Edit: Cớt | Beta: Zencest
“Không được chạy!” Triệu Vũ Triết trông thấy Ngộ Đạo Quân lùi về sau, vội hét lớn.
Nhưng lúc này Diệp Tu nào có lòng dạ để ý tới hắn, vẫn nghiêm túc chỉ huy đoàn kỵ sĩ kéo quái và tình hình chiến đấu với BOSS bên cạnh. Cùng lúc đó lại thấy khu bẫy rập mà đoàn đạo tặc đặc biệt bố trí dần hiện ra trước mặt.
Phân Yên Cảnh của Triệu Vũ Triết nhanh chóng đuổi kịp, Tiền Phương Cách Hải cũng nhìn ra sự lợi hại của tên pháp sư nguyên tố này, nhân cơ hội muốn tiến lên thỉnh giáo để kiểm chứng thử. Do vậy liền dẫn người chặn ở phía sau, hai pháp sư nguyên tố bắt đầu quần chiến.
Còn bên này, BOSS Võ Sĩ Giác Đấu Vitellius bị đoàn kỵ sĩ của Nghĩa Trảm Thiên Hạ liên tiếp cưỡng chế thù hận, nên vẫn liều mạng đuổi giết họ. Team kỵ sĩ của Hô Khiếu Sơn Trang lại cứ như lũ ngố, làm cách nào cũng không đoạt lại được thù hận. Hết cách, họ đành tiến lên lấy thân mình cản trở bước tiến của Võ Sĩ Giác Đấu Vitellius. BOSS sẽ không chỉ nhìn chằm chằm mục tiêu thù hận mà phớt lờ chướng ngại trước mắt, cần ra tay thì liền ra tay, Hô Khiếu Sơn Trang chính là đang câu giờ bằng cách đau đớn như thế. Đoàn xung phong liều chết của bọn họ cố gắng phá rối sự kiểm soát BOSS của đối phương, đương nhiên bên Nghĩa Trảm Thiên Hạ cũng liều mạng ngăn cản hành động phá hoại này.
Từng nhân vật lần lượt ngã xuống, trang bị rơi vãi đầy đất, nhưng không mấy ai buồn nhòm ngó đến, đồ rơi từ BOSS hoang dã mới là hàng xịn hơn tất cả, với lại những tổn thất trong lúc chiến đấu thế này công hội sẽ không phớt lờ, bởi thế cũng không ai xoắn xuýt chuyện cá nhân.
Võ Sĩ Giác Đấu Vitellius bị quấn lấy nên tiến bước cũng khá khó khăn, trước người nó luôn có người chơi thuộc Hô Khiếu Sơn Trang liều mạng ngăn đón. Hàng loạt người chơi như một chỉnh thể chậm rãi tiến tới, trong khi phía trước, bẫy rập đã được dàn sẵn, người chơi Nghĩa Trảm Thiên Hạ trong lòng đã nắm rõ chỉ thị nên đều cố gắng che dấu sơ hở. Người chơi bên Hô Khiếu Sơn Trang lại không hề để ý điểm ấy, bọn họ vẫn dây dưa không rời, mãi đến khi cái bẫy đầu tiên đột ngột bị kích động.
BÙM!!!
Một loạt hoa lửa nở rộ, là Bẫy Lửa. Mà Bẫy Lửa được chôn ở đấy cũng không phải một cái, hễ một cái bị kích hoạt, lập tức hai cái bên cạnh cũng nổ tung, tức thì biển lửa nuốt trọn những người nằm trong phạm vi ấy.
Người của Nghĩa Trảm Thiên Hạ được miễn trừ thương tổn, dù kích động bẫy liên tục cũng không bị sứt mẻ gì. Võ Sĩ Giác Đấu Vitellius đường đường là BOSS hoang dã cấp 70, đừng nói là ba bẫy rập, có là ba mươi cái với nó cũng không phải chuyện to tát. Người chơi của Hô Khiếu Sơn Trang lại khó chịu. Bọn họ ngăn cản BOSS chạy theo người chơi của Nghĩa Trảm Thiên Hạ, hoàn toàn không nghĩ tới nơi này lại được gài bẫy trước.
