Đang trao đổi với Muội Quang thì có người gửi tin nhắn mật đến.
Là Yên Vũ Thương Thương, hội trưởng công hội Yên Vũ Lâu ở khu 10, vừa thấy tin kỷ lục của Mưu Đồ Bá Đạo được lên TV đã sốt sắng gọi cho Diệp Tu, “27 phút 41 giây đó đại ca ơi, có ăn nổi không?”
“Hướng dẫn làm được, ông thì sao?” Diệp Tu trả lời.
“Tui thấy việc này… có hơi hư cấu…” Yên Vũ Thương Thương thành thật bảo.
“Nhất định phải giữ vững niềm tin, giờ ai cũng chăm chăm vào kỷ lục, sắp tới lúc nổi tiếng rồi ông bạn.” Diệp Tu dụ khị.
“Này, không phá được có được rút xiền về không?” Yên Vũ Thương Thương hỏi.
“Tui đã bảo không từ đầu mà…” Diệp Tu không thương thuyết.
“Một nửa thì sao?”
“Đừng có vớ vẩn.”
“Mọe, đậu má nó, bọn Mưu Đồ Bá Đạo khốn nạn quá.” Yên Vũ Thương Thương xỉ vả.
“Còn ngồi đấy mà chửi thì lập team tập theo hướng dẫn của tui đi, tui khuyên ông nên kiếm cao thủ có kinh nghiệm chút, vừa tập vừa đánh có khi tự nhiên lại được đấy.” Diệp Tu nói.
“Có mà ông vớ vẩn ấy, nửa đêm nửa hôm tui kiếm đâu ra người. Mà cái hướng dẫn của ông hạn chế nghề nghiệp, tui còn chưa kêu đủ team đâu.” Yên Vũ Thương Thương làu bàu.
“Bốc phét, khiêm tốn vừa thôi, Yên Vũ Lâu to thế mà không đủ lập team, ai tin.” Diệp Tu nói.
“Rồi rồi, tui khiêm tốn, nhưng vẫn khó xơi quá, ông anh còn tuyệt chiêu nào nữa không?” Yên Vũ Thương Thương hỏi.
“Không, không có thật, viết hết trong hướng dẫn rồi.” Diệp Tu đáp.
“Thế trong hướng dẫn có trọng điểm hay gì đó không?” Yên Vũ Thương Thương ướm hỏi.
Giờ thì Diệp Tu đã hiểu, trả lời, “Ra là muốn hỏi cái này, sao không nói sớm” Diệp Tu vẫn lấy làm lạ, không hiểu Yên Vũ Thương Thương mật cho hắn làm gì, cứ than ngắn thở dài như thể chán đời tìm bạn tỉ tê trút bầu tâm sự, Diệp Tu không thấy mình và Yên Vũ Thương Thương có thể trở thành đối tượng tâm giao chỉ sau một vụ giao dịch. Thấy Yên Vũ Thương Thương dẫn dắt câu chuyện đến “tuyệt chiêu”, “trọng điểm” thì cuối cùng cũng vỡ lẽ.
“Mấy ông cũng thấy rồi phải không? Trong hướng dẫn có mấy điểm quan trọng, chỉ cần nắm được thì không nhất thiết phải bắt chước y hệt như hướng dẫn, các ông thử kết hợp mấy chỗ quan trọng với cách đánh mình quen xem sao. Thế ông tìm được mấy chỗ?” Diệp Tu gửi tin, cũng phải cảm thán tay Yên Vũ Lâu này khá ra phết. Biết thế chẳng chuẩn bị hướng dẫn tỉ mỉ vậy làm chi.
“À thì, 7 chỗ.” Yên Vũ Thương Thương trả lời.
“7 chỗ nào?”
“Tui đánh dấu trong file, gửi lại ông xem nhá?”
“Ừ.”
