Dịch bởi Lá Mùa Thu
Là một trong bốn bậc thầy chiến thuật của Vinh Quang, Dụ Văn Châu dĩ nhiên rất nhạy với chiến thuật. Nhưng anh không dám phán bừa, vì cái cách Chu Trạch Khải đuổi giết Kiều Nhất Phàm trông chẳng giống đường lối Box-1 chút nào.
Box-1 là khi bạn tách tướng địch quan trọng nhất giai đoạn ra khỏi chỉnh thể đội hình. Kiều Nhất Phàm giỏi, điều đó ai cũng công nhận. Ưu thế đầu game của Hưng Hân đến trực tiếp từ cậu chứ đâu? Giang Ba Đào bị Diệp Tu đẩy đi xa cũng nhờ cậu quấy rối Chu Trạch Khải chứ đâu? Nói cậu là tướng Hưng Hân sáng giá nhất đầu game cũng không quá đáng, nhưng Kiều Nhất Phàm có quan trọng với Hưng Hân bằng Chu Trạch Khải với Luân Hồi không?
Trong chiến thuật Box-1, người ta rất hiếm khi để át chủ bài phe mình đi kèm địch. Làm thế là tự cắt mất trái tim, chiến đội khó thể nào đánh tiếp, trừ phi lấy át chủ bài kèm át chủ bài thì còn tạm được.
Do vậy, khi cho Chu Trạch Khải đích thân kèm Kiều Nhất Phàm, Luân Hồi đã có một pha thí tướng khó hiểu. Dụ Văn Châu nhìn Tiêu Thời Khâm, Tiêu Thời Khâm nhìn Trương Tân Kiệt, ba vị bậc thầy chiến thuật đưa đẩy ánh mắt một hồi vẫn không đi đến kết luận nào.
Mặc cho sự vô lý, Nhất Thương Xuyên Vân tiếp tục truy sát Một Tấc Tro với buff Bắn Tốc Độ và Loạn Xạ. Combo đã gây khó khăn cho cả năm tướng Hưng Hân giờ đang đổ xuống đầu một người. Một Tấc Tro vô phương phản kháng, chỉ biết liều mạng trốn chạy.
Có người chạy thì có người rượt, dù không muốn tách khỏi đội hình, Một Tấc Tro vẫn bị Nhất Thương Xuyên Vân chĩa súng đuổi theo bén gót. Né đạn đã là cả vấn đề, nói chi đến chọn lựa tuyến đường?
"Hay là Chu Trạch Khải muốn lợi dụng ưu thế nghề?" Nghĩ đến một khả năng, Tiêu Thời Khâm vội lên tiếng.
Ưu thế của nghề thiện xạ là gì? Chẳng cần suy nghĩ, các tuyển thủ chuyên nghiệp có thể lập tức đưa ra câu trả lời. Kết hợp với tình hình trước mắt, họ liền hiểu ý Tiêu Thời Khâm.
Hắn muốn nói đến tầm bắn. Là tay dài, Nhất Thương Xuyên Vân đủ sức đẩy Một Tấc Tro rời xa chiến trường mà bản thân thì còn ở lại. Nói cách khác, Box-1 của Chu Trạch Khải là vừa chặt con bài tẩy của đối thủ, vừa giữ cho chiến thuật đội mình tiếp tục vận hành.
Cùng thuộc hệ Súng, Tiêu Thời Khâm nhận ra sớm hơn Dụ Văn Châu, Trương Tân Kiệt và các tuyển thủ khác. Được hắn khơi sáng, mọi người mới gật gù cảm thấy quá đúng, nhất là khi Chu Trạch Khải đã xoay nòng súng, bắn về phía Diệp Tu và Đường Nhu mấy phát sau khi đẩy Kiều Nhất Phàm đi khá xa.
Chu Trạch Khải đã mất vị trí nòng cốt trong đội hình chiến thuật Luân Hồi, nhưng ít nhất hắn vẫn ở đó. Mấy phát súng nhắm vào Diệp Tu và Đường Nhu không phải bắn cho có. Hắn vẫn đang phối hợp nhịp đánh toàn đội.
