Edit: Mì | Beta: Kha
Đoàn người cuối cùng cũng đến thành Bóng Đêm, trên đường lại nhận được thông tin khá đáng mừng: Hại Người Không Mệt không đi thẳng đến cổng dịch chuyển, mà đang tiến về phía phố người chơi bày quầy mua bán. Nếu hắn đến cổng dịch chuyển thật, Trảm Lâu Lan sẽ rất bị động. Thần Chi Lĩnh Vực nhiều thành chủ như vậy, gọi người lập tức đi canh từng cổng dịch chuyển là chuyện bất khả thi.
Thế nhưng tin tức tốt này không làm mọi người phấn chấn được lâu. Chiến đội hàng top có số fan khổng lồ, hiện chắc chắn đang war nhau nảy lửa. Bên phố giao dịch cực kì vắng vẻ, Hại Người Không Mệt lượn qua chút liền chuẩn bị rời đi.
Cũng may lúc nhận được tin cả đoàn đã đến thành Bóng Đêm. Dọc đường đi nơi nơi đều là khói lửa phân tranh, buộc cả bọn phải ẩn tên công hội. Sau khi Nghĩa Trảm tuyên bố thành lập chiến đội, mỗi lần PR đều rêu rao chuốc thù hận, bây giờ là thời điểm quần chúng dễ kích động, không khéo làm lửa hận kéo lan qua nướng luôn Nghĩa Trảm Thiên Hạ không chừng. Trảm Lâu Lan không hề muốn Nghĩa Trảm Thiên Hạ bị cuốn vào. Đợt phân tranh này bắt nguồn từ ân oán các đội vào quán quân, Trảm Lâu Lan chẳng ham nổi theo cách này.
Đỉnh đầu trống trơn dễ bị người ta bỏ qua. Ai cũng bận bù đầu, không rảnh để ý kẻ vừa lướt qua là Quân Mạc Tiếu hay Tiếu Mạc Quân.
Tại cổng thành Bóng Đêm đã có người được Trảm Lâu Lan dặn mang trang bị đứng sẵn.Thuộc tính trang bị đều theo ý Diệp Tu, Trảm Lâu Lan có thì lấy ra luôn, không thì dùng tiền mua. Chi phí sắm set đồ cho vài nhân vật trong game chẳng là gì với gã. Trong mắt gã, Diệp Tu là người giúp họ rất nhiều, bỏ chút tiền ra cũng là cam tâm tình nguyện.
Bọn Diệp Tu không khách sáo, ba nhân vật vừa nhận trang bị, thay xong một cái là từ ngoại hình đến thuộc tính đều sang chảnh hẳn. Hàn Yên Nhu và Bánh Bao Xâm Lấn mặc full set trang bị đúng nghề nghiệp, chất lượng gần như đồ từ bảy phó bản lớn trăm người, nhìn vào cũng ra dáng nhân vật đứng top trong game.
Còn Quân Mạc Tiếu, thuộc tính thay đổi thật, nhưng ngoại hình thì… Chắc mỗi phong cách dị dạng không giống ai của hắn mới có khả năng biến trang bị tử tế thành hàng rác rưởi. Đồ của các nghề khác nhau có thể phối chung thật, nhưng cơ bản sẽ không lẫn quá nhiều, các loại giáp chuyên dụng nghề nào ra nghề đó, mặc lộn xộn quá sẽ làm giảm hiệu quả giáp chuyên dụng, cấp bậc càng cao giảm càng mạnh.
Nhưng tán nhân của Quân Mạc Tiếu không có giáp chuyên dụng, cũng không cần bận tâm điều này. Thế nên nhìn nhân vật một lượt: thắt lưng bằng vải, giày với mũ bằng da, nửa dưới giáp xích, nửa trên giáp nặng, lại thêm giày loại giáp nhẹ, nhìn thân thì to mà chân như cọng tăm ghim vào, chẳng thấy cân đối tí nào.
