Những kẻ xông ra bất chợt này đều dùng chiêu mạnh. Tích tắc trên đường phố, Bão Lửa bùng cháy thành biển lửa, Nộ Huyết Dâng Trào thành ao máu, Hào Long Phá Quân vạch đường máu, Xoay Ném tạo ra một khoảng trống ở phía bên kia. Dù đám Kim Hương không ai chết, nhưng thế công liên tiếp của 4 người đã phá tan đội hình phe họ.
“Đừng cho chúng chạy”
Nghề của Kim Hương là bậc thầy pháo súng, đứng khá xa, không có công kích nào ảnh hưởng, vừa thấy đội hình vòng vây bị rối loạn, vội vàng sốt ruột hô to.
“Yên tâm, chẳng thằng nào chạy được nhá.” Trả lời cô lại là Diệp Tu, Quân Mạc Tiếu che thành công cho một kích của cuồng kiếm sĩ, bèn nhảy vào kiếm hời giữa ao máu Nộ Huyết Dâng Trào, tuy giành cơ hội có chút đáng khinh, nhưng không thể không nói thành thạo vô cùng.
Mục sư ở trên cũng đọc phép xong, ánh sáng trắng của thuật trị liệu bao trùm lên người Quân Mạc Tiếu.
Lấy tấm chắn đỡ đòn cũng chỉ làm giảm tổn thương, trong tình huống có thể tránh né, không ai lại dùng thủ đoạn này. Quân Mạc Tiếu mới chỉ cấp 52, chuyện đỡ đòn che cho cuồng kiếm sĩ khiến máu giảm khá nhiều.
Hại Người Không Mệt nâng tay ném ba shuriken, nhân vật cũng nối gót Quân Mạc Tiếu tiến lên tấn công. Trái ngược với địch, hắn chẳng bất ngờ chút nào, bởi những người này đều vào đội trước khi tấn công. Biết rõ đây là quân cứu viện, hắn chỉ chực chờ thời điểm cùng bùng nổ.
“Bọn nào đây!” Phe Kim Hương phẫn nộ la lên, tên những người này trông lạ hoắc, đỉnh đầu cũng không treo tên công hội, nhất thời không ai rõ lai lịch.
Bốn gã vừa phá rối đội hình địch nháy mắt lại tụ hợp, cùng Quân Mạc Tiếu tấn công người chơi bị trúng Nộ Huyết Dâng Trào.
Tất cả nhân vật cùng xáp lá cà, sức tấn công trở nên khá hung hãn. Thoáng chốc, bên kia đã có một em ngã xuống, thanh máu trống trơn.
“Tường băng bên trái” Diệp Tu vừa dứt lời, mục sư lập tức đọc phép tường băng, ầm ầm ầm, bên trái họ lập tức xuất hiện tường băng ngưng kết, vừa vặn chặn lại đám người đang lao tới. Đám người nọ cũng không đánh vòng mà tấn công thẳng vào tường băng, nháy mắt tường băng bị vỡ, người phe họ đồng thời mất một em.
“Mục sư bị gì vậy?”
Liên tiếp hai người ngã xuống, một cơ hội cứu sống cũng không có, Kim Hương tức giận chỉ trích mục sư trong đội.
“Nhanh... Quá nhanh...” Mục sư đành kể ra khó khăn của mình. Tất cả diễn ra quá nhanh. Bên Quân Mạc Tiếu tổng cộng có sáu người, bao vây liền đánh. Kẻ đang tấn công là ai? Người bị chặn, tên trên đỉnh đầu chồng chéo nhau, mục sư không thể thấy rõ được.
Có thể dùng biện pháp nhảy lên nhìn tên hoặc xem ai đang bị đánh từ danh sách đồng đội, thế nhưng, quá chậm.
Chờ nhảy lên thấy rõ đó là ai, rơi xuống đất lại dùng phép thuật; hay tìm xong máu ai đang giảm trong hai mươi người, thì thanh máu đã giảm gần thấy đáy, phanh lại cũng không kịp.