Tuy thương tổn của ba cái Bẫy Lửa cộng không đủ seckill bất kỳ ai, nhưng lẽ nào người chơi của Nghĩa Trảm Thiên Hạ chỉ đứng đấy hóng hớt? Khi bẫy rập phát nổ, họ cũng lập tức dồn hết sức tấn công người chơi của Hô Khiếu Sơn Trang, chỉ thoáng chốc đã tiễn vong mấy người.
“Có bẫy!!!” Lúc này người chơi của Hô Khiếu Sơn Trang cũng chú ý đến.
“Phá bẫy.” sau đó có người hô một tiếng, tức khắc có vài người vọt ra từ giữa đội, chạy về trước dò đường, chỉ một lúc đã giải trừ được mấy bẫy rập.
Đạo tặc có thể đặt bẫy đương nhiên cũng có thể gỡ bẫy. Mà nghề đạo tặc lại vừa khéo là nghề mạnh nhất ở Hô Khiếu Sơn Trang. Tuyển thủ theo phong cách hèn hạ, vị đạo tặc đứng đầu Liên minh – Phương Duệ thuộc chiến đội Hô Khiếu của họ đấy. Dù nghề đạo tặc rất hèn thì lực lượng của nó ở Hô Khiếu Sơn Trang vẫn vô cùng hùng hậu.
Lúc này quân đoàn đạo tặc tiến lên, lập tức thành thạo dọn sạch mấy bẫy rập khiến người chơi bên Nghĩa Trảm Thiên Hạ cực kỳ buồn bực.
“Tìm người thoát đội, tự kích nổ bẫy!” Vừa thấy người chơi bên Hô Khiếu Sơn Trang giải quyết bẫy rập vô cùng thành thạo, Diệp Tu cũng quyết đoán dùng chiêu vô tình nhất. Bởi lẽ hắn cũng không thân thiết với những người trong đoàn lắm, loại cách thức đòi hỏi phải hy sinh thế này hắn cũng không tiện chỉ đích danh, chỉ đành chuyển ý cho Thiên Diệp Ly Nhược ở bên cạnh, để cô đi sắp xếp.
Thiên Diệp Ly Nhược là một cô gái nhưng hành sự rất quyết đoán, không hề rề rà, tức khắc hạ chỉ thị xuống, việc chỉ thẳng tên không quan trọng mà quan trọng là đồng ý bồi thường.
Sau khi được trọng thưởng, đám đạo tặc hèn mọn thoắt cái biến thành anh hùng hy sinh, và tất nhiên Thiên Diệp Ly Nhược không để bọn họ làm bậy đầy đường như ong vỡ tổ, lập tức gọi tên rồi sắp xếp theo thứ tự. Người thứ nhất được gọi tên sẵn lòng vì nghĩa hy sinh lao vào trận địa. Nhóm đạo tặc của Hô Khiếu Sơn Trang vẫn đang trong quá trình gỡ bẫy bỗng đâu một tiếng “Bùm” dữ dội, mấy bẫy rập tấn công diện rộng liên tục phát nổ, tức thì nào là độc, băng, lửa cùng lúc vây quét bọn họ.
Đều là cao thủ, nhóm đạo tặc bên Hô Khiếu Sơn Trang không hề nghi ngờ do ai đó bất cẩn, mà quả quyết cho rằng bên Nghĩa Trảm Thiên Hạ chơi chó, trực tiếp cho người rút khỏi đội và tự mình giẫm lên bẫy cho nó phát nổ.
Trong nháy mắt, tất cả đạo tặc đều biết không ổn. Bọn họ vốn thuộc đảng máu mỏng, cây HP cũng giảm mạnh khi phải chịu liền mấy bẫy rập bị kích nổ liên tục. Đã thế Nghĩa Trảm Thiên Hạ còn cài thêm một nhóm đao phủ đứng sẵn rải skill, nhóm đạo tặc đi gỡ bẫy của Hô Khiếu Sơn Trang trong thoáng chốc tèo không còn một mống.
Bọn họ vẫn không thể khống chế hướng tiến của BOSS, đám kỵ sĩ lại là mục tiêu bảo vệ quan trọng của Nghĩa Trảm Thiên Hạ, huống chi đám ấy không cần lại gần đây, kế hoạch quấy rối của Hô Khiếu Sơn Trang cũng chính thức phá sản. Trong khi chủ lực cực mạnh – Triệu Vũ Triết và nhóm phối hợp tùy hoàn cảnh cũng có mặt ở đây. Ngờ đâu lại đặt đao không đúng chỗ, chủ lực chiến đấu lúc này không tới phá vỡ khống chế của Nghĩa Trảm Thiên Hạ với BOSS, lại bơi đến giết chỉ huy nhà người ta.