Nhưng Diệp Tu cũng chẳng để ý mấy, mở giao diện nhân vật ngắm nghía thuộc tính một lát, rất hài lòng. Bởi vì tán nhân không chuyển nghề nên điểm cộng thuộc tính khi lên cấp không được phân phối, sức lực, thể lực, trí lực và tinh thần đều +3. Tới cấp 70 thì cả bốn thuộc tính chính vừa vặn được 210. Mà các nhiệm vụ thưởng điểm thuộc tính thì rất đều, bốn loại thuộc tính bằng nhau, được 90 điểm. Bốn thuộc tính với từng nghề chỉ khác chỗ cần ít hay cần nhiều, chứ không có cái nào không cần. Vậy nên người chơi chắc chắn sẽ làm hết những nhiệm vụ này. Đến cấp 70, bốn thuộc tính chính của Quân Mạc Tiếu không tính trang bị đều là 300 điểm.
Về cơ bản, nhân vật khi tới cấp 70, tổng bốn thuộc tính chính sẽ là 1200 điểm, trừ phi để sót nhiệm vụ thưởng điểm thuộc tính. Chênh lệch cuối cùng của bốn thuộc tính này chủ yếu dựa vào sự khác biệt điểm cộng từng nghề.
Tán nhân không có phân phối điểm, tổng cộng điểm cộng thuộc tính khi lên cấp là 840 điểm. Mà các nghề khác thì không giống.
Ví dụ pháp sư chiến đấu, sức lực và trí lực tăng 3,5, thể lực và tinh thần tăng 2,5.
Như vậy đến cấp 70 thì tổng bốn thuộc tính cũng là 840, nhưng sức lực và trí lực lại là 245, thể lực và tinh thần là 175.
Số liệu này là thuộc tính cơ bản người chơi không thể sửa đổi. Do đó cần căn cứ nhu cầu để chọn trang bị mà nâng cấp, ngoài ra vào công hội lựa chọn thuộc tính thủ hộ xong sẽ thêm 160 điểm thuộc tính tự do.
Cái này phân phối thế nào thì tùy từng người. Nhất là nghề như pháp sư chiến đấu có đủ cả hai loại sát thương vật lý và pháp thuật, có thể ưu tiên tăng sức lực hay trí lực, hoặc chia đều hoặc tăng theo tỉ lệ nào đấy. Đây chính là vấn đề gây tranh cãi suốt mười năm. Nhất là mỗi khi có trang bị mới xuất hiện, cần phải tìm cách phối chọn lại.
Về vấn đề này, pháp sư chiến đấu đứng đầu Vinh Quang Nhất Diệp Chi Thu chọn cách phối điểm theo hướng không cân bằng, nghiêng hẳn về sức lực hơn trí lực. Nhân vật nổi tiếng đã chọn vậy tất nhiên sẽ tạo thành trào lưu, nhưng sự thật chứng minh, mù quáng bắt chước cách phối hợp của tuyển thủ chuyên nghiệp thật sự không phải hành động thông minh.
Bởi vì người chơi bình thường sẽ theo không nổi cách phối hợp thuộc tính chuẩn chuyên nghiệp. Một là trình thao tác không đủ cao, hai là đẳng cấp trang bị kém quá nhiều. Có nhiều cách phối hợp thuộc tính phải đạt đủ điểm mới phát huy được tác dụng. Mà nếu không đủ điểm thuộc tính, cho dù là thao tác chuyên nghiệp cách mấy cũng không phát huy được uy lực vốn có.
Thao tác của Đường Nhu và Bánh Bao đã đủ chuẩn chuyên nghiệp, nhưng hiểu biết về trò chơi còn chưa đủ. Để bọn họ tự chọn ra cách phối phù hợp bản thân không biết tới năm nào. Cho nên trang bị của hai người đều là Diệp Tu trực tiếp chọn giúp.
Hàn Yên Nhu của Đường Nhu lấy một set đồ thiên về sức lực. Thay bộ trang bị này xong, sức lực đạt đến 870, trí lực đạt 540.
Thuộc tính thế này ở trong game đã khá pro, nhưng vào giới chuyên nghiệp còn kém xa.
Nhất Diệp Chi Thu sức lực 1220 trí lực 1140, tổng hai thuộc tính gấp Hàn Yên Nhu 1,67 lần. Còn chưa kể thể lực và tinh thần. Nếu so cả bốn thuộc tính, thuộc tính ngon trong game chẳng là cái đinh gì khi vào giới cả.
