Toàn Chức Cao Thủ

Chương 574: Hai chọi hai

Thành Mông Thổ là thành chủ gần nhất có thể dịch chuyển đến Lăng Mộ Trên Không. Nơi này ồn ào náo nhiệt không thua bất kỳ thành chủ cấp 70 nào. Tuy bản đồ ở Thần Chi Lĩnh Vực cực lớn, vẫn chứa không nổi đám người chơi chen chúc tụ tập, khiến mỗi thành chủ chẳng khác chi một thành phố đông đúc phồn hoa. Nếu không phải trong game không cần không gian sinh hoạt, khéo đã bùng nổ dân số từ lâu không chừng.

 

Diệp Tu đứng giữa phố phường mà tấm tắc không thôi. May đang onl clone, nếu hắn đem Quân Mạc Tiếu vứt vào chốn nhộn nhịp này, chẳng biết chuyện gì sẽ xảy ra. Thế lực công hội của các câu lạc bộ phức tạp, mới đi mấy bước đã thấy bao nhiêu là đứa đội danh hiệu công hội chạy ngang, nếu Quân Mạc Tiếu xuất hiện, biết đâu lại bị rượt chạy khắp đường lớn ngõ nhỏ như lúc trước? Thần Chi Lĩnh Vực không có khu an toàn là một việc hết sức phiền phức, muốn treo acc đứng đường đi WC một chút cũng không yên.

 

Nhưng cái khó ló cái khôn. Ngoài đăng xuất, ở Thần Chi Lĩnh Vực thực sự không còn chốn an toàn ư? Tất nhiên không. Mà nói ra cũng mỉa mai, chỗ treo acc an toàn nhất Thần Chi Lĩnh Vực, cũng là khu PVP rầm rộ nhất toàn game: Đấu trường.

 

Đấu trường tuy được mô phỏng thành bối cảnh game, lại không tính là bối cảnh game thật, chính xác thì nó chỉ là một cái giao diện. Người chơi vào đấu trường tuyệt đối an toàn, bởi không ai có thể giơ vũ khí bật PK với một ID trên danh sách. Nếu có chuyện cần AFK, cho nhân vật vào đấu trường treo máy là một lựa chọn sáng suốt. Nhưng điều này không thể áp dụng với game thủ đang đánh ở bản đồ hoang dã. Đấu trường dù là màn hình giao diện, nhưng chỉ khi chạy đến đúng vị trí trong thành mới có thể vào. Đi WC tí xíu mà phải chạy xa như vậy, thà out tạm một lúc còn hơn.

 

Hai đoàn lớn Cừu Vui Vẻ và Sói của Mưu Đồ Bá Đạo bấy giờ tề tựu hơn 200 mống trong đấu trường, tất nhiên chẳng phải vì giữ an toàn gì. Cả hai vốn thuộc cùng một công hội, theo lý phải yêu thương đoàn kết, nên việc bật PK giựt đồ giữa đường có chút không hay, còn ra đấu trường giao lưu tình cảm, thăm hỏi tổ tiên nhau một chút lại chả ai cấm.

 

Sói Đầu Tỏi lúc này nhất định căm hận Trai Ngầu Cầu Bại ngút trời. Vừa đến đấu trường, lập tức tạo phòng kéo đoàn vào, sau đó PM địa chỉ cho Cừu Vui Vẻ.

 

Mà trong quãng đường vừa đi vừa nghĩ về trận chiến sắp tới, Sói Đầu Tỏi dần lấy lại bình tĩnh, tỉnh táo phân tích tình hình.

 

Là một game thủ lão làng với chiến tích hơn năm chục nghìn trận, trình độ PK của Sói Đầu Tỏi tất nhiên không tầm thường. Lời Trai Ngầu Cầu Bại dù nghe rất ngứa đòn, nhưng khi hắn cẩn thận nghĩ lại, không khỏi cảm thấy kinh hãi.