Hai người đều ngã xuống như thế. Không phải seckill, nhưng gần như chết trong tích tắc. Trình độ của đám mục sư hoàn toàn không theo kịp tiết tấu này.
Tường băng vừa vỡ, đám người nọ lại ùn ùn chạy tiếp, ai ngờ chỉ thấy Quân Mạc Tiếu phất tay áo, tung ra Áo Choàng Bóng Đêm.
Áo Choàng Bóng Đêm là kỹ năng loại bắt lấy, thương tổn không cao, nhưng phạm vi không nhỏ. Một cái bóng phất ra, đám người đang lao tới hãi hùng muốn tránh, song chỗ đứng quá đoàn kết, đồng bọn chặn đồng bọn, thoáng cái vài người bị kẹt lại.
Những người đứng trong phạm vi áo choàng bị siết lại, nhất thời càng vai kề vai thít chặt tình đoàn kết.
Phục Long Tường Thiên
Sấm Sét Tận Thế
Trảm Lốc Xoáy
Hỏa Viêm Trảm
Mìn Chấn Động
Gần như cùng một lúc, năm người bên Quân Mạc Tiếu đồng loạt ra tay, thời gian hơi xê xích, nhưng cuối cùng đều rơi vào những kẻ đang bị trói trong Áo Choàng Bóng Đêm.
Kỹ năng Áo Choàng Bóng Đêm không gây tổn thương cao, thường được dùng để cắt đứt công kích của đối thủ, đó là đặc điểm sẵn có của kỹ năng loại bắt lấy. Ngoài ra, nó còn dùng để tụ quái nhờ tác động diện rộng.
Bây giờ tác dụng tụ quái hoàn toàn được thực hiện, hẳn nhiên, tụ không phải quái mà là người chơi.
Những đòn tấn công nối tiếp của năm người còn lại chưa chắc là những đòn mạnh nhất trong nghề, nhưng lại phù hợp nhất.
Ma pháp dao động, sấm sét rít gào, trọng kiếm cuồn cuộn lốc xoáy, lưỡi đao bập bùng ánh lửa, hai đấm nện xuống tạo nên sóng địa chấn, nháy mắt hất tung đám anh em đoàn kết, chưa một ai hạ xuống.
Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu thu chiêu Áo Choàng Bóng Đêm xong lại ra ngay Vỡ Núi Kích trợ trận. Lực công kích của Quân Mạc chắc chắn yếu nhất cả bọn, nhưng có còn hơn không. Không biết nắm lấy cơ hội là làm nhục cái danh đại thần này.
Đợt tấn công đồng loạt vừa kết thúc, ai nấy lại lũ lượt ra chiêu. Mọi thứ xảy ra rất nhanh, chỉ trong khoảnh khắc, thêm năm người ngã xuống
Phương pháp chiến đấu này hay được dùng đánh quái trong phó bản, nhất là càn quét phó bản cấp thấp, đó chính là gom quái vào một chỗ rồi dùng skill AOE, giờ đây lại được dùng trong PK đoàn chiến. Năm người – người chơi nửa đội bị giết sạch chỉ bằng hai đợt công kích.
Kim Hương còn bận điều binh khiển tướng, tuy bị những kẻ bất chợt xông ra quấy rầy đội hình, nhưng thấy đối thủ chỉ có năm người, Kim Hương cũng không chú ý, ỷ bên mình đông, trong lòng cô nàng rất yên tâm. Thêm năm người nữa thì đã sao? Bên ta vẫn đông gấp 3.
Thế mà chỉ sau 30 giây từ khi 5 người này xuất hiện, họ đã tổn thất 7 người.
Kim Hương thậm chí còn chưa bố trí xong, cô còn đang xem xét vị trí của mọi người, xem danh sách đoàn đội, khi chuẩn bị sắp xếp, xoẹt xoẹt xoẹt, chuỗi đèn nhiều màu trên danh sách đoàn đội liền tắt đi 7.
