Tranh Phong dùng khi xoay vòng là Pháo Chống Tăng. Dưới tình huống này, nhắm chuẩn để bắn đã không dễ dàng, Tô Mộc Tranh lại có thể bày ra cả một bố cục!
Lợi dụng lực xoay của Lưu Tinh Thức, thêm vào thao tác vẩy nòng, cô bắn ba quả Pháo Chống Tăng thành ba điểm ngang: Trái, phải và giữa, khóa chặt mọi góc né tránh của Dạ Vũ Thanh Phiền.
Ầm!
Dạ Vũ Thanh Phiền bị vụ nổ nuốt chửng. Hoàng Thiếu Thiên né chiêu theo bản năng, sao ngờ rằng Tô Mộc Tranh lợi dụng lực xoay từ Lưu Tinh Thức của mình? Lúc hắn phát hiện thấy vấn đề thì đã muộn.
"Quá lợi hại!" Phan Lâm thán phục.
Lý Nghệ Bác cũng há hốc mồm.
Vì sao Pháo Chống Tăng bắn trúng Dạ Vũ Thanh Phiền? Lý Nghệ Bác phải vắt óc nghĩ mới hiểu. Nếu Nhiệt Cảm Phi Đạn trước đó có cái mắc zại nhờ lợi dụng địa hình, thì chiêu Pháo Chống Tăng này thành công nhờ thao tác cực chuẩn kết hợp nắm bắt thời cơ quá đẹp.
Tô Mộc Tranh...
Làm sao để đánh giá tuyển thủ này một cách đúng đắn nhất?
Vừa bắt đầu sự nghiệp đánh giải, cô đã trực thuộc chiến đội mạnh nhất Liên minh, đứng cạnh người mạnh nhất Vinh Quang. Không một ai có khởi điểm cao hơn cô, nhưng sau đó, chiến đội lại không đạt được tổng quán quân mà họ đêm ngày mong mỏi.
Bởi xinh đẹp, độ hot của cô không vì thế mà giảm đi. Nhưng cũng bởi xinh đẹp, vây quanh cô là bao nhiêu tranh cãi không dứt.
Đổi thành nhiều tuyển thủ khác, gặp tranh cãi về mình như vậy sẽ bức thiết muốn chứng tỏ bản thân. Nhưng Tô Mộc Tranh thì không. Cô vẫn ở Gia Thế, yên tĩnh làm vai phụ, chưa bao giờ cố gắng giành giật đất diễn trong trận.
Tô Mộc Tranh rốt cuộc có đáng tin cậy hay không?
Mỗi lần câu hỏi này được dấy lên, người ta rất khó trả lời chính xác.
Nếu bảo cô không đáng tin cậy, có ai bắt bẻ được biểu hiện của cô trong trận?
Nếu bảo cô đáng tin cậy, thì cứ cảm thấy ở cô thiếu thốn một thứ gì đó.
Những điều cô làm luôn có vẻ rất bình thường chứ không hề nổi bật. Cô nghĩ gì khi đang cầm chuột?
Lý Nghệ Bác bỗng dưng rất tò mò muốn biết.
Cái gì thế?
Hoàng Thiếu Thiên lập tức ngước góc nhìn. Giữa bầu trời, Nhiệt Cảm Phi Đạn xuyên phá màn sương, đổ ập xuống.
Sao có thể?
Nhiệt Cảm Phi Đạn? Mồi lửa ở đâu ra?
Khán giả bên ngoài theo dõi mà lặng ngắt như tờ.
Mồi lửa ở đâu? Góc nhìn Thượng đế cho họ biết rằng nó nằm ngay bên chân Mộc Vũ Tranh Phong trước khi cô bay ngược về sau. Mặt đất trong rừng không bằng phẳng, Mộc Vũ Tranh Phong thả bật lửa xuống một cái hố nhỏ. Cô thả nó trước cả Pháo Chống Tăng cơ, và sau đó mượn lực đàn hồi của Pháo Chống Tăng bay đi. Chiếc bật lửa bé tẹo nằm gọn dưới hố, Hoàng Thiếu Thiên không cách nào phát hiện từ góc nhìn của mình.
Ầm!
Đám mây hình nấm loại nhỏ cuộn trào giữa rừng. Khói đen dày đặc, làn sương mù trông mỏng manh hẳn.
