Dịch bởi Lá Mùa Thu
Không thua nổi!
Bá Đồ chiến thắng rồi, bởi vì Hưng Hân không trị được Trương Tân Kiệt.
Vô số người đã cho là vậy, fan Bá Đồ trong nhà thi đấu bắt đầu hô hào ăn mừng.
Suối Bảy Sắc có địa hình gây bất lợi? Hưng Hân có đến được đó không đã, dù đến được cũng còn sót lại mấy tướng cơ chứ?
Còn cách nào không nhỉ?
Các thành viên group chat tuyển thủ chuyên nghiệp đang thảo luận vấn đề này. Thói quen xem đánh giải của họ là thế đấy, luôn đặt bản thân vào các phe trong trận mà suy nghĩ. Nếu mình là phe chiếm ưu thế, liệu có cách nào thắng đẹp hơn? Nếu mình là phe bất lợi, liệu có cách nào xoay chuyển?
Họ bắt đầu khẩu chiến trên group chat, người này đưa ra giải pháp thì người kia bật lại, tất cả cùng nhau mô phỏng cuộc chiến đang diễn ra.
"Đây mới là lúc yolo." Vương Kiệt Hi của Vi Thảo kết luận.
Dĩ nhiên anh đang nói về Hưng Hân, chứ Bá Đồ chỉ cần duy trì tình trạng hiện tại, đừng mắc sai lầm là thắng chắc. Hưng Hân mới là phía cần xoay chuyển cục diện.
Mấu chốt nằm ở thùng máu Thạch Bất Chuyển. Đây là nhận định chung của các tuyển thủ, trước mắt chỉ có nước ngăn Trương Tân Kiệt trị liệu mới ảnh hưởng đến xương máu cốt lõi của Bá Đồ.
Nhưng khó lắm, đâu phải Hưng Hân chưa từng ngắt chiêu Thạch Bất Chuyển một hai lần? Được thì được đấy, nhưng nào có đủ? Một hai chiêu ngâm xướng bị ngắt không thể nhiễu loạn tiết tấu chung. Hưng Hân cần phải áp chế Trương Tân Kiệt và Thạch Bất Chuyển của hắn triệt để cơ.
Càn giết!
Giờ phút này, con đường duy nhất dành cho Hưng Hân chỉ có thế.
Không phải càn giết các tay đấm Bá Đồ, mà là focus chết Thạch Bất Chuyển!
Hưng Hân nên bắt đầu từ đâu? Đây là mối quan tâm chính của group chat chuyên nghiệp. Hưng Hân có Diệp Tu tọa trấn, không ai cho rằng họ sẽ chịu thua Bá Đồ dễ dàng. Họ chắc chắn sẽ tìm cách, dù chết cũng bắt Bá Đồ thí gan dứt ruột đổi lấy.
Hàn Yên Nhu!
Khung hình bỗng chuyển gấp sang Hàn Yên Nhu.
Hào Long Phá Quân!
Đấu khí ma pháp ngưng tụ trên mũi chiến mâu, Hàn Yên Nhu hùng hổ lao lên.
Định xáp lá cà hòng giành về chút không gian?
Bá Đồ lập tức có tướng nghênh chiến: Trường Hà Lạc Nhật, Bá Hoàng Quyền!
Chiến mâu vs quyền pháp!
Cuộc chiến bao năm tiếp tục truyền xuống hai vị tiểu tướng. Gặp Bá Hoàng Quyền, Hào Long Phá Quân mạnh hơn đôi chút nhưng còn xa mới đánh sấp mặt đối thủ. Trường Hà Lạc Nhật hơi loạng choạng, thế tới của Hàn Yên Nhu cũng bị chặn đứng.
Ngay vào lúc Trường Hà Lạc Nhật mất vững, một bóng người bỗng phóng qua.
Quân Mạc Tiếu! Hồ Quang Thiểm! Bóng hắn kéo theo vệt sáng sắc lạnh, đã sắp vượt qua Trường Hà Lạc Nhật thì bỗng một cánh tay từ đâu chộp tới.
Lan Sơn Hổ!
Kỹ năng cấp trung của lưu manh, nhưng dư sức đè Hồ Quang Thiểm! Diệp Tu muốn tranh thủ khoảng trống nho nhỏ kia để đột phá, nhưng nào biết rằng từ đầu đến cuối, hắn luôn bị giám sát chặt chẽ không chỉ bởi một cặp mắt.
Quân Mạc Tiếu phanh gấp.
Lâm Kính Ngôn đã căn đúng khoảnh khắc quyết định để ra chiêu, thế mà Diệp Tu vẫn kịp dừng bước? Hắn đã phòng sẵn trường hợp bị cản phá?
Lâm Kính Ngôn không muốn tốn thời gian suy đoán Diệp Tu nghĩ gì. Thấy chiêu phá chiêu, anh biết rõ dù phản ứng hay thao tác mình đều kém Diệp Tu một bậc. Anh cần phải chiếm chủ động.
Xoay nửa người, Song Nguyệt Nha!
Song quyền giương lên, vuốt bạc Nhất Dạ Bát Hoang lắp trên mu bàn tay tức thì phong tỏa toàn bộ khoảng trống có thể lợi dụng.
