Edit: Na | Beta: Kha
Triệu Vũ Triết không thể tin là mình bị xử trong game, nhưng hắn cũng không bị nó làm gục ngã. Hắn đi hỏi Mã Đạp Tây Phong thông tin về Đường Nhu và Bánh Bao, chứng tỏ hắn cũng để ý hai kẻ đấy không phải người chơi thường, xong giữ lại số tài khoản, đồng nghĩa với việc hắn chưa từ bỏ chuyện này.
Thấy Triệu Vũ Triết gặp nan không nản, Mã Đạp Tây Phong lấy làm vui mừng. Song Mã Đạp Tây Phong lại khá băn khoăn có nên để Triệu Vũ Triết tiếp tục đi săn BOSS hoang dã chung. Thực lực họ tất sẽ tăng gấp đôi nếu có sự trợ giúp của tuyển thủ chuyên nghiệp, nhưng vấn đề là Triệu Vũ Triết hình như không đọ nổi với đồng minh Tứ Hội có đại thần Diệp Thu trấn giữ. Trái lại, nó còn làm giảm sự tự tin của ngôi sao tương lai Hô Khiếu chiến đội họ, điều này khiến Mã Đạp Tây Phong khó lòng quyết định. Gã suy nghĩ nát cả đầu trên đường về phòng làm việc từ chỗ Triệu Vũ Triết.
Bọn Diệp Tu đang trong game không rỗi màng tới những băn khoăn đấy của Hô Khiếu Sơn Trang.
BOSS vào tay đã là thắng lợi to lớn. Hô Khiếu Sơn Trang tham lam vô độ còn muốn liều mạng, sau cùng bị diệt sạch nhanh chóng. Tuy các công hội thuộc câu lạc bộ đã khá nhàm với chuyện này, song nói theo cảm tính, đây quả là một chuyện vô cùng thích chí. Trang bị của người phe Hô Khiếu Sơn Trang văng khắp mọi nơi, bốn công hội được dịp vơ vét.
Đống chiến lợi phẩm này, so ai được nhiều ai được ít thì thật vớ vẩn. Với thân phận của bốn công hội, nên chia đồ BOSS rớt thế nào mới là chuyện đúng đắn.
Năm nhà thương lượng một hồi, rốt cuộc chia xong món hàng cuối cùng. Không có khả năng ai cũng được chia bằng nhau, nếu thiệt thì ta có thể gỡ gạc lại ở lần phân sau. Lòng tin giữa năm nhà cũng khá vững chắc, mọi thứ đều dễ bàn.
Sau đó thu đội về thành, ai cũng bận rộn, nhưng lời bàn tán về trận chiến hẵng còn đó. Dù sao trận chiến này vẫn chứa nhiều nhân tố bất thường. Ví dụ như đây là lần đầu tiên cướp được BOSS hoang dã cấp 70 khỏi tay công hội có thực lực; là lần phe địch xuất hiện tuyển thủ chuyên nghiệp đánh dạo, hơn nữa còn là cái loại tân binh xuất sắc khá tiếng tăm; là lần có đối thủ thua rồi không phục làm ầm ĩ nên bị quét sạch cả lũ.
Mỗi chuyện đều đáng để các công hội thường chỉ có thể “săn lén” phấn khởi hết cỡ.
Được nở mày nở mặt thật rồi! Rất nhiều người nghĩ thế.
Ngay ngày hôm sau, quân đồng minh không ngừng nhận tình báo và xuất kích liên tục, thu hoạch cũng khả quan, nhất là đồ của BOSS hoang dã 55 60.
Việc này đương nhiên có liên quan tới sự lơ là của công hội lớn đối với BOSS hoang dã cấp thấp. Còn đối với những công hội như Việt Vân Hạ Vũ và Chiêu Hoa, họ luôn dốc lòng chiến đấu bất kể BOSS cấp 55 hay 60.
Trên thực tế, bằng tiến độ phát triển của các công hội vừa và nhỏ, nhu cầu của họ vừa khéo đều hướng tới BOSS cấp thấp. Bởi lẽ họ biết nhìn nhận hiện thực mà chọn những gì trong khả năng. Vũ khí bạc nếu cần những vật liệu của BOSS hoang dã cấp 70 thì quá khó chế, không giành được trong game, khó tìm mua trong chợ, cuối cùng họ chỉ có thể bỏ đi bản kế hoạch mỹ miều này. Thành thử ra, các công hội nhỏ bèn phải giảm nghiên cứu về vũ khí bạc của mình xuống tương đối, dù sao thì họ có nhiều cơ hội đi săn BOSS hoang dã cấp thấp hơn.