Chuyện này thì cũng không sai lệch với chiến thuật vạch ra lắm, nhưng đánh mãi chẳng ra ngô ra khoai gì, cả buổi trời cũng không dừng chỉ huy nhà người ta lại được, nên khó tránh khỏi làm đồng bào thầm chửi rủa.
Đoàn đạo tặc không dám mon men lên phía trước nữa, đằng đấy có thể vẫn bị bên kia tự giẫm bẫy, xem như khu bẫy trước mặt đã nằm ngoài kiểm soát, tóm lại không thể gắng gượng chống đỡ mãi được.
“Cho BOSS lên trước!” Hô Khiếu Sơn Trang đành ra chỉ thị như vậy, trước đó bọn họ vốn muốn ngáng đường BOSS, nhưng bây giờ có bẫy rập, họ buộc phải để BOSS lên trước xử lý bẫy, còn làm sao đoạt BOSS trở về, chờ qua được đoạn đường này rồi nói sau.
“Trông chừng nhóm đạo tặc kĩ vào.” Mã Đạp Tây Phong thân làm hội trưởng, cũng không thể chỉ nhìn chằm chằm một chỗ chỉ huy mà phải quan sát toàn cục. Thế trận hiện tại chia làm hai nhóm, một nhóm là Triệu Vũ Triết đột sát chỉ huy đối phương, nhóm còn lại cố gắng cản đường BOSS, ngờ đâu chẳng bên nào tiến hành suôn sẻ.
Không cách nào vẹn cả đôi đường thôi thì dồn lực vào một bên?
Mã Đạp Tây Phong quyết tâm dồn hết sức vào một bên để phá cục diện, vậy đó là bên nào? Cũng dễ chọn thôi, gã không chỉ huy được Triệu Vũ Triết, hướng tấn công bên ấy lại không thể bỏ được, thế không phải chỉ có thể chĩa mũi tấn công vào đấy sao?
Loại chiến lược mang tính đổi hướng này đương nhiên không thể oang oang lên cho bên địch nghe được, Mã Đạp Tây Phong hạ chỉ thị vào kênh đoàn, Hô Khiếu Sơn Trang nhanh chóng thay đổi mục tiêu, mọi người bắt đầu phối hợp cùng đội xung phong liều chết với Phân Yên Cảnh của Triệu Vũ Triết.
Tiền Phương Cách Hải muốn đọ sức với Triệu Vũ Triết nhưng trong tình thế hỗn chiến thế này, ai sẽ cho hai người không gian bình yên riêng kia chứ? Cả hai vừa tung phép vừa nhận được quyền trợ giúp từ người chơi hai phe tiến lên phối hợp. Hỗn chiến không phải là môi trường cho từng cặp solo, chỗ nào có cơ hội chém thì chém thôi, đâu cần nghĩ nhiều như vậy?
Giữa cuộc loạn chiến, Triệu Vũ Triết vẫn mở được đường tiến, công kích của Tiền Phương Cách Hải dường như chẳng gây hạn chế gì cho hắn. Điều này khiến Tiền Phương Cách Hải vô cùng ngạc nhiên. Đánh không lại đại thần thì không nói đi, còn em meo meo gâu gâu này từ đâu ra vậy?
“Mày là ai?” Tiền Phương Cách Hải không kiềm được to giọng hỏi.
Triệu Vũ Triết thoáng ngẩn ra. Tên này cũng vì tự tin quá mà quên béng tình hình hiện tại, hắn cứ nghĩ sau khi mình cầm giải tân binh xuất sắc nhất thì sẽ trở thành ngôi sao nhà nhà đều biết, giờ bị người ta hỏi vậy mới chợt nhận ra: Mình đang cầm clone trong game, đối thủ cũng không biết mình là ai kia mà.
Có điều, bị hỏi câu này chứng tỏ trình độ của hắn quả thực vượt xa nhận thức của người chơi thường, xuất hiện trong game là chuyện khá giật gân. Triệu Vũ Triết không hề có ý nói nhỏ, hắn giành được giải thưởng nên phấn khởi không thôi, ngay cả ngày nghỉ không bận thi đấu cũng tranh thủ vào game để thể hiện. Lúc này được người ta chú ý, hắn tất nhiên sẽ hống hách hơn.