Còn chiêu nào nữa?
Lâm Kính Ngôn lia góc nhìn, phát hiện Quân Mạc Tiếu đang thực hiện thao tác tay.
Kết ấn: Thuật Phân Thân!
Lại là Thuật Phân Thân, nhưng chỉ thế thì làm được gì? Nếu trò này cũng không biết đề phòng, mười năm kinh nghiệm của Bá Đồ chẳng phải trò cười sao? Họ không thể ngăn Quân Mạc Tiếu xài Thuật Phân Thân vì Thuật Ninja thường có tốc độ kết ấn nhanh, đã vậy lại không hạn chế di chuyển nên muốn ngắt chiêu rất khó. Thuật Phân Thân cứ để Quân Mạc Tiếu xài đi, Bá Đồ chỉ việc giữ hắn ngoài phạm vi là được.
Bóng Quân Mạc Tiếu bị Lãnh Ám Lôi cào nát, người thật dịch chuyển đến cách Thạch Bất Chuyển ba ô. Đây là cực hạn của Thuật Phân Thân rồi.
Ở vị trí một ô trước mặt Thạch Bất Chuyển, một quả lựu đạn bỗng nhiên lăn ra.
Có chiêu nào giúp Quân Mạc Tiếu tránh quả lựu đạn kia không?
Blink Dao ư? Đó là chiêu mà Quân Mạc Tiếu từng sử dụng trong trận solo với Đại Mạc Cô Yên, là một trong các kỹ năng được hắn chọn ép lên vũ khí đêm nay, nhưng Blink Dao chỉ có thể ngay lập tức đưa hắn đi thêm một ô. Lựu đạn quá gần, một ô hay hai ô là cả một sự khác biệt.
Không, không còn kỹ năng nào giúp Quân Mạc Tiếu đến được vị trí mình cần. Lựu đạn nổ: Bom Xung Chấn!
Làn sóng khí mạnh mẽ hất hắn bay đi, đến từ nơi nào thì về lại nơi ấy. Nhưng còn chưa kịp rơi xuống, một bóng người đã nhảy lên đón hắn giữa không trung.
Mãnh Hổ Loạn Vũ!
Hàn Văn Thanh dùng hẳn đại chiêu! Đại Mạc Cô Yên tung quyền cước như mưa, Quân Mạc Tiếu cố công chống trả, hai người đánh từ lúc đang bay đến khi chạm đất. Dưới sức mạnh của Mãnh Hổ Loạn Vũ, Quân Mạc Tiếu bị ép lùi về liên tục.
Hàn Văn Thanh quyết tâm focus hắn, không quan tâm đến gì khác. Một phần tử khủng bố như Diệp Tu, cử hẳn một tướng ra kèm là việc đáng làm.
Diệp Tu cũng bị kẹp chặt, Hưng Hân còn lại cái gì nữa đây?
Hỏa lực tầm xa của Tô Mộc Tranh? Chính vì quá xa, áp lực đổ xuống Trương Tân Kiệt không đủ. Tô Mộc Tranh thử nhích tới gần, hi vọng đưa Trương Tân Kiệt vào tuyến hỏa lực của mình để giăng đạn pháo thật dày, hắn sẽ đừng mơ trị liệu. Tiếc rằng nhích lên là tự tiến vào tầm bắn của Bách Hoa Liễu Loạn, các loại hiệu ứng đạn dược sẽ không cho phép cô giăng tuyến hỏa lực cần thiết.
Giá Pháo Cố Định!
Mộc Vũ Tranh Phong đột ngột bật đại chiêu, nhưng các cao thủ chuyên nghiệp lại không quá tán đồng hành động này. Tuy Giá Pháo Cố Định có thể kháng cự mọi quấy nhiễu, Mộc Vũ Tranh Phong tha hồ bắn thế nào thì bắn, nhưng nó cũng trói chân cô di chuyển. Mộc Vũ Tranh Phong muốn tấn công Thạch Bất Chuyển, Bách Hoa Liễu Loạn đảm nhận vai trò bảo vệ hắn, nếu Thạch Bất Chuyển chạy ra xa, cô làm sao đuổi theo? Giá Pháo Cố Định lúc đó coi như vứt, cô lại rơi vào cuộc đọ súng tay đôi với Bách Hoa Liễu Loạn.
Đúng như dự đoán, Thạch Bất Chuyển vừa thấy Mộc Vũ Tranh Phong đặt xuống Giá Pháo Cố Định liền xách áo chạy mất.
Chưa được mấy bước, mặt đất phía trước đột nhiên lóe sáng. Ma lực lưu chuyển, trận pháp triệu hồi ngưng tụ.
Các tuyển thủ chuyên nghiệp bừng tỉnh.
Hóa ra đây là kế hoạch của Hưng Hân?
Hỏa lực từ Mộc Vũ Tranh Phong chẳng qua chỉ là dẫn dụ, nhằm đưa Thạch Bất Chuyển vào vòng vây thú triệu hồi?
Khung hình lập tức chuyển sang Muội Quang như một điều đương nhiên. Chỉ thấy cậu ta nép mình vào vách núi, rón ra rón rén để không ai chú ý mà giơ ma trượng lên ngâm xướng.