Bọn Diệp Tu càng khỏi phải bàn, vũ khí bạc của cả bọn gần như bằng không. Cấp 50 60 trong Thần Chi Lĩnh Vực hả? Đến cả BOSS hoang dã khu thường họ còn muốn chém giết nữa, chỉ là bây giờ không có đủ thực lực và sức lực thôi.
Một ngày, hai ngày, một tuần nhanh chóng trôi qua.
Trong vòng một tuần lễ, 74 con BOSS hoang dã của Thần Chi Lĩnh Vực, quân đồng minh cướp đươc 33 con, con số này tuyệt đối rất khả quan. Ngày trước làm gì có công hội nào cướp được một con số khủng khiếp như vậy, đến cả ba công hội lớn cũng chỉ hơn công hội khác một chút, thu hoạch một tuần lên hai chữ số đã là thành tích rất tốt rồi. Nhưng vì chia đều cho năm nhà, 33 con BOSS, chia ra một nhà được 6-7 con, thế này cũng xêm xêm thu hoạch bình quân một tuần của các công hội lớn trước đây. Song đối với Nghĩa Trảm Thiên Hạ, đây đã là một cú đột phá lớn. Hơn nữa, bánh ít đi bánh quy lại, 74 BOSS hoang dã mỗi tuần là con số cố định, quân đồng minh loáng cái bắt gọn 33 con, bỗng chốc làm thu hoạch của các công hội khác giảm thảm hại.
Cũng trong tuần này, đám sếp sòng của các công hội lớn đã tạo một group chat khá sôi nổi. Ôn thần Diệp Thu gióng trống hiện thân rồi, lần này còn đụng chạm tới căn cơ tồn tại của các công hội câu lạc bộ nữa, tuyệt không thể tha thứ.
Phe đồng minh tưng bừng cướp BOSS một tuần, đám sếp sòng cũng tưng bừng gây gổ một tuần trong group chat, kết quả là chẳng đưa ra được phương án nào hay ho.
Có hai con đường để cứu cánh. Một là phải làm suy yếu phe đồng minh. Hai là phải thể hiện khả năng chống lại phe đồng minh.
Suy yếu phe đồng minh? Quá khó, nhất là tại thời điểm này thì không thể nào.
Diệp Tu mắt xích các công hội lại với nhau, có thể nói là đồng mệnh tương liên. Ngày xưa bọn này làm gì có cửa đụng vào BOSS hoang dã? Thành lập liên minh, chữa ngựa chết trở thành ngựa sống, chúng có thể liều mạng vì chẳng còn gì để mất. Sau khi được hưởng lợi rồi, chúng lại có lòng tin tiếp tục bước tiếp. Có lẽ sau này mạnh rồi, việc liên hợp này sẽ sụp đổ, nhưng đấy là tương lai, còn ở hiện tại, mắt xích này lại vững chắc cực kì.
Đối đầu với liên minh? Cả tuần nay các công hội lớn đã dùng đủ mọi cách, như phái thêm đoàn đội. Thành quả cũng tàm tạm, 41 con trong 74 con BOSS đã bị công hội họ giết sạch. Song họ cực kỳ không hài lòng với kết cục này, bởi lẽ có tới khoảng 10 nhà tham gia vào phi vụ đoạt BOSS này, bây giờ làm sao chia 41 con BOSS đây? Các công hội thất thu rõ rệt, vì 33 con BOSS hoang dã kia đã bị lũ sói ăn hôi hết.
Các công hội cũng muốn chọn ra kẻ hợp tác đáng tin cậy, ngặt nỗi liên hợp với những đối thủ cạnh tranh chẳng phù hợp với nhiệm vụ và trách nhiệm của các công hội chút nào.
Chiến đội phía sau họ không phải đặt mục tiêu ở chức quán quân thì là tranh vé vào vòng tứ kết. Vì vậy, chuyện đả kích đối phương trong game cũng là món vũ khí lợi hại để giúp các chiến đội giành thành tích tốt trong mùa giải.
