Toàn Chức Cao Thủ

Chương 1489: Bách Hoa điên cuồng

*

 

Dịch bởi Lá Mùa Thu

 

Khi Mạc Phàm báo danh vào trận, điều đầu tiên mọi người nghĩ đến là danh hiệu Sát thủ đại thần. Điều thứ hai, là kênh chat lạnh tanh.

 

Cậu tuyển thủ này đừng nói kiệm lời khi đánh, một câu cũng không chat luôn ấy chứ. Kỳ thực Diệp Tu cũng thấy lạ, vì ban đầu tiếp xúc trong game đã biết Mạc Phàm ít nói, nhưng không tới mức ngậm tăm như gặp ngoài đời. Xem ra, cậu ta là người trầm tính ngoài đời, chỉ vào game mới chịu giao lưu tí chút. Thế rồi từ ngày trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp, vào game cũng nín thinh luôn. Chẳng lẽ mê game tới mức không phân biệt nổi thế giới thực và thế giới ảo? Diệp Tu không biết, cũng chẳng thể hỏi. Vấn đề giao lưu khó khăn mà!

 

Rất nhanh, trận đấu bắt đầu.

 

Trương Giai Lạc vốn thuộc dạng tuyển thủ hay chat khi đánh. Trận vừa nãy gặp Diệp Tu chỉ trao đổi hai câu "ông vô đây coi" và "ông ra đây đê" lúc cánh nhau cánh cửa, ngoài ra không còn gì khác, coi như đã kiệm lời hơn bình thường, ai ngờ đối thủ kế tiếp là cái hũ nút Mạc Phàm, Trương Giai Lạc bèn nghỉ chat luôn.

 

"Đêm nay ít giao lưu đến lạ!" Lý Nghệ Bác nhận xét trên tivi. Hắn cho rằng Diệp Tu và hội lão tướng Bá Đồ chơi với nhau lâu, chắc vào đánh phải có các màn đá xoáy tưng bừng, thế mà chỉ thấy Diệp Tu và Trương Giai Lạc cãi cọ hai câu siêu ấu trĩ rồi thôi.

 

"Trận này chắc cũng không có giao lưu đâu." Phan Lâm tiếp lời. Tính cách Mạc Phàm thế nào, ai cũng biết cả.

 

Sau đó hai người cũng im lặng theo tướng trong trận. Bách Hoa Liễu Loạn và Hại Người Không Mệt spawn ra, cùng tiến thẳng về giữa bản đồ, gặp lâu đài từ mặt trước và sau.

 

"Lẽ nào hôm nay, tất cả đều quyết thắng thua bên trong lâu đài?" Phan Lâm cười.

 

Bách Hoa Liễu Loạn lặp lại tuyến đường cũ, vào lâu đài từ cửa sau và lượn quanh dãy phòng tầng một. Lần này hắn rành rẽ sơ đồ phòng hơn rồi, di chuyển ngọt hẳn so với trận trước.

 

Còn Mạc Phàm? Hại Người Không Mệt không chọn cửa chính. Cậu hành động đúng nghề ninja, rút kiếm ra cắm tường, thành thạo nhảy lên nóc.

 

Bách Hoa Liễu Loạn ở tầng một càng đi càng cẩn thận, luôn trong thế đề phòng đối thủ bất ngờ xuất hiện. Hại Người Không Mệt leo tới nóc nhà, nhón chân di chuyển nhẹ nhàng. Khi mọi người cho rằng cậu sẽ chui vào lâu đài qua lỗ thủng Diệp Tu đã phá khi đánh với Tần Mục Vân, cậu lại đi đến mép nóc nhà mặt sau. Duỗi cổ thận trọng ngắm nghía bên dưới, cậu nhảy xuống không một tiếng động.

 

Thế là Hại Người Không Mệt vượt qua tòa lâu đài, mò đến cửa sau và vào bên trong lâu đài hệt như lộ trình Bách Hoa Liễu Loạn đã chọn.