Kim Hương hoảng rồi.
Hoảng lên thì chân tay luống cuống, thế công của đối phương nhanh như gió, mạnh như lửa, còn cô thì sao? Đầu óc cô trống rỗng, cô chưa từng thấy cách chiến đấu nào hung hãn thế này. Ý thức của cô không bắt kịp, kinh nghiệm càng không đủ, hoàn toàn không biết đối phó làm sao.
Hơn nữa đội của họ được thành lập qua loa. Ỷ đông hiếp ít. Chiến thuật? Phối hợp? Những thứ đó họ không quan tâm lắm. Tuy trong đội có người là bạn, sẽ ăn ý và hiểu nhau, nhưng vô dụng thôi, đối mặt với thế công mãnh liệt của đối phương, mọi người và Kim Hương đều giống nhau. Họ không biết xuống tay từ đâu, không biết phá chiêu đối thủ thế nào, trừ một vài người – những người bị tấn công. Vì khi đao lớn bổ xuống, họ sẽ chống cự theo bản năng.
Nhưng chống cự kiểu này làm gì có tác dụng?
Vừa thoát khỏi Áo Choàng Bóng Đêm, những người chơi còn đang bần thần, thì ngay sau khi đồng bọn bị giết, đòn tấn công của đối thủ đã ào ạt tiến về phía họ.
Chớp mắt lại có hai người ngã xuống. Từ nãy tới giờ, trừ một lần đánh trúng ô chắn của Quân Mạc Tiếu, một lần đập nát tường băng, họ chưa làm được gì cả.
Đội ngũ từng sóng vai đập nát tường băng, lúc này chỉ còn có ba. Người rơi vào thế yếu chính là họ.
Ba người sợ hãi đến độ quên mất mình vẫn còn đoàn đội, nhìn thấy kẻ đánh chết hai người bên mình đang lao tới, cả ba không hẹn mà cùng nghĩ: trốn.
Chỉ có trốn.
Chỉ có thể trốn.
Ngoài trốn nào còn lựa chọn khác? Ba người không biết, cũng không kịp biết, họ nhanh chân chạy trốn, thế nhưng......
Một bóng người nửa ngồi vụt tới trước mặt; một bóng người nhào thẳng từ trên xuống.
Rút Đao Trảm.
Thuật ninja – Tước lạc
Ảnh phân thân của Quân Mạc Tiếu và Hại Người Không Mệt mới xuất hiện liền tung ra hai kỹ năng, ba kẻ đang nóng lòng phắn đi không hề đề phòng.
Đường kiếm giơ lên, hai chân đạp xuống. Ba người đồng thời bị hất văng, phía sau họ, người chơi nhu đạo đang lao tới, tay trái bắt một em; tay phải nắm một em; sau đó nhân vật nhảy lên, hai chân vặn cổ một em nữa.
Thoáng chốc, cả ba đều bị anh nhu đạo tóm được.
Tất nhiên, anh nhu đạo đang dùng hai kỹ năng song song: Phi Hai Tay và Vặn Cổ Trên Không, trong trường hợp điều kiện cho phép, chuyện này có thể xảy ra.
Hai chân vặn cổ, hai tay vươn cao, anh nhu đạo xoay người giữa không trung, ba người bị anh ném ngã lăn lốc, còn anh thì cúi người đáp xuống một bên.
Cuồng kiếm sĩ, pháp sư chiến đấu và pháp sư nguyên tố đã chuẩn bị sẵn sàng, bên Quân Mạc Tiếu và Hại Người Không Mệt lại nối tiếp thế công của họ. Vì thế, lại một đợt AOE, nháy mắt ba người nằm ngay đơ.
12 người.
Đến bấy giờ, đoàn đội Kim Hương có 25 người, 12 người bị giết, chết gần một nửa, tất cả chỉ xảy ra trong 1 phút ngắn ngủi.