Bá Đồ liệu có không chú ý đến cậu? Chưa từng. Cứ nhìn đấu pháp Tứ thú suốt cả trận này đều chưa bao giờ tập trung đủ bốn con là biết, Bá Đồ vẫn luôn đề phòng đại chiêu Thú Vương Tứ Nguyên Tố Trận!
Hiện giờ cũng vậy, chỉ có ba con Lôi Ưng, Rồng Con Biết Bay và Linh Miêu đang vây quanh Lãnh Ám Lôi. Nếu không vì chúng, Lãnh Ám Lôi đã sớm tóm cổ Muội Quang hoặc Tay Nhỏ Lạnh Giá. Hai cô cậu này được Hưng Hân bảo vệ nghiêm ngặt, nhưng từ lúc triển khai thế tấn công thì không rảnh bận tâm họ nữa.
Lãnh Ám Lôi nhảy lên cao, dùng vuốt bạc đánh Lôi Ưng trên trời. Dây dưa với thú triệu hồi là trị ngọn không trị gốc, Lâm Kính Ngôn muốn nhanh chóng thoát khỏi ba con thú để chạy sang bắt chủ nhân của chúng. Ai ngờ vừa cào một phát, Lôi Ưng đột nhiên hóa thành một vệt sáng rồi biến mất.
Xanh cỏ?
Lâm Kính Ngôn biết không phải. Đây là dấu hiệu thú triệu hồi hết thời gian tồn tại, hoặc chủ nhân của nó đã triệu hồi con mới thay vào!
Có tiếng chim ưng kêu lên từ bên hông, Lâm Kính Ngôn chuyển góc nhìn, liền thấy trước mặt Thạch Bất Chuyển có một trận pháp triệu hồi. Một con Lôi Ưng mới toanh bay ra, há miệng nhả sét, bắn về phía Thạch Bất Chuyển.
Thạch Bất Chuyển lách người né tránh, trận pháp triệu hồi thứ hai liền xuất hiện sát bên hắn. Rồng Con Biết Bay và Linh Miêu cũng bỏ rơi Lãnh Ám Lôi, cùng nhau lao tới chỗ Thạch Bất Chuyển.
Lãnh Ám Lôi không còn áp lực, nhưng Lâm Kính Ngôn lại giật mình. Hai con này chạy qua tập trung với Lôi Ưng mới triệu hồi, trận pháp mới chắc chắn là Sói Băng. Tứ thú sắp tụ hội!
Bất kể thế nào, mình phải giữ lại một con.
Lãnh Ám Lôi vặn người quất một nhát, Linh Miêu nhanh nhẹn linh hoạt, dễ dàng lướt khỏi vuốt sắc của anh. Lãnh Ám Lôi không tốn thời gian với nó vì Linh Miêu là con khó đánh trúng nhất trong dàn pet Tứ thú. Ấn nhẹ phím, Lãnh Ám Lôi phi thân nhảy lên, tay vươn ra, tóm đuôi Rồng Con Biết Bay.
Hai tay anh giữ chặt, và ném!
Quăng Ném!
Rồng Con Biết Bay văng đi max khoảng cách.
Tập Kích Gối Cường Lực!
Lãnh Ám Lôi húc tới chỗ Muội Quang. Giết rồng con cũng chẳng được lợi gì, ném nó đi thật xa mới là cách hay nhất.
Sói Băng phóng ra từ trận pháp triệu hồi, tìm kiếm Thạch Bất Chuyển. Thạch Bất Chuyển cầm Sao Thập Tự Nghịch Quang trong tay cận chiến với nó. Thập Tự Chinh Phán Xét là đại chiêu công kích hắn chọn học cho đêm nay, đem ra vật nhau với một con thú triệu hồi cũng khá ổn.
Trận pháp thứ ba xuất hiện, quả nhiên Muội Quang muốn triệu hồi lại Rồng Con Biết Bay. Lãnh Ám Lôi đã đến rất gần cậu. Anh vung tay, một cục gạch bay tới.
Một bóng người lao lên đỡ gạch.
Tay Nhỏ Lạnh Giá! Lấy thân mình cản chiêu, không để Muội Quang bị ngắt ngâm xướng.
Không thể ngăn cản Rồng Con Biết Bay được triệu hồi, nhưng Lãnh Ám Lôi đã đến trước mặt Muội Quang. Muốn gọi Thú Vương Tứ Nguyên Tố Trận, e rằng rất khó.
Tay Nhỏ Lạnh Giá?
Vả phát văng luôn!
Trị liệu vốn là trọng điểm tấn công trong các trận đoàn đội, giờ lại bị Lãnh Ám Lôi bỏ mặc. Muội Quang! Muội Quang mới là người nắm đòn sát thủ!
Thú Vương Tứ Nguyên Tố...
Muội Quang giơ cao ma trượng, bốn con thú như nghe thấy chủ nhân triệu tập, lực lượng nguyên tố bắt đầu lượn quanh chúng tạo nên bốn màu sắc khác nhau, đại diện cho ma lực của Ánh sáng, Bóng tối, Băng và Lửa. Tiếc thay chỉ vừa lượn một vòng, quầng sáng bốn màu nối liền bỗng tỏa đi mất.