Diệp Tu mở hòm thư, thấy mail của Yên Vũ Thương Thương vừa tới, mở ra xem. Mấy điểm quan trọng này thực chất là hắn chỉnh sửa trên bản hướng dẫn của Muội Quang viết ra. Chỗ Yên Vũ Thương Thương đánh dấu đều không sai, quả là họ đã tìm thấy được tinh hoa trong bài hướng dẫn, cũng là phần có giá trị nhất. Đối với đám cao thủ thì hướng dẫn của Muội Quang không có tác dụng gì lớn lắm, kỹ thuật trong tay mình, ai cũng biết phải làm thế nào, cần hướng dẫn làm quái gì?
“7 chỗ này đúng hết rồi.” Diệp Tu đáp lại, “Nhưng vẫn còn 2 chỗ nữa, tui đánh dấu xong gửi lại, ông mở ra xem đi.”
“Ố ố, ok.” Yên Vũ Thương Thương trả lời. Gã liên hệ với Quân Mạc Tiếu chính vì cái này đây. Lúc Quân Mạc Tiếu đưa bản hướng dẫn gã đã nhận ra ngay những điểm khác lạ, sau đó đem ra thảo luận với hội cao thủ trong công hội, tìm ra được 7 chỗ. Nhưng gã vẫn sợ còn sót chỗ nào mình không tìm được, thế là chạy đi hỏi Quân Mạc Tiếu. Vừa thấy quả nhiên còn 2 chỗ bị bỏ sót thì sốt sình sịch lên muốn xem, tâm trạng cứ như tìm thấy trứng phục sinh.
Yên Vũ Thương Thương nhận file xong thì chả thấy nói năng gì nữa. Diệp Tu cho là việc đã xong, chẳng ngờ một lúc sau lại thấy Yên Vũ Thương Thương gửi tin đến, “Ra rồi, kỷ lục ra rồi.”
“Hả? Ở đâu?” Diệp Tu xem tin tức thì không thấy có gì mới, thậm chí còn cẩn thận mở bảng kỷ lục ra nhìn, vẫn là Mưu Đồ Bá Đạo dẫn đầu bảng.
“Khu 7 cơ, vừa đi.” Yên Vũ Thương Thương gửi tới biểu cảm phát điên.
Suýt nữa thì Diệp Tu hộc máu. Đương nhiên, hắn hiểu là vì Yên Vũ Lâu muốn thử theo hướng dẫn trước, không muốn phí lượt vào phó bản khu 10 nên mới cho cao thủ sang tập ở khu khác. Kể ra tay Yên Vũ Thương Thương này cũng tội, 11 giờ mới hoàn thành giao dịch, 12 giờ bắt đầu phá bản, trong một tiếng có thể triệu tập được từng ấy acc nghề phù hợp, khả năng phối hợp cao phết. Tiếc là hơi nhọ, thử một lúc là ra được kỷ lục, sớm biết thế thì chạy sang khu khác làm gì cho mất công?
“Thành tích bao nhiêu?” Diệp Tu vừa nhịn cười vừa hỏi, hắn có thể cảm nhận được Yên Vũ Thương Thương đang hối hận cỡ nào.
“26 phút 11 giây 45″ Yên Vũ Thương Thương đáp.
“Ngon, cũng khiến cả làng phải trố mắt á, thế khu 7 phản ứng thế nào?” Diệp Tu hỏi.
“Được huân chương vinh dự “Rảnh rỗi sinh nông nổi”.” Yên Vũ Thương Thương cay cú trả lời. Ở khu cũ, vì thập cẩm lý do mà có một số lượng lớn người chơi không vào Thần Chi Lĩnh Vực. Người chơi không bị ép buộc phải đến Thần Chi Lĩnh Vực, ở lại khu cũ vẫn có vô số trò giải trí phục vụ cấp 70. Nhưng lấy acc nhỏ đi phá kỷ lục phó bản thấp chả phải chuyện vẻ vang gì. Có phá bản cũng nên là phó bản 70 kìa.
“Thế giờ về khu 10 đánh đi thôi.” Diệp Tu nói.
“Nhỡ đến khu này rồi lại không ra được thì sao.” Yên Vũ Thương Thương phiền muộn nói.
“Đã nắm được trọng điểm thì cứ vô tư.” Diệp Tu nói. Đội ngũ này lấy được kỷ lục, Diệp Tu khẳng định họ không sao y bản chính theo hướng dẫn.