 

Khán đài đội khách trong nhà thi đấu Tiêu Sơn bỗng ầm ĩ lên. Để đánh lén sau lưng người ta mà chịu vòng cả vòng lớn, đê tiện quá! Lấy tư cách hảo hán Bá Đồ, bọn ông khinh!

 

Nhưng khinh thì khinh, họ không thể không lo lắng cho Trương Giai Lạc. Hiển nhiên, hắn chưa phát hiện. Góc nhìn của hắn đang tập trung vào khả năng đối thủ tiến vào lâu đài từ cửa chính.

 

Vào được bên trong, Hại Người Không Mệt nhanh chóng lùng sục khắp các căn phòng. Cậu đang dần tiếp cận Bách Hoa Liễu Loạn từ phía sau.

 

Fan Hưng Hân phấn khích.

 

Đánh lén ấy à, nói thật thì cũng không thể cho mục tiêu một hit về làng. Điểm mấu chốt là cái tích tắc đánh lén thành công, khán giả nhìn thấy mục tiêu giật mình luống cuống sẽ có cảm giác sung sướng khó tả.

 

Hại Người Không Mệt càng lúc càng gần, Trương Giai Lạc vẫn chưa biết. Hắn cũng đang soát từng phòng, nhưng lại hoàn toàn bỏ quên sau lưng mình.

 

Có người nhè nhẹ đặt tay lên một cánh cửa, kế đó cánh cửa nhè nhẹ mở ra. Để tránh bứt dây động rừng, hai người đều hành động khẽ khàng. Tuy chưa chạm mặt, cả hai đều chuẩn bị tinh thần đối thủ đang ở trong phòng, thậm chí ở sát bên mình. Lần mở cửa này, Bách Hoa Liễu Loạn bị Mạc Phàm phát hiện tung tích.

 

Sải một bước xa, Hại Người Không Mệt núp vào phía sau cánh cửa Bách Hoa Liễu Loạn vừa đóng lại, nhanh tay hé mở.

 

Thuộc sơ đồ, Mạc Phàm biết một khi tiến vào căn phòng, Trương Giai Lạc không thể xoay góc nhìn về cánh cửa này được nữa. Phòng chỉ còn một cửa ra duy nhất, Bách Hoa Liễu Loạn không có lựa chọn khác.

 

Lật người lăn vào, Hại Người Không Mệt sử dụng Thuật Ẩn Thân, bật Phóng Chạy, vừa di chuyển trong im lặng vừa cực nhanh kết ấn.

 

Thuật Ninja - Loạn Thân Xung!

 

Cậu hóa thành một luồng bóng mờ lao tới, Bách Hoa Liễu Loạn lúc này mới phát hiện có biến. Không kịp làm gì, hắn bị Hại Người Không Mệt chém phát trúng ngay.

 

"Ồ!!"

 

Mọi căng thẳng, phấn khích, ngóng đợi tích tụ từ lúc Hại Người Không Mệt leo qua lâu đài đến đây vỡ òa!

 

Đấy, cái sướng khi xem đánh lén chính là ở đấy! Không một đấu pháp nào phê pha bằng.

 

Ve Sầu Song Sát, Hỏa Viêm Trảm, Đoạn Diệt!

 

Hại Người Không Mệt làm liền combo ba chiêu, trúng hết toàn bộ. Bách Hoa Liễu Loạn rơi vào trạng thái lơ lửng.

 

Ấy thế mà, trạng thái lơ lửng lại cho Trương Giai Lạc cơ hội phản kích. Lựu đạn lập tức rơi xuống rào rào.

 

Sát thương lựu đạn là AoE, Trương Giai Lạc chỉ cần đoán đại khái vị trí Hại Người Không Mệt là đủ để nổ dính cậu.

 

Hại Người Không Mệt thì sao? Phóng Chạy, nhảy lên, đạp tường mượn lực, bẻ góc nhảy ngược, một loạt động tác cực kỳ mượt mà diễn ra. Khoảnh khắc lựu đạn chạm đất, Hại Người Không Mệt lại xuất hiện phía trên Bách Hoa Liễu Loạn.