Nhờ sự hỗ trợ của Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc và Nhất Thương Xuyên Vân, Vô Lãng tìm thấy cơ hội trốn chạy. Sử dụng Kiếm Sóng Phá Đất, hắn khiển đoản kiếm đổi hướng giữa đường và chuyển thành Liệt Ba Trảm cắt ngược bên còn lại. Không trúng ai trong số hai người Quân Mạc Tiếu và Hàn Yên Nhu, nhưng combo hai hit thực hiện chớp nhoáng đã giúp hắn lấy được một khoảng trống ngắn ngủi.
Lùi về!
Vô Lãng vội vàng tách mình khỏi Quân Mạc Tiếu và Hàn Yên Nhu. Vì bị áp sát mà bản thân là tay dài tầm trung, hắn chưa thể tìm thấy không gian cựa quậy cho tới khi Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc đến giúp. Dù không cần ngâm xướng, dàn Kiếm Sóng cũng không so nổi tốc độ ra chiêu với các kỹ năng cận chiến nên rất dễ bị đè. Giờ thì tốt rồi, lùi một bước về sau là đủ khoảng cách cho cao thủ hàng đầu như Giang Ba Đào xoay sở.
Kiếm Sóng Quang Cực!
Trong lúc bước lùi, Vô Lãng đã hất kiếm triển khai chiêu Kiếm Sóng có tốc độ nhanh nhất. Bị cận chiến áp sát thì chiêu này không có cửa, nhưng nếu có chút khoảng cách, cận chiến sẽ vì ở quá gần mà không cách nào né kịp.
Lóe sáng!
Gọi "lóe sáng" là đã sỉ nhục tốc độ của Kiếm Sóng Quang Cực. Trong từ điển của nó, cự ly một bước chân ngang với không tồn tại. Kiếm hất cũng là lúc linh hồn sóng gầm ngạo nghễ xuất hiện đằng xa. Đây là thiết lập hệ thống, phản ứng hay apm đều không xử lý nổi, trừ phi dự đoán trước bằng kinh nghiệm.
Vì thế, Vô Lãng không đánh về phía Quân Mạc Tiếu mà chọn Đường Nhu. Hắn cảm thấy Quân Mạc Tiếu sẽ đoán được hành động của mình.
Hắn nghĩ đúng, Đường Nhu không đủ kinh nghiệm lường trước chiêu này. Vấn đề ở chỗ, né tránh không phải là cách xử lý duy nhất. Từ lúc tránh chiêu Kiếm Sóng Phá Đất trước đó của Vô Lãng, Đường Nhu đã có phản ứng khi thấy Vô Lãng lùi về. Phản ứng của cô không phải né đòn, mà là vội vàng chạy theo đánh tiếp.
Hàn Yên Nhu sải bước, Hỏa Vũ Lưu Viêm đâm tới cùng lúc với chớp điện bắn ra.
Trúng!
Kiếm Sóng Quang Cực để lại một nhát cắt trên cơ thể Hàn Yên Nhu. Đồng thời, Vô Lãng cũng bị Hỏa Vũ Lưu Viêm móc lên.
Viên Vũ Côn!
Chiêu nào trúng trước đã không còn quan trọng, vì chẳng ai ngắt được ai. Hàn Yên Nhu ăn trọn Kiếm Sóng Quang Cực, Vô Lãng thì bị tóm bởi chiến mâu. Chân bước lảo đảo không thể ngăn Hàn Yên Nhu khiển Viên Vũ Côn hất Vô Lãng văng ra đất, cơ hội đào thoát ngàn năm một thuở coi như đi tong.
Quân Mạc Tiếu nhanh chóng lao lên, không vội tấn công mà tìm đến vị trí hình thành gọng kìm với Hàn Yên Nhu, để Vô Lãng trở thành miếng thịt nằm giữa, vô hiệu hóa pha tiếp cứu dự tính của Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc. Khoảng cách giữa hắn và Vô Lãng rất gần, nhưng Quân Mạc Tiếu và Hàn Yên Nhu còn gần hơn. Nói cách khác, hai tướng Hưng Hân không chỉ kẹp chặt Vô Lãng mà còn có khả năng quay sang giáp công Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc, khiến hắn không dám lỗ mãng cướp con tin về.
Và lúc này, súng vang!
Nhất Thương Xuyên Vân lại tiếp tục nã súng quấy nhiễu sự tập trung của Diệp Tu và Đường Nhu. Họ buộc phải bỏ vị trí hiện có để né đạn. Thấy gọng kìm đã lỏng, Vô Lãng lập tức lăn mình bật dậy.
"Đúng chóc luôn!"