Trang bị của Hàn Yên Nhu trong game không tính là kém. Đây là trang bị gần bằng đồ từ bảy phó bản lớn, bá hơn cũng chỉ có đồ rơi từ BOSS hoang dã. Nhưng chênh lệch giữa nó và trang bị bạc vẫn còn xa lắm.
Không phải vì thuộc tính đồ bạc quá biến thái, mà là vì ưu thế lớn nhất của nó là “thiết kế theo nhu cầu”. Năm chữ ấy chính là nguyên do trang bị bạc vượt trội trang bị cam và tím nhiều vậy. Mà nhờ đấy, mớ thuộc tính có được từ trang bị bạc của nhân vật chuyên nghiệp mới áp đảo game thủ thường, có kỹ thuật tốt cũng khó đắp đổi được. Đó cũng là lý do Ngụy Sâm bứt rứt lúc biết phải chạm trán Gia Thế trong vòng khiêu chiến.
Lấy sức lực 870 và trí lực 540 của Hàn Yên Nhu so với sức lực 1220 và trí lực 1140 của Nhất Diệp Chi Thu, khác gì trứng chọi đá? Chưa kể chênh lệch khủng khiếp về lực công kích giữa vũ khí tím Cực Quang – chiến mâu cấp 70 trong tay Hàn Yên Nhu và vũ khí bạc Khước Tà. Chưa kể trang bị bạc trên người Nhất Diệp Chi Thu ngoài bốn thuộc tính chính, còn cộng nhiều thuộc tính khác phù hợp với pháp sư chiến đấu.
Bộ trang bị này chắc chắn chưa đủ tầm.
Diệp Tu xuất thân giới chuyên nghiệp, dù đã hài lòng với trang bị Quân Mạc Tiếu hiện giờ, nhưng thật lòng cũng biết như vậy vẫn rất kém. Thật ra thuộc tính bây giờ của Quân Mạc Tiếu còn không bằng Hàn Yên Nhu. Hàn Yên Nhu ít nhất còn có giáp chuyên dụng, có thuộc tính từ bộ trang bị, mấy cái này hắn đều không có. Muốn bù đắp chênh lệch này nhất định phải dựa vào trang bị tự chế. Dùng trang bị bạc để tạo ra thuộc tính “chuyên dụng” là đề tài nghiên cứu liên quan đến Ô Thiên Cơ mà Tô Mộc Thu từng làm trước kia.
Tuy ý tưởng kì diệu như Ô Thiên Cơ trong Vinh Quang vẫn là độc nhất vô nhị, nhưng việc sáng tạo trang bị bạc “chuyên dụng” đã xuất hiện trong giới chuyên nghiệp bốn năm trước.
Vẻ ngoài không đụng hàng của Quân Mạc Tiếu làm mọi người phải cố nhịn cười. Không ai biết lúc này Diệp Tu đang nghiêm túc suy nghĩ một vấn đề quan trọng liên quan tới điểm thuộc tính.
Nhưng dù đổi trang bị, vây xem hay nghĩ ngợi, đoàn người vẫn tiến đều bước. Sau khi biết được tọa độ hiện tại của Hại Người Không Mệt và điểm đến của cổng dịch chuyển từ thành Bóng Đêm, Diệp Tu quyết đoán hô đuổi theo, rồi lập tức đưa chỉ thị: “Tiểu Đường, Bánh Bao, hai em sang bên điểm hồi sinh, đến nơi báo anh.”
“Ok.” Hai người nghe xong liền xoay người rời đi.
Rõ ràng họ định đuổi giết Hại Người Không Mệt liên tục. Cứ nghĩ đến việc thằng cờ hó kia không những giết mình mà còn nẫng đi ba món vật liệu, Trảm Lâu Lan chợt hào hứng với kế hoạch trên, bốn kẻ còn lại cũng giống hệt gã. Quân số của họ trong Cung Điện Bóng Đêm đông như thế mà còn xổng mất, quả thực quá mất mặt, họ cần phải cứu vãn danh dự đã mất.
Năm người đang thầm cổ vũ chính mình, chợt nghe Diệp Tu phũ: “Vậy bye nha, cần tình báo tui sẽ liên hệ Tiểu Trảm.”
Bye?