Ngắt chiêu!
Khóa Yết Hầu! Lãnh Ám Lôi bóp cổ Muội Quang, dí cậu lên vách núi. Thú Vương Tứ Nguyên Tố Trận bị ngắt ngang.
Thôi xong...
Bầu không khí im lặng bao trùm group chat tuyển thủ chuyên nghiệp. Không phải họ khát khao nhìn thấy Hưng Hân chiến thắng. Họ chỉ mong chờ có thêm nhiều bước ngoặt đẹp mắt xuất hiện.
Xung quanh Thạch Bất Chuyển tuy rằng đã tập trung bốn con thú triệu hồi, nhưng bằng Thập Tự Chinh Phán Xét, hắn bảo vệ bản thân rất tốt. Kế đó, hắn sử dụng Đôi Cánh Thiên Sứ treo mình trên không, vô hiệu hóa hai con thú dưới đất là Sói Băng và Linh Miêu. Bên cạnh có hỏa lực của Bách Hoa Liễu Loạn trợ giúp ít nhiều, Đạn Băng vốn là khắc tinh của chú rồng con chuyên phun lửa, chú ta bị giết là chuyện sớm muộn.
Vòng vây tạo nên bởi bốn con thú triệu hồi không được chủ nhân chỉ huy, muốn phá là quá dễ với trình tuyển thủ chuyên nghiệp. Các cao thủ trên group chat cũng không xem đây là mối đe dọa lớn lao với Thạch Bất Chuyển. Trông hắn kìa, sau khi mọc cánh bay lên trời thì bắt tay vào trị liệu đồng đội luôn.
Thắng thua đã định.
Các tuyển thủ chuyên nghiệp đã lười phải xem tiếp. Camera chuyển sang Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu trong giọng bình luận tiếc thương như đọc văn điếu của Phan Lâm và Lý Nghệ Bác.
"Tay trắng dựng nghiệp, một mình thành lập chiến đội, Diệp Tu đã từ vòng khiêu chiến đánh thẳng vào vòng chung kết, ác chiến ba trận với Bá Đồ trong bán kết, tôi nghĩ đây là một kỳ tích quá khủng." Phan Lâm nói.
"Đúng vậy, dù dừng chân trước thềm tổng chung kết, hết duyên nợ với quán quân, nhưng anh ta đã làm được điều chưa từng xảy ra trong lịch sử. Về sau Liên minh tiếp tục phát triển, e rằng càng khó có ai tái hiện. Đó là cách mà Diệp Tu ghi lại tên mình vào sử sách Vinh Quang." Lý Nghệ Bác nói.
"Chiến đội anh ấy thành lập có tương lai vô cùng xán lạn. Mỗi một tân binh trong đội đều có trình độ đáng ngạc nhiên. Họ vẫn còn không gian trưởng thành, và Hưng Hân cũng thế." Phan Lâm nói.
"Họ tuy bại mà vinh."
"Tuy bại mà vinh."
Nói xong một tràng, cả hai im lặng như mặc niệm. Lúc này, Đại Mạc Cô Yên đang đấm một cú vào mặt Quân Mạc Tiếu, nếu Quân Mạc Tiếu bị anh giết luôn thì coi như minh họa hoàn hảo cho lời bình luận của họ.
Phan Lâm và Lý Nghệ Bác không khỏi nghĩ vậy, nhưng thanh HP của Quân Mạc Tiếu còn dài lắm, hai người chỉ đành tiếc hùi hụi.
Thật ra đừng nói tiễn Quân Mạc Tiếu về làng, cú đấm của Đại Mạc Cô Yên còn chưa chắc trúng.
Song, động tác giương Ô Thiên Cơ của Quân Mạc Tiếu lại không đỡ được cú đấm kia.
Hàn Văn Thanh sửng sốt.
Một sai lầm quá vớ vẩn, lẽ nào Diệp Tu lại mắc phải?
Tim anh bỗng đập hụt một nhịp.
Trúng chiêu!
Từ cú đấm, mục tiêu như vỡ nát thành một vầng sáng lan tỏa. Cùng lúc, có tiếng mèo kêu văng vẳng vang lên. Một con Linh Miêu lông đen văng bạt đi dưới nắm đấm của Đại Mạc Cô Yên.
Hả?
Camera zoom cận cảnh, mọi người đều nhìn thấy Quân Mạc Tiếu biến thành mèo.
Vinh Quang không có phép biến hình. Cho nên, chỉ còn một khả năng duy nhất.
Kỹ năng pháp sư triệu hồi: Đổi Chỗ.
"Vãi lọ"
"Móa con Linh Miêu do Quân Mạc Tiếu triệu hồi?!"
Trên group chat, các tuyển thủ chửi mắng ầm trời.
Quân Mạc Tiếu vụt xuất hiện sau lưng Thạch Bất Chuyển.
"Đôi Cánh Thiên Sứ ha? Chói mù mắt!" Diệp Tu khen ngợi.
Kỹ năng thích khách: Liều Mình Một Hit.
"Clgt, Liều Mình Một Hit ở đâu ra vậy?!"
"Cái ô có hai hình thái Ám Dạ thôi mà? Xài hết cả hai rồi mà?" Các tuyển thủ tiếp tục mắng.