Khi nghe tiếng nổ, Hoàng Thiếu Thiên đã khiển Dạ Vũ Thanh Phiền né tránh, nhưng tốc độ Nhiệt Cảm Phi Đạn nhanh hơn cả đạn bắn thường. Đến phút cuối cùng mới phát hiện, muốn né nó là chuyện không tưởng. Dạ Vũ Thanh Phiền chỉ kịp lùi về một bước, Nhiệt Cảm Phi Đạn ập thẳng xuống hố nhỏ kia, sát bên cạnh hắn. Đám mây hình nấm bùng lên, hất Dạ Vũ Thanh Phiền bay lên không trung.
6%!
HP Dạ Vũ Thanh Phiền trượt một cú tận 6%.
Sát thương gây nên bởi hỏa lực nặng của bậc thầy pháo súng khủng khiếp thế đấy. Ấy là Hoàng Thiếu Thiên còn nhanh tay, kịp cho Dạ Vũ Thanh Phiền tránh khỏi điểm rơi, chứ nếu ăn trọn nguyên chiêu thì chẳng biết đến mức nào nữa.
Dù vậy, 6% cũng khiến Hoàng Thiếu Thiên đau đứt ruột. Dạ Vũ Thanh Phiền vốn chỉ có 63% HP, trúng một hit liền rớt còn 57%.
"Mắc zại! Từ khi nào mà bà mắc zại vậy hả?" Hoàng Thiếu Thiên đau thấu tim gan, Dạ Vũ Thanh Phiền chưa kịp rớt đất đã vội chat mắng Tô Mộc Tranh.
Ầm!
Đáp lời hắn, lại là một tiếng vang nặng nề từ bầu trời.
Pháo Hỏa Tiễn!
Khán giả lại tiếp tục phát hiện sớm hơn Hoàng Thiếu Thiên. Mộc Vũ Tranh Phong rút đi nhờ Pháo Chống Tăng, nhưng cũng không rút quá xa. Nhiệt Cảm Phi Đạn dội hất mục tiêu là cơ hội tốt, Tô Mộc Tranh sẽ không để lỡ.
Nhờ đám khói mù che chắn, Pháo Hỏa Tiễn phóng lên trời, gần như ngay trên đỉnh đầu Dạ Vũ Thanh Phiền và rơi cùng lúc với hắn. Một tiếng ầm vang, pháo nổ trên đường rơi, thả ra mấy đầu đạn vây nhốt Dạ Vũ Thanh Phiền.
"Nhìn thấy nãy giờ rồi!"
Một dòng chat nhảy lên từ Dạ Vũ Thanh Phiền giữa không trung, Băng Vũ lấp loáng, hắn đột nhiên lướt ngang.
Vù vù vù vù...
Mấy đầu đạn rơi sau lưng hắn.
Ầm ầm ầm ầm...
Pháo Hỏa Tiễn chạm đất nổ tưng bừng, làm thành phông nền cho Dạ Vũ Thanh Phiền. Giữa ánh lửa sáng rực, hắn ung dung bước về phía Mộc Vũ Tranh Phong.
Cái gì vậy ta? Đi chậm cho giống phim hả?
Đương nhiên không phải. Ý thức được rằng Tô Mộc Tranh cũng rất gian xảo, Hoàng Thiếu Thiên không dám lao lên vội vàng nữa. Hắn thả chậm tiết tấu, tỉnh táo thăm dò tình hình.
Ưu thế vẫn trong tay mình! Hoàng Thiếu Thiên tin chắc điều đó. Hắn nhìn chằm chằm nòng pháo Mộc Vũ Tranh Phong, thấy một điểm sáng đột nhiên lóe lên như sao trời trong nòng sâu hút.
Pháo Laser!
Tốc độ bắn laser nhanh không gì bằng, nhưng Hoàng Thiếu Thiên đã kịp nhìn thấy kỹ năng từ sớm, bèn cho Dạ Vũ Thanh Phiền di chuyển lung tung, không theo quy tắc nào mà lách trái lách phải như tăng động, duy trì hướng về phía trước.
Chỉ nghe một tiếng chíu, một luồng laser phóng ra theo dự đoán của Tô Mộc Tranh. Hoàng Thiếu Thiên di chuyển rất loạn, lúc bên này lúc bên kia, hoàn toàn không có logic, cô chỉ đành đánh cược vận may, hi vọng mình bắn trúng vị trí hắn đặt chân.
Tiếc rằng laser chỉ sượt qua người Dạ Vũ Thanh Phiền chứ không trúng.
Bảy bước!
Trong chốc lát, Dạ Vũ Thanh Phiền chỉ còn cách Mộc Vũ Tranh Phong bảy bước chân, một khoảng cách mà bậc thầy pháo súng không lùi không xong.
