Dịch bởi Lá Mùa Thu
Đỡ đòn tấn công từ xa của hệ Súng?
Đây là chuyện không tưởng với trình độ người chơi thường, dù có xảy ra cũng nhờ may mắn hơn là kỹ thuật. Ở trình độ chuyên nghiệp, số người làm được điều này không phải ít, nhưng cũng chỉ dừng tại mức thi thoảng một hai hit mà thôi.
Vậy mà, Đỗ Minh lại khiển Ngô Sương Câu Nguyệt dùng đại chiêu nghênh đón hỏa lực chính diện của bậc thầy pháo súng?
Mọi người đều tròn xoe mắt vì kinh ngạc. Trận đấu đêm nay có vô vàn yếu tố bất ngờ, và bây giờ là lượt biểu diễn của Đỗ Minh.
Nếu là loạt đạn rào rạt như mưa của thiện xạ, người giỏi cỡ nào cũng khó lòng đỡ hết toàn bộ do chướng ngại ở tốc độ hành động của nhân vật. Vì bậc thầy pháo súng bắn thưa thớt hơn nên Đỗ Minh mới muốn thử, nhưng uy lực và AoE của mỗi quả pháo là một vấn đề khác.
Lửa đỏ nuốt chửng Ngô Sương Câu Nguyệt rồi bừng cháy tại chỗ. Lẽ ra Hàn Yên Nhu mới là trung tâm của vụ nổ nếu toàn bộ đạn pháo không bị Ngô Sương Câu Nguyệt chặn đứng từ vị trí của mình. Bằng thanh HP bắt đầu trượt dốc, hắn cản tối đa lượng pháo đến được sau lưng.
Đợt pháo kích bị ngăn trở rồi!
Cứ ngạc nhiên đi, đó đã là sự thật. Đôi chút HP đổi về một Ngô Sương Câu Nguyệt giữ vững vị trí, thậm chí không bị hất bay bởi lực chấn động. Phải nói, Đỗ Minh nắm bắt yếu tố uy lực chiêu quá tốt.
Dùng bản thân làm khiên chắn, hắn hi sinh một lượng máu nhất định để duy trì cục diện có lợi cho Luân Hồi. Máu của Ngô Sương Câu Nguyệt đổi lấy máu của Một Tấc Tro, người đang bị Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc tấn công liên tục bằng những hit đâm từ sau lưng với lượng HP tiêu tốn hơn nhiều.
Tô Mộc Tranh nên điều chỉnh, tìm hướng khác hay đổi kỹ năng?
Vắt óc suy nghĩ dùm cô là người hâm mộ và Phan Lâm cùng Lý Nghệ Bác. Hai bình luận viên đang thảo luận trên tivi rằng kỹ năng nào của bậc thầy pháo súng không sợ bị đỡ đòn, chẳng hạn như Pháo Laser hoặc Vệ Tinh Xạ Tuyến. Họ thao thao bất tuyệt những cái tên kỹ năng đã thuộc nằm lòng.
Song, Tô Mộc Tranh không chọn thay đổi.
Cô chỉ khiển Mộc Vũ Tranh Phong tiếp tục đẩy tới, thể hiện rõ ý đồ gia tăng hỏa lực để dồn sát thương lên Ngô Sương Câu Nguyệt.
Đỗ Minh chơi cứng, thì cô cũng chơi cứng!
Khán giả xem mà cạn lời. Đây chẳng phải thái độ tranh hơn thua đó sao? Suốt cả trận đều vậy, cả hai đội đều vậy.
Suy nghĩ của khán giả không sai, nhưng có chút nông cạn.
Đánh đến lúc này, có thể nói phong cách trận đấu đã được định hình. Nhà đương kim vô địch Luân Hồi trên đường bảo vệ ngôi vương cho năm thứ ba liên tục và chú lính mới Hưng Hân càng đánh càng gây bất ngờ cho người xem đều chọn lối chơi cứng rắn, đến mức thí cả quân bài trị liệu cực kỳ quan trọng ngay đầu game. Họ tranh nhau từng chút một để sở hữu quyền chủ động. Kết quả sẽ được quyết định bởi khả năng quán triệt tư tưởng của mỗi đội, xem ai kiên trì hơn ai.