Trong một thời gian ngắn mà có thể nằm lòng cả cái bản hướng dẫn dài ngoằng đó mà không sai một ly nào là không thể, cao thủ cũng bó tay. Thực chất hướng dẫn chỉ là giấy, người mới là sống, nắm được mấu chốt của bài hướng dẫn, nắm được lý thuyết trong đó mới là cách dùng hướng dẫn hiệu quả nhất.
Nhóm cao thủ của Yên Vũ Lâu biết rõ điều đó, họ nhanh chóng bắt được trọng điểm trong hướng dẫn, hay chính là những chỗ Diệp Tu đã chỉnh sửa. Sau đó kết hợp phần Diệp Tu đã sửa cùng với cách đánh quen thuộc của mình, quả nhiên phá được kỷ lục khu 7. Trên thực tế, họ làm theo hướng dẫn rất ít.
“Mong là thế.” Yên Vũ Thương Thương trả lời, kèm theo một icon tươi cười, chứng tỏ tay này ngoài thì cứ bảo lo này sợ kia, trong lòng thì đã sướng rơn rồi. Phát hiện trứng phục sinh trong hướng dẫn đủ khiến thằng chả tự tin đầy mình.
Sau lần đóng tin tức này hai người không liên hệ nữa. Diệp Tu cùng bốn người Tô Mộc Tranh, Đường Nhu, Kiều Nhất Phàm và Bánh Bao Xâm Lấn tiếp tục đi phó bản. Hồi tán gẫu cùng Muội Quang và Yên Vũ Thương Thương, hắn đều vừa chat vừa đánh, không bùng nổ tốc độ tay, chỉ giữ tiết tấu vừa phải, đánh quái, gõ chữ, kể ra cũng bận rộn không ngừng.
Không phải theo đuổi kỷ lục nên cũng không còn gì căng thẳng nữa. Đường Nhu và Bánh Bao Xâm Lấn đều tập luyện giới hạn, Kiều Nhất Phàm cố gắng thao tác trận quỷ Một Tấc Tro của mình, luyện cách thích ứng với mọi tình huống. Thành thử ra trông Diệp Tu lại thật giống một thằng tầm thường chỉ cần kinh nghiệm.
Diệp Tu vừa đánh quái vừa để ý tin tức.
Sau khi Mưu Đồ Bá Đạo chiếm được kỷ lục, kênh thế giới lại bắt đầu nổi gió. Các công hội lớn vẫn im hơi lặng tiếng, bình luận đều từ những người chơi thông thường không liên quan gì đến kỷ lục. Ai cũng đoán già đoán non bao giờ Quân Mạc Tiếu sẽ lại nghiền nát kỷ lục, sẽ hơn bao nhiêu phút, lại có người lập bàn cá cược, hơn nửa đêm, kênh thế giới đông vui như Tết.
Thời gian phó bản của Diệp Tu lần này là 33 phút, không có gì đặc biệt. Đi ra đổi cửa phó bản cũng phải nhòm trước ngó sau, dù sao thù hận của các công hội khác vẫn còn.
Diệp Tu tính toán thời gian, đã gần 1 giờ, cũng là lúc các công hội lớn đi xong 2 lượt phó bản. Nhưng nhìn một lúc vẫn không thấy hệ thống báo tin gì. Diệp Tu mở bảng thành tích ra, vị trí thứ 2 và 3 đã đổi chủ, nhưng khoảng cách 2 phút thần thánh của Mưu Đồ Bá Đạo thì vẫn bất di bất dịch.
Yên Vũ Thương Thương lại gửi tin, nói rằng lần đầu của họ đã thất bại.
“Cố lên.” Diệp Tu cũng chỉ có thể cổ vũ đến thế. Phá kỷ lục không được có sai lầm, có ai lúc nào cũng chuẩn chỉnh được đâu? Cũng không phải cố ý phạm lỗi.
“Kiểu gì đêm nay cũng được.” Lần này Yên Vũ Thương Thương tỏ ra đầy tự tin. Diệp Tu đoán chừng trong tay thằng chả có đến mấy team liền, trữ sẵn lượt vào phó bản, đêm nay ắt hẳn cày những 6, 9, 12 lần mới chịu.