Không phải Kim Hương không hề nghĩ ra chiến thuật nào, cô đã theo dõi mục sư phía trên, phái người bắt mục sư trước.
Chiến thuật này không sai, thời điểm PK đoàn đội, giết mục sư của đối thủ trước mới chiếm lợi thế được cho mình.
Nhưng chiến thuật thông thường, đương nhiên chỉ dùng được ở thời điểm thông thường.
Đánh chết mục sư trước? Nói thật, lúc chuẩn bị làm thế, Kim Hương còn thấy mình hơi cẩn thận quá. Giờ chẳng phải thời điểm thông thường, nhân số bên mình mà còn phải dùng chiến thuật ấy ư?
Hiện tại cô đã biết, giờ quả nhiên không phải thời điểm thông thường.
Mục sư? Trong cuộc chiến vừa rồi, mục sư có chút tác dụng nào không? Kim Hương nghi ngờ, trong thời gian 12 người bị đánh chết, mục sư trong đoàn không thể trị liệu thành công nổi một lần.
Nhanh, thật sự là quá nhanh.
1 phút đánh chết 12 người chính là tốc độ của đấu pháp AOE. Tuy nhiên, chẳng phải đấu pháp AOE chỉ dành cho bên có cấp bậc và số lượng áp đảo hay sao? Theo lý thuyết, Kim Hương cảm thấy họ nên dùng AOE với đối phương mới đúng, nhưng sao tình thế lại đảo ngược, họ bị đối phương sử dụng AOE hành hạ đến chết?
“Quá mạnh, chúng ta rút trước đi”
Cũng không phải ma mới, tới nông nổi này rồi, còn không nhìn ra thực lực quá mạnh của đối thủ, thì chỉ có nước cạp đất mà ăn.
“Rút trước, tôi gọi thêm người” Kim Hương vội nói.
“Định gọi cứu viện à? Khó xử quá đi... Chúng ta nói chuyện nên giữ chữ tín, đã bảo chẳng thằng nào chạy được mà, vậy tất nhiên không thể chạy rồi.” Giọng nói của Diệp Tu vang vọng từ phía sau.
“Đừng cho chúng chạy”
Nghề của Kim Hương là bậc thầy pháo súng, đứng khá xa, không có công kích nào ảnh hưởng, vừa thấy đội hình vòng vây bị rối loạn, vội vàng sốt ruột hô to.
“Yên tâm, chẳng thằng nào chạy được nhá.” Trả lời cô lại là Diệp Tu, Quân Mạc Tiếu che thành công cho một kích của cuồng kiếm sĩ, bèn nhảy vào kiếm hời giữa ao máu Nộ Huyết Dâng Trào, tuy giành cơ hội có chút đáng khinh, nhưng không thể không nói thành thạo vô cùng.
Mục sư ở trên cũng đọc phép xong, ánh sáng trắng của thuật trị liệu bao trùm lên người Quân Mạc Tiếu.
Lấy tấm chắn đỡ đòn cũng chỉ làm giảm tổn thương, trong tình huống có thể tránh né, không ai lại dùng thủ đoạn này. Quân Mạc Tiếu mới chỉ cấp 52, chuyện đỡ đòn che cho cuồng kiếm sĩ khiến máu giảm khá nhiều.
Hại Người Không Mệt nâng tay ném ba shuriken, nhân vật cũng nối gót Quân Mạc Tiếu tiến lên tấn công. Trái ngược với địch, hắn chẳng bất ngờ chút nào, bởi những người này đều vào đội trước khi tấn công. Biết rõ đây là quân cứu viện, hắn chỉ chực chờ thời điểm cùng bùng nổ.
“Bọn nào đây!” Phe Kim Hương phẫn nộ la lên, tên những người này trông lạ hoắc, đỉnh đầu cũng không treo tên công hội, nhất thời không ai rõ lai lịch.