Nếu Mộc Vũ Tranh Phong dồn dame và Ngô Sương Câu Nguyệt đỡ đòn, thế chủ động sẽ nằm trong tay Hưng Hân. Thay đổi cách đánh là tự đẩy mình vào bị động. Linh hoạt và xảo trá là điều cần thiết trên chiến trường, nhưng đấy là khi tình huống cho phép mà thôi. Luân Hồi đang dồn ép, quyết không cho Hưng Hân đường sống hay bất cứ cơ hội nào trở mình. Tô Mộc Tranh không có thời gian thử nghiệm. Cô đã làm gì, thì sẽ làm luôn cho trót.
Lúc cần kiên định, phải kiên định tới tận cùng.
Đỗ Minh, chú dám đỡ, chị dám bắn nát người chú!
Việc đỡ đòn sẽ chẳng kéo dài. Người ta không làm điều này khi đối đầu với hệ Súng là có lý do. Nguy hiểm quá lớn, độ khó quá cao, Đỗ Minh chẳng qua chỉ kiếm cái kế tạm thời. Nếu đổi thành sàn đấu 1v1, hắn chắc chắn không thể đỡ đòn suốt quá trình áp sát đối phương.
Thấy Tô Mộc Tranh không nhượng bộ, khán giả lại quay sang nghĩ cách dùm Đỗ Minh. Mà Đỗ Minh thì đang vã mồ hôi. Hắn chơi cứng vì muốn dọa Tô Mộc Tranh ngừng bắn hoặc giảm nhiệt để mình dễ thở, ai ngờ cô không ngừng mà còn bắn dứt khoát hơn. Chẳng khác nào rơi vào biển lửa, lúc này đến phiên hắn phải chọn đi hay ở.
Đấu đoàn đội là cuộc chơi domino. Nếu hắn trốn chạy, hậu quả trực tiếp là Tôn Tường sẽ ăn pháo trong khi Đường Nhu nhân cơ hội tấn công Ngô Khải, giúp Kiều Nhất Phàm thoát thân. Rốt cuộc vẫn quay về vấn đề này. Bài toán sinh tử của Kiều Nhất Phàm đã tác động đến tất cả các tướng trong trận, mà hiện tại, quyền giải toán đang nằm trong tay Đỗ Minh. Đáp án hắn đưa ra sẽ ảnh hưởng đến mọi bước tiếp theo.
Bỏ chạy?
Đỗ Minh gạt phắt.
Suốt từ đầu trận đấu, chưa một ai từng chọn thoái nhượng. Đến cả An Văn Dật, cậu trị liệu mang danh khuyết điểm kia cũng dám đối đầu với Chu Trạch Khải. Đỗ Minh muốn cho Hưng Hân nhìn thấy Luân Hồi không hề thiếu quyết tâm và dũng khí.
Cố chịu đựng.
Giữa cuồn cuộn lửa cháy và khói pháo phun trào, đại chiêu Ảo Ảnh Vô Hình Kiếm kết thúc một cách chủ động dưới thao tác của Đỗ Minh. Hắn không muốn dính debuff đông cứng khi thu chiêu. Bóng kiếm vẫn loang loáng trên tay hắn, đạn pháo vẫn bay đến vù vù từ Tô Mộc Tranh, nhưng ngọn lửa bùng lên là do hắn chém nổ.
"Cố trụ!"
Ngoài trận, fan Luân Hồi cùng nhau gào to. Giờ phút này, họ chẳng còn nghĩ ngợi vì sao Đỗ Minh phải vất vả đỡ pháo hay điều hắn làm sẽ ảnh hưởng đến những ai. Họ đang chìm ngập trong xúc động bởi thái độ của hắn. Người ta đã biết về một Hưng Hân nhất quyết không lùi, kiên cường bất khuất, vậy cũng nên biết rằng, Luân Hồi không khác!
Cố trụ, chỉ cần cố trụ vững là được.
Cả Đỗ Minh cũng như quên đi mục đích của chính mình. Hắn cắm cúi ra chiêu và ra chiêu. Cây kỹ năng càng lúc càng bị lấp bởi những đồng hồ cooldown đã chiếm cứ toàn bộ đầu óc, không cho hắn nghĩ thêm gì khác.
Ầm!
Tiếng nổ vang liên tiếp bên tai gây choáng váng. Fan Luân Hồi đau thắt lòng khi nhìn thấy Ngô Sương Câu Nguyệt văng đi.
Không trụ nổi rồi ư?
Đỗ Minh đã rất cố gắng. Hắn làm được điều khó tin, nhưng kết quả vẫn đáng buồn.
Chấm dứt rồi sao?
Chưa!
Chưa đâu.
Cơ thể Ngô Sương Câu Nguyệt bị đẩy lùi, thanh kiếm trên tay hắn vẫn vung lên.