Không còn gì nghi ngờ nữa, Chu Trạch Khải đã hành động như họ nghĩ. Vừa chế ngự Kiều Nhất Phàm, vừa lợi dụng tầm bắn xa để tiếp viện quân mình là điều hắn muốn.
Ngô Khải không để lỡ cơ hội, khiển Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc lao tới chắn trước mặt Vô Lãng. Kế hoạch bắt lẻ Vô Lãng của Hưng Hân đến đây là kết thúc. Dưới sự hỗ trợ của Nhất Thương Xuyên Vân, gọng kìm hình thành bởi Quân Mạc Tiếu và Hàn Yên Nhu đã bị Luân Hồi phá vỡ.
"Thay vì Box-1, tôi cảm thấy tính vào chiến thuật Ngôi sao hợp lý hơn." Tiêu Thời Khâm phát biểu và nhận về những cái gật đầu tán thành.
"Box-1 thật sự nằm bên kia kìa." Trương Tân Kiệt đột nhiên nói.
Là người chú trọng chi tiết, hắn nhận ra có gì đó không đúng. Khi Chu Trạch Khải nhiều lần tiếp ứng Giang Ba Đào và Ngô Khải, Hưng Hân vì sao không giúp đỡ Diệp Tu và Đường Nhu?
Điều này thật khó tin. Hưng Hân có ai? Support số một Vinh Quang, Tô Mộc Tranh! Sự ăn ý giữa cô và Diệp Tu, giữa cô và nghề pháp sư chiến đấu còn cần phải nói sao?
Nhưng Tô Mộc Tranh đâu rồi?
Khi mọi người cùng hướng ánh mắt về phía Vô Lãng bị bao vây, Trương Tân Kiệt đã sớm nhìn sang một đầu khác của chiến trường.
Tô Mộc Tranh đang bị Tôn Tường đuổi giết.
Trương Tân Kiệt không phải người thích phán bừa, nên sau thời gian quan sát rất dài, hắn mới dám chắc như đinh đóng cột rằng đây chính là Box-1 thực thụ của Luân Hồi.
Tôn Tường vs Tô Mộc Tranh.
Nhất Diệp Chi Thu vs Mộc Vũ Tranh Phong.
Box-1!
Là một trong bốn bậc thầy chiến thuật của Vinh Quang, Dụ Văn Châu dĩ nhiên rất nhạy với chiến thuật. Nhưng anh không dám phán bừa, vì cái cách Chu Trạch Khải đuổi giết Kiều Nhất Phàm trông chẳng giống đường lối Box-1 chút nào.
Box-1 là khi bạn tách tướng địch quan trọng nhất giai đoạn ra khỏi chỉnh thể đội hình. Kiều Nhất Phàm giỏi, điều đó ai cũng công nhận. Ưu thế đầu game của Hưng Hân đến trực tiếp từ cậu chứ đâu? Giang Ba Đào bị Diệp Tu đẩy đi xa cũng nhờ cậu quấy rối Chu Trạch Khải chứ đâu? Nói cậu là tướng Hưng Hân sáng giá nhất đầu game cũng không quá đáng, nhưng Kiều Nhất Phàm có quan trọng với Hưng Hân bằng Chu Trạch Khải với Luân Hồi không?
Trong chiến thuật Box-1, người ta rất hiếm khi để át chủ bài phe mình đi kèm địch. Làm thế là tự cắt mất trái tim, chiến đội khó thể nào đánh tiếp, trừ phi lấy át chủ bài kèm át chủ bài thì còn tạm được.
Do vậy, khi cho Chu Trạch Khải đích thân kèm Kiều Nhất Phàm, Luân Hồi đã có một pha thí tướng khó hiểu. Dụ Văn Châu nhìn Tiêu Thời Khâm, Tiêu Thời Khâm nhìn Trương Tân Kiệt, ba vị bậc thầy chiến thuật đưa đẩy ánh mắt một hồi vẫn không đi đến kết luận nào.
Mặc cho sự vô lý, Nhất Thương Xuyên Vân tiếp tục truy sát Một Tấc Tro với buff Bắn Tốc Độ và Loạn Xạ. Combo đã gây khó khăn cho cả năm tướng Hưng Hân giờ đang đổ xuống đầu một người. Một Tấc Tro vô phương phản kháng, chỉ biết liều mạng trốn chạy.