Năm người nghe xong đều hốt hoảng, bye thế quái nào sau một quãng đường dài sánh vai đến đây chứ?
“Ấy!” Trảm Lâu Lan vội vàng gọi lại, năm người đồng loạt đuổi theo.
“Sao?” Diệp Tu vừa điều khiển Quân Mạc Tiếu chạy vừa hỏi.
“Sao lại tạm biệt? Tụi tui cũng đi mà.” Trảm Lâu Lan nói.
“Mấy ông cũng đi?” Diệp Tu thắc mắc, “Không phải ông thấy đuổi giết hắn rất tốn thời gian công sức sao?”
“Tui…” Trảm Lâu Lan nhận ra mình từng nói thế thật, đậu má sao tự dưng mình lại đổi ý? Rốt cuộc là vì sao?
“Yên tâm đi, tui mà diện hàng ngon thì hắn chỉ có nước chịu trói, thù này tui sẽ giúp ông báo. Nếu kiếm về được ba món vật liệu kia nhất định sẽ trả ông, nhưng tui đoán hắn sẽ không mang trong người đâu, có lẽ đã bỏ vào kho rồi. Hoặc nếu ông có cách sai một kẻ mua hàng tiếp cận hắn, tui dám chắc hắn sẽ nhúng chàm đám vật liệu ấy ngay, đến lúc ấy hắn cầm đồ trên tay rồi, chúng ta lại nghĩ cách kiếm về sau.” Diệp Tu nói.
“Rồi rồi, không nói nữa, nếu không nhanh lên sẽ không chặn kịp mất. Nhớ nhắn hướng đi của hắn cho tui ngay đó.” Diệp Tu vừa dứt lời, Quân Mạc Tiếu đã đột nhiên tăng tốc. Chân đạp giày da đầu đội mũ sắt diện bộ tăm ghim quả ổi chạy mất, bỏ lại năm người.
“Ê ê…” Năm người cạn lời, chân bước chậm lại.
“Cái kế này đúng là rất hiểm!” Cuối cùng, Tiền Phương Cách Hải buông một câu nhận xét về kế hoạch của Diệp Tu.
Đoàn người cuối cùng cũng đến thành Bóng Đêm, trên đường lại nhận được thông tin khá đáng mừng: Hại Người Không Mệt không đi thẳng đến cổng dịch chuyển, mà đang tiến về phía phố người chơi bày quầy mua bán. Nếu hắn đến cổng dịch chuyển thật, Trảm Lâu Lan sẽ rất bị động. Thần Chi Lĩnh Vực nhiều thành chủ như vậy, gọi người lập tức đi canh từng cổng dịch chuyển là chuyện bất khả thi.
Thế nhưng tin tức tốt này không làm mọi người phấn chấn được lâu. Chiến đội hàng top có số fan khổng lồ, hiện chắc chắn đang war nhau nảy lửa. Bên phố giao dịch cực kì vắng vẻ, Hại Người Không Mệt lượn qua chút liền chuẩn bị rời đi.
Cũng may lúc nhận được tin cả đoàn đã đến thành Bóng Đêm. Dọc đường đi nơi nơi đều là khói lửa phân tranh, buộc cả bọn phải ẩn tên công hội. Sau khi Nghĩa Trảm tuyên bố thành lập chiến đội, mỗi lần PR đều rêu rao chuốc thù hận, bây giờ là thời điểm quần chúng dễ kích động, không khéo làm lửa hận kéo lan qua nướng luôn Nghĩa Trảm Thiên Hạ không chừng. Trảm Lâu Lan không hề muốn Nghĩa Trảm Thiên Hạ bị cuốn vào. Đợt phân tranh này bắt nguồn từ ân oán các đội vào quán quân, Trảm Lâu Lan chẳng ham nổi theo cách này.
Đỉnh đầu trống trơn dễ bị người ta bỏ qua. Ai cũng bận bù đầu, không rảnh để ý kẻ vừa lướt qua là Quân Mạc Tiếu hay Tiếu Mạc Quân.