Rút Đao Trảm!
Ánh kiếm lấp loáng đi kèm hai tiếng pháo nổ. Hắn kịp đỡ thêm hai quả pháo trước lúc bay xa. Rơi xuống và Chịu Thân, hắn bật dậy.
Tam Đoạn Trảm.
Chưa cần đứng thẳng, Ngô Sương Câu Nguyệt đã tiếp tục chạy về.
Ầm ầm ầm, thêm ba quả nữa. Ngô Sương Câu Nguyệt dấn thân vào lửa đạn, liều mình cản pháo như chẳng có ngày mai.
Tiếng vỗ tay vang lên rào rào đầy xúc cảm. Fan Luân Hồi muốn biểu đạt tâm trạng của mình thật dữ dội, nhưng đây là cách duy nhất họ có thể làm. Họ gào khan cả giọng, vỗ sưng cả tay.
Lượng HP Ngô Sương Câu Nguyệt mất đi từ sự kiên cường của Đỗ Minh là bao nhiêu không còn quan trọng. Người ta chỉ biết rằng, hắn đã đưa ra đáp án thỏa đáng cho bài toán sinh tử. Một đáp án phép màu.
Người Luân Hồi không thể phụ lòng hắn. Tôn Tường kèm chặt Đường Nhu không buông, Giang Ba Đào trói chân Bánh Bao bằng mọi giá. Diệp Tu bứt khỏi Chu Trạch Khải thì sao chứ? Bị Chu Trạch Khải nã đạn quấy rối phía sau, hắn muốn làm gì cũng chẳng dễ dàng, nếu không muốn nói là vô cùng ức chế.
Còn Kiều Nhất Phàm, tâm điểm của bài toán, thì đã sử dụng hết sạch lượng trick của cả trận quỷ lẫn thích khách. Tiếc thay, người truy sát cậu là một thích khách thực thụ và chuyên nghiệp.
Đồng đội đã tạo nên cơ hội quá tuyệt vời cho Ngô Khải. Áp sát thành công trong cuộc đấu một chọi một, nếu để sổng trận quỷ thì thích khách này quá phế.
Ngô Khải không phế.
Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc trút những nhát đâm dày đặc xuống Một Tấc Tro, mang đi toàn máu là máu.
Đỡ đòn tấn công từ xa của hệ Súng?
Đây là chuyện không tưởng với trình độ người chơi thường, dù có xảy ra cũng nhờ may mắn hơn là kỹ thuật. Ở trình độ chuyên nghiệp, số người làm được điều này không phải ít, nhưng cũng chỉ dừng tại mức thi thoảng một hai hit mà thôi.
Vậy mà, Đỗ Minh lại khiển Ngô Sương Câu Nguyệt dùng đại chiêu nghênh đón hỏa lực chính diện của bậc thầy pháo súng?
Mọi người đều tròn xoe mắt vì kinh ngạc. Trận đấu đêm nay có vô vàn yếu tố bất ngờ, và bây giờ là lượt biểu diễn của Đỗ Minh.
Nếu là loạt đạn rào rạt như mưa của thiện xạ, người giỏi cỡ nào cũng khó lòng đỡ hết toàn bộ do chướng ngại ở tốc độ hành động của nhân vật. Vì bậc thầy pháo súng bắn thưa thớt hơn nên Đỗ Minh mới muốn thử, nhưng uy lực và AoE của mỗi quả pháo là một vấn đề khác.
Lửa đỏ nuốt chửng Ngô Sương Câu Nguyệt rồi bừng cháy tại chỗ. Lẽ ra Hàn Yên Nhu mới là trung tâm của vụ nổ nếu toàn bộ đạn pháo không bị Ngô Sương Câu Nguyệt chặn đứng từ vị trí của mình. Bằng thanh HP bắt đầu trượt dốc, hắn cản tối đa lượng pháo đến được sau lưng.
Đợt pháo kích bị ngăn trở rồi!
Cứ ngạc nhiên đi, đó đã là sự thật. Đôi chút HP đổi về một Ngô Sương Câu Nguyệt giữ vững vị trí, thậm chí không bị hất bay bởi lực chấn động. Phải nói, Đỗ Minh nắm bắt yếu tố uy lực chiêu quá tốt.
Dùng bản thân làm khiên chắn, hắn hi sinh một lượng máu nhất định để duy trì cục diện có lợi cho Luân Hồi. Máu của Ngô Sương Câu Nguyệt đổi lấy máu của Một Tấc Tro, người đang bị Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc tấn công liên tục bằng những hit đâm từ sau lưng với lượng HP tiêu tốn hơn nhiều.