 

Khá thật!

 

Trương Giai Lạc chỉ kịp khen ngợi trong lòng. Những lời dành tặng cho Diệp Tu ở trận trước, trận này hắn tiếp tục gửi đến Hưng Hân, đến Mạc Phàm.

 

Theo sau lời khen là mấy luồng sáng lóe lên trước mặt.

 

Phập phập phập phập!

 

Chỉ nghe tiếng vang liên tiếp, cả người Bách Hoa Liễu Loạn rơi gấp, Hại Người Không Mệt giẫm thẳng chân xuống.

 

Nối liền Shuriken Gió Táp là Tước Lạc.

 

Rầm! Bách Hoa Liễu Loạn rớt đất, căn phòng như rung chấn theo. Kết thúc Tước Lạc, Hại Người Không Mệt định mượn thế bứt đi. Với cậu, combo đến đây đã dài rồi, cần kiếm chỗ hạ nhiệt.

 

Ngờ đâu, cú đạp mượn thế lại mạnh quá dự tính.

 

Rầm!

 

Hại Người Không Mệt đập cả cơ thể vào trần nhà. Cậu không rơi xuống mà bị hút dính ở đó.

 

Nói đúng hơn, là bị đẩy chứ không phải hút.

 

Cũng không phải riêng mình Hại Người Không Mệt, mọi đồ vật trong phòng đều bị đẩy văng tứ tán, món nào mỏng mỏng là vỡ vụn luôn.

 

Bom Xung Chấn!

 

Một quả Bom Xung Chấn hợp thời hợp thế, nổ ngay khoảnh khắc Bách Hoa Liễu Loạn chạm đất. Không gian trong phòng quá hẹp, ngoài Bách Hoa Liễu Loạn thì không gì thoát nạn.

 

Hại Người Không Mệt định đạp nhảy, ai ngờ đúng lúc bom nổ, thế là bị hất văng lên trần nhà, lại bị giữ chặt ở đó vì lực chấn động không khuếch tán hết trong không gian hẹp. Bị ép dữ dội, cậu chẳng cách nào cục cựa.

 

Một khoảnh khắc ngắn ngủi, nhưng quá đủ cho Bách Hoa Liễu Loạn chĩa nòng súng tặng cậu vài phát.

 

Họng súng tóe lửa, bồi thêm quả lựu đạn, Hại Người Không Mệt bị khói nuốt chửng. Đảo mắt, bỗng thấy Hại Người Không Mệt đáp đất.

 

Nòng súng Bách Hoa Liễu Loạn lập tức xoay theo, đạn dược ầm ầm ship tới. Trên trần nhà, một người rơm thế thân cháy thành than nằm lại. Không ai rảnh đâu bố thí cho nó một ánh nhìn, chỉ có camera zoom vào cho mọi người cùng thấy.

 

Thuật Thế Thân!

 

Kỹ năng giúp Hại Người Không Mệt đáp đất nhanh nhất có thể, nhưng không thoát nổi Bách Hoa Liễu Loạn truy sát.

 

Căn phòng có hai cửa ra vào, Mạc Phàm trơ mắt nhìn mà không cách nào khiển Hại Người Không Mệt chạy tới. Không những không thể, cậu còn phải trốn chui trốn nhủi về phía sau để giảm sát thương.

 

Hệt như tình cảnh của Quân Mạc Tiếu trận trước, lưới hỏa lực Bách Hoa rồi sẽ dồn mục tiêu vào góc chết, kẹp chặt và đoạt đi toàn bộ HP bằng trăm hoa rực rỡ sắc màu.

 

Diệp Tu mượn che chắn từ hỏa lực Bách Hoa, phá tường mà chạy, còn Mạc Phàm? Mạc Phàm có cách gì? Chắc chắn không thể chơi như kiểu Diệp Tu, vì bị dụ một lần rồi, Trương Giai Lạc đâu phải thằng ngu?