Không thua nổi!
Bá Đồ chiến thắng rồi, bởi vì Hưng Hân không trị được Trương Tân Kiệt.
Vô số người đã cho là vậy, fan Bá Đồ trong nhà thi đấu bắt đầu hô hào ăn mừng.
Suối Bảy Sắc có địa hình gây bất lợi? Hưng Hân có đến được đó không đã, dù đến được cũng còn sót lại mấy tướng cơ chứ?
Còn cách nào không nhỉ?
Các thành viên group chat tuyển thủ chuyên nghiệp đang thảo luận vấn đề này. Thói quen xem đánh giải của họ là thế đấy, luôn đặt bản thân vào các phe trong trận mà suy nghĩ. Nếu mình là phe chiếm ưu thế, liệu có cách nào thắng đẹp hơn? Nếu mình là phe bất lợi, liệu có cách nào xoay chuyển?
Họ bắt đầu khẩu chiến trên group chat, người này đưa ra giải pháp thì người kia bật lại, tất cả cùng nhau mô phỏng cuộc chiến đang diễn ra.
"Đây mới là lúc yolo." Vương Kiệt Hi của Vi Thảo kết luận.
Dĩ nhiên anh đang nói về Hưng Hân, chứ Bá Đồ chỉ cần duy trì tình trạng hiện tại, đừng mắc sai lầm là thắng chắc. Hưng Hân mới là phía cần xoay chuyển cục diện.
Mấu chốt nằm ở thùng máu Thạch Bất Chuyển. Đây là nhận định chung của các tuyển thủ, trước mắt chỉ có nước ngăn Trương Tân Kiệt trị liệu mới ảnh hưởng đến xương máu cốt lõi của Bá Đồ.
Nhưng khó lắm, đâu phải Hưng Hân chưa từng ngắt chiêu Thạch Bất Chuyển một hai lần? Được thì được đấy, nhưng nào có đủ? Một hai chiêu ngâm xướng bị ngắt không thể nhiễu loạn tiết tấu chung. Hưng Hân cần phải áp chế Trương Tân Kiệt và Thạch Bất Chuyển của hắn triệt để cơ.
Càn giết!
Giờ phút này, con đường duy nhất dành cho Hưng Hân chỉ có thế.
Không phải càn giết các tay đấm Bá Đồ, mà là focus chết Thạch Bất Chuyển!
Hưng Hân nên bắt đầu từ đâu? Đây là mối quan tâm chính của group chat chuyên nghiệp. Hưng Hân có Diệp Tu tọa trấn, không ai cho rằng họ sẽ chịu thua Bá Đồ dễ dàng. Họ chắc chắn sẽ tìm cách, dù chết cũng bắt Bá Đồ thí gan dứt ruột đổi lấy.
Hàn Yên Nhu!
Khung hình bỗng chuyển gấp sang Hàn Yên Nhu.
Hào Long Phá Quân!
Đấu khí ma pháp ngưng tụ trên mũi chiến mâu, Hàn Yên Nhu hùng hổ lao lên.
Định xáp lá cà hòng giành về chút không gian?
Bá Đồ lập tức có tướng nghênh chiến: Trường Hà Lạc Nhật, Bá Hoàng Quyền!
Chiến mâu vs quyền pháp!
Cuộc chiến bao năm tiếp tục truyền xuống hai vị tiểu tướng. Gặp Bá Hoàng Quyền, Hào Long Phá Quân mạnh hơn đôi chút nhưng còn xa mới đánh sấp mặt đối thủ. Trường Hà Lạc Nhật hơi loạng choạng, thế tới của Hàn Yên Nhu cũng bị chặn đứng.
Ngay vào lúc Trường Hà Lạc Nhật mất vững, một bóng người bỗng phóng qua.
Quân Mạc Tiếu! Hồ Quang Thiểm! Bóng hắn kéo theo vệt sáng sắc lạnh, đã sắp vượt qua Trường Hà Lạc Nhật thì bỗng một cánh tay từ đâu chộp tới.
Lan Sơn Hổ!
Kỹ năng cấp trung của lưu manh, nhưng dư sức đè Hồ Quang Thiểm! Diệp Tu muốn tranh thủ khoảng trống nho nhỏ kia để đột phá, nhưng nào biết rằng từ đầu đến cuối, hắn luôn bị giám sát chặt chẽ không chỉ bởi một cặp mắt.
Quân Mạc Tiếu phanh gấp.
Lâm Kính Ngôn đã căn đúng khoảnh khắc quyết định để ra chiêu, thế mà Diệp Tu vẫn kịp dừng bước? Hắn đã phòng sẵn trường hợp bị cản phá?
Lâm Kính Ngôn không muốn tốn thời gian suy đoán Diệp Tu nghĩ gì. Thấy chiêu phá chiêu, anh biết rõ dù phản ứng hay thao tác mình đều kém Diệp Tu một bậc. Anh cần phải chiếm chủ động.
Xoay nửa người, Song Nguyệt Nha!
Song quyền giương lên, vuốt bạc Nhất Dạ Bát Hoang lắp trên mu bàn tay tức thì phong tỏa toàn bộ khoảng trống có thể lợi dụng.