Có người chạy thì có người rượt, dù không muốn tách khỏi đội hình, Một Tấc Tro vẫn bị Nhất Thương Xuyên Vân chĩa súng đuổi theo bén gót. Né đạn đã là cả vấn đề, nói chi đến chọn lựa tuyến đường?
"Hay là Chu Trạch Khải muốn lợi dụng ưu thế nghề?" Nghĩ đến một khả năng, Tiêu Thời Khâm vội lên tiếng.
Ưu thế của nghề thiện xạ là gì? Chẳng cần suy nghĩ, các tuyển thủ chuyên nghiệp có thể lập tức đưa ra câu trả lời. Kết hợp với tình hình trước mắt, họ liền hiểu ý Tiêu Thời Khâm.
Hắn muốn nói đến tầm bắn. Là tay dài, Nhất Thương Xuyên Vân đủ sức đẩy Một Tấc Tro rời xa chiến trường mà bản thân thì còn ở lại. Nói cách khác, Box-1 của Chu Trạch Khải là vừa chặt con bài tẩy của đối thủ, vừa giữ cho chiến thuật đội mình tiếp tục vận hành.
Cùng thuộc hệ Súng, Tiêu Thời Khâm nhận ra sớm hơn Dụ Văn Châu, Trương Tân Kiệt và các tuyển thủ khác. Được hắn khơi sáng, mọi người mới gật gù cảm thấy quá đúng, nhất là khi Chu Trạch Khải đã xoay nòng súng, bắn về phía Diệp Tu và Đường Nhu mấy phát sau khi đẩy Kiều Nhất Phàm đi khá xa.
Chu Trạch Khải đã mất vị trí nòng cốt trong đội hình chiến thuật Luân Hồi, nhưng ít nhất hắn vẫn ở đó. Mấy phát súng nhắm vào Diệp Tu và Đường Nhu không phải bắn cho có. Hắn vẫn đang phối hợp nhịp đánh toàn đội.
Nhờ sự hỗ trợ của Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc và Nhất Thương Xuyên Vân, Vô Lãng tìm thấy cơ hội trốn chạy. Sử dụng Kiếm Sóng Phá Đất, hắn khiển đoản kiếm đổi hướng giữa đường và chuyển thành Liệt Ba Trảm cắt ngược bên còn lại. Không trúng ai trong số hai người Quân Mạc Tiếu và Hàn Yên Nhu, nhưng combo hai hit thực hiện chớp nhoáng đã giúp hắn lấy được một khoảng trống ngắn ngủi.
Lùi về!
Vô Lãng vội vàng tách mình khỏi Quân Mạc Tiếu và Hàn Yên Nhu. Vì bị áp sát mà bản thân là tay dài tầm trung, hắn chưa thể tìm thấy không gian cựa quậy cho tới khi Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc đến giúp. Dù không cần ngâm xướng, dàn Kiếm Sóng cũng không so nổi tốc độ ra chiêu với các kỹ năng cận chiến nên rất dễ bị đè. Giờ thì tốt rồi, lùi một bước về sau là đủ khoảng cách cho cao thủ hàng đầu như Giang Ba Đào xoay sở.
Kiếm Sóng Quang Cực!
Trong lúc bước lùi, Vô Lãng đã hất kiếm triển khai chiêu Kiếm Sóng có tốc độ nhanh nhất. Bị cận chiến áp sát thì chiêu này không có cửa, nhưng nếu có chút khoảng cách, cận chiến sẽ vì ở quá gần mà không cách nào né kịp.
Lóe sáng!
Gọi "lóe sáng" là đã sỉ nhục tốc độ của Kiếm Sóng Quang Cực. Trong từ điển của nó, cự ly một bước chân ngang với không tồn tại. Kiếm hất cũng là lúc linh hồn sóng gầm ngạo nghễ xuất hiện đằng xa. Đây là thiết lập hệ thống, phản ứng hay apm đều không xử lý nổi, trừ phi dự đoán trước bằng kinh nghiệm.
Vì thế, Vô Lãng không đánh về phía Quân Mạc Tiếu mà chọn Đường Nhu. Hắn cảm thấy Quân Mạc Tiếu sẽ đoán được hành động của mình.