 

Bởi vì Trai Ngầu Cầu Bại chuẩn xác vạch ra vấn đề hắn lo nghĩ lâu nay.

 

Tỷ lệ thắng của Sói Đầu Tỏi đạt đến 75% từ lâu. Nhưng sau đó dù hắn đánh bao nhiêu trận, tỷ lệ 75% này cũng chỉ dao động tại chỗ, không nhích lên được bao nhiêu.

 

Một số đối thủ hắn thắng không nổi, đánh tới đánh lui vẫn hoàn không nổi.

 

Mà một số kẻ từng bại dưới tay hắn, sau một thời gian gặp lại bỗng vượt qua hắn, tỷ lệ thắng cũng càng lúc càng cao, rốt cuộc khi gặp lại đã trở thành một đối thủ khó nhằn.

 

Lời của Trai Ngầu Cầu Bại tuy như giễu cợt. Nhưng Sói Đầu Tỏi nhìn lại mình, lời giễu cợt này, chẳng phải là trực tiếp xát muối lên vết thương hắn sao? Thằng này lại không tự biết nữa...

 

Càng nghĩ càng cảm thấy người nọ không đơn giản, lòng tự tin dạt dào của Sói Đầu Tỏi dần xẹp xuống.

 

Một lúc sau, Cừu Vui Vẻ dẫn đoàn trăm người của mình đến. Cứ tưởng Sói Đầu Tỏi luôn tỏ ra nguy hiểm đã vũ trang đầy đủ leo lên đài ồn ào đòi chiến, ai ngờ khi nhìn tới, vẫn chưa thấy tên của Sói Đầu Tỏi trong danh sách chiến đấu.

 

“Tên này âm mưu gì đây?” Cừu Vui Vẻ ca bài hoang mang suốt đường đi! Lúc này thấy vậy, dựa vào hiểu biết sâu sắc của gã với Sói Đầu Tỏi, lập tức suy ra tình huống không bình thường.

 

“Tụi bây tới rồi.” Đang nghĩ, Sói Đầu Tỏi đã gửi tin vào kênh.

 

“Vậy thì bắt đầu đi!” Sói Đầu Tỏi nói, sau đó danh sách chiến đấu hiển thị tên ứng chiến, nhưng không phải một, mà là hai người!

 

Sói Đầu Tỏi, Sói Bật Vuốt.

 

“Ông... chơi bẩn!” Cừu Vui Vẻ lập tức kêu lên.

 

Sói Bật Vuốt. ID này Cừu Vui Vẻ vừa nhìn đã nhận ra, là mục sư top đầu trong đoàn Sói, trình độ ngang ngửa hắn. Ban nãy Trai Ngầu Cầu Bại đùa hỏi bên kia cần mang mục sư không, Sói Đầu Tỏi suy diễn thuyết âm mưu cười cợt một phen, kết quả bây giờ vào trận lại thực sự xách theo mục sư?

 

“Yên tâm, tất nhiên tụi tao không định 2 VS 1, thắng cũng chẳng anh hùng, đéo ý nghĩa. Tao quyết định để tụi mày thêm một đứa, đấu hai chọi hai.” Sói Đầu Tỏi nói.

 

“Hai chọi hai?” Cừu Vui Vẻ giật mình.

 

“Không cần, mình tui được rồi.” Trai Ngầu Cầu Bại nói, sau đó vào sân, “Bắt đầu đi!”

 

“Nè ông...” Người kia véo cái đã bấm chuột tham gia, Cừu Vui Vẻ muốn cản cũng cản không kịp. Một chọi một Cừu Vui Vẻ còn không mấy tin tưởng, huống chi bây giờ một chọi hai? Tình hình cấp bách, sợ bên kia nhấn bắt đầu luôn, Cừu Vui Vẻ không kịp hội ý, liền nhấp chuột xông lên.

 

“Ông vào chi đó?” Ai ngờ Trai Ngầu Cầu Bại còn cằn nhằn.