Lúc nhóm Diệp Tu ra khỏi phó bản đã là 1 giờ rưỡi sáng, nếu thuận lợi thì các đại công hội đã quay xong 3 vòng phó bản, Diệp Tu lại xem bảng thành tích, tên thứ 2 và 3 lại đổi chủ. Đêm nay quả là một đêm cạnh tranh khốc liệt, nhưng tiếc là kỷ lục của Mưu Đồ Bá Đạo vẫn chễm chệ trên cùng.
Cũng không ngoài dự tính của Diệp Tu, từng giao chiến với đội 5 người của Mưu Độ Bá không phải một hai lần, hắn biết đó đều là pro trong các pro.
Khi nhóm Diệp Tu tiến vào phó bản lần 3, kênh thế giới xuất hiện cả đống tin khoe khoang. Đều là đám người chơi của các công hội lớn lên cấp 34 sau 3 lần cày bản, giờ đang tâng bốc nhau tưng bừng trên thế giới. Sau đó, các công hội lớn lại hối hả chuẩn bị cạnh tranh cho một lần được tỏa sáng: Chiếm đầu phó bản Rừng Rậm Bừng Cháy.
Chiếm đầu không kém cạnh mấy so với kỷ lục, công hội nào có cơ hội đều muốn giành giật một phen. Các thành viên lên 34 đã sớm tổ đội, ba lượt Khe Núi Nhất Tuyến vừa xong, nhất thời trước cửa phó bản Khe Núi Nhất Tuyến đông nghìn nghịt, có thể thấy không ít công hội đã chuẩn bị từ rất sớm.
Nhóm 5 người Tưởng Du cũng trà trộn vào nhóm này, tiếc là sau 2 lần diệt đoàn với Quân Mạc Tiếu, kinh nghiệm hao mất 20%, giờ đã bị tụt hậu, chỉ có thể đeo cấp 33 canh gác ngoài cửa Khe Núi Nhất Tuyến.
Chẳng qua, vừa mới ghi được kỷ lục không gì phá nổi kia, năm người hãy còn phơi phới chán.
Là Yên Vũ Thương Thương, hội trưởng công hội Yên Vũ Lâu ở khu 10, vừa thấy tin kỷ lục của Mưu Đồ Bá Đạo được lên TV đã sốt sắng gọi cho Diệp Tu, “27 phút 41 giây đó đại ca ơi, có ăn nổi không?”
“Hướng dẫn làm được, ông thì sao?” Diệp Tu trả lời.
“Tui thấy việc này… có hơi hư cấu…” Yên Vũ Thương Thương thành thật bảo.
“Nhất định phải giữ vững niềm tin, giờ ai cũng chăm chăm vào kỷ lục, sắp tới lúc nổi tiếng rồi ông bạn.” Diệp Tu dụ khị.
“Này, không phá được có được rút xiền về không?” Yên Vũ Thương Thương hỏi.
“Tui đã bảo không từ đầu mà…” Diệp Tu không thương thuyết.
“Một nửa thì sao?”
“Đừng có vớ vẩn.”
“Mọe, đậu má nó, bọn Mưu Đồ Bá Đạo khốn nạn quá.” Yên Vũ Thương Thương xỉ vả.
“Còn ngồi đấy mà chửi thì lập team tập theo hướng dẫn của tui đi, tui khuyên ông nên kiếm cao thủ có kinh nghiệm chút, vừa tập vừa đánh có khi tự nhiên lại được đấy.” Diệp Tu nói.
“Có mà ông vớ vẩn ấy, nửa đêm nửa hôm tui kiếm đâu ra người. Mà cái hướng dẫn của ông hạn chế nghề nghiệp, tui còn chưa kêu đủ team đâu.” Yên Vũ Thương Thương làu bàu.
“Bốc phét, khiêm tốn vừa thôi, Yên Vũ Lâu to thế mà không đủ lập team, ai tin.” Diệp Tu nói.
“Rồi rồi, tui khiêm tốn, nhưng vẫn khó xơi quá, ông anh còn tuyệt chiêu nào nữa không?” Yên Vũ Thương Thương hỏi.