Tại cổng thành Bóng Đêm đã có người được Trảm Lâu Lan dặn mang trang bị đứng sẵn.Thuộc tính trang bị đều theo ý Diệp Tu, Trảm Lâu Lan có thì lấy ra luôn, không thì dùng tiền mua. Chi phí sắm set đồ cho vài nhân vật trong game chẳng là gì với gã. Trong mắt gã, Diệp Tu là người giúp họ rất nhiều, bỏ chút tiền ra cũng là cam tâm tình nguyện.
Bọn Diệp Tu không khách sáo, ba nhân vật vừa nhận trang bị, thay xong một cái là từ ngoại hình đến thuộc tính đều sang chảnh hẳn. Hàn Yên Nhu và Bánh Bao Xâm Lấn mặc full set trang bị đúng nghề nghiệp, chất lượng gần như đồ từ bảy phó bản lớn trăm người, nhìn vào cũng ra dáng nhân vật đứng top trong game.
Còn Quân Mạc Tiếu, thuộc tính thay đổi thật, nhưng ngoại hình thì… Chắc mỗi phong cách dị dạng không giống ai của hắn mới có khả năng biến trang bị tử tế thành hàng rác rưởi. Đồ của các nghề khác nhau có thể phối chung thật, nhưng cơ bản sẽ không lẫn quá nhiều, các loại giáp chuyên dụng nghề nào ra nghề đó, mặc lộn xộn quá sẽ làm giảm hiệu quả giáp chuyên dụng, cấp bậc càng cao giảm càng mạnh.
Nhưng tán nhân của Quân Mạc Tiếu không có giáp chuyên dụng, cũng không cần bận tâm điều này. Thế nên nhìn nhân vật một lượt: thắt lưng bằng vải, giày với mũ bằng da, nửa dưới giáp xích, nửa trên giáp nặng, lại thêm giày loại giáp nhẹ, nhìn thân thì to mà chân như cọng tăm ghim vào, chẳng thấy cân đối tí nào.
Nhưng Diệp Tu cũng chẳng để ý mấy, mở giao diện nhân vật ngắm nghía thuộc tính một lát, rất hài lòng. Bởi vì tán nhân không chuyển nghề nên điểm cộng thuộc tính khi lên cấp không được phân phối, sức lực, thể lực, trí lực và tinh thần đều +3. Tới cấp 70 thì cả bốn thuộc tính chính vừa vặn được 210. Mà các nhiệm vụ thưởng điểm thuộc tính thì rất đều, bốn loại thuộc tính bằng nhau, được 90 điểm. Bốn thuộc tính với từng nghề chỉ khác chỗ cần ít hay cần nhiều, chứ không có cái nào không cần. Vậy nên người chơi chắc chắn sẽ làm hết những nhiệm vụ này. Đến cấp 70, bốn thuộc tính chính của Quân Mạc Tiếu không tính trang bị đều là 300 điểm.
Về cơ bản, nhân vật khi tới cấp 70, tổng bốn thuộc tính chính sẽ là 1200 điểm, trừ phi để sót nhiệm vụ thưởng điểm thuộc tính. Chênh lệch cuối cùng của bốn thuộc tính này chủ yếu dựa vào sự khác biệt điểm cộng từng nghề.
Tán nhân không có phân phối điểm, tổng cộng điểm cộng thuộc tính khi lên cấp là 840 điểm. Mà các nghề khác thì không giống.
Ví dụ pháp sư chiến đấu, sức lực và trí lực tăng 3,5, thể lực và tinh thần tăng 2,5.
Như vậy đến cấp 70 thì tổng bốn thuộc tính cũng là 840, nhưng sức lực và trí lực lại là 245, thể lực và tinh thần là 175.
Số liệu này là thuộc tính cơ bản người chơi không thể sửa đổi. Do đó cần căn cứ nhu cầu để chọn trang bị mà nâng cấp, ngoài ra vào công hội lựa chọn thuộc tính thủ hộ xong sẽ thêm 160 điểm thuộc tính tự do.
Cái này phân phối thế nào thì tùy từng người. Nhất là nghề như pháp sư chiến đấu có đủ cả hai loại sát thương vật lý và pháp thuật, có thể ưu tiên tăng sức lực hay trí lực, hoặc chia đều hoặc tăng theo tỉ lệ nào đấy. Đây chính là vấn đề gây tranh cãi suốt mười năm. Nhất là mỗi khi có trang bị mới xuất hiện, cần phải tìm cách phối chọn lại.