Công hội bọn họ không giống Việt Vân, Hạ Vũ hay Chiêu Hoa. Thứ công hội ấy “cao không tới, thấp không thông”. Còn họ? Tham gia vòng tứ kết à? Chỉ là chuyện nhỏ. Cố trụ vững để không bị loại ư? Họ đã có nhiều năm kinh nghiệm, không áp lực nhiều. Còn những chiến đội làm nền kia lại coi trọng việc phát triển hơn là ganh đua với chiến đội khác. Để phát triển, chúng bằng lòng chia sẻ lợi ích với nhau. Đây là chuyện mà Lam Vũ, Luân Hồi, Vi Thảo – những chiến đội tranh chức quán quân không tài nào làm được.
Đối với các đội tranh chức quán quân này, chuyện suy yếu đối thủ ở bất cứ phương diện nào cũng giúp họ gia tăng ưu thế giật giải, cơ hội chiến thắng được tích lũy từng chút một như thế. Họ cướp tài nguyên đối thủ còn chưa thấy đủ, giờ lại còn đòi họ chia sẻ chúng? Group chat không im phăng phắc mới là lạ.
Liên hợp, có thể, nhưng chắc chắn không phải với bất kỳ kẻ nào trong group này.
Nhìn bao quát cả Liên minh, người có thể chọn không nhiều. Hơn nữa họ còn phải đối mặt với sự cạnh tranh từ các nhà khác, nếu gặp xui có khi còn tạo cơ hội hôi của cho lũ kia.
Khó! Quá khó!
74 con BOSS tuần này đã bị diệt sạch, các công hội lớn vội chuẩn bị công việc tuần sau trong những ngày còn lại của tuần này.
Thật ra, Chiêu Hoa, Việt Vân, Hạ Vũ hay Nghĩa Trảm Thiên Hạ đều phù hợp với tiêu chuẩn lựa chọn của các công hội lớn. Nếu họ có thể lôi kéo về một em, thì ở mức độ nào đó mà nói, đấy cũng là cách làm yếu đi phe cánh cạnh tranh mạnh nhất hiện nay.
Có ý này không chỉ một hai nhà. Chiêu Hoa Việt Vân Hạ Vũ, đảng làm nền trong Liên minh bỗng nhiên bắt đầu nức tiếng trong vòng một đêm, đám hội trưởng cũng trở thành đối tượng được mấy ông giời của các công hội lớn nhiệt tình quan tâm.
“Tuần này giết BOSS thích nhỉ? Muốn cùng tụi tui hợp tác không? Mấy ông bốn nhà cộng thêm Diệp Thu, tổng cộng phải chia năm phải không? Tuần này mấy ông giết cũng nhiều đó, nhưng tính ra có nhiều nhặn gì đâu? Nếu hai ta liên thủ, thì cũng có thể lấy được thành tích như vậy, một người là 16 con BOSS, 16 con đấy, đây là khái niệm gì?”
Lời lẽ mời mọc quá hấp dẫn.
Vốn chỉ được 6-7 con, thoắt cái biến thành 16, 17 con, nói không động lòng là nói láo.
16, 17… 16, 17…
Con số này cứ lượn lờ trong đầu mấy công hội suốt mấy ngày liền. Mỗi tuần được 16 17 con BOSS, có khác gì trần gian bay thẳng lên chín tầng mây.
Trong khi mọi người còn đang băn khoăn, liên tục nhận được lời mời, Diệp Tu lúc này cũng thành lập một group chat QQ.
“Sao rồi? Dạo này bị cám dỗ nhiều không?” Diệp Tu hỏi thẳng.
“Gì? Cám dỗ cái gì?” Bạch Khê Lưu Cảnh của Chiêu Hoa giả ngu đầu tiên.
“Ờ, có mấy công hội mời Nghĩa Trảm Thiên Hạ tụi tui qua liên thủ với họ.” Trảm Lâu Lan trái lại thành thật đáp, có kinh nghiệm vài lần, gã cảm thấy mình nên thành thật với đại thần một chút.
Hai hội trưởng khác im lặng không nói, dù sao đã có hai kẻ đứng ra rồi, giờ chỉ xem ý kiến của đại thần thôi.
Diệp Tu gửi emo cười tủm tỉm: “Đồng chí giả ngu làm gì! Bộ ông nghĩ tui không bị lôi kéo à?”