“Không, không có thật, viết hết trong hướng dẫn rồi.” Diệp Tu đáp.
“Thế trong hướng dẫn có trọng điểm hay gì đó không?” Yên Vũ Thương Thương ướm hỏi.
Giờ thì Diệp Tu đã hiểu, trả lời, “Ra là muốn hỏi cái này, sao không nói sớm” Diệp Tu vẫn lấy làm lạ, không hiểu Yên Vũ Thương Thương mật cho hắn làm gì, cứ than ngắn thở dài như thể chán đời tìm bạn tỉ tê trút bầu tâm sự, Diệp Tu không thấy mình và Yên Vũ Thương Thương có thể trở thành đối tượng tâm giao chỉ sau một vụ giao dịch. Thấy Yên Vũ Thương Thương dẫn dắt câu chuyện đến “tuyệt chiêu”, “trọng điểm” thì cuối cùng cũng vỡ lẽ.
“Mấy ông cũng thấy rồi phải không? Trong hướng dẫn có mấy điểm quan trọng, chỉ cần nắm được thì không nhất thiết phải bắt chước y hệt như hướng dẫn, các ông thử kết hợp mấy chỗ quan trọng với cách đánh mình quen xem sao. Thế ông tìm được mấy chỗ?” Diệp Tu gửi tin, cũng phải cảm thán tay Yên Vũ Lâu này khá ra phết. Biết thế chẳng chuẩn bị hướng dẫn tỉ mỉ vậy làm chi.
“À thì, 7 chỗ.” Yên Vũ Thương Thương trả lời.
“7 chỗ nào?”
“Tui đánh dấu trong file, gửi lại ông xem nhá?”
“Ừ.”
Diệp Tu mở hòm thư, thấy mail của Yên Vũ Thương Thương vừa tới, mở ra xem. Mấy điểm quan trọng này thực chất là hắn chỉnh sửa trên bản hướng dẫn của Muội Quang viết ra. Chỗ Yên Vũ Thương Thương đánh dấu đều không sai, quả là họ đã tìm thấy được tinh hoa trong bài hướng dẫn, cũng là phần có giá trị nhất. Đối với đám cao thủ thì hướng dẫn của Muội Quang không có tác dụng gì lớn lắm, kỹ thuật trong tay mình, ai cũng biết phải làm thế nào, cần hướng dẫn làm quái gì?
“7 chỗ này đúng hết rồi.” Diệp Tu đáp lại, “Nhưng vẫn còn 2 chỗ nữa, tui đánh dấu xong gửi lại, ông mở ra xem đi.”
“Ố ố, ok.” Yên Vũ Thương Thương trả lời. Gã liên hệ với Quân Mạc Tiếu chính vì cái này đây. Lúc Quân Mạc Tiếu đưa bản hướng dẫn gã đã nhận ra ngay những điểm khác lạ, sau đó đem ra thảo luận với hội cao thủ trong công hội, tìm ra được 7 chỗ. Nhưng gã vẫn sợ còn sót chỗ nào mình không tìm được, thế là chạy đi hỏi Quân Mạc Tiếu. Vừa thấy quả nhiên còn 2 chỗ bị bỏ sót thì sốt sình sịch lên muốn xem, tâm trạng cứ như tìm thấy trứng phục sinh.
Yên Vũ Thương Thương nhận file xong thì chả thấy nói năng gì nữa. Diệp Tu cho là việc đã xong, chẳng ngờ một lúc sau lại thấy Yên Vũ Thương Thương gửi tin đến, “Ra rồi, kỷ lục ra rồi.”
“Hả? Ở đâu?” Diệp Tu xem tin tức thì không thấy có gì mới, thậm chí còn cẩn thận mở bảng kỷ lục ra nhìn, vẫn là Mưu Đồ Bá Đạo dẫn đầu bảng.
“Khu 7 cơ, vừa đi.” Yên Vũ Thương Thương gửi tới biểu cảm phát điên.