“Triệu Vũ Triết!” Triệu Vũ Triết nói ra tên mình đồng thời cũng không chút lưu tình mà tặng đối phương một phép thuật.
Triệu Vũ Triết?!
Tiền Phương Cách Hải nghe xong cái tên này liền hoảng hốt, tiếp đó cảm thấy bản thân không chọi nổi người này cũng chả bất ngờ gì lắm.
Tân binh xuất sắc nhất mùa giải này đó nha!!!
Tuy giá trị giải thưởng này kém xa MVP, xét về phạm vi cũng chỉ giới hạn trong nhóm tân binh, nhưng người có thể được bầu là tân binh xuất sắc nhất ắt cũng sẽ là nhân tài ưu tú trong nhóm tuyển thủ chuyên nghiệp.
Tiền Phương Cách Hải đã sớm biết phận mình, nên dù là tuyển thủ chuyên nghiệp nào cũng không dám coi thường, huống chi loại trên đầu có vòng sáng của giải thưởng thế này.
“Tân binh xuất sắc nhất Triệu Vũ Triết???”
Mà lời Triệu Vũ Triết vừa nói cũng không chỉ mình Tiền Phương Cách Hải nghe thấy. Vì Tiền Phương Cách Hải cũng là pháp sư nguyên tố, nên gã quen thuộc với cái tên tân binh cùng nghề này, mới nghe tên liền biết. Những người chơi còn lại mới nghe tên thì còn hoang mang, nhưng cũng nhanh chóng nhận ra người trước mặt là ai.
Tân binh xuất sắc nhất!
Tân binh có thể lấy được giải thưởng này, thì tất nhiên tên tuổi cũng sẽ được mọi người chú ý trong giải đấu. Triệu Vũ Triết không phải một cái tên xa lạ, sau khi nhận được giải thưởng tân binh xuất sắc nhất thì càng được nhiều người nhớ tới hơn, lúc này người bên Nghĩa Trảm Thiên Hạ đều nháo nhào, kinh ngạc đến sững người trong giây lát.
Chuẩn rồi, phải vậy chứ!
Triệu Vũ Triết thích thú nhìn phản ứng của mọi người. Mã Đạp Tây Phong lại càng xảo quyệt hơn, gã biết, Triệu Vũ Triết báo tên sẽ tạo nên một cú chấn động toàn trường, người chơi bên Nghĩa Trảm Thiên Hạ chắc chắn sẽ mất hồn mất vía trong giây lát.
“Xông lênnnnnnnnnnnnn!”
Sao có thể để lỡ mất một cơ hội như thế? Mã Đạp Tây Phong quyết đoán kêu to, lập tức người chơi bên Hô Khiếu Sơn Trang dồn sức phân tán trận hình của Nghĩa Trảm Thiên Hạ. Chẳng phải Ngộ Đạo Quân – clone bị tình nghi của đại thần Diệp Thu còn ở đằng đấy hay sao?
“Lui về!” Diệp Tu cũng ra lệnh, người chơi bên Nghĩa Trảm Thiên Hạ vội vã thu hẹp phạm vi, cả đám đội tên Nghĩa Trảm Thiên Hạ trên đầu tụ tập lại, Mã Đạp Tây Phong nhìn thấy bất chợt ý thức được có gì đó sai sai.
Bốn nhà liên minh với nhau thế quái nào giờ chỉ nhìn thấy mình Nghĩa Trảm Thiên Hạ? Người của ba công hội khác đâu rồi???
“Tiếp sức!” bên này Diệp Tu cũng nhắn một tin.
“Giết!!!”
Thình lình tiếng hò hét của vô số người chơi cùng vang lên, thoáng cái người bên công hội Việt Vân đột ngột ào ra xáp lá cà giữa hai phe đang đối chiến, Nghĩa Trảm Thiên Hạ vẫn đang túm tụm được họ che chở bên cạnh.
“Đậu móa, cái chỗ quỷ quái này!” Mã Đạp Tây Phong cáu tiết. Địa hình chỗ này trống hơ trống hoắc, vậy mà họ chẳng nhận ra đối phương có mai phục.