Bốn gã vừa phá rối đội hình địch nháy mắt lại tụ hợp, cùng Quân Mạc Tiếu tấn công người chơi bị trúng Nộ Huyết Dâng Trào.
Tất cả nhân vật cùng xáp lá cà, sức tấn công trở nên khá hung hãn. Thoáng chốc, bên kia đã có một em ngã xuống, thanh máu trống trơn.
“Tường băng bên trái” Diệp Tu vừa dứt lời, mục sư lập tức đọc phép tường băng, ầm ầm ầm, bên trái họ lập tức xuất hiện tường băng ngưng kết, vừa vặn chặn lại đám người đang lao tới. Đám người nọ cũng không đánh vòng mà tấn công thẳng vào tường băng, nháy mắt tường băng bị vỡ, người phe họ đồng thời mất một em.
“Mục sư bị gì vậy?”
Liên tiếp hai người ngã xuống, một cơ hội cứu sống cũng không có, Kim Hương tức giận chỉ trích mục sư trong đội.
“Nhanh... Quá nhanh...” Mục sư đành kể ra khó khăn của mình. Tất cả diễn ra quá nhanh. Bên Quân Mạc Tiếu tổng cộng có sáu người, bao vây liền đánh. Kẻ đang tấn công là ai? Người bị chặn, tên trên đỉnh đầu chồng chéo nhau, mục sư không thể thấy rõ được.
Có thể dùng biện pháp nhảy lên nhìn tên hoặc xem ai đang bị đánh từ danh sách đồng đội, thế nhưng, quá chậm.
Chờ nhảy lên thấy rõ đó là ai, rơi xuống đất lại dùng phép thuật; hay tìm xong máu ai đang giảm trong hai mươi người, thì thanh máu đã giảm gần thấy đáy, phanh lại cũng không kịp.
Hai người đều ngã xuống như thế. Không phải seckill, nhưng gần như chết trong tích tắc. Trình độ của đám mục sư hoàn toàn không theo kịp tiết tấu này.
Tường băng vừa vỡ, đám người nọ lại ùn ùn chạy tiếp, ai ngờ chỉ thấy Quân Mạc Tiếu phất tay áo, tung ra Áo Choàng Bóng Đêm.
Áo Choàng Bóng Đêm là kỹ năng loại bắt lấy, thương tổn không cao, nhưng phạm vi không nhỏ. Một cái bóng phất ra, đám người đang lao tới hãi hùng muốn tránh, song chỗ đứng quá đoàn kết, đồng bọn chặn đồng bọn, thoáng cái vài người bị kẹt lại.
Những người đứng trong phạm vi áo choàng bị siết lại, nhất thời càng vai kề vai thít chặt tình đoàn kết.
Phục Long Tường Thiên
Sấm Sét Tận Thế
Trảm Lốc Xoáy
Hỏa Viêm Trảm
Mìn Chấn Động
Gần như cùng một lúc, năm người bên Quân Mạc Tiếu đồng loạt ra tay, thời gian hơi xê xích, nhưng cuối cùng đều rơi vào những kẻ đang bị trói trong Áo Choàng Bóng Đêm.
Kỹ năng Áo Choàng Bóng Đêm không gây tổn thương cao, thường được dùng để cắt đứt công kích của đối thủ, đó là đặc điểm sẵn có của kỹ năng loại bắt lấy. Ngoài ra, nó còn dùng để tụ quái nhờ tác động diện rộng.
Bây giờ tác dụng tụ quái hoàn toàn được thực hiện, hẳn nhiên, tụ không phải quái mà là người chơi.
Những đòn tấn công nối tiếp của năm người còn lại chưa chắc là những đòn mạnh nhất trong nghề, nhưng lại phù hợp nhất.
Ma pháp dao động, sấm sét rít gào, trọng kiếm cuồn cuộn lốc xoáy, lưỡi đao bập bùng ánh lửa, hai đấm nện xuống tạo nên sóng địa chấn, nháy mắt hất tung đám anh em đoàn kết, chưa một ai hạ xuống.
Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu thu chiêu Áo Choàng Bóng Đêm xong lại ra ngay Vỡ Núi Kích trợ trận. Lực công kích của Quân Mạc chắc chắn yếu nhất cả bọn, nhưng có còn hơn không. Không biết nắm lấy cơ hội là làm nhục cái danh đại thần này.
Đợt tấn công đồng loạt vừa kết thúc, ai nấy lại lũ lượt ra chiêu. Mọi thứ xảy ra rất nhanh, chỉ trong khoảnh khắc, thêm năm người ngã xuống
Phương pháp chiến đấu này hay được dùng đánh quái trong phó bản, nhất là càn quét phó bản cấp thấp, đó chính là gom quái vào một chỗ rồi dùng skill AOE, giờ đây lại được dùng trong PK đoàn chiến. Năm người – người chơi nửa đội bị giết sạch chỉ bằng hai đợt công kích.
Kim Hương còn bận điều binh khiển tướng, tuy bị những kẻ bất chợt xông ra quấy rầy đội hình, nhưng thấy đối thủ chỉ có năm người, Kim Hương cũng không chú ý, ỷ bên mình đông, trong lòng cô nàng rất yên tâm. Thêm năm người nữa thì đã sao? Bên ta vẫn đông gấp 3.
Thế mà chỉ sau 30 giây từ khi 5 người này xuất hiện, họ đã tổn thất 7 người.
Kim Hương thậm chí còn chưa bố trí xong, cô còn đang xem xét vị trí của mọi người, xem danh sách đoàn đội, khi chuẩn bị sắp xếp, xoẹt xoẹt xoẹt, chuỗi đèn nhiều màu trên danh sách đoàn đội liền tắt đi 7.
Kim Hương hoảng rồi.
Hoảng lên thì chân tay luống cuống, thế công của đối phương nhanh như gió, mạnh như lửa, còn cô thì sao? Đầu óc cô trống rỗng, cô chưa từng thấy cách chiến đấu nào hung hãn thế này. Ý thức của cô không bắt kịp, kinh nghiệm càng không đủ, hoàn toàn không biết đối phó làm sao.
Hơn nữa đội của họ được thành lập qua loa. Ỷ đông hiếp ít. Chiến thuật? Phối hợp? Những thứ đó họ không quan tâm lắm. Tuy trong đội có người là bạn, sẽ ăn ý và hiểu nhau, nhưng vô dụng thôi, đối mặt với thế công mãnh liệt của đối phương, mọi người và Kim Hương đều giống nhau. Họ không biết xuống tay từ đâu, không biết phá chiêu đối thủ thế nào, trừ một vài người – những người bị tấn công. Vì khi đao lớn bổ xuống, họ sẽ chống cự theo bản năng.
Nhưng chống cự kiểu này làm gì có tác dụng?
Vừa thoát khỏi Áo Choàng Bóng Đêm, những người chơi còn đang bần thần, thì ngay sau khi đồng bọn bị giết, đòn tấn công của đối thủ đã ào ạt tiến về phía họ.
Chớp mắt lại có hai người ngã xuống. Từ nãy tới giờ, trừ một lần đánh trúng ô chắn của Quân Mạc Tiếu, một lần đập nát tường băng, họ chưa làm được gì cả.
Đội ngũ từng sóng vai đập nát tường băng, lúc này chỉ còn có ba. Người rơi vào thế yếu chính là họ.
Ba người sợ hãi đến độ quên mất mình vẫn còn đoàn đội, nhìn thấy kẻ đánh chết hai người bên mình đang lao tới, cả ba không hẹn mà cùng nghĩ: trốn.
Chỉ có trốn.
Chỉ có thể trốn.
Ngoài trốn nào còn lựa chọn khác? Ba người không biết, cũng không kịp biết, họ nhanh chân chạy trốn, thế nhưng......