Triệu Vũ Triết không thể tin là mình bị xử trong game, nhưng hắn cũng không bị nó làm gục ngã. Hắn đi hỏi Mã Đạp Tây Phong thông tin về Đường Nhu và Bánh Bao, chứng tỏ hắn cũng để ý hai kẻ đấy không phải người chơi thường, xong giữ lại số tài khoản, đồng nghĩa với việc hắn chưa từ bỏ chuyện này.
Thấy Triệu Vũ Triết gặp nan không nản, Mã Đạp Tây Phong lấy làm vui mừng. Song Mã Đạp Tây Phong lại khá băn khoăn có nên để Triệu Vũ Triết tiếp tục đi săn BOSS hoang dã chung. Thực lực họ tất sẽ tăng gấp đôi nếu có sự trợ giúp của tuyển thủ chuyên nghiệp, nhưng vấn đề là Triệu Vũ Triết hình như không đọ nổi với đồng minh Tứ Hội có đại thần Diệp Thu trấn giữ. Trái lại, nó còn làm giảm sự tự tin của ngôi sao tương lai Hô Khiếu chiến đội họ, điều này khiến Mã Đạp Tây Phong khó lòng quyết định. Gã suy nghĩ nát cả đầu trên đường về phòng làm việc từ chỗ Triệu Vũ Triết.
Bọn Diệp Tu đang trong game không rỗi màng tới những băn khoăn đấy của Hô Khiếu Sơn Trang.
BOSS vào tay đã là thắng lợi to lớn. Hô Khiếu Sơn Trang tham lam vô độ còn muốn liều mạng, sau cùng bị diệt sạch nhanh chóng. Tuy các công hội thuộc câu lạc bộ đã khá nhàm với chuyện này, song nói theo cảm tính, đây quả là một chuyện vô cùng thích chí. Trang bị của người phe Hô Khiếu Sơn Trang văng khắp mọi nơi, bốn công hội được dịp vơ vét.
Đống chiến lợi phẩm này, so ai được nhiều ai được ít thì thật vớ vẩn. Với thân phận của bốn công hội, nên chia đồ BOSS rớt thế nào mới là chuyện đúng đắn.
Năm nhà thương lượng một hồi, rốt cuộc chia xong món hàng cuối cùng. Không có khả năng ai cũng được chia bằng nhau, nếu thiệt thì ta có thể gỡ gạc lại ở lần phân sau. Lòng tin giữa năm nhà cũng khá vững chắc, mọi thứ đều dễ bàn.
Sau đó thu đội về thành, ai cũng bận rộn, nhưng lời bàn tán về trận chiến hẵng còn đó. Dù sao trận chiến này vẫn chứa nhiều nhân tố bất thường. Ví dụ như đây là lần đầu tiên cướp được BOSS hoang dã cấp 70 khỏi tay công hội có thực lực; là lần phe địch xuất hiện tuyển thủ chuyên nghiệp đánh dạo, hơn nữa còn là cái loại tân binh xuất sắc khá tiếng tăm; là lần có đối thủ thua rồi không phục làm ầm ĩ nên bị quét sạch cả lũ.
Mỗi chuyện đều đáng để các công hội thường chỉ có thể “săn lén” phấn khởi hết cỡ.
Được nở mày nở mặt thật rồi! Rất nhiều người nghĩ thế.
Ngay ngày hôm sau, quân đồng minh không ngừng nhận tình báo và xuất kích liên tục, thu hoạch cũng khả quan, nhất là đồ của BOSS hoang dã 55 60.
Việc này đương nhiên có liên quan tới sự lơ là của công hội lớn đối với BOSS hoang dã cấp thấp. Còn đối với những công hội như Việt Vân Hạ Vũ và Chiêu Hoa, họ luôn dốc lòng chiến đấu bất kể BOSS cấp 55 hay 60.
Trên thực tế, bằng tiến độ phát triển của các công hội vừa và nhỏ, nhu cầu của họ vừa khéo đều hướng tới BOSS cấp thấp. Bởi lẽ họ biết nhìn nhận hiện thực mà chọn những gì trong khả năng. Vũ khí bạc nếu cần những vật liệu của BOSS hoang dã cấp 70 thì quá khó chế, không giành được trong game, khó tìm mua trong chợ, cuối cùng họ chỉ có thể bỏ đi bản kế hoạch mỹ miều này. Thành thử ra, các công hội nhỏ bèn phải giảm nghiên cứu về vũ khí bạc của mình xuống tương đối, dù sao thì họ có nhiều cơ hội đi săn BOSS hoang dã cấp thấp hơn.