“Không được chạy!” Triệu Vũ Triết trông thấy Ngộ Đạo Quân lùi về sau, vội hét lớn.
Nhưng lúc này Diệp Tu nào có lòng dạ để ý tới hắn, vẫn nghiêm túc chỉ huy đoàn kỵ sĩ kéo quái và tình hình chiến đấu với BOSS bên cạnh. Cùng lúc đó lại thấy khu bẫy rập mà đoàn đạo tặc đặc biệt bố trí dần hiện ra trước mặt.
Phân Yên Cảnh của Triệu Vũ Triết nhanh chóng đuổi kịp, Tiền Phương Cách Hải cũng nhìn ra sự lợi hại của tên pháp sư nguyên tố này, nhân cơ hội muốn tiến lên thỉnh giáo để kiểm chứng thử. Do vậy liền dẫn người chặn ở phía sau, hai pháp sư nguyên tố bắt đầu quần chiến.
Còn bên này, BOSS Võ Sĩ Giác Đấu Vitellius bị đoàn kỵ sĩ của Nghĩa Trảm Thiên Hạ liên tiếp cưỡng chế thù hận, nên vẫn liều mạng đuổi giết họ. Team kỵ sĩ của Hô Khiếu Sơn Trang lại cứ như lũ ngố, làm cách nào cũng không đoạt lại được thù hận. Hết cách, họ đành tiến lên lấy thân mình cản trở bước tiến của Võ Sĩ Giác Đấu Vitellius. BOSS sẽ không chỉ nhìn chằm chằm mục tiêu thù hận mà phớt lờ chướng ngại trước mắt, cần ra tay thì liền ra tay, Hô Khiếu Sơn Trang chính là đang câu giờ bằng cách đau đớn như thế. Đoàn xung phong liều chết của bọn họ cố gắng phá rối sự kiểm soát BOSS của đối phương, đương nhiên bên Nghĩa Trảm Thiên Hạ cũng liều mạng ngăn cản hành động phá hoại này.
Từng nhân vật lần lượt ngã xuống, trang bị rơi vãi đầy đất, nhưng không mấy ai buồn nhòm ngó đến, đồ rơi từ BOSS hoang dã mới là hàng xịn hơn tất cả, với lại những tổn thất trong lúc chiến đấu thế này công hội sẽ không phớt lờ, bởi thế cũng không ai xoắn xuýt chuyện cá nhân.
Võ Sĩ Giác Đấu Vitellius bị quấn lấy nên tiến bước cũng khá khó khăn, trước người nó luôn có người chơi thuộc Hô Khiếu Sơn Trang liều mạng ngăn đón. Hàng loạt người chơi như một chỉnh thể chậm rãi tiến tới, trong khi phía trước, bẫy rập đã được dàn sẵn, người chơi Nghĩa Trảm Thiên Hạ trong lòng đã nắm rõ chỉ thị nên đều cố gắng che dấu sơ hở. Người chơi bên Hô Khiếu Sơn Trang lại không hề để ý điểm ấy, bọn họ vẫn dây dưa không rời, mãi đến khi cái bẫy đầu tiên đột ngột bị kích động.
BÙM!!!
Một loạt hoa lửa nở rộ, là Bẫy Lửa. Mà Bẫy Lửa được chôn ở đấy cũng không phải một cái, hễ một cái bị kích hoạt, lập tức hai cái bên cạnh cũng nổ tung, tức thì biển lửa nuốt trọn những người nằm trong phạm vi ấy.
Người của Nghĩa Trảm Thiên Hạ được miễn trừ thương tổn, dù kích động bẫy liên tục cũng không bị sứt mẻ gì. Võ Sĩ Giác Đấu Vitellius đường đường là BOSS hoang dã cấp 70, đừng nói là ba bẫy rập, có là ba mươi cái với nó cũng không phải chuyện to tát. Người chơi của Hô Khiếu Sơn Trang lại khó chịu. Bọn họ ngăn cản BOSS chạy theo người chơi của Nghĩa Trảm Thiên Hạ, hoàn toàn không nghĩ tới nơi này lại được gài bẫy trước.