Hắn nghĩ đúng, Đường Nhu không đủ kinh nghiệm lường trước chiêu này. Vấn đề ở chỗ, né tránh không phải là cách xử lý duy nhất. Từ lúc tránh chiêu Kiếm Sóng Phá Đất trước đó của Vô Lãng, Đường Nhu đã có phản ứng khi thấy Vô Lãng lùi về. Phản ứng của cô không phải né đòn, mà là vội vàng chạy theo đánh tiếp.
Hàn Yên Nhu sải bước, Hỏa Vũ Lưu Viêm đâm tới cùng lúc với chớp điện bắn ra.
Trúng!
Kiếm Sóng Quang Cực để lại một nhát cắt trên cơ thể Hàn Yên Nhu. Đồng thời, Vô Lãng cũng bị Hỏa Vũ Lưu Viêm móc lên.
Viên Vũ Côn!
Chiêu nào trúng trước đã không còn quan trọng, vì chẳng ai ngắt được ai. Hàn Yên Nhu ăn trọn Kiếm Sóng Quang Cực, Vô Lãng thì bị tóm bởi chiến mâu. Chân bước lảo đảo không thể ngăn Hàn Yên Nhu khiển Viên Vũ Côn hất Vô Lãng văng ra đất, cơ hội đào thoát ngàn năm một thuở coi như đi tong.
Quân Mạc Tiếu nhanh chóng lao lên, không vội tấn công mà tìm đến vị trí hình thành gọng kìm với Hàn Yên Nhu, để Vô Lãng trở thành miếng thịt nằm giữa, vô hiệu hóa pha tiếp cứu dự tính của Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc. Khoảng cách giữa hắn và Vô Lãng rất gần, nhưng Quân Mạc Tiếu và Hàn Yên Nhu còn gần hơn. Nói cách khác, hai tướng Hưng Hân không chỉ kẹp chặt Vô Lãng mà còn có khả năng quay sang giáp công Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc, khiến hắn không dám lỗ mãng cướp con tin về.
Và lúc này, súng vang!
Nhất Thương Xuyên Vân lại tiếp tục nã súng quấy nhiễu sự tập trung của Diệp Tu và Đường Nhu. Họ buộc phải bỏ vị trí hiện có để né đạn. Thấy gọng kìm đã lỏng, Vô Lãng lập tức lăn mình bật dậy.
"Đúng chóc luôn!"
Không còn gì nghi ngờ nữa, Chu Trạch Khải đã hành động như họ nghĩ. Vừa chế ngự Kiều Nhất Phàm, vừa lợi dụng tầm bắn xa để tiếp viện quân mình là điều hắn muốn.
Ngô Khải không để lỡ cơ hội, khiển Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc lao tới chắn trước mặt Vô Lãng. Kế hoạch bắt lẻ Vô Lãng của Hưng Hân đến đây là kết thúc. Dưới sự hỗ trợ của Nhất Thương Xuyên Vân, gọng kìm hình thành bởi Quân Mạc Tiếu và Hàn Yên Nhu đã bị Luân Hồi phá vỡ.
"Thay vì Box-1, tôi cảm thấy tính vào chiến thuật Ngôi sao hợp lý hơn." Tiêu Thời Khâm phát biểu và nhận về những cái gật đầu tán thành.
"Box-1 thật sự nằm bên kia kìa." Trương Tân Kiệt đột nhiên nói.
Là người chú trọng chi tiết, hắn nhận ra có gì đó không đúng. Khi Chu Trạch Khải nhiều lần tiếp ứng Giang Ba Đào và Ngô Khải, Hưng Hân vì sao không giúp đỡ Diệp Tu và Đường Nhu?
Điều này thật khó tin. Hưng Hân có ai? Support số một Vinh Quang, Tô Mộc Tranh! Sự ăn ý giữa cô và Diệp Tu, giữa cô và nghề pháp sư chiến đấu còn cần phải nói sao?
Nhưng Tô Mộc Tranh đâu rồi?
Khi mọi người cùng hướng ánh mắt về phía Vô Lãng bị bao vây, Trương Tân Kiệt đã sớm nhìn sang một đầu khác của chiến trường.
Tô Mộc Tranh đang bị Tôn Tường đuổi giết.
Trương Tân Kiệt không phải người thích phán bừa, nên sau thời gian quan sát rất dài, hắn mới dám chắc như đinh đóng cột rằng đây chính là Box-1 thực thụ của Luân Hồi.
Tôn Tường vs Tô Mộc Tranh.
Nhất Diệp Chi Thu vs Mộc Vũ Tranh Phong.
Box-1!