Ầm!
Pháo bay khỏi nòng bằng hit bắn thường. Sát thương hiển nhiên là thứ yếu, Tô Mộc Tranh chỉ dùng nó để Phi Pháo rút chạy.
Bảy bước, kịp không?
Khán giả hồi hộp nhìn pháo bay ra và nổ. Dạ Vũ Thanh Phiền xuyên qua ánh lửa, lao tới!
Tam Đoạn Trảm!
Không né tránh, Dạ Vũ Thanh Phiền quả quyết dùng hit đầu của Tam Đoạn Trảm chém nổ quả pháo, không quan tâm sát thương lan một ít đến mình. Hoàng Thiếu Thiên cần áp sát thật nhanh để thành lập combo, mà thời điểm Tô Mộc Tranh rút chạy chính là cơ hội hắn chọn.
Hoàng Thiếu Thiên dẹp bỏ mọi dè dặt thận trọng, như một con bạc mù quáng, bất chấp đặt cược tất cả những gì mình có.
Đó chính là phong cách của hắn. Khi đã quyết định nắm lấy cơ hội, hắn sẽ tuyệt không do dự, không giữ lại bất cứ thứ gì. Dốc toàn lực, giết địch!
Ẩn mình thì thôi, nếu đã ra tay phải như sấm vang chớp giật!
Ánh kiếm nhanh như điện, vút đến trước mặt Mộc Vũ Tranh Phong. Pha tiến công của Dạ Vũ Thanh Phiền còn nhanh hơn cả Mộc Vũ Tranh Phong Phi Pháo, vì trên thực tế, Tam Đoạn Trảm ra chiêu sớm hơn.
Hoàng Thiếu Thiên đoán biết Tô Mộc Tranh nhất định phải lùi, càng biết Tô Mộc Tranh sẽ dùng Phi Pháo. Do đó, Tam Đoạn Trảm đã tung ra từ trước hit pháo thường kia. Chênh lệch thời gian cực nhỏ giúp Hoàng Thiếu Thiên giành về nửa bước chủ động, Tam Đoạn Trảm xuyên pháo mà lên, lướt tới sát bên Mộc Vũ Tranh Phong. Tốc độ di chuyển của Phi Pháo thường sẽ nhanh hơn chạy bộ, nhưng khuyết điểm của nó là vận tốc không đều, từ chậm đến nhanh, và rồi chậm lại như một vòng lặp. Nửa bước chủ động của Tam Đoạn Trảm đuổi kịp lúc Phi Pháo chậm lại, Dạ Vũ Thanh Phiền áp sát thành công.
Tuy nhiên, hit thứ ba của Tam Đoạn Trảm vừa vặn kết thúc tại đây. Góc độ mũi kiếm vung tới không đủ chém trúng Mộc Vũ Tranh Phong. Cần thêm một hit nữa!
Hit mới càng phải cực nhanh, vì Phi Pháo sắp vào giai đoạn max tốc lực. Khoảng cách sẽ kéo giãn, muốn tấn công chỉ có duy nhất cơ hội chớp nhoáng này.
Cơ hội! Chớp nhoáng!
Những từ khóa kích hoạt ngọn lửa dâng trào trong Hoàng Thiếu Thiên. Đây là cảm giác hắn yêu thích.
Phải nhanh? Được, thì nhanh!
Lưu Tinh Thức!
Chiêu kiếm level 75 xịn xò nhất, tốc độ tấn công cao nhất của kiếm khách. Kiếm mang theo người, người đẩy kiếm đi, luồng sáng màu lam trầm vun vút giữa sương mù như sao băng, lao đi cực gấp.
Phập!
Âm thanh rất khẽ vang lên như không kịp để lại dấu vết.
Máu văng át cả vết lướt màu lam, tung tóe như rạch một đường đỏ rực trong không khí.
Nhanh, chuẩn!
Mộc Vũ Tranh Phong bị chém trúng, lại bị lực chém tác động cho xoay tròn trong lúc lơ lửng. Dạ Vũ Thanh Phiền quay đầu về, Hoàng Thiếu Thiên đang chuẩn bị nối liền combo thì đột nhiên đối mặt với nòng pháo đen ngòm của Mộc Vũ Tranh Phong.
Cơ hội! Chớp nhoáng!
Từ khóa đâu chỉ dành riêng cho Hoàng Thiếu Thiên? Lần này chúng thuộc về Tô Mộc Tranh. Bị Lưu Tinh Thức xoáy giữa không trung như con quay, cô vẫn nhắm chuẩn được ư?