Tuy thương tổn của ba cái Bẫy Lửa cộng không đủ seckill bất kỳ ai, nhưng lẽ nào người chơi của Nghĩa Trảm Thiên Hạ chỉ đứng đấy hóng hớt? Khi bẫy rập phát nổ, họ cũng lập tức dồn hết sức tấn công người chơi của Hô Khiếu Sơn Trang, chỉ thoáng chốc đã tiễn vong mấy người.
“Có bẫy!!!” Lúc này người chơi của Hô Khiếu Sơn Trang cũng chú ý đến.
“Phá bẫy.” sau đó có người hô một tiếng, tức khắc có vài người vọt ra từ giữa đội, chạy về trước dò đường, chỉ một lúc đã giải trừ được mấy bẫy rập.
Đạo tặc có thể đặt bẫy đương nhiên cũng có thể gỡ bẫy. Mà nghề đạo tặc lại vừa khéo là nghề mạnh nhất ở Hô Khiếu Sơn Trang. Tuyển thủ theo phong cách hèn hạ, vị đạo tặc đứng đầu Liên minh – Phương Duệ thuộc chiến đội Hô Khiếu của họ đấy. Dù nghề đạo tặc rất hèn thì lực lượng của nó ở Hô Khiếu Sơn Trang vẫn vô cùng hùng hậu.
Lúc này quân đoàn đạo tặc tiến lên, lập tức thành thạo dọn sạch mấy bẫy rập khiến người chơi bên Nghĩa Trảm Thiên Hạ cực kỳ buồn bực.
“Tìm người thoát đội, tự kích nổ bẫy!” Vừa thấy người chơi bên Hô Khiếu Sơn Trang giải quyết bẫy rập vô cùng thành thạo, Diệp Tu cũng quyết đoán dùng chiêu vô tình nhất. Bởi lẽ hắn cũng không thân thiết với những người trong đoàn lắm, loại cách thức đòi hỏi phải hy sinh thế này hắn cũng không tiện chỉ đích danh, chỉ đành chuyển ý cho Thiên Diệp Ly Nhược ở bên cạnh, để cô đi sắp xếp.
Thiên Diệp Ly Nhược là một cô gái nhưng hành sự rất quyết đoán, không hề rề rà, tức khắc hạ chỉ thị xuống, việc chỉ thẳng tên không quan trọng mà quan trọng là đồng ý bồi thường.
Sau khi được trọng thưởng, đám đạo tặc hèn mọn thoắt cái biến thành anh hùng hy sinh, và tất nhiên Thiên Diệp Ly Nhược không để bọn họ làm bậy đầy đường như ong vỡ tổ, lập tức gọi tên rồi sắp xếp theo thứ tự. Người thứ nhất được gọi tên sẵn lòng vì nghĩa hy sinh lao vào trận địa. Nhóm đạo tặc của Hô Khiếu Sơn Trang vẫn đang trong quá trình gỡ bẫy bỗng đâu một tiếng “Bùm” dữ dội, mấy bẫy rập tấn công diện rộng liên tục phát nổ, tức thì nào là độc, băng, lửa cùng lúc vây quét bọn họ.
Đều là cao thủ, nhóm đạo tặc bên Hô Khiếu Sơn Trang không hề nghi ngờ do ai đó bất cẩn, mà quả quyết cho rằng bên Nghĩa Trảm Thiên Hạ chơi chó, trực tiếp cho người rút khỏi đội và tự mình giẫm lên bẫy cho nó phát nổ.
Trong nháy mắt, tất cả đạo tặc đều biết không ổn. Bọn họ vốn thuộc đảng máu mỏng, cây HP cũng giảm mạnh khi phải chịu liền mấy bẫy rập bị kích nổ liên tục. Đã thế Nghĩa Trảm Thiên Hạ còn cài thêm một nhóm đao phủ đứng sẵn rải skill, nhóm đạo tặc đi gỡ bẫy của Hô Khiếu Sơn Trang trong thoáng chốc tèo không còn một mống.
Bọn họ vẫn không thể khống chế hướng tiến của BOSS, đám kỵ sĩ lại là mục tiêu bảo vệ quan trọng của Nghĩa Trảm Thiên Hạ, huống chi đám ấy không cần lại gần đây, kế hoạch quấy rối của Hô Khiếu Sơn Trang cũng chính thức phá sản. Trong khi chủ lực cực mạnh – Triệu Vũ Triết và nhóm phối hợp tùy hoàn cảnh cũng có mặt ở đây. Ngờ đâu lại đặt đao không đúng chỗ, chủ lực chiến đấu lúc này không tới phá vỡ khống chế của Nghĩa Trảm Thiên Hạ với BOSS, lại bơi đến giết chỉ huy nhà người ta.