Còn chiêu nào nữa?
Lâm Kính Ngôn lia góc nhìn, phát hiện Quân Mạc Tiếu đang thực hiện thao tác tay.
Kết ấn: Thuật Phân Thân!
Lại là Thuật Phân Thân, nhưng chỉ thế thì làm được gì? Nếu trò này cũng không biết đề phòng, mười năm kinh nghiệm của Bá Đồ chẳng phải trò cười sao? Họ không thể ngăn Quân Mạc Tiếu xài Thuật Phân Thân vì Thuật Ninja thường có tốc độ kết ấn nhanh, đã vậy lại không hạn chế di chuyển nên muốn ngắt chiêu rất khó. Thuật Phân Thân cứ để Quân Mạc Tiếu xài đi, Bá Đồ chỉ việc giữ hắn ngoài phạm vi là được.
Bóng Quân Mạc Tiếu bị Lãnh Ám Lôi cào nát, người thật dịch chuyển đến cách Thạch Bất Chuyển ba ô. Đây là cực hạn của Thuật Phân Thân rồi.
Ở vị trí một ô trước mặt Thạch Bất Chuyển, một quả lựu đạn bỗng nhiên lăn ra.
Có chiêu nào giúp Quân Mạc Tiếu tránh quả lựu đạn kia không?
Blink Dao ư? Đó là chiêu mà Quân Mạc Tiếu từng sử dụng trong trận solo với Đại Mạc Cô Yên, là một trong các kỹ năng được hắn chọn ép lên vũ khí đêm nay, nhưng Blink Dao chỉ có thể ngay lập tức đưa hắn đi thêm một ô. Lựu đạn quá gần, một ô hay hai ô là cả một sự khác biệt.
Không, không còn kỹ năng nào giúp Quân Mạc Tiếu đến được vị trí mình cần. Lựu đạn nổ: Bom Xung Chấn!
Làn sóng khí mạnh mẽ hất hắn bay đi, đến từ nơi nào thì về lại nơi ấy. Nhưng còn chưa kịp rơi xuống, một bóng người đã nhảy lên đón hắn giữa không trung.
Mãnh Hổ Loạn Vũ!
Hàn Văn Thanh dùng hẳn đại chiêu! Đại Mạc Cô Yên tung quyền cước như mưa, Quân Mạc Tiếu cố công chống trả, hai người đánh từ lúc đang bay đến khi chạm đất. Dưới sức mạnh của Mãnh Hổ Loạn Vũ, Quân Mạc Tiếu bị ép lùi về liên tục.
Hàn Văn Thanh quyết tâm focus hắn, không quan tâm đến gì khác. Một phần tử khủng bố như Diệp Tu, cử hẳn một tướng ra kèm là việc đáng làm.
Diệp Tu cũng bị kẹp chặt, Hưng Hân còn lại cái gì nữa đây?
Hỏa lực tầm xa của Tô Mộc Tranh? Chính vì quá xa, áp lực đổ xuống Trương Tân Kiệt không đủ. Tô Mộc Tranh thử nhích tới gần, hi vọng đưa Trương Tân Kiệt vào tuyến hỏa lực của mình để giăng đạn pháo thật dày, hắn sẽ đừng mơ trị liệu. Tiếc rằng nhích lên là tự tiến vào tầm bắn của Bách Hoa Liễu Loạn, các loại hiệu ứng đạn dược sẽ không cho phép cô giăng tuyến hỏa lực cần thiết.
Giá Pháo Cố Định!
Mộc Vũ Tranh Phong đột ngột bật đại chiêu, nhưng các cao thủ chuyên nghiệp lại không quá tán đồng hành động này. Tuy Giá Pháo Cố Định có thể kháng cự mọi quấy nhiễu, Mộc Vũ Tranh Phong tha hồ bắn thế nào thì bắn, nhưng nó cũng trói chân cô di chuyển. Mộc Vũ Tranh Phong muốn tấn công Thạch Bất Chuyển, Bách Hoa Liễu Loạn đảm nhận vai trò bảo vệ hắn, nếu Thạch Bất Chuyển chạy ra xa, cô làm sao đuổi theo? Giá Pháo Cố Định lúc đó coi như vứt, cô lại rơi vào cuộc đọ súng tay đôi với Bách Hoa Liễu Loạn.
Đúng như dự đoán, Thạch Bất Chuyển vừa thấy Mộc Vũ Tranh Phong đặt xuống Giá Pháo Cố Định liền xách áo chạy mất.
Chưa được mấy bước, mặt đất phía trước đột nhiên lóe sáng. Ma lực lưu chuyển, trận pháp triệu hồi ngưng tụ.
Các tuyển thủ chuyên nghiệp bừng tỉnh.
Hóa ra đây là kế hoạch của Hưng Hân?
Hỏa lực từ Mộc Vũ Tranh Phong chẳng qua chỉ là dẫn dụ, nhằm đưa Thạch Bất Chuyển vào vòng vây thú triệu hồi?
Khung hình lập tức chuyển sang Muội Quang như một điều đương nhiên. Chỉ thấy cậu ta nép mình vào vách núi, rón ra rón rén để không ai chú ý mà giơ ma trượng lên ngâm xướng.