Ầm ầm ầm!
Ngay vòng xoáy đầu tiên, Tô Mộc Tranh đã bắn.
Vòng xoáy đầu tiên là sớm nhất, Hoàng Thiếu Thiên ắt sẽ không kịp phòng bị.
Hoàng Thiếu Thiên nhìn thấy ánh lửa lóe lên trong nòng pháo, pháo bay ra ở khoảng cách cực gần. Các hit bắn của bậc thầy pháo súng luôn mang theo lực chấn động mạnh, đối thủ không thể mặc kệ mà đánh tiếp vì chắc chắn sẽ bị khống chế tiết tấu. Hoàng Thiếu Thiên không chơi ngu. HP vốn thấp hơn, hắn nhất định không yolo.
Đành né vậy.
Dù tiếc hùi hụi, Hoàng Thiếu Thiên vẫn rất tỉnh táo. Hắn dám mạo hiểm, đồng thời cũng biết cách ẩn nhẫn. Hắn chỉ mạo hiểm khi thật sự cần thiết, mà lúc này e rằng không có lợi, nên hắn chọn ẩn nhẫn.
Dạ Vũ Thanh Phiền lướt ngang, cố né chiêu. Kế đó, tim hắn đập hụt một nhịp.
Kỹ năng Mộc Vũ Tranh Phong dùng khi xoay vòng là Pháo Chống Tăng. Dưới tình huống này, nhắm chuẩn để bắn đã không dễ dàng, Tô Mộc Tranh lại có thể bày ra cả một bố cục!
Lợi dụng lực xoay của Lưu Tinh Thức, thêm vào thao tác vẩy nòng, cô bắn ba quả Pháo Chống Tăng thành ba điểm ngang: Trái, phải và giữa, khóa chặt mọi góc né tránh của Dạ Vũ Thanh Phiền.
Ầm!
Dạ Vũ Thanh Phiền bị vụ nổ nuốt chửng. Hoàng Thiếu Thiên né chiêu theo bản năng, sao ngờ rằng Tô Mộc Tranh lợi dụng lực xoay từ Lưu Tinh Thức của mình? Lúc hắn phát hiện thấy vấn đề thì đã muộn.
"Quá lợi hại!" Phan Lâm thán phục.
Lý Nghệ Bác cũng há hốc mồm.
Vì sao Pháo Chống Tăng bắn trúng Dạ Vũ Thanh Phiền? Lý Nghệ Bác phải vắt óc nghĩ mới hiểu. Nếu Nhiệt Cảm Phi Đạn trước đó có cái mắc zại nhờ lợi dụng địa hình, thì chiêu Pháo Chống Tăng này thành công nhờ thao tác cực chuẩn kết hợp nắm bắt thời cơ quá đẹp.
Tô Mộc Tranh...
Làm sao để đánh giá tuyển thủ này một cách đúng đắn nhất?
Vừa bắt đầu sự nghiệp đánh giải, cô đã trực thuộc chiến đội mạnh nhất Liên minh, đứng cạnh người mạnh nhất Vinh Quang. Không một ai có khởi điểm cao hơn cô, nhưng sau đó, chiến đội lại không đạt được tổng quán quân mà họ đêm ngày mong mỏi.
Bởi xinh đẹp, độ hot của cô không vì thế mà giảm đi. Nhưng cũng bởi xinh đẹp, vây quanh cô là bao nhiêu tranh cãi không dứt.
Đổi thành nhiều tuyển thủ khác, gặp tranh cãi về mình như vậy sẽ bức thiết muốn chứng tỏ bản thân. Nhưng Tô Mộc Tranh thì không. Cô vẫn ở Gia Thế, yên tĩnh làm vai phụ, chưa bao giờ cố gắng giành giật đất diễn trong trận.
Tô Mộc Tranh rốt cuộc có đáng tin cậy hay không?
Mỗi lần câu hỏi này được dấy lên, người ta rất khó trả lời chính xác.
Nếu bảo cô không đáng tin cậy, có ai bắt bẻ được biểu hiện của cô trong trận?
Nếu bảo cô đáng tin cậy, thì cứ cảm thấy ở cô thiếu thốn một thứ gì đó.
Những điều cô làm luôn có vẻ rất bình thường chứ không hề nổi bật. Cô nghĩ gì khi đang cầm chuột?
Lý Nghệ Bác bỗng dưng rất tò mò muốn biết.