Chuyện này thì cũng không sai lệch với chiến thuật vạch ra lắm, nhưng đánh mãi chẳng ra ngô ra khoai gì, cả buổi trời cũng không dừng chỉ huy nhà người ta lại được, nên khó tránh khỏi làm đồng bào thầm chửi rủa.
Đoàn đạo tặc không dám mon men lên phía trước nữa, đằng đấy có thể vẫn bị bên kia tự giẫm bẫy, xem như khu bẫy trước mặt đã nằm ngoài kiểm soát, tóm lại không thể gắng gượng chống đỡ mãi được.
“Cho BOSS lên trước!” Hô Khiếu Sơn Trang đành ra chỉ thị như vậy, trước đó bọn họ vốn muốn ngáng đường BOSS, nhưng bây giờ có bẫy rập, họ buộc phải để BOSS lên trước xử lý bẫy, còn làm sao đoạt BOSS trở về, chờ qua được đoạn đường này rồi nói sau.
“Trông chừng nhóm đạo tặc kĩ vào.” Mã Đạp Tây Phong thân làm hội trưởng, cũng không thể chỉ nhìn chằm chằm một chỗ chỉ huy mà phải quan sát toàn cục. Thế trận hiện tại chia làm hai nhóm, một nhóm là Triệu Vũ Triết đột sát chỉ huy đối phương, nhóm còn lại cố gắng cản đường BOSS, ngờ đâu chẳng bên nào tiến hành suôn sẻ.
Không cách nào vẹn cả đôi đường thôi thì dồn lực vào một bên?
Mã Đạp Tây Phong quyết tâm dồn hết sức vào một bên để phá cục diện, vậy đó là bên nào? Cũng dễ chọn thôi, gã không chỉ huy được Triệu Vũ Triết, hướng tấn công bên ấy lại không thể bỏ được, thế không phải chỉ có thể chĩa mũi tấn công vào đấy sao?
Loại chiến lược mang tính đổi hướng này đương nhiên không thể oang oang lên cho bên địch nghe được, Mã Đạp Tây Phong hạ chỉ thị vào kênh đoàn, Hô Khiếu Sơn Trang nhanh chóng thay đổi mục tiêu, mọi người bắt đầu phối hợp cùng đội xung phong liều chết với Phân Yên Cảnh của Triệu Vũ Triết.
Tiền Phương Cách Hải muốn đọ sức với Triệu Vũ Triết nhưng trong tình thế hỗn chiến thế này, ai sẽ cho hai người không gian bình yên riêng kia chứ? Cả hai vừa tung phép vừa nhận được quyền trợ giúp từ người chơi hai phe tiến lên phối hợp. Hỗn chiến không phải là môi trường cho từng cặp solo, chỗ nào có cơ hội chém thì chém thôi, đâu cần nghĩ nhiều như vậy?
Giữa cuộc loạn chiến, Triệu Vũ Triết vẫn mở được đường tiến, công kích của Tiền Phương Cách Hải dường như chẳng gây hạn chế gì cho hắn. Điều này khiến Tiền Phương Cách Hải vô cùng ngạc nhiên. Đánh không lại đại thần thì không nói đi, còn em meo meo gâu gâu này từ đâu ra vậy?
“Mày là ai?” Tiền Phương Cách Hải không kiềm được to giọng hỏi.
Triệu Vũ Triết thoáng ngẩn ra. Tên này cũng vì tự tin quá mà quên béng tình hình hiện tại, hắn cứ nghĩ sau khi mình cầm giải tân binh xuất sắc nhất thì sẽ trở thành ngôi sao nhà nhà đều biết, giờ bị người ta hỏi vậy mới chợt nhận ra: Mình đang cầm clone trong game, đối thủ cũng không biết mình là ai kia mà.
Có điều, bị hỏi câu này chứng tỏ trình độ của hắn quả thực vượt xa nhận thức của người chơi thường, xuất hiện trong game là chuyện khá giật gân. Triệu Vũ Triết không hề có ý nói nhỏ, hắn giành được giải thưởng nên phấn khởi không thôi, ngay cả ngày nghỉ không bận thi đấu cũng tranh thủ vào game để thể hiện. Lúc này được người ta chú ý, hắn tất nhiên sẽ hống hách hơn.