Một bóng người nửa ngồi vụt tới trước mặt; một bóng người nhào thẳng từ trên xuống.
Rút Đao Trảm.
Thuật ninja – Tước lạc
Ảnh phân thân của Quân Mạc Tiếu và Hại Người Không Mệt mới xuất hiện liền tung ra hai kỹ năng, ba kẻ đang nóng lòng phắn đi không hề đề phòng.
Đường kiếm giơ lên, hai chân đạp xuống. Ba người đồng thời bị hất văng, phía sau họ, người chơi nhu đạo đang lao tới, tay trái bắt một em; tay phải nắm một em; sau đó nhân vật nhảy lên, hai chân vặn cổ một em nữa.
Thoáng chốc, cả ba đều bị anh nhu đạo tóm được.
Tất nhiên, anh nhu đạo đang dùng hai kỹ năng song song: Phi Hai Tay và Vặn Cổ Trên Không, trong trường hợp điều kiện cho phép, chuyện này có thể xảy ra.
Hai chân vặn cổ, hai tay vươn cao, anh nhu đạo xoay người giữa không trung, ba người bị anh ném ngã lăn lốc, còn anh thì cúi người đáp xuống một bên.
Cuồng kiếm sĩ, pháp sư chiến đấu và pháp sư nguyên tố đã chuẩn bị sẵn sàng, bên Quân Mạc Tiếu và Hại Người Không Mệt lại nối tiếp thế công của họ. Vì thế, lại một đợt AOE, nháy mắt ba người nằm ngay đơ.
12 người.
Đến bấy giờ, đoàn đội Kim Hương có 25 người, 12 người bị giết, chết gần một nửa, tất cả chỉ xảy ra trong 1 phút ngắn ngủi.
Không phải Kim Hương không hề nghĩ ra chiến thuật nào, cô đã theo dõi mục sư phía trên, phái người bắt mục sư trước.
Chiến thuật này không sai, thời điểm PK đoàn đội, giết mục sư của đối thủ trước mới chiếm lợi thế được cho mình.
Nhưng chiến thuật thông thường, đương nhiên chỉ dùng được ở thời điểm thông thường.
Đánh chết mục sư trước? Nói thật, lúc chuẩn bị làm thế, Kim Hương còn thấy mình hơi cẩn thận quá. Giờ chẳng phải thời điểm thông thường, nhân số bên mình mà còn phải dùng chiến thuật ấy ư?
Hiện tại cô đã biết, giờ quả nhiên không phải thời điểm thông thường.
Mục sư? Trong cuộc chiến vừa rồi, mục sư có chút tác dụng nào không? Kim Hương nghi ngờ, trong thời gian 12 người bị đánh chết, mục sư trong đoàn không thể trị liệu thành công nổi một lần.
Nhanh, thật sự là quá nhanh.
1 phút đánh chết 12 người chính là tốc độ của đấu pháp AOE. Tuy nhiên, chẳng phải đấu pháp AOE chỉ dành cho bên có cấp bậc và số lượng áp đảo hay sao? Theo lý thuyết, Kim Hương cảm thấy họ nên dùng AOE với đối phương mới đúng, nhưng sao tình thế lại đảo ngược, họ bị đối phương sử dụng AOE hành hạ đến chết?
“Quá mạnh, chúng ta rút trước đi”
Cũng không phải ma mới, tới nông nổi này rồi, còn không nhìn ra thực lực quá mạnh của đối thủ, thì chỉ có nước cạp đất mà ăn.
“Rút trước, tôi gọi thêm người” Kim Hương vội nói.
“Định gọi cứu viện à? Khó xử quá đi... Chúng ta nói chuyện nên giữ chữ tín, đã bảo chẳng thằng nào chạy được mà, vậy tất nhiên không thể chạy rồi.” Giọng nói của Diệp Tu vang vọng từ phía sau.