Bọn Diệp Tu càng khỏi phải bàn, vũ khí bạc của cả bọn gần như bằng không. Cấp 50 60 trong Thần Chi Lĩnh Vực hả? Đến cả BOSS hoang dã khu thường họ còn muốn chém giết nữa, chỉ là bây giờ không có đủ thực lực và sức lực thôi.
Một ngày, hai ngày, một tuần nhanh chóng trôi qua.
Trong vòng một tuần lễ, 74 con BOSS hoang dã của Thần Chi Lĩnh Vực, quân đồng minh cướp đươc 33 con, con số này tuyệt đối rất khả quan. Ngày trước làm gì có công hội nào cướp được một con số khủng khiếp như vậy, đến cả ba công hội lớn cũng chỉ hơn công hội khác một chút, thu hoạch một tuần lên hai chữ số đã là thành tích rất tốt rồi. Nhưng vì chia đều cho năm nhà, 33 con BOSS, chia ra một nhà được 6-7 con, thế này cũng xêm xêm thu hoạch bình quân một tuần của các công hội lớn trước đây. Song đối với Nghĩa Trảm Thiên Hạ, đây đã là một cú đột phá lớn. Hơn nữa, bánh ít đi bánh quy lại, 74 BOSS hoang dã mỗi tuần là con số cố định, quân đồng minh loáng cái bắt gọn 33 con, bỗng chốc làm thu hoạch của các công hội khác giảm thảm hại.
Cũng trong tuần này, đám sếp sòng của các công hội lớn đã tạo một group chat khá sôi nổi. Ôn thần Diệp Thu gióng trống hiện thân rồi, lần này còn đụng chạm tới căn cơ tồn tại của các công hội câu lạc bộ nữa, tuyệt không thể tha thứ.
Phe đồng minh tưng bừng cướp BOSS một tuần, đám sếp sòng cũng tưng bừng gây gổ một tuần trong group chat, kết quả là chẳng đưa ra được phương án nào hay ho.
Có hai con đường để cứu cánh. Một là phải làm suy yếu phe đồng minh. Hai là phải thể hiện khả năng chống lại phe đồng minh.
Suy yếu phe đồng minh? Quá khó, nhất là tại thời điểm này thì không thể nào.
Diệp Tu mắt xích các công hội lại với nhau, có thể nói là đồng mệnh tương liên. Ngày xưa bọn này làm gì có cửa đụng vào BOSS hoang dã? Thành lập liên minh, chữa ngựa chết trở thành ngựa sống, chúng có thể liều mạng vì chẳng còn gì để mất. Sau khi được hưởng lợi rồi, chúng lại có lòng tin tiếp tục bước tiếp. Có lẽ sau này mạnh rồi, việc liên hợp này sẽ sụp đổ, nhưng đấy là tương lai, còn ở hiện tại, mắt xích này lại vững chắc cực kì.
Đối đầu với liên minh? Cả tuần nay các công hội lớn đã dùng đủ mọi cách, như phái thêm đoàn đội. Thành quả cũng tàm tạm, 41 con trong 74 con BOSS đã bị công hội họ giết sạch. Song họ cực kỳ không hài lòng với kết cục này, bởi lẽ có tới khoảng 10 nhà tham gia vào phi vụ đoạt BOSS này, bây giờ làm sao chia 41 con BOSS đây? Các công hội thất thu rõ rệt, vì 33 con BOSS hoang dã kia đã bị lũ sói ăn hôi hết.
Các công hội cũng muốn chọn ra kẻ hợp tác đáng tin cậy, ngặt nỗi liên hợp với những đối thủ cạnh tranh chẳng phù hợp với nhiệm vụ và trách nhiệm của các công hội chút nào.
Chiến đội phía sau họ không phải đặt mục tiêu ở chức quán quân thì là tranh vé vào vòng tứ kết. Vì vậy, chuyện đả kích đối phương trong game cũng là món vũ khí lợi hại để giúp các chiến đội giành thành tích tốt trong mùa giải.