“Triệu Vũ Triết!” Triệu Vũ Triết nói ra tên mình đồng thời cũng không chút lưu tình mà tặng đối phương một phép thuật.
Triệu Vũ Triết?!
Tiền Phương Cách Hải nghe xong cái tên này liền hoảng hốt, tiếp đó cảm thấy bản thân không chọi nổi người này cũng chả bất ngờ gì lắm.
Tân binh xuất sắc nhất mùa giải này đó nha!!!
Tuy giá trị giải thưởng này kém xa MVP, xét về phạm vi cũng chỉ giới hạn trong nhóm tân binh, nhưng người có thể được bầu là tân binh xuất sắc nhất ắt cũng sẽ là nhân tài ưu tú trong nhóm tuyển thủ chuyên nghiệp.
Tiền Phương Cách Hải đã sớm biết phận mình, nên dù là tuyển thủ chuyên nghiệp nào cũng không dám coi thường, huống chi loại trên đầu có vòng sáng của giải thưởng thế này.
“Tân binh xuất sắc nhất Triệu Vũ Triết???”
Mà lời Triệu Vũ Triết vừa nói cũng không chỉ mình Tiền Phương Cách Hải nghe thấy. Vì Tiền Phương Cách Hải cũng là pháp sư nguyên tố, nên gã quen thuộc với cái tên tân binh cùng nghề này, mới nghe tên liền biết. Những người chơi còn lại mới nghe tên thì còn hoang mang, nhưng cũng nhanh chóng nhận ra người trước mặt là ai.
Tân binh xuất sắc nhất!
Tân binh có thể lấy được giải thưởng này, thì tất nhiên tên tuổi cũng sẽ được mọi người chú ý trong giải đấu. Triệu Vũ Triết không phải một cái tên xa lạ, sau khi nhận được giải thưởng tân binh xuất sắc nhất thì càng được nhiều người nhớ tới hơn, lúc này người bên Nghĩa Trảm Thiên Hạ đều nháo nhào, kinh ngạc đến sững người trong giây lát.
Chuẩn rồi, phải vậy chứ!
Triệu Vũ Triết thích thú nhìn phản ứng của mọi người. Mã Đạp Tây Phong lại càng xảo quyệt hơn, gã biết, Triệu Vũ Triết báo tên sẽ tạo nên một cú chấn động toàn trường, người chơi bên Nghĩa Trảm Thiên Hạ chắc chắn sẽ mất hồn mất vía trong giây lát.
“Xông lênnnnnnnnnnnnn!”
Sao có thể để lỡ mất một cơ hội như thế? Mã Đạp Tây Phong quyết đoán kêu to, lập tức người chơi bên Hô Khiếu Sơn Trang dồn sức phân tán trận hình của Nghĩa Trảm Thiên Hạ. Chẳng phải Ngộ Đạo Quân – clone bị tình nghi của đại thần Diệp Thu còn ở đằng đấy hay sao?
“Lui về!” Diệp Tu cũng ra lệnh, người chơi bên Nghĩa Trảm Thiên Hạ vội vã thu hẹp phạm vi, cả đám đội tên Nghĩa Trảm Thiên Hạ trên đầu tụ tập lại, Mã Đạp Tây Phong nhìn thấy bất chợt ý thức được có gì đó sai sai.
Bốn nhà liên minh với nhau thế quái nào giờ chỉ nhìn thấy mình Nghĩa Trảm Thiên Hạ? Người của ba công hội khác đâu rồi???
“Tiếp sức!” bên này Diệp Tu cũng nhắn một tin.
“Giết!!!”
Thình lình tiếng hò hét của vô số người chơi cùng vang lên, thoáng cái người bên công hội Việt Vân đột ngột ào ra xáp lá cà giữa hai phe đang đối chiến, Nghĩa Trảm Thiên Hạ vẫn đang túm tụm được họ che chở bên cạnh.
“Đậu móa, cái chỗ quỷ quái này!” Mã Đạp Tây Phong cáu tiết. Địa hình chỗ này trống hơ trống hoắc, vậy mà họ chẳng nhận ra đối phương có mai phục.