Suýt nữa thì Diệp Tu hộc máu. Đương nhiên, hắn hiểu là vì Yên Vũ Lâu muốn thử theo hướng dẫn trước, không muốn phí lượt vào phó bản khu 10 nên mới cho cao thủ sang tập ở khu khác. Kể ra tay Yên Vũ Thương Thương này cũng tội, 11 giờ mới hoàn thành giao dịch, 12 giờ bắt đầu phá bản, trong một tiếng có thể triệu tập được từng ấy acc nghề phù hợp, khả năng phối hợp cao phết. Tiếc là hơi nhọ, thử một lúc là ra được kỷ lục, sớm biết thế thì chạy sang khu khác làm gì cho mất công?
“Thành tích bao nhiêu?” Diệp Tu vừa nhịn cười vừa hỏi, hắn có thể cảm nhận được Yên Vũ Thương Thương đang hối hận cỡ nào.
“26 phút 11 giây 45″ Yên Vũ Thương Thương đáp.
“Ngon, cũng khiến cả làng phải trố mắt á, thế khu 7 phản ứng thế nào?” Diệp Tu hỏi.
“Được huân chương vinh dự “Rảnh rỗi sinh nông nổi”.” Yên Vũ Thương Thương cay cú trả lời. Ở khu cũ, vì thập cẩm lý do mà có một số lượng lớn người chơi không vào Thần Chi Lĩnh Vực. Người chơi không bị ép buộc phải đến Thần Chi Lĩnh Vực, ở lại khu cũ vẫn có vô số trò giải trí phục vụ cấp 70. Nhưng lấy acc nhỏ đi phá kỷ lục phó bản thấp chả phải chuyện vẻ vang gì. Có phá bản cũng nên là phó bản 70 kìa.
“Thế giờ về khu 10 đánh đi thôi.” Diệp Tu nói.
“Nhỡ đến khu này rồi lại không ra được thì sao.” Yên Vũ Thương Thương phiền muộn nói.
“Đã nắm được trọng điểm thì cứ vô tư.” Diệp Tu nói. Đội ngũ này lấy được kỷ lục, Diệp Tu khẳng định họ không sao y bản chính theo hướng dẫn.
Trong một thời gian ngắn mà có thể nằm lòng cả cái bản hướng dẫn dài ngoằng đó mà không sai một ly nào là không thể, cao thủ cũng bó tay. Thực chất hướng dẫn chỉ là giấy, người mới là sống, nắm được mấu chốt của bài hướng dẫn, nắm được lý thuyết trong đó mới là cách dùng hướng dẫn hiệu quả nhất.
Nhóm cao thủ của Yên Vũ Lâu biết rõ điều đó, họ nhanh chóng bắt được trọng điểm trong hướng dẫn, hay chính là những chỗ Diệp Tu đã chỉnh sửa. Sau đó kết hợp phần Diệp Tu đã sửa cùng với cách đánh quen thuộc của mình, quả nhiên phá được kỷ lục khu 7. Trên thực tế, họ làm theo hướng dẫn rất ít.
“Mong là thế.” Yên Vũ Thương Thương trả lời, kèm theo một icon tươi cười, chứng tỏ tay này ngoài thì cứ bảo lo này sợ kia, trong lòng thì đã sướng rơn rồi. Phát hiện trứng phục sinh trong hướng dẫn đủ khiến thằng chả tự tin đầy mình.
Sau lần đóng tin tức này hai người không liên hệ nữa. Diệp Tu cùng bốn người Tô Mộc Tranh, Đường Nhu, Kiều Nhất Phàm và Bánh Bao Xâm Lấn tiếp tục đi phó bản. Hồi tán gẫu cùng Muội Quang và Yên Vũ Thương Thương, hắn đều vừa chat vừa đánh, không bùng nổ tốc độ tay, chỉ giữ tiết tấu vừa phải, đánh quái, gõ chữ, kể ra cũng bận rộn không ngừng.
Không phải theo đuổi kỷ lục nên cũng không còn gì căng thẳng nữa. Đường Nhu và Bánh Bao Xâm Lấn đều tập luyện giới hạn, Kiều Nhất Phàm cố gắng thao tác trận quỷ Một Tấc Tro của mình, luyện cách thích ứng với mọi tình huống. Thành thử ra trông Diệp Tu lại thật giống một thằng tầm thường chỉ cần kinh nghiệm.