 

Cừu Vui Vẻ ức chế, chưa từng thấy người không biết tốt xấu như vậy.

 

“OK, hai chọi hai đủ công bằng, dù thắng thua thế nào, mọi người cũng không ý kiến đúng không?” Sói Đầu Tỏi nói.

 

“Ài, tất nhiên.” Trai Ngầu Cầu Bại nghe xong còn xuýt xoa tiếc nuối.

 

Cừu Vui Vẻ thấp thỏm trong lòng, luôn có cảm giác Sói Đầu Tỏi nuôi âm mưu đen tối, nhất thời lại không nghĩ ra. Tên Trai Ngầu Cầu Bại này cũng thật là, chẳng nói chẳng rằng một mình xông lên. Dù hai người kia đánh thắng hắn cũng đâu vẻ vang, nhưng hẳn Sói Đầu Tỏi cũng nghĩ tới chuyện này, bây giờ lại làm vậy, phỏng là có ý đồ chăng?

 

Cừu Vui Vẻ cảm thấy không nên đồng ý tụi kia, để tụi nó bể kế hoạch, nên tới lúc Trai Ngầu Cầu Bại lao ra mới vội vàng theo ứng chiến.

 

“Được lắm, bắt đầu đi!” Sói Đầu Tỏi vừa dứt lời lập tức chọn bắt đầu trận đấu.

 

Bản đồ được chọn là map võ đài người chơi thường dùng nhất, bốn phía không có vật che lấp. Vì là trận 2-2, dựa vào nhân số mà bản đồ tự động phóng to hơn so với bình thường, trận 1-1 có bản đồ nhỏ hơn thế này nhiều.

 

“Thằng này muốn làm gì đây?” Cừu Vui Vẻ vẫn đang suy nghĩ, map đã load xong, Sói Đầu Tỏi lập tức xông lên phủ đầu, bật Xung Kích lao về phía gã.

 

Hai chọi hai, còn cùng là tổ hợp kỵ sĩ – mục sư, mục sư chắc chắn phải là đứa cho nằm đầu tiên. Sói Đầu Tỏi vào trận không chào hỏi câu nào đã giết tới, muốn chiếm tiên cơ, kết quả lại nghe sau lưng truyền đến tiếng mắng: “Đệch!”

 

“CLGT?” Sói Đầu Tỏi đang đánh tới không thể quay đầu lại, nhưng nhìn lướt màn hình, phát hiện hai tên kia vào trận vốn phải đứng chung chỗ, sao bấy giờ chỉ còn mình Cừu Vui Vẻ?

 

Không lẽ nào... Gã nọ Xung Kích tới Sói Bật Vuốt nhanh hơn mình!!

 

Sói Đầu Tỏi nghĩ tới đây, người vừa lúc vọt tới trước mặt Cừu Vui Vẻ. Cừu Vui Vẻ cũng không tập trung, không thao tác né tránh, bị Sói Đầu Tỏi đâm trúng, trực tiếp bay ra ngoài.

 

Sói Đầu Tỏi vội quay đầu lại, quả đúng như dự đoán, Trai Ngầu Cầu Bại vừa vào trận đã Xung Kích đi giết mục sư. Hơn nữa động tác còn nhanh hơn hắn. Hắn chỉ húc ngã Cừu Vui Vẻ, mà Sói Bật Vuốt bên kia đã bị chém nằm rồi...

 

Làm sao có thể?

 

Sói Đầu Tỏi dù sao cũng là kẻ kinh nghiệm phong phú, vừa suy nghĩ, vừa chú ý vị trí hiện tại của Trai Ngầu Cầu Bại và Sói Bật Vuốt.