Công hội bọn họ không giống Việt Vân, Hạ Vũ hay Chiêu Hoa. Thứ công hội ấy “cao không tới, thấp không thông”. Còn họ? Tham gia vòng tứ kết à? Chỉ là chuyện nhỏ. Cố trụ vững để không bị loại ư? Họ đã có nhiều năm kinh nghiệm, không áp lực nhiều. Còn những chiến đội làm nền kia lại coi trọng việc phát triển hơn là ganh đua với chiến đội khác. Để phát triển, chúng bằng lòng chia sẻ lợi ích với nhau. Đây là chuyện mà Lam Vũ, Luân Hồi, Vi Thảo – những chiến đội tranh chức quán quân không tài nào làm được.
Đối với các đội tranh chức quán quân này, chuyện suy yếu đối thủ ở bất cứ phương diện nào cũng giúp họ gia tăng ưu thế giật giải, cơ hội chiến thắng được tích lũy từng chút một như thế. Họ cướp tài nguyên đối thủ còn chưa thấy đủ, giờ lại còn đòi họ chia sẻ chúng? Group chat không im phăng phắc mới là lạ.
Liên hợp, có thể, nhưng chắc chắn không phải với bất kỳ kẻ nào trong group này.
Nhìn bao quát cả Liên minh, người có thể chọn không nhiều. Hơn nữa họ còn phải đối mặt với sự cạnh tranh từ các nhà khác, nếu gặp xui có khi còn tạo cơ hội hôi của cho lũ kia.
Khó! Quá khó!
74 con BOSS tuần này đã bị diệt sạch, các công hội lớn vội chuẩn bị công việc tuần sau trong những ngày còn lại của tuần này.
Thật ra, Chiêu Hoa, Việt Vân, Hạ Vũ hay Nghĩa Trảm Thiên Hạ đều phù hợp với tiêu chuẩn lựa chọn của các công hội lớn. Nếu họ có thể lôi kéo về một em, thì ở mức độ nào đó mà nói, đấy cũng là cách làm yếu đi phe cánh cạnh tranh mạnh nhất hiện nay.
Có ý này không chỉ một hai nhà. Chiêu Hoa Việt Vân Hạ Vũ, đảng làm nền trong Liên minh bỗng nhiên bắt đầu nức tiếng trong vòng một đêm, đám hội trưởng cũng trở thành đối tượng được mấy ông giời của các công hội lớn nhiệt tình quan tâm.
“Tuần này giết BOSS thích nhỉ? Muốn cùng tụi tui hợp tác không? Mấy ông bốn nhà cộng thêm Diệp Thu, tổng cộng phải chia năm phải không? Tuần này mấy ông giết cũng nhiều đó, nhưng tính ra có nhiều nhặn gì đâu? Nếu hai ta liên thủ, thì cũng có thể lấy được thành tích như vậy, một người là 16 con BOSS, 16 con đấy, đây là khái niệm gì?”
Lời lẽ mời mọc quá hấp dẫn.
Vốn chỉ được 6-7 con, thoắt cái biến thành 16, 17 con, nói không động lòng là nói láo.
16, 17… 16, 17…
Con số này cứ lượn lờ trong đầu mấy công hội suốt mấy ngày liền. Mỗi tuần được 16 17 con BOSS, có khác gì trần gian bay thẳng lên chín tầng mây.
Trong khi mọi người còn đang băn khoăn, liên tục nhận được lời mời, Diệp Tu lúc này cũng thành lập một group chat QQ.
“Sao rồi? Dạo này bị cám dỗ nhiều không?” Diệp Tu hỏi thẳng.
“Gì? Cám dỗ cái gì?” Bạch Khê Lưu Cảnh của Chiêu Hoa giả ngu đầu tiên.
“Ờ, có mấy công hội mời Nghĩa Trảm Thiên Hạ tụi tui qua liên thủ với họ.” Trảm Lâu Lan trái lại thành thật đáp, có kinh nghiệm vài lần, gã cảm thấy mình nên thành thật với đại thần một chút.
Hai hội trưởng khác im lặng không nói, dù sao đã có hai kẻ đứng ra rồi, giờ chỉ xem ý kiến của đại thần thôi.
Diệp Tu gửi emo cười tủm tỉm: “Đồng chí giả ngu làm gì! Bộ ông nghĩ tui không bị lôi kéo à?”