Diệp Tu vừa đánh quái vừa để ý tin tức.
Sau khi Mưu Đồ Bá Đạo chiếm được kỷ lục, kênh thế giới lại bắt đầu nổi gió. Các công hội lớn vẫn im hơi lặng tiếng, bình luận đều từ những người chơi thông thường không liên quan gì đến kỷ lục. Ai cũng đoán già đoán non bao giờ Quân Mạc Tiếu sẽ lại nghiền nát kỷ lục, sẽ hơn bao nhiêu phút, lại có người lập bàn cá cược, hơn nửa đêm, kênh thế giới đông vui như Tết.
Thời gian phó bản của Diệp Tu lần này là 33 phút, không có gì đặc biệt. Đi ra đổi cửa phó bản cũng phải nhòm trước ngó sau, dù sao thù hận của các công hội khác vẫn còn.
Diệp Tu tính toán thời gian, đã gần 1 giờ, cũng là lúc các công hội lớn đi xong 2 lượt phó bản. Nhưng nhìn một lúc vẫn không thấy hệ thống báo tin gì. Diệp Tu mở bảng thành tích ra, vị trí thứ 2 và 3 đã đổi chủ, nhưng khoảng cách 2 phút thần thánh của Mưu Đồ Bá Đạo thì vẫn bất di bất dịch.
Yên Vũ Thương Thương lại gửi tin, nói rằng lần đầu của họ đã thất bại.
“Cố lên.” Diệp Tu cũng chỉ có thể cổ vũ đến thế. Phá kỷ lục không được có sai lầm, có ai lúc nào cũng chuẩn chỉnh được đâu? Cũng không phải cố ý phạm lỗi.
“Kiểu gì đêm nay cũng được.” Lần này Yên Vũ Thương Thương tỏ ra đầy tự tin. Diệp Tu đoán chừng trong tay thằng chả có đến mấy team liền, trữ sẵn lượt vào phó bản, đêm nay ắt hẳn cày những 6, 9, 12 lần mới chịu.
Lúc nhóm Diệp Tu ra khỏi phó bản đã là 1 giờ rưỡi sáng, nếu thuận lợi thì các đại công hội đã quay xong 3 vòng phó bản, Diệp Tu lại xem bảng thành tích, tên thứ 2 và 3 lại đổi chủ. Đêm nay quả là một đêm cạnh tranh khốc liệt, nhưng tiếc là kỷ lục của Mưu Đồ Bá Đạo vẫn chễm chệ trên cùng.
Cũng không ngoài dự tính của Diệp Tu, từng giao chiến với đội 5 người của Mưu Độ Bá không phải một hai lần, hắn biết đó đều là pro trong các pro.
Khi nhóm Diệp Tu tiến vào phó bản lần 3, kênh thế giới xuất hiện cả đống tin khoe khoang. Đều là đám người chơi của các công hội lớn lên cấp 34 sau 3 lần cày bản, giờ đang tâng bốc nhau tưng bừng trên thế giới. Sau đó, các công hội lớn lại hối hả chuẩn bị cạnh tranh cho một lần được tỏa sáng: Chiếm đầu phó bản Rừng Rậm Bừng Cháy.
Chiếm đầu không kém cạnh mấy so với kỷ lục, công hội nào có cơ hội đều muốn giành giật một phen. Các thành viên lên 34 đã sớm tổ đội, ba lượt Khe Núi Nhất Tuyến vừa xong, nhất thời trước cửa phó bản Khe Núi Nhất Tuyến đông nghìn nghịt, có thể thấy không ít công hội đã chuẩn bị từ rất sớm.
Nhóm 5 người Tưởng Du cũng trà trộn vào nhóm này, tiếc là sau 2 lần diệt đoàn với Quân Mạc Tiếu, kinh nghiệm hao mất 20%, giờ đã bị tụt hậu, chỉ có thể đeo cấp 33 canh gác ngoài cửa Khe Núi Nhất Tuyến.
Chẳng qua, vừa mới ghi được kỷ lục không gì phá nổi kia, năm người hãy còn phơi phới chán.