Bá Đồ liệu có không chú ý đến cậu? Chưa từng. Cứ nhìn đấu pháp Tứ thú suốt cả trận này đều chưa bao giờ tập trung đủ bốn con là biết, Bá Đồ vẫn luôn đề phòng đại chiêu Thú Vương Tứ Nguyên Tố Trận!
Hiện giờ cũng vậy, chỉ có ba con Lôi Ưng, Rồng Con Biết Bay và Linh Miêu đang vây quanh Lãnh Ám Lôi. Nếu không vì chúng, Lãnh Ám Lôi đã sớm tóm cổ Muội Quang hoặc Tay Nhỏ Lạnh Giá. Hai cô cậu này được Hưng Hân bảo vệ nghiêm ngặt, nhưng từ lúc triển khai thế tấn công thì không rảnh bận tâm họ nữa.
Lãnh Ám Lôi nhảy lên cao, dùng vuốt bạc đánh Lôi Ưng trên trời. Dây dưa với thú triệu hồi là trị ngọn không trị gốc, Lâm Kính Ngôn muốn nhanh chóng thoát khỏi ba con thú để chạy sang bắt chủ nhân của chúng. Ai ngờ vừa cào một phát, Lôi Ưng đột nhiên hóa thành một vệt sáng rồi biến mất.
Xanh cỏ?
Lâm Kính Ngôn biết không phải. Đây là dấu hiệu thú triệu hồi hết thời gian tồn tại, hoặc chủ nhân của nó đã triệu hồi con mới thay vào!
Có tiếng chim ưng kêu lên từ bên hông, Lâm Kính Ngôn chuyển góc nhìn, liền thấy trước mặt Thạch Bất Chuyển có một trận pháp triệu hồi. Một con Lôi Ưng mới toanh bay ra, há miệng nhả sét, bắn về phía Thạch Bất Chuyển.
Thạch Bất Chuyển lách người né tránh, trận pháp triệu hồi thứ hai liền xuất hiện sát bên hắn. Rồng Con Biết Bay và Linh Miêu cũng bỏ rơi Lãnh Ám Lôi, cùng nhau lao tới chỗ Thạch Bất Chuyển.
Lãnh Ám Lôi không còn áp lực, nhưng Lâm Kính Ngôn lại giật mình. Hai con này chạy qua tập trung với Lôi Ưng mới triệu hồi, trận pháp mới chắc chắn là Sói Băng. Tứ thú sắp tụ hội!
Bất kể thế nào, mình phải giữ lại một con.
Lãnh Ám Lôi vặn người quất một nhát, Linh Miêu nhanh nhẹn linh hoạt, dễ dàng lướt khỏi vuốt sắc của anh. Lãnh Ám Lôi không tốn thời gian với nó vì Linh Miêu là con khó đánh trúng nhất trong dàn pet Tứ thú. Ấn nhẹ phím, Lãnh Ám Lôi phi thân nhảy lên, tay vươn ra, tóm đuôi Rồng Con Biết Bay.
Hai tay anh giữ chặt, và ném!
Quăng Ném!
Rồng Con Biết Bay văng đi max khoảng cách.
Tập Kích Gối Cường Lực!
Lãnh Ám Lôi húc tới chỗ Muội Quang. Giết rồng con cũng chẳng được lợi gì, ném nó đi thật xa mới là cách hay nhất.
Sói Băng phóng ra từ trận pháp triệu hồi, tìm kiếm Thạch Bất Chuyển. Thạch Bất Chuyển cầm Sao Thập Tự Nghịch Quang trong tay cận chiến với nó. Thập Tự Chinh Phán Xét là đại chiêu công kích hắn chọn học cho đêm nay, đem ra vật nhau với một con thú triệu hồi cũng khá ổn.
Trận pháp thứ ba xuất hiện, quả nhiên Muội Quang muốn triệu hồi lại Rồng Con Biết Bay. Lãnh Ám Lôi đã đến rất gần cậu. Anh vung tay, một cục gạch bay tới.
Một bóng người lao lên đỡ gạch.
Tay Nhỏ Lạnh Giá! Lấy thân mình cản chiêu, không để Muội Quang bị ngắt ngâm xướng.
Không thể ngăn cản Rồng Con Biết Bay được triệu hồi, nhưng Lãnh Ám Lôi đã đến trước mặt Muội Quang. Muốn gọi Thú Vương Tứ Nguyên Tố Trận, e rằng rất khó.
Tay Nhỏ Lạnh Giá?
Vả phát văng luôn!
Trị liệu vốn là trọng điểm tấn công trong các trận đoàn đội, giờ lại bị Lãnh Ám Lôi bỏ mặc. Muội Quang! Muội Quang mới là người nắm đòn sát thủ!
Thú Vương Tứ Nguyên Tố...
Muội Quang giơ cao ma trượng, bốn con thú như nghe thấy chủ nhân triệu tập, lực lượng nguyên tố bắt đầu lượn quanh chúng tạo nên bốn màu sắc khác nhau, đại diện cho ma lực của Ánh sáng, Bóng tối, Băng và Lửa. Tiếc thay chỉ vừa lượn một vòng, quầng sáng bốn màu nối liền bỗng tỏa đi mất.
Ngắt chiêu!