Tô Mộc Tranh nên điều chỉnh, tìm hướng khác hay đổi kỹ năng?
Vắt óc suy nghĩ dùm cô là người hâm mộ và Phan Lâm cùng Lý Nghệ Bác. Hai bình luận viên đang thảo luận trên tivi rằng kỹ năng nào của bậc thầy pháo súng không sợ bị đỡ đòn, chẳng hạn như Pháo Laser hoặc Vệ Tinh Xạ Tuyến. Họ thao thao bất tuyệt những cái tên kỹ năng đã thuộc nằm lòng.
Song, Tô Mộc Tranh không chọn thay đổi.
Cô chỉ khiển Mộc Vũ Tranh Phong tiếp tục đẩy tới, thể hiện rõ ý đồ gia tăng hỏa lực để dồn sát thương lên Ngô Sương Câu Nguyệt.
Đỗ Minh chơi cứng, thì cô cũng chơi cứng!
Khán giả xem mà cạn lời. Đây chẳng phải thái độ tranh hơn thua đó sao? Suốt cả trận đều vậy, cả hai đội đều vậy.
Suy nghĩ của khán giả không sai, nhưng có chút nông cạn.
Đánh đến lúc này, có thể nói phong cách trận đấu đã được định hình. Nhà đương kim vô địch Luân Hồi trên đường bảo vệ ngôi vương cho năm thứ ba liên tục và chú lính mới Hưng Hân càng đánh càng gây bất ngờ cho người xem đều chọn lối chơi cứng rắn, đến mức thí cả quân bài trị liệu cực kỳ quan trọng ngay đầu game. Họ tranh nhau từng chút một để sở hữu quyền chủ động. Kết quả sẽ được quyết định bởi khả năng quán triệt tư tưởng của mỗi đội, xem ai kiên trì hơn ai.
Nếu Mộc Vũ Tranh Phong dồn dame và Ngô Sương Câu Nguyệt đỡ đòn, thế chủ động sẽ nằm trong tay Hưng Hân. Thay đổi cách đánh là tự đẩy mình vào bị động. Linh hoạt và xảo trá là điều cần thiết trên chiến trường, nhưng đấy là khi tình huống cho phép mà thôi. Luân Hồi đang dồn ép, quyết không cho Hưng Hân đường sống hay bất cứ cơ hội nào trở mình. Tô Mộc Tranh không có thời gian thử nghiệm. Cô đã làm gì, thì sẽ làm luôn cho trót.
Lúc cần kiên định, phải kiên định tới tận cùng.
Đỗ Minh, chú dám đỡ, chị dám bắn nát người chú!
Việc đỡ đòn sẽ chẳng kéo dài. Người ta không làm điều này khi đối đầu với hệ Súng là có lý do. Nguy hiểm quá lớn, độ khó quá cao, Đỗ Minh chẳng qua chỉ kiếm cái kế tạm thời. Nếu đổi thành sàn đấu 1v1, hắn chắc chắn không thể đỡ đòn suốt quá trình áp sát đối phương.
Thấy Tô Mộc Tranh không nhượng bộ, khán giả lại quay sang nghĩ cách dùm Đỗ Minh. Mà Đỗ Minh thì đang vã mồ hôi. Hắn chơi cứng vì muốn dọa Tô Mộc Tranh ngừng bắn hoặc giảm nhiệt để mình dễ thở, ai ngờ cô không ngừng mà còn bắn dứt khoát hơn. Chẳng khác nào rơi vào biển lửa, lúc này đến phiên hắn phải chọn đi hay ở.
Đấu đoàn đội là cuộc chơi domino. Nếu hắn trốn chạy, hậu quả trực tiếp là Tôn Tường sẽ ăn pháo trong khi Đường Nhu nhân cơ hội tấn công Ngô Khải, giúp Kiều Nhất Phàm thoát thân. Rốt cuộc vẫn quay về vấn đề này. Bài toán sinh tử của Kiều Nhất Phàm đã tác động đến tất cả các tướng trong trận, mà hiện tại, quyền giải toán đang nằm trong tay Đỗ Minh. Đáp án hắn đưa ra sẽ ảnh hưởng đến mọi bước tiếp theo.
Bỏ chạy?
Đỗ Minh gạt phắt.