Về vấn đề này, pháp sư chiến đấu đứng đầu Vinh Quang Nhất Diệp Chi Thu chọn cách phối điểm theo hướng không cân bằng, nghiêng hẳn về sức lực hơn trí lực. Nhân vật nổi tiếng đã chọn vậy tất nhiên sẽ tạo thành trào lưu, nhưng sự thật chứng minh, mù quáng bắt chước cách phối hợp của tuyển thủ chuyên nghiệp thật sự không phải hành động thông minh.
Bởi vì người chơi bình thường sẽ theo không nổi cách phối hợp thuộc tính chuẩn chuyên nghiệp. Một là trình thao tác không đủ cao, hai là đẳng cấp trang bị kém quá nhiều. Có nhiều cách phối hợp thuộc tính phải đạt đủ điểm mới phát huy được tác dụng. Mà nếu không đủ điểm thuộc tính, cho dù là thao tác chuyên nghiệp cách mấy cũng không phát huy được uy lực vốn có.
Thao tác của Đường Nhu và Bánh Bao đã đủ chuẩn chuyên nghiệp, nhưng hiểu biết về trò chơi còn chưa đủ. Để bọn họ tự chọn ra cách phối phù hợp bản thân không biết tới năm nào. Cho nên trang bị của hai người đều là Diệp Tu trực tiếp chọn giúp.
Hàn Yên Nhu của Đường Nhu lấy một set đồ thiên về sức lực. Thay bộ trang bị này xong, sức lực đạt đến 870, trí lực đạt 540.
Thuộc tính thế này ở trong game đã khá pro, nhưng vào giới chuyên nghiệp còn kém xa.
Nhất Diệp Chi Thu sức lực 1220 trí lực 1140, tổng hai thuộc tính gấp Hàn Yên Nhu 1,67 lần. Còn chưa kể thể lực và tinh thần. Nếu so cả bốn thuộc tính, thuộc tính ngon trong game chẳng là cái đinh gì khi vào giới cả.
Trang bị của Hàn Yên Nhu trong game không tính là kém. Đây là trang bị gần bằng đồ từ bảy phó bản lớn, bá hơn cũng chỉ có đồ rơi từ BOSS hoang dã. Nhưng chênh lệch giữa nó và trang bị bạc vẫn còn xa lắm.
Không phải vì thuộc tính đồ bạc quá biến thái, mà là vì ưu thế lớn nhất của nó là “thiết kế theo nhu cầu”. Năm chữ ấy chính là nguyên do trang bị bạc vượt trội trang bị cam và tím nhiều vậy. Mà nhờ đấy, mớ thuộc tính có được từ trang bị bạc của nhân vật chuyên nghiệp mới áp đảo game thủ thường, có kỹ thuật tốt cũng khó đắp đổi được. Đó cũng là lý do Ngụy Sâm bứt rứt lúc biết phải chạm trán Gia Thế trong vòng khiêu chiến.
Lấy sức lực 870 và trí lực 540 của Hàn Yên Nhu so với sức lực 1220 và trí lực 1140 của Nhất Diệp Chi Thu, khác gì trứng chọi đá? Chưa kể chênh lệch khủng khiếp về lực công kích giữa vũ khí tím Cực Quang – chiến mâu cấp 70 trong tay Hàn Yên Nhu và vũ khí bạc Khước Tà. Chưa kể trang bị bạc trên người Nhất Diệp Chi Thu ngoài bốn thuộc tính chính, còn cộng nhiều thuộc tính khác phù hợp với pháp sư chiến đấu.
Bộ trang bị này chắc chắn chưa đủ tầm.
Diệp Tu xuất thân giới chuyên nghiệp, dù đã hài lòng với trang bị Quân Mạc Tiếu hiện giờ, nhưng thật lòng cũng biết như vậy vẫn rất kém. Thật ra thuộc tính bây giờ của Quân Mạc Tiếu còn không bằng Hàn Yên Nhu. Hàn Yên Nhu ít nhất còn có giáp chuyên dụng, có thuộc tính từ bộ trang bị, mấy cái này hắn đều không có. Muốn bù đắp chênh lệch này nhất định phải dựa vào trang bị tự chế. Dùng trang bị bạc để tạo ra thuộc tính “chuyên dụng” là đề tài nghiên cứu liên quan đến Ô Thiên Cơ mà Tô Mộc Thu từng làm trước kia.