 

Mạc Phàm có cách của riêng mình.

 

Hại Người Không Mệt đột ngột lùi xa về sau. Hỏa lực chưa quá rát, nhưng cậu lại chọn lùi vào góc trước.

 

Bách Hoa Liễu Loạn vội tăng hỏa lực dồn lên, nhưng khoảng không kia đã đủ cho Mạc Phàm kịp trở tay.

 

Trở tay làm gì? Kết ấn.

 

Thuật Ninja - Ảnh Vũ!

 

Thao tác kết ấn của đại chiêu level 70 được Mạc Phàm hoàn thành chỉ trong nháy mắt. Hại Người Không Mệt tách thành mười mấy cái bóng, mà cái đứng ở chỗ cũ lập tức bị ánh sáng Bách Hoa nuốt chửng, hóa làm bong bóng tan đi.

 

Căn phòng không lớn, chứa hơn mười mấy người giống nhau như đúc, ai có chứng sợ mấy thứ chi chít lỡ nhìn thấy chắc muốn nôn.

 

"Tạo hỗn loạn để chạy!" Phan Lâm gào to.

 

"Dùng đại chiêu thoát thân, Mạc Phàm quả thật không tiếc kỹ năng." Lý Nghệ Bác thở dài. Mạc Phàm xuất thân ve chai chiến trường, an toàn là số một, chạy trốn là hàng đầu. Vì an toàn, vì thoát thân, trả bất cứ giá nào cũng đáng.

 

Mười mấy cái bóng Hại Người Không Mệt, ai thật ai giả? Khó nói lắm, vì tâm Ảnh Vũ có thể chuyển đổi qua lại. Cách duy nhất cho Bách Hoa Liễu Loạn là thủ hai cửa ra vào, nhưng Hại Người Không Mệt đâu chỉ lao đầu bỏ chạy? Hắn cần tấn công giữ chân mục tiêu nữa mới được.

 

Khó rồi! Đặt mình vào Trương Giai Lạc, khán giả cau mày lắc đầu, không biết nên làm gì. Nhưng họ rất nhanh liền thấy, trải khắp gian phòng, trăm hoa đua nở...

 

Nếu bảo rằng trận trước đánh với Diệp Tu, đấu pháp Bách Hoa bị chê chưa đủ điên cuồng, chưa đủ rực rỡ, thì lúc này, người ta nhìn thấy một Bách Hoa còn điên cuồng hơn cả tưởng tượng.

 

Cả căn phòng lấp lánh ánh sáng. Bách Hoa Liễu Loạn đâu? Mười mấy Hại Người Không Mệt đâu? Sương khói mờ nhân ảnh rồi.

 

Hình chiếu 3D có thể lược bỏ những vật dụng gây choán tầm nhìn khán giả, nhưng hiệu ứng do nhân vật tạo nên thì không...

 

Trương Giai Lạc chẳng cần nghĩ ai thật ai giả, chẳng buồn quan tâm cửa trước cửa sau, chẳng thèm áp chế kèm chân làm gì.

 

Hắn cho trăm hoa đua nở mỗi ngóc mỗi ngách căn phòng, giăng lưới tóm gọn tất cả Hại Người Không Mệt có mặt.

 

Tuy đã quay về vai trò ban sơ nhất ngày đầu, nhưng không có nghĩa hắn sẽ quên mất phần điên phần cuồng của hai mùa giải rưỡi kia.

 

Bách Hoa có thể thiêu cháy toàn bộ Liên minh, năm đó hắn tin chắc như vậy!

 

Mà nay, cần hắn lặp lại, hắn cũng không ngại.

 

Bách Hoa điên cuồng, Bách Hoa muốn thiêu cháy tất cả chướng ngại cản đường của mùa hè ba năm ấy, đang rực rỡ nở rộ nơi gian phòng nho nhỏ này.

 

back top