 

Khoảng cách này không phải là khoảng cách mà Xung Kích có thể đạt tới! Sói Đầu Tỏi hiểu rõ trang bị kỵ sĩ, biết rằng trang bị trên người Trai Ngầu Cầu Bại không có món nào cộng khoảng cách cho Xung Kích. Kỹ năng như cũ, nhưng vị trí đứng hiện tại của Trai Ngầu Cầu Bại, lại thêm một đoạn ngắn so với quãng đường Xung Kích đi được. Cộng với ban nãy nhìn thấy Sói Bật Vuốt bị hắn chém nằm, trong đầu hắn có một ý nghĩ lướt qua: Không lẽ là Xung Kích, sau đó Anh Dũng Bật Nhảy một đoạn?

 

Anh Dũng Bật Nhảy... Nhưng chỉ nhích đoạn rất ngắn như vậy, cần tốc độ nhanh chừng nào!

 

Ánh mắt Sói Đầu Tỏi tinh tường, lại là nghề nghiệp quen thuộc bấy lâu, chỉ từ chi tiết nhỏ liền đoán được trình độ sâu cạn, lập tức nhìn ra sự không tầm thường của người này.

 

Quả nhiên không đơn giản!

 

Vì thao tác này, Sói Đầu Tỏi hoàn toàn không thể tiếp tục coi thường Trai Ngầu Cầu Bại. Tuy bấy giờ Cừu Vui Vẻ nằm trong tay hắn, nhưng Trai Ngầu Cầu Bại nhìn cũng không thèm nhìn một cái, tiếp tục đuổi theo Sói Bật Vuốt chém lấy chém để. Sói Đầu Tỏi xoay người, tức tốc chạy qua cứu viện. Cừu Vui Vẻ bị bỏ rơi khóc không thành tiếng! Hắn là mục sư đó, sao không có chút cảm giác được nâng niu che chở nào hết vậy? Trai Ngầu Cầu Bại vừa mở màn đã chạy mất, thấy đồng đội mình bị đánh cũng không thèm quay đầu, quả nhiên sự tồn tại của mình là dư thừa sao?

 

Nhưng Cừu Vui Vẻ hiểu thắng bại quan trọng hơn, nên tự buff một cái kéo máu mình lên, sau đó tập trung tinh thần tìm đường hỗ trợ Trai Ngầu Cầu Bại.

 

Sói Đầu Tỏi chạy về cứu nguy, vừa chạy vừa ném Khiêu Khích, ý định buộc Trai Ngầu Cầu Bại buông tha mục sư Sói Bật Vuốt.

 

Quanh người Trai Ngầu Cầu Bại bỗng dưng xuất hiện một vầng hào quang, đúng là kỹ năng Tinh Thần Kỵ Sĩ.

 

Sói Đầu Tỏi giật mình khó hiểu. Nếu không muốn trúng Khiêu Khích, bật trạng thái Lặng Yên Như Nước là được. Trạng thái này có thể miễn dịch được tất tần tật các loại debuff Khiêu Khích, Sợ Hãi, Hoảng Loạn. Mà Tinh Thần Kỵ Sĩ đâu thể làm được.

 

Sói Đầu Tỏi nghĩ thế, chỉ thấy Trai Ngầu Cầu Bại trúng Khiêu Khích xoay người, tầm nhìn cố định trên người hắn, hai chân cũng nhanh lẹ phóng tới. Người chơi trúng Khiêu Khích tuy không thể thay đổi phương hướng, nhưng các thao tác khác vẫn không bị cản trở. Nên dùng Khiêu Khích, không hẳn có thể ngăn cản Trai Ngầu Cầu Bại công kích mục sư Sói Bật Vuốt, Sói Đầu Tỏi thu hút thù hận vẫn phải đối mặt trực diện với kẻ địch, hơn nữa vì có Khiêu Khích giúp đối phương cố định mục tiêu, lúc tiến công lại không cần tốn sức căn chỉnh tầm nhìn. Dù trong một số trường hợp, người chơi trúng Khiêu Khích chưa nghĩ ra cách ứng phó, thuận tay đánh tới cũng không phải là lựa chọn quá tệ.

back top