Tuy ý tưởng kì diệu như Ô Thiên Cơ trong Vinh Quang vẫn là độc nhất vô nhị, nhưng việc sáng tạo trang bị bạc “chuyên dụng” đã xuất hiện trong giới chuyên nghiệp bốn năm trước.
Vẻ ngoài không đụng hàng của Quân Mạc Tiếu làm mọi người phải cố nhịn cười. Không ai biết lúc này Diệp Tu đang nghiêm túc suy nghĩ một vấn đề quan trọng liên quan tới điểm thuộc tính.
Nhưng dù đổi trang bị, vây xem hay nghĩ ngợi, đoàn người vẫn tiến đều bước. Sau khi biết được tọa độ hiện tại của Hại Người Không Mệt và điểm đến của cổng dịch chuyển từ thành Bóng Đêm, Diệp Tu quyết đoán hô đuổi theo, rồi lập tức đưa chỉ thị: “Tiểu Đường, Bánh Bao, hai em sang bên điểm hồi sinh, đến nơi báo anh.”
“Ok.” Hai người nghe xong liền xoay người rời đi.
Rõ ràng họ định đuổi giết Hại Người Không Mệt liên tục. Cứ nghĩ đến việc thằng cờ hó kia không những giết mình mà còn nẫng đi ba món vật liệu, Trảm Lâu Lan chợt hào hứng với kế hoạch trên, bốn kẻ còn lại cũng giống hệt gã. Quân số của họ trong Cung Điện Bóng Đêm đông như thế mà còn xổng mất, quả thực quá mất mặt, họ cần phải cứu vãn danh dự đã mất.
Năm người đang thầm cổ vũ chính mình, chợt nghe Diệp Tu phũ: “Vậy bye nha, cần tình báo tui sẽ liên hệ Tiểu Trảm.”
Bye?
Năm người nghe xong đều hốt hoảng, bye thế quái nào sau một quãng đường dài sánh vai đến đây chứ?
“Ấy!” Trảm Lâu Lan vội vàng gọi lại, năm người đồng loạt đuổi theo.
“Sao?” Diệp Tu vừa điều khiển Quân Mạc Tiếu chạy vừa hỏi.
“Sao lại tạm biệt? Tụi tui cũng đi mà.” Trảm Lâu Lan nói.
“Mấy ông cũng đi?” Diệp Tu thắc mắc, “Không phải ông thấy đuổi giết hắn rất tốn thời gian công sức sao?”
“Tui…” Trảm Lâu Lan nhận ra mình từng nói thế thật, đậu má sao tự dưng mình lại đổi ý? Rốt cuộc là vì sao?
“Yên tâm đi, tui mà diện hàng ngon thì hắn chỉ có nước chịu trói, thù này tui sẽ giúp ông báo. Nếu kiếm về được ba món vật liệu kia nhất định sẽ trả ông, nhưng tui đoán hắn sẽ không mang trong người đâu, có lẽ đã bỏ vào kho rồi. Hoặc nếu ông có cách sai một kẻ mua hàng tiếp cận hắn, tui dám chắc hắn sẽ nhúng chàm đám vật liệu ấy ngay, đến lúc ấy hắn cầm đồ trên tay rồi, chúng ta lại nghĩ cách kiếm về sau.” Diệp Tu nói.
“Rồi rồi, không nói nữa, nếu không nhanh lên sẽ không chặn kịp mất. Nhớ nhắn hướng đi của hắn cho tui ngay đó.” Diệp Tu vừa dứt lời, Quân Mạc Tiếu đã đột nhiên tăng tốc. Chân đạp giày da đầu đội mũ sắt diện bộ tăm ghim quả ổi chạy mất, bỏ lại năm người.
“Ê ê…” Năm người cạn lời, chân bước chậm lại.
“Cái kế này đúng là rất hiểm!” Cuối cùng, Tiền Phương Cách Hải buông một câu nhận xét về kế hoạch của Diệp Tu.