Suốt từ đầu trận đấu, chưa một ai từng chọn thoái nhượng. Đến cả An Văn Dật, cậu trị liệu mang danh khuyết điểm kia cũng dám đối đầu với Chu Trạch Khải. Đỗ Minh muốn cho Hưng Hân nhìn thấy Luân Hồi không hề thiếu quyết tâm và dũng khí.
Cố chịu đựng.
Giữa cuồn cuộn lửa cháy và khói pháo phun trào, đại chiêu Ảo Ảnh Vô Hình Kiếm kết thúc một cách chủ động dưới thao tác của Đỗ Minh. Hắn không muốn dính debuff đông cứng khi thu chiêu. Bóng kiếm vẫn loang loáng trên tay hắn, đạn pháo vẫn bay đến vù vù từ Tô Mộc Tranh, nhưng ngọn lửa bùng lên là do hắn chém nổ.
"Cố trụ!"
Ngoài trận, fan Luân Hồi cùng nhau gào to. Giờ phút này, họ chẳng còn nghĩ ngợi vì sao Đỗ Minh phải vất vả đỡ pháo hay điều hắn làm sẽ ảnh hưởng đến những ai. Họ đang chìm ngập trong xúc động bởi thái độ của hắn. Người ta đã biết về một Hưng Hân nhất quyết không lùi, kiên cường bất khuất, vậy cũng nên biết rằng, Luân Hồi không khác!
Cố trụ, chỉ cần cố trụ vững là được.
Cả Đỗ Minh cũng như quên đi mục đích của chính mình. Hắn cắm cúi ra chiêu và ra chiêu. Cây kỹ năng càng lúc càng bị lấp bởi những đồng hồ cooldown đã chiếm cứ toàn bộ đầu óc, không cho hắn nghĩ thêm gì khác.
Ầm!
Tiếng nổ vang liên tiếp bên tai gây choáng váng. Fan Luân Hồi đau thắt lòng khi nhìn thấy Ngô Sương Câu Nguyệt văng đi.
Không trụ nổi rồi ư?
Đỗ Minh đã rất cố gắng. Hắn làm được điều khó tin, nhưng kết quả vẫn đáng buồn.
Chấm dứt rồi sao?
Chưa!
Chưa đâu.
Cơ thể Ngô Sương Câu Nguyệt bị đẩy lùi, thanh kiếm trên tay hắn vẫn vung lên.
Rút Đao Trảm!
Ánh kiếm lấp loáng đi kèm hai tiếng pháo nổ. Hắn kịp đỡ thêm hai quả pháo trước lúc bay xa. Rơi xuống và Chịu Thân, hắn bật dậy.
Tam Đoạn Trảm.
Chưa cần đứng thẳng, Ngô Sương Câu Nguyệt đã tiếp tục chạy về.
Ầm ầm ầm, thêm ba quả nữa. Ngô Sương Câu Nguyệt dấn thân vào lửa đạn, liều mình cản pháo như chẳng có ngày mai.
Tiếng vỗ tay vang lên rào rào đầy xúc cảm. Fan Luân Hồi muốn biểu đạt tâm trạng của mình thật dữ dội, nhưng đây là cách duy nhất họ có thể làm. Họ gào khan cả giọng, vỗ sưng cả tay.
Lượng HP Ngô Sương Câu Nguyệt mất đi từ sự kiên cường của Đỗ Minh là bao nhiêu không còn quan trọng. Người ta chỉ biết rằng, hắn đã đưa ra đáp án thỏa đáng cho bài toán sinh tử. Một đáp án phép màu.
Người Luân Hồi không thể phụ lòng hắn. Tôn Tường kèm chặt Đường Nhu không buông, Giang Ba Đào trói chân Bánh Bao bằng mọi giá. Diệp Tu bứt khỏi Chu Trạch Khải thì sao chứ? Bị Chu Trạch Khải nã đạn quấy rối phía sau, hắn muốn làm gì cũng chẳng dễ dàng, nếu không muốn nói là vô cùng ức chế.
Còn Kiều Nhất Phàm, tâm điểm của bài toán, thì đã sử dụng hết sạch lượng trick của cả trận quỷ lẫn thích khách. Tiếc thay, người truy sát cậu là một thích khách thực thụ và chuyên nghiệp.
Đồng đội đã tạo nên cơ hội quá tuyệt vời cho Ngô Khải. Áp sát thành công trong cuộc đấu một chọi một, nếu để sổng trận quỷ thì thích khách này quá phế.
Ngô Khải không phế.
Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc trút những nhát đâm dày đặc xuống Một Tấc Tro, mang đi toàn máu là máu.