Khóa Yết Hầu! Lãnh Ám Lôi bóp cổ Muội Quang, dí cậu lên vách núi. Thú Vương Tứ Nguyên Tố Trận bị ngắt ngang.
Thôi xong...
Bầu không khí im lặng bao trùm group chat tuyển thủ chuyên nghiệp. Không phải họ khát khao nhìn thấy Hưng Hân chiến thắng. Họ chỉ mong chờ có thêm nhiều bước ngoặt đẹp mắt xuất hiện.
Xung quanh Thạch Bất Chuyển tuy rằng đã tập trung bốn con thú triệu hồi, nhưng bằng Thập Tự Chinh Phán Xét, hắn bảo vệ bản thân rất tốt. Kế đó, hắn sử dụng Đôi Cánh Thiên Sứ treo mình trên không, vô hiệu hóa hai con thú dưới đất là Sói Băng và Linh Miêu. Bên cạnh có hỏa lực của Bách Hoa Liễu Loạn trợ giúp ít nhiều, Đạn Băng vốn là khắc tinh của chú rồng con chuyên phun lửa, chú ta bị giết là chuyện sớm muộn.
Vòng vây tạo nên bởi bốn con thú triệu hồi không được chủ nhân chỉ huy, muốn phá là quá dễ với trình tuyển thủ chuyên nghiệp. Các cao thủ trên group chat cũng không xem đây là mối đe dọa lớn lao với Thạch Bất Chuyển. Trông hắn kìa, sau khi mọc cánh bay lên trời thì bắt tay vào trị liệu đồng đội luôn.
Thắng thua đã định.
Các tuyển thủ chuyên nghiệp đã lười phải xem tiếp. Camera chuyển sang Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu trong giọng bình luận tiếc thương như đọc văn điếu của Phan Lâm và Lý Nghệ Bác.
"Tay trắng dựng nghiệp, một mình thành lập chiến đội, Diệp Tu đã từ vòng khiêu chiến đánh thẳng vào vòng chung kết, ác chiến ba trận với Bá Đồ trong bán kết, tôi nghĩ đây là một kỳ tích quá khủng." Phan Lâm nói.
"Đúng vậy, dù dừng chân trước thềm tổng chung kết, hết duyên nợ với quán quân, nhưng anh ta đã làm được điều chưa từng xảy ra trong lịch sử. Về sau Liên minh tiếp tục phát triển, e rằng càng khó có ai tái hiện. Đó là cách mà Diệp Tu ghi lại tên mình vào sử sách Vinh Quang." Lý Nghệ Bác nói.
"Chiến đội anh ấy thành lập có tương lai vô cùng xán lạn. Mỗi một tân binh trong đội đều có trình độ đáng ngạc nhiên. Họ vẫn còn không gian trưởng thành, và Hưng Hân cũng thế." Phan Lâm nói.
"Họ tuy bại mà vinh."
"Tuy bại mà vinh."
Nói xong một tràng, cả hai im lặng như mặc niệm. Lúc này, Đại Mạc Cô Yên đang đấm một cú vào mặt Quân Mạc Tiếu, nếu Quân Mạc Tiếu bị anh giết luôn thì coi như minh họa hoàn hảo cho lời bình luận của họ.
Phan Lâm và Lý Nghệ Bác không khỏi nghĩ vậy, nhưng thanh HP của Quân Mạc Tiếu còn dài lắm, hai người chỉ đành tiếc hùi hụi.
Thật ra đừng nói tiễn Quân Mạc Tiếu về làng, cú đấm của Đại Mạc Cô Yên còn chưa chắc trúng.
Song, động tác giương Ô Thiên Cơ của Quân Mạc Tiếu lại không đỡ được cú đấm kia.
Hàn Văn Thanh sửng sốt.
Một sai lầm quá vớ vẩn, lẽ nào Diệp Tu lại mắc phải?
Tim anh bỗng đập hụt một nhịp.
Trúng chiêu!
Từ cú đấm, mục tiêu như vỡ nát thành một vầng sáng lan tỏa. Cùng lúc, có tiếng mèo kêu văng vẳng vang lên. Một con Linh Miêu lông đen văng bạt đi dưới nắm đấm của Đại Mạc Cô Yên.
Hả?
Camera zoom cận cảnh, mọi người đều nhìn thấy Quân Mạc Tiếu biến thành mèo.
Vinh Quang không có phép biến hình. Cho nên, chỉ còn một khả năng duy nhất.
Kỹ năng pháp sư triệu hồi: Đổi Chỗ.
"Vãi lọ"
"Móa con Linh Miêu do Quân Mạc Tiếu triệu hồi?!"
Trên group chat, các tuyển thủ chửi mắng ầm trời.
Quân Mạc Tiếu vụt xuất hiện sau lưng Thạch Bất Chuyển.
"Đôi Cánh Thiên Sứ ha? Chói mù mắt!" Diệp Tu khen ngợi.
Kỹ năng thích khách: Liều Mình Một Hit.
"Clgt, Liều Mình Một Hit ở đâu ra vậy?!"
"Cái ô có hai hình thái Ám Dạ thôi mà? Xài hết cả hai rồi mà?" Các tuyển thủ tiếp tục mắng.